Mộng Trong Mộng
Chương 84 Chương 84
Sau đêm vũ hội giữa hạ, việc trọng đại nhất của Esmela đại khái chính là sự trở về của chủ tịch chỉ đạo Lăng Toàn.
Mọi người đều biết, Lăng Toàn cũng coi như là vị chủ tịch giáo viên hướng dẫn đầu tiên sáng lập ra Esmela, tuổi tác rất cao, Bạch Thư Ý và Tiết Gia Di ở trước mặt bà cũng chỉ có thể xem như thế hệ học sinh.
Chỉ là những năm này, bà vẫn luôn ở phân viện nước ngoài của Esmela, chỉ đạo học sinh tham gia cuộc thi quốc tế, rất ít khi về nước, cho nên học sinh trong nước, dường như đều chưa từng gặp bà.
Mà giáo viên hướng dẫn thật sự của Bộ Hy, chính là Lăng Toàn.
Nói một cách chính xác, Bộ Đàn Yên còn là đời học sinh cuối cùng của Lăng Toàn.
Cho nên, bà xem như là giáo viên hướng dẫn có trọng lượng nhất ở cả Esmela
Bộ gia mắt cao hơn đầu, nhìn không vừa mắt trình độ của Bạch Thư Ý, nhưng lại có thể để Bộ Hy bái Lăng Toàn làm thầy, thực lực của bà có thể thấy được rõ ràng.
Tin tức ngầm điên cuồng truyền bá dạo gần đây của Esmela là: Nói lần này Lăng Toàn về nước, là chuẩn bị thu một vị đồ đệ.
Ai cũng biết, mặc dù Lăng Toàn chỉ hướng dẫn giảng bài, nhưng chân chính có thể xưng là đệ tử cuối cùng của bà, chỉ có một mình Bộ Hy.
Cho nên lần này, tất cả học sinh đều ngóng trông, tha thiết mong chờ có thể được Lăng Toàn chọn trúng.
Nếu may mắn trở thành học trò cuối cùng của bà, vậy thì tiền đồ vô lượng nha.
Tạ Uyên đương nhiên khổ tâm trải thảm trước cho con gái, đặc biệt sắp xếp một bữa tiệc, giới thiệu Khương Vũ cho Lăng Toàn.
Nhưng là Lăng Toàn trực tiếp từ chối lời mời của Tạ Uyên trong điện thoại, bà nói với ông, lần này chọn học sinh, bà sẽ tự chọn, không cần thông qua bất cứ người nào giới thiệu để chọn.
Nếu không, cửa nhà nhà bà sợ là bị người ta đạp đổ rồi.
Sau khi Tạ Uyên đặt điện thoại xuống, sắc mặt rất khó coi.
Ở Bắc Thành, không cần biết quyền uy hiển hách thế nào, ai dám làm phật ý ông chứ.
Lần này vẫn là lần đầu tiên ba Tạ bị từ chối.
Khương Vũ đối với Lăng Toàn cũng càng thêm tò mò.
Quả nhiên, người có thực lực, vĩnh viễn xứng đáng có tư cách để ngạo mạn mà không sợ quyền quý.
Khương Vũ hy vọng chính mình sẽ có một ngày, cũng có thể có được sức mạnh dựa trên nền tảng thực lực.
"Không sao, ba ba sẽ nghĩ cách khác cho con." Tạ Uyên không quên an ủi Khương Vũ: "Cho dù là cứng rắn nhét vào, ba cũng phải nhét con cho bà ấy!"
"A, cái này thật sự không cần miễn cưỡng." Khương Vũ vội vàng xua tay: "Cho dù cô Lăng không chọn con, con cũng sẽ luyện múa thật tốt, không sao cả."
"Nếu như con là học sinh của bà ấy, trên căn bản cục diện tương lai đã mở ra rồi."
"Thật...!Thật sự không cần miễn cưỡng."
Tạ Uyên thở dài một hơi, thất vọng nói: "Con có cảm thấy ba vô dụng không."
"Không ạ!"
"Cái này cũng không giúp được con, ta làm ba còn không bằng tên minh tinh kia nữa."
"Thật sự không phải ba ơi, hai người đối xử với con rất tốt."
"Nhà của ông ta con thường đến ở ké, phòng ta mua cho con, con cũng không ở."
"A, cái này..."
Khương Vũ nhìn biểu tình ủ rũ của Tạ Uyên, rất đau lòng: "Vậy tối nay con dọn qua đó, được không!"
