[Xuyên Nhanh] Phương Án Hoa Thức Nghịch Tập Nam Thần
Chương 39: Manh Thê Kiêu Ngạo VS Lão Công Phong Lưu (15)
Edit: Ochibi
Khi tiếp xúc qua Từ Như Ý, Mã Oánh mới biết được mình đã nghĩ sai. Ngoài già hơn cô ta, mọi thứ khác đều hơn cô ta gấp trăm lần!
Mà nói về tuổi, Từ Như Ý thoạt nhìn trẻ hơn so người cùng lứa! Dù không muốn thừa nhận, nhưng trong lòng Mã Oánh chua chát ghen ghét, không thể lừa được chính mình.
Cô ta làm ra vẻ ủy khuất, cúi đầu khổ sở: “Các cậu đừng nói nữa. Tuy tớ cùng anh ấy thật lòng yêu nhau, nhưng lão công tớ là người đàn ông rất có trách nhiệm, anh ấy cảm thấy ly hôn là chuyện rất có lỗi với vợ. Sao tớ có thể nhẫn tâm nhìn anh ấy khó xử hai bên chứ?”
“Oánh Oánh, cậu xinh đẹp ân cần săn sóc như vậy, lão công cậu nhất định sẽ thấy cậu tốt đến nhường nào!”
“Đúng vậy, thật là uất ức cho cậu mà! Chúng tớ đều sẽ bênh vực cho cậu!”
Bọn họ là khách quen ở đây, người phục vụ cũng nghe nhiều những lời này. Mã Oánh trước giờ đều làm bộ dáng yếu ớt, người không hiểu rõ sẽ rất đồng tình.
Nhân viên 1: “Tiểu thư, cô xinh đẹp như vậy, người đàn ông kia còn không biết quý trọng, chúng tôi thấy anh ta không đáng giá với cô đâu!”
Nhân viên 2: “Đúng vậy. Nếu anh ta đã không có tình cảm với cô gái trong nhà, vì sao cô ta không chịu buông tay đi? Loại phụ nữ này, thấy cô thiện lương liền khi dễ, thật sự là quá đáng lắm!”
Nhân viên 3: “Nghe nói người kia trong nhà anh ta vừa già vừa xấu, căn bản không xứng với tiên sinh của cô!”
Mã Oánh phối hợp với bọn họ, cố gắng làm bản thân xinh đẹp yếu mềm hơn.
Từ Như Ý một bên nhàn nhạt mở miệng: “Trong lúc làm việc mà bàn tán chuyện nhà người khác, đây là tố chất nhân viên nên có sao?”
“Liên quan gì đến cô chứ? Chúng tôi nói chuyện đã đụng chạm gì đến cô chưa?” Một cô gái bên người Mã Oánh sắc sảo nói.
“Cô cho rằng mình là ai hả? Cô xinh đẹp, bên cạnh có đàn ông giàu có sao?” Một cô gái khác cũng nói.
Bọn họ không biết Từ Như Ý, nhưng Mã Oánh thì có, mặt cô ta lập tức trở nên khó coi.
Mã Oánh giữ chặt các cô, chỉ hy vọng có thể nhanh chóng rời đi.
Cô ta nhỏ giọng nói: “Đừng nói nữa mà, loại người này tố chất thấp, chúng ta dừng tính toán so đo với cô ta.”
Cô gái kia không đồng ý, muốn thay thế xuất đầu, “Sao được chứ? Oánh Oánh, tại vì cậu quá thiện lương, quá mềm yếu, ai cũng cho rằng có thể một chân dẫm lên cậu. Hôm nay phải để cô ta mở mang kiến thức, chúng ta không phải là dễ bắt nạt!”
“Đúng vậy đó, gọi điện thoại kêu nam nhân của cậu lại đây, giúp cậu giáo huấn cô gái không biết trời cao đất dày này!”
Mã Oánh mặt mũi trắng bệch. Nhưng hai cô gái kia rất cố chấp, trực tiếp đoạt lấy di động của cô ta rồi gọi đi.
“Từng tiên sinh, bạn gái anh ở bên ngoài bị người ta khi dễ này! Anh mà có tới cũng không phải là đàn ông!”
