Yêu Vì Tính Phúc
Quyển 3 - Chương 5: Đau... Quá lớn... Không cần...
Đã leo lên lưng cọp thì khó mà xuống, Hứa Diệc Hàm nghiêm túc nhìn chằm chằm hắn một hồi lâu, cả hai không ai nói chuyện, bầu không khí tĩnh lặng mà trầm mặc, Kiều Tiểu Duy lại ngửi được hương thơm thoang thoảng trên người cô, tiểu đệ lại không biết tốt xấu mà cương lên một chút.
Khoảng cách ngắn ngủi, không biết là nhịp tim của ai bắt đầu tăng tốc, sự ái muội như ẩn như hiện, làm Kiều Tiểu Duy sinh ra cảm giác mê muội như chưa từng có.
Hứa Diệc Hàm đột nhiên hôn lên môi hắn.
Bờ môi lạnh lẽo, làm người thanh tỉnh, rồi lại dung túng cho bản thân. Đầu lưỡi nhẹ nhàng đảo qua cánh môi, dụ hoặc cạy ra khớp hàm, không nhanh không chậm mà xâm nhập vào lãnh địa của hắn, cướp lấy tất cả của hắn.
Nữ nhân đáng chết này...
Kiều Tiểu Duy sửng sốt một chút, bị loại khiêu khích trần trụi này chọc giận, thế nhưng Hứa Diệc Hàm phát hiện hắn đối với tình huống này lại có chút ngây thơ. Từ cử chỉ hành động, tay chân luống cuống, thân mình run rẩy đã bộc lộ cảm xúc của hắn hiện giờ. Điều này càng cổ vũ Hứa Diệc Hàm hơn, cái lưỡi thơm ngọt xoay vòng triền miên, hết sức khiêu khích đối phương, làm người nhịn không được mà khao khát nhiều hơn, dần dần làm cho bản thân trầm luân trong đó.
Hơi thở nam tính của hắn sắc bén và bá đạo, lại có chút mượt mà ôn nhu, càng thêm nắm chắc sự chủ động, thể hiện bản lĩnh của bản thân mình. Dùng sức cuốn lấy cái lưỡi hắn, mút vào mật dịch thơm ngọt, môi lưỡi tinh tế nhẹ cong lên, quét nhẹ hàm trên, hô hấp càng thêm dồn dập. Thân mình Hứa Diệc Hàm dần dần mềm ra, Kiều Tiểu Duy đem cô ôm vào trong ngực, lòng bàn tay mềm mại nhẹ vuốt sau lưng cô.
Dục vọng tăng lên, con ngươi bừng bừng ngọn lửa, bàn tay Kiều Tiểu Duy dần dần không an phận mà với vào vạt áo trong, một đường đi không hề có chướng ngại, cứ thế kề sát da thịt mềm nhẵn như tơ lụa bên trong.
Hứa Diệc Hàm cảm nhận được vết chai của lòng bàn tay vì quanh năm phải cầm bút vẽ của hắn, tinh tế mà lướt qua da thịt, gợi lên từng trận run rẩy nhỏ. Cơ thể vừa mới tắm gội qua vẫn còn mang theo hơi nước, tỏa ra mùi hương câu dẫn tâm trí hắn, làm hắn cảm nhận được sự bất đồng về mềm mại và kiều mị của nữ nhân và nam nhân, dục vọng cứ thế nhen nhóm, hạ thân ngo ngoe rục rịch mà hăng hăng đòi ra trận.
Hô hấp hắn rối loạn, bàn tay di chuyển từ phía bụng trước đến sau lưng, chậm rãi cởi áo ngực cô ra. Rời khỏi đôi môi nhu thuận kia, di chuyển đến bên má Hứa Diệc Hàm, rồi dần dần xuống phía dưới, hoặc nhẹ hoặc nặng mút vào cần cổ trắng nõn, đầu lưỡi ướt nóng liếm qua từng tấc da thịt mềm mại, dùng sức mà hôn lên xương quai xanh xinh đẹp.
