Y Thủ Che Thiên
Quyển 4 - Chương 53: Xảo Xảo
Đúng như lời nói của Đông Phương Khiếu, đan dược mà hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt cần tuyệt đối đầy đủ, kế tiếp hết thảy chỉ xem nỗ lực của bọn họ.
Trong thời gian bế quan, Mộ Chỉ Ly trừ việc cố gắng tăng lên tu vi của mình, tu luyện vũ kỹ cũng chưa hề ngừng nghỉ, dù sao hai loại này dù một cũng không thể thiếu.
Tại một nơi trong di tích
Một gã nam tử ngồi tại chính giữa đài cao trong đại điện, khuôn mặt anh tuấn hiện lên đầy kiên nghị, cũng đang nhắm mắt tiến hành tu luyện.
Sau một khắc, con mắt nam tử đột nhiên mở ra, trong mắt hiện lên đầy vẻ khiếp sợ.
“Đệ đệ đã chết?” Đông Phương Cường nhíu mày, ánh mắt sáng ngời che lấp đầy vẻ âm hàn tối tăm, nếu bị ánh mắt hắn ngó qua giống như bị độc xà nhìn chằm chằm, khiến người ta không rét mà run.
Duỗi bàn tay ra, trước mặt hiện lên một cảnh tượng sống động, chính là cảnh tượng khi Mộ Chỉ Ly giết chết Đông Phương Vũ.
“Khốn nạn.” Đông Phương Cường gầm lên một tiếng, quả đấm nắm chặt hướng trên mặt đất nện tới, chỉ một thoáng, mặt đất cứng rắn xuất hiện rất nhiều cái khe nhỏ.
“Lại dám ở Đông Phương gia giết đệ đệ của Đông Phương Cường ta, tội không thể tha thứ. Ta bất luận ngươi là thần thánh phương nào, Đông Phương Ly, ta sẽ giết ngươi.” Giọng nói tràn đầy tức giận phẫn nộ, vang dội khắp đại điện.
Lòng tràn ngập lửa giận, hắn chỉ hận không thể lập tức trở lại Đông Phương gia chính tay giết chết kẻ thù, khốn nỗi hắn đang đứng trong di tích nhất thời không thể thoát thân, thật vất vả nhận được một cơ hội như vậy, hắn cũng không dễ dàng bỏ qua.
“Hừ, coi như ngươi có vận may, ta để cho ngươi sống thêm một thời gian ngắn nữa, cố gắng hưởng thụ những ngày cuối cùng đi.” Đông Phương Cường cười lạnh rít lên, ánh mắt ác độc làm lòng người lạnh lẽo.
So sánh với Đông Phương Cường đang tức giận, Mộ Chỉ Ly đã dứt bỏ tất cả chỉ hoàn toàn đắm chìm trong tu luyện, dù áp lực trong lòng khá lớn nhưng nàng trong lúc tu luyện vẫn không có nửa điểm vội vàng xao động.
Tu luyện nhiều năm như vậy nàng rất hiểu, dục tốc bất đạt, huống chi đến trình độ bọn họ hôm nay đâu thể một sớm một chiều dễ dàng đột phá?
Mộ Chỉ Ly nhìn trái cây trong suốt tỏa sáng trong tay, chính là quả Bảo Linh mà ban đầu Đông Phương Khiếu tặng cho nàng và Liệt.
Hôm nay nàng đã bế quan nửa tháng, tu vi Càn Khôn Cảnh trung kỳ đã hoàn toàn vững chắc, đến lúc nên nuốt trái cây này để tu luyện. Quả Bảo Linh này nàng đã nghe nói qua, chẳng qua là ở đại lục Thiên Huyền không tồn tại loại trái cây này.
Nghe nói ban đầu ở đại lục Thiên Huyền cũng có, chẳng biết về sau làm sao lại tuyệt tích, nàng không nghĩ tới ở chỗ này có thể nhìn thấy, thật sự khiến nàng vô cùng vui mừng.
Tác dụng lớn nhất của quả Bảo Linh này là tăng tiến tu vi, là một trong những loại quả mà người tu luyện thích nhất, chẳng qua ngàn vàng khó cầu, muốn mua được quả Bảo Linh chẳng hề dễ dàng.
“Năng lượng của quả Bảo Linh thiên hướng về cuồng bạo, nhưng điều kiện thân thể mình bây giờ nếu dùng hẳn thì cũng không có vấn đề gì.” Mộ Chỉ Ly trầm ngâm nghĩ:” Nếu quyết định dùng thời gian nhanh nhất đột phá, vậy thì đem tất cả phương pháp có thể sử dụng đều dùng trong nửa năm này là được.” Nghĩ thông suốt, trong tay Mộ Chỉ Ly xuất hiện thêm mấy linh quả khác, mùi thơm nồng nặc tràn ngập gian phòng.
Nếu là có người ở chỗ này sẽ phát hiện tất cả những quả này đều là bảo bối ngàn vàng khó mua được, lấy ra tuyệt đối khiến người khác thèm muốn.
Nhìn mấy loại trái cây trước mặt, Mộ Chỉ Ly giống như làm một quyết định vô cùng khó khăn, đồng loạt nuốt mấy loại quả này xuống.
Mấy quả vừa vào miệng thì đã tan, có cảm giác ấm áp ngập tràn, một khắc sau năng lượng cuồng bạo đã tràn đầy lồng ngực.
Năng lực cuồng bạo ở trong lồng ngực tàn sát bừa bãi khiến cả người đều rát bỏng đau đớn, năng lượng khổng lồ tràn ngập tứ chi bách hải, tất cả các sợi kinh mạch đều trương phồng lên, hiển nhiên do năng lượng quá mức kinh người, tiếp nhận vô cùng khó khăn.
Trên trán Mộ Chỉ Ly toát ra đầy mồ hôi lạnh, nhưng nàng chỉ có thể nhắm hai mắt lại, chịu đựng đau đớn, tiến vào trạng thái tu luyện.
Linh thức dẫn đạo năng lượng cuồng bạo hướng tới đan điền hội tụ, điều này nghe thì dễ nhưng làm tới thì vô cùng khó khăn, có những kinh mạch nhỏ không chống đỡ được năng lượng cuồng bạo này trực tiếp nổ tung.
Khóe miệng Mộ Chỉ Ly tràn ra máu tươi, nhưng là bị ý chí cường hãn của nàng đè ép lại, trải qua ngàn vạn tôi luyện, sức chống cự với đau đớn của nàng đã vô cùng mạnh mẽ.
