Yêu Ma Đạo
Chương 108
Vào thời điểm bắt đầu nam nhân luôn sẽ cự tuyệt, thế nhưng dần dần hắn phát hiện, nam nhân chống cự không lại thế công ôn hòa của hắn, Xích Luyện biết nam nhân mềm lòng, hắn ngẫu nhiên sẽ nói vài điểm dễ nghe mà hống cho nam nhân vui vẻ.
Đêm nay.
Xích Luyện dám ôm nam nhân ngay tại hậu viện mà tẩy rửa, Diễm Phượng nhi đã ngủ, sắc trời cũng thực hôn ám, hậu viện chỉ có treo lên mấy chiếc đèn lòng màu đỏ sậm. Tôn tử* của lão bản chuẩn bị cho xong nước liền quay về nghỉ ngơi, thừa dịp bốn bề vắng lặng, Xích Luyện liền không cố không kỵ điều gì mà ôm ấy nam nhân cộng dục**, bên trong mộc dũng cũng có thể chưa đến hai người.
*tôn tử: cháu trai
**cộng dục: tắm chung
Y phục của hai người đều đặt ở chiếc ghế bên cạnh, nhiệt khí bốc lên từ nước ấm bên trong mộc dũng, sương khói tràn ngập khiến vầng trăng sáng được chiếu trên mặt nước loan ra một quang mang.
Ban đêm sương xuống, có chút lạnh.
Xích Luyện thân thủ ôm lấy thân thể nam nhân, khiến cho tấm lưng rắn chắc của nam nhân nhẹ nhàng mà tựa vào ngực hắn. Những ngón tay tái nhợt của hắn phủ lên mu bàn tay của y, ngón tay nhẹ nhàng luồn qua những khe hở giữa những ngón tay y, bàn tay lạnh lẽo của hắn chìm trong làm ôn thủy cũng trở nên ấm áp không ít, nam nhân nghiêng đầu nhìn về phía Xích Luyện.
Xích Luyện nhẹ nhàng nghiêng đầu vùi vào cổ nam nhân: “Tích đại ca, như vậy?”
“Ánh trăng đêm nay rất đẹp, ta nghĩ đến tình trạng hiện tại của Tử Yến bọn họ, không biết bên kia như thế nào rồi......” Nam nhân cúi đầu, đơn giản nói vài câu, liền không nói gì nữa.
Mặt hồ bên trong đôi mắt thâm thúy của Xích Luyện một mảnh bình tĩnh. Hắn không thích nam nhân thú về cái nữ nhân kia, nhưng hắn vẫn ôn hòa mà nói: “Hạ nhân nơi Trương quý phủ nhiều như vậy, sẽ không đi làm ra sai lầm gì đâu, yên tâm.”
Nam nhân còn muốn nói nữa, vừa mới chuẩn bị mở miệng, đã bị Xích Luyện hàm trụ đôi môi, hơi nước có chút mê mắt, lại nhìn đến đôi mắt của nam nhân đã phủ một tầng ướt át mê ly.
Thực mê người......
Khuôn mặt của Xích Luyện rất dễ nhìn, song mâu hắn hẹp dài nơi đáy mắt luôn lộ ra quang mang sâu thẳm lại nhu nhuyễn, hàng lông mi rập rạp phủ xuống che lại mâu quang, chiếc cằm đầy đặn của hắn, nhẹ nhàng mà chuyển động, hắn mân mê đầu lưỡi của nam nhân, tựa như đang nhấm nháp thức ăn của mình. Nam nhân cảm giác được chóp mũi của Xích Luyện đặt trên sườn mặt y, Xích Luyện kéo lấy bàn tay nam nhân, đem lòng bàn tay nóng ẩm của nam nhân chạm lên sườn mặt trắng noản lại tinh xảo của hắn.
Hơi nước tràn ngập không gian, hai người môi lưỡi dây dưa.
Đúng lúc này ——
Bên ngoài viện tử truyền đến một trận tiếng vang kỳ quái, đánh gảy nụ hôn của hai người......
Môi lưỡi hai người còn chưa kịp tách ra, khóe mắt nam nhân dư quang liền nhìn đến, một cái thân ảnh bạch sắc chợt hiện lên bên trong viện tử, vững vàng đứng ở giữa sân.
