Y Thủ Che Thiên
Quyển 4 - Chương 20: Toàn thắng
Trong lúc hai người nói chuyện, tất cả mọi người trong Khấp Huyết Minh đều từ trong điện đi ra, nhìn các đệ tử Thiên Âm Môn đã giết đến tận cửa Khấp Huyết Minh.
Huyết Sát cùng với một đám trưởng lão sau khi nghe lời này chính là lập tức chạy ra, khi bọn hắn nhìn thấy Mộ Chỉ Ly một khắc, tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người.
Chỉ thấy Mộ Chỉ Ly đứng cùng với một gã nam tử mặc áo đỏ hai người đạp không mà đứng, gió nhẹ xuy phất, tay áo bay lên. Một cỗ khí thế cường hãn từ trên hai người bộc phát ra, trong đó cảm giác được sự xơ xác tiêu điều để cho trong lòng mọi người dâng lên tia lạnh lẽo.
Làm sao Mộ Chỉ Ly có thể xuất hiện ở nơi này? Đáng ra là đệ tử trở lại báo tin vui mới mới đúng, không nghĩ tới đệ tử không có trở lại, mà sát thần này lại xuất hiện.
Nhìn điệu bộ này của bọn họ, rõ ràng chính là đến một lưới bắt hết Khấp Huyết Minh bọn họ.
Trong lúc nhất thời, bất luận là Huyết Sát hay là chư vị trưởng lão cảm thấy đầu óc có chút mơ hồ. Làm sao lại nhìn thấy toàn là người Thiên Âm Môn không thấy bóng dáng đệ tử Khấp Huyết Minh a.
Trong đầu bọn hắn không khỏi hiện lên một ý nghĩ đáng sợ, chẵng lẽ vị lão tổ tông Lôi gia đạt tới Càn Khôn Kính đã bị Thiên Âm Môn tiêu diệt? Điều này ở trong mắt bọn hắn xem ra, rất có thể đã xảy ra chuyện như vậy. . . . . .
“Ngươi, tại sao các ngươi lại ở chỗ này?”Trong lúc kích động, giọng nói của Huyết Sát cũng có chút ít run rẩy.
Nghe vậy, trước mặt Mộ Chỉ Ly giương lên nụ cười: “Vốn là ta Thiên Âm Môn còn không tính toán xuất thủ đối với các ngươi, các ngươi đã khẩn cấp muốn rat ay với chúng ta như vậy, bản thân ta sẽ không để chịu thiệt, sẽ cho các ngươi sớm ngày quy thiên!
Hôm nay, chính là ngày cuối cùng của Khấp Huyết Minh, sau đó liền đi xuống địa ngục từ từ trông thấy minh hữu của các ngươi a!”
Nghe vậy, trên mặt của mọi người Khấp Huyết Minh hiện lên vẻ hoảng sợ, cho dù là Huyết Sát lúc này cũng không suy nghĩ được gì. Mộ Chỉ Ly nói rất rõ ràng, lúc trước bọn họ phái đệ tử đến Lôi gia đi đối phó Thiên Âm Môn, lúc này sợ là đã toàn quân bị diệt rồi!
Mặc dù bọn họ không muốn tiếp nhận điểm này, nhưng là tất cả hiện ra trước mắt cho dù bọn họ không muốn thừa nhận củng không được!
Lập tức Mộ Chỉ Ly cũng không hề để ý tới mọi người Khấp Huyết Minh kinh hoảng, hướng đệ tử phía sau vẫy tay một cái, trên mặt hiện lên vẻ lạnh lùng và tàn nhẫn: “Động thủ!”
Lời này vừa nói ra, các đệ tử Thiên Âm Môn chính là gào thét giết tới! Nhất là những đệ tử cũ, trình độ cừu hận của bọn họ đối với Khấp Huyết Minh đã đạt đến đỉnh điểm.
Ban đầu nếu không phải Khấp Huyết Minh những người này khuyến khích những thế lực khác thì Thiên Âm Môn bọn họ cũng sẽ không bị hủy, qua nhiều năm như vậy, bọn họ cũng là không cần thừa nhận hết thảy những sỉ nhục đó.
Có thể nói, đây tất cả cũng là do Khấp Huyết Minh ban tặng, hiện tại có cơ hội trả thù, thì lại làm sao có thể bỏ qua được?
Đợi chờ đến thời khắc mấu chốt, Huyết Sát cũng từ trong khiếp sợ hoàn hồn, lập tức thân hình vừa động chính là lên tới giữa không trung cùng Mộ Chỉ Ly hai người mặt đối mặt.
“Mộ Chỉ Ly, ta và ngươi ân oán rõ ràng, mặc dù chúng ta lần này không động thủ, các ngươi Thiên Âm Môn cũng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho chúng ta !” Trên mặt Huyết Sát mang theo một chút tức giận lạnh lùng nói.
Trước mặt Mộ Chỉ Ly giương lên vẻ cười yếu ớt: “Ngươi nói không sai, từ khi ta Thiên Âm Môn quật khởi, tựu nhất định sẽ tiêu diệt Khấp Huyết Minh các ngươi, chẳng qua là cho các ngươi kéo dài hơi tàn trong một thời gian ngắn thôi.”
