Tinh Tế Chi Tình Cũ Khó Truy
Chương 56 Bộ Phim Công Chiếu

Tinh Tế Chi Tình Cũ Khó Truy

Chương 56 Bộ Phim Công Chiếu

Chương 56 Bộ phim công chiếu

Lục Vân Sơ đi về phía phòng làm việc của mình, không ngờ lại phát hiện một người đang đứng bên ngoài, người đó đang cúi đầu nhìn vào trong phòng làm việc của cậu, đúng là Trình Dự một người chiến thắng khác trong cuộc thi lần này.

“Trình thiếu." Lục Vân Sơ lên tiếng gọi.

Trình Dự sợ hãi nhảy dựng giống như trộm bị bắt.

Phòng làm việc của Lục Vân Sơ có một mặt là kính trong suốt, mọi thứ bên trong vừa nhìn là thấy rõ.

Trình Dự xoay người nhìn Lục Vân Sơ, có chút xấu hổ nói: “Lục thiếu, tiến độ của ngươ thật nhanh!"

Lục Vân Sơ cười, nói: “Ta chỉ là dùng thủ thuật mà thôi, những con robot này rất hữu ích."

Trước khi Lục Vân Sơ rời đi, cậu có chú ý đến nơi làm việc của Trình Dự, người này đủ chăm chỉ, nhưng quá thành thật chỉ biết vùi đầu vào làm.


Trình Dự mỉm cười với Lục Vân Sơ, nói: “Lục thiếu đầu óc linh hoạt, thật khiến người khác bội phục."

“Nào có, Trình thiếu quá khen." Lục Vân Sơ cười nói.

Trình Dự xấu hổ mà cười, nói: “Lục thiếu đang vội, ta trở về làm vệc."

Lục Vân Sơ gật đầu, nói: “Được rồi."

Lục Vân Sơ nhìn bóng lưng Trình Dự lắc đầu.

Phương Vân Kiệt đã cung cấp cho cậu tư liệu về Trình Dự, trên tư liệu nói phụ thân của Trình Dự cũng là một cơ giáp chế tạo sư nổi danh, ông ta đặt rất nhiều kỳ vọng vào Trình Dự, Trình Dự lớn lên dưới áp lực của cha mình, đáng tiếc thiên tư có hạn, tuy rằng biểu hiện không tồi, nhưng vẫn luôn không có gì đáng kinh ngạc.

Lục Vân Sơ thở ra một hơi, kiểu người Trình Dự làm việc rất chuyên chú, an bài đến những vị trí chú trọng yêu cầu sự tinh tế, hẳn sẽ thu được kết quả thần kỳ, bất quá tương lai đối phương muốn làm cái gì, không tới phiên cậu nhọc lòng.


Lục Vân Sơ đi vào phòng làm việc, bắt đầu sửa sang lại linh kiện.

Tần Phàm nhìn Lục Vân Sơ bước vào nơi làm việc, trong mắt hiện lên vài phần khói mù.

Khi Lục Vân Sơ rời đi, Tần Phàm đã tới nhìn trộm phòng làm việc của Lục Vân Sơ, phòng của Lục Vân Sơ có quy mô lớn gấp ba lần phòng của hắn, tiến độ sửa sang của đối phương lại rất nhanh, hiệu suất so với hắn còn cao hơn gấp ba, chiếu theo tiến độ hiện tại, Lục Vân Sơ đem đồ vật sửa sang lại xong, hắn sợ mình vẫn chưa hoàn thành.

Tần Phàm hít sâu một hơi, trong lòng không khỏi tràn đầy bực bội.

Lúc trước sở dĩ Tần Phàm mạo hiểm đồng ý với Tần Khả Dao mua chuộc trợ thủ bên người đại sư, nguyên nhân lớn nhất chính là Tần Phàm cảm thấy có Lục Vân Sơ ở đây, bọn họ sẽ bị lu mờ không còn ánh sáng, kết quả…… Bọn họ xác thật bị Lục Vân Sơ làm lu mờ không còn ánh sáng.


Tần Duệ đi vào cửa, ánh mắt Tần Khả Dao sâu kín nhìn Tần Duệ.

Tần Duệ nhìn sắc mặt Tần Khả Dao, thuận miệng hỏi một câu nói: “Khả Dao, ngươi làm sao vậy?"

“Ca, anh ngày nào cũng đi đưa cơm cho Lục Vân Sơ, còn cố ý đặt đồ ăn xa hoa là từ các khách sạn lớn nữa." Tần Khả Dao ghen ghét nói.

Tần Duệ chưa bao giờ để ý nhiều đến mình ăn cái gì, bây giờ lại suốt ngày nghiên cứu món ăn trong các khách sạn lớn, thậm chí còn chọn mua những món đắt tiền, nàng làm em gái của Tần Duệ cũng chưa bao giờ được hưởng thụ đãi ngộ như vậy. 

