Yêu Phu Sủng Thê
Quyển 2 - Chương 40: Phượng Loan nghi hoặc
Edit & beta: Thiên Mạn
Lạc Nhất Nhất kỳ quái nhìn Kim Sí hỏi: “Tuy rằng thực lực của ngươi coi như không sai, nhưng là trong phiến rừng rậm này không có ma thú lợi hại hơn sao?”
Kim Sí hồi đáp: “Ở bên ngoài rừng rậm, không ma thú nào hơn ta. Nhưng nhắc tới trong rừng rậm ma thú chân chính lợi hại, một bàn tay đều có thể chụp chết ta.”
Lạc Nhất Nhất quay đầu lại nhìn nhìn nói: “Lợi hại như vậy, sao lúc ma thú triều dâng lại không gặp a?” Kim Sí nhìn chỗ sâu trong rừng rậm, từ từ hồi đáp: “Nhìn thấy phiến rừng ở phía trước sao? Ngươi từ nơi này đi qua sẽ không nhìn thấy ma thú, nhưng lấy thực lực của các ngươi căn bản đi không được bao xa. Nếu như có thể đi đến, có thể nhìn thấy thế giới kia, nơi đó xa hoa, như tiên cảnh, nhưng là bên trong một gốc cây cỏ nhỏ có thể muốn mạng của ngươi. Thực lực ma thú lại làm cho người ta cảm thấy sợ hãi từ sâu trong nội tâm. Hơn nữa, nam nhân kêu Bụi Vô có thể chính là từ bên trong ra đến.”
Lộ Vân Hổ tiếp lời nói: “Chẳng lẽ từ nơi này có thể đi vào Hủ Hải trong truyền thuyết.” Kim Sí gật gật đầu. Lộ Vân Hổ nói tiếp: “Ta cũng chỉ là nghe nói qua, yêu thú xưng nơi đó là Hủ Hải, nhân loại xưng là Tử Vong Chi Hải. Bất quá theo ta biết thì không có người đi vào.”
Phong Liệt cũng mở miệng nói: “Nguyên lai Tử Vong Chi Hải lúc trước sư phụ nhắc tới chân chính là chỉ phiến đại lục Hủ Hải. Xem ra là Hủ Hải cách trở hai phiến đại lục tương liên.”
Lạc Nhất Nhất cùng mọi người dẹp đường trở về thành, nàng cũng sẽ không biết tự lượng sức mà chạy đến Hủ Hải làm cho vô số người sợ hãi, vừa nghe tên chỉ biết không phải là chỗ hiện tại nàng có thể đi nếm thử.
Bất quá, làm cho Lạc Nhất Nhất và Phong Liệt có chút an ủi là, dựa theo cách nói của Kim Sí, bản thể ba cái nguyên thần bọn họ đụng tới đều bị phong ấn tại Hủ Hải. Nguyên thần bọn họ đã bị thương nặng, tin tưởng ở Phong Vân đại lục, bây giờ còn không ai có thể đi vào Hủ Hải, giúp bọn họ giải trừ phong ấn.
Trở lại thành, mọi người đều đối chiến lợi phẩm lần này cảm thấy thập phần vừa lòng, đang tổ chức khánh công yến long trọng. Lộ Vân Phi chạy đến chỗ Lạc Nhất Nhất, trái một cái Lạc tỷ tỷ, phải một cái Lạc tỷ tỷ. Từ lần Lạc Nhất Nhất đưa toàn thành bọn họ trang bị rực rỡ hẳn lên, thần tượng hắn sùng bái liền từ lão cha Lộ Vân Hổ hắn, gia tăng thêm Lạc Nhất Nhất, sau lại tăng tới Lạc Vũ Thần. Mà Lạc Nhất Nhất còn xếp trước lão cha hắn.
Hiện tại tuổi còn trẻ Lộ Vân Phi tự cấp trở thành trợ thủ của phó minh chủ Lạc Vũ Thần. Ngay từ đầu, Lộ Vân Phi là không quá tình nguyện. Bởi vì Lạc Vũ Thần so với hắn lớn hơn không bao nhiêu, nhưng sau vài lần chiến đấu, liền đối Lạc Vũ Thần bội phục ngũ thể đầu địa (*), còn đem hắn xếp vào bảng thần tượng.