Xương quai xanh là chỗ mẫn cảm của Hứa Diệc Hàm, trong nháy mắt bị hắn công kích, trong miệng liền tràn ra một tiếng ưm, tay ôm Kiều Tiểu Duy càng thêm dùng sức.
Giờ phút này, Kiều Tiểu Duy thỏa mãn mà cởi bỏ áo ngực của cô, đôi tay gấp gáp mà bắt lấy hai viên tròn trịa nho nhỏ kia, một bên còn lại ra sức mà chăm sóc cho xương quai xanh, đầu lưỡi cứ thế qua lại, hoặc nhẹ mút vào.
Hai vú nhỏ nhắn đáng yêu bị bàn tay to mạnh mẽ xoa bóp, loại cảm giác được người khác nắm trong tay thế này rất thoải mái, vết chai thô ráp cọ qua đầu vú hồng phớt, như dòng điện nhỏ lưu chuyển trong người Hứa Diệc Hàm, làm cô run rẩy không thôi.
Tên tiểu tử này không ai chỉ dạy nhưng lại rất thành thạo, bàn tay cứ thế dâm loạn mà xoa bóp tiểu quả, hai ngón tay niết nhẹ, thỉnh thoảng đem nó kéo dãn rồi lại thả ra, hoặc là đem hai vú ép lại, nhẹ nhàng vẽ vòng xung quanh nó. Hứa Diệc Hàm bị trêu chọc đến bủn rủn, càng thêm dính chặt vào người hắn, giữa hai chân dần dần ướt át, mật nước dính vào khe quần lót, hoa huyệt bừng lên khát vọng, làm cô khó chịu mà vặn vẹo mông.
Lúc này, Hứa Diệc Hàm ngồi quỳ trên người Kiều Tiểu Duy, vòng eo đong đưa, hạ thân ma xát với bụng nhỏ của hắn, ngọn lửa hừng hực cháy nhanh lan ra khắp người, côn thịt cánh lớp quần báo của cô mà cương ngạnh, cô có thể cảm nhận rõ ràng đỉnh quy đầu to bự, dục vọng mất khống chế mà cuồng loạn, dâm dịch trào dâng, hạ thân ướt đẫm như suối.
Hô hấp Kiều Tiểu Duy càng thêm dồn dập, xúc cảm trơn trượt trong lòng bàn tay làm suy nghĩ của hắn càng thêm điên cuồng, côn thịt vừa mới áp chế lại trướng hơn hai phần, nó không cam lòng khi bị trói buộc như thế, tay chân hắn luống cuống lột sạch quần áo trên người Hứa Diệc Hàm, sau đó cũng làm tương tự với chính mình.
Hứa Diệc Hàm thở hổn hển, đảo mắt qua gậy thịt dựng đứng kia, chỉ thấy tiểu huynh đệ hồng nhạt vừa lớn vừa thô lại vừa dài, thoạt nhìn rất đáng yêu, mã mắt còn dính một ít chất lỏng trong suốt, nhìn qua đã biết chịu đựng rất nhiều. Nhân cơ hội này, Hứa Diệc Hàm cười như không cười mà nói: "Tiểu huynh đệ của anh so với miệng của anh thì thành thật hơn nhiều."
Kiều Tiểu Duy một tay đem cô bế lên, cánh tay tuy gầy nhưng rắn chắc bộc phát ra sức mạnh cực đại, cô cảm nhận được cơ bắp cường tráng và nhịp tim đập kịch liệt của hắn. Hắn nhẹ bước về phía phòng ngủ, cô vừa lúc nhìn thấy được bộ mặt ôn hòa của hắn, nghe thấy hắn không chút để ý mà nói: "Tý nữa tôi sẽ cho cô biết em trai tôi "đáng yêu" cỡ nào."
Vào phòng ngủ, đập vào mắt chính là hàng loạt mô hình manga anime được bày biện trên kệ, lớn nhỏ không đồng đều, khoảng chừng hơn trăm cái. Trên tường treo các loại poster, từ khăn trải giường cho đến cho gối đều là hình ảnh mỹ nữ không mặc quần áo, tư thế mê người, thậm chí còn có cái gối, in hình thiếu nữ trong thế giới giả tưởng bày ra tư thế muốn ôm.