Y phục thuần bạch, mái tóc dài ngân sắc, pháp trượng cầm trong tay, cùng với chiếc áo cà sa ngân sắc tinh mỹ tuyệt luân, tất cả đều đã nói lên thân phận của hắn......
Trên khuôn mặt tuấn mĩ của đối phương, hiện lên vài tia kinh ngạc rồi sau đó lại là chán ghét......
Nam nhân đẩy ra Xích Luyện, xấu hổ hướng người kia nhìn lại: “Phật...... Phật Hàng......” Y căn bản biết Phật Hàng đối với y có chút hiểu lầm, hiện giờ nhìn đến ánh mắt chán ghét của Phật Hàng, cùng với thần thái khinh thường kia, hắn lại tự cảm thấy hổ thẹn. (*vỗ vai* xin lỗi… lần này Hắc ta không đứng về phía thúc được… lần này Hàng ca là có lí do chính đáng để mà hất mặt làm kiêu…)
Nam nhân cùng Xích Luyện hôn nhau, tất cả đều bị Phật Hàng xem ở trong mắt, nam nhân có vẻ xấu hổ không thôi, mà Xích Luyện lại bình chân như vại, căn bản không thèm đem Phật Hàng để vào mắt, nếu là hiện tại đánh cũng được thôi, tuy là hai người cũng không thể phân chia cao thấp, chỉ là lúc này, Phật Hàng cùng Xích Luyện đều chưa có ý tứ mà động thủ.
“Đây không phải là Xích công tử sao, chúng ta thật là có duyên, đi đến chỗ này mà còn có thể gặp được, ha hả.” Phật Hàng cười lạnh một tiếng, ánh mắt sắc bén bắn về phía Xích Luyện.
Xích Luyện đến là không chút để ý, đáy mắt hắn bình tĩnh, khóe miệng hiện lên tia tươi cười: “Phải a, từ sau ngày ấy ở Phong Danh thành, ta còn chưa kịp cảm tạ ngươi đã thay chúng ta đuổi đi thủy hành thi.”
“Các ngươi?” Ánh mắt của Phật Hàng dừng lại trên người nam nhân, đêm ngày hôm ấy người ở trong phòng của Xích Luyện đúng là Tích Duyên?
Rất nhanh Phật Hàng liền chính thức khẳng định ý nghĩ trong lòng mình, nam nhân không cố ý lảng tránh tầm mắt thăm dò của hắn, như vậy nói lên đã rõ ràng bao nhiêu, ngày ấy người ở bên trong phòng Xích Luyện, nhất định là nam nhân Tích Duyên này.
Phật Hàng nhíu mày, lại nghe đến Xích Luyện hoãn thanh nói: “Đêm đó Tích đại ca lo lắng ta sợ hãi, liền cùng ta chung phòng nghỉ ngơi, bất quá may mắn có ngươi xuất hiện, đánh lui yêu vật.”
“Không cần khách khí.”
Phật Hàng hừ một tiếng, tràn đầy khinh thường.
Hai tay Xích Luyện khoát lên thành dục dũng, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng nam nhân, đôi mắt của hắn bình tĩnh nhìn chăm chú vào Phật Hàng: “Ngày ấy ngươi đi vô cùng vội vàng, ta cũng không có cơ hội đáp tạ ngươi, hiện giờ nơi đây một không có tửu gia, hai không có mỹ nữ, ngày khác ta tái mời ngươi uống rượu.” Xích Luyện khóe miệng hàm chứa vài tia tiếu ý, đáy mắt hắn lại là một mảnh lạnh lẽo.
Phật Hàng cũng không để ý tới Xích Luyện, hắn thủy chung đều nhìn chằm chằm vào nam nhân đang cúi đầu kia, nam nhân bởi vì xấu hổ mà tuyệt không chịu ngẩng đầu nhìn hắn.
“Tích đại thúc, ngươi lúc này như thế nào?” Phật Hàng đánh giá nam nhân, vừa rồi hết thảy hắn đều thấy được, bất quá đây là việc riêng của nam nhân, hắn quản không được, chỉ là không nghĩ tới nam nhân lại cùng tên xà yêu này quan hệ như vậy.
