Yêu Cung
Chương 316: Khí phách của Vạn Tiên Sơn (2)
- Ầm. . .
Một tiếng nổ vang lên, yêu khí và trận đồ đồng thời biến mất, lúc này những người xung quanh cũng vội vàng chạy tán loạn ra bốn phía.
Nhìn dáng vẻ Vạn Tiên Sơn và Cửu Huyền Tông đều muốn chiến đấu đến cùng, hai bên đều là bát đại tông phái, cho dù Vạn Tiên Sơn được xếp thứ nhất, Cửu Huyền Tông tuyệt đối cũng không chịu thua kém.
- Trương Uân ngươi có ý tứ gì, ngươi muốn khơi mào chiến hỏa của hai tông sao?
Mễ Bản vốn quen biết Trương Uân, nhưng quen biết là quen biết, một khi sự tình phát triển đến tình trạng liên quan đến hai tông, Mễ Bản vẫn phải đứng phía bên Vạn Tiên Sơn.
- Lão mõ, ngươi xem ngươi kìa, không phải ca ca vũ nhục ngươi, nếu như tám trăm năm trước, ca ca chỉ cần một đập là có thể đập chết ngươi.
Tiểu Nhạc lại thêm mắm thêm muối.
- Được, Vạn Tiên Sơn các ngươi muốn xé rách mặt cũng chiến đấu đến cùng với Cửu Huyền Tông sao.
Trương Uân vung tay lên, tất cả đệ tử Cửu Huyền Tông đồng thời đứng phía sau, nhìn dáng vẻ đã chuẩn bị xuất thủ.
Mễ Bản đứng trước người Âu Dương, nhìn Trương Uân nói:
- Trương Uân, đừng lấy Cửu Huyền Tông ra hù dọa chúng ta, người xuất thủ trước chính là Cửu Huyền Tông các ngươi.
- Hừ, đừng tưởng rằng cùng là Pháp Thân đỉnh phong, ngươi có thể không kiêng nể gì cả, nói cho ngươi biết, hôm nay nếu muốn chiến, Mục Uyển phụng bồi đến cùng, Cửu Huyền Tông muốn chiến, Vạn Tiên Sơn đồng dạng phụng bồi đến cùng.
Mục Uyển rốt cuộc mở miệng , nhưng câu nói của nàng hoàn toàn không nể mặt Cửu Huyền Tông.
Âu Dương và Phấn Tú trước đó có thù hận gì không nói, lúc này nếu như Vạn Tiên Sơn tỏ ra yếu thế, như vậy bộ mặt đệ nhất tông phái của Vạn Tiên Sơn cũng không còn nữa.
Có lý hay không không phải then chốt, giống như Lỗ Tu bình thường nói, đánh thắng thì ngươi có để ý, đánh không thắng, bất cứ lúc nào ngươi cũng không có lý.
- Vạn Tiên Sơn từ trước đến nay không e ngại bất cứ kẻ nào, chỉ cần có thể đánh thắng, có chuyện gì có ta chịu trách nhiệm.
Đây là lời nói của Lỗ Tu, đúng như Lỗ Tu đã nói, Vạn Tiên Sơn có thể độc bá Trung Châu, áp chế thất tông khác chứng minh Vạn Tiên Sơn chưa bao giờ là bên yếu thế.
Sáu trăm năm trước có người từng đến Thông Thiên Phong khiêu khích, cho dù Lỗ Tu tự biết không phải đối thủ, vẫn toàn lực nghênh chiến, cuối cùng dẫn tới Bạch Hủ Minh xuất thủ đánh cho Quý Thành Không nửa tàn phế, từ sau trận chiến ấy, Lỗ Tu nói với tất cả đệ tử Vạn Tiên Sơn, khi đối mặt với kẻ thù bên ngoài chỉ có một chữ - Chiến.
Hôm nay mặc dù là Tiểu Nhạc khiêu khích trước, nhưng Tiểu Nhạc chỉ nói chuyện mà thôi, nhưng Trương Uân lại xuất thủ muốn lấy mạng Tiểu Nhạc, như vậy chẳng khác nào kích phát lửa giận của người Vạn Tiên Sơn.
Mặc kệ trước đó Âu Dương và Phấn Tú làm sao phát sinh xung đột, Trương Uân tiến lên muốn giết người như vậy là không được.
- Vạn Tiên Sơn chuẩn bị khai chiến với Cửu Huyền Tông?