Nếu nàng đã làm như vậy thì đương nhiên là có điểm để tin tưởng, đột phá cảnh giới là vô cùng khó khăn, nếu nàng muốn một lần có thể thành công đột phá đến Trúc Cơ Cảnh thì chỉ có thể sử dụng phương pháp cuồng bạo này.
Một khi nàng có thể kiên trì tu luyện tiếp, như vậy khả năng thành công rất lớn, trong cơ thể nàng có hồi phục chi lực, mặc dù nàng đã muốn bị thương nặng, nhưng có hồi phục chi lực cải tạo chữa trị có thể khôi phục lại bình thường với tốc độ nhanh nhất. Chịu được quá trình đau đớn này mấy ngày, vấn đề an nguy sẽ không còn đáng lo.
Tu luyện bằng cách này tựa như một kiểu hành hạ, Mộ Chỉ Ly chỉ có thể kiên trì bằng tất cả ý chí của mình, so sánh với năng lượng mênh mông đang gào thét mà nói, linh thức hướng dẫn của nàng thật sự nhỏ bé. Giống như một chiếc thuyền nhỏ lênh đênh trên đại dương to lớn, nhưng chỉ cần có hiệu quả, sớm muộn nàng sẽ hoàn thành.
Đan điền Mộ Chỉ Ly dần dần tràn đầy, trong đan điền đầy tràn Hỗn Độn Thiên Lực trắng muốt, nhìn qua giống như một biển mây, tràn đầy mê ảo.
Vốn hình dáng Hỗn Độn Thiên Lực giống như mây, tại lúc năng lượng gần gần tràn đầy vào, dần dần trở lên sền sệt, thậm chí mấy đóa mây màu trắng bên trên đã xuất hiện loại ba động giống như sóng nước.
Không biết thời gian đã qua bao lâu, sau khi trong đan điền vang lên tiếng tí tách, Mộ Chỉ Ly vui mừng mở mắt.
Hỗn Độn Thiên Lực trong đan điền đã thành công từ trạng thái khí biến thành chất lỏng, nhìn chẳng qua là Thiên Lực mạnh mẽ biến đổi, trên thực tế là tu vi đã biến đổi.
Trạng thái khí biến thành trạng thái lỏng, đây là bước ngoặt khổng lồ, ý nghĩa chính là đan điền nàng sau này có thể đón nhận nhiều Thiên Lực hơn, ở thời điểm giao chiến, nhiều hơn một phần Thiên Lực nghĩa là nhiều hơn một phần hi vọng.
Mà khi Thiên Lực ở trong cơ thể nàng phát sinh chuyển biến thì tu vi của nàng cũng đã thành công đột phá đến Trúc Cơ cảnh.
Tất cả đều đúng như nàng dự đoán, tại khi mà năng lượng cường hãn giúp nàng đột phá, cảm giác thân thể của nàng không phải chỉ mạnh lên một hai phần, loại cảm thụ lực lượng bản thân mạnh mẽ lên nhiều này thật sự là rất tốt.
Chẳng qua là, thực lực Đông Phương Cường so với nàng vẫn là mạnh hơn rất nhiều, cho dù nàng đột phá đến Trúc Cơ cảnh, sợ rằng vẫn chưa phải đối thủ của hắn.
Đang lúc này trong Thiên Sát Cổ Giới truyền đến một trận ba động. Ánh mắt của Mộ Chỉ Ly ngưng tụ, ngay lập tức tiến vào trong Thiên Sát Cổ Giới, thì thấy một đại môn vốn vẫn đóng chặt lại đã mở ra.
Nhìn thấy một màn này, trên mặt nàng hiện lên nụ cười. Thật sự là theo thực lực của nàng tăng lên càng nhiều, thì cửa gian phòng trong Thiên Sát Cổ Giới cũng được mở ra, càng ngày yêu cầu càng cao.
Đến bây giờ đã hồi lâu không có cánh cửa mới được mở ra, cánh cửa này khó mở như vậy chứng minh bảo bối bên trong nó nhất định vô cùng trân quý.
“Không biết lần này bên trong có cái gì?” Mộ Chỉ Ly một bên lẩm bẩm nói, bước chân không hề chậm đã hướng gian phòng sau cánh cửa đi vào.
“Wow, Xảo Xảo ta ngủ nhiều năm như vậy cuối cùng đã được tỉnh lại”. Tiếng trẻ con thanh thúy từ trong Thiên Sát Cổ Giới vang lên.
Mộ Chỉ Ly ngẩn ra, thì kinh ngạc nhìn về phía phát ra tiếng nói, hiện tại nàng đang ở bên trong Thiên Sát Cổ Giới chứ không phải bên ngoài, tại sao có thể nghe thấy tiếng nói của người khác.
“Không cần kinh ngạc như vậy, Xảo Xảo ta luôn sống trong Thiên Sát Cổ Giới nha.” Tựa hồ nhìn thấy nghi vấn của Mộ Chỉ Ly, chủ nhân tiếng nói lại lần nữa lên tiếng.
Chợt trước mắt Mộ Chỉ Ly xuất hiện một bé gái chỉ cao khoảng hai mươi lăm ly. Bộ dạng của bé gái giống trẻ con bình thường, chẳng qua là nhỏ hơn mấy lần, lỗ tai thật dài giống như thuộc tộc tinh linh, mặt mũi béo mập mọng nước làm cho người ta có cảm giác muốn bấm một cái.
Bé gái mặc một bộ váy công chúa màu hồng phấn, cánh ở phía sau cũng hiện ra màu hồng phấn nhàn nhạt, nhìn qua giống như một tác phẩm nghê thuật được chế tác tỉ mỉ, khiến người ta không nhịn được yêu thương.
“Thật đáng yêu.” Mộ Chỉ Ly không khỏi cảm thán.
Nghe được lời nói của Mộ Chỉ Ly, bé gái kia lộ ra vẻ rất vui mừng, hai nắm đấm nho nhỏ mũm mĩm đặt bên cạnh gương mặt đáng yêu nói:” Đó là đương nhiên, người ta là Xảo Xảo khả ái vô địch nha.”
“Làm sao ngươi lại ở chỗ này? Ngươi nói ngươi vẫn sống ở nơi này nhưng nhiều năm như vậy, ta vẫn chưa hề thấy ngươi?”
Có lẽ vì những ngày này những chuyện khó hiểu nàng gặp quá nhiều, nên giờ đối với Xảo Xảo mặc dù có ngạc nhiên nhưng vẫn có thể tiếp nhận, huống chi nàng có thể cảm nhận được tiểu Tinh Linh trước mặt cũng không có ý xấu.
