Xuyên Thành Vị Hôn Phu Chuyên Tìm Đường Chết Của Ảnh Đế
Chương 134
Nghi thức khởi động máy rất thuận lợi, mọi người cùng dâng hương xong, Yến Thanh Trì đăng mấy tấm ảnh lên Weibo của mình, caption: Chính thức khởi công, cố lên!
Fans vừa giúp y làm số liệu, còn không quên dặn dò y: Ca ca chăm sóc mình cho tốt, chú ý thân thể!
Yến Thanh Trì cảm thấy các cô đúng là không dễ dàng, vì thế uống nhiều thêm hai hớp nước ấm.
Cùng tham gia nghi thức khởi động máy còn có người đóng vai Yến Tử - Tề Nguyễn, người đóng vai tiểu hòa thượng - Khương Tiểu Minh, người đóng vai Ngân Linh - Tô Tinh, người đóng vai Hà Tiểu Soái - Trương Thông cùng với người đóng vai Ôn Hành - Mạc Kiến Anh.
Yến Thanh Trì chỉ từng nghe qua tên của Mạc Kiến Anh, thời còn trẻ nhân vật hắn diễn đều là vai chính tầm cỡ, bây giờ, thành vai phụ hoàng kim mà rất nhiều đạo diễn ưu ái. Lúc này tới diễn phụ thân của Ôn Nghiêu, cũng coi như là nâng kiệu cho Yến Thanh Trì.
Yến Thanh Trì hỏi Tiểu Hà tình huống của những người khác, Tiểu Hà nói đơn giản cho y, Tề Nguyễn là sao nữ chủ công phim văn nghệ, 22 tuổi, tuổi không lớn, từng diễn mấy bộ điện ảnh lấy thưởng, chỉ là vận khí không tốt, chưa từng được lấy thưởng, cũng không có nhân khí gì. Khương Tiểu Minh và Tô Tinh vì giả thiết nhân vật, đều dùng diễn viên thiếu niên, hai người đều là ngôi sao nhí, 14 tuổi, thậm chí khi còn nhỏ Khương Tiểu Minh còn từng ở Thiếu Lâm Tự học công phu một khoảng thời gian. Cậu nhóc vì nhân vật này mà đi cạo đầu trọc, cái đầu nhìn qua đặc biệt tròn, còn hơi đáng yêu.
Thật ra diễn viên Trương Thông này thì Tiểu Hà không quá hiểu biết, tác phẩm của hắn rất ít, đều không nổi danh, thuộc về loại mỗi năm đài truyền hình chiếu xong thì quên. Chẳng qua Tiểu Hà nghe được truyền thuyết bên trong đoàn phim, Trương Thông tương đối có bối cảnh, hắn có thể vào đoàn phim này, là vì hắn là người của nhà đầu tư, nhà đầu tư nhất định phải để hắn diễn, nên lúc chọn vai phó đạo diễn cho hắn nhân vật Hà Tiểu Soái không được yêu thích nhất. Bởi vậy toàn bộ nghi thức khởi động máy Trương Thông đều không vui vẻ lắm, luôn bày ra một khuôn mặt giống như ai thiếu hắn 500 vạn.
Yến Thanh Trì gần như đã hiểu hết mọi thứ, đã chú ý tới Tô Tinh trộm ngắm mình, y nghiên người qua nhìn cô bé, Tô Tinh lập tức xoay đầu qua chỗ khác, một bộ dáng chưa xảy ra chuyện gì. Nhưng chờ đến lúc Yến Thanh Trì quay đầu lại, Tô Tinh lại lặng lẽ tự cho là rất ẩn nấp trộm ngắm y.
Khương Tiểu Minh quả thật không nhìn được nữa, hận sắt không thành thép đẩy cô bé một phen, "Cậu sợ cái gì, đi a, bây giờ chúng ta đang cùng một đoàn phim, chắc chắn anh ấy sẽ không từ chối cậu."
Tô Tinh ngượng ngùng, nhỏ giọng nói, "Tớ không dám."
