Y Thủ Che Thiên
Quyển 2 - Chương 115: Bài danh
Hiện tại bọn người Mộ Chỉ Ly đang đứng ở chỗ cách mọi người một khoảng, huống chi lực chú ý của mọi người đều tập trung trên đài cao, há sẽ hướng lại phía sau xem?
Cho nên nhìn thấy cảnh này chỉ có mấy người ở trên đài cao, tất nhiên có cả Lăng Lạc Trần. Nhìn thấy cảnh này, trên khuôn mặt bình tĩnh không có gợn sóng của Lăng Lạc Trần rốt cục cũng có một tia chấn động, đáy mắt tràn ngập phức tạp.
Quan hệ của bọ họ đã đạt tới hoàn cảnh như vậy sao? Dù lúc trước đã nghĩ tới khả năng này, nhưng khi chính thức nhìn thấy cảm giác vẫn không giống. Rất nhanh, Lăng Lạc Trần đã khôi phục bình tĩnh, hắn đã sớm nghĩ tới không phải sao?
Mặc dù nguời trong lòng nàng là người khác, đối với hắn không có bao nhiêu quan hệ, bởi vì chỉ cần trong lòng mình có nàng thì tốt rồi. Hắn nghĩ cả đời này ngoại trừ nàng ra cũng sẽ không có nữ tử khác đi vào trong lòng hắn. Yêu, kỳ thực chỉ là việc của một người.
So với cảm xúc chấn động ngắn ngủi của Lăng Lạc Trần, các trưởng lão khác tràn đầy kinh ngạc.
Bọn hắn biết rõ, nữ tử bị Hàn Như Liệt đả thương chính là vị hôn thê của hắn – Đinh Thục Nghi, như vậy nữ tử hiện tại được Hàn Như Liệt ôm vào trong ngực là người phương nào? Cảnh này nhìn thế nào cũng cảm thấy tựa hồ trái ngược với bình thường? Chẳng lẽ vì nữ tử trong ngực mà hắn đả thương vị hôn thê?
Cái này cũng không khỏi quá không thể tưởng tượng đi? Chẳng lẽ gần đây Hàn gia xuất hiện thay đổi gì mà bọn hắn chưa biết?
Lý trưởng lão kinh ngạc nhìn hai người kia, lúc trước lão luôn tìm thân ảnh Tư Đồ Diêu, vừa nhìn thấy cảnh này, nữ tử được Hàn Như Liệt ôm vào trong ngực không phải là Mộ Chỉ Ly sao?
Bọn hắn rất hiểu rõ hoàn cảnh lúc trước của Mộ Chỉ Ly, nàng bất quá là một nữ tử bình thường tới từ một tiểu vương quốc mà thôi, như thế nào lại cùng Hàn Như Liệt nhận thức? Xem bộ dáng này thì không phỉ nhận thức mới ngày một ngày hai, Hàn Như Liệt vì nàng mà buông tha vị hôn thê của hắn, đây chính là bí mật a.
Lão cảm thấy bọn họ đối với Mộ Chỉ Li đoán chừng có sai, bất luận thân phận lúc trước của nàng như thế nào, có Hàn Như Liệt đứng bên cạnh nàng đã không giống với trước kia.
Đinh Thục Nghi nhìn gắt gao Mộ Chỉ Ly, lúc này nàng cơ hồ có loại xúc động muốn chết. Lúc trước coi như dùng thực lực của nàng cùng Mộ Chỉ Ly bất phân thắng bại, nàng cũng không có cảm giác như vậy. Hôm nay có thể nói nàng ở trước mặt Mộ Chỉ Ly đã mất hết mặt mũi, nàng còn mặt mũi nào đối diện với tất cả đây?
Liệt ca ca căn bản không nghe nàng giải thích, hoặc là dù nàng có nói gì Liệt ca ca đều sẽ không tin tưởng, như vậy nàng đến tột cùng nên làm cái gì? Nhìn Mộ Chỉ Ly cười cực kỳ hạnh phúc, hai tay của nàng không khỏi đâm vào trong bùn đất, phảng phất không cảm thấy đau đớn gì.
Trong bụng tàn phá không chịu nổi, máu tươi theo khóe miệng không ngừng chảy xuống, trên ngón tay truyền đến đau đớn thua xa so với đau đớn trong lòng. Tất cả đều là vì Mộ Chỉ Ly, nếu không có sự xuất hiện của nàng ta, Liệt ca ca tuyệt đối sẽ không đối xử với nàng như thế.
Nàng đã không chiếm được, nàng cũng sẽ không để người khác có được! Nàng không muốn nhìn thấy nét mặt tươi cười sáng lại kia của Mộ Chỉ Ly, nét mặt tươi cười kia đang chà đạp lên bi thương của chính mình! Tuyệt đối không được!
Lúc này trong mắt Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt chỉ có đối phương, không chú ý tới ánh mắt ngoan độc của Đinh Thục Nghi, ngoan độc đến điên cuồng.
Tư Đồ Diêu lại chú ý tới, dù Đinh Thục Nghi che dấu rất sâu, nhưng hắn vẫn có thể thấy rất rõ ràng. Dù sao từ nhỏ đến lớn hắn đã nhìn qua quá nhiều người muôn hình muôn vẻ, trong lòng ôm tâm tư gì hắn đều có thể nhìn ra được. Xem ra Đinh Thuc Nghi này đã hận Chỉ Ly tới tận xương rồi.
Đối với chuyện này, tuy hắn không phải là người trong cuộc nhưng nhìn cảnh này hắn có thể hiểu rõ mọi chuyện. Hắn cảm thấy suy nghĩ trong lòng Đinh Thục Nghi rất kỳ quái, rõ ràng người có lỗi với nàng ta là Hàn Như Liệt, nhưng nàng ta đối với Hàn Như Liệt vẫ tràn đầy ý nghĩ yêu thương như cũ, mà Chỉ Ly là người vô tội ngược lại lại bị nàng ta hận thấu xương.
Có phải nàng ta hận sai người rồi không?
Rất nhanh, Mộ Chỉ Ly thoát khỏi cái ôm của Hàn Như Liệt, tư tưởng của nàng mặc dù không cổ hủ giống người bình thường, nhưng ôm ở trước mặt nhiều người như vậy cũng sẽ ngượng ngùng, chỉ là trước đó quá mức kích động nên mới như thế.