“Xảo Xảo vốn vẫn sống trong Thiên Sát Cổ Giới, kể từ lúc chủ nhân của ta mất, thì ta lâm vào trong ngủ say, cho đến khi chủ nhân mới của Thiên Sát Cổ Giới đột phá tới Trúc Cơ cảnh thì ta mới tỉnh lại”. Xảo Xảo chống lưng mỏi, giải thích.
“Lại nói, nhiều năm như vật Thiên Sát Cổ giới cũng tìm tới mấy chủ nhân, nếu không phải chết sớm chính là không có đột phá tới Trúc Cơ Cảnh đã tới tuổi già mà chết, tư chất thật kém”.
Nghe lời nói của Xảo Xảo, trong lòng Mộ Chỉ Ly tràn đầy kinh ngac, Thiên nhi ở trong Thiên Sát Cổ Giới ngây người hơn tám trăm năm, mà Thiên nhi chỉ nhìn thấy một chủ nhân của Thiên Sát Cổ Giới là nàng thôi, nhưng Xảo Xảo trước mắt lại đã thấy mấy chủ nhân, như vậy nàng đã sống qua bao nhiêu lâu? Nghĩ đến đây, Mộ Chỉ Ly chỉ cảm thấy vạn phần kinh ngạc.
“Ngươi là chủ nhân hiện tại của Thiên Sát Cổ Giới sao, hơn nữa đã thành công đột phá Trúc Cơ cảnh?” Xảo Xảo một bên đánh giá một bên hỏi:” Tuổi này cũng coi như không quá lớn, tư chất mặc dù không coi là tốt nhưng cũng có thể thông qua.”Mộ Chỉ Ly thân liền ra một trận mồ hôi lạnh, tiềm năng như nàng mà trước mặt Xảo Xảo chỉ là được thông qua?
” Hiện tại ta cho ngươi hai cái lựa chọn”. Trên mặt Xảo Xảo hiện lên vẻ nghiêm túc, đồng thời một cỗ uy áp cường hãn cũng áp bức đến trên người Mộ Chỉ Ly.
Trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên vẻ khiếp sợ, ở dưới áp lực của uy áp này, nàng hoàn toàn không có chút năng lực chống cự nào.
“Lựa chọn gì?” Mộ Chỉ Ly cắn răng nói, dưới lực uy áp này, nàng muốn nói một câu cũng rất khó khăn, nàng không nghĩ tới Xảo Xảo nhìn qua vô hại, thế mà lại biến thành nhân vật kinh khủng như vậy.
Đồng thời nàng cũng ý thức được chủ nhân ban đầu của Thiên Sát Cổ Giới chắc chắn là nhân vật vô cùng cường đại, chiếc nhẫn thần kỳ như vậy, bên trong có lực lượng cường đại như vậy, nếu không phải bá chủ một phương thì căn bản không có khả năng có…
“Thứ nhất, lạy chủ nhân của ta thành sư phụ, có những điều chủ nhân ta lưu lại, với tư chất của ngươi thì thực lực có thể nhanh chóng tăng lên, nhưng ngày sau ngươi cần giúp chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ của nàng ấy.”“Thứ hai?”
“Thứ hai, chết.”
Nghe nói thế, Mộ Chỉ Ly liền ngẩn ra, lời nói thật dễ nghe: Hai lựa chọn. Như thế này làm gì mà có hai lựa chọn nha?
“Ta cho ngươi mười giây suy nghĩ về hai lựa chọn này, tất cả đều tùy thuộc vào ngươi” Xảo Xảo lần nữa lên tiếng.
“Mười”
“Chín”
…
“Ba”
“Không cần đếm, ta bái sư!” Mộ Chỉ Ly nói.
Nàng bây giờ ngoài làm vậy đâu còn lựa chọn nào khác, nàng cũng không cam tâm tự nhiên chết đi như vậy, huống chi hiện tại cái nàng cần nhất là nâng cao năng lực.
Nghe được câu trả lời của Mộ Chỉ Ly, trên mặt Xảo Xảo hiện lên một nụ cười vô cùng khả ái giống hệt như một tiểu thiên sứ thuần khiết, nhưng nụ cười này rơi vào trong mắt Mộ Chỉ Ly thì chẳng khác nào nụ cười của ác ma.
“Ngươi đã lựa chọn vô cùng đúng, vậy hiện tại ngươi cùng ta đi bái sư nhé!” Xảo Xảo nói.
Ở dưới sự hướng dẫn của Xảo Xảo, Mộ Chỉ Ly đi tới cánh cửa cuối cùng vốn đang đóng chặt, Xảo Xảo giơ ngón tay, cửa trực tiếp mở ra.
Hai người sóng vai đi vào, bên trong gian phòng trống rỗng rộng rãi, chỉ có một linh cữu, tại bài vị viết bốn chữ to: Lão nhân Không gian.
Nhìn bốn chữ này, Mộ Chỉ Ly không khỏi khiếp sợ. Lão nhân Không gian, dĩ nhiên lại là lão nhân Không gian. Cái tên này gần như giống với lão nhân Thời gian. Hai người họ đến tột cùng là có quan hệ gì?
“Đây chính là linh cữu của chủ nhân, ngươi ở nơi này dập đầu ba lần coi như bái sư thành công.” Xảo Xảo nhẹ nhàng nói.
Nghe vậy Mộ Chỉ Ly nhìn về phía linh cữu, trong mắt hiện lên đầy tôn kính và thành khẩn, hướng về linh cữu dập đầu ba cái.
Mặc dù sư phụ đã qua đời, nhưng nàng không có gì không hài lòng khi đập đầu bái sư, dù sao từ khi nàng tiến vào đại lục Thiên Huyền, Thiên Sát Cổ Giới đã giúp đỡ nàng trải qua rất nhiều sự kiện, nếu mà không có Thiên Sát Cổ Giới, tất nhiên hiện tại nàng không thể đi tới trình độ này.
“Với tư cách đệ tử thân truyền của lão nhân Không gian, sau này Xảo Xảo ta sẽ đi theo ngươi để trợ giúp ngươi trưởng thành đến trình độ có thể hoàn thành sứ mạng của chủ nhân”.
Vừa nói, Xảo Xảo cũng quỳ gối trước linh cữu, lẩm bẩm nói:” Chủ nhân, Xảo Xảo nhất định sẽ hoàn thành ý nguyện của người, sẽ không để cho người thất vọng.” Vừa nói, trong mắt Xảo Xảo hiện lên nước mắt.