"Anh, anh... Đồ biến thái!" Hứa Diệc Hàm nhịn không được mà nghiến răng.
Kiều Tiểu Duy đem cô đặt trên giường, giống như một con sói đói nhào về phía con mồi: "Tôi chuẩn bị biến thái hơn nữa đây."
Không đợi Hứa Diệc Hàm nhiều lời, Kiều Tiểu Duy liền cắn một ngụm trên núm vú của cô, làm cô đau đến thét chói tai. Rất nhanh, hắn thả lỏng hàm răng, khó khăn lắm mới có thể căn núm vú non mềm thế này, đầu lưỡi linh hoạt không kiêng nể gì mà liếm láp lên. Để một bên vú khác không cô đơn, bàn tay hắn cũng nhẹ xoa xoa.
"A..." Thân mình Hứa Diệc Hàm nhẹ nhàng rung động, khoái cảm tê dại làm cô muốn nghiện, chỉ cầu mong được nhiều hơn. Cùng lúc đó, hoa huyệt càng thêm khó nhịn, hai chân không tự chủ được mà khép lại, dùng sức ma xát.
Kiều Tiểu Duy bá đạo mà tách hai chân cô ra, đầu gối đặt tại đỉnh âm hộ, làm cô "Ân" một tiếng, tiếng rên rỉ kiều mị mang theo khát vọng dục cầu.
Tiếng rên rỉ nhợt nhạt của nữ nhân làm Kiều Tiểu Duy mất kiểm soát mà mạnh mẽ tách chân cô ra, hoa huyệt phấn nộn ướt đẫm không hề che lấp mà bại lộ trước mặt hắn, đôi mắt đen nhánh trong sáng hơi hơi mở ra, như bông hoa nhẹ nở dưới ánh mặt trời, nhẹ dính sương của sớm mai, làm hắn chỉ muốn hái xuống.
Nhục bổng cứng rắn như thiết nhẹ tách cánh hoa nhỏ ra, đại quy đầu đem hoa môi căng ra, đặt ở cửa huyệt. Vòng eo Kiều Tiểu Duy dùng sức đâm một cái, côn thịt trượt vào vách trong, vượt mọi gian nan khó nguy mà đi vào u huyệt chưa bao giờ được khai khẩn, trong phút chốc côn thịt bị vách trong gắt gao xoắn lấy, mị thịt mềm mại uốn nếp hấp thụ mã mắt, tra tấn những nơi mẫn cảm, sung sướng đến thở dài.
Lại nghe Hứa Diệc Hàm hét lớn một tiếng, đau đến mắt phiếm hồng, một tay nắm chặt ga giường, xoa đến nhăn nhúm. Thân mình cũng theo đó mà căng chặt, hướng về phía trước, trên trán lấm tấm mồ hôi. Tiểu huyệt bị quy đầu thô to xâm nhập, hạ thân giống như bị xé rách, phảng phất như có thể nghe được thanh âm linh hồn bị hồn phi phách tán. Đồng thời, cảm giác bị xâm lấn và được lấp đầy quện vào nhau, gợi lên từng đợt ngứa nhè nhẹ trong hoa huyệt, cơn đau đớn như được trời đất bao phủ. Cô thấp giọng cầu xin: "Đau... Quá lớn, không muốn..."
Kiều Tiểu Duy cũng đang mồ hôi đầy đầu, lực cản phía trước quá lớn, bước đi khó khăn, quy đầu bị kẹp đến không thể nhúc nhích, phảng phất như muốn bị bấm gãy. Hắn tạm dừng lại, ngón tay tìm đến hoa châu, xoa bóp khiêu khích. Từng nụ hôn nóng bỏng cũng rơi xuống trên cổ, xương quai xanh cùng đầu vú, đem hồng quả cùng hoa châu đồng thời đùa bỡn. Nhục huyệt phun ra lượng lớn dâm dịch, bôi trơn đường đi.
"A a a..." Hứa Diệc Hàm thanh thanh thở dốc, khuôn mặt trắng nõn đỏ hồng mê sau, ánh mắt mê man, toát ra dục niệm bị che giấu.
