Xuyên Không Ỷ Thiên
Chương 15: Kim Hoa Bà Bà
Trương Siêu Quần sững sờ, đây chính là Ân Ly rồi! Quả nhiên là xinh đẹp tuyệt luân, mới 13 – 14 tuổi đã có bóng dáng mỹ nữ rồi, mỹ nhân cỡ này, đáng giá cho hắn dạy dỗ sau này a!
Tiểu cô nương thanh tú thấy hắn ngây ngốc ngơ ngác, lúc nhìn qua sư phụ, một lúc lại nhìn chính mình, nên tiểu cô nương quay đầu hướng về phía Kim Hoa bà bà nói:
– Bà bà, hóa ra đây là một tiểu tử ngốc!
Trương Siêu Quần ngẩn ra, một tiểu cô nương 12-13 tuổi, lại gọi mình là tiểu tử ngốc, chuyện này cũng thật là khôi hài.
Kim Hoa bà bà ho khan vài tiếng nói:
– Đừng để ý tới hắn, chúng ta đi.
Tiểu cô nương quay đầu lại đến phía Trương Siêu Quần giả thành mặt quỷ le lưỡi trêu hắn rồi đi tới chỗ Kim Hoa bà bà.
Trương Siêu Quần thầm nghĩ: Làm sao có thể cứ để như thế mặc cho các nàng đi mất, tốt xấu gì đây cũng là hai mỹ nữ, một lớn một nhỏ, có gì cũng sẽ không có lỗ vốn, nên hắn cười hì hì, hắng giọng một tiếng, khuôn mặt lập tức trở nên vô cùng nghiêm túc thành khẩn, chạy theo.
– Tiểu tử, ngươi lén lút theo chúng ta có mục đích gì?
Kim Hoa bà bà lại ho khan hai tiếng.
Trương Siêu Quần vội vàng hướng về dưới đất cúi đầu nói:
– Tiền bối, tiểu tử tên là Trương Siêu Quần, vừa lúc nãy thấy tiền bối võ công cái thế của tiến bối, trong lòng sinh ngưỡng mộ, không biết tiền bối có thể thu tiểu tử làm đồ đệ?
Chính là chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu, Đại Ỷ Ty là thánh nữ tổng giáo Minh giáo Ba Tư, rực rỡ thắng sáng thoát tục, vẻ đẹp thắng phong hoa tuyệt đại, phong thái trác việt, có thể quỳ gối ở dưới váy nàng, thì một quỳ này lạy xuống cũng không uổng công.
Kim Hoa bà bà hừ một tiếng, thân hình loáng lên một cái
“Đùng!”
Trương Siêu Quần mắt tối sầm lại, ngũ tạng lục phủ như đảo lộn, thân thể văng bay ra xa hơn 1 trượng, nằm ngã trên mặt đất.
– Ồ… thì ra tiểu tử này một chút nội lực cũng không có.
Kim Hoa bà bà kinh ngạc nói.
Lúc chưởng lực vừa tiếp xúc với trên người tiểu tử này, Kim Hoa bà bà liền phát hiện không đúng, đối phương không có một phần nội lực nào, vội vàng triệt hồi thu lại nội lực, nhưng vẫn còn có không tới hai phần mười nội lực đẩy ra, đánh cho hắn thổ huyết ngã xuống đất.
Vì lúc ban đầu Kim Hoa bà bà nhìn thấy Trương Siêu Quần lấy chủy thủ phóng tới quân Mông Cổ, trong khoảnh khắc tên Mông Cổ cả người lẫn ngựa dễ dàng bị cắt ra một vết thương lớn, nên cho rằng hắn là người trong chốn võ lâm, giờ thử một lần, hóa ra là người bình thường, trong lòng không khỏi sinh ra mấy phần áy náy.
Trên giang hồ, phàm là người trong võ lâm, cao thủ võ công cao cường, thường thường ỷ vào thân phận mình, tuyệt đối không làm khó dễ người không có võ công, huống hồ là Kim Hoa bà bà còn thuộc loại đỉnh cấp cao thủ.
– A Ly, con đi lấy Kim Hoa đan cho hắn uống vào.
Tiểu cô nương A Ly đáp một tiếng, tiếp nhận một viên thuốc màu đỏ tía viên, đi tới chỗ của Trương Siêu Quần nằm.
Nằm ngửa mặt Trương Siêu Quần chỉ nghe làn gió thơm thoải mái, một bóng người xinh đẹp tuyệt trần khuôn mặt nhỏ thanh lệ xuất hiện ở trước mắt.
– Này, há mồm, uống thuốc đi!