Tần Duệ gật gật đầu, nói: “Đúng vậy!"

“Ca, anh không cảm thấy mất mặt sao?" Tần Khả Dao nhịn không được nói.

“Mất mặt? Tại sao ta phải mất mặt?" Tần Duệ bất mãn nói.

“Có rất nhiều thiên kim tiểu thư, hào môn công tử chờ anh chọn lựa, anh tội tình gì cứ nhìn chằm chằm không bỏ cái tên đê tiện Lục Vân Sơ đó." Tần Khả Dao tràn đầy bất mãn nói.
Tần Duệ cười cười, không để bụng nói: “Ta chỉ thích em ấy."

“Ca, anh thật là ngang ngược, anh có biết mọi người nói gì về anh không?" Tần Khả Dao bất mãn nói.

Tần Duệ nhất thời có chút bực bội nói: “Ai thích nói cái gì, cứ để bọn họ nói đi."

Tần Khả Dao nhìn Tần Duệ, đen mặt, nói: “Ca, anh quả thực hết thuốc chữa rồi."

Tần Duệ nhìn Tần Khả Dao, không vui nói: “Khả Dao, là ta đang yêu đương chứ không phải ngươi, ngươi không cần lo quá nhiều, chuyện quá khứ thì quên đi, ta hy vọng sau này ngươi đừng nhúng tay vào chuyện giữa ta cùng Vân Sơ……"

Tần Khả Dao ngơ ngác nhìn Tần Duệ, “Ca, anh nói cái gì vậy?"

Tần Duệ nhìn Tần Khả Dao, nói: “Khả Dao, ngươi không cảm thấy mình quản quá nhiều sao? Ngươi chỉ là em gái ta, chuyện tình cảm của ta ngươi đừng can thiệp quá nhiều."
Tần Khả Dao bị Tần Duệ lạnh lùng sắc bén làm cho sửng sốt, lòng tràn đầy ủy khuất, lại không biết nói gì.

Tần Khả Dao cùng Tần Duệ giằng co, Tần Thiến bước vào.

“Anh họ, anh về rồi à?" Tần Thiến đi vào cửa chào hỏi.

Tần Duệ quay đầu nhìn Tần Thiến, ôn hòa hỏi: “Tiểu Thiến, em chạy đi đâu, giờ này mới trở về?"

Tần Khả Dao nhìn nụ cười trên mặt Tần Duệ, không khỏi nắm chặt nắm tay, Tần Duệ hiện tại đối với nàng tràn đầy phiền chán, luôn nói chuyện lãnh lãnh đạm đạm với nàng, nhưng đối với Tần Thiến lại là vẻ mặt ôn hoà như vậy.

“Em đi xem phim a!" Tần Thiến cao hứng phấn chấn nói.

“Xem phim?" Tần Duệ hỏi.

Tần Thiến gật đầu, mặt mày hớn hở nói: “Đúng vậy! Ca, anh không biết Lâm Trác Hàm diễn viên chính trong bộ phim cổ trang Giang Hồ Phong Vân của Tằng đạo diễn sao. Bộ phim đó bây giờ rất nổi tiếng, nó thực sự rất hay, em nghe nói ngày đầu tiên bộ phim công chiếu đã thu vào 1 tỷ 300 triệu tiền phòng vé!"
Tần Duệ cau mày, nói: “Phải không?"

“Đúng vậy! Hiện tại đánh giá trên mạng của bộ phim này rất cao, Phương Vân Kiệt được xưng là có đôi mắt hoàng kim, nơi nào có thương cơ, hắn liếc mắt một cái là có thể nhìn ra, Vân Sơ ca ca ở cùng Phương Vân Kiệt ước chừng cũng học không ít, bộ phim này của Tằng đạo diễn có thể thu vào 15 tỷ tiền phòng vé trong tương lai, nếu như tính xuống ít nhất cũng thu được 5-6 tỷ." Tần Thiến hai mắt sáng ngời nói.

“Nhiều như vậy?" Tần Duệ nói thầm nói.

Tần Thiến gật đầu, nói: “Đúng vậy! Chính là nhiều như vậy."

Nghe đến đó, Tần Khả Dao không khỏi cau mày, nói: “Lợi nhuận nhiều như vậy, toàn bộ đều thuộc về Lục Vân Sơ?"