“Hừ!” Huyết Sát hừ lạnh một tiếng, tâm tình vô cùng phức tạp, chẳng qua là lúc này không phải là thời điểm hắn suy tư: ” Khấp Huyết Minh tuyệt đối sẽ không có ngày đó, thay vì như vậy tiêu diệt, đại chiến với các ngươi một cách quang minh chính đại, kết quả này đến tột cùng như thế nào còn chưa biết!”
Nghe được Huyết Sát nói, trên mặt Mộ Chỉ Ly nụ cười càng sâu: “Chỉ bằng các ngươi hiện tại có cái gì năng lực chống lại chúng ta? Muốn trách thì trách lão tổ tông các ngươi sai lầm, ai bảo các ngươi muốn đối phó Thiên Âm Môn chúng ta đây.
Đã làm sai chuyện luôn phải trả giá thật nhiều, Thiên Âm Môn cũng không phải là bọn phế vật các ngươi có thể nhúng chàm!”
Nhớ ngày đó Thiên Âm Môn bị tiêu diệt, vô số đệ tử chết thảm, sư phụ hy sinh thân mình, đây hết thảy cũng là bởi vì Khấp Huyết Minh trước mắt, đến loại thời khắc này đương nhiên không cần nhiều lời với bọn chúng.
Vào giờ khắc này, trong lòng mọi người Khấp Huyết Minh cũng dâng lên vài phần phức tạp.
Đúng vậy, nếu như ban đầu bọn họ không có bị ma quỷ ám ảnh kích động môn phái khác cùng nhau tiêu diệt Thiên Âm Môn thì mặc dù Khấp Huyết Minh lúc bấy giờ thực lực cường hãn không bằng hiện tại, nhưng ít ra có thể vô tư.
Chỉ cần cho bọn hắn đầy đủ thời gian, Khấp Huyết Minh như cũ có thể phát triển trở thành một thế lực đứng đầu, nhưng bây giờ đây hết thảy cũng đã hoàn toàn không tồn tại.
Cho dù hôm nay bọn họ không bị Thiên Âm Môn diệt, nhưng tổn thất lớn như vậy bọn họ cũng không thể trong khoảng thời gian ngắn mà có thể quật khởi, huống chi đối thủ của bọn họ cũng không chỉ có một mình Thiên Âm Môn.
Chỉ cần thực lực của bọn họ yếu bớt, kết cục cuối cùng cũng chỉ có một —— tận diệt!
” Các đệ tử Khấp Huyết Minh, chúng ta cùng nhau đuổi người Thiên Âm Môn đi! Trải qua cuộc đại chiến ở Lôi gia, thực lực của bọn họ cũng yếu đi rất nhiều, kết cục cuối cùng sẽ do chúng ta đi quyết định!” Giọng nói của Huyết Sát vang dội khắp bốn phía Khấp Huyết Minh.
Mới vừa rồi Mộ Chỉ Ly một phen vô hình trung đã đả kích tinh thần của bọn họ rất nhiều, nếu hắn không thể nâng cao tinh thần cho các đệ tử, đợi đến thời điểm giao chiến thì bọn họ chắc chắn sẽ thất bại!
Lúc này, các đệ tử Khấp Huyết Minh cũng rối rít cầm lên vũ khí một đám xây dựng lại đội ngũ đối phó các đệ tử Thiên Âm Môn.
Minh Chủ nói làm cho bọn họ có chút lòng tin, cũng đúng, Thiên Âm Môn cho dù giải quyết được lão tổ tông Lôi gia rồi, tự thân sợ là cũng nhận được không ít tổn thương, nhìn sắc mặt Mộ Chỉ Ly cũng có thể nhìn ra nàng ta bị thương!
Hôm nay kết cục còn không biết được ai thắng ai thua đâu, bọn họ tuyệt đối không thể liền như vậy buông tha hết thảy!
Trước mặt Huyết Sát dâng trào lên vẻ quyết tuyệt, lập tức thân hình vừa động chính là tấn công Mộ Chỉ Ly.
“Mộ Chỉ Ly, để mạng lại!”
Thực lực Mộ Chỉ Ly không kém, nhưng là hắn Huyết Sát dù sao thời gian tu luyện dài hơn so với nàng, thực lực cũng mạnh hơn mấy phần so với nàng! Huống chi hiện tại Mộ Chỉ Ly đã bị thương!
Chỉ cần hắn có thể giết Mộ Chỉ Ly thì hôm nay trận giao chiến này, khả năng chiến thắng của bọn họ cũng cao hơn! Sĩ khí của các đệ tử cũng sẽ được ủng hộ, kể từ đó, nói không chừng Khấp Huyết Minh bọn họ có thể chuyển bại thành thắng!
Song, thời điểm Huyết Sát vọt tới trước mặt Mộ Chỉ Ly, thân ảnh tuấn dật màu đỏ cũng chắn trước mặt Mộ Chỉ Ly.
Hàn Như Liệt trước mặt nổi lên vẻ lạnh lùng, tầm mắt lạnh như băng rơi vào trên người Huyết Sát, Huyết Sát chỉ cảm thấy cả người như bị chế trụ toàn thân đau đớn.
“Dám ở trước mặt của ta nói lời nói này, cũng không thể không bội phục dũng khí của ngươi.” Khóe miệng Hàn Như Liệt gợi lên độ cong tà tứ: “Nhận lấy cái chết!”