Cô bé và Khương Tiểu Minh đều là ngôi sao nhí, trước đó từng hợp tác hai bộ phim, cũng coi như là bạn bè, nên Tô Tinh vừa đến đoàn phim gặp được Khương Tiểu Minh thì vô cùng vui vẻ, Khương Tiểu Minh cũng rất vui vẻ. Hai người nói đông nói tây nói một đống, nói đến minh tinh khác tham diễn lần này, Tô Tinh mới hưng phấn nói, "Cậu biết không, diễn viên chính lần này chúng ta hợp tác là Yến Thanh Trì, tớ siêu cấp vui vẻ!"
Đương nhiên Khương Tiểu Minh không biết, không hiểu ra sao.
Tô Tinh nhìn vẻ mặt mộng bức của cậu bé, hơi ngượng ngùng xấu hổ e thẹn tỏ vẻ, "Năm ngoái tới xem "Miên Miên Miên Hoa Đường" trên TV, anh ấy đóng Lận Nhất Ngang Lận ca a, tớ rất thích Lận ca, Lận ca thiệt ôn nhu."
Cô bé hỏi Khương Tiểu Minh, "Cậu nói xem, tớ đi tìm anh ấy chụp ảnh cùng, anh ấy có đồng ý không?"
Khương Tiểu Minh gãi gãi đầu trọc của mình, "Chắc là đồng ý, chúng ta đều cùng một đoàn phim, đồng ý mà."
Nhưng Tô Tinh không dám, cô bé xem Yến Thanh Trì như nam thần, sợ mình đi hỏi nam thần có thể chụp ảnh chung không, nam thần đứng trên mây, lạnh nhạt từ chối, thì cô sẽ rất khó chịu.
Nên mới có chuyện năm lần bảy lượt cô bé trộm ngắm Yến Thanh Trì, rồi lúc Yến Thanh Trì nhìn qua lập tức quay đầu làm bộ như chưa xảy ra chuyện gì.
Khương Tiểu Minh thấy cô bé như vậy, định tự mình giúp cô đi nói, Tô Tinh vội vàng kéo cậu lại, "Cậu không thể đi, lỡ đâu cậu nói không đúng, anh ấy cảm thấy tớ không hiểu chuyện, vậy tớ thảm rồi."
Khương Tiểu Minh không hiểu tâm tình thiếu nữ của cô bé lắm, nên hỏi, "Vậy cậu muốn thế nào? Không chụp ảnh chung?"
Đương nhiên Tô Tinh muốn, hôm nay phim mới khởi động máy, cô bé đã chuẩn bị lấy ảnh mình chụp cùng Yến Thanh Trì đăng Weibo. Cô tự cổ vũ cho mình, xây dựng đủ tâm lý, hít sâu một hơi, lấy di động ra soi soi bộ dáng của mình, hỏi Khương Tiểu Minh, "Bây giờ tớ nhìn được không? Tóc loạn không? Răng có dính gì không? Mặt có dầu không?"
Tiểu thẳng nam như Khương Tiểu Minh sao có thể nhìn ra mặt cô bé có dầu không hay không, chỉ có thể lắc đầu tỏ vẻ, "Không dầu, khá xinh đẹp."
Tô Tinh lại hít sâu một hơi, như tráng sĩ bóp cổ tay nói: "Tớ đi đây."
"Đi đi." Khương Tiểu Minh cổ vũ cho cô bé.
Tô Tinh xoay người, buồn đầu đi về trước, đi được vài bước, đã đụng vào một người, trong lòng cả kinh, di động trong tay rớt xuống, Tô Tinh bất chấp di động, cuống quít nói: "Thật xin lỗi thật xin lỗi, em không cố ý."
Cô bé ngẩng đầu, mới phát hiện là Trương Thông.
Tô Tinh liên tiếp xin lỗi, thành công hấp dẫn sự chú ý của Yến Thanh Trì, Yến Thanh Trì quay đầu, phát hiện là cô bé mới nhìn lén mình hình như đụng vào người khác. Y không để trong lòng, dù sao bản chất chuyện này cũng phải to lớn gì, Tô Tinh vẫn là một đứa bé.
Nhưng rõ ràng Trương Thông không nghĩ như vậy, bản thân hắn vì mình đóng vai Hà Tiểu Soái, một nhân vật không được yêu thích trong phim như vậy, tâm tình đã không tốt, lúc này đang chuẩn bị về khách sạn nghỉ ngơi, lại bị người đụng trúng, lửa giận của Trương Thông lập tức bùng nổ, "Mày làm sao vậy, đi đường không mang mắt theo à?"
