Xuyên Nhanh: Nam Chủ Lại Hắc Hóa
Chương 185: Đế vương huyết tộc có chút ngọt (38)
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Y Song
Beta: LoBe
___
Trước mặt lạnh, sau lưng cũng lạnh. Lật Manh cảm nhận được công nghệ bảo quản cá muối đông lạnh.
Mà cơ thể người đàn ông sau lưng Lật Manh trở nên căng thẳng, lúc sau mới hơi thả lỏng.
Bọn họ trở lại lâu đài, thấy cửa sổ đá có giàn tường vi. Lật Manh cho rằng rốt cuộc bản thân cũng đã hoàn thành công việc, kết quả Serrill lại đặt cô lên bệ cửa sổ đá. Dưới chân cô chính là độ cao mà nếu ngã chết sẽ biến thành bánh nhân thịt.
Người đàn ông nửa ngồi xổm cạnh người cô, duỗi tay ôm lấy eo cô, sau đó hắn yên lặng rũ mắt, chăm chú nhìn cô rất lâu. Nhìn đến mức Lật Manh hoàn toàn không hiểu trong đầu người này đang nghĩ cái gì.
Cô cảm thấy thời gian làm việc của mình đã gần hết. Cho nên cô trầm tư một lát, rồi mới thử mở miệng, "Serrill đại nhân, tôi có thể quay về chưa?"
Dù sao cũng sắp tới bình minh, thời gian này rất nhiều huyết tộc đều bắt đầu đi vào giấc ngủ.
Serrill híp mắt, trên gương mặt lạnh lùng xuất hiện một tia cổ quái
"Thực ra...... Còn có thể lớn mật hơn nữa."
Thanh âm của hắn có chút khàn khàn, cánh môi xinh đẹp khẽ mở, như đang dụ dỗ.
"Quy củ của huyết tộc rất cởi mở, cho nên xem trộm ngực của ta cũng không sao đâu."
Trên khuôn mặt của Lật Manh hiện lên vẻ kỳ quái, đôi mắt lại biến thành mắt cá mặn ướp lạnh.
Thoạt nhìn vô cùng ngốc nghếch.
Lớn mật? Cởi mở? Xem trộm? Không sao?
Mỗi chữ này cô đều biết, nhưng khi chúng kết hợp lại với nhau thì lại trở nên trái ngược, chả hiểu gì cả. Lật Manh hơi ngẩng đầu lên, im lặng chăm chú nhìn người đàn ông trước mắt.
Với những vị vương giả huyết tộc, tuổi tác vĩnh viễn sẽ dừng lại ở thời khắc vừa mới thành niên, trên khuôn mặt xinh đẹp không hề có chút dấu vết của thời gian, chỉ có vẻ ngoài lạnh lẽo tái nhợt tinh xảo, lại diễm lệ đến quá quắt. Hàng lông mi dài khép hờ, cánh môi hồng nhạt hơi mím, lộ ra nụ cười nhạt khiến lòng người kinh diễm.
Như thể đang mong chờ cô làm điều gì đó.
Lật Manh trầm mặc rất lâu, trên mặt xuất hiện chút khó hiểu, "Không phải là tôi cố ý sờ ngài, nếu ngài cảm thấy bị mạo phạm, thì......."
Vị đại huynh đệ này.
Nói nhiều như vậy, còn không phải đang để ý chuyện bị cô nhìn thấy ngực sao. Lật Manh lại không nghĩ tới với tốc độ của người này, tại sao cô lại có thể dễ dàng túm áo người ta chứ. Xương thịt không bị chia lìa thì đã là may lắm rồi.
Nhưng Lật Manh chỉ dùng chút lực, đã sờ trúng anh.
Không nghĩ tới tên nam chủ có tác phong xấu xa, lại còn biết giữ thân mình trong sạch.
Người khác thì không cho phép người lạ hôn môi, còn hắn thì không được sờ ngực?
Lật Manh nghĩ đến đây, vốn dĩ muốn nói sờ lại một cái là huề nhau. Nhưng nhớ tới tác phong ai đến cũng không cự tuyệt của vị gia hỏa này, cô vẫn im lặng nuốt câu tìm đường chết kia xuống.