Hiển nhiên Hàn Như Liệt không có cái tâm tình cùng Huyết Sát dài dòng, bàn tay to nhấc lên, Thiên Lực hùng hồn chỉ một thoáng một cái đã bắt đầu khởi động, một chưởng kia nhìn lên bình thản không có gì lạ, chính là thẳng tắp đánh tới Huyết Sát!
Huyết Sát ngẩn ra, hiển nhiên là không nghĩ tới nam tử này lại che ở trước mặt Mộ Chỉ Ly, trong lòng không khỏi có chút nghi ngờ, người này đến tột cùng là người nào?
Ở thời điểm đầu tiên hắn nhìn thấy Hàn Như Liệt, hắn đã cảm thấy người trước mắt tương tự như hình tượng Hàn Như Liệt Thiếu chủ Hàn gia như vậy, nhưng mọi người đều biết thiếu chủ Hàn gia đã mất tích ở Trục Đỉnh Tái Sự, vẫn chưa từng trở lại.
Song, ở cảm nhận được thực lực Hàn Như Liệt, trên mặt hắn khiếp sợ. Một chưởng này nhìn như bình thản không có gì lạ, nhưng hắn cũng có thể cảm nhận được áp lực một chưởng này.
Tầm mắt của mọi người cũng tập trung vào người hai người, mọi người Khấp Huyết Minh chỉ hy vọng Minh chủ có thể chém giết đối phương, khi đó kích khởi lòng tin của bọn hắn, nhưng khi nhìn lại các đệ tử Thiên Âm Môn thì bọn họ lại rất bình tĩnh.
Thực lực Hàn Như Liệt mạnh bao nhiêu ai cũng biết, ngay cả lão tổ tông Lôi gia cao thủ Càn Khôn Kính như vậy cũng bị hắn ta đánh một phát chết tươi, Huyết Sát này thì tính là cái gì?
Quả nhiên, sau khi Huyết Sát tiếp một chưởng của Hàn Như Liệt, cả người bay ngược ra phía sau!
Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người mở to hai mắt nhìn, khuôn mặt không thể tin. Thế nhưng Minh Chủ Khấp Huyết Minh không thể đỡ được một chiêu của Hàn Như Liệt? Điều này sao có thể!
Trong mắt Huyết Sát không thể tin, mới vừa rồi bản năng của hắn muốn tránh thoát một chưởng kia, nhưng hắn bất đắc dĩ phát hiện một chưởng kia phảng phất từ bốn phương tám hướng vọt tới, mặc dù hắn muốn trốn nhưng cũng không có cách nào né tránh.
Trên ngực chịu một đòn tổn thương nghiêm trọng, Huyết Sát chỉ cảm thấy xương cốt cả người mình giống như tan rã, lục phủ ngũ tạng cũng đã lệch vị trí, với một chưởng kia căn bản hắn không có cách nào kháng cự.
Lập tức nhìn về phía Hàn Như Liệt, trong mắt tăng lên một phần sợ hãi, đến tột cùng là cái dạng thực lực gì mới có thể làm được một bước này? Đã đã bao nhiêu năm, không có người có thể một chiêu biến hắn thành bộ dáng như vậy.
Trong lòng của hắn dâng lên một loại ý nghĩ kinh khủng, chẳng lẽ người nam tử trẻ tuổi trước mắt này, thực lực đã đạt đến Càn Khôn Kính?
Hắn không muốn tin tưởng, nhưng hết thảy trước mắt cũng để cho hắn phải tin tưởng.
Trẻ tuổi như vậy, lại là cường giả Càn Khôn Kính, quả thật lần đầu tiên trong đời chứng kiến! Vào giờ khắc này, tâm tình của Huyết Sát cũng lạnh xuống, đối phương thật là cường giả Càn Khôn Kính thì hôm nay Khấp Huyết Minh nhất định khó thoát một kiếp.
Liên tiếp trên mặt đất đụng phải mấy bức tường thân hình Huyết Sát lúc này mới ngừng lại, trên mặt đất đã thêm một vết máu thật dài, giống như một thảm màu đỏ.
“Phụt”
Một búng máu phun ra.
Trên mặt Huyết Sát nhanh chóng hiện lên vẻ tái nhợt, trong nháy mắt hơi thở cả người cũng uể oải xuống. Ở trước mặt loại lực lượng không thể kháng cự này, trước kia hắn tu luyện quả thật chê cười.
Ngẩng đầu lên, nhìn về phía không trung hai đạo thân ảnh màu đỏ giống như thiên thần kia: “Càn. . . . Càn Khôn Kính?”
Trước mặt Hàn Như Liệt giơ lên vẻ nụ cười: “Nếu như đã biết, như vậy ngươi chết cũng không oan uổng.”
Nhìn thấy Hàn Như Liệt không che dấu chút nào thừa nhận mình là cường giả Càn Khôn Kính, trong lòng mọi người Khấp Huyết Minh cũng chìm xuống, hôm nay sợ là Khấp Huyết Minh bọn họ thật sự muốn hoàn toàn biến mất trên đại lục Thiên Huyền.
Lúc này, các đệ tử Thiên Âm Môn mỗi người đều kích động, dũng mãnh lao tới Khấp Huyết Minh, Minh Chủ đối phương dễ dàng bị giải quyết như vậy rồi, sĩ khí mọi người cũng đã tăng lên tới mức từ trước nay chưa từng có.