(*)Ngũ thể đầu địa là năm vóc ( 1. gối tả, 2. gối hữu, 3. tay tả, 4. tay hữu, 5. cái đầu) đều gieo xuống đất. Nghĩa là lễ Phật, lễ tượng Phật, lễ thánh tượng Bồ Tát, lễ sư trưởng…. thì nên chí thành lễ như vậy mới tỏ đủ vẻ cung kính. Ngũ thể đầu địa cũng gọi là Ngũ luân đầu địa ( năm vầng, năm phần xoay vần gieo xuống đất).
Trong Kinh Pháp Bảo Đàn nơi phẩm Cơ duyên có đoạn viết rằng “ Có 1 vị Tăng tên là Pháp Đạt, người ở Hồng Châu, xuất gia lúc 7 tuổi, thường tụng Kinh Pháp Hoa, đến lễ tổ mà đầu không sát đất, Tổ mới quở rằng: “ Lễ mà đầu không sát đất chi bằng đừng lễ, trong tâm ông ắt có một vật, vậy ông chứa chấp sự nghiệp gì? “. Pháp Đạt thưa: Tôi tụng Kinh Pháp Hoa đã đến ba ngàn bộ.
Tổ bảo: “ Nếu ông tụng đến muôn bộ, được cái ý Kinh mà chẳng cho rằng hơn, ắt cùng với ta sánh vai, nay ông mang sự nghiệp này, trọn không biết lỗi, nghe ta nói kệ:
“Lễ vốn chặt cờ mạng
Sao đầu không sát đất
Có ngã tội liền sanh
Quên công phước vô tỷ…”
…..Ngài Pháp Đạt sau hối hận tạ lỗi với Tổ thưa rằng …. “Từ nay về sau con sẽ khiêm cung với tất cả mọi người” ….
Theo PHDS của Thích Nữ Đức Trí
Lạc Vũ Thần lần này nhìn thấy Lạc Nhất Nhất cũng là thập phần vui vẻ, đang ở cùng Lạc Nhất Nhất chia xẻ kinh nghiệm lịch luyện trưởng thành. Chíp Bông và Đằng Long một trước một sau tỉnh lại, đều gấp không thể chờ đi ra hướng Lạc Nhất Nhất khoe khoan, lần này ngủ say, thực lực của bọn họ lại tăng.
Chíp Bông cùng Tiểu Bạch giống như rất thân quen, khoe khoan xong, hai gia hỏa liền đến một bên đi chơi. Lạc Nhất Nhất híp mắt hắc hắc cười gian hai tiếng, cho Chíp Bông một mệnh lệnh, làm nó hỗ trợ đem Tiểu Bạch quải tới tay mới được a.
Phượng Loan khinh thường nhìn Đằng Long nói: “Vừa đánh giặc xong ngươi liền tỉnh, ngươi thật biết cách chọn thời điểm tỉnh, biến thành Long còn không tiền đồ như vậy.” Đằng Long vừa nghe, lại cùng Phượng Loan bắt đầu đấu. Tam hai hạ đã bị Phượng Loan phiến hôn mê, ủy khuất nhìn Lạc Nhất Nhất, dùng ánh mắt hỏi: ta có thể biến thành thân Long một móng vuốt chụp chết thối điểu kia không?
Nguyên nhân Lạc Nhất Nhất từng mệnh lệnh rõ ràng, chỉ có ở chiến đấu hoặc trải qua nàng cho phép mới có thể khôi phục bản thể, bình thường chỉ có thể huyễn hóa thành tiểu xà. Sau khi biến thành Long, quy định này cũng không thay đổi. Lạc Nhất Nhất mắt lé nhìn hai thú một chút, không thèm để ý nói: “Đánh là thương, mắng là yêu, ta thấy tình cảm các ngươi thật tốt.”
Hai thú đang hỗ ẩu lập tức cứng lại.
Nhớ tới lúc trước Phượng Loan nói chuyện huy chương Long Hổ Thành, Lạc Nhất Nhất xuất ra bài tử lúc trước Lộ Vân Hổ đưa hỏi: “Phượng Loan, ngươi nói khi ngươi thành thục, sẽ biến thành bộ dáng dị dạng này?”
Đằng Long vừa nghe, oạch một tiếng, hoạt đến trên cổ tay Lạc Nhất Nhất, nhìn bài tử trong tay Lạc Nhất Nhất cười ha ha.