“Hẳn là phần lớn đều là Vân Sơ ca ca, dù sao anh ấy cũng tổng đầu tư của bộ phim này, vốn dĩ Tằng Đạo muốn đem toàn bộ tiền lời đều giao cho Vân Sơ ca ca, nhưng Vân Sơ ca ca tương đối phúc hậu nên phân cho Tằng Đạo một chút." Tần Thiến nghĩ nghĩ nói.
Tần Khả Dao không khỏi cắn chặt răng, thầm nghĩ: Lục Vân Sơ vận khí cũng thật tốt, cầm tiền của kim chủ đi đầu tư, tùy tùy tiện tiện liền kiếm lời mấy tỷ, gia hỏa này dựa vào cái gì a……

Vốn dĩ Đan Vũ Hạo nhìn trúng vai chính bộ phim này, nhưng đạo diễn lại cố tình nhìn trúng Lâm Trác Hàm, chết sống không đồng ý thay đổi người, sau lại gặp tài chính không đủ, tìm không thấy người đầu tư, Tần Khả Dao còn ngầm vui sướng khi người gặp họa một phen, hiện tại…… Không duyên cớ lại tiện nghi cho Lục Vân Sơ cùng Lâm Trác Hàm, lần này Vũ Hạo ca ca mặt mũi cũng bị ném mất.

Tần Khả Dao nhìn thoáng qua Tần Duệ, vốn dĩ nàng còn muốn trước khi bộ phim công chiếu làm khó xử đối phương một chút, không nghĩ tới Tần Duệ ca ca cư nhiên lại xen vào.

“Vân Sơ ca ca lần này kiếm lớn, anh họ, anh cần phải nỗ lực hơn nữa!" Tần Thiến nắm chặt nắm tay nói.
Duệ ca kiếm tiền không so được với Phương Vân Kiệt thì thôi, nếu còn kém hơn cả Vân Sơ ca ca thì…… Quá mất mặt đi.

Tần Duệ cau mày, nói: “Ta biết." Hắn gần đây ở trên mạng giả thuyết cùng người khác quyết đấu, còn tham gia đánh cược, cũng kiếm lời mấy tỷ, chỉ là…… Vẫn còn quá chậm.

“Anh họ, em nghe nói anh ngày nào cũng đi đưa cơm cho Vân Sơ ca ca?" Tần Thiến hỏi.

Tần Duệ gật đầu, nói: “Đúng vậy!"

“Anh dẫn em đi cùng đi, em muốn vào nhưng nhân viên nội bộ của tập đoàn Đỉnh Thiên không cho em vào, nói em không phải người của bọn họ." Tần Thiến có chút buồn bực nói.

Tần Duệ nhìn Tần Thiến ngây thơ hồn nhiên gật đầu, nói: “Cũng được!"

Tần Khả Dao nhìn tương tác giữa Tần Duệ cùng Tần Thiến, trong lòng tràn đầy buồn bực, rõ ràng chính mình mới là em gái ruột của Tần Duệ, nhưng bởi vì Tần Thiến cùng Lục Vân Sơ có quan hệ tốt, Tần Duệ yêu ai yêu cả đường đi, đối xử với Tần Thiến còn tốt hơn nàng.
“Thật tốt quá, cảm ơn anh họ." Tần Thiến được Tần Duệ đáp ứng, vô cùng cao hứng đi lên lầu.

“Ca" nhìn Tần Duệ xoay người lên lầu, Tần Khả Dao nhịn không được lên tiếng gọi Tần Duệ lại.

Tần Duệ quay lại hỏi: “Còn gì nữa sao?"

“Ca, em không còn tiền tiêu vặt, anh có thể cho em mượn trước một ít." Tần Khả Dao đỏ mặt nói.

Lần trước nàng đã đề cập đến chuyện này nhưng Tần Duệ lại cự tuyệt, hiện giờ nhắc lại Tần Khả Dao không khỏi có chút xấu hổ, trong lòng trách cứ Tần Duệ không còn quan tâm nàng như trước kia.

Tần Duệ nhìn Tần Khả Dao, nói: “Trong nhà cấp tiền tiêu vặt cho con cháu dòng chính đều giống nhau, tại sao người khác đều đủ tiêu, chỉ ngươi là không đủ, Khả Dao, ngươi không còn nhỏ nên học cách tự kiếm tiền, Tiểu Thiến không giống ngươi, không có ai trợ cấp cũng tiết kiệm được không ít."
Tần Khả Dao không đòi được tiền, còn bị Tần Duệ giáo huấn một trận, tức khắc trong bụng tràn đầy ủy khuất.

Tần Khả Dao trong lòng tràn đầy bất mãn, thầm nghĩ: Tần Duệ hiện tại chỉ lo làm thế nào để lấy lòng Lục Vân Sơ, người em gái này không biết bị Tần Duệ vứt tới nơi nào, Tần Thiến cùng nàng sao có thể giống nhau, cái nha đầu đó cả ngày ăn mặc giống như dã nha đầu, lại còn chưa đủ tuổi mua mỹ phẩm

có thể có chi tiêu bao nhiêu. 

..........

Tác giả : Diệp Ức Lạc
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi

Truyện cùng thể loại