Lời của hắn hơi hung dữ, doạ Tô Tinh sợ đến mức không tự giác cúi đầu, "Em không cố ý, thật xin lỗi, anh không sao chứ?"
Khương Tiểu Minh cũng nhanh chóng chạy tới bên cạnh Tô Tinh, giúp cô bé giải thích, "Cậu ấy không cố ý, anh Thông anh đừng để ý, cậu ấy chỉ hơi khẩn trương."
"Ai là anh Thông của mày?" Trương Thông nhìn cậu bé, "Còn nhỏ, mà biết mốc nối quan hệ rồi à."
Cái này làm Khương Tiểu Minh cũng xấu hổ, dù sao trong giới giải trí, chỉ cần không phải quan hệ đặc biệt kém, kêu người kia một tiếng "anh", thì thế nào cũng nể tình. Cậu chưa từng gặp phải loại tình huống này, đứng tại chỗ không biết làm sao.
Hai người bọn họ đều là ngôi sao nhí, không có người đại diện chuyên nghiệp, cha mẹ chính là người đại diện của bọn họ, nhưng trường hợp như nghi thức khởi động máy này, cha mẹ bọn họ đều không cách nào tham dự, nên hai người bị Trương Thông xả như vậy, cũng không dám nói nữa, chỉ có thể không ngừng xin lỗi.
Yến Thanh Trì không nghĩ tới tính cách Trương Thông lại như thế này, nhìn hai đứa nhỏ trước mặt hắn bị nạt như chim cút nhỏ, hơi nhìn không được, đi qua giải vây nói, "Làm sao vậy?"
Tô Tinh vừa thấy y tới, cả người đều xấu hổ đến sắp khóc, vốn dĩ cô bé muốn mình trang điểm xinh xinh đẹp đẹp xuất hiện trước mặt Yến Thanh Trì, nói với Yến Thanh Trì mình rất thích anh ấy, hỏi anh ấy xem có thể cùng chụp một tấm ảnh không, cô muốn đăng Weibo. Nhưng bây giờ, cô một chút cũng không đẹp, còn bêu xấu, đang bị người mắng, sao cố tình nam thần của cô lại xuất hiện lúc này!
Tô Tinh cảm thấy mình đặc biệt ủy khuất, ủy khuất đến mức hơi muốn khóc.
Yến Thanh Trì không chú ý tới tâm tư nhỏ của cô bé, y nhìn Trương Thông, giúp Tô Tinh nói: "Vừa nãy tôi kêu con bé đến, có vấn đề muốn hỏi nó, nó còn nhỏ, vừa lơ đãng đã đụng phải cậu, tôi thay nó xin lỗi, cậu tha thứ cho nó đi."
Trương Thông nhìn y, cảm thấy lời y nói cũng thật nhẹ, y tìm Tô Tinh có việc, nên Tô Tinh đụng phải mình, thì mình không thể so đo? Trong lòng hắn hừ lạnh một tiếng, cảm thấy Yến Thanh Trì cũng không khỏi quá xem trọng mình rồi. Nhưng cuối cùng hắn cũng nhớ ra Yến Thanh Trì là nam chính, nên dù trong lòng bất mãn, nhưng không tiếp tục làm khó dễ nữa, chỉ nói, "Tôi cho anh ít mặt mũi đi, lần sau để nó chú ý chút."
Khi hắn nói lời này ngữ khí cũng không tốt lắm, biểu tình khi nói chuyện cũng như ở trên cao nhìn xuống, Yến Thanh Trì cảm thấy buồn cười, người không biết sợ còn nghĩ Trương Thông mới là nam chính đấy.
Nhưng dù sao hôm nay vừa khởi động máy, Trương Thông cũng không làm chuyện gì quá mức, nên y không để ý Trương Thông nữa, quay đầu nói với Tô Tinh và Khương Tiểu Minh, "Đi thôi."
Tiểu Hà lập tức một tay đẩy một đứa, để bọn họ đi theo Yến Thanh Trì, còn thuận tay nhặt di động của Tô Tinh lên, trong lòng mắng thầm, đồ chơi gì đây, lưng dựa vào nhà đầu tư thì ghê gớm lắm à? Còn nói chuyện với anh Yến nhà bọn họ nói vậy, không biết anh Yến mới là nam chính sao?