A Ly giọng nói thanh như chim Hoàng Oanh, lanh lảnh như chim Uyển Tước, Trương Siêu Quần vừa trúng một chưởng, trước ngực như bị một tảng đá lớn ngăn chặn, khó chịu nói không nên lời, nhưng lúc này tiểu cô nương mỹ lệ ngồi xổm ở bên cạnh mình, dưới ánh mặt trời, làm nổi bật đến khuôn mặt nhỏ bé trong suốt, hai gò má bầu bầu, sóng mắt như nước, đoan lệ khôn kể, dung mạo xinh đẹp tuyệt trần, quả thực xem một vạn lần cũng sẽ không chán ghét, đã vậy bên dưới hạ thân, hai bắp đùi khép mở, ngay giữa trung gian cái mu âm hộ ân hiện mỗi khi bị bắp đùi đè nén gồ cao lên một bụm thịt nhỏ…
Một viên thuốc to như trứng chim cút bị như ngón tay như bạch ngọc đưa vào trong miệng, Trương Siêu Quần lúc này mới phản ứng được, lớn như vậy một viên dược, làm sao nuốt trôi được xuống,chẳng khác nào muốn người nghẹn chết rồi!
Thấy hắn ú ớ, A Ly ngỡ rằng đầu hắn bị thấp nên nuốt không trôi, nên tiểu cô nương liền ngồi bết xuống đất, nâng đầu hắn lên dựa sát trên chính giữa hai bắp đùi mình…
A Ly nhíu mày khẽ sẳng giọng:
– Ngươi là một đại nam nhân còn nuốt không nổi một viên thuốc sao?
– Nước…nước…ta muốn uống nước…
Nghe xong lời hắn nói, A Ly với tay bên hông lấy một cái túi da đựng nước cởi xuống, vặn ra cái nút gỗ nhét, đưa đến trong tay hắn, Trương Siêu Quần nghiêng nghiêng thân thể vào trong phía lòng A Ly, uống vào một ngụm nước rất lớn, lúc này mới đem viên thuốc nuốt trôi xuống.
Thở phào một hơi dài, bỗng nhiên phát hiện một cái mùi khai khai nước tiểu cái mùi lại hợp với lòng người, thì ra lúc này đầu hắn đang dựa sát vào gần ngay chính giữa hạ bộ của tiểu cô nương A Ly, không trách sẽ có cái mùi khai khai như vậy tỏa ra, mơ hồ hắn còn thấy cái nội khố nho nhỏ màu tím bên trong đang bao trùm lấy cái âm hộ non nớt, không lềm được hắn bật thốt lên khen:
– Thơm quá!
Chỉ có điều cái mặt đang kê sát cái âm hộ của A Ly, nhưng dù sao A Ly vẫn là một bé gái, cho nên chưa có cái mùi thành thục của một đại cô nương, nếu như có thể gới đầu trên bộ phận sinh dục của Đại Ỷ Ty thì thật là tốt biết bao, Trương Siêu Quần si ngốc đờ ra, không ngờ A Ly khuôn mặt chợt tỏ rõ vẻ ửng đỏ, hất hắn nằm lại cuống đất đứng bật dậy một cách tàn nhẫn, đôi mắt đẹp lườm hắn một cái, chỉ là tiểu cô nương không biết, chính mình lúc giận dữ dáng dấp cũng là khả ái như vậy.
Kim Hoa bà bà chống cây quải trượng run rẩy đi tới, nhìn A Ly nói:
– Con dìu hắn ngồi dậy đi.
A Ly quẹt mồm đáp một tiếng, song tay nắm lấy bả vai Trương Siêu Quần, nhẹ nhàng dùng sức, liền đem hắn nâng dậy.
Trương Siêu Quần nhìn Kim Hoa bà bà, trên mặt tuy rằng nếp nhăn hiện lên, nhưng da thịt phần gáy cỗ vẫn là da trắng hơn tuyết, không khỏi ngẩn ra, cũng may hắn là hắn biết trước nguyên bản Ỷ Thiên Kim Hoa bà bà là thế giới đệ nhất mỹ nữ, cho nên biểu hiện đần độn, đúng là không để cho Kim Hoa bà bà khả nghi.
Giỏi lắm Đại Ỷ Ty, Kim Hoa bà bà thỉnh thoảng ho khan, chắc là do năm xưa cùng với Ngân Diệp tiên sinh bị nội thương ở dưới Bích Thủy hàn đàm, nhưng còn thân thể với cái lưng lọm khọm, không phải là do tuổi tác chứ? Chính trong lúc suy nghĩ lung tung, Kim Hoa bà bà đã chuyển tới phía sau hắn, bàn tay đưa sát vào sau lưng, một luồng nhiệt khí từ từ đẩy vào bên trong cơ thể hắn.