Phượng Loan một bên nhìn bài tử, một bên tức giận nói: “Cái gì kêu bộ dáng dị dạng, ta là Cửu Đầu Phượng.” Lạc Nhất Nhất bừng tỉnh đại ngộ, nói: “Khó trách ta cảm thấy đầu phượng trên bài tử là lạ, nguyên lai là vẽ chín cái đầu, thật sự là thiên tài a.” Vừa dứt lời, trong đầu đã nghĩ ra bộ dáng Phượng Loan chín đầu. Nhịn không được nổi da gà đầy người.
Lúc này Phượng Loan nghi hoặc nói: “Không biết vì sao, ta cảm giác trong bài tử này có một cỗ cảm giác rất quen thuộc.” Lạc Nhất Nhất hồi đáp: “Đây là Lộ đại ca tặng cho ta, chúng ta tìm hắn hỏi một chút sẽ biết.”
Phượng Loan gật gật đầu, nó thực muốn biết cảm giác quen thuộc lại hoảng hốt là chuyện gì xảy ra. Lộ Vân Hổ đang cùng chúng thành chủ uống rượu, nhìn đám người Lạc Nhất Nhất lại đây, người người đều muốn xuống đón, bị Lạc Nhất Nhất khéo léo từ chối, bồi bọn họ uống mấy bát rượu, liền lôi kéo Lộ Vân Long đi ra, bộ dáng Lộ Vân Hổ hiện tại đều uống thật cao hứng, khẳng định hỏi không ra cái gì, tìm Lộ Vân Long hỏi tốt hơn.
Hiểu biết ngọn nguồn sự tình, Lộ Vân Long nói: “Khối bài tử này thật là tổ truyền nhà chúng ta. Ta cũng là trong lúc vô ý biết trên bài tử này vẽ là Cửu Đầu Phượng, là huyễn thú tổ tiên chúng ta. Tổ tiên cùng huyễn thú cảm tình tốt lắm, cho nên lúc ấy trong phạm vi quản hạt, trên bài tử thông hành vẽ huyễn thú của hắn.
Khối bài tử này chính là bài tử trên người tổ tiên lúc ấy, nhưng là theo tổ tiên ngã xuống, huyễn thú tự nhiên cũng sẽ không tồn tại.
Lạc Nhất Nhất hỏi: ” Vậy nơi tổ tiên ngươi quản hại lúc trước, chính là Long Hổ Thành hiện tại sao?”Lộ Vân Phi gật gật đầu hồi đáp: ” Đúng vậy, chính là ở trong này, bất quá đã bị đã tu sửa rất nhiều lần, di tích hẳn là cũng không còn tồn tại. Các ngươi xem, lần trước các ngươi đến còn rách mướp, theo thế lực không ngừng lớn mạnh, đoạn thời gian trước lại tiến hành đại quy mô sửa chữa cải biến.”
Phượng Loan sau khi nghe xong, có chút buồn rầu, vẫn là không thể cởi bỏ mê hoặc này a.
Sáng sớm hôm sau, đám người Lạc Nhất Nhất đang dùng đồ ăn sáng, Lộ Vân Long vội vàng bận bận tới nói: ” Ta nghĩ tới có một chỗ vẫn không bị tu sửa, đi, ta hiện tại liền mang bọn ngươi đi xem.”
Phượng Loan vừa nghe, vội vàng thúc giục Lạc Vũ Thần đi. Biết tâm tình Phượng Loan, Lạc Nhất Nhất cũng chạy nhanh đứng dậy bảo Vân Long dẫn đường. Lộ Vân Long vừa đi vừa nói: ” Nơi đó ban đầu là từ đường của chúng ta, theo thời gian trôi qua bị hoang phế. Trước kia nghĩ đến nhóm tiền bối kính trọng tổ tiên, cho nên chỉ làm tu bổ đơn giản, cũng không làm thay đổi.
Sau lại có một lần, tiểu tử Vân Hổ muốn đem nơi đó cải biến một chút, làm nơi đó thành một cái hầm lớn, lại phát hiện địa chất nơi đó quá mức cứng rắn, cho nên liền đơn giản sửa chữa một chút, làm một phòng tồn vật đơn giản, để một ít đồ vật không thường dùng.
Khi nói chuyện, đã đến nơi Lộ Vân Long nói. Đám người Lạc Nhất Nhất đi vào, một trận tro bụi thổi lên. Lạc Vũ Thần trước tiên đem Phượng Loan phóng ra. Phượng Loan có chút kích động nói: “Cảm giác quen thuộc càng ngày càng rõ ràng, giống như ngay tại bên dưới.”