Nam nhân lúc này mới ngẩng đầu nhìn về phía Phật Hàng, chạm đến ánh mắt sắc bén của đối phương y cũng không né tránh: “Ta cùng với huynh đệ kết nghĩa của mình đang đi về phía nam, cùng bọn Tử Yến hội hợp, ta lo lắng Xích Luyện ở trên đường gặp chuyện không may, cho nên ngày ấy liền quay ngược trở về tiếp hắn, cho nên...... Cho nên......” Nam nhân nói không nổi nữa, cho nên lúc sau mới có thể phát sinh những chuyện này.
Nói vậy Phật Hàng đã đủ để hiểu rồi, nam nhân cũng không có tái tiếp tục nói tiếp.
Phật Hàng như có như không ứng lại một tiếng, liền xoay người bước vào bên trong khách ***, tôn tử của lão bản nghe thấy động tĩnh lập tức liền chạy ra đón: “Khách quan ngài đã trở lại, phòng của ngài đã được chuẩn bị tốt rồi, ngài đi nghỉ ngơi đi.”
Phật Hàng ném bạc cho gã, liền cũng không quay đầu lại mà đi lên lầu. Tôn tử của lão bản thấy Xích Luyện cùng Tích Duyên đang tẩy rửa, vội vàng giải thích một phen, hai người lúc này mới biết được, Phật Hàng chính là người đã chiếm dụng phòng lúc trước, chỉ là hôm nay mới từ bên ngoài trở về. Nhưng nam nhân thủy chung đều cảm thấy được quan hệ giữa Xích Luyện cùng Phật Hàng, tựa hồ không chỉ đơn giản như vậy.
Sau khi ánh nến sáng lên ở trên lầu, Xích Luyện mới chậm rãi ôm chặt lấy nam nhân tâm thần vẫn còn đang bất định, cảm giác được sợi tóc của Xích Luyện dán lên người y, hơi thở của Xích Luyện lẩn quẩn ở bên cần cổ y.
Tẩy rửa xong.
Nam nhân trước để cho Xích Luyện trở về phòng nghỉ ngơi, y đem dục dũng đổ nước đi, sau đó khi y đang chuẩn bị trở về phòng, liền nhìn thấy Phật Hàng một thân bạch y đứng ở trong viện tử, nam nhân liền buông xuống việc đang làm dở trong tay.
“Ngươi như thế nào......” Ngươi như thế nào lại xuống đây......
Phật Hàng bước vài bước đến gần nam nhân, hắn nhìn thoáng qua sài phòng, hỏi nam nhân: “Vừa rồi người kia, là gì của ngươi? Các ngươi rất quen thuộc sao? Còn cùng nhau cộng dục.” Thanh âm của hắn ôn hoà, vừa như đang hỏi, lại vừa như đang chất vấn.
Nam nhân xoa xoa bàn tay, thành thật trả lời: “Xích Luyện là huynh đệ kết nghĩa của ta, mới quen được năm gần đây, hắn gọi ta Tích đại ca, thời điểm ta mới tới Phong Danh thành, đã cứu hắn, lúc sau liền......”
“Hiểu được.” Phật Hàng gật gật đầu, xem ra nam nhân Tích Duyên này còn chưa biết Xích Luyện là xà yêu, xà yêu kia pháp lực cao cường, khó có thể ngửi ra được yêu khí trên người hắn.
Mà nam nhân cũng từ trong miệng Phật Hàng biết được, Phật Hàng ngày ấy sau khi đối phó xong “Thủy hành thi”, liền rời khỏi Phong Danh thành, ở đây chờ xà yêu xuất hiện, chỉ là chờ mãi vẫn chẳng thấy xà yêu đâu.
Phật Hàng cũng không tính toán nói cho Tích Duyên chân tướng, dựa theo tình huống hiện tại xem ra, Tích Duyên nhất định sẽ không tin tưởng hắn, hắn cũng không có hưng trí mà đi cùng xà yêu tái đánh đấu dưới cái loại tình huống này.
“Tích đại thúc, ngươi vừa rồi nói các ngươi đây là muốn đi đến phía nam, không biết có thể để ta cùng đồng hành, ta lần này cũng tính toán đi đến phía nam nhìn xem, nếu là có thể trảo trụ xà yêu kia liền rất hảo.”