Hàn Như Liệt nhìn khuôn mặt có chút đỏ của Mộ Chỉ Ly, khóe mắt giương lên vui vẻ. Thời điểm Chỉ Ly thẹn thùng như vậy thật mỹ, gò má đỏ bừng làm nàng tăng thêm vài phần nhu tình con gái.
“Liệt, lúc trước vì Thiên Nhi không thoải mái. Cho nên chúng ta mới tới chậm một chút.”
Mộ Chỉ Ly giải thích, sau khi nhìn thấy cảnh Hàn Như Liệt nói chuyện cùng Đinh Thục Nghi, nàng cảm thấy việc trước đó không phải ngoài ý muốn mà do Thiên Nhi cố ý thử hắn.
Lúc trước nàng đã cảm thấy kỳ quặc, hiện tại càng nghĩ càng thấy không đúng, quay đầu vừa hay nhìn thấy Thiên Nhi chưa kịp thu hồi bộ dáng tươi cười khiến nàng càng xác định điểm này. Lập tức cũng thiêu được dụng tâm lương khổ của Thiên Nhi, nếu Thiên Nhi không sử dụng mưu kế, sợ là nàng sẽ không thấy được cảnh này.
Nghe vậy, Hàn Như Liệt nhìn mấy người đứng sau lưng Mộ Chỉ Ly, mấy người Hiên Viên Dật hắn đã gặp qua, nhưng xuất hiện thêm mấy khuôn mặt mới hắn chưa biết.
Thấy thế, Mộ Chỉ Ly cũng giới thiệu:
“Đây là tỷ muội tốt của ta – Thiên Nhi, người này là bằng hữu của Bụi Thái Lang tên A Vũ.”
Hàn Như Liệt đối với từng người cười gật đầu xem như chào hỏi. Chỉ Ly đến chiến trường Thiên Huyền ba năm, nhận thức vài bằng hữu cũng là bình thường, bất quá bằng hữu của Bụi Thái Lang, xem ra A Vũ cũng là yêu thú.
Thời điểm Mộ Chỉ Ly đang định giới thiệu Tư Đồ Diêu, Hàn Như Liệt đã lên tiếng nói trước:
“Vị này chính là Tư Đồ công tử của Dược Tông?”
Tư Đồ Dao cũng chắp tay nói:
“Hàn công tử, hân hạnh được gặp.”
Cả hai nhìn nhau cười bộ dạng giống như quen biết từ trước, chẳng qua khi nghe bọn hắn nói chuyện mới biết đây là lần đầu tiên bọn hắn gặp mặt, nếu không cũng sẽ không có nghi vấn như vậy rồi. bọn hắn như thế làm cho Mộ Chỉ Ly có chút kinh ngạc.
Nghe được lời nói của Tư Đồ Diêu, Hàn Như Liệt xác định mình không có đoán sai. Mọi người phân biệt hắn và Lăng Lạc Trần vô cùng tốt, căn cứ vào những thứ sẵn có là có thể đại khái đoán ra, mà Tư Đồ Dao thì không rõ ràng được như vậy.
So ra, Hàn Như Liệt cùng Lăng Lạc Trần nổi danh không phải một sớm một chiều, cách ăn mặc kỳ lạ của hai người lại càng khiến thanh danh của bọn hắn lan rộng, nhưng nhân tài kiệt xuất tuổi trẻ không phải chỉ có hai người bọn họ.
Mỗi môn phái hoặc gia tộc đều có tân tú của bọn hắn, đều là nhân tài khó có được, chỉ là có sự đối lập nên về sau có sự phân chia mạnh yếu mà thôi. Không thể nghi ngờ, thanh danh của Tư Đồ Diêu cũng rất rộng, ở giới luyện đan không ai không biết.
Thanh danh của hắn mới truyền ra mấy năm nay, như lực lượng bình thường trong khoảng thời gian ngắn để người ta biết đến. Sau đó mọi người mới biết rõ đây là tông chủ của Dược Tông cố ý làm vậy, thời gian trước không để cho Tư Đồ Diêu xuất hiện trước mắt người khác, vẫn luôn ẩn nấp tu luyện.
Thành tựu của Tư Đồ Diêu bất luận về thực lực hay y thuật đều không đơn giản, nghe nói Tư Đồ Diêu thân hình cao lớn, trên người hắn phát tán ra một loại khí phách thành thục, tuy không được coi là mỹ nam tử, nhưng khuôn mặt kiên nghị kia lại dễ dàng khiến người ta sinh ra hảo cảm. Cho nên nữ tử ái mộ hắn cũng không phải ít.
Hôm nay nhìn thấy, Hàn Như Liệt cũng có cảm giác như vậy, hắn tựa hồ trời sinh đã có loại lực lượng khiến người khác tin tưởng, làm người ta dễ dàng tin phục, cái này cũng có thể coi là một loại mị lực.
“Chúng ta cùng nhau đi a!”
Hàn Như Liệt lên tiếng nói, bọn hắn nhiều người đứng ở chỗ này cũng không phỉa chuyện hay. Nhìn Tư Đồ Diêu, hắn sao lại cảm giác bộ dáng của y dường như bình thản nhưng lại không đơn giản như vậy.
Thực tế ánh mắt y nhìn về phía Chỉ Ly có chút bất đồng, thân là nam tử Hàn Như Liệt suy đoán trước tiên tự nhiên là loại khả năng nào, chẳng lẽ Tư Đồ Diêu có ý với Chỉ Ly?
Nghĩ đến đây, hắn cảm thấy khả năng này thật lớn. Đối với mị lực của Chỉ Ly hắn gần đây hiểu rất rõ, Lăng Lạc Trần ngày thường vô tình vô dục cũng vì Chỉ Ly mà động tâm, với việc Tư Đồ Diêu động tâm tựa hồ cực kỳ bình thường.
Trong lòng không khỏi bay lên một chút cảm giác nguy cơ, xem ra sau này hắn phải cẩn thận nhiều hơn một chút mới được, nếu không tình địch càng ngày càng nhiều, hơn nữa từng người đều là nhân tài ưu tú, dù là hắn cũng sinh ra một chút áp lực.
Mọi người tiến vào trong đám người như thủy triều, thời điểm Hàn Như Liệt bước đi cũng không thèm liếc nhìn Đinh Thục Nghi một cái, tựa hồ nàng ta đã không tồn tại. Mộ Chỉ Ly cũng không để ý tới nàng ta, nàng không dư thừa thiện tâm, cũng không muốn làm bộ, giả bộ thiện lương thường sẽ hại chính mình, huống chi nàng không có tính cách như vậy.
