Xuyên Qua Làm Chủ Một Gia Đình
Chương 16: "Điều kiện "
Sáng sớm ngày thứ hai, nhị nương cùng Nguyên nương đi tới nhà những người bị hại trên trấn
Nhà đầu tiên là nhà có hài tử bị sốt, gia đình nhà này mở một tiệm tạp hóa trên trấn, cũng không phải nhà đại phú đại quý gì, thế nhưng trong nhà chỉ có một dòng độc đinh cho nên rất là sủng ái.
Hiện tại hài tử mình sủng ái lại biến thành như vậy, có thể tưởng tượng được nhà này phẫn nộ cỡ nào.
Nhị nương cùng Nguyên nương tìm tới nhà các nàng, cửa hàng các nàng rất nhỏ, mặt sau có một cái khu nhà nhỏ, các nàng một nhà trụ ở phía sau trong tiểu viện.
Nhị nương tiến lên gõ cửa, rất lâu sau đó mới có một người phụ nữ trung niêntới mở cửa, sắc mặt có chút tái nhợt, nhìn thấy nhị nương uể oải hỏi: "Các ngươi tìm ai?"
Nhị nương vội vã cung kính nói: "Vị đại tỷ này, là như vậy, chúng ta chính là người nhà người bán lương da kia "
Vừa nghe đến nhị nương là người nhà ngườ ibán lương da kia, vị trung niên này đột nhiên trợn to mắt, dùng sức trừng mắt nhị nương, thật giống cùng nhị nương các nàng có huyết hải thâm cừu vậy,
"Các ngươi là đồ lòng dạ ác độc, đều là các ngươi hại hài tử nhà ta thiếu chút nữa không còn, các ngươi lại dám đến, ta đánh chết các ngươi, " nói liền hướng nhị nương các nàng đập tới.
Nhị nương cùng Nguyên nương vội vã né tránh, trong miệng còn không ngừng an ủi: "Vị đại tỷ này, chúng ta hôm nay tới chính là hướng về ngài xin lỗi, ngươi nghe chúng ta nói..."
Nhị nương liều mạng muốn giải thích, Nguyên nương vốn nhút nhát, bây giờ nhìn đến điệu bộ này, càng sợ đến cái gì cũng không nói ra được.
"Không nghe, không nghe, các ngươi là đồ độc ác, chờ ngồi tù đi, chúng ta sẽ không giảng hoà..."
Nhị nương bị nữ nhân trung niên đánh trúng mấy cái, nhị nương bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn là gắt gao nắm lấy hai tay nữ nhân trung niên, làm cho nàng không thể động đậy.
Sau đó nhìn vào mắt nàng, từng chữ từng câu nói: "Vị đại tỷ này, chúng ta là chân tâm đến xin lỗi, còn tiền thuốc hài tử nhà các ngươi chúng ta cũng bỏ ra, ngài có điều kiện gì chỉ cần chúng ta có thể làm được, chúng ta cũng tận lực thỏa mãn, ngươi nói có phải hay không?"
Trung niên nữ nhân thấy nhị nương nói chân thành, cũng chậm chậm tỉnh táo lại, nhưng vẫn lạnh giọng hỏi: "Hài tử nhà ta may mà không chết, nếu như nhà nó có bất trắc gì ta chính là liều mạng cái mạng này, cũng phải khiến các ngươi chôn cùng nàng. "
"Vâng, vâng, chuyện này xác thực chúng ta không đúng."
Nhìn nhị nương thái độ thành khẩn, lửa giận của vị nữ nhân trung niên kia mới xem như tiêu tan một ít "Hừ, các ngươi cho rằng cho chúng ta một ít bạc chuyện này coi như xong hay sao?"
"Đương nhiên không phải, đại tỷ ngươi có điều kiện gì cũng có thể nói ra, có thể làm được, chúng ta đều sẽ làm. "
"Chuyện này ta cũng không làm chủ được, ta muốn về nhà trước cùng người nhà thương lượng một chút, ngày mai nói sau đi. "
Nghe được trung niên nữ nhân có chút nhả ra, nhị nương trong lòng thở phào nhẹ nhõm, sợ nhất chính là nhân gia khó chơi, nói như vậy Trương Tiểu Thúy coi như xong, hiện tại nếu các nàng nếu chịu bàn điều kiện, như vậy tất cả đều dễ nói chuyện, đơn giản chính là tiền.
