Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Chương 334: Đàn ông so đo nhau (2)
Tony thay thế vị trí của Rose.
Vì sao chứ? Hoa Thiếu Kiền rất khó chịu, giống như có cánh tay nào đó bóp chặt cổ họng anh, có những lời không thể nào nói ra cũng không cách nào nuốt trôi.
Diệp Đình… vì sao cô lại thích một người như vậy?
Diệp Đình, anh ta là thương nhân, một thương nhân không hơn không kém…
Một thương nhân cả người đầy mùi tiền mà thôi.
Làm sao Lăng Vi có thể thích anh ta cơ chứ?
Hoa Thiếu Kiền nắm chặt nắm đấm, hận không thể đánh nát bàn làm việc. Không phải anh khoe khoang,luận về tài hoa, anh có thể vượt qua Diệp Đình cả 100 con đường.
Lăng Vi là nhà thiết kế vì sao mắt kém đến mức độ này, Hoa Thiếu Kiền anh lóe sáng trước mặt cô, vậy mà cô không nhìn thấy còn muốn chọn một thương nhân cả người đều là mùi tiền..
Nếu cô thích người có thân phận như vậy anh cũng có thể làm được, bắt đầu thành lập công ty với anh mà nói là quá dễ dàng.
Chẳng qua anh tới Laroe là vì hứa hẹn với một người.
...
Lôi Dịch tắt đi video clip, ngồi yên một lúc, nói thật... anh ta vẫn cảm thấy bản thiết kế Lăng Vi có phần mạo hiểm.
Bên kia Hoa Thiếu Kiền ngồi một hồi, nghĩ kĩ mọi chuyện một lần nữa, đột nhiên lắc đầu, kéo clip Diệp Đình nhờ cậy ra xem.
Trong lòng Lôi Dịch cực kì để tâm, bảo anh ta tiến cử tác phẩm của Lăng Vi là không thể nào.
Cho nên Hoa Thiếu Kiền nói cách nghĩ vừa rồi với Diệp Đình, Diệp Đình là đại cổ đông của Laroe, để anh mở cuộc họp cổ đông là quá thích hợp.
Diệp Đình gửi clip đi chỉ thấy Hoa Thiếu Kiền lo lắng ngồi trước máy tính.
Chưa kịp để anh mở miệng, Hoa Thiếu Kiền liền nói: “Hiện tại Laroe rơi vào cục diện bế tắc, anh nghĩ ra cách nào chưa?” Anh ta không nói thẳng chuyện đề cử Lăng Vi, anh ta muốn nhìn một chút xem Diệp Đình có nghĩ tới bản thiết kế của Lăng Vi hay không.
Hiện tại nếu bản thiết kế của Lăng Vi được chọn vậy thì sự nghiệp sau này của cô sẽ như mặt trời ban trưa.
Nếu con ngựa hoang này có thể bán được nhiều, Lăng Vi sẽ rơi vào hàng ngũ nhà thiết kế hàng đầu thế giới.
Diệp Đình không giấu diếm anh ta, thẳng thắn nói:”Nếu Laroe bài trừ thành kiến có thể lựa chọn bản thiết kế tiểu Vi dùng thi đấu ở Yến Đại có lẽ sẽ ngăn được cơn sóng dữ, thậm chí là bán ra với số lượng lớn.”
“Anh cũng cảm thấy như vậy sao?” Hoa Thiếu Kiền giật mình.
“Vì sao lại không chứ?” Diệp Đình bình tĩnh nói: “Cô ấy là vợ tôi, anh có thể hiểu cô ấy hơn tôi sao?”
“Vậy nếu anh nghĩ tới điểm này rồi tại sao không nói ra?”
Diệp Đình như nắm toàn cục trong tay, cười ảm đạm: “Còn không phải có anh sao? Anh vẫn thưởng thức cô ấy, làm sao có thể làm mai một cô ấy. Loại chuyện này nếu anh nói ra sẽ không ai nghĩ thấy có lòng riêng. Nếu tôi nói… cô ấy tuyệt đối sẽ rơi vào phong sát.”
Hoa Thiếu Kiền đột nhiên kinh tỉnh! (kinh hách, tỉnh táo)
Diệp Đình nói đúng...
Thật sự anh ta không ngờ tới điểm này...
Hoa Thiếu Kiền nhướn mày, cẩn thận đánh giá Diệp Đình, có lẽ người này cũng không phải ‘người đầy mùi tiền’ như mình nghĩ.
Hoa Thiếu Kiền nhìn chăm chằm Diệp Đình một hòi mới ổn định cảm xúc nói: “Diệp Đình, anh cảm thấy hiện tại phương án nào là tốt nhất? Dù sao anh cũng là cổ đông của Laroe, Laroe rơi vào nguy cơ anh cũng thiệt hại, huống chi nếu thật sự là cơ hội của tiểu Vi, anh không thể khinh địch để cơ hội này trôi đi chứ?”
Diệp Đình mím môi, trịnh trọng nói: “Cô ấy và anh không thân thiết, anh có thể gọi cô ấy là Lăng tiểu thư, hoặc là tiểu thư Lăng Vi, hoặc là Diệp phu nhân, loại xưng hô tiểu Vi này không thích hợp với anh.”