Trương Uân thấy Vạn Tiên Sơn cường ngạnh như vậy, hắn biết chuyện hỏng rồi. Hắn không nghĩ một chưởng của mình đã chọc vào tổ ong vò vẽ, nhìn dáng vẻ, xem ra hôm nay nhất định phải chiến.
Nhưng đều là Pháp Thân đỉnh phong, ở đây tuyệt đối không có ai có thể đánh thắng Mục Uyển. Trừ phi là U Nguyệt Ảnh xuất thủ, bằng không người chịu thiệt hôm nay tuyệt đối là Cửu Huyền Tông.
- Khai chiến, hừ hừ, Vạn Tiên Sơn chúng ta chưa từng sợ ai, nói cho ngươi biết cơ nghiệp của Vạn Tiên Sơn đều là dựa vào nắm đấm tạo ra, Vạn Tiên Sơn không sợ bất cứ khiêu khích nào.
Tiểu Nhạc cầm hòn gạch trong tay chỉ vào Trương Uân. Lúc này toàn bộ người của Vạn Tiên Sơn đã đứng lại cùng nhau.
- Là hắn khiêu khích trước, Vạn Tiên Sơn các ngươi không nói đạo lý.
Phấn Tú ở bên cạnh mở miệng nói.
- Câm miệng, nơi này có chỗ cho ngươi nói chuyện sao, ngươi là thân phận gì, ở trước mặt trưởng lão tiền bối, ngươi là thứ gì, lẽ nào đệ tử Cửu Huyền Tông các ngươi một chút quy củ cũng không hiểu.
Âu Dương tiến lên đứng bên cạnh Mục Uyển, thủ đoạn chỉ vào Phấn Tú, câu nói này của hắn không chỉ đánh vào thể diện của Phấn Tú, đồng thời còn đánh vào lỗ tai Cửu Huyền Tông, hung hăng chụp mũ đệ tử không biết quy củ lên đầu Cửu Huyền Tông.
- Ngươi. . . Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Phấn Tú bị Âu Dương chọc giận không biết nói gì .
- Hừ, vậy ngươi là thứ gì, đệ tử Vạn Tiên Sơn các ngươi có quy củ? Ở đây đều là trường lão tiền bối, hai tiểu bối các ngươi cũng xứng mở miệng.
Trương Uân đáp trả, hắn nhìn Âu Dương chỉ có Thánh Thể tu vi, còn Tiểu Nhạc mới chỉ có bảy tám tuổi. Ý tứ của Trương Uân rất đơn giản, giống như Âu Dương đã nói, đệ tử Cửu Huyền Tông chúng ta không biết quy củ, đệ tử Vạn Tiên Sơn các ngươi cũng không có quy củ?
- Ha ha ha ha. . .
Tiểu Nhạc ôm hòn gạch, một trận cuồng tiếu, hắn vừa cười vừa la lớn:
- Ngươi biết lão tử có thân phận gì không? Cho dù Lỗ Tu thấy lão tử cũng không dám lớn tiếng với lão tử, lão tạp mao như ngươi cũng xứng xưng là tiền bối với lão tử.
Tiểu Nhạc vừa thốt lên xong, toàn bộ buồng nhỏ trên tàu nhất thời ồ lên, Tiểu Nhạc quả thật thuộc về Vạn Tiên Sơn, nhưng cho dù đệ tử Vạn Tiên Sơn không giảng quy củ, tuyệt đối cũng không dám lấy cái tên Lỗ Tu ra đùa giỡn. Hiện tại Tiểu Nhạc lại dám nói Lỗ Tu cũng không dám lớn tiếng với hắn, mọi người ở đây bắt đầu tự hỏi thân phận của Tiểu Nhạc.
- Hừ đừng treo đầu dê bán thịt chó, ngươi có thân phận gì không liên quan đến Cửu Huyền Tông chúng ta?
Trương Uân bị câu nói của Tiểu Nhạc nhất thời làm cho không biết nói gì, nhưng hắn rất chuyển trọng tâm câu chuyện lên người Âu Dương.
- Đúng vậy, đồng dạng là đệ tử, đệ tử Vạn Tiên Sơn các ngươi biết giảng quy củ.
Trong Cửu Huyền Tông có người mở miệng giúp đỡ.
- Ài. . .