Đinh Thục Nghi kinh ngạc nhìn mọi người đi lên phía trước, không cam lòng nhìn Hàn Như Liệt, nàng vẫn chờ, chờ hắn sẽ quay đầu lại, nhưng từ đầu đến cuối hắn cũng không quay lại liếc nàng một cái, trong lòng nàng lại nhỏ máu.
Lúc này những người hay ở cùng nàng một chỗ đều không xuất hiện bên cạnh nàng, thiếu chủ xuất hiện, hơn nữa thái độ của thiếu chủ rất rõ ràng, nếu bọn hắn còn xuất hiện giúp Đinh Thục Nghi chẳng phải sẽ hại chính mình? Huống chi nhìn thấy Đinh Thục Nghi thê thảm ngược lại bọn hắn cảm thấy rất vui vẻ.
Trên đài cao tất cả đều còn đang tiến hành.
“Tin tưởng mọi người đối với quy tắc của Thiên Huyền chến trường đã biết rõ, tất cả đều căn cứ vào giá trị chiến công của các ngươi để quyết định, một trăm tên đầu tiên có thể tiến vòa mười đại môn phái của chúng ta, mười tên đầu tiên có thể tự do lựa chọn môn phái tiến vào.
Trước đó ta đem tình hình chung của mười đại môn phái giới thiệu một lần, để cho mọi người thêm hiểu rõ.”
“Thần Quyết cung, liệt kê thực lực là một trong ba môn phái đứng đầu. Thần Quyết cung chủ yếu nhờ tăng tu vị để cường đại bản thân, cũng không nhờ vào thứ khác.
Quyết Vân phái, chủ yếu về kiếm khí, thông qua rèn luyện của bản thân mà luyện chế ra bảo kiếm cường đại, dựa vào kiếm mà tác chiến, kiếm còn người còn, kiếm mất người mất.
Tiêu Dao môn, chủ yếu tu thân pháp, trong tất cả các môn phái sở hữu tốc độ tuyệt đối là thứ nhất, thật ứng với hai chữ Tiêu Dao.
…”
Vị trưởng lão kia đem đặc điểm chủ yếu của mười đại môn phái giới thiệu qua, các môn phái không phải chỉ tu luyện những thứ này, ở các phương diện khác cũng có lướt qua, bất quá chủ yếu phát triển một loại mà thôi.
Nghiên cứu một loại, có thể làm cho bọn hắn trở thành bá chủ trên một phương diện, trái lại nếu từng phương diện đều không tệ nhưng lại không đạt đến cảnh giới cao nhất rất khó để lại tên tuổi.
Mộ Chỉ Ly nhìn Lăng Lạc Trần trên đài cao trong mắt hiện lên một ít kinh ngạc. Lâu không gặp, không nghĩ tới lần nữa gạp lại dĩ nhiên là ở chỗ này, môn phái của hắn là một trong mười đại môn phái? Khó trách, hắn tuổi còn trẻ mà đã ưu tú như vậy.
Hàn Như Liệt nhìn Mộ Chỉ Ly đang suy tư, lên tiếng hỏi:
“Ly Nhi, nàng muốn tiến vào môn phái kia sao?”
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly không trả lời vấn đề này, mà cười nói:
“Chàng sao biết rõ ta có thể tự lựa chọn môn phái? Có lẽ còn chưa có tư cách đó đây này.”
“Ta tin tưởng nàng, nhất định là được. Ly Nhi nhà ta là ưu tú nhất, nếu nàng không có tư cách thì người phương nào có tư cách?”
Trong mắt Hàn Như Liệt tràn ngập tự tin mãnh liệt, tựa hồ đã sớm biết rõ Mộ Chỉ Ly nhất định sẽ được như vậy.
“Ta không có tự tin như chàng đâu, đến lúc đó nếu thật không có hi vọng làm sao bây giờ?”
Mộ Chỉ Ly hỏi, trong mắt che giấu một tia giảo hoạt.
“Ly Nhi ưu tú như vậy, nếu không tiến vào môn phái đó cũng tổn thất của bọn họ, chẳng qua nhất định sẽ không đâu.”
Mộ Chỉ Ly nhìn Hàn Như Liệt, nàng thật nghi hoặc vì sao Hàn Như Liệt lại tự tin như thế? Việc nàng cùng Tư Đồ Diêu thi đấu lôi đài luyện đan đều đạt quán quân, hiển nhiên hắn không biết, nếu không sẽ không cho rằng mình chết rồi, loại tự tin này có chút khiến người ta khó lý giải nổi.
Mộ Chỉ Ly không biết, trong mắt Hàn Như Liệt nàng vĩnh viễn là người ưu tú nhất, cho nên hắn dường như cố chấp tin tưởng nàng có thể, dù là không thể hắn cũng biến thành có thể!
Mà lúc này, lời Thiên Nhi truyền vào trong tai Mộ Chỉ Ly:
“Chỉ Ly, ngươi đã nghĩ kỹ sẽ tiến vào môn phái nào chưa?”
“Chưa nghĩ kỹ, những môn phái này dường như không tệ, ta không trông cậy vào lựa chọn tốt nhất, chỉ có thích hợp nhất với mình mới là thực tế nhất.”
Mộ Chỉ Ly chậm rãi lên tiếng nói, nàng nhìn ra, sự cường đại của môn phái, cũng không phải của chính mình.
Nếu ở trong môn phái cường đại mà bản thân mình không chiếm được tài nguyên tốt, chẳng bằng đi vào một môn phái bình thường, ít nhất mình có thể nhận được tài nguyên tương ứng tốt hơn một ít.
“Ta giúp ngươi phân tích một chút. Tốc độ tu luyện của ngươi cực nhanh, có thể tiến vào Thần Quyết cung. Kiếm Vị Ương cùng ngươi liên hệ đã cực kỳ mật thiết, cũng có thể tiến vào Quyết Vân phái. Phiêu Miểu thân pháp của ngươi đã đạt đến tầng thứ ba, với năng lực hiện giờ của ngươi tiến vào Tiêu Dao môn cũng không phải khó. Dược Tông cũng có thể đi, dùng y thuật của ngươi sau này đi vào đó sẽ đạt được đãi ngộ rất tốt. Bá Thiên tông cũng không tệ, dù sao ngươi tu luyện Cường Long Ngạo Thiên bí quyết, thân thể cực kỳ cường hãn…”
Một mạch nói ra, Mộ Chỉ Ly chưa có phản ứng, đầu Thiên Nhi đã đầy hắc tuyến rồi. Nàng thsaoế nào lại cảm thấy mình phân tích mà giống như không phân tích vậy, chủ yếu là vì Chỉ Ly quá yêu nghiệt! Mỗi môn phái dường như đều thích hợp với nàng ấy.