Nhìn thấy một màn này, Mộ Chỉ Ly không khỏi cảm khái tình cảm của Xảo Xảo đối với lão nhân Không gian thật sâu sắc.
Hai người ở cánh cửa cuối cùng đi ra Mộ Chỉ Ly liền hỏi ra nghi vấn trong lòng, không phải nói nàng bây giờ có rất nhiều nghi ngờ.
“Sư phụ ta có quan hệ gì với lão nhân Thời gian?” Mộ Chỉ Ly không khỏi lên tiếng hỏi.
“Ngươi biết lão nhân Thời gian?” Lúc này đến phiên Xảo Xảo kinh ngạc:” Chủ nhân và lão nhân Thời gian vốn là bạn tốt, trước kia hai người họ luôn ở chung một chỗ, hoặc có thể dùng từ Tình lữ (tình nhân) của các ngươi để hình dung quan hệ của hai người.”
“Tình lữ?” Mộ Chỉ Ly thật sự kinh ngạc nói không lên lời, cái này không phải quá mức trùng hợp sao? Nàng là đệ tử của lão nhân Không gian, Liệt là đệ tử của lão nhân Thời gian. Hai người bọn nàng là vợ chồng, mà sư phụ của hai người lại là tình lữ.
“Ngươi có thể giới thiệu một chút về sư phụ của ta không?”
“Dĩ nhiên, sư phụ của ngươi là một trong những cường giả cường đại nhất thế giới, người chưởng quản không gian chi lực*(lực lượng không gian). Đúng như những nguyên tố của Chủ thế giới phân chia, Thiên Lực thuộc tính tổng cộng chia thành Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Băng, Lôi, Gió, Quang Minh, Hắc Ám, Thời gian cùng với Không gian.
Mười hai thuộc tính này do mười hai vị cường giả nắm giữ, trong đó Quang Minh, Hắc Ám, Thời gian và Không gian là bốn loại thuộc tính mạnh nhất, điều này cũng ý nghĩa là thực lực chủ nhân vô cùng mạnh mẽ.
Thực lực như ngươi bây giờ, chủ nhân chỉ cần một ngón tay, nga, không đến, nửa ngón tay là có thể giết ngươi!”
“Nếu sư phụ mạnh như thế, như vậy tại sao còn có thể ngã xuống?”
Nàng chỉ nghĩ đến thực lực lão nhân Không gian rất lớn, chưa hề nghĩ rằng lại có thể mạnh đến trình độ như vậy, gần như là tồn tại của thần thánh a.
Thực lực chênh lệch giữa bọn họ quả thực là cách xa vạn dặm, nàng ở trước mặt Quán chủ bây giờ cũng không có năng lực phản kháng, nhưng nàng cảm thấy chỉ cần nàng cố gắng cuối cùng có một ngày có thể đạt tới cảnh giới của Quán chủ. Nhưng nàng lại không có lòng tin có thể đạt tới cảnh giới của lão nhân Không gian, vì chênh lệch giữa hai người trong lúc này làm nàng không thể sinh ra tâm tư tin tưởng.
Nghe vậy, tâm tình Xảo Xảo liền kích động vô cùng, bộ dáng tựa hồ hận không thể đem người khác nghiền xương thành tro bụi:” Sở dĩ Chủ nhân ngã xuống là do gian nhân lừa dối làm hại. Nếu không phải bọn họ liên thủ đặt mai phục, sao chủ nhân có thể ngã xuống!”
Mộ Chỉ Ly đến giờ mới hiểu rõ nguyên nhân, hóa ra là bị liên thủ hãm hại nên rơi vào kết cục như vậy, người cường đại cuối cùng gặp cảnh ngộ như thế, thật làm cho người ta không khỏi cảm khái.
“Đến tột cùng là người nào?”
“Thực lực của ngươi bây giờ còn quá yếu, biết sớm đối với ngươi cũng không có chỗ nào tốt, ngược lại còn bị áp lực to lớn. Ngươi chỉ cần biết rằng cừu nhân của sư phụ ngươi rất cường đại, cường đại đến mức ngươi chỉ có thể nhìn lên”.
Thấy Xảo Xảo nói như vậy, Mộ Chỉ Ly cũng không tiếp tục truy hỏi. Xảo Xảo nói cũng đúng sự thật, có thể chém giết cường giả như sư phụ, cho dù là liên thủ bố trí, lực lượng của bọn họ sợ cũng cường hãn kinh người.
“Cho nên mục tiêu của ngươi bây giờ là tăng lên thực lực của bản thân, phải cố gắng tăng lên thực lực.” Vẻ mặt Xảo Xảo nghiêm túc nói, khuôn mặt đáng yêu đến cực hạn lại thể hiện vẻ nghiêm túc khiến bộ dáng nàng giống như đứa trẻ giả làm người lớn, khả ái nói không lên lời.
“Ngươi vốn có chính là Hỗn Độn Thiên Lực, rất tốt! Hỗn Độn Quyết trong gian thứ chín rất thích hợp với ngươi, chỉ cần ngươi có thể nghiên cứu và tập luyện thấu đáo, năng lực chiến đấu của ngươi nhất định sẽ tăng thêm một tầng.”
Lúc này, Mộ Chỉ Ly mới nhìn về Hỗn Độn Quyết ở gian thứ chín trong phòng lớn, Hỗn Độn Quyết này không giống Nghịch Thiên Tâm Pháp trước kia, nội dung của cái này không trực tiếp tiến vào đầu óc của nàng.
“Những nội dung này, nếu trực tiếp tiến vào đầu óc của ngươi, sợ là đầu óc của ngươi không chống đỡ được sẽ nổ tung”. Nhìn ra suy nghĩ của Mộ Chỉ Ly, Xảo Xảo đã lên tiếng nhắc nhở.
“Nội dung của Hỗn Độn Quyết này lớn như vậy sao?” Mộ Chỉ Ly kinh ngạc nói, Hỗn Độn Quyết trong tay nàng chỉ gồm có mười mấy tờ giấy thôi, so với bộ sách trước kia thật mỏng hơn không biết bao nhiêu lần.
“Cũng không thể nói là nội dung khổng lồ, chỉ có điều nội dung trong đó thật quá mức tối tăm khó hiểu, có thể hiểu nội dung một tờ đã đối với ngươi có lợi ích to lớn, nên muốn nắm giữ nội dung toàn bản, chỉ sợ ngươi cần tốn đến mấy chục, mấy trăm năm cũng không thể nắm giữ được nó.”
