Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái
Chương 85

Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái

Chương 85

Edit: Điềm Điềm

**********************

Thấy Tần Tinh Lan xuất hiện, sắc mặt Dung Đỉnh trong nháy mắt trở nên tái nhợt: " Ta sớm nên nghĩ đến, ta nên nghĩ đến!"

Tần Tinh Lan lạnh lùng nhìn gã: " Có bất cứ lời gì, hai người xin hãy ở lại phòng thẩm vấn quân khu rồi nói sau."

Dung Thăng trầm mặc đi qua, không có bất kỳ ý tứ muốn chống cự.

Dung Đỉnh đứng tại chỗ, nhìn quân lính đi về phía gã, bỗng nhiên kích động rút dao găm ra: " Đừng đến đây, ta nói đừng tới đây!"

Tần Tinh Lan ra hiệu cho quân lính đi qua dừng lại.

Lạnh lùng nhìn Dung Đỉnh sắc mặt trắng bệch.

" Thiếu chút nữa, thiếu chút nữa ta có thể có được tất cả những gì ta muốn có, vì sao, Tần Tinh Lan vì sao?!"

Nghe thấy gã gọi tên mình, Tần Tinh Lan thờ ơ đứng tại chỗ, ngoại trừ vẻ mặt lạnh lùng ra, cũng không có chút ý tứ muốn mở miệng trả lời.

" Ta không cam lòng, ta tỉ mỉ bày ra tất cả, kết quả hiện tại, giống như một tên hề, hiện tại trong lòng ngươi có phải rất đắc ý hay không, nhìn ta một mình tự biên tự diễn lâu như vậy, cuối cùng lại làm áo cưới cho người khác, ta không nghĩ tới Dung Thăng ngươi cư nhiên cam nguyện hướng hắn cúi đầu xưng thần, ngạo khí của ngươi đâu, dã tâm của ngươi đâu, Dung Thăng làm Alpha ngươi cứ như vậy nhận mệnh sao!"

Đến thời khắc này, Dung Đỉnh còn không quên xúi giục kích động quan hệ giữa Dung Thăng và Tần Tinh Lan.

Tuy nhiên, Dung Thăng đứng tại chỗ: " Có thể nhanh lên được không, ta không muốn ở đây nữa." 

Hiển nhiên thờ ơ với sự xúi giục của Dung Đỉnh.

Dung Đỉnh nghe thấy những lời này của hắn, sắc mặt trong nháy mắt càng trở nên khó coi hơn.

" Đừng giãy giụa nữa Tam đệ, ngươi một mình đi tới bước này đã phi thường không dễ dàng, trách thì trách ngươi không nên sinh ra trong vương thất, không nên là Beta, nếu ngươi là Alpha, ta nghĩ vương vị thuận lý thành chương là của ngươi, Dung Khải chết không thiệt thòi."

Dung Đỉnh bỗng nhiên cười rộ lên: " Đúng vậy, xấu thì xấu ở ta vì sao lại là Beta, là Beta ta có thể lựa chọn sao, cha mẹ ta có thể lựa chọn sao, nếu như có thể, ta cũng muốn sinh ra trong nhà người bình thường, ta sẽ không đi theo các người, tất cả các ngươi đều không xứng phán xét ta, mạng của ta, ta tự mình quyết…"

Dung Đỉnh dứt lời, giơ dao găm trong tay lên, nhưng mà một khắc gã sắp cắm vào ngực, Dung Diễn vốn nằm trên mặt đất hoàn toàn thú hóa, Dung Diễn mất đi lý trí triệt để biến thành dã thú một ngụm cắn chặt cổ Dung Đỉnh…

Tình huống bất thình lình, mọi người trong lúc nhất thời ai cũng không có phản ứng kịp.

Chờ phục hồi tinh thần lại, Dung Diễn và Dung Đỉnh đã cùng nhau ngã xuống đất.

Dung Thăng nắm chặt hai tay, hốc mắt đỏ hoe đem một màn này thu vào trong mắt.