"Nói rồi nha!"
"Vâng."
Vẻ thất bại trên mặt Tạ Uyên quét sạch không còn chút gì: "Ta đã gọi công ty dọn nhà cho con, bọn họ chắc đã đến nhà Trình Dã thu dọn hành lý, không cần lo lắng.
"...."
"Sau này con sống trong nhà của ba Tạ, xem như là nhà của con."
"...."
Không lâu sau, điện thoại của Trình Dã gọi đến, trong điện thoại ông giận dữ hét to: "Tạ Uyên! Anh khốn khiếp! Ai nói Tiểu Vũ muốn dọn nhà! Ai đồng ý!"
Tạ Uyên bình tĩnh nói: "Con bé đã thành niên rồi, có thể tự mình quyết định sống ở đâu, sống với ai."
"Tôi không đồng ý! Tôi kháng nghị!"
"Kháng nghị vô hiệu!"
"Aaaaaa...!Anh!"
"Bớt giận, anh giận đến chết rồi Tiểu Vũ có thể kế thừa di sản của anh, còn gọi tôi là ba."
"...."
Tút, điện thoại bị ngắt.
Khóe miệng Khương Vũ giật giật.
Không chút nghi ngờ, Tạ Uyên vị ba ba này, trong phim cung đấu nhất định có thể sống 100 tập.
Mới bắt đầu đã đè đầu Trình Dã rồi.
***
Vì để tiện cho Lăng Toàn chọn người, Esmela đặc biệt tổ chức một buổi báo cáo biểu diễn loại nhỏ màn thứ hai của Hồ Thiên Nga.
Nhưng vẫn là quy tắc cũ, nữ chính do Thẩm Ngạo Tinh đảm nhận, nhân vật khác dựa theo trình tự các lớp ABCDF khác nhau.
Khương Vũ chỉ giành được vai diễn tiểu thiên nga.
Tất cả các bạn học đều đang nghị luận suy đoán, lần này quá nửa là Thẩm Ngạo Tinh được Lăng Toàn chọn đi rồi.
Dù sao cô ta là nữ chính, phần diễn nhiều, hơn nữa thực lực cũng không thể xem thường.
"Thẩm Ngạo Tinh không phải là học trò cuối cùng của Bạch Thư Ý sao?"
"Thẩm Ngạo Tinh rõ ràng càng muốn được vào dưới chướng của Lăng Toàn, nếu không cô ta đã không báo danh tham gia biểu diễn báo cáo."
"Nói cũng đúng nha, Ôn Luân không báo danh."
"A, nếu như cô ta thật sự được Lăng Toàn chọn rồi, cô Bạch Thư Ý không phải là rất mất mặt sao?"
"Cuộc thi đêm vũ hội giữa hạ lần trước, Thẩm Ngạo Tinh bại thảm, cô Bạch Thư Ý khả năng rất thất vọng về cô ta, bây giờ mưu cầu lối thoát khác, cũng là hành động thông minh."
"Nếu như cô ta đi rồi, cô Bạch Thư Ý chẳng phải sẽ phải chọn lại học sinh sao? Không biết tôi có cơ hội không nữa."
"Hi hi, trong mộng cũng không có."
..........
Học sinh dưới đài thảo luận khí thế ngất trời, Khương Vũ cũng đang ở hậu đài chuẩn bị thật kỹ.
Trước khi lên sân khấu, Thẩm Ngạo Tinh khinh bỉ coi thường liếc nhìn cô một cái.
Cho dù giành được ngôi sao đêm giữa hạ, vậy thì thế nào, người lớp F, trong cuộc thi quan trọng, ngay cả tiểu thiên nga số 4 cũng không được chọn.
Chẳng qua chỉ là một con tiểu thiên nga trà trộn vào trong đám người thôi, mãi mãi không thể làm nữ chính.
Tiểu thiên nga nhiều như vậy, cô Lăng Toàn có thể nhìn thấy cô ta, mới là lạ.
....
Có điều, lần này Khương Vũ lên sân khấu, cô không còn căng thẳng như là mấy lần thi đấu trước đó nữa.
Tiểu thiên nga trà trộn trong từng bầy bầy, cô lại giống như là bỏ đi lớp quần áo của nữ chính, bắt đầu chìm đắm trong đó, bắt đầu hưởng thụ sân khấu.