Trương Thông thấy bọn họ cứ như vậy mà đi, "A" một tiếng, quay đầu nhìn về trợ lý của mình, "Đây là thái độ gì? Bày sắc mặt cho tôi nhìn? Không có tôi, Vương tổng sẽ đầu tư bộ phim này sao? Không có Vương tổng đầu tư, cậu ta còn diễn được nam chính của cậu ta sao, thật là buồn cười."
Trợ lý liên tục phụ họa, sợ vị chủ nhân khó hầu hạ này phát tính tình lên người mình.
- ---
Yến Thanh Trì mang Tô Tinh và Khương Tiểu Minh đi cả một đoạn đường, lúc này mới dừng chân, nhìn hai người bọn họ giống như hai trái cà tím, không tự giác mỉm cười, hỏi Tiểu Hà, "Chỗ cậu có đồ ăn không?"
Tiểu Hà vội vàng đào một hộp chocolate từ trong túi ra.
Yến Thanh Trì đưa chocolate cho Tô Tinh, "Được rồi, đừng khổ sở, mời em ăn chocolate."
Tô Tinh thụ sủng nhược kinh, hai tay nhận lấy, nhìn y lắp bắp nói, "Cảm ơn, cảm ơn."
"Không cần khách khí." Yến Thanh Trì mỉm cười nói.
Lúc này Khương Tiểu Minh mới lấy lại tinh thần, cũng nói: "Cảm ơn......" Vốn dĩ cậu bé muốn nói Yến ca, nhưng lại nghĩ đến Trương Thông mắng mình mốc nối quan hệ, không biết Yến Thanh Trì có cảm thấy như vậy không, mắc kẹt giữa miệng, không nói ra lời.
Sao Yến Thanh Trì có thể không nhìn ra băn khoăn của cậu bé, ôn hoà nói, "Anh đóng Ôn Nghiêu, em có thể gọi anh Yến hoặc là gọi anh anh Ôn Nghiêu giống như trong phim."
Khương Tiểu Minh gật đầu, "Cảm ơn anh Yến."
Tô Tinh thật hâm mộ, nhỏ giọng hỏi y, "Em cũng có thể sao?"
Yến Thanh Trì không phản ứng kịp, Khương Tiểu Minh xen mồm nói, "Tô Tinh là fan của anh, anh là nam thần của cậu ấy."
Làm Tô Tinh thẹn quá thành giận trực tiếp dẫm Khương Tiểu Minh một chân, lắp bắp giải thích với Yến Thanh Trì, "Không, không phải, không, cũng không phải không phải, em......" Cô bé khẩn trương nói năng lộn xộn, đơn giản bất chấp tất cả, vô cùng đáng thương nói: "Em rất thích Lận Nhất Ngang, Lận ca tốt như vậy, ai mà không thích anh ấy." Cô ngẩng đầu nhìn Yến Thanh Trì, mang theo chút ủy khuất của thiếu nữ, "Vốn dĩ em muốn tìm anh chụp ảnh chung, nhưng không nghĩ tới đụng phải người khác, còn phải nhờ anh đến giúp em giải vây, thật xin lỗi."
Yến Thanh Trì không nghĩ mọi chuyện lại đi theo hướng này, vậy mà Tô Tinh lại là tiểu mê muội* của mình. Đây là lần đầu tiên y đối mặt với fan nhỏ như thế, nhất thời không biết nên ứng đối thế nào, chỉ có thể trả lời cô bé, "Không sao, em đừng để ý."
*fan girl
"Vậy anh còn đồng ý chụp ảnh chung với em không?" Tô Tinh mềm mại hỏi y.
Yến Thanh Trì gật đầu.
Nháy mắt Tô Tinh đầy máy sống lại, hai mắt sáng lên, cô bé đưa chocolate trên tay cho Khương Tiểu Minh, để cậu bé cầm giúp. Mình thì nhanh chóng sửa sang lại đầu tóc, sau đó mới nhớ tới di động của mình vừa mới rớt.