Kiều Tiểu Duy đem hai chân cô mở càng lớn hơn, giơ lên, thân thể hoàn toàn rộng mở chào đón hắn.
"Ráng nhịn một chút nào." Thanh âm hắn khàn khàn.
Ngay sau đó, là toàn lực đâm vào, trên đường dù bị gặp phải một cái lá chắn nhỏ, nhưng cũng bị hắn ngang ngược mà phá tan, cho đến khi nam căn hoàn toàn đi vào hết, hai người xương mu chạm xương mông, tinh hoàn của hắn dính sát vào cánh mông đẫy đà của Hứa Diệc Hàm.
"A, a..." Hứa Diệc Hàm đau đến không nói nên lời, đường đi chật hẹp bị côn thịt xỏ xuyên lấp đầy, thân thể giống như hoàn toàn bị xé nát.
"Anh, tên chết tiệt này..." Hứa Diệc Hàm liếc hắn, Kiều Tiểu Duy đè trên người cô, thấp giọng cười nhạt: "Không phải cô nói nó đáng yêu sao? Hiện tại giúp tôi yêu thương nó mau."
Côn thịt được bao bởi động ướt át, khẩn hẹp, mị thịt từ khắp nơi hút lấy hắn, toàn bộ gậy thịt bị hơn ngàn cái miệng nhỏ liếm láp, Kiều Tiểu Duy chưa bao giờ hưởng thụ qua khoái cảm cực hạn thế này, cho đến khi hô hấp hỗn độn, trong miệng thở hổn hển, thầm nghĩ nữ nhân ở thế giới thật cũng có chỗ tốt, khó trách đều được tất cả mọi người yêu quý.
Giờ phút này tuy đau lòng nữ nhân dưới thân, nhưng côn thịt lại làm theo bản năng, chậm rãi luận động.
Hứa DIệc Hàm đau đến hốt hoảng, dùng sức đẩy ngực Kiều Tiểu Duy, nhưng đôi tay mềm nhũn, chẳng có tý uy lực nào, chỉ có cảm giác hoa huyệt bị côn thịt cực đại ra ra vào vào, khắc sâu vào trong đầu. Cái mông khó nhịn mà vặn vẹo, ý đồ muốn đem côn thịt đẩy ra ngoài, không ngờ hành động này lại bị Kiều Tiểu Duy hiểu lầm, ngầm tưởng là cô nghênh đón côn thịt của hắn. Giờ phút này, côn thịt cứ thế hung hăng, tinh nghịch càng quấy hoa huyệt cô, tra tấn cô khổ sở.
Hứa Diệc Hàm nguyên bản còn đau đến lợi hại, cùng với lượng lớn mật dịch trào ra, hoa huyệt dần dần thích ứng với việc côn thịt ra ra vào vào, vách trong tiếp xúc với côn thịt, tùy ý bị chà đạp, khoái cảm tê dại từng đợt từng đợt đánh vào, như dòng điện lưu chuyển toàn thân, thân mình trắng trẻo nhẹ run rẩy, dần dần tìm được cực lạc, miệng ngâm nga: "A, a..."
Kiều Tiểu Duy thấy nữ nhân dưới thân đã thích ứng, thở phào nhẹ nhõm, càng thêm phóng túng mà rong đuổi ở hoa huyệt cô. Côn thịt rút ra, lại nhanh chóng hung ác cắm vào, hắn cứ thế trêu đùa khối thân thể tươi mới này. Tơ máu cùng dâm dịch quậy với nhau, bị côn thịt đâm vào bắn ra ngoài, mang chỗ hạ thân kết hợp lại tạo thành hình ảnh dâm mĩ.
Hai chân Hứa Diệc Hàm vô lực lắc lư, thân mình kích thích hướng về phía trước, núm vú nhỏ nhắn ở trên đôi vú tuyết trắng phá lệ tươi sáng, bị Kiều Tiểu Duy một tay bắt lấy.