“Không cần đâu mà!” Mã Oánh đoạt lại di động, “Chúng mình đi nhanh đi, đừng so đo với cô ta.”
Nhưng cô ta càng như vậy, hai cô gái kia càng cho rằng cô ta không muốn gây sự. Cảm thấy Mã Oánh thật sự quá yếu đuối, một hai phải thay cô ta xuất đầu. Nhìn đến Từ Như Ý dương dương tự đắc bên kia, hai người cũng muốn giáo huấn cô một trận.
Tằng Vân Lượng đúng lúc đang ở gần đó, hắn chạy tới với tốc độ rất nhanh. Vài phút trôi qua đã tới rồi.
“Oánh Oánh, sao lại thế này?” Hắn có chút lo lắng hỏi. Dù sao trong bụng cô ta cũng có con của hắn.
“Không có việc gì đâu, chúng ta đi thôi.” Mã Oánh muốn ngăn hắn.
Cô gái bên người cô ta không đồng ý, bộ dạng hận thiết không thành cương.
(*Hận thiết không thành cương: hận không thể rèn sắt thành thép, ý chỉ thái độ nghiêm khắc vì muốn tốt cho ai đó hoặc gấp gáp muốn làm gì đó mà không được.)
“Oánh Oánh, vào lúc thế này, mà cậu còn có thời gian suy nghĩ cho người khác?”
“Để tôi nói cho anh nghe này! Từng tiên sinh, chúng tôi đi SPA ở đây, tự nhiên có người khi không lo chuyện bao đồng. Ỷ được đàn ông có tiền bao dưỡng muốn khi dễ Oánh Oánh, anh xem làm sao thì làm!”
Tằng Vân Lượng đối với Mã Oánh ít nhiều không còn cảm tình, nhưng chủ nghĩa đại nam tử của hắn vẫn còn. Lúc này không có khả năng trước mặt bạn bè cô ta khiến cô ta mất mặt mũi, hắn lập tức đen mặt.
“Là ai khi dễ Oánh Oánh hả?” Hắn quay đầu.
Từ Như Ý nhẹ nhàng cười: “Em.”
9/11/2019
Khi tiếp xúc qua Từ Như Ý, Mã Oánh mới biết được mình đã nghĩ sai. Ngoài già hơn cô ta, mọi thứ khác đều hơn cô ta gấp trăm lần!
Mà nói về tuổi, Từ Như Ý thoạt nhìn trẻ hơn so người cùng lứa! Dù không muốn thừa nhận, nhưng trong lòng Mã Oánh chua chát ghen ghét, không thể lừa được chính mình.
Cô ta làm ra vẻ ủy khuất, cúi đầu khổ sở: “Các cậu đừng nói nữa. Tuy tớ cùng anh ấy thật lòng yêu nhau, nhưng lão công tớ là người đàn ông rất có trách nhiệm, anh ấy cảm thấy ly hôn là chuyện rất có lỗi với vợ. Sao tớ có thể nhẫn tâm nhìn anh ấy khó xử hai bên chứ?”
“Oánh Oánh, cậu xinh đẹp ân cần săn sóc như vậy, lão công cậu nhất định sẽ thấy cậu tốt đến nhường nào!”
“Đúng vậy, thật là uất ức cho cậu mà! Chúng tớ đều sẽ bênh vực cho cậu!”
Bọn họ là khách quen ở đây, người phục vụ cũng nghe nhiều những lời này. Mã Oánh trước giờ đều làm bộ dáng yếu ớt, người không hiểu rõ sẽ rất đồng tình.
Nhân viên 1: “Tiểu thư, cô xinh đẹp như vậy, người đàn ông kia còn không biết quý trọng, chúng tôi thấy anh ta không đáng giá với cô đâu!”
Nhân viên 2: “Đúng vậy. Nếu anh ta đã không có tình cảm với cô gái trong nhà, vì sao cô ta không chịu buông tay đi? Loại phụ nữ này, thấy cô thiện lương liền khi dễ, thật sự là quá đáng lắm!”
Nhân viên 3: “Nghe nói người kia trong nhà anh ta vừa già vừa xấu, căn bản không xứng với tiên sinh của cô!”