Lạc Nhất Nhất kỳ quái nhìn Kim Sí hỏi: “Tuy rằng thực lực của ngươi coi như không sai, nhưng là trong phiến rừng rậm này không có ma thú lợi hại hơn sao?”
Kim Sí hồi đáp: “Ở bên ngoài rừng rậm, không ma thú nào hơn ta. Nhưng nhắc tới trong rừng rậm ma thú chân chính lợi hại, một bàn tay đều có thể chụp chết ta.”
Lạc Nhất Nhất quay đầu lại nhìn nhìn nói: “Lợi hại như vậy, sao lúc ma thú triều dâng lại không gặp a?” Kim Sí nhìn chỗ sâu trong rừng rậm, từ từ hồi đáp: “Nhìn thấy phiến rừng ở phía trước sao? Ngươi từ nơi này đi qua sẽ không nhìn thấy ma thú, nhưng lấy thực lực của các ngươi căn bản đi không được bao xa. Nếu như có thể đi đến, có thể nhìn thấy thế giới kia, nơi đó xa hoa, như tiên cảnh, nhưng là bên trong một gốc cây cỏ nhỏ có thể muốn mạng của ngươi. Thực lực ma thú lại làm cho người ta cảm thấy sợ hãi từ sâu trong nội tâm. Hơn nữa, nam nhân kêu Bụi Vô có thể chính là từ bên trong ra đến.”
Lộ Vân Hổ tiếp lời nói: “Chẳng lẽ từ nơi này có thể đi vào Hủ Hải trong truyền thuyết.” Kim Sí gật gật đầu. Lộ Vân Hổ nói tiếp: “Ta cũng chỉ là nghe nói qua, yêu thú xưng nơi đó là Hủ Hải, nhân loại xưng là Tử Vong Chi Hải. Bất quá theo ta biết thì không có người đi vào.”
Phong Liệt cũng mở miệng nói: “Nguyên lai Tử Vong Chi Hải lúc trước sư phụ nhắc tới chân chính là chỉ phiến đại lục Hủ Hải. Xem ra là Hủ Hải cách trở hai phiến đại lục tương liên.”
Lạc Nhất Nhất cùng mọi người dẹp đường trở về thành, nàng cũng sẽ không biết tự lượng sức mà chạy đến Hủ Hải làm cho vô số người sợ hãi, vừa nghe tên chỉ biết không phải là chỗ hiện tại nàng có thể đi nếm thử.
Bất quá, làm cho Lạc Nhất Nhất và Phong Liệt có chút an ủi là, dựa theo cách nói của Kim Sí, bản thể ba cái nguyên thần bọn họ đụng tới đều bị phong ấn tại Hủ Hải. Nguyên thần bọn họ đã bị thương nặng, tin tưởng ở Phong Vân đại lục, bây giờ còn không ai có thể đi vào Hủ Hải, giúp bọn họ giải trừ phong ấn.
Trở lại thành, mọi người đều đối chiến lợi phẩm lần này cảm thấy thập phần vừa lòng, đang tổ chức khánh công yến long trọng. Lộ Vân Phi chạy đến chỗ Lạc Nhất Nhất, trái một cái Lạc tỷ tỷ, phải một cái Lạc tỷ tỷ. Từ lần Lạc Nhất Nhất đưa toàn thành bọn họ trang bị rực rỡ hẳn lên, thần tượng hắn sùng bái liền từ lão cha Lộ Vân Hổ hắn, gia tăng thêm Lạc Nhất Nhất, sau lại tăng tới Lạc Vũ Thần. Mà Lạc Nhất Nhất còn xếp trước lão cha hắn.
Hiện tại tuổi còn trẻ Lộ Vân Phi tự cấp trở thành trợ thủ của phó minh chủ Lạc Vũ Thần. Ngay từ đầu, Lộ Vân Phi là không quá tình nguyện. Bởi vì Lạc Vũ Thần so với hắn lớn hơn không bao nhiêu, nhưng sau vài lần chiến đấu, liền đối Lạc Vũ Thần bội phục ngũ thể đầu địa (*), còn đem hắn xếp vào bảng thần tượng.