“Đương nhiên được.” Tích Duyên gật đầu, “Vậy sau này, chúng ta ở trên đường cũng có thể ứng phó, nếu gặp phải yêu nghiệt, cũng có thể thỉnh ngươi hỗ trợ.” Y thực khách khí, nếu trên đường có cao nhân tương trợ, vậy liền tiết kiệm được không ít thời gian.
Ánh mắt của Phật Hàng dừng lại ở trên khuôn mặt đang mỉm cười của nam nhân vài giây, liền đối nam nhân nói: “Này khách ***, có yêu khí.”
“Đó là......” Tích Duyên có chút khẩn trương giải thích, Phật Hàng lẳng lặng nhìn hắn. Nam nhân vội ngăn lại Phật Hàng đang muốn đi lên lầu, “Ta thành thật nói cho ngươi là được rồi chứ gì, thê tử của Xích huynh đệ, kỳ thật là một con hỏa điểu tinh, nàng tu luyện thành nhân hình, trước đó vài ngày thời điểm đối phó với thủy hành thi bị thương, đang ở trên lầu nghỉ ngơi.”
“......” Phật Hàng chưa lên tiếng, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào nam nhân. Hắn đến là không nghĩ tới nam nhân còn có thể như thế mà che chở yêu nghiệt.
Nam nhân biết được Phật Hàng khẳng định lại hiểu lầm y, vì để cho Phật Hàng hiểu được ý nghĩ của mình, y chi tiết nói: “Nàng tuy là yêu, nhưng yêu cũng có hảo yêu, ngươi nếu hiện tại thay đổi chủ ý không muốn cùng chúng ta đồng hành, ta cũng không ngăn cản ngươi.” Dù sao mỗi người mỗi ý nghĩa, y cũng không hy vọng Phật Hàng thương tổn đến Diễm Phượng nhi, tránh tổn thương hòa khí.
“Ai nói ta không muốn, nếu trên đường con nữ yêu kia có đối ngươi làm cái gì, ta cũng có thể thay ngươi thu nàng, hiện nay ngươi che chở nàng như thế, ta cũng không hảo can thiệp.” Phật Hàng tôn trọng quyết định của nam nhân, dù sao nam nhân cũng coi như là ân nhân cứu mạng của hắn. Hắn liếc mắt nhìn nam nhân một lần, rồi từ trong lòng ngực lấy ra một hạp đồ vật đưa cho nam nhân.
Xúc cảm lạnh lẽo làm cho nam nhân nghi hoặc ngẩng đầu nhìn đến hắn: “Đây là vật gì?” Thanh âm của nam nhân rất nhẹ, y nắm trong tay chiếc hộp, cẩn thận cầm lấy.
Phật Hàng nhìn đến nam nhân lộ ra vẻ mặt khó hiểu, khó được có chút kiên nhẫn mà mở miệng giải thích một câu: “Kim sang dược, ngươi cầm đi, thuốc này đối ngoại thương rất hữu hiệu.” Hắn nắm nhanh lấy bàn tay nam nhân, khiến lòng bàn tay nam nhân khép lại, nhẹ nhàng mà cầm lấy chiếc hộp kia.
Lòng bàn tay của Phật Hàng thực ấm áp, bất đồng với sự lạnh lẽo của Xích Luyện, khiến nam nhân mẫn cảm vội thu hồi bàn tay. Nam nhân đương nhiên biết được ý tứ vì cái gì Phật Hàng cho hắn dược, y chỉ là không nghĩ tới Phật Hàng lại trực tiếp như vậy.
“Đa tạ.”
Nam nhân thấp giọng nói lời cảm tạ, miệng y hơi cong lên mỉm cười có vài phần xấu hổ. Phật Hàng lại lắc đầu nói không cần khách khí, lúc sau Phật Hàng nhìn nam nhân vài lần, liền không nhiều lời nữa, nói nhượng nam nhân sớm một chút đi nghỉ ngơi, sau hắn liền lên lầu. Nam nhân cũng thu tốt dược cao, xoay người trở về sài phòng.
——————————
Phật Hàng xuất hiện
Xen ——
Phật Hàng: rốt cục cũng hết khổ?
