Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái
Chương 86

Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái

Chương 86

Edit: Điềm Điềm

**********************

Tần Tinh Lan không có ý giải thích những lời này, mà xoay người trực tiếp rời đi.

Nhìn theo thân ảnh hắn rời đi, Dung Thăng tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Phát sinh nhiều chuyện như vậy, hắn cho rằng đã đủ hiểu rõ Tần Tinh Lan, nhưng bây giờ mới biết, hắn vẫn không hiểu hắn ta.

Cuối cùng người ngồi ở vị trí đó là ai, Tần Tinh Lan không nói, nhưng hắn đã biết đáp án.

Rất điên cuồng, lại rất phù hợp với tính cách của Tần Tinh Lan.

Tần Tinh Lan rời khỏi phòng thẩm vấn quân khu, phiên tòa xét xử Dung Thăng sẽ diễn ra sau đó.

Đến đây, tất cả mọi thứ đã kết thúc.

Đồ Lẫm ở cửa nhìn hắn đi ra, nghênh đón nói: " Đều chuẩn bị theo ý anh, bất cứ lúc nào cũng có thể bắt đầu."

" Đương nhiên là càng nhanh càng tốt." Tần Tinh Lan nhếch khóe môi, cười vô cùng dịu dàng.

Đồ Lẫm thấy thế bất đắc dĩ lắc đầu: " Làm như vậy sẽ không hối hận chứ?"

Tần Tinh Lan ngước mắt nhìn hắn: " Lúc trước khi đẩy Thích Vụ ra, cậu đã từng nghĩ đến việc hối hận chưa?"

" Lúc đó không có, nhưng sau đó tôi hối hận rồi." Đồ Lẫm khoe một hàm răng trắng, cười rất xấu xa.

Rõ ràng là đang đùa với hắn.

" Tôi sẽ không hối hận đâu, an tâm."

" Vậy là tốt nhất."

Đồ Lẫm giơ tay vỗ vỗ bả vai hắn: " Chúng ta có thể sống sót vào thời điểm đó, còn sống tốt như vậy, thật sự nhờ anh, cám ơn."

" Từ khi nào cậu trở nên giả tạo như vậy." Tần Tinh Lan cười nhẹ nhàng đụng vào bả vai hắn.

Hai người nhìn nhau cười, trải nghiệm trong quá khứ mặc dù không phải là rất hạnh phúc, nhưng may mắn thay, kết quả rất viên mãn.

Từ quân khu trở về, Tần Tinh Lan đón Dung Hề về nhà.

Thu thập đồ đạc, Dung Hề ngẩng đầu nhìn Tần Tinh Lan: " Em vừa mời bọn họ đến nhà làm khách."

Tần Tinh Lan không cảm thấy bất ngờ với đề nghị của cậu, cười nói: " Nên vậy, trên đường trở về cần mua gì không?"

" Không cần, trong nhà đều có."

Tần Tinh Lan gật đầu: " Vậy đi thôi."

Dung Hề nắm lấy tay hắn, hai người cùng nhau từ trong phòng đi ra, sau khi xuống chiến hạm, liền nhìn thấy Đồ Lẫm ôm bả vai Thích Vụ, hai người đều thay quân phục ra, mặc thường phục, nếu xem nhẹ khí chất trên người, giống như là một cặp tình nhân bình thường vậy.

Lâm Âu đứng ở một bên, nghiêng đầu nhìn thấy hai người bọn họ, lập tức trợn trắng mắt: " Trái một đôi, phải một đôi, sao tôi lại lóe sáng như vậy!"

Thích Vụ giơ tay vỗ vỗ bả vai hắn: " Tôi gửi tin nhắn cho Cảnh Trực, hắn một hồi sẽ tới, đừng nóng vội."

Nghe thấy cậu nói đến Cảnh Trực, Lâm Âu nhất thời đỏ mặt, cố gắng chống đỡ nói: " Ai nói tôi sốt ruột, lên xe, lên xe!"

Dung Hề thấy thế nhịn không được cười rộ lên.

Đoàn người trở lại phủ Nguyên soái, vừa xuống xe liền nhìn thấy Cảnh Trực đứng ở bên cạnh xe bay chờ bọn họ, hôm nay Cảnh Trực không mặc quân phục, thoạt nhìn thiếu đi vài phần sắc bén.

Nhìn thấy Lâm Âu từ trên xe đi xuống, mặt mày Cảnh Trực trong nháy mắt mang theo ý cười, tự giác đi qua, Lâm Âu nhìn thấy anh tới, hai má nóng lên, muốn khắc chế một chút, nhưng cuối cùng vẫn nhịn không được cười nói: " Sao anh lại đến sớm như vậy?"

Thích Vụ nhẹ nhàng ho một tiếng, Lâm Âu trong nháy mắt mặt càng đỏ lên.

Dung Hề ở phía sau cười tủm tỉm nhìn bọn họ, cữu cữu như vậy thật sự rất tốt!