Tác giả có lời muốn nói:
Yến Thanh Trì: Tôi chưa từng có fan nhỏ tuổi như vậy, còn cùng một đoàn phim với tôi, kinh!
Fans vừa giúp y làm số liệu, còn không quên dặn dò y: Ca ca chăm sóc mình cho tốt, chú ý thân thể!
Yến Thanh Trì cảm thấy các cô đúng là không dễ dàng, vì thế uống nhiều thêm hai hớp nước ấm.
Cùng tham gia nghi thức khởi động máy còn có người đóng vai Yến Tử - Tề Nguyễn, người đóng vai tiểu hòa thượng - Khương Tiểu Minh, người đóng vai Ngân Linh - Tô Tinh, người đóng vai Hà Tiểu Soái - Trương Thông cùng với người đóng vai Ôn Hành - Mạc Kiến Anh.
Yến Thanh Trì chỉ từng nghe qua tên của Mạc Kiến Anh, thời còn trẻ nhân vật hắn diễn đều là vai chính tầm cỡ, bây giờ, thành vai phụ hoàng kim mà rất nhiều đạo diễn ưu ái. Lúc này tới diễn phụ thân của Ôn Nghiêu, cũng coi như là nâng kiệu cho Yến Thanh Trì.
Yến Thanh Trì hỏi Tiểu Hà tình huống của những người khác, Tiểu Hà nói đơn giản cho y, Tề Nguyễn là sao nữ chủ công phim văn nghệ, 22 tuổi, tuổi không lớn, từng diễn mấy bộ điện ảnh lấy thưởng, chỉ là vận khí không tốt, chưa từng được lấy thưởng, cũng không có nhân khí gì. Khương Tiểu Minh và Tô Tinh vì giả thiết nhân vật, đều dùng diễn viên thiếu niên, hai người đều là ngôi sao nhí, 14 tuổi, thậm chí khi còn nhỏ Khương Tiểu Minh còn từng ở Thiếu Lâm Tự học công phu một khoảng thời gian. Cậu nhóc vì nhân vật này mà đi cạo đầu trọc, cái đầu nhìn qua đặc biệt tròn, còn hơi đáng yêu.
Thật ra diễn viên Trương Thông này thì Tiểu Hà không quá hiểu biết, tác phẩm của hắn rất ít, đều không nổi danh, thuộc về loại mỗi năm đài truyền hình chiếu xong thì quên. Chẳng qua Tiểu Hà nghe được truyền thuyết bên trong đoàn phim, Trương Thông tương đối có bối cảnh, hắn có thể vào đoàn phim này, là vì hắn là người của nhà đầu tư, nhà đầu tư nhất định phải để hắn diễn, nên lúc chọn vai phó đạo diễn cho hắn nhân vật Hà Tiểu Soái không được yêu thích nhất. Bởi vậy toàn bộ nghi thức khởi động máy Trương Thông đều không vui vẻ lắm, luôn bày ra một khuôn mặt giống như ai thiếu hắn 500 vạn.
Yến Thanh Trì gần như đã hiểu hết mọi thứ, đã chú ý tới Tô Tinh trộm ngắm mình, y nghiên người qua nhìn cô bé, Tô Tinh lập tức xoay đầu qua chỗ khác, một bộ dáng chưa xảy ra chuyện gì. Nhưng chờ đến lúc Yến Thanh Trì quay đầu lại, Tô Tinh lại lặng lẽ tự cho là rất ẩn nấp trộm ngắm y.
Khương Tiểu Minh quả thật không nhìn được nữa, hận sắt không thành thép đẩy cô bé một phen, "Cậu sợ cái gì, đi a, bây giờ chúng ta đang cùng một đoàn phim, chắc chắn anh ấy sẽ không từ chối cậu."
Tô Tinh ngượng ngùng, nhỏ giọng nói, "Tớ không dám."
Cô bé và Khương Tiểu Minh đều là ngôi sao nhí, trước đó từng hợp tác hai bộ phim, cũng coi như là bạn bè, nên Tô Tinh vừa đến đoàn phim gặp được Khương Tiểu Minh thì vô cùng vui vẻ, Khương Tiểu Minh cũng rất vui vẻ. Hai người nói đông nói tây nói một đống, nói đến minh tinh khác tham diễn lần này, Tô Tinh mới hưng phấn nói, "Cậu biết không, diễn viên chính lần này chúng ta hợp tác là Yến Thanh Trì, tớ siêu cấp vui vẻ!"