Tích Duyên:......
Xích Luyện: Còn sớm
Cửu Hoàng: ( Chạy đi)
Mạt Đồng: ( Nắm lấy bình rượu)
Đêm nay.
Xích Luyện dám ôm nam nhân ngay tại hậu viện mà tẩy rửa, Diễm Phượng nhi đã ngủ, sắc trời cũng thực hôn ám, hậu viện chỉ có treo lên mấy chiếc đèn lòng màu đỏ sậm. Tôn tử* của lão bản chuẩn bị cho xong nước liền quay về nghỉ ngơi, thừa dịp bốn bề vắng lặng, Xích Luyện liền không cố không kỵ điều gì mà ôm ấy nam nhân cộng dục**, bên trong mộc dũng cũng có thể chưa đến hai người.
*tôn tử: cháu trai
**cộng dục: tắm chung
Y phục của hai người đều đặt ở chiếc ghế bên cạnh, nhiệt khí bốc lên từ nước ấm bên trong mộc dũng, sương khói tràn ngập khiến vầng trăng sáng được chiếu trên mặt nước loan ra một quang mang.
Ban đêm sương xuống, có chút lạnh.
Xích Luyện thân thủ ôm lấy thân thể nam nhân, khiến cho tấm lưng rắn chắc của nam nhân nhẹ nhàng mà tựa vào ngực hắn. Những ngón tay tái nhợt của hắn phủ lên mu bàn tay của y, ngón tay nhẹ nhàng luồn qua những khe hở giữa những ngón tay y, bàn tay lạnh lẽo của hắn chìm trong làm ôn thủy cũng trở nên ấm áp không ít, nam nhân nghiêng đầu nhìn về phía Xích Luyện.
Xích Luyện nhẹ nhàng nghiêng đầu vùi vào cổ nam nhân: “Tích đại ca, như vậy?”
“Ánh trăng đêm nay rất đẹp, ta nghĩ đến tình trạng hiện tại của Tử Yến bọn họ, không biết bên kia như thế nào rồi......” Nam nhân cúi đầu, đơn giản nói vài câu, liền không nói gì nữa.
Mặt hồ bên trong đôi mắt thâm thúy của Xích Luyện một mảnh bình tĩnh. Hắn không thích nam nhân thú về cái nữ nhân kia, nhưng hắn vẫn ôn hòa mà nói: “Hạ nhân nơi Trương quý phủ nhiều như vậy, sẽ không đi làm ra sai lầm gì đâu, yên tâm.”
Nam nhân còn muốn nói nữa, vừa mới chuẩn bị mở miệng, đã bị Xích Luyện hàm trụ đôi môi, hơi nước có chút mê mắt, lại nhìn đến đôi mắt của nam nhân đã phủ một tầng ướt át mê ly.
Thực mê người......
Khuôn mặt của Xích Luyện rất dễ nhìn, song mâu hắn hẹp dài nơi đáy mắt luôn lộ ra quang mang sâu thẳm lại nhu nhuyễn, hàng lông mi rập rạp phủ xuống che lại mâu quang, chiếc cằm đầy đặn của hắn, nhẹ nhàng mà chuyển động, hắn mân mê đầu lưỡi của nam nhân, tựa như đang nhấm nháp thức ăn của mình. Nam nhân cảm giác được chóp mũi của Xích Luyện đặt trên sườn mặt y, Xích Luyện kéo lấy bàn tay nam nhân, đem lòng bàn tay nóng ẩm của nam nhân chạm lên sườn mặt trắng noản lại tinh xảo của hắn.
Hơi nước tràn ngập không gian, hai người môi lưỡi dây dưa.
Đúng lúc này ——
Bên ngoài viện tử truyền đến một trận tiếng vang kỳ quái, đánh gảy nụ hôn của hai người......
Môi lưỡi hai người còn chưa kịp tách ra, khóe mắt nam nhân dư quang liền nhìn đến, một cái thân ảnh bạch sắc chợt hiện lên bên trong viện tử, vững vàng đứng ở giữa sân.
Y phục thuần bạch, mái tóc dài ngân sắc, pháp trượng cầm trong tay, cùng với chiếc áo cà sa ngân sắc tinh mỹ tuyệt luân, tất cả đều đã nói lên thân phận của hắn......
