Xuyên Việt Chi Thú Nhân Dã Sinh Oa
Chương 66: Đối chất cùng thụy khắc
Nghe lời nói của Tạp Lạc Tư, sắc mặt Tu Nhĩ Tư cũng đã trở nên xanh mét, hắn thật sự thật không ngờ xú tiểu tử nhà mình thế nhưng làm ra loại chuyện này, trên toàn bộ Lạc Vân đại lục, thương tổn giống cái là trọng tội, càng miễn bàn hắn cư nhiên thương tổn hai giống cái, còn làm cho một trong số đó mang bảo bảo của chính mình. Hơn nữa nghe ý tứ trong lời nói của Tạp Lạc Tư, hình như Thụy Khắc còn bị một giống cái giáo huấn, rốt cuộc là do thực lực con nhà mình quá yếu hay là do đối phương quá lợi hại đây? Không nghĩ tới giống cái tên là Lục Văn Thụy kia không chỉ có được năng lực đặc thù như vậy, thực lực của bản thân y cũng rất là bưu hãn, thật đúng là một giống cái đặc biệt. Nhưng hiện tại, hắn tối đau đầu vẫn là chuyện về Thụy Lạp, dưới cái nhìn chăm chú của hai phụ thân đối phương, hắn cảm giác chính mình áp lực rất lớn, xem ra hôm nay hắn nhất định phải hảo hảo cấp cho Tạp Lạc Tư bọn họ một cái công đạo, hắn phải cẩn thận suy nghĩ.
Thụy Khắc ở bên cạnh đương nhiên cũng bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, hắn thật sự thật không ngờ Thụy Lạp sẽ đem chuyện tình hai người hợp mưu đối phó Lục Văn Thụy nói ra, thật sự là một kẻ ngu xuẩn, nghĩ đến đây, hắn nhịn không được liền trừng mắt nhìn Thụy Lạp, đáng tiếc hắn đã quên hôm nay ở đây không phải chỉ có một mình Thụy Lạp, cho nên ánh mắt của hắn lập tức liền gặp phải ánh mắt lạnh của Lôi Mông Đặc cùng Phỉ Nhĩ, mà Thụy Lạp vẫn như trước duy trì tư thế cúi đầu.
Thụy Khắc dưới cái nhìn của hai cặp mắt lạnh đối diện, nhịn không được sau lưng chợt lạnh, hắn lập tức thu hồi tầm mắt của mình, tiếp theo bắt đầu cúi đầu trầm tư, nếu Thụy Lạp thật sự đem chuyện này nói ra, đối với chính hắn cũng không có chỗ nào tốt, như vậy có lẽ là Lục Văn Thụy nói, ai, hắn thật đúng là liên tiếp bại dưới trong tay giống cái này.
Mà Tu Nhĩ Tư đang lo âu ở một bên đương nhiên là không biết, con nhà mình đến lúc này mà còn đang suy nghĩ đến chuyện thượng vàng hạ cám, trong khi hắn đang cố gắng nghĩ cách giải quyết tốt sự tình hôm nay, vì thế sau một lát trầm mặc, hắn rốt cục mở miệng nói:
”Tạp Lạc Tư tộc trưởng, đối với những chuyện của Thụy Khắc, ta trước hết hướng các ngươi giải thích, quả thật là ta không có dạy dỗ tốt hắn.”
Dứt lời, Tu Nhĩ Tư lôi kéo Thụy Khắc, ý bảo đối phương cùng hắn giải thích, không nghĩ tới Thụy Khắc hoàn toàn không muốn, hắn chỉ thản nhiên nói:
”Những lời các ngươi nói, ta đều nghe được, nhưng ta không cảm thấy chính mình có cái gì sai, về việc Thụy Lạp mang thai cùng với việc ta và hắn hợp mưu hại người, ta thật là hoàn toàn không biết gì cả.”
Hắn vừa thốt lên xong, tất cả mọi người có chút ngây ngẩn, bọn họ đều không nghĩ đến Thụy Khắc cư nhiên sẽ phủ nhận, ngay cả Tu Nhĩ Tư đối với việc này đều trở tay không kịp. Chỉ có hai người Tạp Lạc Tư cùng Lục Văn Thụy tựa hồ vẫn đều rất lạnh tĩnh, bọn họ sớm đã đoán trước đối phương phản ứng cùng phủ nhận.[Y-H: cha ck + con dâu hợp ghê] Nhưng lúc này Lôi Mông Đặc ngồi không yên, hắn cũng không quản tộc trưởng còn đang ở đó, hắn một bước xông lên, tiếp theo hắn cầm cánh tay Thụy Khắc, bắt đầu giận dữ hét:
”Ngươi nói ngươi không biết? bảo bảo trong bụng con ta đã 2 tháng, ngươi không biết? Tiểu tử ngươi đừng giả ngu, chẳng lẽ ngươi là muốn thử xem uy lực nắm tay của ta hay sao?”
Tu Nhĩ Tư ở một bên thấy thế cũng có chút nóng nảy, vội vàng nói thêm:
”Thụy Khắc, ngươi tốt nhất thừa nhận đi, *cấp mọi người nói cái khiêm*, sau đó chúng ta lại cùng nhau thương lượng một chút cách giải quyết chuyện này.”
“Ta cũng không biết các ngươi đang nói cái gì, con nhà ngươi có bảo bảo, vì cái gì sẽ tới tìm ta, thật sự là mạc danh kỳ diệu.”
Thụy Khắc đối với những lời khuyên bảo của phụ thân nhà mình giả vờ như không nhe thấy, vẫn phủ nhận như cũ.
Nghe được câu trả lời của hắn, Lôi Mông Đặc muốn lên đi đánh hắn mấy quyền, không nghĩ tới hắn vừa ra tay, đã bị một bàn tay chặn lại, tiếp theo bên tai hắn truyền đến thanh âm lạnh lùng của Tạp Lạc Tư,
”Lôi Mông Đặc, trở về, nếu hắn không thừa nhận, chúng ta trước hết đem sự tình đều nói cho bọn hắn biết rõ ràng cái đã.”
Lôi Mông Đặc nghe vậy, đành phải hít sâu vài lần, thế này mới không tình nguyện buông cánh tay Thụy Khắc ra, lui về bên người Phỉ Nhĩ cùng Thụy Lạp.
Lúc này Thụy Lạp đã nhẹ giọng khóc lên, hắn thật sự thật không ngờ Thụy Khắc thế nhưng da mặt dày như vậy, chuyện hắn làm cũng không dám thừa nhận, hắn thật sự là quá vô sỉ. Thụy Lạp chỉ cần nghĩ đến chính mình lại có bảo bảo với người như thế, liền nhịn không được khóc lên. Bất quá ở đây, trừ bỏ Phỉ Nhĩ thì không có ai phát hiện hắn khóc, lực chú ý của bọn họ đều không đặt ở trên người Thụy Lạp, mà là đều tập trung giải quyết vấn đề trước mắt đâu. Chỉ nghe Tạp Lạc Tư nói tiếp:
”Nếu Thụy Khắc không thừa nhận những chuyện chính mình làm, như vậy ta đành phải để Lục Văn Thụy kể rõ chuyện hắn và Thụy Lạp hợp mưu, còn có Pháp Lan là người nhìn thấy hắn từ trong phòng Thụy Lạp đi ra, sẽ đem sự tình nói hết một lần.”
Thụy Khắc nghe vậy cả kinh, hắn không nghĩ tới khi mình rời đi phòng của Thụy Lạp, cư nhiên bị những người khác thấy được, việc này khiến hắn không thế nào trấn định, cái này thật sự thảm, chính mình rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ?
Nhóm người Lục Văn Thụy sẽ không quản nội tâm của hắn rối rắm ra sao, y chính là cùng Pháp Lan một trước một sau đem chuyện tình chính mình biết đều nói hết ra.
Sau khi nghe xong hai người tự thuật, sắc mặt Tu Nhĩ Tư liền một trận xanh một trận trắng, hắn thật không ngờ con nhà mình thế nhưng sẽ thái quá như vậy, làm ra loại chuyện này, hơn nữa hắn còn kiên quyết không thừa nhận. Vì thế hắn thở phì phì mở miệng nói:
”Xú tiểu tử, hướng bọn họ giải thích nhanh lên, chính ngươi đã gây ra chuyện, chẳng lẽ ngay cả dũng khí thừa nhận đều không có sao?”
Đáng tiếc Thụy Khắc vẫn còn đang rối rắm, cho nên hắn cũng không có trả lời. Lục Văn Thụy thấy thế, cảm thấy sự tình thực phiền toái, vì thế y quyết định nhúng tay một chút, đem sự tình giải quyết nhanh lên, như vậy, y có thể cùng Mễ Lai Khắc đi dạo chung quanh, hoàn cảnh nơi này thật sự rất được, nếu bỏ lỡ cơ hội lần này, còn không biết khi nào thì mới có dịp đến nữa.
Nghĩ xong, Lục Văn Thụy đột nhiên đi tới trước mặt Thụy Khắc, ngay thời điểm đối phương nghi hoặc ngẩng đầu nhìn mình, y đột nhiên lộ ra một nụ cười rất là dụ hoặc, tiếp theo y ôn nhu nói:
”Thụy Khắc, ngươi có thể nói cho chúng ta biết vào buổi tối cuối cùng ở Hội trao đổi, ngươi rốt cuộc đã làm gì ta sao? Còn có kế hoạch của ngươi cùng Thụy Lạp trước đó là gì?”
Mấy người chung quanh y đều có chút nghi hoặc nhìn hai người bọn họ, không biết vì cái gì Lục Văn Thụy đột nhiên tiến lên, trực tiếp hỏi Thụy Khắc về sự tình trải qua, chẳng lẽ trực tiếp hỏi, hắn sẽ trả lời bọn họ sao? (^_^). Bất quá bọn họ cũng không có nghi hoặc lâu lắm, bởi vì ngay sau khi Lục Văn Thụy nói xong, Thụy Khắc đột nhiên bắt đầu nói rõ ràng tưởng tận chuyện tình buổi tối ngày hôm đó. Trong đó tất nhiên cũng bao gồm kế hoạch của hắn cùng với Thụy Lạp, còn có những chuyện hắn làm lúc trong nhà Lục Văn Thụy cùng Thụy Lạp buổi tối ngày hôm đó.
Tu Nhĩ Tư bọn họ nghe xong, sắc mặt đầu tiên là kinh ngạc, tận lực bồi tiếp là có chút mặt đỏ, bởi vì Thụy Khắc đem từng chi tiết đều miêu tả thực cụ thể, bao gồm quá trình hắn cùng với Lục Văn Thụy đánh nhau, cùng với chi tiết buổi tốt hắn cùng với Thụy Lạp trải qua cùng nhau.
Tạp Lạc Tư, Ngải Tư Đặc cùng Mễ Lai Khắc nhìn thấy Thụy Khắc có chút biểu tình lăng lăng, đều đoán ra nhất định là Lục Văn Thụy động tay động chân, làm cho chính hắn chủ động thừa nhận chuyện này, thật đúng là giảm bớt rất nhiều việc cho bọn họ, nghĩ đến đây, phụ tử bọn họ ba người đều nhìn nhau cười.
Mà Thụy Khắc sau khi đem sự tình đều nói xong, rốt cục sau cái búng tay của đối phương liền thanh tỉnh lại, *đáng tiếc gắn liền với thời gian đã tối muộn*, hắn chỉ nghe thấy lời nói của phụ thân hắn.
“Nếu Thụy Khắc đã chính mồm thừa nhận, tất cả mọi chuyện đều là hắn làm, tuy rằng trong đó cũng có Thụy Lạp tham dự, nhưng dù sao hiện tại hắn đã có bảo bảo của Thụy Khắc, chúng ta đây đều đem sai lầm trước kia của hắn buông đi. Tạp Lạc Tư tộc trưởng, chúng ta vẫn nên cử hành nghi thức kết bạn cho hai người bọn họ trước đi, chuyện còn lại thì sau khi hoàn thành xong nghi thức thì trao đổi tiếp, được không?”
“Ân, vậy được rồi, ta không có ý kiến gì, liền thừa dịp bụng của Thụy Lạp còn không có nổi lên, trước cho bọn hắn cử hành nghi thức đi. Về phần cụ thể thời gian, ngươi liền cùng Phỉ Nhĩ còn có Lôi Mông Đặc bọn họ thương lượng đi.”
Tạp Lạc Tư thản nhiên đáp, nếu đối phương tỏ vẻ nguyện ý phụ trách, như vậy hắn cũng không để ý chờ một chút. Vì thế chuyện cử hành nghi thức cho Thụy Lạp cùng Thụy Khắc ngay tại lúc Thụy Khắc còn trong mờ mịt thì đã được quyết định xong, Thụy Khắc có chút nghi hoặc đem ánh mắt hướng về phía Lục Văn Thụy đối diện, chỉ thấy đối phương đột nhiên lạnh lùng cười, hắn không khỏi cảm giác phía sau lưng phát lạnh, xem ra chuyện vừa rồi hẳn là giống như lần trước, đều là giống cái này làm ra, giống cái này thật là không dễ chọc.[Y-H: giờ mới biết thì muộn rồi]
Thụy Khắc có chút phẫn nộ thu hồi ánh mắt chính mình, bắt đầu tiếp tục rối rắm lên, hắn thật sự không muốn cùng Thụy Lạp kết thành bạn lữ, cho dù đối phương rất được, lại có bảo bảo của mình, nhưng hắn không thích đối phương, hắn rất hiểu tính cách đối phương, bọn họ là cùng loại, hắn cùng Thụy Lạp tuyệt đối không thể chung sống hoà bình.
Mà Thụy Lạp cũng thực không cam lòng, hắn không nghĩ tới sau khi Thụy Khắc kiêng quyết phủ nhận, tên Thụy không biết cùng Thụy Khắc nói cái gì, tiếp theo Thụy Khắc đã đem kế hoạch của bọn họ, bao gồm tình tiết cụ thể đêm đó của bọn họ đều nói ra, điều này làm cho hắn rất xấu hổ và giận dữ, hắn không hiểu Thụy Khắc như thế nào có thể đem loại chuyện này nói ra nữa. Cuối cùng khi mọi người quyết định cho hắn cùng Thụy Khắc cử hành nghi thức, hắn toàn bộ đều choáng váng, vì cái gì hắn cùng với tên ti bỉ Thụy Khắc này trở thành bạn lữ đâu, hắn chỉ thích một mình Mễ Lai Khắc ca ca, hắn không cần cùng người khác trở thành bạn lữ, đáng tiếc không ai để ý tới kháng nghị cùng không tình nguyện của hắn. [ẹc]
Mọi người đều vội vàng thương lượng thời gian nghi thức còn có công việc tương quan đến nghi thức, lúc này nhóm người Mễ Lai Khắc nhìn thấy đã không có chuyện của mình, liền nói một tiếng với Tạp Lạc Tư, tiếp theo liền ly khai phòng, bọn họ chuẩn bị du lãm vùng phụ cận một phen. Đại khái là trong số những người ở đây, chỉ có Thụy Lạp cùng bạn lữ tương lai của hắn là Thụy Khắc, bởi vì hai người sắp tiến hành nghi thức kết bạn cũng không là thực cam nguyện.
Mà lúc này, Lục Văn Thụy tâm tình tốt lắm cùng Mễ Lai Khắc bọn họ, bốn người tự nhiên sẽ không quan tâm tình cảnh trong phòng, chuyện này đều để cho tộc trưởng bọn họ để ý đi, bọn họ đã hoàn thành sứ mệnh của mình, cho nên mặc kệ sau đó phát sinh sự tình gì, đều không có quan hệ với bọn họ.
Ngải Tư Đặc cùng Mễ Lai Khắc nhìn Lục Văn Thụy cùng Pháp Lan tựa hồ hưng trí lắm, hai huynh đệ cũng không hẹn mà cùng lộ ra một nụ cười sủng nịch, tiếp theo bọn họ đột nhiên biến thành thú hình, sau đó nhanh chóng dùng cái đuôi cuốn người trong lòng mình lên lưng, trong hai tiếng kinh hô, bọn họ duỗi cánh, bắt đầu dọc theo bốn phía của Ốc Nhĩ Phu bộ lạc bay lên.
Mà Lục Văn Thụy cùng Pháp Lan sau vài giây kinh ngạc ngắn ngủi, đã bị cảnh đẹp trước mắt hấp dẫn, kia là tuyết sơn thuần trắng, đóa hoa kiều diễm, thật là rất đẹp. Tựa hồ là nhìn ra hai người bọn họ yêu thích, Mễ Lai Khắc cùng Ngải Tư Đặc đều cố ý bay chậm lại, làm cho hai người trên lưng mình có thể gần gũi cảm thụ cùng tiếp xúc hết thảy mấy thứ này.
Quả nhiên sau khi thỉnh thoảng bị đóa hoa cùng tuyết trắng phất quá thân thể, Lục Văn Thụy cùng Pháp Lan đều nhịn không được nở nụ cười, trong chốc lát bọn họ tò mò phủng một phen tuyết đến, trong chốc lát lại tháo xuống mấy đóa hoa tươi, tựa hồ ngoạn bất diệc nhạc hồ. Trong khoảng thời gian ngắn, hai người hai hổ chậm rãi phi hành xung quanh một mảnh tuyết sơn, thỉnh thoảng còn kèm theo vài tiếng cười, hình ảnh này tràn ngập ấm áp cùng hạnh phúc.
Vui chơi gần hết buổi chiều, Lục Văn Thụy bọn họ rốt cục mệt mỏi, hơn nữa trước đó bọn họ đã chạy hết 10 ngày đường, cần hảo hảo nghỉ ngơi, ăn một chút gì. Đợi cho bọn họ lại tìm được Tạp Lạc Tư, Tu Nhĩ Tư cùng Phỉ Nhĩ cùng với Lôi Mông Đặc đã đem sự tình đều thỏa thuận xong.
Bởi vì cần tổ chức nghi thức trước khi Tạp Lạc Tư bọn họ trở về bộ lạc, cho nên mọi người châm chước rất nhiều, rốt cục đem nghi thức kết bạn của Thụy Lạp cùng Thụy Khắc định ở 3 ngày hôm sau. Trong 3 ngày này, bọn họ phải vội vàng chuẩn bị những vật phẩm cần thiết cho nghi thức, trong đó bao gồm tế lễ cùng “giá y” của Thụy Lạp.
Mễ Lai Khắc bọn họ sau khi biết chuyện này, cũng không nói thêm cái gì, bởi vì chút sự tình này đều không tới phiên bọn họ đến hỗ trợ. Tu Nhĩ Tư tộc trưởng đã nói, vì biểu đạt xin lỗi bọn họ, các thứ liên quan đến nghi thức đều do Ốc Nhĩ Phu bộ lạc phụ trách.Vì thế sau khi thảo luận xong chuyện này, Tu Nhĩ Tư tộc trưởng liền phái tới vài thú nhân, để cho bọn họ mang theo mấy người của Thái Cách bộ lạc đi đến phòng bình thường dùng để chiêu đãi khách nhân nghỉ ngơi một chút, chờ buổi tối sẽ vì bọn họ tổ chức nghi thức hoan nghênh, kỳ thật đây cũng chính là thông tục ” Tẩy trần” đi.
Mà Tu Nhĩ Tư tộc trưởng sau khi tự mình công đạo về một ít sự tình cho tiệc tối, liền vội vàng túm Thụy Khắc ly khai, xem ra hắn muốn hảo hảo giáo huấn nhi tử nhà mình, về phần chuyện gì đã xảy sau đó thì vốn không có ai được biết.
Thụy Khắc ở bên cạnh đương nhiên cũng bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, hắn thật sự thật không ngờ Thụy Lạp sẽ đem chuyện tình hai người hợp mưu đối phó Lục Văn Thụy nói ra, thật sự là một kẻ ngu xuẩn, nghĩ đến đây, hắn nhịn không được liền trừng mắt nhìn Thụy Lạp, đáng tiếc hắn đã quên hôm nay ở đây không phải chỉ có một mình Thụy Lạp, cho nên ánh mắt của hắn lập tức liền gặp phải ánh mắt lạnh của Lôi Mông Đặc cùng Phỉ Nhĩ, mà Thụy Lạp vẫn như trước duy trì tư thế cúi đầu.
Thụy Khắc dưới cái nhìn của hai cặp mắt lạnh đối diện, nhịn không được sau lưng chợt lạnh, hắn lập tức thu hồi tầm mắt của mình, tiếp theo bắt đầu cúi đầu trầm tư, nếu Thụy Lạp thật sự đem chuyện này nói ra, đối với chính hắn cũng không có chỗ nào tốt, như vậy có lẽ là Lục Văn Thụy nói, ai, hắn thật đúng là liên tiếp bại dưới trong tay giống cái này.
Mà Tu Nhĩ Tư đang lo âu ở một bên đương nhiên là không biết, con nhà mình đến lúc này mà còn đang suy nghĩ đến chuyện thượng vàng hạ cám, trong khi hắn đang cố gắng nghĩ cách giải quyết tốt sự tình hôm nay, vì thế sau một lát trầm mặc, hắn rốt cục mở miệng nói:
”Tạp Lạc Tư tộc trưởng, đối với những chuyện của Thụy Khắc, ta trước hết hướng các ngươi giải thích, quả thật là ta không có dạy dỗ tốt hắn.”
Dứt lời, Tu Nhĩ Tư lôi kéo Thụy Khắc, ý bảo đối phương cùng hắn giải thích, không nghĩ tới Thụy Khắc hoàn toàn không muốn, hắn chỉ thản nhiên nói:
”Những lời các ngươi nói, ta đều nghe được, nhưng ta không cảm thấy chính mình có cái gì sai, về việc Thụy Lạp mang thai cùng với việc ta và hắn hợp mưu hại người, ta thật là hoàn toàn không biết gì cả.”
Hắn vừa thốt lên xong, tất cả mọi người có chút ngây ngẩn, bọn họ đều không nghĩ đến Thụy Khắc cư nhiên sẽ phủ nhận, ngay cả Tu Nhĩ Tư đối với việc này đều trở tay không kịp. Chỉ có hai người Tạp Lạc Tư cùng Lục Văn Thụy tựa hồ vẫn đều rất lạnh tĩnh, bọn họ sớm đã đoán trước đối phương phản ứng cùng phủ nhận.[Y-H: cha ck + con dâu hợp ghê] Nhưng lúc này Lôi Mông Đặc ngồi không yên, hắn cũng không quản tộc trưởng còn đang ở đó, hắn một bước xông lên, tiếp theo hắn cầm cánh tay Thụy Khắc, bắt đầu giận dữ hét:
”Ngươi nói ngươi không biết? bảo bảo trong bụng con ta đã 2 tháng, ngươi không biết? Tiểu tử ngươi đừng giả ngu, chẳng lẽ ngươi là muốn thử xem uy lực nắm tay của ta hay sao?”
Tu Nhĩ Tư ở một bên thấy thế cũng có chút nóng nảy, vội vàng nói thêm:
”Thụy Khắc, ngươi tốt nhất thừa nhận đi, *cấp mọi người nói cái khiêm*, sau đó chúng ta lại cùng nhau thương lượng một chút cách giải quyết chuyện này.”
“Ta cũng không biết các ngươi đang nói cái gì, con nhà ngươi có bảo bảo, vì cái gì sẽ tới tìm ta, thật sự là mạc danh kỳ diệu.”
Thụy Khắc đối với những lời khuyên bảo của phụ thân nhà mình giả vờ như không nhe thấy, vẫn phủ nhận như cũ.
Nghe được câu trả lời của hắn, Lôi Mông Đặc muốn lên đi đánh hắn mấy quyền, không nghĩ tới hắn vừa ra tay, đã bị một bàn tay chặn lại, tiếp theo bên tai hắn truyền đến thanh âm lạnh lùng của Tạp Lạc Tư,
”Lôi Mông Đặc, trở về, nếu hắn không thừa nhận, chúng ta trước hết đem sự tình đều nói cho bọn hắn biết rõ ràng cái đã.”
Lôi Mông Đặc nghe vậy, đành phải hít sâu vài lần, thế này mới không tình nguyện buông cánh tay Thụy Khắc ra, lui về bên người Phỉ Nhĩ cùng Thụy Lạp.
Lúc này Thụy Lạp đã nhẹ giọng khóc lên, hắn thật sự thật không ngờ Thụy Khắc thế nhưng da mặt dày như vậy, chuyện hắn làm cũng không dám thừa nhận, hắn thật sự là quá vô sỉ. Thụy Lạp chỉ cần nghĩ đến chính mình lại có bảo bảo với người như thế, liền nhịn không được khóc lên. Bất quá ở đây, trừ bỏ Phỉ Nhĩ thì không có ai phát hiện hắn khóc, lực chú ý của bọn họ đều không đặt ở trên người Thụy Lạp, mà là đều tập trung giải quyết vấn đề trước mắt đâu. Chỉ nghe Tạp Lạc Tư nói tiếp:
”Nếu Thụy Khắc không thừa nhận những chuyện chính mình làm, như vậy ta đành phải để Lục Văn Thụy kể rõ chuyện hắn và Thụy Lạp hợp mưu, còn có Pháp Lan là người nhìn thấy hắn từ trong phòng Thụy Lạp đi ra, sẽ đem sự tình nói hết một lần.”
Thụy Khắc nghe vậy cả kinh, hắn không nghĩ tới khi mình rời đi phòng của Thụy Lạp, cư nhiên bị những người khác thấy được, việc này khiến hắn không thế nào trấn định, cái này thật sự thảm, chính mình rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ?
Nhóm người Lục Văn Thụy sẽ không quản nội tâm của hắn rối rắm ra sao, y chính là cùng Pháp Lan một trước một sau đem chuyện tình chính mình biết đều nói hết ra.
Sau khi nghe xong hai người tự thuật, sắc mặt Tu Nhĩ Tư liền một trận xanh một trận trắng, hắn thật không ngờ con nhà mình thế nhưng sẽ thái quá như vậy, làm ra loại chuyện này, hơn nữa hắn còn kiên quyết không thừa nhận. Vì thế hắn thở phì phì mở miệng nói:
”Xú tiểu tử, hướng bọn họ giải thích nhanh lên, chính ngươi đã gây ra chuyện, chẳng lẽ ngay cả dũng khí thừa nhận đều không có sao?”
Đáng tiếc Thụy Khắc vẫn còn đang rối rắm, cho nên hắn cũng không có trả lời. Lục Văn Thụy thấy thế, cảm thấy sự tình thực phiền toái, vì thế y quyết định nhúng tay một chút, đem sự tình giải quyết nhanh lên, như vậy, y có thể cùng Mễ Lai Khắc đi dạo chung quanh, hoàn cảnh nơi này thật sự rất được, nếu bỏ lỡ cơ hội lần này, còn không biết khi nào thì mới có dịp đến nữa.
Nghĩ xong, Lục Văn Thụy đột nhiên đi tới trước mặt Thụy Khắc, ngay thời điểm đối phương nghi hoặc ngẩng đầu nhìn mình, y đột nhiên lộ ra một nụ cười rất là dụ hoặc, tiếp theo y ôn nhu nói:
”Thụy Khắc, ngươi có thể nói cho chúng ta biết vào buổi tối cuối cùng ở Hội trao đổi, ngươi rốt cuộc đã làm gì ta sao? Còn có kế hoạch của ngươi cùng Thụy Lạp trước đó là gì?”
Mấy người chung quanh y đều có chút nghi hoặc nhìn hai người bọn họ, không biết vì cái gì Lục Văn Thụy đột nhiên tiến lên, trực tiếp hỏi Thụy Khắc về sự tình trải qua, chẳng lẽ trực tiếp hỏi, hắn sẽ trả lời bọn họ sao? (^_^). Bất quá bọn họ cũng không có nghi hoặc lâu lắm, bởi vì ngay sau khi Lục Văn Thụy nói xong, Thụy Khắc đột nhiên bắt đầu nói rõ ràng tưởng tận chuyện tình buổi tối ngày hôm đó. Trong đó tất nhiên cũng bao gồm kế hoạch của hắn cùng với Thụy Lạp, còn có những chuyện hắn làm lúc trong nhà Lục Văn Thụy cùng Thụy Lạp buổi tối ngày hôm đó.
Tu Nhĩ Tư bọn họ nghe xong, sắc mặt đầu tiên là kinh ngạc, tận lực bồi tiếp là có chút mặt đỏ, bởi vì Thụy Khắc đem từng chi tiết đều miêu tả thực cụ thể, bao gồm quá trình hắn cùng với Lục Văn Thụy đánh nhau, cùng với chi tiết buổi tốt hắn cùng với Thụy Lạp trải qua cùng nhau.
Tạp Lạc Tư, Ngải Tư Đặc cùng Mễ Lai Khắc nhìn thấy Thụy Khắc có chút biểu tình lăng lăng, đều đoán ra nhất định là Lục Văn Thụy động tay động chân, làm cho chính hắn chủ động thừa nhận chuyện này, thật đúng là giảm bớt rất nhiều việc cho bọn họ, nghĩ đến đây, phụ tử bọn họ ba người đều nhìn nhau cười.
Mà Thụy Khắc sau khi đem sự tình đều nói xong, rốt cục sau cái búng tay của đối phương liền thanh tỉnh lại, *đáng tiếc gắn liền với thời gian đã tối muộn*, hắn chỉ nghe thấy lời nói của phụ thân hắn.
“Nếu Thụy Khắc đã chính mồm thừa nhận, tất cả mọi chuyện đều là hắn làm, tuy rằng trong đó cũng có Thụy Lạp tham dự, nhưng dù sao hiện tại hắn đã có bảo bảo của Thụy Khắc, chúng ta đây đều đem sai lầm trước kia của hắn buông đi. Tạp Lạc Tư tộc trưởng, chúng ta vẫn nên cử hành nghi thức kết bạn cho hai người bọn họ trước đi, chuyện còn lại thì sau khi hoàn thành xong nghi thức thì trao đổi tiếp, được không?”
“Ân, vậy được rồi, ta không có ý kiến gì, liền thừa dịp bụng của Thụy Lạp còn không có nổi lên, trước cho bọn hắn cử hành nghi thức đi. Về phần cụ thể thời gian, ngươi liền cùng Phỉ Nhĩ còn có Lôi Mông Đặc bọn họ thương lượng đi.”
Tạp Lạc Tư thản nhiên đáp, nếu đối phương tỏ vẻ nguyện ý phụ trách, như vậy hắn cũng không để ý chờ một chút. Vì thế chuyện cử hành nghi thức cho Thụy Lạp cùng Thụy Khắc ngay tại lúc Thụy Khắc còn trong mờ mịt thì đã được quyết định xong, Thụy Khắc có chút nghi hoặc đem ánh mắt hướng về phía Lục Văn Thụy đối diện, chỉ thấy đối phương đột nhiên lạnh lùng cười, hắn không khỏi cảm giác phía sau lưng phát lạnh, xem ra chuyện vừa rồi hẳn là giống như lần trước, đều là giống cái này làm ra, giống cái này thật là không dễ chọc.[Y-H: giờ mới biết thì muộn rồi]
Thụy Khắc có chút phẫn nộ thu hồi ánh mắt chính mình, bắt đầu tiếp tục rối rắm lên, hắn thật sự không muốn cùng Thụy Lạp kết thành bạn lữ, cho dù đối phương rất được, lại có bảo bảo của mình, nhưng hắn không thích đối phương, hắn rất hiểu tính cách đối phương, bọn họ là cùng loại, hắn cùng Thụy Lạp tuyệt đối không thể chung sống hoà bình.
Mà Thụy Lạp cũng thực không cam lòng, hắn không nghĩ tới sau khi Thụy Khắc kiêng quyết phủ nhận, tên Thụy không biết cùng Thụy Khắc nói cái gì, tiếp theo Thụy Khắc đã đem kế hoạch của bọn họ, bao gồm tình tiết cụ thể đêm đó của bọn họ đều nói ra, điều này làm cho hắn rất xấu hổ và giận dữ, hắn không hiểu Thụy Khắc như thế nào có thể đem loại chuyện này nói ra nữa. Cuối cùng khi mọi người quyết định cho hắn cùng Thụy Khắc cử hành nghi thức, hắn toàn bộ đều choáng váng, vì cái gì hắn cùng với tên ti bỉ Thụy Khắc này trở thành bạn lữ đâu, hắn chỉ thích một mình Mễ Lai Khắc ca ca, hắn không cần cùng người khác trở thành bạn lữ, đáng tiếc không ai để ý tới kháng nghị cùng không tình nguyện của hắn. [ẹc]
Mọi người đều vội vàng thương lượng thời gian nghi thức còn có công việc tương quan đến nghi thức, lúc này nhóm người Mễ Lai Khắc nhìn thấy đã không có chuyện của mình, liền nói một tiếng với Tạp Lạc Tư, tiếp theo liền ly khai phòng, bọn họ chuẩn bị du lãm vùng phụ cận một phen. Đại khái là trong số những người ở đây, chỉ có Thụy Lạp cùng bạn lữ tương lai của hắn là Thụy Khắc, bởi vì hai người sắp tiến hành nghi thức kết bạn cũng không là thực cam nguyện.
Mà lúc này, Lục Văn Thụy tâm tình tốt lắm cùng Mễ Lai Khắc bọn họ, bốn người tự nhiên sẽ không quan tâm tình cảnh trong phòng, chuyện này đều để cho tộc trưởng bọn họ để ý đi, bọn họ đã hoàn thành sứ mệnh của mình, cho nên mặc kệ sau đó phát sinh sự tình gì, đều không có quan hệ với bọn họ.
Ngải Tư Đặc cùng Mễ Lai Khắc nhìn Lục Văn Thụy cùng Pháp Lan tựa hồ hưng trí lắm, hai huynh đệ cũng không hẹn mà cùng lộ ra một nụ cười sủng nịch, tiếp theo bọn họ đột nhiên biến thành thú hình, sau đó nhanh chóng dùng cái đuôi cuốn người trong lòng mình lên lưng, trong hai tiếng kinh hô, bọn họ duỗi cánh, bắt đầu dọc theo bốn phía của Ốc Nhĩ Phu bộ lạc bay lên.
Mà Lục Văn Thụy cùng Pháp Lan sau vài giây kinh ngạc ngắn ngủi, đã bị cảnh đẹp trước mắt hấp dẫn, kia là tuyết sơn thuần trắng, đóa hoa kiều diễm, thật là rất đẹp. Tựa hồ là nhìn ra hai người bọn họ yêu thích, Mễ Lai Khắc cùng Ngải Tư Đặc đều cố ý bay chậm lại, làm cho hai người trên lưng mình có thể gần gũi cảm thụ cùng tiếp xúc hết thảy mấy thứ này.
Quả nhiên sau khi thỉnh thoảng bị đóa hoa cùng tuyết trắng phất quá thân thể, Lục Văn Thụy cùng Pháp Lan đều nhịn không được nở nụ cười, trong chốc lát bọn họ tò mò phủng một phen tuyết đến, trong chốc lát lại tháo xuống mấy đóa hoa tươi, tựa hồ ngoạn bất diệc nhạc hồ. Trong khoảng thời gian ngắn, hai người hai hổ chậm rãi phi hành xung quanh một mảnh tuyết sơn, thỉnh thoảng còn kèm theo vài tiếng cười, hình ảnh này tràn ngập ấm áp cùng hạnh phúc.
Vui chơi gần hết buổi chiều, Lục Văn Thụy bọn họ rốt cục mệt mỏi, hơn nữa trước đó bọn họ đã chạy hết 10 ngày đường, cần hảo hảo nghỉ ngơi, ăn một chút gì. Đợi cho bọn họ lại tìm được Tạp Lạc Tư, Tu Nhĩ Tư cùng Phỉ Nhĩ cùng với Lôi Mông Đặc đã đem sự tình đều thỏa thuận xong.
Bởi vì cần tổ chức nghi thức trước khi Tạp Lạc Tư bọn họ trở về bộ lạc, cho nên mọi người châm chước rất nhiều, rốt cục đem nghi thức kết bạn của Thụy Lạp cùng Thụy Khắc định ở 3 ngày hôm sau. Trong 3 ngày này, bọn họ phải vội vàng chuẩn bị những vật phẩm cần thiết cho nghi thức, trong đó bao gồm tế lễ cùng “giá y” của Thụy Lạp.
Mễ Lai Khắc bọn họ sau khi biết chuyện này, cũng không nói thêm cái gì, bởi vì chút sự tình này đều không tới phiên bọn họ đến hỗ trợ. Tu Nhĩ Tư tộc trưởng đã nói, vì biểu đạt xin lỗi bọn họ, các thứ liên quan đến nghi thức đều do Ốc Nhĩ Phu bộ lạc phụ trách.Vì thế sau khi thảo luận xong chuyện này, Tu Nhĩ Tư tộc trưởng liền phái tới vài thú nhân, để cho bọn họ mang theo mấy người của Thái Cách bộ lạc đi đến phòng bình thường dùng để chiêu đãi khách nhân nghỉ ngơi một chút, chờ buổi tối sẽ vì bọn họ tổ chức nghi thức hoan nghênh, kỳ thật đây cũng chính là thông tục ” Tẩy trần” đi.
Mà Tu Nhĩ Tư tộc trưởng sau khi tự mình công đạo về một ít sự tình cho tiệc tối, liền vội vàng túm Thụy Khắc ly khai, xem ra hắn muốn hảo hảo giáo huấn nhi tử nhà mình, về phần chuyện gì đã xảy sau đó thì vốn không có ai được biết.
Tác giả :
Thanh Sa Ti Lũ