Trong thời gian bế quan, Mộ Chỉ Ly trừ việc cố gắng tăng lên tu vi của mình, tu luyện vũ kỹ cũng chưa hề ngừng nghỉ, dù sao hai loại này dù một cũng không thể thiếu.
Tại một nơi trong di tích
Một gã nam tử ngồi tại chính giữa đài cao trong đại điện, khuôn mặt anh tuấn hiện lên đầy kiên nghị, cũng đang nhắm mắt tiến hành tu luyện.
Sau một khắc, con mắt nam tử đột nhiên mở ra, trong mắt hiện lên đầy vẻ khiếp sợ.
“Đệ đệ đã chết?” Đông Phương Cường nhíu mày, ánh mắt sáng ngời che lấp đầy vẻ âm hàn tối tăm, nếu bị ánh mắt hắn ngó qua giống như bị độc xà nhìn chằm chằm, khiến người ta không rét mà run.
Duỗi bàn tay ra, trước mặt hiện lên một cảnh tượng sống động, chính là cảnh tượng khi Mộ Chỉ Ly giết chết Đông Phương Vũ.
“Khốn nạn.” Đông Phương Cường gầm lên một tiếng, quả đấm nắm chặt hướng trên mặt đất nện tới, chỉ một thoáng, mặt đất cứng rắn xuất hiện rất nhiều cái khe nhỏ.
“Lại dám ở Đông Phương gia giết đệ đệ của Đông Phương Cường ta, tội không thể tha thứ. Ta bất luận ngươi là thần thánh phương nào, Đông Phương Ly, ta sẽ giết ngươi.” Giọng nói tràn đầy tức giận phẫn nộ, vang dội khắp đại điện.
Lòng tràn ngập lửa giận, hắn chỉ hận không thể lập tức trở lại Đông Phương gia chính tay giết chết kẻ thù, khốn nỗi hắn đang đứng trong di tích nhất thời không thể thoát thân, thật vất vả nhận được một cơ hội như vậy, hắn cũng không dễ dàng bỏ qua.
“Hừ, coi như ngươi có vận may, ta để cho ngươi sống thêm một thời gian ngắn nữa, cố gắng hưởng thụ những ngày cuối cùng đi.” Đông Phương Cường cười lạnh rít lên, ánh mắt ác độc làm lòng người lạnh lẽo.
So sánh với Đông Phương Cường đang tức giận, Mộ Chỉ Ly đã dứt bỏ tất cả chỉ hoàn toàn đắm chìm trong tu luyện, dù áp lực trong lòng khá lớn nhưng nàng trong lúc tu luyện vẫn không có nửa điểm vội vàng xao động.
Tu luyện nhiều năm như vậy nàng rất hiểu, dục tốc bất đạt, huống chi đến trình độ bọn họ hôm nay đâu thể một sớm một chiều dễ dàng đột phá?
Mộ Chỉ Ly nhìn trái cây trong suốt tỏa sáng trong tay, chính là quả Bảo Linh mà ban đầu Đông Phương Khiếu tặng cho nàng và Liệt.
Hôm nay nàng đã bế quan nửa tháng, tu vi Càn Khôn Cảnh trung kỳ đã hoàn toàn vững chắc, đến lúc nên nuốt trái cây này để tu luyện. Quả Bảo Linh này nàng đã nghe nói qua, chẳng qua là ở đại lục Thiên Huyền không tồn tại loại trái cây này.
Nghe nói ban đầu ở đại lục Thiên Huyền cũng có, chẳng biết về sau làm sao lại tuyệt tích, nàng không nghĩ tới ở chỗ này có thể nhìn thấy, thật sự khiến nàng vô cùng vui mừng.
Tác dụng lớn nhất của quả Bảo Linh này là tăng tiến tu vi, là một trong những loại quả mà người tu luyện thích nhất, chẳng qua ngàn vàng khó cầu, muốn mua được quả Bảo Linh chẳng hề dễ dàng.
“Năng lượng của quả Bảo Linh thiên hướng về cuồng bạo, nhưng điều kiện thân thể mình bây giờ nếu dùng hẳn thì cũng không có vấn đề gì.” Mộ Chỉ Ly trầm ngâm nghĩ:” Nếu quyết định dùng thời gian nhanh nhất đột phá, vậy thì đem tất cả phương pháp có thể sử dụng đều dùng trong nửa năm này là được.” Nghĩ thông suốt, trong tay Mộ Chỉ Ly xuất hiện thêm mấy linh quả khác, mùi thơm nồng nặc tràn ngập gian phòng.
Nếu là có người ở chỗ này sẽ phát hiện tất cả những quả này đều là bảo bối ngàn vàng khó mua được, lấy ra tuyệt đối khiến người khác thèm muốn.
Nhìn mấy loại trái cây trước mặt, Mộ Chỉ Ly giống như làm một quyết định vô cùng khó khăn, đồng loạt nuốt mấy loại quả này xuống.
Mấy quả vừa vào miệng thì đã tan, có cảm giác ấm áp ngập tràn, một khắc sau năng lượng cuồng bạo đã tràn đầy lồng ngực.
Năng lực cuồng bạo ở trong lồng ngực tàn sát bừa bãi khiến cả người đều rát bỏng đau đớn, năng lượng khổng lồ tràn ngập tứ chi bách hải, tất cả các sợi kinh mạch đều trương phồng lên, hiển nhiên do năng lượng quá mức kinh người, tiếp nhận vô cùng khó khăn.
Trên trán Mộ Chỉ Ly toát ra đầy mồ hôi lạnh, nhưng nàng chỉ có thể nhắm hai mắt lại, chịu đựng đau đớn, tiến vào trạng thái tu luyện.
Linh thức dẫn đạo năng lượng cuồng bạo hướng tới đan điền hội tụ, điều này nghe thì dễ nhưng làm tới thì vô cùng khó khăn, có những kinh mạch nhỏ không chống đỡ được năng lượng cuồng bạo này trực tiếp nổ tung.
Khóe miệng Mộ Chỉ Ly tràn ra máu tươi, nhưng là bị ý chí cường hãn của nàng đè ép lại, trải qua ngàn vạn tôi luyện, sức chống cự với đau đớn của nàng đã vô cùng mạnh mẽ.