Trên khuôn mặt tuấn mĩ của đối phương, hiện lên vài tia kinh ngạc rồi sau đó lại là chán ghét......
Nam nhân đẩy ra Xích Luyện, xấu hổ hướng người kia nhìn lại: “Phật...... Phật Hàng......” Y căn bản biết Phật Hàng đối với y có chút hiểu lầm, hiện giờ nhìn đến ánh mắt chán ghét của Phật Hàng, cùng với thần thái khinh thường kia, hắn lại tự cảm thấy hổ thẹn. (*vỗ vai* xin lỗi… lần này Hắc ta không đứng về phía thúc được… lần này Hàng ca là có lí do chính đáng để mà hất mặt làm kiêu…)
Nam nhân cùng Xích Luyện hôn nhau, tất cả đều bị Phật Hàng xem ở trong mắt, nam nhân có vẻ xấu hổ không thôi, mà Xích Luyện lại bình chân như vại, căn bản không thèm đem Phật Hàng để vào mắt, nếu là hiện tại đánh cũng được thôi, tuy là hai người cũng không thể phân chia cao thấp, chỉ là lúc này, Phật Hàng cùng Xích Luyện đều chưa có ý tứ mà động thủ.
“Đây không phải là Xích công tử sao, chúng ta thật là có duyên, đi đến chỗ này mà còn có thể gặp được, ha hả.” Phật Hàng cười lạnh một tiếng, ánh mắt sắc bén bắn về phía Xích Luyện.
Xích Luyện đến là không chút để ý, đáy mắt hắn bình tĩnh, khóe miệng hiện lên tia tươi cười: “Phải a, từ sau ngày ấy ở Phong Danh thành, ta còn chưa kịp cảm tạ ngươi đã thay chúng ta đuổi đi thủy hành thi.”
“Các ngươi?” Ánh mắt của Phật Hàng dừng lại trên người nam nhân, đêm ngày hôm ấy người ở trong phòng của Xích Luyện đúng là Tích Duyên?
Rất nhanh Phật Hàng liền chính thức khẳng định ý nghĩ trong lòng mình, nam nhân không cố ý lảng tránh tầm mắt thăm dò của hắn, như vậy nói lên đã rõ ràng bao nhiêu, ngày ấy người ở bên trong phòng Xích Luyện, nhất định là nam nhân Tích Duyên này.
Phật Hàng nhíu mày, lại nghe đến Xích Luyện hoãn thanh nói: “Đêm đó Tích đại ca lo lắng ta sợ hãi, liền cùng ta chung phòng nghỉ ngơi, bất quá may mắn có ngươi xuất hiện, đánh lui yêu vật.”
“Không cần khách khí.”
Phật Hàng hừ một tiếng, tràn đầy khinh thường.
Hai tay Xích Luyện khoát lên thành dục dũng, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng nam nhân, đôi mắt của hắn bình tĩnh nhìn chăm chú vào Phật Hàng: “Ngày ấy ngươi đi vô cùng vội vàng, ta cũng không có cơ hội đáp tạ ngươi, hiện giờ nơi đây một không có tửu gia, hai không có mỹ nữ, ngày khác ta tái mời ngươi uống rượu.” Xích Luyện khóe miệng hàm chứa vài tia tiếu ý, đáy mắt hắn lại là một mảnh lạnh lẽo.
Phật Hàng cũng không để ý tới Xích Luyện, hắn thủy chung đều nhìn chằm chằm vào nam nhân đang cúi đầu kia, nam nhân bởi vì xấu hổ mà tuyệt không chịu ngẩng đầu nhìn hắn.
“Tích đại thúc, ngươi lúc này như thế nào?” Phật Hàng đánh giá nam nhân, vừa rồi hết thảy hắn đều thấy được, bất quá đây là việc riêng của nam nhân, hắn quản không được, chỉ là không nghĩ tới nam nhân lại cùng tên xà yêu này quan hệ như vậy.