Chỉ một thoáng, tiếng reo hò đinh tai nhức óc vang dội ở cả Khấp Huyết Minh, kèm theo là tiếng tiếng chém giết cùng với tiếng kêu thảm thiết, máu đỏ tươi khắp cả Khấp Huyết Minh.
Lần này Hàn Như Liệt lại ra tay lần nữa, Huyết Sát căn bản cũng không có năng lực chống cự, chỉ là chết không nhắm mắt.
Về phần mấy vị trưởng lão Khấp Huyết Minh bị các trưởng lão Thiên Âm Môn đánh cho tơi bời, căn bản không tha đối phương có cơ hội đào tẩu!
Hiện tại thật có thể nói là có cừu báo, cừu có oán báo oán, các trưởng lão Thiên Âm Môn nhìn thấy các trưởng lão Khấp Huyết Minh giống như thấy cừu nhân, hạ thủ cực kỳ tàn nhẫn hoàn toàn khác so với hình tượng trong ngày thường của bọn họ.
Chẳng qua là, về điểm này tất cả mọi người cũng có thể hiểu, dù sao nhiều năm trước các trưởng lão Thiên Âm Môn chính là bị các trưởng lão Khấp Huyết Minh làm cho chạy trốn tứ phía, hiện tại như cũ là song phương thế lực, chỉ vị trí đổi một chút thôi.
Mộ Chỉ Ly đứng ở giữa không trung, sắc mặt đạm mạc nhìn hết thảy phía dưới, phảng phất những thứ máu tươi kia cùng với những kẻ chết thảm đối với nàng mà nói cũng đã không có nửa phần lực chấn nhiếp.
Ở Đại Lục Thiên Huyền, nàng đã sớm có thói quen nhìn thấy máu tanh như vậy. Muốn không bị người khác bắt nạt, chỉ có cường thế, trước mắt đây hết thảy nếu bọn họ không tàn nhẫn thì ngày sau nếu đối phương có cơ hội cũng sẽ tàn nhẫn với bọn họ như vậy!
Mộ Chỉ Ly nhìn Hàn Như Liệt đứng bên cạnh, trong mắt của nàng lúc này mới hiện lên ánh cười ôn nhu.
Vốn hẳn là nàng bận rộn nhất, hiện tại cũng thành người ngoài cuộc, chỉ cần ở chỗ này nhìn và chủ trì đại cục là được rồi. Tuy nói có chút bất đắc dĩ, nhưng không thể phủ nhận chính là trong lòng của nàng rất là vui sướng.
Nhìn thân ảnh màu đỏ, nàng chỉ cảm thấy thế giới của mình tràn đầy niềm vui. Chẳng qua không biết lần này Liệt đến tột cùng có kỳ ngộ như thế nào, thế nhưng ở trong thời gian hai năm liền đem thực lực tăng lên tới Càn Khôn Kính.
Vốn là thực lực hai người bọn họ không kém nhiều nhưng bây giờ biến thành lớn thêm không ít, xem ra chính mình phải nỗ lực đuổi theo a!
Các đệ tử Khấp Huyết Minh lúc này nhìn các đệ tử Thiên Âm Môn giống như sát thần, trong lòng mọi người phát lạnh. Những người này thế tới thật sự quá mãnh liệt, cộng thêm Minh chủ đã chết, các trưởng lão cũng đã bị đối phương trụ, bọn họ rõ ràng hôm nay Khấp Huyết Minh sợ là hoàn toàn xong đời.
Vào lúc này, cũng không biết là người nào dẫn đầu hô một tiếng: “Trốn a!”
Lập tức, phảng phất nổi lên hiệu ứng dây chuyền, các đệ tử Khấp Huyết Minh mỗi người đều là chuyển hướng chạy trốn! Bọn hắn bây giờ không còn có nửa phần chiến ý, mọi người chỉ hy vọng mình có thể còn mạng sống.
Dù sao bọn họ tới môn phái không vì cái gì , chỉ vì muốn tăng lên tu vi của mình thôi, nhìn nỗ lực của mình nhiều năm như vậy mới đạt được hôm nay tu vi, ai cũng không muốn đem cái mạng nhỏ của mình chết ở đây.
Nhìn thấy một màn này, trong lòng các trưởng lão Khấp Huyết Minh đang đối chiến cũng hiện lên cảm giác vô lực, hôm nay Khấp Huyết Minh thật sự xong!
So với sĩ khí đối phương thấp xuống, các đệ tử Thiên Âm Môn còn lại lộ ra vẻ vô cùng hưng phấn. Cái gì giặc cùng đường chớ đuổi bọn họ căn bản không cần, lập tức nhanh chóng đuổi theo!
Chỉ mới thời gian ngắn ngủi, Khấp Huyết Minh này hoàn toàn bị tiêu diệt.
Chuyện Mộ Chỉ Ly lo lắng cũng không xuất hiện, Khấp Huyết Minh cũng không có tồn tại lão tổ tông cường hãn như Lôi gia, hết thảy tất cả tiến hành vô cùng thuận lợi.
“Chúng ta thắng!” Các đệ tử Thiên Âm Môn chỉ một thoáng hò reo!