(*)Ngũ thể đầu địa là năm vóc ( 1. gối tả, 2. gối hữu, 3. tay tả, 4. tay hữu, 5. cái đầu) đều gieo xuống đất. Nghĩa là lễ Phật, lễ tượng Phật, lễ thánh tượng Bồ Tát, lễ sư trưởng…. thì nên chí thành lễ như vậy mới tỏ đủ vẻ cung kính. Ngũ thể đầu địa cũng gọi là Ngũ luân đầu địa ( năm vầng, năm phần xoay vần gieo xuống đất).
Trong Kinh Pháp Bảo Đàn nơi phẩm Cơ duyên có đoạn viết rằng “ Có 1 vị Tăng tên là Pháp Đạt, người ở Hồng Châu, xuất gia lúc 7 tuổi, thường tụng Kinh Pháp Hoa, đến lễ tổ mà đầu không sát đất, Tổ mới quở rằng: “ Lễ mà đầu không sát đất chi bằng đừng lễ, trong tâm ông ắt có một vật, vậy ông chứa chấp sự nghiệp gì? “. Pháp Đạt thưa: Tôi tụng Kinh Pháp Hoa đã đến ba ngàn bộ.
Tổ bảo: “ Nếu ông tụng đến muôn bộ, được cái ý Kinh mà chẳng cho rằng hơn, ắt cùng với ta sánh vai, nay ông mang sự nghiệp này, trọn không biết lỗi, nghe ta nói kệ:
“Lễ vốn chặt cờ mạng
Sao đầu không sát đất
Có ngã tội liền sanh
Quên công phước vô tỷ…”
…..Ngài Pháp Đạt sau hối hận tạ lỗi với Tổ thưa rằng …. “Từ nay về sau con sẽ khiêm cung với tất cả mọi người” ….
Theo PHDS của Thích Nữ Đức Trí
Lạc Vũ Thần lần này nhìn thấy Lạc Nhất Nhất cũng là thập phần vui vẻ, đang ở cùng Lạc Nhất Nhất chia xẻ kinh nghiệm lịch luyện trưởng thành. Chíp Bông và Đằng Long một trước một sau tỉnh lại, đều gấp không thể chờ đi ra hướng Lạc Nhất Nhất khoe khoan, lần này ngủ say, thực lực của bọn họ lại tăng.
Chíp Bông cùng Tiểu Bạch giống như rất thân quen, khoe khoan xong, hai gia hỏa liền đến một bên đi chơi. Lạc Nhất Nhất híp mắt hắc hắc cười gian hai tiếng, cho Chíp Bông một mệnh lệnh, làm nó hỗ trợ đem Tiểu Bạch quải tới tay mới được a.
Phượng Loan khinh thường nhìn Đằng Long nói: “Vừa đánh giặc xong ngươi liền tỉnh, ngươi thật biết cách chọn thời điểm tỉnh, biến thành Long còn không tiền đồ như vậy.” Đằng Long vừa nghe, lại cùng Phượng Loan bắt đầu đấu. Tam hai hạ đã bị Phượng Loan phiến hôn mê, ủy khuất nhìn Lạc Nhất Nhất, dùng ánh mắt hỏi: ta có thể biến thành thân Long một móng vuốt chụp chết thối điểu kia không?
Nguyên nhân Lạc Nhất Nhất từng mệnh lệnh rõ ràng, chỉ có ở chiến đấu hoặc trải qua nàng cho phép mới có thể khôi phục bản thể, bình thường chỉ có thể huyễn hóa thành tiểu xà. Sau khi biến thành Long, quy định này cũng không thay đổi. Lạc Nhất Nhất mắt lé nhìn hai thú một chút, không thèm để ý nói: “Đánh là thương, mắng là yêu, ta thấy tình cảm các ngươi thật tốt.”
Hai thú đang hỗ ẩu lập tức cứng lại.
Nhớ tới lúc trước Phượng Loan nói chuyện huy chương Long Hổ Thành, Lạc Nhất Nhất xuất ra bài tử lúc trước Lộ Vân Hổ đưa hỏi: “Phượng Loan, ngươi nói khi ngươi thành thục, sẽ biến thành bộ dáng dị dạng này?”
Đằng Long vừa nghe, oạch một tiếng, hoạt đến trên cổ tay Lạc Nhất Nhất, nhìn bài tử trong tay Lạc Nhất Nhất cười ha ha.