" Chúng ta mau đi vào đi." Dung Hề cười đi lên trước, đem hệ thống an ninh của cửa chính giải trừ.

Nghe hệ thống an ninh phát ra: " Chào mừng về nhà, thưa chủ nhân."

0520 đi theo Dung Hề, dùng âm thanh loli đáng yêu hét lên: " Về nhà, về nhà!"

Đoàn người tiến vào, nhìn thảm thực vật tươi tốt cùng phòng ấm trong viện, Cảnh Trực là người duy nhất từng đến đây, nhịn không được nói: " Thay đổi thật lớn nha!"

“Trước kia không phải như thế này sao?" Lâm Âu tò mò hỏi.

" Lần trước tới, còn trơ trụi một mảnh, hiện tại quả thực thay đổi rất lớn."

" Phía trước còn có ôn tuyền."

Lâm Âu chạy ra phía trước nhìn, lúc nhìn thấy ôn tuyền, nhịn không được kinh hô ra tiếng.

Thích Vụ cùng Đồ Lẫm lại đây, liếc nhau ăn ý không mở miệng.

Một hồ đá ôn tuyền này, đều là bọn họ lấy tới.

" Cái phòng ấm này, tôi có ấn tượng, là Tứ điện hạ tự mình thiết kế có đúng hay không, tôi nhớ rõ lúc cậu thiết kế đã livestream."

Nghe lâm Âu nói lời này, Dung Hề cười gật đầu: " Không nghĩ tới anh cái này đều nhớ rõ."

" Đương nhiên rồi, livestream của cậu tôi đều xem."

" Chúng ta lát nữa làm cái gì ăn, ta đến hỗ trợ!" Thích Vụ nói xong cởi áo khoác, xắn tay áo lên chuẩn bị làm một trận.

Lâm Âu yếu đuối giơ tay lên: " Tôi cũng có thể giúp đỡ, nhưng tôi không đảm bảo có thể làm tốt!"

Dung Hề cong mắt lại: " Thịt nướng và lẩu, thế nào?"

Cả hai đều rất thích hợp để ăn khi nhiều người, nó cũng thuận tiện.

" Được rồi, tôi đến hỗ trợ rửa rau."

Lâm Âu nghe vậy lập tức giơ tay lên, có ý sợ mình chậm, sẽ bị đá đi.

Tần Tinh Lan thay quần áo đi ra: " Tôi sẽ nướng thịt. "

Nghe hắn nói như vậy, Dung Hề cười rộ lên: " Cái này chúng em sẽ không cùng anh cướp, đồ đạc còn ở chỗ cũ."

" Được." Tần Tinh Lan cười đáp một tiếng, xoay người đi lấy giá nướng.

Dung Hề bảo 0520 quét dọn phòng ấm một chút, lát nữa bọn họ ở bên kia ăn vừa vặn thích hợp.

Thích Vụ đi theo Dung Hề đem nguyên liệu nấu ăn dùng trong lẩu lấy ra, từ trong chi tiết nhỏ, đem sinh hoạt của bọn họ nhìn trong mắt, trái tim treo lơ lửng hoàn toàn buông xuống.

Lâm Âu lúc trước kêu muốn giúp đỡ rửa rau, đột nhiên từ bên ngoài chạy vào, vẻ mặt kinh ngạc nhào về phía Dung Hề: " Điện hạ, cậu vẫn là người sao?"

Một câu bất thình lình làm cho Dung Hề sửng sốt một chút, sau đó cười nói: " Làm sao vậy, anh phát hiện cái gì mà kinh ngạc như vậy?"

Thích Vụ cũng tò mò nhìn hắn.

" Cả một mảnh linh thực cao cấp, cả một mảnh a, ngay phía sau phòng ấm, một mảng lớn, Thích ca tôi dẫn cậu đi xem một chút, cậu nhất định phải nhìn một chút, tuyệt đối không thể một mình tôi bị kích thích!"

Thích Vụ nghe vậy quả thật có chút kinh ngạc, nhìn Dung Hề nói: " Thật sao?"

Dung Hề không nghĩ tới ánh mắt Lâm Âu sáng như vậy, giấu ở nơi sâu như vậy, cư nhiên cũng có thể bị hắn phát hiện, gật đầu nói: " Là có một mảnh nhỏ."

" Cái gì một mảnh nhỏ, vậy còn nhỏ sao, đi một chút, tôi dẫn cậu đi qua xem một chút, cậu liền biết có bao nhiêu kích thích!"

Lâm Âu nói xong đưa tay lôi kéo Thích Vụ đi ra ngoài, Dung Hề dở khóc dở cười lắc đầu.

Chỉ chốc lát sau, Thích Vụ cùng Lâm Âu trở về, Dung Hề liền phát hiện ánh mắt cữu cữu nhìn cậu có chút không giống.

" Không có khoa trương như vậy đi."

