Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Chương 414: Đàn mưu lục lực (2)
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lúc này, Vương Hân Bình đột nhiên rống lên một tiếng: “Hai người các ngươi im miệng cho tôi! Ồn ào gì thế? Gây gổ có thể giải quyết được vấn đều sao?”
Chu Vân cùng Chu Xung bị dọa run lên một cái.
Gương mặt Vương Hân Bình lạnh lùng, đôi mắt giống như đao quét trên mặt hai người.
“Gặp một chút chuyện liền khóc sướt mướt, náo loạn đến như vậy! Đầu óc của các người bị sao vậy? Để cho chó ăn rồi sao?
Chu Xung và Chu Vân ngậm miệng. Vương Hân Bình hung tợn trợn mắt nhìn hai người.
“Hai người các ngươi đều là phế vật!” Vương Hân Bình âm trầm nói: “Bây giờ quan trọng nhất là trấn an Lục Thiên Minh! Không thể để anh ta nói chuyện này ra, nếu không Tiểu Vân nhất định sẽ bị đuổi khỏi Lục gia, lão Chu, chuyện của ông bị vạch trần, còn phải nhờ ông đứng ra làm bia!”
Nói xong, nhìn Chu Xung một cái.
“Lão Chu, ông đi tìm một bác sĩ sản phụ kha, làm giả cho Tiểu Vân một phiếu mang thai. Bất kể như thế nào, phải tổ chức xong hôn lễ rồi nói tiếp! Còn hai ngày nữa liền đến hôn lễ, nếu như Lục Thiên Minh tuyên bố muốn từ hôn, ông suy nghĩ một chút, Tiểu Vân sau này làm sao có thể lăn lộn trong làng giải trí nữa chứ?”
Khuôn mặt Chu Vân bị dọa sợ trắng bệch.
“Mẹ… nhưng con không mang thai! Thiên Minh cũng không ngốc, anh ta sẽ không tin tưởng. Thời điểm anh ta đụng vào con cũng đều dùng bao, còn cho con uống thuốc, anh ta cho đến bây giờ chưa từng cho con cơ hội mang thai! Con đột nhiên nói mang thai, anh ta sẽ cảm thấy đó là chuyện cười!”
“Nói con ngu, con thật sự đúng là ngu! Dùng bao và dùng thuốc, cũng không nhất định có thể tránh hoàn toàn, huống chi! Con bỏ chút thuốc cho anh ta! Con cũng sẽ cố gắng một chút để mang thai! Chờ sau khi có thai, lại nghĩ biện pháp khiến cho Lục Thiên Minh bị vô sinh! Xem anh ta còn dám đụng đến con nữa không!”
Chu Vân há to miệng, không nghĩ đến… thủ đoạn của mẹ cô lại ác độc như vậy…
Vương Hân Bình trợn mắt nhìn cô ta một cái, nói: “Chờ đến khi Lục Thiên Minh không sinh con được, con mang con của anh ta đến, con suy nghĩ một chút đi, Lục gia sẽ làm gì? Sau này Lục gia sẽ phải nâng niu con, coi con như bảo bối, mà không phải con cầu xin anh ta, không phải là đã sinh con cho anh ta sao!”
Chu Vân hoàn toàn ngu người.
Vương Hân Bình giơ ngón tay lên, đâm vào đầu cô ta một cái!
“Còn ngớ người ra đó làm gì? Còn không mau đi thay quần áo, hẹn Lục Thiên Minh? Không cần biết con dùng phương pháp gì, hôm nay nhất định phải hẹn được anh ta!”
Sắc mặt Vương Hân Bình âm trầm, ánh mắt lạnh lẽo, tựa như chuyện này đã định, nhất định phải hoàn thành!
Chu Vân vội vàng bò dậy, chịu đựng thắt lưng đang đau đớn xuống đất đi rửa mặt, thay quần áo.
Cô ta cẩn thận trang điểm nhẹ nhàng, trước kia Lục Thiên Minh chỉ thích dáng vẻ trang điểm nhẹ nhàng của cô ta. Hôm nay, cô ta muốn đem hết thủ đoạn trên người đánh gục Lục Thiên Minh, muốn ngủ với anh ta!
Chu Vân trang điểm xong, gọi điện thoại cho Lục Thiên Minh, ra vẻ buồn rầu khóc lên nói: “Thiên Minh… em biết em thật sự có lỗi với anh, chúng ta sớm hợp sớm tan… em muốn về nhà cầm một ít đồ.”
Lục Thiên Minh một chữ cũng không nói. Trực tiếp cúp điện thoại.
Tiếp đó, Chu Vân nhận được điện thoại của trợ lý Lục Thiên Minh, nói đã phái người đến bệnh viện đón cô ta.
Vương Hân Bình nhét một bọc thuốc vào trong tay Chu Vân: “Đem tất cả thủ đoạn của con xuất ra. Thành bại đều ở lần này!”