Nam nhân lúc này mới ngẩng đầu nhìn về phía Phật Hàng, chạm đến ánh mắt sắc bén của đối phương y cũng không né tránh: “Ta cùng với huynh đệ kết nghĩa của mình đang đi về phía nam, cùng bọn Tử Yến hội hợp, ta lo lắng Xích Luyện ở trên đường gặp chuyện không may, cho nên ngày ấy liền quay ngược trở về tiếp hắn, cho nên...... Cho nên......” Nam nhân nói không nổi nữa, cho nên lúc sau mới có thể phát sinh những chuyện này.
Nói vậy Phật Hàng đã đủ để hiểu rồi, nam nhân cũng không có tái tiếp tục nói tiếp.
Phật Hàng như có như không ứng lại một tiếng, liền xoay người bước vào bên trong khách ***, tôn tử của lão bản nghe thấy động tĩnh lập tức liền chạy ra đón: “Khách quan ngài đã trở lại, phòng của ngài đã được chuẩn bị tốt rồi, ngài đi nghỉ ngơi đi.”
Phật Hàng ném bạc cho gã, liền cũng không quay đầu lại mà đi lên lầu. Tôn tử của lão bản thấy Xích Luyện cùng Tích Duyên đang tẩy rửa, vội vàng giải thích một phen, hai người lúc này mới biết được, Phật Hàng chính là người đã chiếm dụng phòng lúc trước, chỉ là hôm nay mới từ bên ngoài trở về. Nhưng nam nhân thủy chung đều cảm thấy được quan hệ giữa Xích Luyện cùng Phật Hàng, tựa hồ không chỉ đơn giản như vậy.
Sau khi ánh nến sáng lên ở trên lầu, Xích Luyện mới chậm rãi ôm chặt lấy nam nhân tâm thần vẫn còn đang bất định, cảm giác được sợi tóc của Xích Luyện dán lên người y, hơi thở của Xích Luyện lẩn quẩn ở bên cần cổ y.
Tẩy rửa xong.
Nam nhân trước để cho Xích Luyện trở về phòng nghỉ ngơi, y đem dục dũng đổ nước đi, sau đó khi y đang chuẩn bị trở về phòng, liền nhìn thấy Phật Hàng một thân bạch y đứng ở trong viện tử, nam nhân liền buông xuống việc đang làm dở trong tay.
“Ngươi như thế nào......” Ngươi như thế nào lại xuống đây......
Phật Hàng bước vài bước đến gần nam nhân, hắn nhìn thoáng qua sài phòng, hỏi nam nhân: “Vừa rồi người kia, là gì của ngươi? Các ngươi rất quen thuộc sao? Còn cùng nhau cộng dục.” Thanh âm của hắn ôn hoà, vừa như đang hỏi, lại vừa như đang chất vấn.
Nam nhân xoa xoa bàn tay, thành thật trả lời: “Xích Luyện là huynh đệ kết nghĩa của ta, mới quen được năm gần đây, hắn gọi ta Tích đại ca, thời điểm ta mới tới Phong Danh thành, đã cứu hắn, lúc sau liền......”
“Hiểu được.” Phật Hàng gật gật đầu, xem ra nam nhân Tích Duyên này còn chưa biết Xích Luyện là xà yêu, xà yêu kia pháp lực cao cường, khó có thể ngửi ra được yêu khí trên người hắn.
Mà nam nhân cũng từ trong miệng Phật Hàng biết được, Phật Hàng ngày ấy sau khi đối phó xong “Thủy hành thi”, liền rời khỏi Phong Danh thành, ở đây chờ xà yêu xuất hiện, chỉ là chờ mãi vẫn chẳng thấy xà yêu đâu.
Phật Hàng cũng không tính toán nói cho Tích Duyên chân tướng, dựa theo tình huống hiện tại xem ra, Tích Duyên nhất định sẽ không tin tưởng hắn, hắn cũng không có hưng trí mà đi cùng xà yêu tái đánh đấu dưới cái loại tình huống này.
“Tích đại thúc, ngươi vừa rồi nói các ngươi đây là muốn đi đến phía nam, không biết có thể để ta cùng đồng hành, ta lần này cũng tính toán đi đến phía nam nhìn xem, nếu là có thể trảo trụ xà yêu kia liền rất hảo.”