Nếu nàng đã làm như vậy thì đương nhiên là có điểm để tin tưởng, đột phá cảnh giới là vô cùng khó khăn, nếu nàng muốn một lần có thể thành công đột phá đến Trúc Cơ Cảnh thì chỉ có thể sử dụng phương pháp cuồng bạo này.
Một khi nàng có thể kiên trì tu luyện tiếp, như vậy khả năng thành công rất lớn, trong cơ thể nàng có hồi phục chi lực, mặc dù nàng đã muốn bị thương nặng, nhưng có hồi phục chi lực cải tạo chữa trị có thể khôi phục lại bình thường với tốc độ nhanh nhất. Chịu được quá trình đau đớn này mấy ngày, vấn đề an nguy sẽ không còn đáng lo.
Tu luyện bằng cách này tựa như một kiểu hành hạ, Mộ Chỉ Ly chỉ có thể kiên trì bằng tất cả ý chí của mình, so sánh với năng lượng mênh mông đang gào thét mà nói, linh thức hướng dẫn của nàng thật sự nhỏ bé. Giống như một chiếc thuyền nhỏ lênh đênh trên đại dương to lớn, nhưng chỉ cần có hiệu quả, sớm muộn nàng sẽ hoàn thành.
Đan điền Mộ Chỉ Ly dần dần tràn đầy, trong đan điền đầy tràn Hỗn Độn Thiên Lực trắng muốt, nhìn qua giống như một biển mây, tràn đầy mê ảo.
Vốn hình dáng Hỗn Độn Thiên Lực giống như mây, tại lúc năng lượng gần gần tràn đầy vào, dần dần trở lên sền sệt, thậm chí mấy đóa mây màu trắng bên trên đã xuất hiện loại ba động giống như sóng nước.
Không biết thời gian đã qua bao lâu, sau khi trong đan điền vang lên tiếng tí tách, Mộ Chỉ Ly vui mừng mở mắt.
Hỗn Độn Thiên Lực trong đan điền đã thành công từ trạng thái khí biến thành chất lỏng, nhìn chẳng qua là Thiên Lực mạnh mẽ biến đổi, trên thực tế là tu vi đã biến đổi.
Trạng thái khí biến thành trạng thái lỏng, đây là bước ngoặt khổng lồ, ý nghĩa chính là đan điền nàng sau này có thể đón nhận nhiều Thiên Lực hơn, ở thời điểm giao chiến, nhiều hơn một phần Thiên Lực nghĩa là nhiều hơn một phần hi vọng.
Mà khi Thiên Lực ở trong cơ thể nàng phát sinh chuyển biến thì tu vi của nàng cũng đã thành công đột phá đến Trúc Cơ cảnh.
Tất cả đều đúng như nàng dự đoán, tại khi mà năng lượng cường hãn giúp nàng đột phá, cảm giác thân thể của nàng không phải chỉ mạnh lên một hai phần, loại cảm thụ lực lượng bản thân mạnh mẽ lên nhiều này thật sự là rất tốt.
Chẳng qua là, thực lực Đông Phương Cường so với nàng vẫn là mạnh hơn rất nhiều, cho dù nàng đột phá đến Trúc Cơ cảnh, sợ rằng vẫn chưa phải đối thủ của hắn.
Đang lúc này trong Thiên Sát Cổ Giới truyền đến một trận ba động. Ánh mắt của Mộ Chỉ Ly ngưng tụ, ngay lập tức tiến vào trong Thiên Sát Cổ Giới, thì thấy một đại môn vốn vẫn đóng chặt lại đã mở ra.
Nhìn thấy một màn này, trên mặt nàng hiện lên nụ cười. Thật sự là theo thực lực của nàng tăng lên càng nhiều, thì cửa gian phòng trong Thiên Sát Cổ Giới cũng được mở ra, càng ngày yêu cầu càng cao.
Đến bây giờ đã hồi lâu không có cánh cửa mới được mở ra, cánh cửa này khó mở như vậy chứng minh bảo bối bên trong nó nhất định vô cùng trân quý.
“Không biết lần này bên trong có cái gì?” Mộ Chỉ Ly một bên lẩm bẩm nói, bước chân không hề chậm đã hướng gian phòng sau cánh cửa đi vào.
“Wow, Xảo Xảo ta ngủ nhiều năm như vậy cuối cùng đã được tỉnh lại”. Tiếng trẻ con thanh thúy từ trong Thiên Sát Cổ Giới vang lên.
Mộ Chỉ Ly ngẩn ra, thì kinh ngạc nhìn về phía phát ra tiếng nói, hiện tại nàng đang ở bên trong Thiên Sát Cổ Giới chứ không phải bên ngoài, tại sao có thể nghe thấy tiếng nói của người khác.
“Không cần kinh ngạc như vậy, Xảo Xảo ta luôn sống trong Thiên Sát Cổ Giới nha.” Tựa hồ nhìn thấy nghi vấn của Mộ Chỉ Ly, chủ nhân tiếng nói lại lần nữa lên tiếng.
Chợt trước mắt Mộ Chỉ Ly xuất hiện một bé gái chỉ cao khoảng hai mươi lăm ly. Bộ dạng của bé gái giống trẻ con bình thường, chẳng qua là nhỏ hơn mấy lần, lỗ tai thật dài giống như thuộc tộc tinh linh, mặt mũi béo mập mọng nước làm cho người ta có cảm giác muốn bấm một cái.
Bé gái mặc một bộ váy công chúa màu hồng phấn, cánh ở phía sau cũng hiện ra màu hồng phấn nhàn nhạt, nhìn qua giống như một tác phẩm nghê thuật được chế tác tỉ mỉ, khiến người ta không nhịn được yêu thương.
“Thật đáng yêu.” Mộ Chỉ Ly không khỏi cảm thán.
Nghe được lời nói của Mộ Chỉ Ly, bé gái kia lộ ra vẻ rất vui mừng, hai nắm đấm nho nhỏ mũm mĩm đặt bên cạnh gương mặt đáng yêu nói:” Đó là đương nhiên, người ta là Xảo Xảo khả ái vô địch nha.”
“Làm sao ngươi lại ở chỗ này? Ngươi nói ngươi vẫn sống ở nơi này nhưng nhiều năm như vậy, ta vẫn chưa hề thấy ngươi?”
Có lẽ vì những ngày này những chuyện khó hiểu nàng gặp quá nhiều, nên giờ đối với Xảo Xảo mặc dù có ngạc nhiên nhưng vẫn có thể tiếp nhận, huống chi nàng có thể cảm nhận được tiểu Tinh Linh trước mặt cũng không có ý xấu.