U Nguyệt Ảnh ở bên ngoài thở dài một hơi, nàng biết hôm nay Cửu Huyền Tông khẳng định không chiếm được tiện nghi . Người khác không nhìn ra thân phận của Âu Dương là vì Âu Dương còn rất trẻ, lại rất khiêm tốn.
Nhưng từ lần đầu tiên nàng nhìn thấy Âu Dương đã phát hiện, người này lén dùng chân thực chi nhãn nhìn mình, ở Vạn Tiên Sơn người sở hữu chân thực chi nhãn còn có thể đạt được Thánh Thể chỉ có một người, đó là Âu Dương
- Đừng dùng cái đầu của ngươi đi so với đầu của người khác, ngươi tưởng ngươi là thứ gì, đây là Âu Dương trưởng lão của Vạn Tiên Sơn chúng ta.
Tiểu Nhạc một hơi nói ra thân phận của Âu Dương.
Khi hắn vừa nói ra hai chữ Âu Dương, toàn bộ buồng nhỏ trên tàu nhất thời vang lên những tiếng kinh hô.
Tu Phục Tông Sư trẻ tuổi nhất Chân Linh Giới, từng một mình tiến nhập Thánh Thú Cốc, lấy thân thể cửu giai khiêu chiến Cốt Long phệ hồn. Hắn còn sở hữu chân thực chi nhãn, được xưng là siêu cấp Tu Phục Tông Sư Âu Dương, tương lai có cơ hội bước vào Tu Phục Thần Sư nhất.
Vô số người dùng ánh mắt không dám tin tưởng nhìn Âu Dương, bởi vì mười năm trước Cực Cảnh tan biến, vô số người đều suy đoán Âu Dương đã chết trong Cực Cảnh.
Chuyện Âu Dương đại náo Vạn Tiên Sơn cũng chỉ là tin đồn trong nội bộ Vạn Tiên Sơn, ngoại giới căn bản không biết Âu Dương đã xuất hiện.
Hiện tại nhìn thấy Âu Dương, trong lòng mọi người đều có suy nghĩ: Vạn Tiên Sơn quá nham hiểm, che giấu một Tu Phục Tông Sư tròn mười năm, hiện nay để hắn tới tham gia Tu Phục phong hội, rất hiển nhiên là muốn mang tới một bất ngờ kinh người.
Một tiếng nổ vang lên, yêu khí và trận đồ đồng thời biến mất, lúc này những người xung quanh cũng vội vàng chạy tán loạn ra bốn phía.
Nhìn dáng vẻ Vạn Tiên Sơn và Cửu Huyền Tông đều muốn chiến đấu đến cùng, hai bên đều là bát đại tông phái, cho dù Vạn Tiên Sơn được xếp thứ nhất, Cửu Huyền Tông tuyệt đối cũng không chịu thua kém.
- Trương Uân ngươi có ý tứ gì, ngươi muốn khơi mào chiến hỏa của hai tông sao?
Mễ Bản vốn quen biết Trương Uân, nhưng quen biết là quen biết, một khi sự tình phát triển đến tình trạng liên quan đến hai tông, Mễ Bản vẫn phải đứng phía bên Vạn Tiên Sơn.
- Lão mõ, ngươi xem ngươi kìa, không phải ca ca vũ nhục ngươi, nếu như tám trăm năm trước, ca ca chỉ cần một đập là có thể đập chết ngươi.
Tiểu Nhạc lại thêm mắm thêm muối.
- Được, Vạn Tiên Sơn các ngươi muốn xé rách mặt cũng chiến đấu đến cùng với Cửu Huyền Tông sao.
Trương Uân vung tay lên, tất cả đệ tử Cửu Huyền Tông đồng thời đứng phía sau, nhìn dáng vẻ đã chuẩn bị xuất thủ.
Mễ Bản đứng trước người Âu Dương, nhìn Trương Uân nói:
- Trương Uân, đừng lấy Cửu Huyền Tông ra hù dọa chúng ta, người xuất thủ trước chính là Cửu Huyền Tông các ngươi.
- Hừ, đừng tưởng rằng cùng là Pháp Thân đỉnh phong, ngươi có thể không kiêng nể gì cả, nói cho ngươi biết, hôm nay nếu muốn chiến, Mục Uyển phụng bồi đến cùng, Cửu Huyền Tông muốn chiến, Vạn Tiên Sơn đồng dạng phụng bồi đến cùng.
