Yêu Nữa Được Không ?
Chương 18
chợt, Phương Thy nắm lấy tay Duy rồi cương quyết:
- Chỉ cần anh nói, anh vẫn còn yêu em. Em sẽ bỏ đám cưới này và đi theo anh. Chúng ta sẽ về Đức và làm lại từ đầu, một cuộc sống Hamburg của chúng ta … như ngày xưa.
Duy kéo tay Phương Thy ra, lúc đó Tuệ Lâm vừa bước lại, Đồng Tuấn Phi cũng đang tiến đến. Phương Thy vẫn đang chờ bằng ánh mắt làm ướt tim Đoàn Duy ngày xưa. Duy vẫn đứng đó bằng ánh mắt lạnh lùng:
- Anh yêu em! Yêu nhiều lắm!
Cô dâu Phương Thy mỉm cười hạnh phúc nhìn Đoàn Duy định tiến về phía anh. Nhưng Duy đã quay lại sau lưng và kéo Tuệ Lâm áp sát người anh rồi đặt lên môi cô một nụ hôn nhẹ nhàng. Các bác phó nháy đang chăm chỉ chụp hình trông thấy khung cảnh lãng mạn đó đã liên tục bấm máy. Ánh đèn flash chớp liên tục cũng không làm Duy ngừng lại. Tuệ Lâm cố sức đẩy Duy ra nhưng cô không thành công vì anh chàng quá khỏe. Chú rể Tuấn Phi tiến lại, đặt một tay vòng sau lưng cô dâu Phương Thy và nói:
- Cậu ta trông hạnh phúc em nhỉ?
- Anh đấy à …
- Em làm sao thế? Trông em như vừa mới khóc.
- Không. Em không sao. Mình đi thôi anh!
Phương Thy nắm lấy tay Tuấn Phi và kéo đi. Lúc này Tuệ Lâm mới được buông tha, cô thấy Tiến Mạnh đang nháy mắt nhìn có vẻ thán phục. Tuệ Lâm ú ớ định giải thích, Tiến Mạnh bật cười:
- Em khá lắm đó nha!
- Em với Duy không phải …
- Thấy bọn tớ đẹp đôi không thua gì cô dâu chú rể đêm nay phải không?
Duy tự tin nhìn Tiến Mạnh, anh chàng gật gù rồi bỏ đi. Vừa khuất mặt, Tuệ Lâm lại tát vào mặt Duy, lần này thì đau hơn lần trước rất nhiều. Không những hằn lại những ngón tay của Tuệ Lâm và môi của anh còn rách thêm một đường dài làm máu chảy xuống:
- Bỉ ổi! Anh bỉ ổi lắm anh có biết không? Sao anh lại làm như vậy?
Tiệc cưới kết thúc trong không khí như thế. Thật sự giữa Đoàn Duy và Phương Thy còn có khuất mắt gì? Đi dạo một mình ra biển, Duy nằm bệt xuống bãi cát với chai rượu Whisky đã cạn. Thở dài trong cơ sầu não, Duy khép mắt lại để mặc hai hàng lệ chảy dài xuống bãi cát trắng êm đềm bên cạnh dòng biển lặng êm đềm ngoài kia.
- Chỉ cần anh nói, anh vẫn còn yêu em. Em sẽ bỏ đám cưới này và đi theo anh. Chúng ta sẽ về Đức và làm lại từ đầu, một cuộc sống Hamburg của chúng ta … như ngày xưa.
Duy kéo tay Phương Thy ra, lúc đó Tuệ Lâm vừa bước lại, Đồng Tuấn Phi cũng đang tiến đến. Phương Thy vẫn đang chờ bằng ánh mắt làm ướt tim Đoàn Duy ngày xưa. Duy vẫn đứng đó bằng ánh mắt lạnh lùng:
- Anh yêu em! Yêu nhiều lắm!
Cô dâu Phương Thy mỉm cười hạnh phúc nhìn Đoàn Duy định tiến về phía anh. Nhưng Duy đã quay lại sau lưng và kéo Tuệ Lâm áp sát người anh rồi đặt lên môi cô một nụ hôn nhẹ nhàng. Các bác phó nháy đang chăm chỉ chụp hình trông thấy khung cảnh lãng mạn đó đã liên tục bấm máy. Ánh đèn flash chớp liên tục cũng không làm Duy ngừng lại. Tuệ Lâm cố sức đẩy Duy ra nhưng cô không thành công vì anh chàng quá khỏe. Chú rể Tuấn Phi tiến lại, đặt một tay vòng sau lưng cô dâu Phương Thy và nói:
- Cậu ta trông hạnh phúc em nhỉ?
- Anh đấy à …
- Em làm sao thế? Trông em như vừa mới khóc.
- Không. Em không sao. Mình đi thôi anh!
Phương Thy nắm lấy tay Tuấn Phi và kéo đi. Lúc này Tuệ Lâm mới được buông tha, cô thấy Tiến Mạnh đang nháy mắt nhìn có vẻ thán phục. Tuệ Lâm ú ớ định giải thích, Tiến Mạnh bật cười:
- Em khá lắm đó nha!
- Em với Duy không phải …
- Thấy bọn tớ đẹp đôi không thua gì cô dâu chú rể đêm nay phải không?
Duy tự tin nhìn Tiến Mạnh, anh chàng gật gù rồi bỏ đi. Vừa khuất mặt, Tuệ Lâm lại tát vào mặt Duy, lần này thì đau hơn lần trước rất nhiều. Không những hằn lại những ngón tay của Tuệ Lâm và môi của anh còn rách thêm một đường dài làm máu chảy xuống:
- Bỉ ổi! Anh bỉ ổi lắm anh có biết không? Sao anh lại làm như vậy?
Tiệc cưới kết thúc trong không khí như thế. Thật sự giữa Đoàn Duy và Phương Thy còn có khuất mắt gì? Đi dạo một mình ra biển, Duy nằm bệt xuống bãi cát với chai rượu Whisky đã cạn. Thở dài trong cơ sầu não, Duy khép mắt lại để mặc hai hàng lệ chảy dài xuống bãi cát trắng êm đềm bên cạnh dòng biển lặng êm đềm ngoài kia.
Tác giả :
HaleyZz