“Xảo Xảo vốn vẫn sống trong Thiên Sát Cổ Giới, kể từ lúc chủ nhân của ta mất, thì ta lâm vào trong ngủ say, cho đến khi chủ nhân mới của Thiên Sát Cổ Giới đột phá tới Trúc Cơ cảnh thì ta mới tỉnh lại”. Xảo Xảo chống lưng mỏi, giải thích.
“Lại nói, nhiều năm như vật Thiên Sát Cổ giới cũng tìm tới mấy chủ nhân, nếu không phải chết sớm chính là không có đột phá tới Trúc Cơ Cảnh đã tới tuổi già mà chết, tư chất thật kém”.
Nghe lời nói của Xảo Xảo, trong lòng Mộ Chỉ Ly tràn đầy kinh ngac, Thiên nhi ở trong Thiên Sát Cổ Giới ngây người hơn tám trăm năm, mà Thiên nhi chỉ nhìn thấy một chủ nhân của Thiên Sát Cổ Giới là nàng thôi, nhưng Xảo Xảo trước mắt lại đã thấy mấy chủ nhân, như vậy nàng đã sống qua bao nhiêu lâu? Nghĩ đến đây, Mộ Chỉ Ly chỉ cảm thấy vạn phần kinh ngạc.
“Ngươi là chủ nhân hiện tại của Thiên Sát Cổ Giới sao, hơn nữa đã thành công đột phá Trúc Cơ cảnh?” Xảo Xảo một bên đánh giá một bên hỏi:” Tuổi này cũng coi như không quá lớn, tư chất mặc dù không coi là tốt nhưng cũng có thể thông qua.”Mộ Chỉ Ly thân liền ra một trận mồ hôi lạnh, tiềm năng như nàng mà trước mặt Xảo Xảo chỉ là được thông qua?
” Hiện tại ta cho ngươi hai cái lựa chọn”. Trên mặt Xảo Xảo hiện lên vẻ nghiêm túc, đồng thời một cỗ uy áp cường hãn cũng áp bức đến trên người Mộ Chỉ Ly.
Trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên vẻ khiếp sợ, ở dưới áp lực của uy áp này, nàng hoàn toàn không có chút năng lực chống cự nào.
“Lựa chọn gì?” Mộ Chỉ Ly cắn răng nói, dưới lực uy áp này, nàng muốn nói một câu cũng rất khó khăn, nàng không nghĩ tới Xảo Xảo nhìn qua vô hại, thế mà lại biến thành nhân vật kinh khủng như vậy.
Đồng thời nàng cũng ý thức được chủ nhân ban đầu của Thiên Sát Cổ Giới chắc chắn là nhân vật vô cùng cường đại, chiếc nhẫn thần kỳ như vậy, bên trong có lực lượng cường đại như vậy, nếu không phải bá chủ một phương thì căn bản không có khả năng có…
“Thứ nhất, lạy chủ nhân của ta thành sư phụ, có những điều chủ nhân ta lưu lại, với tư chất của ngươi thì thực lực có thể nhanh chóng tăng lên, nhưng ngày sau ngươi cần giúp chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ của nàng ấy.”“Thứ hai?”
“Thứ hai, chết.”
Nghe nói thế, Mộ Chỉ Ly liền ngẩn ra, lời nói thật dễ nghe: Hai lựa chọn. Như thế này làm gì mà có hai lựa chọn nha?
“Ta cho ngươi mười giây suy nghĩ về hai lựa chọn này, tất cả đều tùy thuộc vào ngươi” Xảo Xảo lần nữa lên tiếng.
“Mười”
“Chín”
…
“Ba”
“Không cần đếm, ta bái sư!” Mộ Chỉ Ly nói.
Nàng bây giờ ngoài làm vậy đâu còn lựa chọn nào khác, nàng cũng không cam tâm tự nhiên chết đi như vậy, huống chi hiện tại cái nàng cần nhất là nâng cao năng lực.
Nghe được câu trả lời của Mộ Chỉ Ly, trên mặt Xảo Xảo hiện lên một nụ cười vô cùng khả ái giống hệt như một tiểu thiên sứ thuần khiết, nhưng nụ cười này rơi vào trong mắt Mộ Chỉ Ly thì chẳng khác nào nụ cười của ác ma.
“Ngươi đã lựa chọn vô cùng đúng, vậy hiện tại ngươi cùng ta đi bái sư nhé!” Xảo Xảo nói.
Ở dưới sự hướng dẫn của Xảo Xảo, Mộ Chỉ Ly đi tới cánh cửa cuối cùng vốn đang đóng chặt, Xảo Xảo giơ ngón tay, cửa trực tiếp mở ra.
Hai người sóng vai đi vào, bên trong gian phòng trống rỗng rộng rãi, chỉ có một linh cữu, tại bài vị viết bốn chữ to: Lão nhân Không gian.
Nhìn bốn chữ này, Mộ Chỉ Ly không khỏi khiếp sợ. Lão nhân Không gian, dĩ nhiên lại là lão nhân Không gian. Cái tên này gần như giống với lão nhân Thời gian. Hai người họ đến tột cùng là có quan hệ gì?
“Đây chính là linh cữu của chủ nhân, ngươi ở nơi này dập đầu ba lần coi như bái sư thành công.” Xảo Xảo nhẹ nhàng nói.
Nghe vậy Mộ Chỉ Ly nhìn về phía linh cữu, trong mắt hiện lên đầy tôn kính và thành khẩn, hướng về linh cữu dập đầu ba cái.
Mặc dù sư phụ đã qua đời, nhưng nàng không có gì không hài lòng khi đập đầu bái sư, dù sao từ khi nàng tiến vào đại lục Thiên Huyền, Thiên Sát Cổ Giới đã giúp đỡ nàng trải qua rất nhiều sự kiện, nếu mà không có Thiên Sát Cổ Giới, tất nhiên hiện tại nàng không thể đi tới trình độ này.
“Với tư cách đệ tử thân truyền của lão nhân Không gian, sau này Xảo Xảo ta sẽ đi theo ngươi để trợ giúp ngươi trưởng thành đến trình độ có thể hoàn thành sứ mạng của chủ nhân”.
Vừa nói, Xảo Xảo cũng quỳ gối trước linh cữu, lẩm bẩm nói:” Chủ nhân, Xảo Xảo nhất định sẽ hoàn thành ý nguyện của người, sẽ không để cho người thất vọng.” Vừa nói, trong mắt Xảo Xảo hiện lên nước mắt.