Mục Uyển rốt cuộc mở miệng , nhưng câu nói của nàng hoàn toàn không nể mặt Cửu Huyền Tông.
Âu Dương và Phấn Tú trước đó có thù hận gì không nói, lúc này nếu như Vạn Tiên Sơn tỏ ra yếu thế, như vậy bộ mặt đệ nhất tông phái của Vạn Tiên Sơn cũng không còn nữa.
Có lý hay không không phải then chốt, giống như Lỗ Tu bình thường nói, đánh thắng thì ngươi có để ý, đánh không thắng, bất cứ lúc nào ngươi cũng không có lý.
- Vạn Tiên Sơn từ trước đến nay không e ngại bất cứ kẻ nào, chỉ cần có thể đánh thắng, có chuyện gì có ta chịu trách nhiệm.
Đây là lời nói của Lỗ Tu, đúng như Lỗ Tu đã nói, Vạn Tiên Sơn có thể độc bá Trung Châu, áp chế thất tông khác chứng minh Vạn Tiên Sơn chưa bao giờ là bên yếu thế.
Sáu trăm năm trước có người từng đến Thông Thiên Phong khiêu khích, cho dù Lỗ Tu tự biết không phải đối thủ, vẫn toàn lực nghênh chiến, cuối cùng dẫn tới Bạch Hủ Minh xuất thủ đánh cho Quý Thành Không nửa tàn phế, từ sau trận chiến ấy, Lỗ Tu nói với tất cả đệ tử Vạn Tiên Sơn, khi đối mặt với kẻ thù bên ngoài chỉ có một chữ - Chiến.
Hôm nay mặc dù là Tiểu Nhạc khiêu khích trước, nhưng Tiểu Nhạc chỉ nói chuyện mà thôi, nhưng Trương Uân lại xuất thủ muốn lấy mạng Tiểu Nhạc, như vậy chẳng khác nào kích phát lửa giận của người Vạn Tiên Sơn.
Mặc kệ trước đó Âu Dương và Phấn Tú làm sao phát sinh xung đột, Trương Uân tiến lên muốn giết người như vậy là không được.
- Vạn Tiên Sơn chuẩn bị khai chiến với Cửu Huyền Tông?
Trương Uân thấy Vạn Tiên Sơn cường ngạnh như vậy, hắn biết chuyện hỏng rồi. Hắn không nghĩ một chưởng của mình đã chọc vào tổ ong vò vẽ, nhìn dáng vẻ, xem ra hôm nay nhất định phải chiến.
Nhưng đều là Pháp Thân đỉnh phong, ở đây tuyệt đối không có ai có thể đánh thắng Mục Uyển. Trừ phi là U Nguyệt Ảnh xuất thủ, bằng không người chịu thiệt hôm nay tuyệt đối là Cửu Huyền Tông.
- Khai chiến, hừ hừ, Vạn Tiên Sơn chúng ta chưa từng sợ ai, nói cho ngươi biết cơ nghiệp của Vạn Tiên Sơn đều là dựa vào nắm đấm tạo ra, Vạn Tiên Sơn không sợ bất cứ khiêu khích nào.
Tiểu Nhạc cầm hòn gạch trong tay chỉ vào Trương Uân. Lúc này toàn bộ người của Vạn Tiên Sơn đã đứng lại cùng nhau.
- Là hắn khiêu khích trước, Vạn Tiên Sơn các ngươi không nói đạo lý.
Phấn Tú ở bên cạnh mở miệng nói.
- Câm miệng, nơi này có chỗ cho ngươi nói chuyện sao, ngươi là thân phận gì, ở trước mặt trưởng lão tiền bối, ngươi là thứ gì, lẽ nào đệ tử Cửu Huyền Tông các ngươi một chút quy củ cũng không hiểu.
Âu Dương tiến lên đứng bên cạnh Mục Uyển, thủ đoạn chỉ vào Phấn Tú, câu nói này của hắn không chỉ đánh vào thể diện của Phấn Tú, đồng thời còn đánh vào lỗ tai Cửu Huyền Tông, hung hăng chụp mũ đệ tử không biết quy củ lên đầu Cửu Huyền Tông.
- Ngươi. . . Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Phấn Tú bị Âu Dương chọc giận không biết nói gì .
- Hừ, vậy ngươi là thứ gì, đệ tử Vạn Tiên Sơn các ngươi có quy củ? Ở đây đều là trường lão tiền bối, hai tiểu bối các ngươi cũng xứng mở miệng.
Trương Uân đáp trả, hắn nhìn Âu Dương chỉ có Thánh Thể tu vi, còn Tiểu Nhạc mới chỉ có bảy tám tuổi. Ý tứ của Trương Uân rất đơn giản, giống như Âu Dương đã nói, đệ tử Cửu Huyền Tông chúng ta không biết quy củ, đệ tử Vạn Tiên Sơn các ngươi cũng không có quy củ?
- Ha ha ha ha. . .
Tiểu Nhạc ôm hòn gạch, một trận cuồng tiếu, hắn vừa cười vừa la lớn:
- Ngươi biết lão tử có thân phận gì không? Cho dù Lỗ Tu thấy lão tử cũng không dám lớn tiếng với lão tử, lão tạp mao như ngươi cũng xứng xưng là tiền bối với lão tử.
Tiểu Nhạc vừa thốt lên xong, toàn bộ buồng nhỏ trên tàu nhất thời ồ lên, Tiểu Nhạc quả thật thuộc về Vạn Tiên Sơn, nhưng cho dù đệ tử Vạn Tiên Sơn không giảng quy củ, tuyệt đối cũng không dám lấy cái tên Lỗ Tu ra đùa giỡn. Hiện tại Tiểu Nhạc lại dám nói Lỗ Tu cũng không dám lớn tiếng với hắn, mọi người ở đây bắt đầu tự hỏi thân phận của Tiểu Nhạc.
- Hừ đừng treo đầu dê bán thịt chó, ngươi có thân phận gì không liên quan đến Cửu Huyền Tông chúng ta?
Trương Uân bị câu nói của Tiểu Nhạc nhất thời làm cho không biết nói gì, nhưng hắn rất chuyển trọng tâm câu chuyện lên người Âu Dương.
- Đúng vậy, đồng dạng là đệ tử, đệ tử Vạn Tiên Sơn các ngươi biết giảng quy củ.
Trong Cửu Huyền Tông có người mở miệng giúp đỡ.
- Ài. . .
U Nguyệt Ảnh ở bên ngoài thở dài một hơi, nàng biết hôm nay Cửu Huyền Tông khẳng định không chiếm được tiện nghi . Người khác không nhìn ra thân phận của Âu Dương là vì Âu Dương còn rất trẻ, lại rất khiêm tốn.
Nhưng từ lần đầu tiên nàng nhìn thấy Âu Dương đã phát hiện, người này lén dùng chân thực chi nhãn nhìn mình, ở Vạn Tiên Sơn người sở hữu chân thực chi nhãn còn có thể đạt được Thánh Thể chỉ có một người, đó là Âu Dương
- Đừng dùng cái đầu của ngươi đi so với đầu của người khác, ngươi tưởng ngươi là thứ gì, đây là Âu Dương trưởng lão của Vạn Tiên Sơn chúng ta.
Tiểu Nhạc một hơi nói ra thân phận của Âu Dương.
Khi hắn vừa nói ra hai chữ Âu Dương, toàn bộ buồng nhỏ trên tàu nhất thời vang lên những tiếng kinh hô.
Tu Phục Tông Sư trẻ tuổi nhất Chân Linh Giới, từng một mình tiến nhập Thánh Thú Cốc, lấy thân thể cửu giai khiêu chiến Cốt Long phệ hồn. Hắn còn sở hữu chân thực chi nhãn, được xưng là siêu cấp Tu Phục Tông Sư Âu Dương, tương lai có cơ hội bước vào Tu Phục Thần Sư nhất.
Vô số người dùng ánh mắt không dám tin tưởng nhìn Âu Dương, bởi vì mười năm trước Cực Cảnh tan biến, vô số người đều suy đoán Âu Dương đã chết trong Cực Cảnh.
Chuyện Âu Dương đại náo Vạn Tiên Sơn cũng chỉ là tin đồn trong nội bộ Vạn Tiên Sơn, ngoại giới căn bản không biết Âu Dương đã xuất hiện.
Hiện tại nhìn thấy Âu Dương, trong lòng mọi người đều có suy nghĩ: Vạn Tiên Sơn quá nham hiểm, che giấu một Tu Phục Tông Sư tròn mười năm, hiện nay để hắn tới tham gia Tu Phục phong hội, rất hiển nhiên là muốn mang tới một bất ngờ kinh người.
Tác giả :
Minh Nguyệt