Tinh Tế Chi Tình Cũ Khó Truy

Chương 58 Trình Dự

Chương 58 Trình Dự

Tần Phàm nhìn đám người Tần Duệ rời đi, trong mắt lóe lên vài phần u ám không rõ.

Tần Phàm không cam lòng nắm chặt nắm tay, tập đoàn Đỉnh Thiên quy định nghiêm ngặt, cũng có người muốn đến thăm hỏi hắn đáng tiếc đều bị chặn ngoài cửa.

Dù tập đoàn Đỉnh Thiên quy định nghiêm ngặt đến đâu thì vẫn có cơ hội lợi dụng sơ hở, Tần Duệ cùng cổ đông tập đoàn Đỉnh Thiên là bạn tốt, cho nên có thể tiến tới, một tiểu minh tinh như Lâm Trác Hàm cũng có người bán mặt mũi cho hắn, vận khí của Lục Vân Sơ thực sự quá tốt, có hai đại soái ca tranh nhau đưa cơm cho hắn, cũng không biết đại phúc khí như vậy, hắn có chịu được hay không. 

“Lâm thiếu hiện tại chạm tay vào là bỏng! Ngươi hồng như vậy mọi nhất cử nhất động, đều là tâm điểm chú ý của giới truyền thông, tốt hơn hết vẫn nên hành động cẩn thận." Tần Duệ nhìn chằm chằm Lâm Trác Hàm nói.


Lâm Trác Hàm cười cười, nói: “Có câu nói uống nước không quên người đào giếng, tất cả những gì ta có hôm nay đều là do Lục thiếu giúp đỡ, ta không phải kẻ vong ân phụ nghĩa, tất nhiên là muốn báo đáp."

Tần Duệ nhìn chằm chằm Lâm Trác Hàm, nói: “Ngươi đừng báo đáp quá mức."

Lâm Trác Hàm gật đầu, nói: “Cái này ta biết, Lục thiếu hiện tại bạn trai của Phương Vân Kiệt ông chủ tập đoàn Phương thị, ta cùng Lục thiếu chỉ là bằng hữu, điểm này ta tự mình hiểu được."

Tần Duệ: “……"

“Tần thiếu, ta còn có công chuyện, đi trước." Lâm Trác Hàm mỉm cười, xoay người lên tinh xe.

Ánh mắt Tần Thiến vẫn luôn đuổi theo Lâm Trác Hàm.

“Còn không phải chỉ là tiểu bạch kiểm thôi sao? Em còn chưa nhìn đủ." Tần Duệ không cao hứng nói.

Tần Thiến không cho là đúng nói: “Anh họ, người ta là siêu sao tinh tế a!"


“Đã biết, em đã nói rất nhiều lần, siêu sao tinh tế còn không phải chỉ diễn tuồng thôi sao." Tần Duệ tức giận nói.

Tần Thiến nhấp nháy con mắt, nghiêm túc mà nhìn Tần Duệ, nói: “Anh họ, anh tuyệt đối không được nói như vậy với truyền thông, anh sẽ bị fans đánh chết."

Tần Duệ: “……"

Đám người Lâm Trác Hàm vừa ly khai, Lục Vân Sơ liền khua chiêng gõ mõ lao đầu vào trong công việc. 

Lục Vân Sơ vẫn luôn làm việc đến nửa đêm mới đến nhà ăn bên trong tập đoàn Đỉnh Thiên.

Bên trong tập đoàn Đỉnh Thiên có một nhà hàng buffet, mở cửa 24/24, đồ ăn bên trong không tồi, Lục Vân Sơ cả ngày ăn sơn hào hải vị, ăn nhiều liền muốn đổi mấy món thanh đạm.

Lục Vân Sơ vừa đến nhà hàng buffet không lâu, Trình Dự cũng tới.

Trình Dự nhìn thấy Lục Vân Sơ, rõ ràng sửng sốt một chút.


Lục Vân Sơ nhàn nhạt gật đầu với Trình Dự, liền tiếp tục cúi đầu ăn cơm, Trình Dự lại ngồi xuống đối diện.

“Ta có thể ngồi ở đây không?" Trình Dự hỏi.

Lục Vân Sơ gật đầu, nói: “Đương nhiên có thể."

Toàn bộ nhà ăn trống không, Trình Dự muốn ngồi ở đâu đều có thể, nhưng người này lại ngồi đối diện cậu.

Trình Dự nhìn Lục Vân Sơ, nói: “Lục thiếu, hiếm khi thấy ngươi ở chỗ này, ta nghe nói Tần thiếu mỗi ngày đều đưa cơm cho ngươi."

Lục Vân Sơ cau mày, Trình Dự rất thành thật, người thành thật như vậy còn biết chuyện Tần Duệ với cậu, có vẻ như cậu lại lần nữa thanh danh hiển hách.