Lúc này, Vương Hân Bình đột nhiên rống lên một tiếng: “Hai người các ngươi im miệng cho tôi! Ồn ào gì thế? Gây gổ có thể giải quyết được vấn đều sao?”
Chu Vân cùng Chu Xung bị dọa run lên một cái.
Gương mặt Vương Hân Bình lạnh lùng, đôi mắt giống như đao quét trên mặt hai người.
“Gặp một chút chuyện liền khóc sướt mướt, náo loạn đến như vậy! Đầu óc của các người bị sao vậy? Để cho chó ăn rồi sao?
Chu Xung và Chu Vân ngậm miệng. Vương Hân Bình hung tợn trợn mắt nhìn hai người.
“Hai người các ngươi đều là phế vật!” Vương Hân Bình âm trầm nói: “Bây giờ quan trọng nhất là trấn an Lục Thiên Minh! Không thể để anh ta nói chuyện này ra, nếu không Tiểu Vân nhất định sẽ bị đuổi khỏi Lục gia, lão Chu, chuyện của ông bị vạch trần, còn phải nhờ ông đứng ra làm bia!”
Nói xong, nhìn Chu Xung một cái.
“Lão Chu, ông đi tìm một bác sĩ sản phụ kha, làm giả cho Tiểu Vân một phiếu mang thai. Bất kể như thế nào, phải tổ chức xong hôn lễ rồi nói tiếp! Còn hai ngày nữa liền đến hôn lễ, nếu như Lục Thiên Minh tuyên bố muốn từ hôn, ông suy nghĩ một chút, Tiểu Vân sau này làm sao có thể lăn lộn trong làng giải trí nữa chứ?”
Khuôn mặt Chu Vân bị dọa sợ trắng bệch.
“Mẹ… nhưng con không mang thai! Thiên Minh cũng không ngốc, anh ta sẽ không tin tưởng. Thời điểm anh ta đụng vào con cũng đều dùng bao, còn cho con uống thuốc, anh ta cho đến bây giờ chưa từng cho con cơ hội mang thai! Con đột nhiên nói mang thai, anh ta sẽ cảm thấy đó là chuyện cười!”
“Nói con ngu, con thật sự đúng là ngu! Dùng bao và dùng thuốc, cũng không nhất định có thể tránh hoàn toàn, huống chi! Con bỏ chút thuốc cho anh ta! Con cũng sẽ cố gắng một chút để mang thai! Chờ sau khi có thai, lại nghĩ biện pháp khiến cho Lục Thiên Minh bị vô sinh! Xem anh ta còn dám đụng đến con nữa không!”
Chu Vân há to miệng, không nghĩ đến… thủ đoạn của mẹ cô lại ác độc như vậy…
Vương Hân Bình trợn mắt nhìn cô ta một cái, nói: “Chờ đến khi Lục Thiên Minh không sinh con được, con mang con của anh ta đến, con suy nghĩ một chút đi, Lục gia sẽ làm gì? Sau này Lục gia sẽ phải nâng niu con, coi con như bảo bối, mà không phải con cầu xin anh ta, không phải là đã sinh con cho anh ta sao!”
Chu Vân hoàn toàn ngu người.
Vương Hân Bình giơ ngón tay lên, đâm vào đầu cô ta một cái!
“Còn ngớ người ra đó làm gì? Còn không mau đi thay quần áo, hẹn Lục Thiên Minh? Không cần biết con dùng phương pháp gì, hôm nay nhất định phải hẹn được anh ta!”
Sắc mặt Vương Hân Bình âm trầm, ánh mắt lạnh lẽo, tựa như chuyện này đã định, nhất định phải hoàn thành!
Chu Vân vội vàng bò dậy, chịu đựng thắt lưng đang đau đớn xuống đất đi rửa mặt, thay quần áo.
Cô ta cẩn thận trang điểm nhẹ nhàng, trước kia Lục Thiên Minh chỉ thích dáng vẻ trang điểm nhẹ nhàng của cô ta. Hôm nay, cô ta muốn đem hết thủ đoạn trên người đánh gục Lục Thiên Minh, muốn ngủ với anh ta!
Chu Vân trang điểm xong, gọi điện thoại cho Lục Thiên Minh, ra vẻ buồn rầu khóc lên nói: “Thiên Minh… em biết em thật sự có lỗi với anh, chúng ta sớm hợp sớm tan… em muốn về nhà cầm một ít đồ.”
Lục Thiên Minh một chữ cũng không nói. Trực tiếp cúp điện thoại.
Tiếp đó, Chu Vân nhận được điện thoại của trợ lý Lục Thiên Minh, nói đã phái người đến bệnh viện đón cô ta.
Vương Hân Bình nhét một bọc thuốc vào trong tay Chu Vân: “Đem tất cả thủ đoạn của con xuất ra. Thành bại đều ở lần này!”
Tác giả :
Bạo Mễ Hoa