Thanh âm núm vú bị nuốt vào chụt chụt cùng với tiếng bạch bạch của tinh hoàn đánh vào cánh mông quậy với nhau, hòa với tiếng thở dốc trầm thấp của nam nhân và ngâm nga kiều mị của nữ nhân, toàn bộ phòng ngủ là một cảnh xuân tươi sáng, làm thú tính hắn càng thêm lộ rõ ra.
Khoảng cách ngắn ngủi, không biết là nhịp tim của ai bắt đầu tăng tốc, sự ái muội như ẩn như hiện, làm Kiều Tiểu Duy sinh ra cảm giác mê muội như chưa từng có.
Hứa Diệc Hàm đột nhiên hôn lên môi hắn.
Bờ môi lạnh lẽo, làm người thanh tỉnh, rồi lại dung túng cho bản thân. Đầu lưỡi nhẹ nhàng đảo qua cánh môi, dụ hoặc cạy ra khớp hàm, không nhanh không chậm mà xâm nhập vào lãnh địa của hắn, cướp lấy tất cả của hắn.
Nữ nhân đáng chết này...
Kiều Tiểu Duy sửng sốt một chút, bị loại khiêu khích trần trụi này chọc giận, thế nhưng Hứa Diệc Hàm phát hiện hắn đối với tình huống này lại có chút ngây thơ. Từ cử chỉ hành động, tay chân luống cuống, thân mình run rẩy đã bộc lộ cảm xúc của hắn hiện giờ. Điều này càng cổ vũ Hứa Diệc Hàm hơn, cái lưỡi thơm ngọt xoay vòng triền miên, hết sức khiêu khích đối phương, làm người nhịn không được mà khao khát nhiều hơn, dần dần làm cho bản thân trầm luân trong đó.
Hơi thở nam tính của hắn sắc bén và bá đạo, lại có chút mượt mà ôn nhu, càng thêm nắm chắc sự chủ động, thể hiện bản lĩnh của bản thân mình. Dùng sức cuốn lấy cái lưỡi hắn, mút vào mật dịch thơm ngọt, môi lưỡi tinh tế nhẹ cong lên, quét nhẹ hàm trên, hô hấp càng thêm dồn dập. Thân mình Hứa Diệc Hàm dần dần mềm ra, Kiều Tiểu Duy đem cô ôm vào trong ngực, lòng bàn tay mềm mại nhẹ vuốt sau lưng cô.
Dục vọng tăng lên, con ngươi bừng bừng ngọn lửa, bàn tay Kiều Tiểu Duy dần dần không an phận mà với vào vạt áo trong, một đường đi không hề có chướng ngại, cứ thế kề sát da thịt mềm nhẵn như tơ lụa bên trong.
Hứa Diệc Hàm cảm nhận được vết chai của lòng bàn tay vì quanh năm phải cầm bút vẽ của hắn, tinh tế mà lướt qua da thịt, gợi lên từng trận run rẩy nhỏ. Cơ thể vừa mới tắm gội qua vẫn còn mang theo hơi nước, tỏa ra mùi hương câu dẫn tâm trí hắn, làm hắn cảm nhận được sự bất đồng về mềm mại và kiều mị của nữ nhân và nam nhân, dục vọng cứ thế nhen nhóm, hạ thân ngo ngoe rục rịch mà hăng hăng đòi ra trận.
Hô hấp hắn rối loạn, bàn tay di chuyển từ phía bụng trước đến sau lưng, chậm rãi cởi áo ngực cô ra. Rời khỏi đôi môi nhu thuận kia, di chuyển đến bên má Hứa Diệc Hàm, rồi dần dần xuống phía dưới, hoặc nhẹ hoặc nặng mút vào cần cổ trắng nõn, đầu lưỡi ướt nóng liếm qua từng tấc da thịt mềm mại, dùng sức mà hôn lên xương quai xanh xinh đẹp.
Xương quai xanh là chỗ mẫn cảm của Hứa Diệc Hàm, trong nháy mắt bị hắn công kích, trong miệng liền tràn ra một tiếng ưm, tay ôm Kiều Tiểu Duy càng thêm dùng sức.