Lục Vân Sơ cười cười, nói: “Đúng vậy! Tần thiếu gần đây tương đối rảnh rỗi, chờ thêm một thời gian, hắn bận rộn liền không còn tới nữa."

“Lục thiếu, cậu thật ghê gớm, những đề mục Thẩm Khiêm đại sư đưa ra ngươi cư nhiên đều biết." Trình Dự khích lệ nói.
Lục Vân Sơ cười cười, nói: “Ta cũng không có biết hết."

“Ta có xem qua bài thi của Lục thiếu, trình độ của Lục thiếu cao hơn ta quá nhiều, thấy bài thi của Lục thiếu ta mới biết được lý do tại sao phụ thân luôn nói với ta nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên*." Trình Dự cười khổ nói.

(*bên ngoài bầu trời có bầu trời khác, người tài có người tài hơn. Vậy nên, nếu muốn cầu tài, cầu tiến bộ, nhất định nên đặt mình ở chỗ thấp.)

Lục Vân Sơ nghiêng đầu, nói: “Trình thiếu, không cần quá khiêm tốn, ngươi cũng không kém."

Trình Dự miễn cưỡng cười, nói: “Ta thì tính là gì? Lục thiếu, ta có thể thỉnh giáo ngươi vài vấn đề không?"

Lục Vân Sơ gật đầu, nói: “Được a!"

Trình Dự nghe vậy tức khắc vui vẻ, trong lòng Lục Vân Sơ chợt lóe lên vài phần cảm giác cổ quái.
Trình Dự lấy ra một ghi chú dài, chứa dày đặc các loại vấn đề.

Lục Vân Sơ nhìn đến tờ giấy Trình Dự lấy ra, tức khắc quẫn bách, gia hỏa Trình Dự này rốt cuộc là muốn thỉnh giáo cậu hay là muốn kiểm tra cậu a!

Trình Dự có chút ngượng ngùng nói: “Thật xin lỗi, vấn đề ta muốn hỏi có chút nhiều, vốn dĩ ta định thỉnh giáo phụ thân, chỉ là phụ thân ta gần đây đang vội một hạng mục lớn, ta đã rất lâu rồi chưa thấy ông ấy."

Lục Vân Sơ cười, xấu hổ nói: “Không có việc gì, chỉ là ta cũng chưa chắc biết."

“Cái này không quan hệ." Trình Dự nói.

Lục Vân Sơ bị Trình Dự “Dây dưa" hơn hai giờ, mới có thể thoát thân.

Trở lại phòng làm việc, Lục Vân Sơ cảm thấy bất đắc dĩ khi nghĩ đến ánh mắt tràn đầy sùng bái lại chưa đã thèm của Trình Dự. 

……

Văn phòng Hồ Hiên.
Đan Vũ Hạo nhìn văn kiện trên tay, nhíu chặt mày, nói: “Nhãn hiệu Trác Lãng thay đổi người phát ngôn?"

“Đúng vậy!" Hồ Hiên nói.

Hồ Hiên nhìn sắc mặt  Đan Vũ Hạo khó coi, thầm nghĩ: nhãn hiệu Trác Lãng này là nhãn hiệu nổi danh toàn tinh tế, lúc trước Đan Vũ Hạo phải phí không ít sức lực mới bắt được vị trí phát ngôn của nhãn hiệu này, kết quả còn chưa đến ba tháng đã phải thay đổi người, Đan Vũ Hạo ngoài miệng nói không sao nhưng trong lòng nhất định rất thất vọng.

“Đổi người nào?" Đan Vũ Hạo hỏi.

Hồ Hiên bất đắc dĩ mà nhìn Đan Vũ Hạo, khẽ thở dài một hơi nói: “Lâm Trác Hàm."

Đan Vũ Hạo không khỏi bất mãn nói: “Lại là hắn."

Trong mắt Đan Vũ Hạo hiện lên vài phần khói mù, lúc trước Tằng Sùng Nhạc nhìn trúng Lâm Trác Hàm mà không phải hắn, tuy rằng không có bị gióng trống khua chiêng lan tin, nhưng vẫn có không ít người trong vòng biết được. Hiện giờ bộ phim đang bán rất chạy, những đối thủ của hắn không có việc gì liền đem bộ phim ra châm chọc mỉa mai hắn, khen Tằng Sùng Nhạc tuệ nhãn thức châu*.
(*Tuệ nhãn thức châu: đại khái là con mắt tinh tường, biết nhìn người, phát hiện ra giá trị tiềm ẩn của người ta)

Lâm Trác Hàm hiện giờ chạm tay là bỏng, sản phẩm của mấy thương hiệu Lâm Trác Hàm ban đầu làm phát ngôn đang bán rất chạy, Trác Lãng tự nhiên cũng muốn theo sát trào lưu.