Tần Tinh Lan lạnh lùng thu hồi tầm mắt, xoay người rời đi.

Lúc này toàn bộ đều phát sóng trực tiếp, bởi vì một màn này, khu đẩy vốn đang hoạt động tạm dừng trong chớp mắt, mới lần nữa bộc phát ra tin nhắn ——

[ Trời ơi, vừa mới dọa chết tôi! ]

[ Làm sao có thể như vậy, Tam điện hạ tự sát tôi có thể lý giải, nhưng không nghĩ tới cuối cùng lại chết như vậy! ]

[ Trong lúc nhất thời tôi cư nhiên không biết nói cái gì cho phải! ]

[ Tam điện hạ thật sự làm mới tam quan của tôi, hắn là một Beta làm đến mức này, có phần năng lực này, dùng ở nơi khác không tốt sao? ]

[ Kỳ thật tôi muốn nói, ở trong vương thất, sinh ra là Beta thật sự rất thảm, trên có huynh trưởng Alpha ưu tú, dưới có đệ đệ Omega yếu ớt, hắn là một Beta, quả thật rất khó làm cho người ta nhìn thấy hắn, nhưng nói như vậy, người đáng thương tất có chỗ đáng hận! ]

[ Tôi không nghĩ tới Bệ hạ cuối cùng là theo cách này rời đi! ]

[ Hôm nay tâm tình tôi thập phần phức tạp! ]

[ Cho nên Đế quốc hiện tại còn lại Đại điện hạ, vương vị sẽ không do vị này kế thừa đi chứ, một người không có tiền đồ, có thể dẫn dắt chúng ta cái gì? ]

[ Đại điện hạ không có khả năng đi, nhưng ngoại trừ Đại điện hạ còn có thể có ai, hay chúng ta ủng hộ Nguyên soái đảm nhiệm đi, không có người thích hợp hơn so với Nguyên soái! ]

[ Tôi cảm thấy đề nghị phía trên rất tốt, ngoại trừ Tần Nguyên soái, hiện tại ai còn có thể gánh vác vị trí này, nói thật tôi kỳ thật trước kia đã nghĩ tới nếu Tần Nguyên soái trở thành Tân vương, cuộc sống của chúng ta khẳng định không giống giờ! ]

[ Mãnh liệt yêu cầu Tần Nguyên soái kế thừa vương vị, đưa tôi lên nào! ]

……

Tiếng hô ủng hộ Tần Nguyên soái đảm nhiệm ngôi vị từ giờ khắc này vang vọng khắp các đường phố lớn nhỏ của Đế quốc.

Mà lúc này Tần Tinh Lan sau khi kết thúc hết thảy, đang chạy tới bến tàu.

Hắn sẽ gặp lại tiểu thư tính của mình.

Khoảnh khắc Dung Hề nhìn thấy xe bay của Tần Tinh Lan từ cửa sổ chiến hạm, liền kích động chạy ra khỏi phòng, chạy ra khỏi tàu.

Sư tử lớn của cậu, đã chiến thắng trở lại!

Đứng trên boong tàu, nhìn tiểu thư tính của hắn chạy về phía hắn, Tần Tinh Lan cười đưa tay ôm cậu lên: " Dung Hề, anh đã trở lại!"

" Tinh Lan, hoan nghênh trở về!"

Dung Hề ôm chặt lấy hắn, bởi vì kích động đỏ hốc mắt.

Tần Tinh Lan nâng mặt cậu lên, hôn xuống khóe môi cậu: " Xin lỗi, khiến em lo lắng." 

Dung Hề lắc đầu: " Anh trở về là được rồi."

Ánh mắt một khắc cũng không muốn rời khỏi người Tần Tinh Lan, Dung Hề không hỏi hắn mọi chuyện đã kết thúc sao, có thuận lợi không, chỉ cần người này bình an đứng trước mặt cậu là được rồi, tất cả đều tốt.

Tần Tinh Lan ôm cậu lên, đi vào khoang tàu.