Vốn dĩ vũ đạo chính là màn biểu diễn vô cùng cá nhân, người múa đầu tiên phải cảm động chính là bản thân, sau đó mới là cảm nhiễm khán giả.
Nếu như tâm thái không thả lỏng, trong đầu đều nghĩ phải nhảy tốt hơn người khác, giành được cup, giành được số 1...
Tạp niệm hỗn loạn, sao có thể tập trung toàn bộ tình cảm vào điệu múa, chìm đắm trong đó chứ.
Sau khi suy nghĩ thông suốt điểm này, Khương Vũ liền hoàn toàn thả lỏng bản thân, cô muốn hưởng thụ sân khấu, mà không phải bị sân khấu ràng buộc.
Cho dù là tiểu thiên nga diễn vai quần chúng thì sao, chỉ cần có thể mặc vào bộ đồ thiên nga trắng nõn này, cô chính là con thiên nga đẹp nhất kia!
Thẩm Ngạo Tinh thì ngược lại, tâm thái của cô ta và Khương Vũ hoàn toàn trái ngược nhau.
Bạch Thư Ý đã hoàn toàn thất vọng về cô ta, ở lại dưới danh nghĩa của bà ta, cũng không có ý nghĩa gì.
Thẩm Ngạo Tinh bức thiết cần một khởi đầu hoàn toàn mới, tìm một giáo viên hướng dẫn chân chính có thể dạy cô ta bản lĩnh.
Lăng Toàn đã từng là giáo viên hướng dẫn của Bộ Đàn Yên, nếu có thể bái vào môn hạ của bà, tương lai giành được cup queen ba lê, cũng là ngay trong tầm tay.
Vì thế Thẩm Ngạo Tinh dốc hết sức, dùng hết kỹ xảo của mình, thể hiện mình trên sân khấu.
Thế nhưng thế sự thường là....Tốt quá hóa dở.
Ngay cả học sinh xem dưới sân khấu cũng đều nhìn ra, vũ đạo của Thẩm Ngạo Tinh dùng lực quá sức, trái lại đánh mất vẻ đẹp.
Lăng Toàn cúi đầu hỏi dò giáo viên bên cạnh: "Nữ vương thiên nga là học sinh của ai?"
"Là học sinh của cô Bạch Thư Ý."
"Bạch Thư Ý?" Lăng Toàn nhíu nhíu mày, "Tôi hiểu."
Bạch Thư Ý nhìn Thẩm Ngạo Tinh trên sân khấu, sắc mặt từng trận khó coi.
Ngay cả khán giả dưới sân khấu cũng nhìn ra được dục vọng cô ta bức thiết thể hiện ra, càng khỏi nói đến Lăng Toàn.
Báo cáo biểu diễn vẫn chưa kết thúc, Bạch Thư Ý đã trầm mặt rời khỏi sân khấu rồi.
Bà ta thật sự ném không nổi người này.
Sau khi báo cáo biểu diễn kết thúc, tất cả diễn viên đứng trên sân khấu chào cảm ơn với khán giả, mỗi người đều khập khiễng tiến lên phía trước, cố gắng để Lăng Toàn nhìn thấy mình.
Thẩm Ngạo Tinh đứng ở hàng đầu tiên, thở hổn hển, ngẩng đầu ưỡn ngực, tự tin nghênh đón tiếng vỗ tay như nước thủy triều của khán giả.
Khương Vũ sắp bị đám người chen chúc đến bẹp rồi, cô cố gắng kiễng chân, nhìn thấy được ba Tạ Uyên ngồi ở hàng thứ nhất.
Ánh mắt Tạ Uyên vẫn luôn dừng trên người cô, tay đặt trên đầu gối, âm thầm giơ ngón tay cái lên với cô.
Khương Vũ nở nụ cười, ngón tay trỏ và ngón tay cái lặng lẽ bắn tim cho ông, nháy mắt wink.
Lăng Toàn ngồi bên cạnh Tạ uyên, thấy ông và tiểu thiên nga trên sân khấu giao lưu với nhau, thế nên hỏi: "Con gái nuôi mà cậu định giới thiệu cho tôi lúc trước, cũng ở trên sân khấu?"
"Ừ."
"Con bé đứng ở hàng thứ ba..."
Lời của Tạ Uyên còn chưa dứt, Lăng Toàn đã ngắt lời: "Không cần giới thiệu, trong lòng tôi đã có người được chọn rồi."