Đương nhiên Khương Tiểu Minh không biết, không hiểu ra sao.
Tô Tinh nhìn vẻ mặt mộng bức của cậu bé, hơi ngượng ngùng xấu hổ e thẹn tỏ vẻ, "Năm ngoái tới xem "Miên Miên Miên Hoa Đường" trên TV, anh ấy đóng Lận Nhất Ngang Lận ca a, tớ rất thích Lận ca, Lận ca thiệt ôn nhu."
Cô bé hỏi Khương Tiểu Minh, "Cậu nói xem, tớ đi tìm anh ấy chụp ảnh cùng, anh ấy có đồng ý không?"
Khương Tiểu Minh gãi gãi đầu trọc của mình, "Chắc là đồng ý, chúng ta đều cùng một đoàn phim, đồng ý mà."
Nhưng Tô Tinh không dám, cô bé xem Yến Thanh Trì như nam thần, sợ mình đi hỏi nam thần có thể chụp ảnh chung không, nam thần đứng trên mây, lạnh nhạt từ chối, thì cô sẽ rất khó chịu.
Nên mới có chuyện năm lần bảy lượt cô bé trộm ngắm Yến Thanh Trì, rồi lúc Yến Thanh Trì nhìn qua lập tức quay đầu làm bộ như chưa xảy ra chuyện gì.
Khương Tiểu Minh thấy cô bé như vậy, định tự mình giúp cô đi nói, Tô Tinh vội vàng kéo cậu lại, "Cậu không thể đi, lỡ đâu cậu nói không đúng, anh ấy cảm thấy tớ không hiểu chuyện, vậy tớ thảm rồi."
Khương Tiểu Minh không hiểu tâm tình thiếu nữ của cô bé lắm, nên hỏi, "Vậy cậu muốn thế nào? Không chụp ảnh chung?"
Đương nhiên Tô Tinh muốn, hôm nay phim mới khởi động máy, cô bé đã chuẩn bị lấy ảnh mình chụp cùng Yến Thanh Trì đăng Weibo. Cô tự cổ vũ cho mình, xây dựng đủ tâm lý, hít sâu một hơi, lấy di động ra soi soi bộ dáng của mình, hỏi Khương Tiểu Minh, "Bây giờ tớ nhìn được không? Tóc loạn không? Răng có dính gì không? Mặt có dầu không?"
Tiểu thẳng nam như Khương Tiểu Minh sao có thể nhìn ra mặt cô bé có dầu không hay không, chỉ có thể lắc đầu tỏ vẻ, "Không dầu, khá xinh đẹp."
Tô Tinh lại hít sâu một hơi, như tráng sĩ bóp cổ tay nói: "Tớ đi đây."
"Đi đi." Khương Tiểu Minh cổ vũ cho cô bé.
Tô Tinh xoay người, buồn đầu đi về trước, đi được vài bước, đã đụng vào một người, trong lòng cả kinh, di động trong tay rớt xuống, Tô Tinh bất chấp di động, cuống quít nói: "Thật xin lỗi thật xin lỗi, em không cố ý."
Cô bé ngẩng đầu, mới phát hiện là Trương Thông.
Tô Tinh liên tiếp xin lỗi, thành công hấp dẫn sự chú ý của Yến Thanh Trì, Yến Thanh Trì quay đầu, phát hiện là cô bé mới nhìn lén mình hình như đụng vào người khác. Y không để trong lòng, dù sao bản chất chuyện này cũng phải to lớn gì, Tô Tinh vẫn là một đứa bé.
Nhưng rõ ràng Trương Thông không nghĩ như vậy, bản thân hắn vì mình đóng vai Hà Tiểu Soái, một nhân vật không được yêu thích trong phim như vậy, tâm tình đã không tốt, lúc này đang chuẩn bị về khách sạn nghỉ ngơi, lại bị người đụng trúng, lửa giận của Trương Thông lập tức bùng nổ, "Mày làm sao vậy, đi đường không mang mắt theo à?"