Trên mặt của mọi người cũng giương lên nụ cười sáng lạn, mà Hàn Như Liệt lúc này đi tới bên cạnh Mộ Chỉ Ly.
Huyết Sát cùng với một đám trưởng lão sau khi nghe lời này chính là lập tức chạy ra, khi bọn hắn nhìn thấy Mộ Chỉ Ly một khắc, tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người.
Chỉ thấy Mộ Chỉ Ly đứng cùng với một gã nam tử mặc áo đỏ hai người đạp không mà đứng, gió nhẹ xuy phất, tay áo bay lên. Một cỗ khí thế cường hãn từ trên hai người bộc phát ra, trong đó cảm giác được sự xơ xác tiêu điều để cho trong lòng mọi người dâng lên tia lạnh lẽo.
Làm sao Mộ Chỉ Ly có thể xuất hiện ở nơi này? Đáng ra là đệ tử trở lại báo tin vui mới mới đúng, không nghĩ tới đệ tử không có trở lại, mà sát thần này lại xuất hiện.
Nhìn điệu bộ này của bọn họ, rõ ràng chính là đến một lưới bắt hết Khấp Huyết Minh bọn họ.
Trong lúc nhất thời, bất luận là Huyết Sát hay là chư vị trưởng lão cảm thấy đầu óc có chút mơ hồ. Làm sao lại nhìn thấy toàn là người Thiên Âm Môn không thấy bóng dáng đệ tử Khấp Huyết Minh a.
Trong đầu bọn hắn không khỏi hiện lên một ý nghĩ đáng sợ, chẵng lẽ vị lão tổ tông Lôi gia đạt tới Càn Khôn Kính đã bị Thiên Âm Môn tiêu diệt? Điều này ở trong mắt bọn hắn xem ra, rất có thể đã xảy ra chuyện như vậy. . . . . .
“Ngươi, tại sao các ngươi lại ở chỗ này?”Trong lúc kích động, giọng nói của Huyết Sát cũng có chút ít run rẩy.
Nghe vậy, trước mặt Mộ Chỉ Ly giương lên nụ cười: “Vốn là ta Thiên Âm Môn còn không tính toán xuất thủ đối với các ngươi, các ngươi đã khẩn cấp muốn rat ay với chúng ta như vậy, bản thân ta sẽ không để chịu thiệt, sẽ cho các ngươi sớm ngày quy thiên!
Hôm nay, chính là ngày cuối cùng của Khấp Huyết Minh, sau đó liền đi xuống địa ngục từ từ trông thấy minh hữu của các ngươi a!”
Nghe vậy, trên mặt của mọi người Khấp Huyết Minh hiện lên vẻ hoảng sợ, cho dù là Huyết Sát lúc này cũng không suy nghĩ được gì. Mộ Chỉ Ly nói rất rõ ràng, lúc trước bọn họ phái đệ tử đến Lôi gia đi đối phó Thiên Âm Môn, lúc này sợ là đã toàn quân bị diệt rồi!
Mặc dù bọn họ không muốn tiếp nhận điểm này, nhưng là tất cả hiện ra trước mắt cho dù bọn họ không muốn thừa nhận củng không được!
Lập tức Mộ Chỉ Ly cũng không hề để ý tới mọi người Khấp Huyết Minh kinh hoảng, hướng đệ tử phía sau vẫy tay một cái, trên mặt hiện lên vẻ lạnh lùng và tàn nhẫn: “Động thủ!”
Lời này vừa nói ra, các đệ tử Thiên Âm Môn chính là gào thét giết tới! Nhất là những đệ tử cũ, trình độ cừu hận của bọn họ đối với Khấp Huyết Minh đã đạt đến đỉnh điểm.
Ban đầu nếu không phải Khấp Huyết Minh những người này khuyến khích những thế lực khác thì Thiên Âm Môn bọn họ cũng sẽ không bị hủy, qua nhiều năm như vậy, bọn họ cũng là không cần thừa nhận hết thảy những sỉ nhục đó.
Có thể nói, đây tất cả cũng là do Khấp Huyết Minh ban tặng, hiện tại có cơ hội trả thù, thì lại làm sao có thể bỏ qua được?
Đợi chờ đến thời khắc mấu chốt, Huyết Sát cũng từ trong khiếp sợ hoàn hồn, lập tức thân hình vừa động chính là lên tới giữa không trung cùng Mộ Chỉ Ly hai người mặt đối mặt.
“Mộ Chỉ Ly, ta và ngươi ân oán rõ ràng, mặc dù chúng ta lần này không động thủ, các ngươi Thiên Âm Môn cũng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho chúng ta !” Trên mặt Huyết Sát mang theo một chút tức giận lạnh lùng nói.
Trước mặt Mộ Chỉ Ly giương lên vẻ cười yếu ớt: “Ngươi nói không sai, từ khi ta Thiên Âm Môn quật khởi, tựu nhất định sẽ tiêu diệt Khấp Huyết Minh các ngươi, chẳng qua là cho các ngươi kéo dài hơi tàn trong một thời gian ngắn thôi.”
“Hừ!” Huyết Sát hừ lạnh một tiếng, tâm tình vô cùng phức tạp, chẳng qua là lúc này không phải là thời điểm hắn suy tư: ” Khấp Huyết Minh tuyệt đối sẽ không có ngày đó, thay vì như vậy tiêu diệt, đại chiến với các ngươi một cách quang minh chính đại, kết quả này đến tột cùng như thế nào còn chưa biết!”