Hồ Hiên nhìn Đan Vũ Hạo, nhịn không được nói: “Vũ Hạo, ngươi cùng Tần Duệ, thật sự không thể sao?"

Đan Vũ Hạo bất giác nắm chặt nắm tay, hắn chưa bao giờ biết Tần Duệ có thể lạnh nhạt đến như vậy, nói một câu không đành lòng chậm trễ hắn liền cùng hắn cắt đứt sạch sẽ, một lòng một dạ đi hống Lục Vân Sơ.

Lục Vân Sơ vừa trở lại, trên sự nghiệp hắn bị Lâm Trác Hàm chèn ép không ngừng, trên tình trường hắn lại bị Lục Vân Sơ chèn ép, mọi việc đều trở nên bất ổn.
“Thi Huyền gần đây không ra ngoài tìm ngươi a!" Hồ Hiên hỏi.

Đan Vũ Hạo nhíu mày, nói: “ Tình huống của hắn gần đây hình như không tốt lắm."

Từ sau khi chi nhánh công ty do Thi Huyền quản lý xảy ra vấn đề, mọi việc liền không thuận lợi.

Sau khi công ty Thi Huyền đóng cửa, phụ thân Thi Huyền đã cho hắn một khoản tiền để bắt đầu công việc kinh doanh mới.

Kết quả Thi Huyền đầu tư vào một cái công trình, không bao lâu thì công trình kia xảy ra vấn đề, toàn bộ vốn liếng đều mất trắng. 

Thi Huyền liên tục thất bại trên công việc kinh doanh, vốn dĩ phụ thân Thi Huyền rất  thích hắn, nhận định Thi Huyền giống ông có đầu óc thương nghiệp, nhưng Thi Huyền lại lần nữa biểu hiện vô cùng tệ hại, dần dà, phụ thân Thi Huyền đối hắn cũng có chút ý kiến.

Mấy năm nay Tần Duệ đối với hắn lãnh đạm đi rất nhiều, nhưng Thi Huyền mấy năm nay như một, không có việc gì liền vây quanh hắn, chính là hiện tại Thi Huyền chính mình còn đang sứt đầu mẻ trán, tự nhiên không rảnh lo để ý tới hắn.
“Thi Huyền nói với ta, hình như có người đang nhằm vào hắn." Hồ Hiên nói.

“Có người nhằm vào hắn? Hai người anh trai của hắn?" Đan Vũ Hạo không khỏi hỏi.

Thi Huyền thích Đan Vũ Hạo, tận lực duy trì hình tượng tốt trước mặt Đan Vũ Hạo, hắn có gặp khó khăn gì, hầu hết đều không nói với Đan Vũ Hạo, bất quá tình cảnh hiện tại của Thi Huyền quá không xong, hắn muốn giấu cũng giấu không được.

Hồ Hiên lắc đầu, nói: “Thi Huyền nói hai anh trai hắn chỉ quạt gió thêm củi, nhưng hình như không phải là người chân chính phía sau màn độc thủ?"

Đan Vũ Hạo nghi ngờ nói: “Không phải hai người đó, vậy hắn đắc tội ai?"

“Thi Huyền nói…… Có khả năng là Phương Vân Kiệt." Hồ Hiên nói.

Đan Vũ Hạo cau mày, nói: “Phương Vân Kiệt? Sao có thể?" Phương Vân Kiệt đang ở Thủy Vân Tinh cách đây rất xa, làm sao có thể nhúng tay vào chuyện của Thi gia ở Trung Ương Tinh.
Hồ Hiên lắc đầu, nói: “Ta cũng không biết có phải hắn suy nghĩ quá nhiều hay là……" thực sự. 

Phương Vân Kiệt mở quyền hạn cao nhất trong sơn trang suối nước nóng cho Lục Vân Sơ, có thể thấy được hắn coi trọng Lục Vân Sơ đến mức nào, nếu Thi Huyền thật sự bị Phương Vân Kiệt để ý, vậy tình cảnh của hắn…… Thật đúng là có chút kham ưu!

Phương Vân Kiệt trên thương trường không chỉ được mệnh danh là bàn tay vàng, hắn còn có một xưng hô khác là quỷ kiến sầu, xí nghiệp lớn bị hắn để mắt tới phải đóng cửa, đếm cả hai tay cũng không hết.

“Phương Vân Kiệt làm động tĩnh lớn như vậy chỉ vì Lục Vân Sơ?" Đan Vũ Hạo nhíu mày nói.

Hồ Hiên lắc đầu, nói: “Chuyện này khó mà nói." Hắn cũng cảm thấy Lục Vân Sơ không có gì đặc biệt, nhưng không phải Tần Duệ cũng bị gia hỏa này mê hoặc đến thần hồn điên đảo sao?
..........

Tác giả : Diệp Ức Lạc
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi

Truyện cùng thể loại