"Các ngươi ngày mai trở lại đi, hừ, " nói xong, "Bành" lớn tiếng đóng cửa.
"Nhị nương nhờ có có ngươi a, không phải vậy ta còn thật không biết làm sao bây giờ?" Nguyên nương có chút cảm kích nói.
"Ai, ngươi là Đại tỷ của ta, ta đương nhiên sẽ giúp ngươi, " nhị nương cười nói, không như vậy cũng hết cách rồi, ai bảo Nguyên nương là thân tỷ tỷ của mình đây.
Tiếp đó, nhị nương cùng Nguyên nương liền tiếp theo bái phỏng nhà những người bị nhẹ, những người kia vừa mới nghe được các nàng chính là người nhà của người bán lương da cũng rất phẫn nộ, thế nhưng thấy các nàng thái độ rất tốt, trong lòng oán khí mới giảm bớt.
Sau đó hị nương cùng Nguyên nương cùng các nàng thương lượng bồi thường một ít tiền tài, hi vọng các nàng không kiện cáo Trương Tiểu Thúy.
Có nhà bị thương hại mặc dù khinh nhưng cũng đồng ý, nhị nương cùng Nguyên nương vội vã đem tiền bạc cho các nàng.
Các nàng biết nhị nương các nàng bán lương da kiếm được một chút tiền, liền cố ý nâng lên giá tiền, sau một hồi nghĩ ngợi thì muốn một lượng bạc bồi thường.
Nhị nương các nàng cho dù kiếm lời một chút tiền, cũng không chịu nổi các nàng chào giá trên trời như vậy, nhị nương không thể làm gì khác hơn là hiểu chi lấy động tình chi lấy lý, may mà những người này vẫn tương đối thông tình đạt lý, biết nhị nương trong nhà cũng không giàu có, nên bớt lại chút ít.
Cuối cùng các nàng sau khi bái phỏng các nhà người bị hại, Nguyên nương trên người mang ba mươi lượng bạc, cùng nhị nương trên người mang hai mươi lượng bạc, cũng đã không còn lại mấy.
Nguyên nương nhìn vải thô hầu bao rỗng tuếch, có chút thương cảm, số tiền này là các nàng tích trữ nhiều năm lập tức không còn, Nguyên nương trong lòng có chút không dễ chịu.
"Nhị nương tiền của ngươi, chờ đại tỷ sau đó có thì trả cho ngươi, " Nguyên nương có chút hổ thẹn nói, lúc mấu chốt vẫn là thân tỷ muội đáng tin a.
Nhị nương nhìn Nguyên nương hổ thẹn, vội vã an ủi: "Không có chuyện gì, đại tỷ tiền ta không vội. "
Tuy rằng tiền đều bỏ ra, thế nhưng vẫn có mấy nhà người không muốn buông tha Trương Tiểu Thúy, không muốn muốn tiền của các nàng, chỉ nói là làm cho các nàng ngày mai trở lại, các nàng muốn thương lượng một chút phải làm sao?
Nhị nương các nàng đã không có tiền, nếu như còn lại mấy nhà muốn tiền cao, các nàng cũng thật sự không có biện pháp nào, Trương Tiểu Thúy có thể phải ngồi tù.
Ngày thứ hai sáng sớm;
Nhị nương cùng Nguyên nương đến nhà trung niên nữ nhân, trung niên nữ nhân nhìn thấy các nàng đến rất khách khí làm cho các nàng vào phòng.
Nhà trung niên nữ nhân rất nhỏ, nhị nương đi vào thì nhìn thấy một người nam nhân trung niên trong lồng ngực ôm một đại hài tử mấy tuổi, hài tử sắc mặt tái nhợt, hai mắt vô thần, vừa nhìn liền biết sinh bệnh, cái người nam nhân trung niên kia nhìn thấy nhị nương cùng Nguyên nương, mạnh mẽ trừng các nàng một chút, cuối cùng không nói gì
"Ta cũng không cùng các ngươi vòng vo, các ngươi muốn chúng ta không tố cáo các ngươi cũng không phải là không thể, chỉ là..." Trung niên nữ nhân có chút khó có thể mở miệng.