"Dù sao cũng không phải là con gái nuôi của cậu." Lăng Toàn tùy hứng nói.
"Cô biết con gái nuôi của em là ai sao?"
"Dù sao người có thể làm con gái của Tạ Uyên cậu, tuyệt đối sẽ không là tiểu thiên nga mà tôi chọn trúng, nếu không người ba nuôi như cậu cũng làm ba quá không tận tâm rồi."
Tạ Uyên khẽ cười: "Chuyện múa ba lê của con bé, trước giờ em không xen vào, muốn giúp cũng không giúp được, quản nhiều rồi còn bị ghét bỏ."
"Khó trách, ba nuôi này cậu làm sao nhỏ bé như vậy?"
"Con bé tự có suy nghĩ của mình."
Lăng Toàn và Tạ Uyên cũng quen biết nhiều năm, từ lúc học trò yêu là Bộ Đàn Yên yêu đương với ông, bà đã biết ông rồi.
Nhiều năm như vậy, ngoại trừ Bộ Đàn Yên, chưa bao giờ nhìn thấy trong đáy mắt của ông....!có được thần sắc dịu dàng cưng chiều đến như vậy.
Thật sự xem như con gái ruột nha.
Sau khi học sinh hoàn thành màn chào cám ơn, Lăng Toàn chậm rãi đứng lên, đi đến trước sân khấu.
Tuổi bà đã quá năm mươi, tóc đã lấm tấm hoa râm, nhưng thân hình duy trì vô cùng tốt, trạng thái tinh thần cũng rất khá, dung mạo càng không phân cao thấp với Bạch Thư Ý.
Tất cả tiểu thiên nga trên sân khấu đều tim đập thình thịch, lòng tràn đầy mong chờ mà nhìn Lăng Toàn.
Thẩm Ngạo Tinh càng nóng lòng muốn thử, chỉ thiếu điều muốn vọt đến trước mặt Lăng Toàn nói với bà: "Chọn tôi đi! Chọn tôi đi!"
Nhưng mà, Lăng Toàn trực tiếp bỏ qua "nữ vương thiên nga", bỏ qua vương tử, bỏ qua ma vương, cũng bỏ qua tiểu thiên nga số 4...
Tầm mắt mà nhìn về phía Khương Vũ xếp phía sau đám người, "Tiểu thiên nga, em qua đây."
Cô gái bên cạnh Khương Vũ hưng phấn đi ra, nhưng Lăng Toàn lại lắc lắc đầu: "Không phải em, là em."
Ánh mắt của tất cả mọi người, đều rơi trên người Khương Vũ.
Quả nhiên, cho dù chỉ diễn một tiểu thiên nga phần diễn ít đến đáng thương.
Ngôi sao đêm giữa hạ, mãi mãi sẽ không mất đi hào quang.
"Là em sao?"
Khương Vũ chỉ vào chính mình, lần nữa xác nhận.
"Không sai."
Khương Vũ ngoan ngoãn đi đến trước mặt bà, Lăng Toàn kiểm tra toàn thân cô một chút, nặn nặn cánh tay cô, sau đó lại kiểm tra dáng chân...!vừa lòng gật gật đầu.
Nhưng mà, khi bà đánh giá đến ngũ quan của cô cuối cùng, trong lúc hoảng hốt...!Ngây ngẩn cả người.
Dáng vẻ của cô...
Bà nhìn chằm chằm Khương Vũ hồi lâu, nhìn đến Khương Vũ có chút ngại ngùng, tránh tầm mắt đi.
Lăng Toàn nhìn Khương Vũ, lại liếc nhìn Tạ Uyên cách đó không xa, khóe miệng khẽ giật giật một cái!
Không - thể - nào đi!
Bà là giáo viên của Bộ Đàn Yên, tuổi tác của hai người chênh lệch cũng chỉ là mười tuổi, vì thế ngày thường cũng vừa là thầy vừa là bạn.
Bà là một trong những số ít người biết được Bộ Đàn Yên và Tạ Uyên âm thầm yêu nhau.
Cho nên bà vừa nhìn thấy bộ dáng của cô gái trước mặt này, ngay lập tức liền phản ứng lại.
Đứa nhỏ này...!Căn bản là bản kết hợp của hai người Bộ Đàn Yên và Tạ Uyên!
Bọn họ vậy mà có con rồi!
Cái gì mà con gái nuôi, này rõ ràng là con gái ruột!