Nhìn thấy Thích Vụ cùng Lâm Âu đang đứng ở nơi đó, Dung Hề đỏ hai má, nhẹ nhàng đẩy Tần Tinh Lan, ý bảo hắn buông mình xuống.

Tần Tinh Lan lại cười không buông tay, vẫn ôm cậu, đi ngang qua trước mặt bọn họ, đi thẳng về phòng.

Lâm Âu cười chạm vào cánh tay Thích Vụ:  " Tôi cảm thấy ngày mai có thể không gặp được Tứ điện hạ."

Thích Vụ liếc mắt nhìn hắn một cái: " Cảnh Thượng tướng không phải hẹn cậu đi nhà hàng sao, còn không đi?"

Lâm Âu nghe vậy hai má nóng lên, miệng cứng rắn nói: " Ai nói tôi muốn đi!"

Thích Vụ cười nhạo một tiếng: " Vậy cậu ngàn vạn lần đừng đi a!"

" Ta không đi!"

Lâm Âu bỏ lại ba chữ này, bước đi chạy về phía phòng ăn, Thích Vụ dở khóc dở cười lắc đầu.

Khoảnh khắc Tần Tinh Lan ôm tiểu thư tính của mình trở lại phòng đóng cửa lại, liền hôn lên.

Sau khi chia tay, nụ hôn ngày gặp lại ngọt ngào như mật ong.

" Em nhớ anh rất nhiều, Tinh Lan."

Vốn tưởng rằng mình có thể tiếp nhận, nhưng từ một khắc chia tay trở đi, không lúc nào không nhớ đến đối phương.

Tần Tinh Lan hôn vào mắt cậu, mũi, cuối cùng rơi vào khóe môi: " Sẽ không tách ra nữa."

Trán chống lên trán, trong mắt chỉ còn lại nhau…

Sáng hôm sau, mọi người quả nhiên không thấy Tần Tinh Lan và Dung Hề ở phòng ăn.

Lâm Âu nhíu mày với Thích Vụ, bộ dạng như thế nào tôi đoán đúng rồi.

Thích Vụ hướng hắn ngoắc ngoắc ngón tay.

Lâm Âu tiến lại gần, tò mò muốn biết cậu muốn nói cái gì.

Chỉ nghe Thích Vụ nhỏ giọng nói: " Đừng nóng vội, cậu cũng sẽ có một ngày như vậy!"

Lâm Âu mặt đỏ lên, ra vẻ tự nhiên nhìn sang một bên, làm bộ không có chuyện gì xảy ra.

Thích Vụ nhìn lỗ tai đỏ bừng của hắn, cười ra tiếng.

Tần Tinh Lan buổi chiều từ phòng đi ra, trực tiếp đi quân bộ, cùng nhau đi còn có Cảnh Trực.

Hắn rời không lâu, Thích Vụ nhìn Dung Hề xuất hiện trong phòng ăn, cười đưa cho cậu một chén trà: " Khỏe không? "

Y hỏi quá mức tự nhiên, ngược lại làm cho Dung Hề không tự nhiên đứng lên, nhận lấy ly, ra vẻ trấn định gật đầu: " Rất tốt. "

Nụ cười trên mặt Thích Vụ nhất thời càng sáng lạn, giơ tay vỗ vỗ bả vai cậu: " Vậy là tốt rồi."

Dung Hề cảm thấy đề tài này thật sự là quá kích thích, mở miệng nói: " Lâm Âu đâu?"

" Phòng hương liệu." Thích Vụ vẻ mặt bất đắc dĩ phun ra ba chữ này, nhìn Dung Hề cười rộ lên, " Ăn cơm đi. "

" Được." Dung Hề đã sớm đói bụng, cậu ngồi xuống, không lâu sau Thích Vụ liền đem đồ ăn đã chuẩn bị đặt ở trước mặt cậu, sau đó kéo ghế dựa ngồi xuống bên cạnh cậu: " Kế tiếp có tính toán gì không?"

Dung Hề lắc đầu: " Cữu cữu ở đâu, ở lại tinh cầu thủ đô, hay là tiếp tục sinh hoạt trên chiến hạm?"