Lời của hắn hơi hung dữ, doạ Tô Tinh sợ đến mức không tự giác cúi đầu, "Em không cố ý, thật xin lỗi, anh không sao chứ?"
Khương Tiểu Minh cũng nhanh chóng chạy tới bên cạnh Tô Tinh, giúp cô bé giải thích, "Cậu ấy không cố ý, anh Thông anh đừng để ý, cậu ấy chỉ hơi khẩn trương."
"Ai là anh Thông của mày?" Trương Thông nhìn cậu bé, "Còn nhỏ, mà biết mốc nối quan hệ rồi à."
Cái này làm Khương Tiểu Minh cũng xấu hổ, dù sao trong giới giải trí, chỉ cần không phải quan hệ đặc biệt kém, kêu người kia một tiếng "anh", thì thế nào cũng nể tình. Cậu chưa từng gặp phải loại tình huống này, đứng tại chỗ không biết làm sao.
Hai người bọn họ đều là ngôi sao nhí, không có người đại diện chuyên nghiệp, cha mẹ chính là người đại diện của bọn họ, nhưng trường hợp như nghi thức khởi động máy này, cha mẹ bọn họ đều không cách nào tham dự, nên hai người bị Trương Thông xả như vậy, cũng không dám nói nữa, chỉ có thể không ngừng xin lỗi.
Yến Thanh Trì không nghĩ tới tính cách Trương Thông lại như thế này, nhìn hai đứa nhỏ trước mặt hắn bị nạt như chim cút nhỏ, hơi nhìn không được, đi qua giải vây nói, "Làm sao vậy?"
Tô Tinh vừa thấy y tới, cả người đều xấu hổ đến sắp khóc, vốn dĩ cô bé muốn mình trang điểm xinh xinh đẹp đẹp xuất hiện trước mặt Yến Thanh Trì, nói với Yến Thanh Trì mình rất thích anh ấy, hỏi anh ấy xem có thể cùng chụp một tấm ảnh không, cô muốn đăng Weibo. Nhưng bây giờ, cô một chút cũng không đẹp, còn bêu xấu, đang bị người mắng, sao cố tình nam thần của cô lại xuất hiện lúc này!
Tô Tinh cảm thấy mình đặc biệt ủy khuất, ủy khuất đến mức hơi muốn khóc.
Yến Thanh Trì không chú ý tới tâm tư nhỏ của cô bé, y nhìn Trương Thông, giúp Tô Tinh nói: "Vừa nãy tôi kêu con bé đến, có vấn đề muốn hỏi nó, nó còn nhỏ, vừa lơ đãng đã đụng phải cậu, tôi thay nó xin lỗi, cậu tha thứ cho nó đi."
Trương Thông nhìn y, cảm thấy lời y nói cũng thật nhẹ, y tìm Tô Tinh có việc, nên Tô Tinh đụng phải mình, thì mình không thể so đo? Trong lòng hắn hừ lạnh một tiếng, cảm thấy Yến Thanh Trì cũng không khỏi quá xem trọng mình rồi. Nhưng cuối cùng hắn cũng nhớ ra Yến Thanh Trì là nam chính, nên dù trong lòng bất mãn, nhưng không tiếp tục làm khó dễ nữa, chỉ nói, "Tôi cho anh ít mặt mũi đi, lần sau để nó chú ý chút."
Khi hắn nói lời này ngữ khí cũng không tốt lắm, biểu tình khi nói chuyện cũng như ở trên cao nhìn xuống, Yến Thanh Trì cảm thấy buồn cười, người không biết sợ còn nghĩ Trương Thông mới là nam chính đấy.
Nhưng dù sao hôm nay vừa khởi động máy, Trương Thông cũng không làm chuyện gì quá mức, nên y không để ý Trương Thông nữa, quay đầu nói với Tô Tinh và Khương Tiểu Minh, "Đi thôi."
Tiểu Hà lập tức một tay đẩy một đứa, để bọn họ đi theo Yến Thanh Trì, còn thuận tay nhặt di động của Tô Tinh lên, trong lòng mắng thầm, đồ chơi gì đây, lưng dựa vào nhà đầu tư thì ghê gớm lắm à? Còn nói chuyện với anh Yến nhà bọn họ nói vậy, không biết anh Yến mới là nam chính sao?