Nghe được Huyết Sát nói, trên mặt Mộ Chỉ Ly nụ cười càng sâu: “Chỉ bằng các ngươi hiện tại có cái gì năng lực chống lại chúng ta? Muốn trách thì trách lão tổ tông các ngươi sai lầm, ai bảo các ngươi muốn đối phó Thiên Âm Môn chúng ta đây.
Đã làm sai chuyện luôn phải trả giá thật nhiều, Thiên Âm Môn cũng không phải là bọn phế vật các ngươi có thể nhúng chàm!”
Nhớ ngày đó Thiên Âm Môn bị tiêu diệt, vô số đệ tử chết thảm, sư phụ hy sinh thân mình, đây hết thảy cũng là bởi vì Khấp Huyết Minh trước mắt, đến loại thời khắc này đương nhiên không cần nhiều lời với bọn chúng.
Vào giờ khắc này, trong lòng mọi người Khấp Huyết Minh cũng dâng lên vài phần phức tạp.
Đúng vậy, nếu như ban đầu bọn họ không có bị ma quỷ ám ảnh kích động môn phái khác cùng nhau tiêu diệt Thiên Âm Môn thì mặc dù Khấp Huyết Minh lúc bấy giờ thực lực cường hãn không bằng hiện tại, nhưng ít ra có thể vô tư.
Chỉ cần cho bọn hắn đầy đủ thời gian, Khấp Huyết Minh như cũ có thể phát triển trở thành một thế lực đứng đầu, nhưng bây giờ đây hết thảy cũng đã hoàn toàn không tồn tại.
Cho dù hôm nay bọn họ không bị Thiên Âm Môn diệt, nhưng tổn thất lớn như vậy bọn họ cũng không thể trong khoảng thời gian ngắn mà có thể quật khởi, huống chi đối thủ của bọn họ cũng không chỉ có một mình Thiên Âm Môn.
Chỉ cần thực lực của bọn họ yếu bớt, kết cục cuối cùng cũng chỉ có một —— tận diệt!
” Các đệ tử Khấp Huyết Minh, chúng ta cùng nhau đuổi người Thiên Âm Môn đi! Trải qua cuộc đại chiến ở Lôi gia, thực lực của bọn họ cũng yếu đi rất nhiều, kết cục cuối cùng sẽ do chúng ta đi quyết định!” Giọng nói của Huyết Sát vang dội khắp bốn phía Khấp Huyết Minh.
Mới vừa rồi Mộ Chỉ Ly một phen vô hình trung đã đả kích tinh thần của bọn họ rất nhiều, nếu hắn không thể nâng cao tinh thần cho các đệ tử, đợi đến thời điểm giao chiến thì bọn họ chắc chắn sẽ thất bại!
Lúc này, các đệ tử Khấp Huyết Minh cũng rối rít cầm lên vũ khí một đám xây dựng lại đội ngũ đối phó các đệ tử Thiên Âm Môn.
Minh Chủ nói làm cho bọn họ có chút lòng tin, cũng đúng, Thiên Âm Môn cho dù giải quyết được lão tổ tông Lôi gia rồi, tự thân sợ là cũng nhận được không ít tổn thương, nhìn sắc mặt Mộ Chỉ Ly cũng có thể nhìn ra nàng ta bị thương!
Hôm nay kết cục còn không biết được ai thắng ai thua đâu, bọn họ tuyệt đối không thể liền như vậy buông tha hết thảy!
Trước mặt Huyết Sát dâng trào lên vẻ quyết tuyệt, lập tức thân hình vừa động chính là tấn công Mộ Chỉ Ly.
“Mộ Chỉ Ly, để mạng lại!”
Thực lực Mộ Chỉ Ly không kém, nhưng là hắn Huyết Sát dù sao thời gian tu luyện dài hơn so với nàng, thực lực cũng mạnh hơn mấy phần so với nàng! Huống chi hiện tại Mộ Chỉ Ly đã bị thương!
Chỉ cần hắn có thể giết Mộ Chỉ Ly thì hôm nay trận giao chiến này, khả năng chiến thắng của bọn họ cũng cao hơn! Sĩ khí của các đệ tử cũng sẽ được ủng hộ, kể từ đó, nói không chừng Khấp Huyết Minh bọn họ có thể chuyển bại thành thắng!
Song, thời điểm Huyết Sát vọt tới trước mặt Mộ Chỉ Ly, thân ảnh tuấn dật màu đỏ cũng chắn trước mặt Mộ Chỉ Ly.
Hàn Như Liệt trước mặt nổi lên vẻ lạnh lùng, tầm mắt lạnh như băng rơi vào trên người Huyết Sát, Huyết Sát chỉ cảm thấy cả người như bị chế trụ toàn thân đau đớn.
“Dám ở trước mặt của ta nói lời nói này, cũng không thể không bội phục dũng khí của ngươi.” Khóe miệng Hàn Như Liệt gợi lên độ cong tà tứ: “Nhận lấy cái chết!”