Giờ phút này, Kiều Tiểu Duy thỏa mãn mà cởi bỏ áo ngực của cô, đôi tay gấp gáp mà bắt lấy hai viên tròn trịa nho nhỏ kia, một bên còn lại ra sức mà chăm sóc cho xương quai xanh, đầu lưỡi cứ thế qua lại, hoặc nhẹ mút vào.
Hai vú nhỏ nhắn đáng yêu bị bàn tay to mạnh mẽ xoa bóp, loại cảm giác được người khác nắm trong tay thế này rất thoải mái, vết chai thô ráp cọ qua đầu vú hồng phớt, như dòng điện nhỏ lưu chuyển trong người Hứa Diệc Hàm, làm cô run rẩy không thôi.
Tên tiểu tử này không ai chỉ dạy nhưng lại rất thành thạo, bàn tay cứ thế dâm loạn mà xoa bóp tiểu quả, hai ngón tay niết nhẹ, thỉnh thoảng đem nó kéo dãn rồi lại thả ra, hoặc là đem hai vú ép lại, nhẹ nhàng vẽ vòng xung quanh nó. Hứa Diệc Hàm bị trêu chọc đến bủn rủn, càng thêm dính chặt vào người hắn, giữa hai chân dần dần ướt át, mật nước dính vào khe quần lót, hoa huyệt bừng lên khát vọng, làm cô khó chịu mà vặn vẹo mông.
Lúc này, Hứa Diệc Hàm ngồi quỳ trên người Kiều Tiểu Duy, vòng eo đong đưa, hạ thân ma xát với bụng nhỏ của hắn, ngọn lửa hừng hực cháy nhanh lan ra khắp người, côn thịt cánh lớp quần báo của cô mà cương ngạnh, cô có thể cảm nhận rõ ràng đỉnh quy đầu to bự, dục vọng mất khống chế mà cuồng loạn, dâm dịch trào dâng, hạ thân ướt đẫm như suối.
Hô hấp Kiều Tiểu Duy càng thêm dồn dập, xúc cảm trơn trượt trong lòng bàn tay làm suy nghĩ của hắn càng thêm điên cuồng, côn thịt vừa mới áp chế lại trướng hơn hai phần, nó không cam lòng khi bị trói buộc như thế, tay chân hắn luống cuống lột sạch quần áo trên người Hứa Diệc Hàm, sau đó cũng làm tương tự với chính mình.
Hứa Diệc Hàm thở hổn hển, đảo mắt qua gậy thịt dựng đứng kia, chỉ thấy tiểu huynh đệ hồng nhạt vừa lớn vừa thô lại vừa dài, thoạt nhìn rất đáng yêu, mã mắt còn dính một ít chất lỏng trong suốt, nhìn qua đã biết chịu đựng rất nhiều. Nhân cơ hội này, Hứa Diệc Hàm cười như không cười mà nói: "Tiểu huynh đệ của anh so với miệng của anh thì thành thật hơn nhiều."
Kiều Tiểu Duy một tay đem cô bế lên, cánh tay tuy gầy nhưng rắn chắc bộc phát ra sức mạnh cực đại, cô cảm nhận được cơ bắp cường tráng và nhịp tim đập kịch liệt của hắn. Hắn nhẹ bước về phía phòng ngủ, cô vừa lúc nhìn thấy được bộ mặt ôn hòa của hắn, nghe thấy hắn không chút để ý mà nói: "Tý nữa tôi sẽ cho cô biết em trai tôi "đáng yêu" cỡ nào."
Vào phòng ngủ, đập vào mắt chính là hàng loạt mô hình manga anime được bày biện trên kệ, lớn nhỏ không đồng đều, khoảng chừng hơn trăm cái. Trên tường treo các loại poster, từ khăn trải giường cho đến cho gối đều là hình ảnh mỹ nữ không mặc quần áo, tư thế mê người, thậm chí còn có cái gối, in hình thiếu nữ trong thế giới giả tưởng bày ra tư thế muốn ôm.
"Anh, anh... Đồ biến thái!" Hứa Diệc Hàm nhịn không được mà nghiến răng.
Kiều Tiểu Duy đem cô đặt trên giường, giống như một con sói đói nhào về phía con mồi: "Tôi chuẩn bị biến thái hơn nữa đây."