Váy chữ A của cô cũng không có gì nổi bật, tuy Lật Manh đã bóp lại một chút nhưng vẫn hơi rộng. Bộ dáng này của cô chắc chắn sẽ không thể khơi dậy nổi thú tính của người khác.
Nhưng đó là với người khác, còn đối với vị trước mắt này...... Đoán chừng rất có khả năng là được.
Lật Manh yên lặng lui về sau một chút.
Kết quả chưa đợi lui xong, bàn tay của người đàn ông đã đè lên bả vai cô, đôi mày thanh tú khẽ nhếch lên, đôi mắt đỏ lạnh như băng xuất hiện vài tia thâm trầm.
"Sau đó...... Thế nào?"
Giọng anh thanh lãnh, nhưng lại đè nén dục vọng chiếm hữu nóng bỏng.
Lật Manh vô cảm, "Sau đó như thế nào?"
Lời này được phát ra rất lãnh đạm.
Hàng lông mi của Serrill khẽ run rẩy rồi cụp xuống, trong đôi mắt đỏ rực xuất hiện một tia mờ mịt. Hình như nàng quá bình tĩnh.
Hay là đang thẹn thùng?
Serrill bình ổn lại tâm tình, chăm chú nhìn Lật Manh. Nhưng lại phát hiện đôi mắt của thiếu nữ xinh đẹp vẫn lạnh nhạt như cũ, trên mặt không có chút gì gọi là vui thích khi được tiếp xúc gần gũi với hắn.
___
Be: Tui vẫn đang ở ngoại á, mà đứa em họ tui lên 12 rồi nên nó học suốt ngày, tui lại ngại làm phiền nên mấy nay không đăng chương được. Tui sẽ cố ra chương, chương tui vẫn sẽ cộng dồn nhé. Còn 9 chương.
À, đáp án của chương trước là ở vị diện thứ 2, hình ảnh chó và mèo cũng được tác giả sử dụng một lần rồi. Nên tui liên tưởng 2 vị diện với nhau thôi.
Và cuối cùng, trong thời gian không có máy để beta thì tui có chơi game á. Các cô có thể tải về chơi với tui cho zui.
Lần đầu được ôm kiểu công túa.
Vẫn là ôm công túa nhưng từ sau lưng
Và bị cưỡng hônnnnnn.
Edit: Y Song
Beta: LoBe
___
Trước mặt lạnh, sau lưng cũng lạnh. Lật Manh cảm nhận được công nghệ bảo quản cá muối đông lạnh.
Mà cơ thể người đàn ông sau lưng Lật Manh trở nên căng thẳng, lúc sau mới hơi thả lỏng.
Bọn họ trở lại lâu đài, thấy cửa sổ đá có giàn tường vi. Lật Manh cho rằng rốt cuộc bản thân cũng đã hoàn thành công việc, kết quả Serrill lại đặt cô lên bệ cửa sổ đá. Dưới chân cô chính là độ cao mà nếu ngã chết sẽ biến thành bánh nhân thịt.
Người đàn ông nửa ngồi xổm cạnh người cô, duỗi tay ôm lấy eo cô, sau đó hắn yên lặng rũ mắt, chăm chú nhìn cô rất lâu. Nhìn đến mức Lật Manh hoàn toàn không hiểu trong đầu người này đang nghĩ cái gì.
Cô cảm thấy thời gian làm việc của mình đã gần hết. Cho nên cô trầm tư một lát, rồi mới thử mở miệng, "Serrill đại nhân, tôi có thể quay về chưa?"
Dù sao cũng sắp tới bình minh, thời gian này rất nhiều huyết tộc đều bắt đầu đi vào giấc ngủ.
Serrill híp mắt, trên gương mặt lạnh lùng xuất hiện một tia cổ quái
"Thực ra...... Còn có thể lớn mật hơn nữa."
Thanh âm của hắn có chút khàn khàn, cánh môi xinh đẹp khẽ mở, như đang dụ dỗ.
"Quy củ của huyết tộc rất cởi mở, cho nên xem trộm ngực của ta cũng không sao đâu."
Trên khuôn mặt của Lật Manh hiện lên vẻ kỳ quái, đôi mắt lại biến thành mắt cá mặn ướp lạnh.
Thoạt nhìn vô cùng ngốc nghếch.
Lớn mật? Cởi mở? Xem trộm? Không sao?