Hiển nhiên Hàn Như Liệt không có cái tâm tình cùng Huyết Sát dài dòng, bàn tay to nhấc lên, Thiên Lực hùng hồn chỉ một thoáng một cái đã bắt đầu khởi động, một chưởng kia nhìn lên bình thản không có gì lạ, chính là thẳng tắp đánh tới Huyết Sát!
Huyết Sát ngẩn ra, hiển nhiên là không nghĩ tới nam tử này lại che ở trước mặt Mộ Chỉ Ly, trong lòng không khỏi có chút nghi ngờ, người này đến tột cùng là người nào?
Ở thời điểm đầu tiên hắn nhìn thấy Hàn Như Liệt, hắn đã cảm thấy người trước mắt tương tự như hình tượng Hàn Như Liệt Thiếu chủ Hàn gia như vậy, nhưng mọi người đều biết thiếu chủ Hàn gia đã mất tích ở Trục Đỉnh Tái Sự, vẫn chưa từng trở lại.
Song, ở cảm nhận được thực lực Hàn Như Liệt, trên mặt hắn khiếp sợ. Một chưởng này nhìn như bình thản không có gì lạ, nhưng hắn cũng có thể cảm nhận được áp lực một chưởng này.
Tầm mắt của mọi người cũng tập trung vào người hai người, mọi người Khấp Huyết Minh chỉ hy vọng Minh chủ có thể chém giết đối phương, khi đó kích khởi lòng tin của bọn hắn, nhưng khi nhìn lại các đệ tử Thiên Âm Môn thì bọn họ lại rất bình tĩnh.
Thực lực Hàn Như Liệt mạnh bao nhiêu ai cũng biết, ngay cả lão tổ tông Lôi gia cao thủ Càn Khôn Kính như vậy cũng bị hắn ta đánh một phát chết tươi, Huyết Sát này thì tính là cái gì?
Quả nhiên, sau khi Huyết Sát tiếp một chưởng của Hàn Như Liệt, cả người bay ngược ra phía sau!
Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người mở to hai mắt nhìn, khuôn mặt không thể tin. Thế nhưng Minh Chủ Khấp Huyết Minh không thể đỡ được một chiêu của Hàn Như Liệt? Điều này sao có thể!
Trong mắt Huyết Sát không thể tin, mới vừa rồi bản năng của hắn muốn tránh thoát một chưởng kia, nhưng hắn bất đắc dĩ phát hiện một chưởng kia phảng phất từ bốn phương tám hướng vọt tới, mặc dù hắn muốn trốn nhưng cũng không có cách nào né tránh.
Trên ngực chịu một đòn tổn thương nghiêm trọng, Huyết Sát chỉ cảm thấy xương cốt cả người mình giống như tan rã, lục phủ ngũ tạng cũng đã lệch vị trí, với một chưởng kia căn bản hắn không có cách nào kháng cự.
Lập tức nhìn về phía Hàn Như Liệt, trong mắt tăng lên một phần sợ hãi, đến tột cùng là cái dạng thực lực gì mới có thể làm được một bước này? Đã đã bao nhiêu năm, không có người có thể một chiêu biến hắn thành bộ dáng như vậy.
Trong lòng của hắn dâng lên một loại ý nghĩ kinh khủng, chẳng lẽ người nam tử trẻ tuổi trước mắt này, thực lực đã đạt đến Càn Khôn Kính?
Hắn không muốn tin tưởng, nhưng hết thảy trước mắt cũng để cho hắn phải tin tưởng.
Trẻ tuổi như vậy, lại là cường giả Càn Khôn Kính, quả thật lần đầu tiên trong đời chứng kiến! Vào giờ khắc này, tâm tình của Huyết Sát cũng lạnh xuống, đối phương thật là cường giả Càn Khôn Kính thì hôm nay Khấp Huyết Minh nhất định khó thoát một kiếp.
Liên tiếp trên mặt đất đụng phải mấy bức tường thân hình Huyết Sát lúc này mới ngừng lại, trên mặt đất đã thêm một vết máu thật dài, giống như một thảm màu đỏ.
“Phụt”
Một búng máu phun ra.
Trên mặt Huyết Sát nhanh chóng hiện lên vẻ tái nhợt, trong nháy mắt hơi thở cả người cũng uể oải xuống. Ở trước mặt loại lực lượng không thể kháng cự này, trước kia hắn tu luyện quả thật chê cười.
Ngẩng đầu lên, nhìn về phía không trung hai đạo thân ảnh màu đỏ giống như thiên thần kia: “Càn. . . . Càn Khôn Kính?”
Trước mặt Hàn Như Liệt giơ lên vẻ nụ cười: “Nếu như đã biết, như vậy ngươi chết cũng không oan uổng.”
Nhìn thấy Hàn Như Liệt không che dấu chút nào thừa nhận mình là cường giả Càn Khôn Kính, trong lòng mọi người Khấp Huyết Minh cũng chìm xuống, hôm nay sợ là Khấp Huyết Minh bọn họ thật sự muốn hoàn toàn biến mất trên đại lục Thiên Huyền.
Lúc này, các đệ tử Thiên Âm Môn mỗi người đều kích động, dũng mãnh lao tới Khấp Huyết Minh, Minh Chủ đối phương dễ dàng bị giải quyết như vậy rồi, sĩ khí mọi người cũng đã tăng lên tới mức từ trước nay chưa từng có.
Chỉ một thoáng, tiếng reo hò đinh tai nhức óc vang dội ở cả Khấp Huyết Minh, kèm theo là tiếng tiếng chém giết cùng với tiếng kêu thảm thiết, máu đỏ tươi khắp cả Khấp Huyết Minh.
Lần này Hàn Như Liệt lại ra tay lần nữa, Huyết Sát căn bản cũng không có năng lực chống cự, chỉ là chết không nhắm mắt.
Về phần mấy vị trưởng lão Khấp Huyết Minh bị các trưởng lão Thiên Âm Môn đánh cho tơi bời, căn bản không tha đối phương có cơ hội đào tẩu!
Hiện tại thật có thể nói là có cừu báo, cừu có oán báo oán, các trưởng lão Thiên Âm Môn nhìn thấy các trưởng lão Khấp Huyết Minh giống như thấy cừu nhân, hạ thủ cực kỳ tàn nhẫn hoàn toàn khác so với hình tượng trong ngày thường của bọn họ.
Chẳng qua là, về điểm này tất cả mọi người cũng có thể hiểu, dù sao nhiều năm trước các trưởng lão Thiên Âm Môn chính là bị các trưởng lão Khấp Huyết Minh làm cho chạy trốn tứ phía, hiện tại như cũ là song phương thế lực, chỉ vị trí đổi một chút thôi.
Mộ Chỉ Ly đứng ở giữa không trung, sắc mặt đạm mạc nhìn hết thảy phía dưới, phảng phất những thứ máu tươi kia cùng với những kẻ chết thảm đối với nàng mà nói cũng đã không có nửa phần lực chấn nhiếp.
Ở Đại Lục Thiên Huyền, nàng đã sớm có thói quen nhìn thấy máu tanh như vậy. Muốn không bị người khác bắt nạt, chỉ có cường thế, trước mắt đây hết thảy nếu bọn họ không tàn nhẫn thì ngày sau nếu đối phương có cơ hội cũng sẽ tàn nhẫn với bọn họ như vậy!
Mộ Chỉ Ly nhìn Hàn Như Liệt đứng bên cạnh, trong mắt của nàng lúc này mới hiện lên ánh cười ôn nhu.
Vốn hẳn là nàng bận rộn nhất, hiện tại cũng thành người ngoài cuộc, chỉ cần ở chỗ này nhìn và chủ trì đại cục là được rồi. Tuy nói có chút bất đắc dĩ, nhưng không thể phủ nhận chính là trong lòng của nàng rất là vui sướng.
Nhìn thân ảnh màu đỏ, nàng chỉ cảm thấy thế giới của mình tràn đầy niềm vui. Chẳng qua không biết lần này Liệt đến tột cùng có kỳ ngộ như thế nào, thế nhưng ở trong thời gian hai năm liền đem thực lực tăng lên tới Càn Khôn Kính.
Vốn là thực lực hai người bọn họ không kém nhiều nhưng bây giờ biến thành lớn thêm không ít, xem ra chính mình phải nỗ lực đuổi theo a!
Các đệ tử Khấp Huyết Minh lúc này nhìn các đệ tử Thiên Âm Môn giống như sát thần, trong lòng mọi người phát lạnh. Những người này thế tới thật sự quá mãnh liệt, cộng thêm Minh chủ đã chết, các trưởng lão cũng đã bị đối phương trụ, bọn họ rõ ràng hôm nay Khấp Huyết Minh sợ là hoàn toàn xong đời.
Vào lúc này, cũng không biết là người nào dẫn đầu hô một tiếng: “Trốn a!”
Lập tức, phảng phất nổi lên hiệu ứng dây chuyền, các đệ tử Khấp Huyết Minh mỗi người đều là chuyển hướng chạy trốn! Bọn hắn bây giờ không còn có nửa phần chiến ý, mọi người chỉ hy vọng mình có thể còn mạng sống.
Dù sao bọn họ tới môn phái không vì cái gì , chỉ vì muốn tăng lên tu vi của mình thôi, nhìn nỗ lực của mình nhiều năm như vậy mới đạt được hôm nay tu vi, ai cũng không muốn đem cái mạng nhỏ của mình chết ở đây.
Nhìn thấy một màn này, trong lòng các trưởng lão Khấp Huyết Minh đang đối chiến cũng hiện lên cảm giác vô lực, hôm nay Khấp Huyết Minh thật sự xong!
So với sĩ khí đối phương thấp xuống, các đệ tử Thiên Âm Môn còn lại lộ ra vẻ vô cùng hưng phấn. Cái gì giặc cùng đường chớ đuổi bọn họ căn bản không cần, lập tức nhanh chóng đuổi theo!
Chỉ mới thời gian ngắn ngủi, Khấp Huyết Minh này hoàn toàn bị tiêu diệt.
Chuyện Mộ Chỉ Ly lo lắng cũng không xuất hiện, Khấp Huyết Minh cũng không có tồn tại lão tổ tông cường hãn như Lôi gia, hết thảy tất cả tiến hành vô cùng thuận lợi.
“Chúng ta thắng!” Các đệ tử Thiên Âm Môn chỉ một thoáng hò reo!
Trên mặt của mọi người cũng giương lên nụ cười sáng lạn, mà Hàn Như Liệt lúc này đi tới bên cạnh Mộ Chỉ Ly.
Tác giả :
Mộ Anh Lạc