Trương Thông thấy bọn họ cứ như vậy mà đi, "A" một tiếng, quay đầu nhìn về trợ lý của mình, "Đây là thái độ gì? Bày sắc mặt cho tôi nhìn? Không có tôi, Vương tổng sẽ đầu tư bộ phim này sao? Không có Vương tổng đầu tư, cậu ta còn diễn được nam chính của cậu ta sao, thật là buồn cười."
Trợ lý liên tục phụ họa, sợ vị chủ nhân khó hầu hạ này phát tính tình lên người mình.
- ---
Yến Thanh Trì mang Tô Tinh và Khương Tiểu Minh đi cả một đoạn đường, lúc này mới dừng chân, nhìn hai người bọn họ giống như hai trái cà tím, không tự giác mỉm cười, hỏi Tiểu Hà, "Chỗ cậu có đồ ăn không?"
Tiểu Hà vội vàng đào một hộp chocolate từ trong túi ra.
Yến Thanh Trì đưa chocolate cho Tô Tinh, "Được rồi, đừng khổ sở, mời em ăn chocolate."
Tô Tinh thụ sủng nhược kinh, hai tay nhận lấy, nhìn y lắp bắp nói, "Cảm ơn, cảm ơn."
"Không cần khách khí." Yến Thanh Trì mỉm cười nói.
Lúc này Khương Tiểu Minh mới lấy lại tinh thần, cũng nói: "Cảm ơn......" Vốn dĩ cậu bé muốn nói Yến ca, nhưng lại nghĩ đến Trương Thông mắng mình mốc nối quan hệ, không biết Yến Thanh Trì có cảm thấy như vậy không, mắc kẹt giữa miệng, không nói ra lời.
Sao Yến Thanh Trì có thể không nhìn ra băn khoăn của cậu bé, ôn hoà nói, "Anh đóng Ôn Nghiêu, em có thể gọi anh Yến hoặc là gọi anh anh Ôn Nghiêu giống như trong phim."
Khương Tiểu Minh gật đầu, "Cảm ơn anh Yến."
Tô Tinh thật hâm mộ, nhỏ giọng hỏi y, "Em cũng có thể sao?"
Yến Thanh Trì không phản ứng kịp, Khương Tiểu Minh xen mồm nói, "Tô Tinh là fan của anh, anh là nam thần của cậu ấy."
Làm Tô Tinh thẹn quá thành giận trực tiếp dẫm Khương Tiểu Minh một chân, lắp bắp giải thích với Yến Thanh Trì, "Không, không phải, không, cũng không phải không phải, em......" Cô bé khẩn trương nói năng lộn xộn, đơn giản bất chấp tất cả, vô cùng đáng thương nói: "Em rất thích Lận Nhất Ngang, Lận ca tốt như vậy, ai mà không thích anh ấy." Cô ngẩng đầu nhìn Yến Thanh Trì, mang theo chút ủy khuất của thiếu nữ, "Vốn dĩ em muốn tìm anh chụp ảnh chung, nhưng không nghĩ tới đụng phải người khác, còn phải nhờ anh đến giúp em giải vây, thật xin lỗi."
Yến Thanh Trì không nghĩ mọi chuyện lại đi theo hướng này, vậy mà Tô Tinh lại là tiểu mê muội* của mình. Đây là lần đầu tiên y đối mặt với fan nhỏ như thế, nhất thời không biết nên ứng đối thế nào, chỉ có thể trả lời cô bé, "Không sao, em đừng để ý."
*fan girl
"Vậy anh còn đồng ý chụp ảnh chung với em không?" Tô Tinh mềm mại hỏi y.
Yến Thanh Trì gật đầu.
Nháy mắt Tô Tinh đầy máy sống lại, hai mắt sáng lên, cô bé đưa chocolate trên tay cho Khương Tiểu Minh, để cậu bé cầm giúp. Mình thì nhanh chóng sửa sang lại đầu tóc, sau đó mới nhớ tới di động của mình vừa mới rớt.
Tác giả có lời muốn nói:
Yến Thanh Trì: Tôi chưa từng có fan nhỏ tuổi như vậy, còn cùng một đoàn phim với tôi, kinh!
Tác giả :
Lâm Áng Tư