Phượng Loan một bên nhìn bài tử, một bên tức giận nói: “Cái gì kêu bộ dáng dị dạng, ta là Cửu Đầu Phượng.” Lạc Nhất Nhất bừng tỉnh đại ngộ, nói: “Khó trách ta cảm thấy đầu phượng trên bài tử là lạ, nguyên lai là vẽ chín cái đầu, thật sự là thiên tài a.” Vừa dứt lời, trong đầu đã nghĩ ra bộ dáng Phượng Loan chín đầu. Nhịn không được nổi da gà đầy người.
Lúc này Phượng Loan nghi hoặc nói: “Không biết vì sao, ta cảm giác trong bài tử này có một cỗ cảm giác rất quen thuộc.” Lạc Nhất Nhất hồi đáp: “Đây là Lộ đại ca tặng cho ta, chúng ta tìm hắn hỏi một chút sẽ biết.”
Phượng Loan gật gật đầu, nó thực muốn biết cảm giác quen thuộc lại hoảng hốt là chuyện gì xảy ra. Lộ Vân Hổ đang cùng chúng thành chủ uống rượu, nhìn đám người Lạc Nhất Nhất lại đây, người người đều muốn xuống đón, bị Lạc Nhất Nhất khéo léo từ chối, bồi bọn họ uống mấy bát rượu, liền lôi kéo Lộ Vân Long đi ra, bộ dáng Lộ Vân Hổ hiện tại đều uống thật cao hứng, khẳng định hỏi không ra cái gì, tìm Lộ Vân Long hỏi tốt hơn.
Hiểu biết ngọn nguồn sự tình, Lộ Vân Long nói: “Khối bài tử này thật là tổ truyền nhà chúng ta. Ta cũng là trong lúc vô ý biết trên bài tử này vẽ là Cửu Đầu Phượng, là huyễn thú tổ tiên chúng ta. Tổ tiên cùng huyễn thú cảm tình tốt lắm, cho nên lúc ấy trong phạm vi quản hạt, trên bài tử thông hành vẽ huyễn thú của hắn.
Khối bài tử này chính là bài tử trên người tổ tiên lúc ấy, nhưng là theo tổ tiên ngã xuống, huyễn thú tự nhiên cũng sẽ không tồn tại.
Lạc Nhất Nhất hỏi: ” Vậy nơi tổ tiên ngươi quản hại lúc trước, chính là Long Hổ Thành hiện tại sao?”Lộ Vân Phi gật gật đầu hồi đáp: ” Đúng vậy, chính là ở trong này, bất quá đã bị đã tu sửa rất nhiều lần, di tích hẳn là cũng không còn tồn tại. Các ngươi xem, lần trước các ngươi đến còn rách mướp, theo thế lực không ngừng lớn mạnh, đoạn thời gian trước lại tiến hành đại quy mô sửa chữa cải biến.”
Phượng Loan sau khi nghe xong, có chút buồn rầu, vẫn là không thể cởi bỏ mê hoặc này a.
Sáng sớm hôm sau, đám người Lạc Nhất Nhất đang dùng đồ ăn sáng, Lộ Vân Long vội vàng bận bận tới nói: ” Ta nghĩ tới có một chỗ vẫn không bị tu sửa, đi, ta hiện tại liền mang bọn ngươi đi xem.”
Phượng Loan vừa nghe, vội vàng thúc giục Lạc Vũ Thần đi. Biết tâm tình Phượng Loan, Lạc Nhất Nhất cũng chạy nhanh đứng dậy bảo Vân Long dẫn đường. Lộ Vân Long vừa đi vừa nói: ” Nơi đó ban đầu là từ đường của chúng ta, theo thời gian trôi qua bị hoang phế. Trước kia nghĩ đến nhóm tiền bối kính trọng tổ tiên, cho nên chỉ làm tu bổ đơn giản, cũng không làm thay đổi.
Sau lại có một lần, tiểu tử Vân Hổ muốn đem nơi đó cải biến một chút, làm nơi đó thành một cái hầm lớn, lại phát hiện địa chất nơi đó quá mức cứng rắn, cho nên liền đơn giản sửa chữa một chút, làm một phòng tồn vật đơn giản, để một ít đồ vật không thường dùng.
Khi nói chuyện, đã đến nơi Lộ Vân Long nói. Đám người Lạc Nhất Nhất đi vào, một trận tro bụi thổi lên. Lạc Vũ Thần trước tiên đem Phượng Loan phóng ra. Phượng Loan có chút kích động nói: “Cảm giác quen thuộc càng ngày càng rõ ràng, giống như ngay tại bên dưới.”
Tác giả :
Lung Trung Phi Điểu