"Đại tỷ ngài nói đi, muốn bao nhiêu tiền?"
Nghe được nhị nương nói muốn bao nhiêu tiền, trung niên nữ nhân vội hỏi: "Không cần tiền, "
"Cái gì? Không cần tiền?" Nhị nương cùng Nguyên nương trăm miệng một lời, trong mắt của hai người đều hơi kinh ngạc, bất quá nhị nương cũng biết trên đời này nào có chuyện tốt như vậy.
Quả nhiên, sau đó trung niên kia nữ nhân lại nói: "Chúng ta chỉ muốn phương thức chế tác lương da của các ngươi. "
"Cái gì?" Nguyên nương lập tức cả kinh la lên, không dám tin tưởng nhìn trung niên nữ tử.
Nhị nương đến là có chuẩn bị tâm lý nên cũng không ngạc nhiên lắm, chỉ là cau mày nhìn trung niên nữ nhân.
Trung niên nữ nhân thấy Nguyên nương phản ứng quá lớn, cũng biết phương thức tổ truyền phương tử, bình thường đều là truyền gia bảo, chính mình tùy tiện yêu cầu đúng là quá đáng.
"Ta biết chuyện này làm khó các ngươi, thế nhưng các ngươi cũng biết các ngươi suýt chút nữa thì làm hài tử ta mệnh a, bất kể nói thế nào, chỉ muốn các ngươi đem phương thức cho ta, ta liền không tố cáo, không phải vậy ta nhất định sẽ không giảng hoà, "
Nhìn trung niên nữ nhân một mặt tỏ ý không cần thương lượng, Nguyên nương có chút khó khăn, phương thức kia không phải của nàng, là của nhị nương, nàng dù là đại tỷ cũng không dám tùy tiện để nhị nương giao ra.
Nguyên nương chỉ còn dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn nhị nương, ở trong mắt các nàng phương thức rất quan trọng, ở trong mắt nhị nương lại không xem ra gì. Nghe được các nàng không muốn bạc chỉ muốn phương thức, nhị nương trong lòng còn mạnh mẽ thở phào nhẹ nhõm, nếu như các nàng muốn bạc, vậy mình đúng là không bỏ ra nổi, thế nhưng phương thức tự mình viết có thể cho các nàng.
Nhà đầu tiên là nhà có hài tử bị sốt, gia đình nhà này mở một tiệm tạp hóa trên trấn, cũng không phải nhà đại phú đại quý gì, thế nhưng trong nhà chỉ có một dòng độc đinh cho nên rất là sủng ái.
Hiện tại hài tử mình sủng ái lại biến thành như vậy, có thể tưởng tượng được nhà này phẫn nộ cỡ nào.
Nhị nương cùng Nguyên nương tìm tới nhà các nàng, cửa hàng các nàng rất nhỏ, mặt sau có một cái khu nhà nhỏ, các nàng một nhà trụ ở phía sau trong tiểu viện.
Nhị nương tiến lên gõ cửa, rất lâu sau đó mới có một người phụ nữ trung niêntới mở cửa, sắc mặt có chút tái nhợt, nhìn thấy nhị nương uể oải hỏi: "Các ngươi tìm ai?"
Nhị nương vội vã cung kính nói: "Vị đại tỷ này, là như vậy, chúng ta chính là người nhà người bán lương da kia "
Vừa nghe đến nhị nương là người nhà ngườ ibán lương da kia, vị trung niên này đột nhiên trợn to mắt, dùng sức trừng mắt nhị nương, thật giống cùng nhị nương các nàng có huyết hải thâm cừu vậy,
"Các ngươi là đồ lòng dạ ác độc, đều là các ngươi hại hài tử nhà ta thiếu chút nữa không còn, các ngươi lại dám đến, ta đánh chết các ngươi, " nói liền hướng nhị nương các nàng đập tới.
Nhị nương cùng Nguyên nương vội vã né tránh, trong miệng còn không ngừng an ủi: "Vị đại tỷ này, chúng ta hôm nay tới chính là hướng về ngài xin lỗi, ngươi nghe chúng ta nói..."
Nhị nương liều mạng muốn giải thích, Nguyên nương vốn nhút nhát, bây giờ nhìn đến điệu bộ này, càng sợ đến cái gì cũng không nói ra được.