Mã Oánh phối hợp với bọn họ, cố gắng làm bản thân xinh đẹp yếu mềm hơn.
Từ Như Ý một bên nhàn nhạt mở miệng: “Trong lúc làm việc mà bàn tán chuyện nhà người khác, đây là tố chất nhân viên nên có sao?”
“Liên quan gì đến cô chứ? Chúng tôi nói chuyện đã đụng chạm gì đến cô chưa?” Một cô gái bên người Mã Oánh sắc sảo nói.
“Cô cho rằng mình là ai hả? Cô xinh đẹp, bên cạnh có đàn ông giàu có sao?” Một cô gái khác cũng nói.
Bọn họ không biết Từ Như Ý, nhưng Mã Oánh thì có, mặt cô ta lập tức trở nên khó coi.
Mã Oánh giữ chặt các cô, chỉ hy vọng có thể nhanh chóng rời đi.
Cô ta nhỏ giọng nói: “Đừng nói nữa mà, loại người này tố chất thấp, chúng ta dừng tính toán so đo với cô ta.”
Cô gái kia không đồng ý, muốn thay thế xuất đầu, “Sao được chứ? Oánh Oánh, tại vì cậu quá thiện lương, quá mềm yếu, ai cũng cho rằng có thể một chân dẫm lên cậu. Hôm nay phải để cô ta mở mang kiến thức, chúng ta không phải là dễ bắt nạt!”
“Đúng vậy đó, gọi điện thoại kêu nam nhân của cậu lại đây, giúp cậu giáo huấn cô gái không biết trời cao đất dày này!”
Mã Oánh mặt mũi trắng bệch. Nhưng hai cô gái kia rất cố chấp, trực tiếp đoạt lấy di động của cô ta rồi gọi đi.
“Từng tiên sinh, bạn gái anh ở bên ngoài bị người ta khi dễ này! Anh mà có tới cũng không phải là đàn ông!”
“Không cần đâu mà!” Mã Oánh đoạt lại di động, “Chúng mình đi nhanh đi, đừng so đo với cô ta.”
Nhưng cô ta càng như vậy, hai cô gái kia càng cho rằng cô ta không muốn gây sự. Cảm thấy Mã Oánh thật sự quá yếu đuối, một hai phải thay cô ta xuất đầu. Nhìn đến Từ Như Ý dương dương tự đắc bên kia, hai người cũng muốn giáo huấn cô một trận.
Tằng Vân Lượng đúng lúc đang ở gần đó, hắn chạy tới với tốc độ rất nhanh. Vài phút trôi qua đã tới rồi.
“Oánh Oánh, sao lại thế này?” Hắn có chút lo lắng hỏi. Dù sao trong bụng cô ta cũng có con của hắn.
“Không có việc gì đâu, chúng ta đi thôi.” Mã Oánh muốn ngăn hắn.
Cô gái bên người cô ta không đồng ý, bộ dạng hận thiết không thành cương.
(*Hận thiết không thành cương: hận không thể rèn sắt thành thép, ý chỉ thái độ nghiêm khắc vì muốn tốt cho ai đó hoặc gấp gáp muốn làm gì đó mà không được.)
“Oánh Oánh, vào lúc thế này, mà cậu còn có thời gian suy nghĩ cho người khác?”
“Để tôi nói cho anh nghe này! Từng tiên sinh, chúng tôi đi SPA ở đây, tự nhiên có người khi không lo chuyện bao đồng. Ỷ được đàn ông có tiền bao dưỡng muốn khi dễ Oánh Oánh, anh xem làm sao thì làm!”
Tằng Vân Lượng đối với Mã Oánh ít nhiều không còn cảm tình, nhưng chủ nghĩa đại nam tử của hắn vẫn còn. Lúc này không có khả năng trước mặt bạn bè cô ta khiến cô ta mất mặt mũi, hắn lập tức đen mặt.
“Là ai khi dễ Oánh Oánh hả?” Hắn quay đầu.
Từ Như Ý nhẹ nhàng cười: “Em.”
9/11/2019
Tác giả :
Cửu Công Chủ Lưu Bộ