Không đợi Hứa Diệc Hàm nhiều lời, Kiều Tiểu Duy liền cắn một ngụm trên núm vú của cô, làm cô đau đến thét chói tai. Rất nhanh, hắn thả lỏng hàm răng, khó khăn lắm mới có thể căn núm vú non mềm thế này, đầu lưỡi linh hoạt không kiêng nể gì mà liếm láp lên. Để một bên vú khác không cô đơn, bàn tay hắn cũng nhẹ xoa xoa.
"A..." Thân mình Hứa Diệc Hàm nhẹ nhàng rung động, khoái cảm tê dại làm cô muốn nghiện, chỉ cầu mong được nhiều hơn. Cùng lúc đó, hoa huyệt càng thêm khó nhịn, hai chân không tự chủ được mà khép lại, dùng sức ma xát.
Kiều Tiểu Duy bá đạo mà tách hai chân cô ra, đầu gối đặt tại đỉnh âm hộ, làm cô "Ân" một tiếng, tiếng rên rỉ kiều mị mang theo khát vọng dục cầu.
Tiếng rên rỉ nhợt nhạt của nữ nhân làm Kiều Tiểu Duy mất kiểm soát mà mạnh mẽ tách chân cô ra, hoa huyệt phấn nộn ướt đẫm không hề che lấp mà bại lộ trước mặt hắn, đôi mắt đen nhánh trong sáng hơi hơi mở ra, như bông hoa nhẹ nở dưới ánh mặt trời, nhẹ dính sương của sớm mai, làm hắn chỉ muốn hái xuống.
Nhục bổng cứng rắn như thiết nhẹ tách cánh hoa nhỏ ra, đại quy đầu đem hoa môi căng ra, đặt ở cửa huyệt. Vòng eo Kiều Tiểu Duy dùng sức đâm một cái, côn thịt trượt vào vách trong, vượt mọi gian nan khó nguy mà đi vào u huyệt chưa bao giờ được khai khẩn, trong phút chốc côn thịt bị vách trong gắt gao xoắn lấy, mị thịt mềm mại uốn nếp hấp thụ mã mắt, tra tấn những nơi mẫn cảm, sung sướng đến thở dài.
Lại nghe Hứa Diệc Hàm hét lớn một tiếng, đau đến mắt phiếm hồng, một tay nắm chặt ga giường, xoa đến nhăn nhúm. Thân mình cũng theo đó mà căng chặt, hướng về phía trước, trên trán lấm tấm mồ hôi. Tiểu huyệt bị quy đầu thô to xâm nhập, hạ thân giống như bị xé rách, phảng phất như có thể nghe được thanh âm linh hồn bị hồn phi phách tán. Đồng thời, cảm giác bị xâm lấn và được lấp đầy quện vào nhau, gợi lên từng đợt ngứa nhè nhẹ trong hoa huyệt, cơn đau đớn như được trời đất bao phủ. Cô thấp giọng cầu xin: "Đau... Quá lớn, không muốn..."
Kiều Tiểu Duy cũng đang mồ hôi đầy đầu, lực cản phía trước quá lớn, bước đi khó khăn, quy đầu bị kẹp đến không thể nhúc nhích, phảng phất như muốn bị bấm gãy. Hắn tạm dừng lại, ngón tay tìm đến hoa châu, xoa bóp khiêu khích. Từng nụ hôn nóng bỏng cũng rơi xuống trên cổ, xương quai xanh cùng đầu vú, đem hồng quả cùng hoa châu đồng thời đùa bỡn. Nhục huyệt phun ra lượng lớn dâm dịch, bôi trơn đường đi.
"A a a..." Hứa Diệc Hàm thanh thanh thở dốc, khuôn mặt trắng nõn đỏ hồng mê sau, ánh mắt mê man, toát ra dục niệm bị che giấu.
Kiều Tiểu Duy đem hai chân cô mở càng lớn hơn, giơ lên, thân thể hoàn toàn rộng mở chào đón hắn.
"Ráng nhịn một chút nào." Thanh âm hắn khàn khàn.