"Không nghe, không nghe, các ngươi là đồ độc ác, chờ ngồi tù đi, chúng ta sẽ không giảng hoà..."
Nhị nương bị nữ nhân trung niên đánh trúng mấy cái, nhị nương bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn là gắt gao nắm lấy hai tay nữ nhân trung niên, làm cho nàng không thể động đậy.
Sau đó nhìn vào mắt nàng, từng chữ từng câu nói: "Vị đại tỷ này, chúng ta là chân tâm đến xin lỗi, còn tiền thuốc hài tử nhà các ngươi chúng ta cũng bỏ ra, ngài có điều kiện gì chỉ cần chúng ta có thể làm được, chúng ta cũng tận lực thỏa mãn, ngươi nói có phải hay không?"
Trung niên nữ nhân thấy nhị nương nói chân thành, cũng chậm chậm tỉnh táo lại, nhưng vẫn lạnh giọng hỏi: "Hài tử nhà ta may mà không chết, nếu như nhà nó có bất trắc gì ta chính là liều mạng cái mạng này, cũng phải khiến các ngươi chôn cùng nàng. "
"Vâng, vâng, chuyện này xác thực chúng ta không đúng."
Nhìn nhị nương thái độ thành khẩn, lửa giận của vị nữ nhân trung niên kia mới xem như tiêu tan một ít "Hừ, các ngươi cho rằng cho chúng ta một ít bạc chuyện này coi như xong hay sao?"
"Đương nhiên không phải, đại tỷ ngươi có điều kiện gì cũng có thể nói ra, có thể làm được, chúng ta đều sẽ làm. "
"Chuyện này ta cũng không làm chủ được, ta muốn về nhà trước cùng người nhà thương lượng một chút, ngày mai nói sau đi. "
Nghe được trung niên nữ nhân có chút nhả ra, nhị nương trong lòng thở phào nhẹ nhõm, sợ nhất chính là nhân gia khó chơi, nói như vậy Trương Tiểu Thúy coi như xong, hiện tại nếu các nàng nếu chịu bàn điều kiện, như vậy tất cả đều dễ nói chuyện, đơn giản chính là tiền.
"Các ngươi ngày mai trở lại đi, hừ, " nói xong, "Bành" lớn tiếng đóng cửa.
"Nhị nương nhờ có có ngươi a, không phải vậy ta còn thật không biết làm sao bây giờ?" Nguyên nương có chút cảm kích nói.
"Ai, ngươi là Đại tỷ của ta, ta đương nhiên sẽ giúp ngươi, " nhị nương cười nói, không như vậy cũng hết cách rồi, ai bảo Nguyên nương là thân tỷ tỷ của mình đây.
Tiếp đó, nhị nương cùng Nguyên nương liền tiếp theo bái phỏng nhà những người bị nhẹ, những người kia vừa mới nghe được các nàng chính là người nhà của người bán lương da cũng rất phẫn nộ, thế nhưng thấy các nàng thái độ rất tốt, trong lòng oán khí mới giảm bớt.
Sau đó hị nương cùng Nguyên nương cùng các nàng thương lượng bồi thường một ít tiền tài, hi vọng các nàng không kiện cáo Trương Tiểu Thúy.
Có nhà bị thương hại mặc dù khinh nhưng cũng đồng ý, nhị nương cùng Nguyên nương vội vã đem tiền bạc cho các nàng.
Các nàng biết nhị nương các nàng bán lương da kiếm được một chút tiền, liền cố ý nâng lên giá tiền, sau một hồi nghĩ ngợi thì muốn một lượng bạc bồi thường.
Nhị nương các nàng cho dù kiếm lời một chút tiền, cũng không chịu nổi các nàng chào giá trên trời như vậy, nhị nương không thể làm gì khác hơn là hiểu chi lấy động tình chi lấy lý, may mà những người này vẫn tương đối thông tình đạt lý, biết nhị nương trong nhà cũng không giàu có, nên bớt lại chút ít.
Cuối cùng các nàng sau khi bái phỏng các nhà người bị hại, Nguyên nương trên người mang ba mươi lượng bạc, cùng nhị nương trên người mang hai mươi lượng bạc, cũng đã không còn lại mấy.
