Yêu Là Chuyện Không Hề Dễ
Chương 6
- AAAAAAAAA ... Vũ Lâm ... Vũ Lâm
- Kí tên cho em anh ơi ...
- Thần tượng của em /////////////////
.....
Vừa tới nơi , tôi và An liền bị một trận hò hét dội vào tai . ôi lạy chúa ! màng nhĩ tôi sẽ thủng mất . Tôi đưa tay lên bịp tai lại , ngồi gập người xuống , nhắm chặt mắt .
Ý nghĩ lúc này của tôi là mau rời khỏi đây thôi ! Vũ Lâm ... chắc tôi nhầm , tôi nào có đc may mắn gặp Vũ Lâm thần tượng của bao nhiêu người kia , hic , chắc giống tên thôi ! Tôi co giò chạy được hai bước liền bị An túm cổ lôi trở lại .
- Chạy đi đâu ? đứng lại coi . - An lay hai vai tôi .
- Tao hổng muốn xem nữa , mày coi một mình đi a , tao về kí túc xá đây ...
- Không cho đi - An nắm chặt hai vai tôi , ngăn không cho tôi đi mặc sức tôi giãy giụa
- Tại sao ? - Tôi dở khóc dở cười
- Nga À ....... - Bỗng nhiên An đổi giọng ngọt lịm - Tớ thấy mệt quá a !!!
- Mệt thì về kí túc xá nghỉ . - Tôi nuốt nước bọt , tự dưng xưng '' tớ '' nghe ghê quá !
- Không sao , bệnh nhẹ thôi ! Nhưng ... nhưng tớ muốn xin chữ kí anh Vũ Lâm , cậu chen vô xin dùm tớ nha , tớ yếu đuối , không quen chen chúc , lại đang mệt a ... - An chớp chớp đôi mắt to tròn , nhìn tôi .
- Tao ... tao ...
- Ngaaaaaaa , tớ biết cậu tốt bụng mà .
- Tao tốt bụng hồi nào trời >.
- Không nói nhiều , có đi không để bảo - An đột ngột đổi giọng , giận dữ nói
- Không - Tôi bĩu môi
- Được , tao sẽ đốt hết đống ngôn tình của mày , giỏi lắm ! - An đe dọa tôi
- Ây đừng , đừng , để tao đi , tao đi liền T^T
- Đấy , ngay từ đầu thế này có phải ngoan không - An cười tươi đưa tôi giấy bút
- Xin = được nhá ! Không xin được thì về ngôn tình của mày sẽ hóa tro luôn .
- ... ok - Tôi muốn khóc quá đi T^T
Thế là tôi bước đi đầy khó khăn tiến về phía đám đông đằng kia .
- Kí tên cho em anh ơi ...
- Thần tượng của em /////////////////
.....
Vừa tới nơi , tôi và An liền bị một trận hò hét dội vào tai . ôi lạy chúa ! màng nhĩ tôi sẽ thủng mất . Tôi đưa tay lên bịp tai lại , ngồi gập người xuống , nhắm chặt mắt .
Ý nghĩ lúc này của tôi là mau rời khỏi đây thôi ! Vũ Lâm ... chắc tôi nhầm , tôi nào có đc may mắn gặp Vũ Lâm thần tượng của bao nhiêu người kia , hic , chắc giống tên thôi ! Tôi co giò chạy được hai bước liền bị An túm cổ lôi trở lại .
- Chạy đi đâu ? đứng lại coi . - An lay hai vai tôi .
- Tao hổng muốn xem nữa , mày coi một mình đi a , tao về kí túc xá đây ...
- Không cho đi - An nắm chặt hai vai tôi , ngăn không cho tôi đi mặc sức tôi giãy giụa
- Tại sao ? - Tôi dở khóc dở cười
- Nga À ....... - Bỗng nhiên An đổi giọng ngọt lịm - Tớ thấy mệt quá a !!!
- Mệt thì về kí túc xá nghỉ . - Tôi nuốt nước bọt , tự dưng xưng '' tớ '' nghe ghê quá !
- Không sao , bệnh nhẹ thôi ! Nhưng ... nhưng tớ muốn xin chữ kí anh Vũ Lâm , cậu chen vô xin dùm tớ nha , tớ yếu đuối , không quen chen chúc , lại đang mệt a ... - An chớp chớp đôi mắt to tròn , nhìn tôi .
- Tao ... tao ...
- Ngaaaaaaa , tớ biết cậu tốt bụng mà .
- Tao tốt bụng hồi nào trời >.
- Không nói nhiều , có đi không để bảo - An đột ngột đổi giọng , giận dữ nói
- Không - Tôi bĩu môi
- Được , tao sẽ đốt hết đống ngôn tình của mày , giỏi lắm ! - An đe dọa tôi
- Ây đừng , đừng , để tao đi , tao đi liền T^T
- Đấy , ngay từ đầu thế này có phải ngoan không - An cười tươi đưa tôi giấy bút
- Xin = được nhá ! Không xin được thì về ngôn tình của mày sẽ hóa tro luôn .
- ... ok - Tôi muốn khóc quá đi T^T
Thế là tôi bước đi đầy khó khăn tiến về phía đám đông đằng kia .
Tác giả :
SaYan