Ngay sau đó, là toàn lực đâm vào, trên đường dù bị gặp phải một cái lá chắn nhỏ, nhưng cũng bị hắn ngang ngược mà phá tan, cho đến khi nam căn hoàn toàn đi vào hết, hai người xương mu chạm xương mông, tinh hoàn của hắn dính sát vào cánh mông đẫy đà của Hứa Diệc Hàm.
"A, a..." Hứa Diệc Hàm đau đến không nói nên lời, đường đi chật hẹp bị côn thịt xỏ xuyên lấp đầy, thân thể giống như hoàn toàn bị xé nát.
"Anh, tên chết tiệt này..." Hứa Diệc Hàm liếc hắn, Kiều Tiểu Duy đè trên người cô, thấp giọng cười nhạt: "Không phải cô nói nó đáng yêu sao? Hiện tại giúp tôi yêu thương nó mau."
Côn thịt được bao bởi động ướt át, khẩn hẹp, mị thịt từ khắp nơi hút lấy hắn, toàn bộ gậy thịt bị hơn ngàn cái miệng nhỏ liếm láp, Kiều Tiểu Duy chưa bao giờ hưởng thụ qua khoái cảm cực hạn thế này, cho đến khi hô hấp hỗn độn, trong miệng thở hổn hển, thầm nghĩ nữ nhân ở thế giới thật cũng có chỗ tốt, khó trách đều được tất cả mọi người yêu quý.
Giờ phút này tuy đau lòng nữ nhân dưới thân, nhưng côn thịt lại làm theo bản năng, chậm rãi luận động.
Hứa DIệc Hàm đau đến hốt hoảng, dùng sức đẩy ngực Kiều Tiểu Duy, nhưng đôi tay mềm nhũn, chẳng có tý uy lực nào, chỉ có cảm giác hoa huyệt bị côn thịt cực đại ra ra vào vào, khắc sâu vào trong đầu. Cái mông khó nhịn mà vặn vẹo, ý đồ muốn đem côn thịt đẩy ra ngoài, không ngờ hành động này lại bị Kiều Tiểu Duy hiểu lầm, ngầm tưởng là cô nghênh đón côn thịt của hắn. Giờ phút này, côn thịt cứ thế hung hăng, tinh nghịch càng quấy hoa huyệt cô, tra tấn cô khổ sở.
Hứa Diệc Hàm nguyên bản còn đau đến lợi hại, cùng với lượng lớn mật dịch trào ra, hoa huyệt dần dần thích ứng với việc côn thịt ra ra vào vào, vách trong tiếp xúc với côn thịt, tùy ý bị chà đạp, khoái cảm tê dại từng đợt từng đợt đánh vào, như dòng điện lưu chuyển toàn thân, thân mình trắng trẻo nhẹ run rẩy, dần dần tìm được cực lạc, miệng ngâm nga: "A, a..."
Kiều Tiểu Duy thấy nữ nhân dưới thân đã thích ứng, thở phào nhẹ nhõm, càng thêm phóng túng mà rong đuổi ở hoa huyệt cô. Côn thịt rút ra, lại nhanh chóng hung ác cắm vào, hắn cứ thế trêu đùa khối thân thể tươi mới này. Tơ máu cùng dâm dịch quậy với nhau, bị côn thịt đâm vào bắn ra ngoài, mang chỗ hạ thân kết hợp lại tạo thành hình ảnh dâm mĩ.
Hai chân Hứa Diệc Hàm vô lực lắc lư, thân mình kích thích hướng về phía trước, núm vú nhỏ nhắn ở trên đôi vú tuyết trắng phá lệ tươi sáng, bị Kiều Tiểu Duy một tay bắt lấy.
Thanh âm núm vú bị nuốt vào chụt chụt cùng với tiếng bạch bạch của tinh hoàn đánh vào cánh mông quậy với nhau, hòa với tiếng thở dốc trầm thấp của nam nhân và ngâm nga kiều mị của nữ nhân, toàn bộ phòng ngủ là một cảnh xuân tươi sáng, làm thú tính hắn càng thêm lộ rõ ra.
Tác giả :
Nhất Đóa Ngũ Hoa Nhục