Mộ Chỉ Ly rực rỡ cười một tiếng:
“Thiên Nhi, ngươi phân tích thế này…”
“Được rồi, ta đổi lại góc độ phân tích. Nhiều môn phái đều có thể lựa chọn, như vậy ngươi nên lựa chọ môn phái cường đại một chút. Không cầu cường đại nhất, nhưng trong môn phái cường đại cũng có lợi cho ngươi, trong những môn phái này nhiều cơ hội, ngươi tìm môn đồ của Thiên Âm môn cũng thận tiện hơn chút ít. Thần Quyết cung cũng không tệ, bọn hắn dùng tu luyện của bản thân lấy tu vị cường đại làm trụ cột, còn lại mấy cái kia đều không cần, dù sao các loại kiếm một khi ngoài ý muốn không thấy hoặc là bị hao tổn, đối với thực lực của ngươi ảnh hưởng rất lớn, nhưng tu vị không thế. Cùng ý nghĩ ban đầu của ngươi rất giống.”
Nghe vậy Mộ Chỉ Ly cũng gật đầu:
“Hoàn toàn chính xác.”
Trước khi Thiên Nhi đưa ra phân tích nàng đã cảm thấy Thần Quyết cung không tệ, chỉ là giữa Thần Quyết cung và hai môn phái khác không có cách nào lựa chọn.
Hiện tại Thiên Nhi cũng hợp ý Thần Quyết cung, như vậy nàng liền có thể xác định.
Ngay lúc Mộ Chỉ Ly đưa ra quyết định, trưởng lão ở trên đài cao lần nữa lên tiếng:
“Hiện tại các vị có thể đem thẻ thân phận của các ngươi lấy ra, trước tiên chúng ta xếp tên một trăm người đứng đầu.”
Lão giả vuốt chòm râu dưới cằm, mỉm cười nói.
Vừa nói xong, mọi người đem thẻ thân phận ở trong ngực ra. Mộ Chỉ Ly nhìn thẻ thân hận màu đen trong tay, bên trên thẻ ghi rõ giá trị công huân rõ ràng là mười vạn, ban đầu chém giết yêu thú, giá trị chiến công của nàng nhiều lắm lên tới chín vạn, hơn nữa được ban thưởng một vạn, tổng cộng là mười vạn.
Sau một khắc mọi người lấy thẻ thân phận ra, một đạo hào quang sáng chói từ bên trong thẻ thân phận bắt đầu tràn ra, thẳng hướng bầu trời bắn đi.
Lúc này mọi người mới phát hiện, hiện tại trên không chỗ bọn hắn xuất hiện một hình tròn màu vàng, mà hào quang từ thể thân phận cũng hòa vào làm một với vòng tròn đó. Hình tròn này cơ hồ che chắn tầm mắt của tất cả mọi người, đem nhiều người vây quang trong vòng tròn đó. Người cẩn thận trước tiên phát hiện sự biến hóa của thẻ thân phận.
Mộ Chỉ Ly nhìn tia sáng từ thẻ thân phận màu đen trên tay chậm rãi độ lên một tầng màu vàng, màu vàng càng ngày càng đậm, cuối cùng đem trọn cái thẻ thân phận nhuộm thành màu vàng, như kim thạch.
Hàn Như Liệt nhìn thấy trong tay Mộ Chỉ Ly cầm thẻ thân phận màu vàng thì nở nụ cười:
“Ta nói nàng nhất định có thể, xem đi ta không có nói sai đâu.”
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly nghi hoặc hỏi:
“Ý chàng là gì?”
“Thẻ thân phận này nếu biến thành màu vàng, chứng minh nàng nằm trong mười tên đầu. Nếu là màu đỏ thì trong top một trăm, nếu vẫn là màu đen như cũ đó là một trăm tên về sau rồi.”
Hàn Như Liệt giải thích cho nàng, hắn cũng đã trải qua Thiên Huyền chiến trường, đối với cái này đương nhiên hiểu rõ.
Chỉ có điều hắn không gia nhập bất kỳ một môn phái nào mà thôi, Đinh Thục Nghi đi vào Thiên Huyền chiến trường cũng vậy, vào đây chỉ là để lịch lãm rèn luyện một hương diện khác cũng chứng minh năng lực của bọn hắn.
“Thì ra thế.”
Mộ Chỉ Ly hướng phía xung quanh nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy thẻ thân phận trong tay mấy người biến thành màu đỏ, chẳng qua đại bộ phận vẫn là màu đen như cũ, sau một khắc nàng chú ý tới thẻ thân phận của Tư Đồ Diêu cũng là màu vàng.
Xem ra hai người bọn họ đều nằm trong top mười tên a, chẳng qua thứ hạng này đều nằm trong dự liệu của nàng.
Xa xa, trong tay Đinh Thục Nghi cầm một thẻ thân phận màu vàng dẫn tới không ít người xung quanh hâm mộ, top mười tên a! Có thể tự mình lực chọn môn phái tiến vào a!
“Một trăm tên đầu đã xuất hiện, thẻ thân phận màu vàng là top mười tên, màu đỏ là top một trăm tên.”
Lão giả đơn giản tự thuật nói:
“Kế tiếp chính là việc sắp xếp top mười tên.”
Lão giă xoay người, hướng phía các trưởng lão khác gật đầu. Các vị trưởng lão đều giơ tay lên, Lăng Lạc Trần cũng không ngoại lệ, từng cột sáng theo tay bọn họ phát tán ra, hướng bia đá nằm ở ngọn núi phía sau bọn họ bắn đi.
Vốn là tấm bia đá bị tro bụi che kín, bây giờ dần dần tán đi, quang mang màu vàng phóng thích ra, chiếu sáng toàn bộ chiến trường Thiên Huyền. Đợi tia sáng này biến mất, mọi người nhìn thấy trên tấm bia đá viết: tên bài danh top mười chiến trường Thiên Huyền.
Mười tên người cùng với công huân giá trị đều viết ra rõ ràng, kiểu chưa lộ ra màu vàng bàng bạc và đại khí.
Cho nên nhìn thấy cảnh này chỉ có mấy người ở trên đài cao, tất nhiên có cả Lăng Lạc Trần. Nhìn thấy cảnh này, trên khuôn mặt bình tĩnh không có gợn sóng của Lăng Lạc Trần rốt cục cũng có một tia chấn động, đáy mắt tràn ngập phức tạp.
Quan hệ của bọ họ đã đạt tới hoàn cảnh như vậy sao? Dù lúc trước đã nghĩ tới khả năng này, nhưng khi chính thức nhìn thấy cảm giác vẫn không giống. Rất nhanh, Lăng Lạc Trần đã khôi phục bình tĩnh, hắn đã sớm nghĩ tới không phải sao?
Mặc dù nguời trong lòng nàng là người khác, đối với hắn không có bao nhiêu quan hệ, bởi vì chỉ cần trong lòng mình có nàng thì tốt rồi. Hắn nghĩ cả đời này ngoại trừ nàng ra cũng sẽ không có nữ tử khác đi vào trong lòng hắn. Yêu, kỳ thực chỉ là việc của một người.
So với cảm xúc chấn động ngắn ngủi của Lăng Lạc Trần, các trưởng lão khác tràn đầy kinh ngạc.
Bọn hắn biết rõ, nữ tử bị Hàn Như Liệt đả thương chính là vị hôn thê của hắn – Đinh Thục Nghi, như vậy nữ tử hiện tại được Hàn Như Liệt ôm vào trong ngực là người phương nào? Cảnh này nhìn thế nào cũng cảm thấy tựa hồ trái ngược với bình thường? Chẳng lẽ vì nữ tử trong ngực mà hắn đả thương vị hôn thê?
Cái này cũng không khỏi quá không thể tưởng tượng đi? Chẳng lẽ gần đây Hàn gia xuất hiện thay đổi gì mà bọn hắn chưa biết?
Lý trưởng lão kinh ngạc nhìn hai người kia, lúc trước lão luôn tìm thân ảnh Tư Đồ Diêu, vừa nhìn thấy cảnh này, nữ tử được Hàn Như Liệt ôm vào trong ngực không phải là Mộ Chỉ Ly sao?
Bọn hắn rất hiểu rõ hoàn cảnh lúc trước của Mộ Chỉ Ly, nàng bất quá là một nữ tử bình thường tới từ một tiểu vương quốc mà thôi, như thế nào lại cùng Hàn Như Liệt nhận thức? Xem bộ dáng này thì không phỉ nhận thức mới ngày một ngày hai, Hàn Như Liệt vì nàng mà buông tha vị hôn thê của hắn, đây chính là bí mật a.
Lão cảm thấy bọn họ đối với Mộ Chỉ Li đoán chừng có sai, bất luận thân phận lúc trước của nàng như thế nào, có Hàn Như Liệt đứng bên cạnh nàng đã không giống với trước kia.
Đinh Thục Nghi nhìn gắt gao Mộ Chỉ Ly, lúc này nàng cơ hồ có loại xúc động muốn chết. Lúc trước coi như dùng thực lực của nàng cùng Mộ Chỉ Ly bất phân thắng bại, nàng cũng không có cảm giác như vậy. Hôm nay có thể nói nàng ở trước mặt Mộ Chỉ Ly đã mất hết mặt mũi, nàng còn mặt mũi nào đối diện với tất cả đây?
Liệt ca ca căn bản không nghe nàng giải thích, hoặc là dù nàng có nói gì Liệt ca ca đều sẽ không tin tưởng, như vậy nàng đến tột cùng nên làm cái gì? Nhìn Mộ Chỉ Ly cười cực kỳ hạnh phúc, hai tay của nàng không khỏi đâm vào trong bùn đất, phảng phất không cảm thấy đau đớn gì.
Trong bụng tàn phá không chịu nổi, máu tươi theo khóe miệng không ngừng chảy xuống, trên ngón tay truyền đến đau đớn thua xa so với đau đớn trong lòng. Tất cả đều là vì Mộ Chỉ Ly, nếu không có sự xuất hiện của nàng ta, Liệt ca ca tuyệt đối sẽ không đối xử với nàng như thế.
Nàng đã không chiếm được, nàng cũng sẽ không để người khác có được! Nàng không muốn nhìn thấy nét mặt tươi cười sáng lại kia của Mộ Chỉ Ly, nét mặt tươi cười kia đang chà đạp lên bi thương của chính mình! Tuyệt đối không được!
Lúc này trong mắt Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt chỉ có đối phương, không chú ý tới ánh mắt ngoan độc của Đinh Thục Nghi, ngoan độc đến điên cuồng.
Tư Đồ Diêu lại chú ý tới, dù Đinh Thục Nghi che dấu rất sâu, nhưng hắn vẫn có thể thấy rất rõ ràng. Dù sao từ nhỏ đến lớn hắn đã nhìn qua quá nhiều người muôn hình muôn vẻ, trong lòng ôm tâm tư gì hắn đều có thể nhìn ra được. Xem ra Đinh Thuc Nghi này đã hận Chỉ Ly tới tận xương rồi.
Đối với chuyện này, tuy hắn không phải là người trong cuộc nhưng nhìn cảnh này hắn có thể hiểu rõ mọi chuyện. Hắn cảm thấy suy nghĩ trong lòng Đinh Thục Nghi rất kỳ quái, rõ ràng người có lỗi với nàng ta là Hàn Như Liệt, nhưng nàng ta đối với Hàn Như Liệt vẫ tràn đầy ý nghĩ yêu thương như cũ, mà Chỉ Ly là người vô tội ngược lại lại bị nàng ta hận thấu xương.
Có phải nàng ta hận sai người rồi không?
Rất nhanh, Mộ Chỉ Ly thoát khỏi cái ôm của Hàn Như Liệt, tư tưởng của nàng mặc dù không cổ hủ giống người bình thường, nhưng ôm ở trước mặt nhiều người như vậy cũng sẽ ngượng ngùng, chỉ là trước đó quá mức kích động nên mới như thế.
Hàn Như Liệt nhìn khuôn mặt có chút đỏ của Mộ Chỉ Ly, khóe mắt giương lên vui vẻ. Thời điểm Chỉ Ly thẹn thùng như vậy thật mỹ, gò má đỏ bừng làm nàng tăng thêm vài phần nhu tình con gái.
“Liệt, lúc trước vì Thiên Nhi không thoải mái. Cho nên chúng ta mới tới chậm một chút.”
Mộ Chỉ Ly giải thích, sau khi nhìn thấy cảnh Hàn Như Liệt nói chuyện cùng Đinh Thục Nghi, nàng cảm thấy việc trước đó không phải ngoài ý muốn mà do Thiên Nhi cố ý thử hắn.
Lúc trước nàng đã cảm thấy kỳ quặc, hiện tại càng nghĩ càng thấy không đúng, quay đầu vừa hay nhìn thấy Thiên Nhi chưa kịp thu hồi bộ dáng tươi cười khiến nàng càng xác định điểm này. Lập tức cũng thiêu được dụng tâm lương khổ của Thiên Nhi, nếu Thiên Nhi không sử dụng mưu kế, sợ là nàng sẽ không thấy được cảnh này.
Nghe vậy, Hàn Như Liệt nhìn mấy người đứng sau lưng Mộ Chỉ Ly, mấy người Hiên Viên Dật hắn đã gặp qua, nhưng xuất hiện thêm mấy khuôn mặt mới hắn chưa biết.
Thấy thế, Mộ Chỉ Ly cũng giới thiệu:
“Đây là tỷ muội tốt của ta – Thiên Nhi, người này là bằng hữu của Bụi Thái Lang tên A Vũ.”
Hàn Như Liệt đối với từng người cười gật đầu xem như chào hỏi. Chỉ Ly đến chiến trường Thiên Huyền ba năm, nhận thức vài bằng hữu cũng là bình thường, bất quá bằng hữu của Bụi Thái Lang, xem ra A Vũ cũng là yêu thú.
Thời điểm Mộ Chỉ Ly đang định giới thiệu Tư Đồ Diêu, Hàn Như Liệt đã lên tiếng nói trước:
“Vị này chính là Tư Đồ công tử của Dược Tông?”
Tư Đồ Dao cũng chắp tay nói:
“Hàn công tử, hân hạnh được gặp.”
Cả hai nhìn nhau cười bộ dạng giống như quen biết từ trước, chẳng qua khi nghe bọn hắn nói chuyện mới biết đây là lần đầu tiên bọn hắn gặp mặt, nếu không cũng sẽ không có nghi vấn như vậy rồi. bọn hắn như thế làm cho Mộ Chỉ Ly có chút kinh ngạc.
Nghe được lời nói của Tư Đồ Diêu, Hàn Như Liệt xác định mình không có đoán sai. Mọi người phân biệt hắn và Lăng Lạc Trần vô cùng tốt, căn cứ vào những thứ sẵn có là có thể đại khái đoán ra, mà Tư Đồ Dao thì không rõ ràng được như vậy.
So ra, Hàn Như Liệt cùng Lăng Lạc Trần nổi danh không phải một sớm một chiều, cách ăn mặc kỳ lạ của hai người lại càng khiến thanh danh của bọn hắn lan rộng, nhưng nhân tài kiệt xuất tuổi trẻ không phải chỉ có hai người bọn họ.
Mỗi môn phái hoặc gia tộc đều có tân tú của bọn hắn, đều là nhân tài khó có được, chỉ là có sự đối lập nên về sau có sự phân chia mạnh yếu mà thôi. Không thể nghi ngờ, thanh danh của Tư Đồ Diêu cũng rất rộng, ở giới luyện đan không ai không biết.
Thanh danh của hắn mới truyền ra mấy năm nay, như lực lượng bình thường trong khoảng thời gian ngắn để người ta biết đến. Sau đó mọi người mới biết rõ đây là tông chủ của Dược Tông cố ý làm vậy, thời gian trước không để cho Tư Đồ Diêu xuất hiện trước mắt người khác, vẫn luôn ẩn nấp tu luyện.
Thành tựu của Tư Đồ Diêu bất luận về thực lực hay y thuật đều không đơn giản, nghe nói Tư Đồ Diêu thân hình cao lớn, trên người hắn phát tán ra một loại khí phách thành thục, tuy không được coi là mỹ nam tử, nhưng khuôn mặt kiên nghị kia lại dễ dàng khiến người ta sinh ra hảo cảm. Cho nên nữ tử ái mộ hắn cũng không phải ít.
Hôm nay nhìn thấy, Hàn Như Liệt cũng có cảm giác như vậy, hắn tựa hồ trời sinh đã có loại lực lượng khiến người khác tin tưởng, làm người ta dễ dàng tin phục, cái này cũng có thể coi là một loại mị lực.
“Chúng ta cùng nhau đi a!”
Hàn Như Liệt lên tiếng nói, bọn hắn nhiều người đứng ở chỗ này cũng không phỉa chuyện hay. Nhìn Tư Đồ Diêu, hắn sao lại cảm giác bộ dáng của y dường như bình thản nhưng lại không đơn giản như vậy.
Thực tế ánh mắt y nhìn về phía Chỉ Ly có chút bất đồng, thân là nam tử Hàn Như Liệt suy đoán trước tiên tự nhiên là loại khả năng nào, chẳng lẽ Tư Đồ Diêu có ý với Chỉ Ly?
Nghĩ đến đây, hắn cảm thấy khả năng này thật lớn. Đối với mị lực của Chỉ Ly hắn gần đây hiểu rất rõ, Lăng Lạc Trần ngày thường vô tình vô dục cũng vì Chỉ Ly mà động tâm, với việc Tư Đồ Diêu động tâm tựa hồ cực kỳ bình thường.
Trong lòng không khỏi bay lên một chút cảm giác nguy cơ, xem ra sau này hắn phải cẩn thận nhiều hơn một chút mới được, nếu không tình địch càng ngày càng nhiều, hơn nữa từng người đều là nhân tài ưu tú, dù là hắn cũng sinh ra một chút áp lực.
Mọi người tiến vào trong đám người như thủy triều, thời điểm Hàn Như Liệt bước đi cũng không thèm liếc nhìn Đinh Thục Nghi một cái, tựa hồ nàng ta đã không tồn tại. Mộ Chỉ Ly cũng không để ý tới nàng ta, nàng không dư thừa thiện tâm, cũng không muốn làm bộ, giả bộ thiện lương thường sẽ hại chính mình, huống chi nàng không có tính cách như vậy.
Đinh Thục Nghi kinh ngạc nhìn mọi người đi lên phía trước, không cam lòng nhìn Hàn Như Liệt, nàng vẫn chờ, chờ hắn sẽ quay đầu lại, nhưng từ đầu đến cuối hắn cũng không quay lại liếc nàng một cái, trong lòng nàng lại nhỏ máu.
Lúc này những người hay ở cùng nàng một chỗ đều không xuất hiện bên cạnh nàng, thiếu chủ xuất hiện, hơn nữa thái độ của thiếu chủ rất rõ ràng, nếu bọn hắn còn xuất hiện giúp Đinh Thục Nghi chẳng phải sẽ hại chính mình? Huống chi nhìn thấy Đinh Thục Nghi thê thảm ngược lại bọn hắn cảm thấy rất vui vẻ.
Trên đài cao tất cả đều còn đang tiến hành.
“Tin tưởng mọi người đối với quy tắc của Thiên Huyền chến trường đã biết rõ, tất cả đều căn cứ vào giá trị chiến công của các ngươi để quyết định, một trăm tên đầu tiên có thể tiến vòa mười đại môn phái của chúng ta, mười tên đầu tiên có thể tự do lựa chọn môn phái tiến vào.
Trước đó ta đem tình hình chung của mười đại môn phái giới thiệu một lần, để cho mọi người thêm hiểu rõ.”
“Thần Quyết cung, liệt kê thực lực là một trong ba môn phái đứng đầu. Thần Quyết cung chủ yếu nhờ tăng tu vị để cường đại bản thân, cũng không nhờ vào thứ khác.
Quyết Vân phái, chủ yếu về kiếm khí, thông qua rèn luyện của bản thân mà luyện chế ra bảo kiếm cường đại, dựa vào kiếm mà tác chiến, kiếm còn người còn, kiếm mất người mất.
Tiêu Dao môn, chủ yếu tu thân pháp, trong tất cả các môn phái sở hữu tốc độ tuyệt đối là thứ nhất, thật ứng với hai chữ Tiêu Dao.
…”
Vị trưởng lão kia đem đặc điểm chủ yếu của mười đại môn phái giới thiệu qua, các môn phái không phải chỉ tu luyện những thứ này, ở các phương diện khác cũng có lướt qua, bất quá chủ yếu phát triển một loại mà thôi.
Nghiên cứu một loại, có thể làm cho bọn hắn trở thành bá chủ trên một phương diện, trái lại nếu từng phương diện đều không tệ nhưng lại không đạt đến cảnh giới cao nhất rất khó để lại tên tuổi.
Mộ Chỉ Ly nhìn Lăng Lạc Trần trên đài cao trong mắt hiện lên một ít kinh ngạc. Lâu không gặp, không nghĩ tới lần nữa gạp lại dĩ nhiên là ở chỗ này, môn phái của hắn là một trong mười đại môn phái? Khó trách, hắn tuổi còn trẻ mà đã ưu tú như vậy.
Hàn Như Liệt nhìn Mộ Chỉ Ly đang suy tư, lên tiếng hỏi:
“Ly Nhi, nàng muốn tiến vào môn phái kia sao?”
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly không trả lời vấn đề này, mà cười nói:
“Chàng sao biết rõ ta có thể tự lựa chọn môn phái? Có lẽ còn chưa có tư cách đó đây này.”
“Ta tin tưởng nàng, nhất định là được. Ly Nhi nhà ta là ưu tú nhất, nếu nàng không có tư cách thì người phương nào có tư cách?”
Trong mắt Hàn Như Liệt tràn ngập tự tin mãnh liệt, tựa hồ đã sớm biết rõ Mộ Chỉ Ly nhất định sẽ được như vậy.
“Ta không có tự tin như chàng đâu, đến lúc đó nếu thật không có hi vọng làm sao bây giờ?”
Mộ Chỉ Ly hỏi, trong mắt che giấu một tia giảo hoạt.
“Ly Nhi ưu tú như vậy, nếu không tiến vào môn phái đó cũng tổn thất của bọn họ, chẳng qua nhất định sẽ không đâu.”
Mộ Chỉ Ly nhìn Hàn Như Liệt, nàng thật nghi hoặc vì sao Hàn Như Liệt lại tự tin như thế? Việc nàng cùng Tư Đồ Diêu thi đấu lôi đài luyện đan đều đạt quán quân, hiển nhiên hắn không biết, nếu không sẽ không cho rằng mình chết rồi, loại tự tin này có chút khiến người ta khó lý giải nổi.
Mộ Chỉ Ly không biết, trong mắt Hàn Như Liệt nàng vĩnh viễn là người ưu tú nhất, cho nên hắn dường như cố chấp tin tưởng nàng có thể, dù là không thể hắn cũng biến thành có thể!
Mà lúc này, lời Thiên Nhi truyền vào trong tai Mộ Chỉ Ly:
“Chỉ Ly, ngươi đã nghĩ kỹ sẽ tiến vào môn phái nào chưa?”
“Chưa nghĩ kỹ, những môn phái này dường như không tệ, ta không trông cậy vào lựa chọn tốt nhất, chỉ có thích hợp nhất với mình mới là thực tế nhất.”
Mộ Chỉ Ly chậm rãi lên tiếng nói, nàng nhìn ra, sự cường đại của môn phái, cũng không phải của chính mình.
Nếu ở trong môn phái cường đại mà bản thân mình không chiếm được tài nguyên tốt, chẳng bằng đi vào một môn phái bình thường, ít nhất mình có thể nhận được tài nguyên tương ứng tốt hơn một ít.
“Ta giúp ngươi phân tích một chút. Tốc độ tu luyện của ngươi cực nhanh, có thể tiến vào Thần Quyết cung. Kiếm Vị Ương cùng ngươi liên hệ đã cực kỳ mật thiết, cũng có thể tiến vào Quyết Vân phái. Phiêu Miểu thân pháp của ngươi đã đạt đến tầng thứ ba, với năng lực hiện giờ của ngươi tiến vào Tiêu Dao môn cũng không phải khó. Dược Tông cũng có thể đi, dùng y thuật của ngươi sau này đi vào đó sẽ đạt được đãi ngộ rất tốt. Bá Thiên tông cũng không tệ, dù sao ngươi tu luyện Cường Long Ngạo Thiên bí quyết, thân thể cực kỳ cường hãn…”
Một mạch nói ra, Mộ Chỉ Ly chưa có phản ứng, đầu Thiên Nhi đã đầy hắc tuyến rồi. Nàng thsaoế nào lại cảm thấy mình phân tích mà giống như không phân tích vậy, chủ yếu là vì Chỉ Ly quá yêu nghiệt! Mỗi môn phái dường như đều thích hợp với nàng ấy.
Mộ Chỉ Ly rực rỡ cười một tiếng:
“Thiên Nhi, ngươi phân tích thế này…”
“Được rồi, ta đổi lại góc độ phân tích. Nhiều môn phái đều có thể lựa chọn, như vậy ngươi nên lựa chọ môn phái cường đại một chút. Không cầu cường đại nhất, nhưng trong môn phái cường đại cũng có lợi cho ngươi, trong những môn phái này nhiều cơ hội, ngươi tìm môn đồ của Thiên Âm môn cũng thận tiện hơn chút ít. Thần Quyết cung cũng không tệ, bọn hắn dùng tu luyện của bản thân lấy tu vị cường đại làm trụ cột, còn lại mấy cái kia đều không cần, dù sao các loại kiếm một khi ngoài ý muốn không thấy hoặc là bị hao tổn, đối với thực lực của ngươi ảnh hưởng rất lớn, nhưng tu vị không thế. Cùng ý nghĩ ban đầu của ngươi rất giống.”
Nghe vậy Mộ Chỉ Ly cũng gật đầu:
“Hoàn toàn chính xác.”
Trước khi Thiên Nhi đưa ra phân tích nàng đã cảm thấy Thần Quyết cung không tệ, chỉ là giữa Thần Quyết cung và hai môn phái khác không có cách nào lựa chọn.
Hiện tại Thiên Nhi cũng hợp ý Thần Quyết cung, như vậy nàng liền có thể xác định.
Ngay lúc Mộ Chỉ Ly đưa ra quyết định, trưởng lão ở trên đài cao lần nữa lên tiếng:
“Hiện tại các vị có thể đem thẻ thân phận của các ngươi lấy ra, trước tiên chúng ta xếp tên một trăm người đứng đầu.”
Lão giả vuốt chòm râu dưới cằm, mỉm cười nói.
Vừa nói xong, mọi người đem thẻ thân phận ở trong ngực ra. Mộ Chỉ Ly nhìn thẻ thân hận màu đen trong tay, bên trên thẻ ghi rõ giá trị công huân rõ ràng là mười vạn, ban đầu chém giết yêu thú, giá trị chiến công của nàng nhiều lắm lên tới chín vạn, hơn nữa được ban thưởng một vạn, tổng cộng là mười vạn.
Sau một khắc mọi người lấy thẻ thân phận ra, một đạo hào quang sáng chói từ bên trong thẻ thân phận bắt đầu tràn ra, thẳng hướng bầu trời bắn đi.
Lúc này mọi người mới phát hiện, hiện tại trên không chỗ bọn hắn xuất hiện một hình tròn màu vàng, mà hào quang từ thể thân phận cũng hòa vào làm một với vòng tròn đó. Hình tròn này cơ hồ che chắn tầm mắt của tất cả mọi người, đem nhiều người vây quang trong vòng tròn đó. Người cẩn thận trước tiên phát hiện sự biến hóa của thẻ thân phận.
Mộ Chỉ Ly nhìn tia sáng từ thẻ thân phận màu đen trên tay chậm rãi độ lên một tầng màu vàng, màu vàng càng ngày càng đậm, cuối cùng đem trọn cái thẻ thân phận nhuộm thành màu vàng, như kim thạch.
Hàn Như Liệt nhìn thấy trong tay Mộ Chỉ Ly cầm thẻ thân phận màu vàng thì nở nụ cười:
“Ta nói nàng nhất định có thể, xem đi ta không có nói sai đâu.”
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly nghi hoặc hỏi:
“Ý chàng là gì?”
“Thẻ thân phận này nếu biến thành màu vàng, chứng minh nàng nằm trong mười tên đầu. Nếu là màu đỏ thì trong top một trăm, nếu vẫn là màu đen như cũ đó là một trăm tên về sau rồi.”
Hàn Như Liệt giải thích cho nàng, hắn cũng đã trải qua Thiên Huyền chiến trường, đối với cái này đương nhiên hiểu rõ.
Chỉ có điều hắn không gia nhập bất kỳ một môn phái nào mà thôi, Đinh Thục Nghi đi vào Thiên Huyền chiến trường cũng vậy, vào đây chỉ là để lịch lãm rèn luyện một hương diện khác cũng chứng minh năng lực của bọn hắn.
“Thì ra thế.”
Mộ Chỉ Ly hướng phía xung quanh nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy thẻ thân phận trong tay mấy người biến thành màu đỏ, chẳng qua đại bộ phận vẫn là màu đen như cũ, sau một khắc nàng chú ý tới thẻ thân phận của Tư Đồ Diêu cũng là màu vàng.
Xem ra hai người bọn họ đều nằm trong top mười tên a, chẳng qua thứ hạng này đều nằm trong dự liệu của nàng.
Xa xa, trong tay Đinh Thục Nghi cầm một thẻ thân phận màu vàng dẫn tới không ít người xung quanh hâm mộ, top mười tên a! Có thể tự mình lực chọn môn phái tiến vào a!
“Một trăm tên đầu đã xuất hiện, thẻ thân phận màu vàng là top mười tên, màu đỏ là top một trăm tên.”
Lão giả đơn giản tự thuật nói:
“Kế tiếp chính là việc sắp xếp top mười tên.”
Lão giă xoay người, hướng phía các trưởng lão khác gật đầu. Các vị trưởng lão đều giơ tay lên, Lăng Lạc Trần cũng không ngoại lệ, từng cột sáng theo tay bọn họ phát tán ra, hướng bia đá nằm ở ngọn núi phía sau bọn họ bắn đi.
Vốn là tấm bia đá bị tro bụi che kín, bây giờ dần dần tán đi, quang mang màu vàng phóng thích ra, chiếu sáng toàn bộ chiến trường Thiên Huyền. Đợi tia sáng này biến mất, mọi người nhìn thấy trên tấm bia đá viết: tên bài danh top mười chiến trường Thiên Huyền.
Mười tên người cùng với công huân giá trị đều viết ra rõ ràng, kiểu chưa lộ ra màu vàng bàng bạc và đại khí.
Tác giả :
Mộ Anh Lạc