Nhìn thấy một màn này, Mộ Chỉ Ly không khỏi cảm khái tình cảm của Xảo Xảo đối với lão nhân Không gian thật sâu sắc.
Hai người ở cánh cửa cuối cùng đi ra Mộ Chỉ Ly liền hỏi ra nghi vấn trong lòng, không phải nói nàng bây giờ có rất nhiều nghi ngờ.
“Sư phụ ta có quan hệ gì với lão nhân Thời gian?” Mộ Chỉ Ly không khỏi lên tiếng hỏi.
“Ngươi biết lão nhân Thời gian?” Lúc này đến phiên Xảo Xảo kinh ngạc:” Chủ nhân và lão nhân Thời gian vốn là bạn tốt, trước kia hai người họ luôn ở chung một chỗ, hoặc có thể dùng từ Tình lữ (tình nhân) của các ngươi để hình dung quan hệ của hai người.”
“Tình lữ?” Mộ Chỉ Ly thật sự kinh ngạc nói không lên lời, cái này không phải quá mức trùng hợp sao? Nàng là đệ tử của lão nhân Không gian, Liệt là đệ tử của lão nhân Thời gian. Hai người bọn nàng là vợ chồng, mà sư phụ của hai người lại là tình lữ.
“Ngươi có thể giới thiệu một chút về sư phụ của ta không?”
“Dĩ nhiên, sư phụ của ngươi là một trong những cường giả cường đại nhất thế giới, người chưởng quản không gian chi lực*(lực lượng không gian). Đúng như những nguyên tố của Chủ thế giới phân chia, Thiên Lực thuộc tính tổng cộng chia thành Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Băng, Lôi, Gió, Quang Minh, Hắc Ám, Thời gian cùng với Không gian.
Mười hai thuộc tính này do mười hai vị cường giả nắm giữ, trong đó Quang Minh, Hắc Ám, Thời gian và Không gian là bốn loại thuộc tính mạnh nhất, điều này cũng ý nghĩa là thực lực chủ nhân vô cùng mạnh mẽ.
Thực lực như ngươi bây giờ, chủ nhân chỉ cần một ngón tay, nga, không đến, nửa ngón tay là có thể giết ngươi!”
“Nếu sư phụ mạnh như thế, như vậy tại sao còn có thể ngã xuống?”
Nàng chỉ nghĩ đến thực lực lão nhân Không gian rất lớn, chưa hề nghĩ rằng lại có thể mạnh đến trình độ như vậy, gần như là tồn tại của thần thánh a.
Thực lực chênh lệch giữa bọn họ quả thực là cách xa vạn dặm, nàng ở trước mặt Quán chủ bây giờ cũng không có năng lực phản kháng, nhưng nàng cảm thấy chỉ cần nàng cố gắng cuối cùng có một ngày có thể đạt tới cảnh giới của Quán chủ. Nhưng nàng lại không có lòng tin có thể đạt tới cảnh giới của lão nhân Không gian, vì chênh lệch giữa hai người trong lúc này làm nàng không thể sinh ra tâm tư tin tưởng.
Nghe vậy, tâm tình Xảo Xảo liền kích động vô cùng, bộ dáng tựa hồ hận không thể đem người khác nghiền xương thành tro bụi:” Sở dĩ Chủ nhân ngã xuống là do gian nhân lừa dối làm hại. Nếu không phải bọn họ liên thủ đặt mai phục, sao chủ nhân có thể ngã xuống!”
Mộ Chỉ Ly đến giờ mới hiểu rõ nguyên nhân, hóa ra là bị liên thủ hãm hại nên rơi vào kết cục như vậy, người cường đại cuối cùng gặp cảnh ngộ như thế, thật làm cho người ta không khỏi cảm khái.
“Đến tột cùng là người nào?”
“Thực lực của ngươi bây giờ còn quá yếu, biết sớm đối với ngươi cũng không có chỗ nào tốt, ngược lại còn bị áp lực to lớn. Ngươi chỉ cần biết rằng cừu nhân của sư phụ ngươi rất cường đại, cường đại đến mức ngươi chỉ có thể nhìn lên”.
Thấy Xảo Xảo nói như vậy, Mộ Chỉ Ly cũng không tiếp tục truy hỏi. Xảo Xảo nói cũng đúng sự thật, có thể chém giết cường giả như sư phụ, cho dù là liên thủ bố trí, lực lượng của bọn họ sợ cũng cường hãn kinh người.
“Cho nên mục tiêu của ngươi bây giờ là tăng lên thực lực của bản thân, phải cố gắng tăng lên thực lực.” Vẻ mặt Xảo Xảo nghiêm túc nói, khuôn mặt đáng yêu đến cực hạn lại thể hiện vẻ nghiêm túc khiến bộ dáng nàng giống như đứa trẻ giả làm người lớn, khả ái nói không lên lời.
“Ngươi vốn có chính là Hỗn Độn Thiên Lực, rất tốt! Hỗn Độn Quyết trong gian thứ chín rất thích hợp với ngươi, chỉ cần ngươi có thể nghiên cứu và tập luyện thấu đáo, năng lực chiến đấu của ngươi nhất định sẽ tăng thêm một tầng.”
Lúc này, Mộ Chỉ Ly mới nhìn về Hỗn Độn Quyết ở gian thứ chín trong phòng lớn, Hỗn Độn Quyết này không giống Nghịch Thiên Tâm Pháp trước kia, nội dung của cái này không trực tiếp tiến vào đầu óc của nàng.
“Những nội dung này, nếu trực tiếp tiến vào đầu óc của ngươi, sợ là đầu óc của ngươi không chống đỡ được sẽ nổ tung”. Nhìn ra suy nghĩ của Mộ Chỉ Ly, Xảo Xảo đã lên tiếng nhắc nhở.
“Nội dung của Hỗn Độn Quyết này lớn như vậy sao?” Mộ Chỉ Ly kinh ngạc nói, Hỗn Độn Quyết trong tay nàng chỉ gồm có mười mấy tờ giấy thôi, so với bộ sách trước kia thật mỏng hơn không biết bao nhiêu lần.
“Cũng không thể nói là nội dung khổng lồ, chỉ có điều nội dung trong đó thật quá mức tối tăm khó hiểu, có thể hiểu nội dung một tờ đã đối với ngươi có lợi ích to lớn, nên muốn nắm giữ nội dung toàn bản, chỉ sợ ngươi cần tốn đến mấy chục, mấy trăm năm cũng không thể nắm giữ được nó.”
Tác giả :
Mộ Anh Lạc