" Trên thực tế rất khoa trương, ta vẫn cảm thấy Tần Tinh Lan rất nghèo, nhưng bây giờ có con, chữ nghèo đã không xứng với hắn."

Thích Vụ nghĩ, tất cả vận khí đời này của Tần Tinh Lan đại khái đều dùng để cùng Dung Hề gặp nhau.

Lúc này Cảnh Trực cùng Đồ Lẫm đang giúp Tần Tinh Lan, Cảnh Trực đụng Đồ Lẫm một chút: " Hiện tại nhìn thấy cuộc sống của Nguyên soái, cậu có hâm mộ hay không?"

Đồ Lẫm liếc anh một cái: " Hâm mộ, nhưng nếu tôi muốn lúc nào cũng có được, cậu có được không?"

" Tại sao tôi không thể?" Cảnh Trực lập tức ưỡn ngực ngẩng đầu, bộ dáng cậu dám nói tôi không được.

" Vậy sao cậu có thể độc thân lâu như vậy?" Đồ Lẫm vẻ mặt khó hiểu nhìn anh, thiếu chút nữa khiến Cảnh Trực tức chết.

Đưa tay chỉ vào Đồ Lẫm: " Cậu nhìn mặt mũi đắc ý của cậu xem, Thích Vụ sao lại coi trọng cậu chứ!"

" Hâm mộ đi, dù hâm mộ hắn cũng là của tôi, đừng nghĩ!"

Cảnh Trực trợn trắng mắt: " Thật sự nên đem bộ dáng hiện tại của cậu cho Thích Vụ xem một chút! "

Đồ Lẫm cười nhạo một tiếng.

Cảnh Trực trong nháy mắt không muốn nói chuyện nữa.

Nước lẩu rất nhanh đã làm xong, Dung Hề bưng vào phòng ấm, Thích Vụ cùng Lâm Âu đem món ăn phụ đặt lên bàn.

Thịt nướng bên Tần Tinh Lan cũng đã có mùi thơm.

Dung Hề tìm bia ra, bưng lên bàn, có thể chính thức bắt đầu bữa ăn.

Sau khi đoàn người ngồi xuống, Dung Hề cười nhìn Tần Tinh Lan một cái.

Tần Tinh Lan nhếch khóe môi: " Muốn nói cái gì thì nói."

Nghe thấy lời của hắn, mọi người nhao nhao nhìn về phía Dung Hề.

Dung Hề cầm chén rượu nâng lên: " Đầu tiên trong khoảng thời gian này cảm ơn mọi người đã chăm sóc tôi và Tinh Lan, cũng cảm ơn mọi người nguyện ý tin tưởng anh ấy, tiếp theo hy vọng chúng ta vẫn hạnh phúc an khang như bây giờ, cuối cùng vì chúng ta gặp nhau mà nâng ly!"

Mọi người cười và nâng ly lên, bắt đầu từ ngày này, tất cả khó khắn của quá khứ sẽ kết thúc, họ sẽ mở ra một cuộc sống tốt hơn.

Sau khi ăn xong, đoàn người tự nhiên ở lại qua đêm.

Dung Hề sáng sớm đã để cho 0520 dọn dẹp phòng khách sạch sẽ.

Thích Vụ thu thập đồ đạc xong, phát hiện thiếu người, vừa vặn Dung Hề lại đây: " Thấy Lâm Âu không?"

Dung Hề lắc đầu: " Hắn không ở trong phòng sao?"

" Không có." Y vừa nói xong, chợt nghe Đồ Lẫm đi tới nói, " Cảnh Trực cũng không có ở đây."

Dung Hề nghe vậy cười nói: " Vậy xem ra chúng ta không cần lo lắng cho hắn nữa."

Sau khi nói ngủ ngon với Thích Vụ Đồ Lẫm, Dung Hề trở lại phòng, Tần Tinh Lan nhìn thấy cậu tiến vào: " Sao lại vui vẻ như vậy?"

Dung Hề tiến lại ôm lấy hắn: " Chính là rất vui vẻ, anh không vui sao?"

" Vui vẻ." Tần Tinh Lan ôm cậu vào lòng, cúi đầu hôn lên tai cậu.

Dung Hề bởi vì ngứa ngáy rụt cổ, cười nói: " Cảnh Trực cùng Lâm Âu, bọn họ hình như…"

" Ừm, bọn họ ở cùng một chỗ."

" Làm sao anh biết?" Dung Hề không ngờ Tần Tinh Lan đã biết.

Nhìn tiểu thư tính kinh ngạc, Tần Tinh Lan tiến đến bên tai cậu nói: " Lúc vừa mới trở về, nhìn thấy bọn họ hôn môi."

Dung Hề nhất thời trợn tròn mắt, ý chỉ thật sao?

Tần Tinh Lan cười khẽ một tiếng: " Không cần hâm mộ bọn họ, chúng ta cũng có thể."

Dứt lời, cằm Dung Hề được nâng lên, Tần Tinh Lan liền hôn xuống.

**********************
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 1 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại