Xuyên Việt Chi Đại Luyện Đan Sư
Chương 27
Chương 27
Mặc Vân Hi ngẩng đầu nhìn lại, người nói chuyện chính là một thiếu niên nhìn qua xấp xỉ tuổi cậu, một đầu tóc hồng, cười rộ lên lộ ra hai cái răng hổ, nhìn giống như ánh mặt trời.
“Oa ~ thơm quá a, mấy người ăn cái gì vậy, có thể cho tôi nếm thử chút không?” Tính cách thiếu niên cũng thực sáng sủa, bộ dáng tùy tiện ăn uống này khá giống Mặc Vân Hi.
“Nhạ ~ thịt khô, cho cậu nếm thử chút.” Mặc Vân Hi đưa mấy miếng cho cậu ta.
Thiếu niên cười hì hì chạy đến chỗ trống cạnh Mặc Vân Hi bọn họ, “Xin chào, tôi là Mark • Myron, gọi tôi Mark là được.”
“Xin chào, tôi gọi là Mặc Vân Hi.” Mặc Vân Hi mắt nhìn Lăng Phong thờ ơ cùng Tề Vũ cười tủm tỉm ăn cơm đặc biệt, do dự không biết có nên giới thiệu cho Mark hay không.
“Ngô ~~ thịt khô này ăn quá ngon, mọi người mua ở đâu vậy?” Mark một bên tước thịt khô, mồm miệng không rõ hỏi Mặc Vân Hi, “Đúng rồi, mấy người cũng là đến Ao Luosai Messi Zell đi, tôi thì đến trường, về sau có thể cùng ra ngoài chơi.”
“Cậu là học sinh? Cậu học trường nào?” Mặc Vân Hi tò mò hỏi.
“Tôi là tân sinh năm nay của học viện đế đô Saint Ovendo, đây chính là giấc mộng đại học của tôi.” Mark tò mò nhìn Lăng Phong cùng Tề Vũ, “Bọn họ là bạn của cậu sao?”
“Ngạch ~ đúng vậy, vị này chính là Lăng Phong, bạn… của tôi, vị này chính là Tề Vũ.” Chậc, nguyên lai là bạn học tương lai, Mặc Vân Hi không biết nên giới thiệu Lăng Phong như thế nào nữa, nhưng cậu thật sự không muốn nói ra thân phận xấu hổ của mình, chỉ hy vọng Lăng Phong có thể chừa chút mặt mũi cho cậu.
Lăng Phong hướng Mark gật đầu, tiếp tục ăn thịt khô, cũng không vạch trần Mặc Vân Hi.
Tề Vũ mỉm cười cùng Mark chào hỏi, “Xin chào, tôi là Tề Vũ, thật là trùng hợp, Vân Hi cũng là đi học ở học viện Saint Ovendo.”
“A? Cậu cũng là học viên của Saint Ovendo? Thật trùng hợp, tôi là tân sinh hệ người máy, cậu thì sao?” Mark kích động nhìn Mặc Vân Hi, không nghĩ tới nhanh như vậy đã có thể kết giao với bạn cùng trường, thật sự là quá tốt.
“Tôi ~” Mặc Vân Hi do dự nhìn nhìn Tề Vũ.
“Ha ha, Vân Hi là học hệ dược, cũng là tân sinh năm nay.” Tề Vũ giúp Mặc Vân Hi trả lời.
“Kia thực thật tốt quá, cậu trọ ở trường sao? Chúng ta về sau có thể thường xuyên cùng nhau chơi đùa rồi!” Mark hưng phấn nói.
“Không, cậu ta không ở trong trường.” Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng của Lăng Phong đột nhiên vang lên, “Cậu ấy ở chỗ ta.”
Mặc Vân Hi xấu hổ gật đầu, “Khụ ~ đúng vậy, chúng tôi ở cùng chỗ, bất quá có cơ hội chúng ta vẫn là có thể cùng nhau chơi đùa.”
“Nga, như vậy a, không quan hệ, tôi có thời gian có thể đi tìm mấy người, đúng rồi, thịt khô này ăn ngon quá, cậu nói cho tôi chỗ nào bán đi?” Mark ăn xong miếng thịt khô cuối cùng trong tay, ánh mắt chăm chú nhìn thịt khô trong tay Lăng Phong.
Lăng Phong hoàn toàn không nhìn ánh mắt của cậu ta, tự cố tự địa ăn.
Mặc Vân Hi nhìn Lăng Phong, cũng không dám để Mark ăn thịt khô trong tay Lăng Phong, “Ngạch, nếu cậu thích lần sau tôi sẽ làm nhiều hơn, mọi người cùng nhau ăn.”
“A? Này là cậu làm ? Trời! Mặc Mặc cậu thực rất có khả năng, về sau nếu ai cưới cậu, thật sự là rất có phục đó!” Mark quyết định, người bạn tên Mặc Vân Hi này cậu nhất định phải kết giao, ngẫm lại liền chảy nước miếng a.
Mặc Vân Hi trợn tròn mắt, “Cái gì a, tôi là con trai!”
“Ngạch, tôi biết, bất quá Mặc Mặc cậu thật sự bộ dáng thực hiền thục, tôi cũng không biết vì cái gì, chính là cảm thấy cậu thực thích hợp lập gia đình, ha ha ~!” Mark là một tên nhanh mồm nhanh miệng, cũng không quản Mặc Vân Hi có mất hứng hay không.
“Cậu người này ~ ai, quên đi!” Mặc Vân Hi cũng biết chính mình hiện tại bộ dáng như con gái, tức giận cũng không tốt, bất quá cậu càng cảm thấy hứng thú đối với một chuyện khác, “Mark, cậu nói cậu là hệ người máy?”
“Ân, phải a, tôi bây giờ là dị năng võ giả cấp 3, thiên phú không cao lắm, hơn nữa là thổ hệ lực lượng hình, cho nên chỉ có thể lái người máy.” Đối với điểm ấy cậu không để ý lắm, anh trai cậu tham gia quân ngũ, cậu học hệ người máy, về sau tám phần cũng sẽ vào quân bộ.
“Oa ~ vậy cậu có người máy sao? Có thể cho tôi xem không?” Mặc Vân Hi đi vào thế giới tương lai, hiện tại tiếc nuối duy nhất chính là không được tận mắt nhìn thấy người máy, cho dù Lăng Phong nói rất nhiều lần người máy không lợi hại thế nào, nhưng cậu vẫn đối với tư liệu người máy chảy nước miếng thật lâu!
“Tốt, chờ đến trường học tôi cho cậu xem, cậu còn có thể ngồi trong đó, bất quá kích hoạt trạng thái chiến đấu thì không được, sẽ làm cậu bị thương.” Mark thực sảng khoái đáp ứng.
“Quá tuyệt vời! Cậu thật là anh em tốt!” Mặc Vân Hi cảm thấy cậu cùng Mark nhất định có thể trở thành bạn tốt, cậu thích người sảng khoái.
Dọc theo đường đi Mặc Vân Hi cùng Mark đều líu ríu tán gẫu không yên, Tề Vũ ở một bên nhìn tư liệu, thường thường cũng sẽ cười nói hai câu, không cảm thấy cảm giác nặng nề khi đi chung, không khí rất náo nhiệt, thẳng đến buổi tối, Lăng Phong lạnh lùng nói một câu, “Ngủ, đừng làm ồn.”
Ba người liền tự động tự giác ngậm miệng lại, Mark cũng lưu luyến trở về chỗ ngồi của mình, thời điểm 11 giờ, trên cơ bản mọi người đều đang ngủ, ánh sáng tối dần xuống, chỉ có hai hành khách còn mở đèn trên tay vịn ghế ngồi.
Mặc Vân Hi ngủ mơ mơ màng màng, chỉ cảm thấy có người đem cậu kéo qua, mùi hương quen thuộc làm cho cậu cảm giác thập phần an tâm, cậu theo bản năng hướng lồng ngực người nọ nhích lại gần, lại nặng nề ngủ say.
Tề Vũ thân là dị năng võ giả cao cấp, đối với hoàn cảnh chung quanh cực kỳ mẫn cảm, cho dù ở trong bóng tối cũng có thể đại khái nhận ra tình huống cơ bản. Anh không tiếng động nhìn chằm chằm hai người ôm nhau ngủ, đôi mắt hồ ly hẹp dài hiện lên một tia sáng không rõ.
Buổi sáng 8 giờ, Mặc Vân Hi bị Mark lay tỉnh, “Mặc Mặc, Mặc Mặc, chớ ngủ, sắp đến Ao Luosai Messi Zell rồi.”
Mặc Vân Hi còn buồn ngủ, mái tóc ngắn mềm mại màu cây đay rối tung, đôi mắt hạnh nửa mở, mới vừa tỉnh ngủ nên mặt còn có chút hồng nhuận, “Oa ~ Mặc Mặc cậu thật sự là rất đáng yêu đó!” Mark đang muốn một phen nhào qua, lại bị Lăng Phong nhẹ nhàng đẩy một cái ngã về ghế ngồi. Mark không khỏi sửng sốt, thật mạnh! Người này gọi là Lăng Phong, tuy rằng ngày hôm qua chỉ biết thực lực của anh ta khẳng định ở trên mình, nhưng không nghĩ tới lại mạnh như vậy? Rõ ràng cùng năm với mình.
“Ân? Nhanh vậy sao?” Mặc Vân Hi còn đang mông lung muốn làm rõ trạng huống, “Mark? Cậu làm sao vậy?”
Mark phục hồi tinh thần lại, vừa cười mị mị đối Mặc Vân Hi nói, “Mặc Mặc, tôi xuống phi thuyền sẽ đến trường học nhận phòng ký túc xá, không thể giúp cậu, tôi lưu địa chỉ hòm thư cho cậu, sau lễ khai giảng, nếu cậu tới trường học nhớ tìm tôi đó!” Vốn Mark muốn nói mấy ngày nay sẽ tìm thời gian đi tìm Mặc Vân Hi, nhưng nhìn nhìn Lăng Phong mặt lạnh băng, liền không dám nói ra miệng.
“Ân, tốt, chúng ta gặp ở trường!” Mặc Vân Hi cao hứng nhận lấy địa chỉ hòm thư của Mark, đây là người bạn đầu tiên cậu kết giao ở trường, không nên bỏ lỡ!
9 giờ, phi thuyền ngừng ở chuyển trung trạm tại thành tây Ao Luosai Messi Zell, Tề Vũ dẫn đầu đi xuống phi thuyền, Mặc Vân Hi cùng Mark nói lời từ biệt rồi theo sát Lăng Phong tìm Tề Vũ ở cửa ra, anh ta đỗ một chiếc phi xa màu bạc ở bên ngoài chờ bọn cậu.
Lăng Phong cùng Mặc Vân Hi lên phi xa, Tề Vũ hỏi, “Phong, về nhà cậu trước hay là về bổn gia trước?”
“Nhà tôi, buổi chiều tôi tự mình về.” Lăng Phong tựa hồ không quá thích đề tài này, trầm mặc nhìn Ao Luosai Messi Zell quen thuộc ngoài cửa xe, lại nhớ tới cái chỗ này.
“Tốt, Vân Hi muốn về nhà không? Tôi lát nữa không có việc gì, cũng có thể đưa cậu về.” Tề Vũ cười nhìn về phía Mặc Vân Hi.
Mặc Vân Hi vừa lúc nhìn phong cảnh bên ngoài xe, cùng với những gì cậu thấy ở thế giới giả tưởng thì không khác lắm, toàn bộ thành thị hiện đại lại mang theo nồng đậm phong cách châu âu, nhưng lại cũng có thể kỳ diệu dung hợp lại với nhau.
“A? Tôi?” Mặc Vân Hi chợt nhớ đến cha cũng ở Ao Luosai Messi Zell, “Tôi ~ tôi không quay về, không nghĩ trở về.” Cậu khẳng định hiện tại trong cái nhà kia không ai hoan nghênh cậu, hơn nữa cậu cũng không nhận thức cái gọi là “thân nhân “, vẫn là không nên tiếp xúc nhiều thì tốt hơn.
Tề Vũ lý giải gật đầu, “Được rồi, ngày mai tôi đưa cậu tới trường học làm thủ tục nhập học, nhận chương trình học cùng chế phục.”
“Được, cám ơn Tề trợ lý!”
Phi xa chậm rãi chạy vào một tiểu khu sa hoa. Nơi này nếu nói là nhà, không bằng nói là biệt thự nhỏ độc lập, kết cấu hai ba tầng, tuy rằng chiếm diện tích không lớn, nhưng mỗi hộ đều có tiểu viện cùng ga ra riêng, hơn nữa cửa tiểu khu có hệ thống bảo an nghiêm mật, trong tiểu khu thực im lặng, hơn nữa hoàn cảnh cùng xanh hoá đều phi thường tốt.
Tề Vũ đem xe dừng ở trước một tiểu lâu hai tầng, “Phong, xe ở ga ra, buổi chiều tôi không cùng cậu về được, có chút việc phải về công ty, Vân Hi, ngày mai buổi sáng 9 giờ tới đón cậu, xin chào.”
“Tốt, cám ơn Tề trợ lý ~” sau khi Mặc Vân Hi cùng Tề Vũ nói lời từ biệt thì đi theo Lăng Phong vào biệt thự, bên trong trang hoàng vẫn là phong cách nhất quán của Lăng Phong, đơn giản mấy màu đen trắng xám, đường nét lưu loát, không có trang trí gì thêm.
“Oa, nơi này so với nhà ở Seterr thành lớn hơn, cũng là tự ngài kiếm tiền mua sao?” Mặc Vân Hi tò mò nhìn khắp nơi.
“Không phải, là gia tộc cung cấp, cách trường học rất gần.”
Mặc Vân Hi nhận ra Lăng Phong từ lúc xuống phi thuyền đã bắt đầu kì quái, áp khí rất không thích hợp, vẫn luôn nặng nề, “BOSS, phòng của tôi ở đâu? Đúng rồi, ngài có đói bụng không? Tôi làm đồ ăn cho ngài nhé, bữa tối ngày hôm qua ngài cũng không ăn.”
“Không cần, tận cùng hành lang trên lầu là phòng ngủ, cậu tự mình thu xếp đồ đạc, ta buổi tối trở về.” Nói xong, Lăng Phong cũng không quay đầu lại liền đi ra cửa.
Mặc Vân Hi nhìn bóng dáng Lăng Phong, cảm thấy Lăng Phong tựa hồ đã thật lâu không lãnh đạm với cậu như vậy, anh ta đây là làm sao vậy?
Lăng Phong đi rồi, Mặc Vân Hi lại bắt đầu chuyển vòng vo. Cậu đầu tiên là đem tiểu VI ra khỏi không gian, sau đó lại lấy ra rất nhiều bát đũa bồn chậu và vân vân, cậu lường trước căn hộ của Lăng Phong bên này hẳn là không có gì, cho nên đều mang theo. An bài tiểu VI đi sửa sang lại phòng bếp, chính mình lên phòng ngủ trên lầu hai.
Đẩy ra cửa phòng ngủ, “Ác ~ thật lớn!” Gian phòng ngủ này là một phòng xép, bên ngoài là một khu nghỉ ngơi nhỏ, một ghế sofa, thiết bị nghe nhìn, trong góc còn có một cái bàn học, bên trên cài đặt hệ thống thông tín. Giữa phòng xép là một cái giường thật lớn, tuy chỉ toàn một màu xám cũng không quá mức lạnh như băng, khung giường màu vàng nhạt, nằm lên thực mềm mại thoải mái. Phía bên tay trái là một bức tường thủy tinh bán trong suốt, bên kia là phòng tắm, tường màu đen, bồn tắm mát xa màu trắng thật lớn.
Mặc Vân Hi nghĩ, đây là phòng ngủ của cậu sao? Có phải quá cao cấp rồi không? Bất quá đây đúng là căn phòng tận cùng trong hành lang mà. Tóm lại trước đem quần áo sắp xếp lại đã. Cậu nhớ rõ một bên tường bên cạnh giường là cửa đẩy, hẳn là tủ quần áo. Thời điểm chờ cậu kéo cái cửa ra, sửng sốt, đây là một phòng treo quần áo, đại khái có khoảng 20 khung gỗ, bên trong chỉnh tề treo đầy quần áo đàn ông, xem hình thức cùng kích cỡ, hẳn là của Lăng Phong, “Đây là phòng ngủ của Lăng Phong?”
Mặc Vân Hi bỗng nhớ tới gần đây mình với Lăng Phong tựa hồ là ngủ cùng nhau, mặt có chút nóng lên, ý tứ của anh ta hẳn là để cậu tiếp tục làm gối ôm đi, Mặc Vân Hi nghĩ như thế, lung tung tìm khung gỗ cùng móc treo, đem mấy bộ quần áo của mình treo lên.
Buổi tối 8 giờ, Lăng Phong mới trở về, thoạt nhìn có chút mỏi mệt.
“BOSS, ăn chưa? Tôi làm canh chờ ngài về.” Mặc Vân Hi từ trong phòng bếp chạy ra, Lăng Phong nếu còn không trở về phỏng chừng cậu đã đói chết.
“Ân, cùng nhau ăn đi.” Lăng Phong mắt nhìn Mặc Vân Hi, biểu tình nghiêm túc có chút buông lỏng, ít nhất còn có một người chờ anh về ăn cơm.
“Đến ~BOSS, nếm thử chút, đây là gà hầm nhân sâm tôi làm, tuy rằng không biết là thịt chim gì, nhưng hương vị tôi nếm qua thấy rất tốt, hơn nữa tôi dùng kỳ lam tham đôn 4 mấy giờ nga, rất bổ !” Mặc Vân Hi múc canh gắp thịt đầy bát Lăng Phong.
“Kỳ lam tham? Đây không phải là dược liệu sao?” Lăng Phong đối với tay nghề Mặc Vân Hi rất yên tâm, nhưng thuốc này không thể ăn bậy, nhất là dị năng võ giả, bình thường dùng dược đều phi thường cẩn thận.
“Ngạch, ngài yên tâm đi, đây là dược thiện! Lần trước nói với ngài rồi, hơn nữa tôi đã cẩn thận nghiên cứu qua, cam đoan không có vấn đề, đối thân thể rất bổ dưỡng.” Mặc Vân Hi cực lực đề cử, “Ngài không phải mới tiến giai sao? Cố ý làm cho ngài để bồi bổ thân thể, tôi không phải nói trước kia tôi thường xuyên làm sao, ngài cứ yên tâm ăn là được.”
Lăng Phong vẫn là hoài nghi nhìn nhìn Mặc Vân Hi, không có bắt đầu ăn, “Không có tác dụng phụ gì đi?”
“Không có việc gì, ngài yên tâm, tôi để lại vài miếng kỳ lam tham, nhạ ~ buổi chiều tôi còn uống thử một chén, hiện tại không phải rất vui vẻ đây sao!” Thời điểm buổi chiều Mặc Vân Hi mới vừa làm xong, thử một chén, nói thật hiệu quả phá lệ tốt, khoa trương chính là, cậu cảm thấy khí sắc đều lập tức hồng nhuận hơn, muốn nói dược hiệu như thế nào rõ ràng như vậy, cậu nghĩ chắc là vấn đề thể chất. Thân thể này tựa hồ đặc biệt thụ bổ, dược tính gì đó ở trên người cậu phát huy tác dụng tương đối mau, lần trước thời điểm ăn hồng mạn quả cũng là như vậy, cậu về sau còn cố ý lên mạng tra xét, người bình thường căn bản không có tác dụng rõ ràng như vậy.
Lăng Phong cuối cùng vẫn là lựa chọn tin tưởng cậu, hơn nữa khi ăn hương vị thật sự rất tốt, nước canh là màu vàng nồng đậm, ngay cả xương cốt đều hầm nhừ tơi, hơn nữa uống xong bát súp kỳ lam tham tinh thần lực cũng nhận được một chút thư hoãn, tựa hồ cũng không mỏi mệt như vậy, nô lệ nhỏ luôn có thể mang đến cho anh một ít kinh hỉ.
Bởi vì thể chất hiện tại của Mặc Vân Hi rất dễ bổ dưỡng, cho nên bữa tối cậu chỉ ăn hai khối thịt, còn lại đại đa số, cơ hồ đều vào bụng Lăng Phong.
___________________
Tác giả có lời muốn nói: hắc hắc,
Loạn dùng dược hậu quả thực nghiêm trọng nga ~
PS: có người thể hư có thể bổ
Có người khô nóng không thể bổ
Mọi người không nên uống bậy thuốc bổ nga ~
Lee: Mãi mới thấy tác giả nói được câu chí lý.
Mặc Vân Hi ngẩng đầu nhìn lại, người nói chuyện chính là một thiếu niên nhìn qua xấp xỉ tuổi cậu, một đầu tóc hồng, cười rộ lên lộ ra hai cái răng hổ, nhìn giống như ánh mặt trời.
“Oa ~ thơm quá a, mấy người ăn cái gì vậy, có thể cho tôi nếm thử chút không?” Tính cách thiếu niên cũng thực sáng sủa, bộ dáng tùy tiện ăn uống này khá giống Mặc Vân Hi.
“Nhạ ~ thịt khô, cho cậu nếm thử chút.” Mặc Vân Hi đưa mấy miếng cho cậu ta.
Thiếu niên cười hì hì chạy đến chỗ trống cạnh Mặc Vân Hi bọn họ, “Xin chào, tôi là Mark • Myron, gọi tôi Mark là được.”
“Xin chào, tôi gọi là Mặc Vân Hi.” Mặc Vân Hi mắt nhìn Lăng Phong thờ ơ cùng Tề Vũ cười tủm tỉm ăn cơm đặc biệt, do dự không biết có nên giới thiệu cho Mark hay không.
“Ngô ~~ thịt khô này ăn quá ngon, mọi người mua ở đâu vậy?” Mark một bên tước thịt khô, mồm miệng không rõ hỏi Mặc Vân Hi, “Đúng rồi, mấy người cũng là đến Ao Luosai Messi Zell đi, tôi thì đến trường, về sau có thể cùng ra ngoài chơi.”
“Cậu là học sinh? Cậu học trường nào?” Mặc Vân Hi tò mò hỏi.
“Tôi là tân sinh năm nay của học viện đế đô Saint Ovendo, đây chính là giấc mộng đại học của tôi.” Mark tò mò nhìn Lăng Phong cùng Tề Vũ, “Bọn họ là bạn của cậu sao?”
“Ngạch ~ đúng vậy, vị này chính là Lăng Phong, bạn… của tôi, vị này chính là Tề Vũ.” Chậc, nguyên lai là bạn học tương lai, Mặc Vân Hi không biết nên giới thiệu Lăng Phong như thế nào nữa, nhưng cậu thật sự không muốn nói ra thân phận xấu hổ của mình, chỉ hy vọng Lăng Phong có thể chừa chút mặt mũi cho cậu.
Lăng Phong hướng Mark gật đầu, tiếp tục ăn thịt khô, cũng không vạch trần Mặc Vân Hi.
Tề Vũ mỉm cười cùng Mark chào hỏi, “Xin chào, tôi là Tề Vũ, thật là trùng hợp, Vân Hi cũng là đi học ở học viện Saint Ovendo.”
“A? Cậu cũng là học viên của Saint Ovendo? Thật trùng hợp, tôi là tân sinh hệ người máy, cậu thì sao?” Mark kích động nhìn Mặc Vân Hi, không nghĩ tới nhanh như vậy đã có thể kết giao với bạn cùng trường, thật sự là quá tốt.
“Tôi ~” Mặc Vân Hi do dự nhìn nhìn Tề Vũ.
“Ha ha, Vân Hi là học hệ dược, cũng là tân sinh năm nay.” Tề Vũ giúp Mặc Vân Hi trả lời.
“Kia thực thật tốt quá, cậu trọ ở trường sao? Chúng ta về sau có thể thường xuyên cùng nhau chơi đùa rồi!” Mark hưng phấn nói.
“Không, cậu ta không ở trong trường.” Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng của Lăng Phong đột nhiên vang lên, “Cậu ấy ở chỗ ta.”
Mặc Vân Hi xấu hổ gật đầu, “Khụ ~ đúng vậy, chúng tôi ở cùng chỗ, bất quá có cơ hội chúng ta vẫn là có thể cùng nhau chơi đùa.”
“Nga, như vậy a, không quan hệ, tôi có thời gian có thể đi tìm mấy người, đúng rồi, thịt khô này ăn ngon quá, cậu nói cho tôi chỗ nào bán đi?” Mark ăn xong miếng thịt khô cuối cùng trong tay, ánh mắt chăm chú nhìn thịt khô trong tay Lăng Phong.
Lăng Phong hoàn toàn không nhìn ánh mắt của cậu ta, tự cố tự địa ăn.
Mặc Vân Hi nhìn Lăng Phong, cũng không dám để Mark ăn thịt khô trong tay Lăng Phong, “Ngạch, nếu cậu thích lần sau tôi sẽ làm nhiều hơn, mọi người cùng nhau ăn.”
“A? Này là cậu làm ? Trời! Mặc Mặc cậu thực rất có khả năng, về sau nếu ai cưới cậu, thật sự là rất có phục đó!” Mark quyết định, người bạn tên Mặc Vân Hi này cậu nhất định phải kết giao, ngẫm lại liền chảy nước miếng a.
Mặc Vân Hi trợn tròn mắt, “Cái gì a, tôi là con trai!”
“Ngạch, tôi biết, bất quá Mặc Mặc cậu thật sự bộ dáng thực hiền thục, tôi cũng không biết vì cái gì, chính là cảm thấy cậu thực thích hợp lập gia đình, ha ha ~!” Mark là một tên nhanh mồm nhanh miệng, cũng không quản Mặc Vân Hi có mất hứng hay không.
“Cậu người này ~ ai, quên đi!” Mặc Vân Hi cũng biết chính mình hiện tại bộ dáng như con gái, tức giận cũng không tốt, bất quá cậu càng cảm thấy hứng thú đối với một chuyện khác, “Mark, cậu nói cậu là hệ người máy?”
“Ân, phải a, tôi bây giờ là dị năng võ giả cấp 3, thiên phú không cao lắm, hơn nữa là thổ hệ lực lượng hình, cho nên chỉ có thể lái người máy.” Đối với điểm ấy cậu không để ý lắm, anh trai cậu tham gia quân ngũ, cậu học hệ người máy, về sau tám phần cũng sẽ vào quân bộ.
“Oa ~ vậy cậu có người máy sao? Có thể cho tôi xem không?” Mặc Vân Hi đi vào thế giới tương lai, hiện tại tiếc nuối duy nhất chính là không được tận mắt nhìn thấy người máy, cho dù Lăng Phong nói rất nhiều lần người máy không lợi hại thế nào, nhưng cậu vẫn đối với tư liệu người máy chảy nước miếng thật lâu!
“Tốt, chờ đến trường học tôi cho cậu xem, cậu còn có thể ngồi trong đó, bất quá kích hoạt trạng thái chiến đấu thì không được, sẽ làm cậu bị thương.” Mark thực sảng khoái đáp ứng.
“Quá tuyệt vời! Cậu thật là anh em tốt!” Mặc Vân Hi cảm thấy cậu cùng Mark nhất định có thể trở thành bạn tốt, cậu thích người sảng khoái.
Dọc theo đường đi Mặc Vân Hi cùng Mark đều líu ríu tán gẫu không yên, Tề Vũ ở một bên nhìn tư liệu, thường thường cũng sẽ cười nói hai câu, không cảm thấy cảm giác nặng nề khi đi chung, không khí rất náo nhiệt, thẳng đến buổi tối, Lăng Phong lạnh lùng nói một câu, “Ngủ, đừng làm ồn.”
Ba người liền tự động tự giác ngậm miệng lại, Mark cũng lưu luyến trở về chỗ ngồi của mình, thời điểm 11 giờ, trên cơ bản mọi người đều đang ngủ, ánh sáng tối dần xuống, chỉ có hai hành khách còn mở đèn trên tay vịn ghế ngồi.
Mặc Vân Hi ngủ mơ mơ màng màng, chỉ cảm thấy có người đem cậu kéo qua, mùi hương quen thuộc làm cho cậu cảm giác thập phần an tâm, cậu theo bản năng hướng lồng ngực người nọ nhích lại gần, lại nặng nề ngủ say.
Tề Vũ thân là dị năng võ giả cao cấp, đối với hoàn cảnh chung quanh cực kỳ mẫn cảm, cho dù ở trong bóng tối cũng có thể đại khái nhận ra tình huống cơ bản. Anh không tiếng động nhìn chằm chằm hai người ôm nhau ngủ, đôi mắt hồ ly hẹp dài hiện lên một tia sáng không rõ.
Buổi sáng 8 giờ, Mặc Vân Hi bị Mark lay tỉnh, “Mặc Mặc, Mặc Mặc, chớ ngủ, sắp đến Ao Luosai Messi Zell rồi.”
Mặc Vân Hi còn buồn ngủ, mái tóc ngắn mềm mại màu cây đay rối tung, đôi mắt hạnh nửa mở, mới vừa tỉnh ngủ nên mặt còn có chút hồng nhuận, “Oa ~ Mặc Mặc cậu thật sự là rất đáng yêu đó!” Mark đang muốn một phen nhào qua, lại bị Lăng Phong nhẹ nhàng đẩy một cái ngã về ghế ngồi. Mark không khỏi sửng sốt, thật mạnh! Người này gọi là Lăng Phong, tuy rằng ngày hôm qua chỉ biết thực lực của anh ta khẳng định ở trên mình, nhưng không nghĩ tới lại mạnh như vậy? Rõ ràng cùng năm với mình.
“Ân? Nhanh vậy sao?” Mặc Vân Hi còn đang mông lung muốn làm rõ trạng huống, “Mark? Cậu làm sao vậy?”
Mark phục hồi tinh thần lại, vừa cười mị mị đối Mặc Vân Hi nói, “Mặc Mặc, tôi xuống phi thuyền sẽ đến trường học nhận phòng ký túc xá, không thể giúp cậu, tôi lưu địa chỉ hòm thư cho cậu, sau lễ khai giảng, nếu cậu tới trường học nhớ tìm tôi đó!” Vốn Mark muốn nói mấy ngày nay sẽ tìm thời gian đi tìm Mặc Vân Hi, nhưng nhìn nhìn Lăng Phong mặt lạnh băng, liền không dám nói ra miệng.
“Ân, tốt, chúng ta gặp ở trường!” Mặc Vân Hi cao hứng nhận lấy địa chỉ hòm thư của Mark, đây là người bạn đầu tiên cậu kết giao ở trường, không nên bỏ lỡ!
9 giờ, phi thuyền ngừng ở chuyển trung trạm tại thành tây Ao Luosai Messi Zell, Tề Vũ dẫn đầu đi xuống phi thuyền, Mặc Vân Hi cùng Mark nói lời từ biệt rồi theo sát Lăng Phong tìm Tề Vũ ở cửa ra, anh ta đỗ một chiếc phi xa màu bạc ở bên ngoài chờ bọn cậu.
Lăng Phong cùng Mặc Vân Hi lên phi xa, Tề Vũ hỏi, “Phong, về nhà cậu trước hay là về bổn gia trước?”
“Nhà tôi, buổi chiều tôi tự mình về.” Lăng Phong tựa hồ không quá thích đề tài này, trầm mặc nhìn Ao Luosai Messi Zell quen thuộc ngoài cửa xe, lại nhớ tới cái chỗ này.
“Tốt, Vân Hi muốn về nhà không? Tôi lát nữa không có việc gì, cũng có thể đưa cậu về.” Tề Vũ cười nhìn về phía Mặc Vân Hi.
Mặc Vân Hi vừa lúc nhìn phong cảnh bên ngoài xe, cùng với những gì cậu thấy ở thế giới giả tưởng thì không khác lắm, toàn bộ thành thị hiện đại lại mang theo nồng đậm phong cách châu âu, nhưng lại cũng có thể kỳ diệu dung hợp lại với nhau.
“A? Tôi?” Mặc Vân Hi chợt nhớ đến cha cũng ở Ao Luosai Messi Zell, “Tôi ~ tôi không quay về, không nghĩ trở về.” Cậu khẳng định hiện tại trong cái nhà kia không ai hoan nghênh cậu, hơn nữa cậu cũng không nhận thức cái gọi là “thân nhân “, vẫn là không nên tiếp xúc nhiều thì tốt hơn.
Tề Vũ lý giải gật đầu, “Được rồi, ngày mai tôi đưa cậu tới trường học làm thủ tục nhập học, nhận chương trình học cùng chế phục.”
“Được, cám ơn Tề trợ lý!”
Phi xa chậm rãi chạy vào một tiểu khu sa hoa. Nơi này nếu nói là nhà, không bằng nói là biệt thự nhỏ độc lập, kết cấu hai ba tầng, tuy rằng chiếm diện tích không lớn, nhưng mỗi hộ đều có tiểu viện cùng ga ra riêng, hơn nữa cửa tiểu khu có hệ thống bảo an nghiêm mật, trong tiểu khu thực im lặng, hơn nữa hoàn cảnh cùng xanh hoá đều phi thường tốt.
Tề Vũ đem xe dừng ở trước một tiểu lâu hai tầng, “Phong, xe ở ga ra, buổi chiều tôi không cùng cậu về được, có chút việc phải về công ty, Vân Hi, ngày mai buổi sáng 9 giờ tới đón cậu, xin chào.”
“Tốt, cám ơn Tề trợ lý ~” sau khi Mặc Vân Hi cùng Tề Vũ nói lời từ biệt thì đi theo Lăng Phong vào biệt thự, bên trong trang hoàng vẫn là phong cách nhất quán của Lăng Phong, đơn giản mấy màu đen trắng xám, đường nét lưu loát, không có trang trí gì thêm.
“Oa, nơi này so với nhà ở Seterr thành lớn hơn, cũng là tự ngài kiếm tiền mua sao?” Mặc Vân Hi tò mò nhìn khắp nơi.
“Không phải, là gia tộc cung cấp, cách trường học rất gần.”
Mặc Vân Hi nhận ra Lăng Phong từ lúc xuống phi thuyền đã bắt đầu kì quái, áp khí rất không thích hợp, vẫn luôn nặng nề, “BOSS, phòng của tôi ở đâu? Đúng rồi, ngài có đói bụng không? Tôi làm đồ ăn cho ngài nhé, bữa tối ngày hôm qua ngài cũng không ăn.”
“Không cần, tận cùng hành lang trên lầu là phòng ngủ, cậu tự mình thu xếp đồ đạc, ta buổi tối trở về.” Nói xong, Lăng Phong cũng không quay đầu lại liền đi ra cửa.
Mặc Vân Hi nhìn bóng dáng Lăng Phong, cảm thấy Lăng Phong tựa hồ đã thật lâu không lãnh đạm với cậu như vậy, anh ta đây là làm sao vậy?
Lăng Phong đi rồi, Mặc Vân Hi lại bắt đầu chuyển vòng vo. Cậu đầu tiên là đem tiểu VI ra khỏi không gian, sau đó lại lấy ra rất nhiều bát đũa bồn chậu và vân vân, cậu lường trước căn hộ của Lăng Phong bên này hẳn là không có gì, cho nên đều mang theo. An bài tiểu VI đi sửa sang lại phòng bếp, chính mình lên phòng ngủ trên lầu hai.
Đẩy ra cửa phòng ngủ, “Ác ~ thật lớn!” Gian phòng ngủ này là một phòng xép, bên ngoài là một khu nghỉ ngơi nhỏ, một ghế sofa, thiết bị nghe nhìn, trong góc còn có một cái bàn học, bên trên cài đặt hệ thống thông tín. Giữa phòng xép là một cái giường thật lớn, tuy chỉ toàn một màu xám cũng không quá mức lạnh như băng, khung giường màu vàng nhạt, nằm lên thực mềm mại thoải mái. Phía bên tay trái là một bức tường thủy tinh bán trong suốt, bên kia là phòng tắm, tường màu đen, bồn tắm mát xa màu trắng thật lớn.
Mặc Vân Hi nghĩ, đây là phòng ngủ của cậu sao? Có phải quá cao cấp rồi không? Bất quá đây đúng là căn phòng tận cùng trong hành lang mà. Tóm lại trước đem quần áo sắp xếp lại đã. Cậu nhớ rõ một bên tường bên cạnh giường là cửa đẩy, hẳn là tủ quần áo. Thời điểm chờ cậu kéo cái cửa ra, sửng sốt, đây là một phòng treo quần áo, đại khái có khoảng 20 khung gỗ, bên trong chỉnh tề treo đầy quần áo đàn ông, xem hình thức cùng kích cỡ, hẳn là của Lăng Phong, “Đây là phòng ngủ của Lăng Phong?”
Mặc Vân Hi bỗng nhớ tới gần đây mình với Lăng Phong tựa hồ là ngủ cùng nhau, mặt có chút nóng lên, ý tứ của anh ta hẳn là để cậu tiếp tục làm gối ôm đi, Mặc Vân Hi nghĩ như thế, lung tung tìm khung gỗ cùng móc treo, đem mấy bộ quần áo của mình treo lên.
Buổi tối 8 giờ, Lăng Phong mới trở về, thoạt nhìn có chút mỏi mệt.
“BOSS, ăn chưa? Tôi làm canh chờ ngài về.” Mặc Vân Hi từ trong phòng bếp chạy ra, Lăng Phong nếu còn không trở về phỏng chừng cậu đã đói chết.
“Ân, cùng nhau ăn đi.” Lăng Phong mắt nhìn Mặc Vân Hi, biểu tình nghiêm túc có chút buông lỏng, ít nhất còn có một người chờ anh về ăn cơm.
“Đến ~BOSS, nếm thử chút, đây là gà hầm nhân sâm tôi làm, tuy rằng không biết là thịt chim gì, nhưng hương vị tôi nếm qua thấy rất tốt, hơn nữa tôi dùng kỳ lam tham đôn 4 mấy giờ nga, rất bổ !” Mặc Vân Hi múc canh gắp thịt đầy bát Lăng Phong.
“Kỳ lam tham? Đây không phải là dược liệu sao?” Lăng Phong đối với tay nghề Mặc Vân Hi rất yên tâm, nhưng thuốc này không thể ăn bậy, nhất là dị năng võ giả, bình thường dùng dược đều phi thường cẩn thận.
“Ngạch, ngài yên tâm đi, đây là dược thiện! Lần trước nói với ngài rồi, hơn nữa tôi đã cẩn thận nghiên cứu qua, cam đoan không có vấn đề, đối thân thể rất bổ dưỡng.” Mặc Vân Hi cực lực đề cử, “Ngài không phải mới tiến giai sao? Cố ý làm cho ngài để bồi bổ thân thể, tôi không phải nói trước kia tôi thường xuyên làm sao, ngài cứ yên tâm ăn là được.”
Lăng Phong vẫn là hoài nghi nhìn nhìn Mặc Vân Hi, không có bắt đầu ăn, “Không có tác dụng phụ gì đi?”
“Không có việc gì, ngài yên tâm, tôi để lại vài miếng kỳ lam tham, nhạ ~ buổi chiều tôi còn uống thử một chén, hiện tại không phải rất vui vẻ đây sao!” Thời điểm buổi chiều Mặc Vân Hi mới vừa làm xong, thử một chén, nói thật hiệu quả phá lệ tốt, khoa trương chính là, cậu cảm thấy khí sắc đều lập tức hồng nhuận hơn, muốn nói dược hiệu như thế nào rõ ràng như vậy, cậu nghĩ chắc là vấn đề thể chất. Thân thể này tựa hồ đặc biệt thụ bổ, dược tính gì đó ở trên người cậu phát huy tác dụng tương đối mau, lần trước thời điểm ăn hồng mạn quả cũng là như vậy, cậu về sau còn cố ý lên mạng tra xét, người bình thường căn bản không có tác dụng rõ ràng như vậy.
Lăng Phong cuối cùng vẫn là lựa chọn tin tưởng cậu, hơn nữa khi ăn hương vị thật sự rất tốt, nước canh là màu vàng nồng đậm, ngay cả xương cốt đều hầm nhừ tơi, hơn nữa uống xong bát súp kỳ lam tham tinh thần lực cũng nhận được một chút thư hoãn, tựa hồ cũng không mỏi mệt như vậy, nô lệ nhỏ luôn có thể mang đến cho anh một ít kinh hỉ.
Bởi vì thể chất hiện tại của Mặc Vân Hi rất dễ bổ dưỡng, cho nên bữa tối cậu chỉ ăn hai khối thịt, còn lại đại đa số, cơ hồ đều vào bụng Lăng Phong.
___________________
Tác giả có lời muốn nói: hắc hắc,
Loạn dùng dược hậu quả thực nghiêm trọng nga ~
PS: có người thể hư có thể bổ
Có người khô nóng không thể bổ
Mọi người không nên uống bậy thuốc bổ nga ~
Lee: Mãi mới thấy tác giả nói được câu chí lý.
Tác giả :
Hạ Nhất Dạ