Nguyên nương nhìn vải thô hầu bao rỗng tuếch, có chút thương cảm, số tiền này là các nàng tích trữ nhiều năm lập tức không còn, Nguyên nương trong lòng có chút không dễ chịu.
"Nhị nương tiền của ngươi, chờ đại tỷ sau đó có thì trả cho ngươi, " Nguyên nương có chút hổ thẹn nói, lúc mấu chốt vẫn là thân tỷ muội đáng tin a.
Nhị nương nhìn Nguyên nương hổ thẹn, vội vã an ủi: "Không có chuyện gì, đại tỷ tiền ta không vội. "
Tuy rằng tiền đều bỏ ra, thế nhưng vẫn có mấy nhà người không muốn buông tha Trương Tiểu Thúy, không muốn muốn tiền của các nàng, chỉ nói là làm cho các nàng ngày mai trở lại, các nàng muốn thương lượng một chút phải làm sao?
Nhị nương các nàng đã không có tiền, nếu như còn lại mấy nhà muốn tiền cao, các nàng cũng thật sự không có biện pháp nào, Trương Tiểu Thúy có thể phải ngồi tù.
Ngày thứ hai sáng sớm;
Nhị nương cùng Nguyên nương đến nhà trung niên nữ nhân, trung niên nữ nhân nhìn thấy các nàng đến rất khách khí làm cho các nàng vào phòng.
Nhà trung niên nữ nhân rất nhỏ, nhị nương đi vào thì nhìn thấy một người nam nhân trung niên trong lồng ngực ôm một đại hài tử mấy tuổi, hài tử sắc mặt tái nhợt, hai mắt vô thần, vừa nhìn liền biết sinh bệnh, cái người nam nhân trung niên kia nhìn thấy nhị nương cùng Nguyên nương, mạnh mẽ trừng các nàng một chút, cuối cùng không nói gì
"Ta cũng không cùng các ngươi vòng vo, các ngươi muốn chúng ta không tố cáo các ngươi cũng không phải là không thể, chỉ là..." Trung niên nữ nhân có chút khó có thể mở miệng.
"Đại tỷ ngài nói đi, muốn bao nhiêu tiền?"
Nghe được nhị nương nói muốn bao nhiêu tiền, trung niên nữ nhân vội hỏi: "Không cần tiền, "
"Cái gì? Không cần tiền?" Nhị nương cùng Nguyên nương trăm miệng một lời, trong mắt của hai người đều hơi kinh ngạc, bất quá nhị nương cũng biết trên đời này nào có chuyện tốt như vậy.
Quả nhiên, sau đó trung niên kia nữ nhân lại nói: "Chúng ta chỉ muốn phương thức chế tác lương da của các ngươi. "
"Cái gì?" Nguyên nương lập tức cả kinh la lên, không dám tin tưởng nhìn trung niên nữ tử.
Nhị nương đến là có chuẩn bị tâm lý nên cũng không ngạc nhiên lắm, chỉ là cau mày nhìn trung niên nữ nhân.
Trung niên nữ nhân thấy Nguyên nương phản ứng quá lớn, cũng biết phương thức tổ truyền phương tử, bình thường đều là truyền gia bảo, chính mình tùy tiện yêu cầu đúng là quá đáng.
"Ta biết chuyện này làm khó các ngươi, thế nhưng các ngươi cũng biết các ngươi suýt chút nữa thì làm hài tử ta mệnh a, bất kể nói thế nào, chỉ muốn các ngươi đem phương thức cho ta, ta liền không tố cáo, không phải vậy ta nhất định sẽ không giảng hoà, "
Nhìn trung niên nữ nhân một mặt tỏ ý không cần thương lượng, Nguyên nương có chút khó khăn, phương thức kia không phải của nàng, là của nhị nương, nàng dù là đại tỷ cũng không dám tùy tiện để nhị nương giao ra.
Nguyên nương chỉ còn dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn nhị nương, ở trong mắt các nàng phương thức rất quan trọng, ở trong mắt nhị nương lại không xem ra gì. Nghe được các nàng không muốn bạc chỉ muốn phương thức, nhị nương trong lòng còn mạnh mẽ thở phào nhẹ nhõm, nếu như các nàng muốn bạc, vậy mình đúng là không bỏ ra nổi, thế nhưng phương thức tự mình viết có thể cho các nàng.
Tác giả :
Hải Lam Thảo