“Đương nhiên được.” Tích Duyên gật đầu, “Vậy sau này, chúng ta ở trên đường cũng có thể ứng phó, nếu gặp phải yêu nghiệt, cũng có thể thỉnh ngươi hỗ trợ.” Y thực khách khí, nếu trên đường có cao nhân tương trợ, vậy liền tiết kiệm được không ít thời gian.
Ánh mắt của Phật Hàng dừng lại ở trên khuôn mặt đang mỉm cười của nam nhân vài giây, liền đối nam nhân nói: “Này khách ***, có yêu khí.”
“Đó là......” Tích Duyên có chút khẩn trương giải thích, Phật Hàng lẳng lặng nhìn hắn. Nam nhân vội ngăn lại Phật Hàng đang muốn đi lên lầu, “Ta thành thật nói cho ngươi là được rồi chứ gì, thê tử của Xích huynh đệ, kỳ thật là một con hỏa điểu tinh, nàng tu luyện thành nhân hình, trước đó vài ngày thời điểm đối phó với thủy hành thi bị thương, đang ở trên lầu nghỉ ngơi.”
“......” Phật Hàng chưa lên tiếng, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào nam nhân. Hắn đến là không nghĩ tới nam nhân còn có thể như thế mà che chở yêu nghiệt.
Nam nhân biết được Phật Hàng khẳng định lại hiểu lầm y, vì để cho Phật Hàng hiểu được ý nghĩ của mình, y chi tiết nói: “Nàng tuy là yêu, nhưng yêu cũng có hảo yêu, ngươi nếu hiện tại thay đổi chủ ý không muốn cùng chúng ta đồng hành, ta cũng không ngăn cản ngươi.” Dù sao mỗi người mỗi ý nghĩa, y cũng không hy vọng Phật Hàng thương tổn đến Diễm Phượng nhi, tránh tổn thương hòa khí.
“Ai nói ta không muốn, nếu trên đường con nữ yêu kia có đối ngươi làm cái gì, ta cũng có thể thay ngươi thu nàng, hiện nay ngươi che chở nàng như thế, ta cũng không hảo can thiệp.” Phật Hàng tôn trọng quyết định của nam nhân, dù sao nam nhân cũng coi như là ân nhân cứu mạng của hắn. Hắn liếc mắt nhìn nam nhân một lần, rồi từ trong lòng ngực lấy ra một hạp đồ vật đưa cho nam nhân.
Xúc cảm lạnh lẽo làm cho nam nhân nghi hoặc ngẩng đầu nhìn đến hắn: “Đây là vật gì?” Thanh âm của nam nhân rất nhẹ, y nắm trong tay chiếc hộp, cẩn thận cầm lấy.
Phật Hàng nhìn đến nam nhân lộ ra vẻ mặt khó hiểu, khó được có chút kiên nhẫn mà mở miệng giải thích một câu: “Kim sang dược, ngươi cầm đi, thuốc này đối ngoại thương rất hữu hiệu.” Hắn nắm nhanh lấy bàn tay nam nhân, khiến lòng bàn tay nam nhân khép lại, nhẹ nhàng mà cầm lấy chiếc hộp kia.
Lòng bàn tay của Phật Hàng thực ấm áp, bất đồng với sự lạnh lẽo của Xích Luyện, khiến nam nhân mẫn cảm vội thu hồi bàn tay. Nam nhân đương nhiên biết được ý tứ vì cái gì Phật Hàng cho hắn dược, y chỉ là không nghĩ tới Phật Hàng lại trực tiếp như vậy.
“Đa tạ.”
Nam nhân thấp giọng nói lời cảm tạ, miệng y hơi cong lên mỉm cười có vài phần xấu hổ. Phật Hàng lại lắc đầu nói không cần khách khí, lúc sau Phật Hàng nhìn nam nhân vài lần, liền không nhiều lời nữa, nói nhượng nam nhân sớm một chút đi nghỉ ngơi, sau hắn liền lên lầu. Nam nhân cũng thu tốt dược cao, xoay người trở về sài phòng.
——————————
Phật Hàng xuất hiện
Xen ——
Phật Hàng: rốt cục cũng hết khổ?
Tích Duyên:......
Xích Luyện: Còn sớm
Cửu Hoàng: ( Chạy đi)
Mạt Đồng: ( Nắm lấy bình rượu)
Tác giả :
Mặc Kỳ Lân