Mỗi chữ này cô đều biết, nhưng khi chúng kết hợp lại với nhau thì lại trở nên trái ngược, chả hiểu gì cả. Lật Manh hơi ngẩng đầu lên, im lặng chăm chú nhìn người đàn ông trước mắt.
Với những vị vương giả huyết tộc, tuổi tác vĩnh viễn sẽ dừng lại ở thời khắc vừa mới thành niên, trên khuôn mặt xinh đẹp không hề có chút dấu vết của thời gian, chỉ có vẻ ngoài lạnh lẽo tái nhợt tinh xảo, lại diễm lệ đến quá quắt. Hàng lông mi dài khép hờ, cánh môi hồng nhạt hơi mím, lộ ra nụ cười nhạt khiến lòng người kinh diễm.
Như thể đang mong chờ cô làm điều gì đó.
Lật Manh trầm mặc rất lâu, trên mặt xuất hiện chút khó hiểu, "Không phải là tôi cố ý sờ ngài, nếu ngài cảm thấy bị mạo phạm, thì......."
Vị đại huynh đệ này.
Nói nhiều như vậy, còn không phải đang để ý chuyện bị cô nhìn thấy ngực sao. Lật Manh lại không nghĩ tới với tốc độ của người này, tại sao cô lại có thể dễ dàng túm áo người ta chứ. Xương thịt không bị chia lìa thì đã là may lắm rồi.
Nhưng Lật Manh chỉ dùng chút lực, đã sờ trúng anh.
Không nghĩ tới tên nam chủ có tác phong xấu xa, lại còn biết giữ thân mình trong sạch.
Người khác thì không cho phép người lạ hôn môi, còn hắn thì không được sờ ngực?
Lật Manh nghĩ đến đây, vốn dĩ muốn nói sờ lại một cái là huề nhau. Nhưng nhớ tới tác phong ai đến cũng không cự tuyệt của vị gia hỏa này, cô vẫn im lặng nuốt câu tìm đường chết kia xuống.
Váy chữ A của cô cũng không có gì nổi bật, tuy Lật Manh đã bóp lại một chút nhưng vẫn hơi rộng. Bộ dáng này của cô chắc chắn sẽ không thể khơi dậy nổi thú tính của người khác.
Nhưng đó là với người khác, còn đối với vị trước mắt này...... Đoán chừng rất có khả năng là được.
Lật Manh yên lặng lui về sau một chút.
Kết quả chưa đợi lui xong, bàn tay của người đàn ông đã đè lên bả vai cô, đôi mày thanh tú khẽ nhếch lên, đôi mắt đỏ lạnh như băng xuất hiện vài tia thâm trầm.
"Sau đó...... Thế nào?"
Giọng anh thanh lãnh, nhưng lại đè nén dục vọng chiếm hữu nóng bỏng.
Lật Manh vô cảm, "Sau đó như thế nào?"
Lời này được phát ra rất lãnh đạm.
Hàng lông mi của Serrill khẽ run rẩy rồi cụp xuống, trong đôi mắt đỏ rực xuất hiện một tia mờ mịt. Hình như nàng quá bình tĩnh.
Hay là đang thẹn thùng?
Serrill bình ổn lại tâm tình, chăm chú nhìn Lật Manh. Nhưng lại phát hiện đôi mắt của thiếu nữ xinh đẹp vẫn lạnh nhạt như cũ, trên mặt không có chút gì gọi là vui thích khi được tiếp xúc gần gũi với hắn.
___
Be: Tui vẫn đang ở ngoại á, mà đứa em họ tui lên 12 rồi nên nó học suốt ngày, tui lại ngại làm phiền nên mấy nay không đăng chương được. Tui sẽ cố ra chương, chương tui vẫn sẽ cộng dồn nhé. Còn 9 chương.
À, đáp án của chương trước là ở vị diện thứ 2, hình ảnh chó và mèo cũng được tác giả sử dụng một lần rồi. Nên tui liên tưởng 2 vị diện với nhau thôi.
Và cuối cùng, trong thời gian không có máy để beta thì tui có chơi game á. Các cô có thể tải về chơi với tui cho zui.
Lần đầu được ôm kiểu công túa.
Vẫn là ôm công túa nhưng từ sau lưng
Và bị cưỡng hônnnnnn.
Tác giả :
Phượng Lê Cao