Vì sao chứ? Hoa Thiếu Kiền rất khó chịu, giống như có cánh tay nào đó bóp chặt cổ họng anh, có những lời không thể nào nói ra cũng không cách nào nuốt trôi.
Diệp Đình… vì sao cô lại thích một người như vậy?
Diệp Đình, anh ta là thương nhân, một thương nhân không hơn không kém…
Một thương nhân cả người đầy mùi tiền mà thôi.
Làm sao Lăng Vi có thể thích anh ta cơ chứ?
Hoa Thiếu Kiền nắm chặt nắm đấm, hận không thể đánh nát bàn làm việc. Không phải anh khoe khoang,luận về tài hoa, anh có thể vượt qua Diệp Đình cả 100 con đường.
Lăng Vi là nhà thiết kế vì sao mắt kém đến mức độ này, Hoa Thiếu Kiền anh lóe sáng trước mặt cô, vậy mà cô không nhìn thấy còn muốn chọn một thương nhân cả người đều là mùi tiền..
Nếu cô thích người có thân phận như vậy anh cũng có thể làm được, bắt đầu thành lập công ty với anh mà nói là quá dễ dàng.
Chẳng qua anh tới Laroe là vì hứa hẹn với một người.
...
Lôi Dịch tắt đi video clip, ngồi yên một lúc, nói thật... anh ta vẫn cảm thấy bản thiết kế Lăng Vi có phần mạo hiểm.
Bên kia Hoa Thiếu Kiền ngồi một hồi, nghĩ kĩ mọi chuyện một lần nữa, đột nhiên lắc đầu, kéo clip Diệp Đình nhờ cậy ra xem.
Trong lòng Lôi Dịch cực kì để tâm, bảo anh ta tiến cử tác phẩm của Lăng Vi là không thể nào.
Cho nên Hoa Thiếu Kiền nói cách nghĩ vừa rồi với Diệp Đình, Diệp Đình là đại cổ đông của Laroe, để anh mở cuộc họp cổ đông là quá thích hợp.
Diệp Đình gửi clip đi chỉ thấy Hoa Thiếu Kiền lo lắng ngồi trước máy tính.
Chưa kịp để anh mở miệng, Hoa Thiếu Kiền liền nói: “Hiện tại Laroe rơi vào cục diện bế tắc, anh nghĩ ra cách nào chưa?” Anh ta không nói thẳng chuyện đề cử Lăng Vi, anh ta muốn nhìn một chút xem Diệp Đình có nghĩ tới bản thiết kế của Lăng Vi hay không.
Hiện tại nếu bản thiết kế của Lăng Vi được chọn vậy thì sự nghiệp sau này của cô sẽ như mặt trời ban trưa.
Nếu con ngựa hoang này có thể bán được nhiều, Lăng Vi sẽ rơi vào hàng ngũ nhà thiết kế hàng đầu thế giới.
Diệp Đình không giấu diếm anh ta, thẳng thắn nói:”Nếu Laroe bài trừ thành kiến có thể lựa chọn bản thiết kế tiểu Vi dùng thi đấu ở Yến Đại có lẽ sẽ ngăn được cơn sóng dữ, thậm chí là bán ra với số lượng lớn.”
“Anh cũng cảm thấy như vậy sao?” Hoa Thiếu Kiền giật mình.
“Vì sao lại không chứ?” Diệp Đình bình tĩnh nói: “Cô ấy là vợ tôi, anh có thể hiểu cô ấy hơn tôi sao?”
“Vậy nếu anh nghĩ tới điểm này rồi tại sao không nói ra?”
Diệp Đình như nắm toàn cục trong tay, cười ảm đạm: “Còn không phải có anh sao? Anh vẫn thưởng thức cô ấy, làm sao có thể làm mai một cô ấy. Loại chuyện này nếu anh nói ra sẽ không ai nghĩ thấy có lòng riêng. Nếu tôi nói… cô ấy tuyệt đối sẽ rơi vào phong sát.”
Hoa Thiếu Kiền đột nhiên kinh tỉnh! (kinh hách, tỉnh táo)
Diệp Đình nói đúng...
Thật sự anh ta không ngờ tới điểm này...
Hoa Thiếu Kiền nhướn mày, cẩn thận đánh giá Diệp Đình, có lẽ người này cũng không phải ‘người đầy mùi tiền’ như mình nghĩ.
Hoa Thiếu Kiền nhìn chăm chằm Diệp Đình một hòi mới ổn định cảm xúc nói: “Diệp Đình, anh cảm thấy hiện tại phương án nào là tốt nhất? Dù sao anh cũng là cổ đông của Laroe, Laroe rơi vào nguy cơ anh cũng thiệt hại, huống chi nếu thật sự là cơ hội của tiểu Vi, anh không thể khinh địch để cơ hội này trôi đi chứ?”
Diệp Đình mím môi, trịnh trọng nói: “Cô ấy và anh không thân thiết, anh có thể gọi cô ấy là Lăng tiểu thư, hoặc là tiểu thư Lăng Vi, hoặc là Diệp phu nhân, loại xưng hô tiểu Vi này không thích hợp với anh.”
Tác giả :
Bạo Mễ Hoa