" Trên tàu đi, đã quen rồi, bất quá ta sẽ đi thăm con."

" Con cũng sẽ đến thăm cữu cữu."

Hai người nhìn nhau cười, chuyện này cứ như vậy định ra.

……

Dung Thăng nhìn Tần Tinh Lan đi vào, trong lòng cư nhiên không hiểu sao lại rất bình tĩnh, không có loại nhìn thấy đối phương như trước kia, nóng nảy hận không thể giết chết đối phương, phảng phất như đã nhận mệnh.

Tần Tinh Lan kéo ghế ngồi xuống trước mặt hắn: " Có chuyện gì muốn nói, hoặc là muốn hỏi sao?"

Thái độ của Tần Tinh Lan vẫn rất nhạt rất lạnh. Trước kia hắn sẽ cảm thấy loại người như Tần Tinh Lan không có trái tim, sẽ không có chuyện gì có thể khiến hăn ta để ở trong lòng, nhưng bây giờ hắn thấy rõ ràng, Tần Tinh Lan gắt gao nắm chặt những thứ hắn ta quan tâm trong tay, những thứ còn lại tất cả đều là giả dối mà thôi.

" Tinh Huân cùng 3000 binh sĩ ngươi làm sao đem bọn họ che dấu được?"

Tần Tinh Lan ngước mắt lên, đôi mắt màu xanh biếc rơi trên mặt hắn: " Hệ thống trên tàu Tinh Huân được trang bị thiết bị che chắn thế hệ mới."

Đối với đáp án này cũng không có bất ngờ, Dung Thăng cười rộ lên: " Ngược lại phù hợp với tính tình của ngươi, mọi việc đều sẽ lưu lại một tay, vậy ngươi một mình trở lại, ngươi có thực sự bị thương không?"

" Tinh Thần Trì sụp đổ, thời kỳ xao động đã bán thú hóa." Tần Tinh Lan nói tới đây bỗng nhiên dừng lại, ngay khi Dung Thăng cho rằng lời nói của hắn dừng lại ở đây, Tần Tinh Lan bỗng nhiên bật cười, " Nhờ Bệ hạ nguyện ý ban Tứ điện hạ cho ta, bằng không có thể thật sự sẽ chết."

Dung Thăng hoàn toàn không nghĩ tới lời sau lại là giọng điệu khoe khoang này, một chữ thao thiếu chút nữa thốt ra.

Tần Tinh Lan cười, đáy mắt lạnh lùng từ trước đến nay, giống như băng tuyết hòa tan, chỉ còn lại ôn nhu.

Trong lúc nhất thời Dung Thăng bỗng nhiên không biết nói cái gì cho phải.

Thức ăn cho chó này có chút bất ngờ không kịp đề phòng.

Dung Thăng không muốn thừa nhận mình có chút hâm mộ, ra vẻ tự nhiên ho một tiếng: " Phủ Nguyên soái có phải cũng được trang bị thiết bị che chắn hay không?"

Bằng không lúc trước Tần Tinh Lan đột nhiên xuất hiện ở phủ Nguyên soái, bọn họ có thể phát hiện trước tiên, nói như vậy… có lẽ tất cả sẽ không phát sinh, nhưng nghĩ đến Dung Đỉnh, hắn lại bắt đầu không xác định.

" Có câu hỏi nào khác ngoài vấn đề này không?"

Hiển nhiên vấn đề này khiến Tần Tinh Lan cảm thấy có chút khuyết tật trí tuệ.

Dung Thăng nhẹ nhàng thở dài, ánh mắt nhìn Tần Tinh Lan nghiêm túc: " Chúc mừng ngươi, vị trí đó là của ngươi, Tần Tinh Lan."

Tần Tinh Lan cười khẽ một tiếng, đứng dậy, nhìn hắn từ trên cao xuống, đôi môi mỏng khẽ nhếch: " Ai nói cho ngươi biết, ta sẽ ngồi ở vị trí đó. "

**********************
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 1 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại