Y Tiên Thiểu
Chương 99: Đạo Tặc Khả Ái Nhất (2)
Cô gái trước mặt, kỳ thực tướng mạo, vóc người cũng không tệ lắm, so với Lam Lan, cũng là xuân lan thu cúc. Nhưng, trước ngực lại thiếu loại cảm giác núi cao đứng thẳng, khe rãnh thâm thúy như của Lam Lan. Ngoài ra hai chân nàng, thoạt nhìn thế còn thon dài hơn Lam Lan mấy phần, đặc biệt đẹp mắt.
- Đôi mắt của cậu rất đáng ghét!
Mỹ nữ phát hiện ánh mắt Tùy Qua quét tới quét lui trước ngực mình, cau mày không khách khí nói.
- Thưởng thức cảnh đẹp, không cần che giấu.
Tùy Qua hùng hồn nói.
- Miệng lưỡi trơn tru, coi chừng tôi móc mắt cậu.
Mỹ nữ lạnh lùng nói.
- Nếu là miệng lưỡi trơn tru, sao cô không đến kiểm tra đầu lưỡi của tôi?
Tùy Qua đấu lại một câu.
Mỹ nữ hừ lạnh một tiếng, tựa hồ chỉ hận không thể tiến lên đánh Tùy Qua một trận. Nhưng, cuối cùng nàng không động thủ, nói:
- Tôi không động thủ với người đang bị thương.
Tùy Qua đương nhiên cũng không từ bỏ đấu võ mồm:
- Tôi cũng không muốn đấu với cô, đây không phải là cô chủ động xông vào phòng bệnh của tôi sao?
- Tôi tới thăm Lan Lan , con cóc ghẻ nhà cậu chớ tự cho mình là đa tình.
Mỹ nữ nói.
- Cô từng thấy con cóc nào đẹp trai như tôi chứ?
Tùy Qua cười cười:
- Cô và Lam tỷ có quan hệ như thế nào?
- Quan hệ gì?
Mỹ nữ hừ một tiếng, chỉ chỉ lỗ tai bên phải có đeo một chiếc hoa tai làm bằng ngọc trai:
- Hiểu rồi chứ?
- Hiểu cái gì?
Tùy Qua nghi ngờ nói:
- Chỉ là cái hoa tai mà thôi, ai cũng có thể mang, có cái gì kỳ quái.
- Tiểu đệ đệ, xem ra cậu thật sự không rõ.
Mỹ nữ tựa hồ chiếm cứ thượng phong, trên mặt lộ ra nụ cười bình thản:
- Cô ấy đeo tai trái, tôi đeo tai phải, cậu còn không rõ sao? Như vậy đi, tôi nói đơn giản một chút -- cô ấy là bạn gái của tôi!
Bạn gái?
Tùy Qua phảng phất như bị một quả búa tạ đánh vào đầu, cả kinh từ trên giường bệnh ngồi dậy.
Đồng tính luyến ái sao?
Lam Lan là cô gái dịu dàng, xinh đẹp như vậy, làm sao có thể trở thành người như thế?
- Cậu cuối cùng đã hiểu ? Tiểu đệ đệ.
Mỹ nữ cười to hơn:
- Thật ra, điều này cũng không khó lý giải. Cậu thử suy nghĩ xem, Lam Lan xinh đẹp như vậy, người theo đuổi cô ấy không ít, nếu không phải cô ấy không có cảm giác với nam nhân thì sớm đã...
- Đủ rồi!
Tùy Qua quát một tiếng, từ trên giường bệnh bò dậy, nhổ kim tiêm cắm trên tay, nói với nữ nhân trước mặt :
- Cho dù cô ấy là đồng tính luyến ái, cô ấy nhất định cũng sẽ yêu thích tôi!
Sau khi nói xong, Tùy Qua đóng sập cửa lại.
Chịu đủ đả kích rồi!
- Hừ! Cái gì chứ, tính tình ghê gớm thật!
Mỹ nữ hừ lạnh một tiếng.
Tùy Qua vừa rời khỏi bệnh viện, Lam Lan đã trở lại phòng bệnh, trong tay cầm bánh bao và sữa đậu nành nóng hổi.
Rất hiển nhiên, đây là bữa ăn sáng mua cho Tùy Qua.
- Hắn đâu rồi?
Lam Lan nhìn giường bệnh trống trơn, hỏi mỹ nữ:
- Vũ Đồng, hắn đâu rồi?
- Đi rồi.
Mỹ nữ bình thản nói.
- Làm sao lại đi?
Lam Lan hỏi tới:
- Hắn đi đâu?
- Chị họ, chị để ý đến hắn sao.
Mỹ nữ xem thường nói:
- Em nói cho hắn biết, chị là bạn gái của em, kết quả hắn bị hù dọa bỏ đi. Đây không phải rất tốt sao, không phải chị không thích bị nam nhân quấn lấy sao?
- Yên Vũ Đồng, chúng ta không phải như vậy!
Lam Lan có chút không vui nói:
- Em là người như vậy, chứ chị không phải. Chị chỉ không muốn bị loại người như Vương Hào dây dưa, mới kêu em phối hợp diễn với chị mà thôi.
- Không thể nào, sao chị lại nổi giận với em?
Mỹ nữ nói:
- Xem ra chị thật sự có chút quan tâm hắn. Nhưng, tiểu tử này rút cuộc có cái gì tốt, nói đẹp trai cũng không phải rất tuấn tú, nói khí chất cũng không có khí chất gì. . .
- Tối qua cậu ấy đã quên mình để cứu chị!
Lam Lan nói:
- Huống chi, ưu điểm của hắn, em cũng không biết .
- Cắt ~
Mỹ nữ nói:
- Thì ra là chiêu cũ anh hùng cứu mỹ nhân, chị cũng trúng chiêu. Được rồi, em thấy, chị coi trọng tên tiểu đệ đệ trẻ tuổi ấy, muốn làm trâu già gặm cỏ non sao.
- Em mới là trâu già!
- Ha ha ~ bao che cho nhau rồi.
- Lam Lan lại là một người đồng tính?
- Tùy Qua ta lại coi trọng một nữ đồng?
- Tại sao lại như vậy!
- . . .
Sau khi bắt xe trở về trường, Tùy Qua vẫn chưa khôi phục được chấn động trong lòng.
Thật là nằm ngoài dự liệu của hắn!
Đối với nam sinh mà nói, đây quả thực là tai hoạ ngập đầu.
Tùy Qua cảm giác mình dù đẹp trai, có khí thế và bản lãnh hơn nữa, cũng không tốt gì, người ta căn bản không thích nam nhân, hắn có cách nào chứ? Cũng không thể cắt tiểu đệ của hắn, biến thành nữ nhân.
Nếu là nữ nhân khác thì thôi, các nàng muốn làm Les gì cũng được, cạo đầu làm ni cô cũng được, không có quan hệ gì với Tùy Qua đồng học. Nhưng Lam đại chủ biên, là một đại mỹ nhân, đây rõ ràng là lãng phí dung mạo tuyệt sắc ông trời cho nàng.
- Tùy ca ca -- Tùy ca ca -- -
Lúc này, một thanh âm quen thuộc kéo Tùy Qua trở về thực tế.
- Tiểu Vũ à.
Tùy Qua khôi phục thần trí:
- Sao cô lại ở đây?
- Hiện tại sáng nào tôi cũng bán trứng luộc ở cổng trường.
Tiểu Vũ nói:
- Từ lần trước Thiết Long đại ca khiển trách mấy người thường xuyên khi dễ tôi, cũng chưa có người tới tìm tôi gây phiền toái. Thiết Long đại ca thoạt nhìn rất hung dũ, không ngờ tâm địa còn rất tốt.
- Tâm địa còn rất tốt?
Tùy Qua thiếu chút nữa bật cười ra tiếng, thật không ngờ, tên côn đồ Thiết Long, lại cũng có người nói hắn là người tốt.
- Tôi mua năm quả trứng luộc.
Tùy Qua nói với Tiểu Vũ:
- Bao nhiêu tiền một quả?
- Tùy ca ca, làm sao tôi có thể lấy tiền của anh.
Tiểu Vũ nói.
- Nếu cô không lấy tiền..., tôi sẽ không ăn nữa.
Tùy Qua nói:
- Cô cứ bán theo giá bình thường, chọn cho tôi năm quả lớn là được?
Tiểu Vũ thấy Tùy Qua kiên trì, không thể làm gì khác hơn.
- Báo đây! Báo đây! Tờ Đông Giang buổi sáng đây! Đủ mọi tin tức đây, tiểu huynh đệ, lấy một tờ đi, chỉ cần một đồng!
Lúc này, bà chủ sạp báo bên cạnh đang rao hàng, thuận tiện mời Tùy Qua mua một tờ.
- Báo gì toàn đăng tin bất động sản với quảng cáo, có tặng tôi cũng không lấy!
Tùy Qua nói, đưa tay lấy trứng luộc.
- Tặng sao, nằm mơ đi!
Bà chủ sạp báo hừ một tiếng, tiếp tục rao báp.
Lúc này Tiểu Vũ đang dùng muỗng lấy trứng, đột nhiên tay run lên, quả trứng luộc lọt vào trong nồi, nước luộc bắn lên y phục của nàng, nhưng nàng hoàn toàn không để ý, ánh mắt nhìn chằm chằm vào một hình ảnh trên tờ Đông Giang buổi sáng.
- Chính là hắn! Tên khốn khiếp.
Tiểu Vũ nhìn tấm hình kia, nghiến răng nghiến lợi nói.
Tùy Qua định thần nhìn lại, nhân vật trong tấm ảnh chính là Phùng Thiên Minh.
Tiêu đề tin tức là:
- Giá thuốc cao mấy chục lần, rút cuộc là ai làm ra?
Bình thường, tờ Đông Giang buổi sáng sẽ rất ít ra loại tin tức châm chọc như vậy, Tùy Qua mơ hồ cảm giác được phía sau tin tức này, có thể có bàn tay của Lam Lan. Trong giới truyền thông Đông Giang, lực ảnh hưởng của không thể nghi ngờ là rất cường đại .
- Đôi mắt của cậu rất đáng ghét!
Mỹ nữ phát hiện ánh mắt Tùy Qua quét tới quét lui trước ngực mình, cau mày không khách khí nói.
- Thưởng thức cảnh đẹp, không cần che giấu.
Tùy Qua hùng hồn nói.
- Miệng lưỡi trơn tru, coi chừng tôi móc mắt cậu.
Mỹ nữ lạnh lùng nói.
- Nếu là miệng lưỡi trơn tru, sao cô không đến kiểm tra đầu lưỡi của tôi?
Tùy Qua đấu lại một câu.
Mỹ nữ hừ lạnh một tiếng, tựa hồ chỉ hận không thể tiến lên đánh Tùy Qua một trận. Nhưng, cuối cùng nàng không động thủ, nói:
- Tôi không động thủ với người đang bị thương.
Tùy Qua đương nhiên cũng không từ bỏ đấu võ mồm:
- Tôi cũng không muốn đấu với cô, đây không phải là cô chủ động xông vào phòng bệnh của tôi sao?
- Tôi tới thăm Lan Lan , con cóc ghẻ nhà cậu chớ tự cho mình là đa tình.
Mỹ nữ nói.
- Cô từng thấy con cóc nào đẹp trai như tôi chứ?
Tùy Qua cười cười:
- Cô và Lam tỷ có quan hệ như thế nào?
- Quan hệ gì?
Mỹ nữ hừ một tiếng, chỉ chỉ lỗ tai bên phải có đeo một chiếc hoa tai làm bằng ngọc trai:
- Hiểu rồi chứ?
- Hiểu cái gì?
Tùy Qua nghi ngờ nói:
- Chỉ là cái hoa tai mà thôi, ai cũng có thể mang, có cái gì kỳ quái.
- Tiểu đệ đệ, xem ra cậu thật sự không rõ.
Mỹ nữ tựa hồ chiếm cứ thượng phong, trên mặt lộ ra nụ cười bình thản:
- Cô ấy đeo tai trái, tôi đeo tai phải, cậu còn không rõ sao? Như vậy đi, tôi nói đơn giản một chút -- cô ấy là bạn gái của tôi!
Bạn gái?
Tùy Qua phảng phất như bị một quả búa tạ đánh vào đầu, cả kinh từ trên giường bệnh ngồi dậy.
Đồng tính luyến ái sao?
Lam Lan là cô gái dịu dàng, xinh đẹp như vậy, làm sao có thể trở thành người như thế?
- Cậu cuối cùng đã hiểu ? Tiểu đệ đệ.
Mỹ nữ cười to hơn:
- Thật ra, điều này cũng không khó lý giải. Cậu thử suy nghĩ xem, Lam Lan xinh đẹp như vậy, người theo đuổi cô ấy không ít, nếu không phải cô ấy không có cảm giác với nam nhân thì sớm đã...
- Đủ rồi!
Tùy Qua quát một tiếng, từ trên giường bệnh bò dậy, nhổ kim tiêm cắm trên tay, nói với nữ nhân trước mặt :
- Cho dù cô ấy là đồng tính luyến ái, cô ấy nhất định cũng sẽ yêu thích tôi!
Sau khi nói xong, Tùy Qua đóng sập cửa lại.
Chịu đủ đả kích rồi!
- Hừ! Cái gì chứ, tính tình ghê gớm thật!
Mỹ nữ hừ lạnh một tiếng.
Tùy Qua vừa rời khỏi bệnh viện, Lam Lan đã trở lại phòng bệnh, trong tay cầm bánh bao và sữa đậu nành nóng hổi.
Rất hiển nhiên, đây là bữa ăn sáng mua cho Tùy Qua.
- Hắn đâu rồi?
Lam Lan nhìn giường bệnh trống trơn, hỏi mỹ nữ:
- Vũ Đồng, hắn đâu rồi?
- Đi rồi.
Mỹ nữ bình thản nói.
- Làm sao lại đi?
Lam Lan hỏi tới:
- Hắn đi đâu?
- Chị họ, chị để ý đến hắn sao.
Mỹ nữ xem thường nói:
- Em nói cho hắn biết, chị là bạn gái của em, kết quả hắn bị hù dọa bỏ đi. Đây không phải rất tốt sao, không phải chị không thích bị nam nhân quấn lấy sao?
- Yên Vũ Đồng, chúng ta không phải như vậy!
Lam Lan có chút không vui nói:
- Em là người như vậy, chứ chị không phải. Chị chỉ không muốn bị loại người như Vương Hào dây dưa, mới kêu em phối hợp diễn với chị mà thôi.
- Không thể nào, sao chị lại nổi giận với em?
Mỹ nữ nói:
- Xem ra chị thật sự có chút quan tâm hắn. Nhưng, tiểu tử này rút cuộc có cái gì tốt, nói đẹp trai cũng không phải rất tuấn tú, nói khí chất cũng không có khí chất gì. . .
- Tối qua cậu ấy đã quên mình để cứu chị!
Lam Lan nói:
- Huống chi, ưu điểm của hắn, em cũng không biết .
- Cắt ~
Mỹ nữ nói:
- Thì ra là chiêu cũ anh hùng cứu mỹ nhân, chị cũng trúng chiêu. Được rồi, em thấy, chị coi trọng tên tiểu đệ đệ trẻ tuổi ấy, muốn làm trâu già gặm cỏ non sao.
- Em mới là trâu già!
- Ha ha ~ bao che cho nhau rồi.
- Lam Lan lại là một người đồng tính?
- Tùy Qua ta lại coi trọng một nữ đồng?
- Tại sao lại như vậy!
- . . .
Sau khi bắt xe trở về trường, Tùy Qua vẫn chưa khôi phục được chấn động trong lòng.
Thật là nằm ngoài dự liệu của hắn!
Đối với nam sinh mà nói, đây quả thực là tai hoạ ngập đầu.
Tùy Qua cảm giác mình dù đẹp trai, có khí thế và bản lãnh hơn nữa, cũng không tốt gì, người ta căn bản không thích nam nhân, hắn có cách nào chứ? Cũng không thể cắt tiểu đệ của hắn, biến thành nữ nhân.
Nếu là nữ nhân khác thì thôi, các nàng muốn làm Les gì cũng được, cạo đầu làm ni cô cũng được, không có quan hệ gì với Tùy Qua đồng học. Nhưng Lam đại chủ biên, là một đại mỹ nhân, đây rõ ràng là lãng phí dung mạo tuyệt sắc ông trời cho nàng.
- Tùy ca ca -- Tùy ca ca -- -
Lúc này, một thanh âm quen thuộc kéo Tùy Qua trở về thực tế.
- Tiểu Vũ à.
Tùy Qua khôi phục thần trí:
- Sao cô lại ở đây?
- Hiện tại sáng nào tôi cũng bán trứng luộc ở cổng trường.
Tiểu Vũ nói:
- Từ lần trước Thiết Long đại ca khiển trách mấy người thường xuyên khi dễ tôi, cũng chưa có người tới tìm tôi gây phiền toái. Thiết Long đại ca thoạt nhìn rất hung dũ, không ngờ tâm địa còn rất tốt.
- Tâm địa còn rất tốt?
Tùy Qua thiếu chút nữa bật cười ra tiếng, thật không ngờ, tên côn đồ Thiết Long, lại cũng có người nói hắn là người tốt.
- Tôi mua năm quả trứng luộc.
Tùy Qua nói với Tiểu Vũ:
- Bao nhiêu tiền một quả?
- Tùy ca ca, làm sao tôi có thể lấy tiền của anh.
Tiểu Vũ nói.
- Nếu cô không lấy tiền..., tôi sẽ không ăn nữa.
Tùy Qua nói:
- Cô cứ bán theo giá bình thường, chọn cho tôi năm quả lớn là được?
Tiểu Vũ thấy Tùy Qua kiên trì, không thể làm gì khác hơn.
- Báo đây! Báo đây! Tờ Đông Giang buổi sáng đây! Đủ mọi tin tức đây, tiểu huynh đệ, lấy một tờ đi, chỉ cần một đồng!
Lúc này, bà chủ sạp báo bên cạnh đang rao hàng, thuận tiện mời Tùy Qua mua một tờ.
- Báo gì toàn đăng tin bất động sản với quảng cáo, có tặng tôi cũng không lấy!
Tùy Qua nói, đưa tay lấy trứng luộc.
- Tặng sao, nằm mơ đi!
Bà chủ sạp báo hừ một tiếng, tiếp tục rao báp.
Lúc này Tiểu Vũ đang dùng muỗng lấy trứng, đột nhiên tay run lên, quả trứng luộc lọt vào trong nồi, nước luộc bắn lên y phục của nàng, nhưng nàng hoàn toàn không để ý, ánh mắt nhìn chằm chằm vào một hình ảnh trên tờ Đông Giang buổi sáng.
- Chính là hắn! Tên khốn khiếp.
Tiểu Vũ nhìn tấm hình kia, nghiến răng nghiến lợi nói.
Tùy Qua định thần nhìn lại, nhân vật trong tấm ảnh chính là Phùng Thiên Minh.
Tiêu đề tin tức là:
- Giá thuốc cao mấy chục lần, rút cuộc là ai làm ra?
Bình thường, tờ Đông Giang buổi sáng sẽ rất ít ra loại tin tức châm chọc như vậy, Tùy Qua mơ hồ cảm giác được phía sau tin tức này, có thể có bàn tay của Lam Lan. Trong giới truyền thông Đông Giang, lực ảnh hưởng của không thể nghi ngờ là rất cường đại .
Tác giả :
Vô Trục