Tạ Uyên lá gan cũng lớn quá đi, lại dám đưa cô bé này đến Esmela lẽ nào không sợ người khác nhìn ra sao?
Lăng Toàn nhìn bốn phía, học sinh và giáo viên đánh giá ở đây, hình như đều không có nghi ngờ gì.
Nếu như không biết chuyện cũ năm đó, đại khái cũng sẽ không có người liên hệ Tạ Uyên và Bộ Đàn Yên lại với nhau.
Bà chỉ có thể khống chế tò mò trong lòng, hỏi cô: "Em tên là gì?"
"Em tên là Khương Vũ, Khương trong Khương Tử Nha, Vũ trong trời mưa."
"Ba mẹ em làm nghề gì?"
"Mẹ em là..."
Đời thứ nhất, Khương Vũ có rất nhiều hiểu lầm với mẹ, xấu hổ mở miệng nói về công việc của mẹ, nhưng bây giờ, cô thoải mái nói: "Mẹ em là người vật lý trị liệu, làm việc trong hội sở mát xa, ba em là ca sĩ."
Lăng Toàn như có điều suy nghĩ gật đầu, sau đó cau mày lại nhìn Tạ Uyên.
Tạ Uyên hai tay đút túi quần ngắm nhìn trời, giả bộ không nhìn thấy ánh mắt của bà.
Tiết Gia Di vốn là hướng vào Khương Vũ, từ đêm vũ hội giữa hạ lần trước Khương Vũ giúp bà ta giành được vị trí chủ tịch, cảm giác bất mãn của bà ta với Khương Vũ giảm đi hơn nửa.
Nếu như có thể để cô theo bà ta, bồi dưỡng thật tốt, tương lai danh tiếng của bà ta nhất định sẽ vượt qua Bạch Thư Ý.
Mà cục diện ngày hôm nay, Lăng Toàn hình như nhìn trúng Khương Vũ, thế là, bà ta thử thăm dò hỏi: "Cô Lăng, sao nào, cô có hứng thú với bạn học Khương Vũ sao?"
Lăng Toàn lập tức biểu thị: "Tiểu thiên nga này mặc dù phần diễn không nhiều, nhưng thực lực của em ấy không thể xem thường.
Đúng vậy, tôi muốn chọn em ấy."
Trà trộn trong đám thiên nga, so sánh vô cùng rõ ràng, cho dù là độ thuần thục động tác hay là kỹ năng, Khương Vũ đều vượt qua những người xung quanh.
Ánh mắt Lăng Toàn độc đáo thế nào, liếc mắt là nhìn ra trình độ của Khương Vũ vượt xa người thường.
Tiết Gia Di mặc dù có chút thất vọng, nhưng cũng không nói cái gì.
Đích thực, bản thân bà ta dạy Khương Vũ có thể có một chút miễn cưỡng, bởi vì không quá ba năm, cô tất sẽ hoàn toàn vượt qua bà ta.
Thế nhưng Lăng Toàn không giống, bà là giáo viên hướng dẫn số 1 đã từng dẫn dắt Bộ Đàn yên, bà nhất định sẽ bồi dưỡng Khương Vũ trở thành ngôi sao múa ba lê thứ hai.
"Bạn học Khương Vũ, bắt đầu từ hôm nay, em sẽ do tôi phụ trách chỉ đạo, yêu cầu của tôi rất đơn giản, mỗi ngày phải dạy sớm luyện tập căn bản, có thể làm được không?"
Ngữ khí của Khương Vũ mang theo mấy phần kinh ngạc: "Cô Lăng, cô quyết định...!muốn nhận em ạ?"
"Cần phải ngạc nhiên như vậy sao?"
"Không có, không phải..."
Trước khi cô lên sân khấu thật sự không nghĩ đến sẽ bộc lộ tài năng, dù sao tiểu thiên nga nhiều như vậy, cô đã thả lỏng tâm thái, chỉ cần xứng đáng với sân khấu là được rồi, không cần phải tranh cường háo thắng.
Không nghĩ tới vô tình, Lăng Toàn lại thật sự chọn cô.
Khương Vũ nhìn Tạ Uyên cách đó không xa, khóe miệng Tạ Uyên mang theo nụ cười, giơ ngón tay cái lên với cô.
Là một người cha, không có bất cứ lúc nào, càng làm cho ông cảm thấy tự hào như là bây giờ.