Không bao lâu, Kim Hoa bà bà đứng dậy, nói:
– Tiểu tử, ngươi không sao rồi, bà bà ta không có thu đồ đệ, ngươi bỏ đi tâm tư đó đi.
Trương Siêu Quần con ngươi xoay chuyển một cái, bỗng nhiên khóc ròng nói:
– Tiền bối không chịu thu vãn bối làm đồ đệ, vãn bối có thể làm sao bây giờ a! Phụ thân phụ mẫu đều bị lính Mông Cổ giết chết, chỉ có một muội muội duy nhất cũng bị bọn họ bắt đi, vãn bối cứu không đủ sức lực để cứu muội muội, chính là chết rồi cũng không thể đối mặt cha mẹ! Huhu…
Trương Siêu Quần vừa khóc vừa thầm vái: bá phụ, bá mẫu, thật không tiện, con trước tiên tạm thời giả mạo con trai của các người, để được thân cận hơn với võ lâm đệ nhất mỹ nữ, các người có linh thiêng thì đừng thấy lạ, yên tâm đi, Trương Siêu Quần này nhất định cưới Chu Chỉ Nhược làm thê tử.
Trong lòng sau khi sắp xếp xong, liền gào khóc khan lên.
Tiểu cô nương A Ly mới đầu vốn đối với hắn cũng chẳng có cảm tình gì, hiện nay thấy hắn khóc đến thương tâm như vậy, không khỏi trong lòng sinh ra thương hại, duỗi ra tay nhỏ ngọc, nắm chặt lấy hai bàn tay hắn, ôn nhu nói:
– Ca ca, thực sự là đáng thương.
Trương Siêu Quần mở cờ trong bụng, từ “Tiểu tử” nhảy một cái thăng cấp hàm làm ” Ca ca” rồi! Chuyển biến này thật đúng là quá nhanh, hắn vùi đầu vào đầu gối, hu hu gào khóc, trong lòng thì tât ra hưng phấn cực kỳ, bàn tay nhỏ trắng mịn mềm mại, vuốt lên thực sự rất là thoải mái.
Kim Hoa bà bà đột nhiên nói:
– Tiểu tử, ngươi võ nghệ là học từ ai vậy? Tuy rằng không có nội lực, nhưng tư thế cũng rất cao minh, chỉ bằng bản lĩnh thế này của ngươi, thực sự là ngoại công đăng phong tạo cực, cha mẹ ngươi tại sao lại bị quân Mông Cổ tầm thường giết được?
Trương Siêu Quần tâm trí hơi rối, A Ly tuổi còn nhỏ dễ bị lừa, Kim Hoa bà bà này, tính ra tầm 35, 36 tuổi, không dễ dàng lừa dối, liền khóc thút thít nói:
– Tiền bối, tiểu tử từ lúc 5 tuổi thời, ở trong thôn có học với một đại thúc quyền pháp, nhưng đại thúc lại không có dạy vãn bối phương pháp tu luyện nội lực, đại thúc dạy vãn bối được 2 năm sau, thì bỏ đi mất rồi, chính vãn bối sau đó vẫn cứ như thế mà tập luyện…
Kim Hoa bà bà hừ một tiếng, quát lên:
– Ngươi còn dám gạt ta! Ngươi nếu là nhà ngư dân, tại sao lại nắm giữ được cây chủy thủ chém sắt như chém bùn này!
Trương Siêu Quần chỉ cảm thấy bên hông mình hơi động đậy, cây chủy thủ đã bị Kim Hoa bà bà đoạt đi mất rồi.
Dù là Kim Hoa bà bà kiến thức rộng rãi, cũng chưa từng thấy như vậy cây chủy thủ này, nàng nhổ xuống một sợi tóc bạc, thả sợi tóc bạc xa xôi hạ xuống, dùng lưỡi cây chủy thủ đó nhận, sợi tóc bạc bị đoạn đứt làm hai.
– Thật là chủy thủ sắc bén! Chủy thủ này ngươi chiếm được từ nơi nào?
Trong mắt Kim hoa bà bà loé ra một ánh sáng sắt lẹm, loại này là cấp bậc binh khí tuyệt phẩm, có thể so cùng ỷ Thiên kiếm, Đồ Long đao sánh ngang, chỉ ngạc nhiên là một tên tiểu tử ở nông thôn, làm sao có khả năng nắm giữ bảo vật như vậy!
Trương Siêu Quần thấy Kim Hoa bà bà mắt lộ ra hung quang, không khỏi kinh hãi, đừng nói là Kim Hoa bà bà sẽ không phải thấy được hơi tiền liền nổi máu tham nha! Hắn vội vàng nói:
– Tiền bối, cây chủy thủ này là vãn bối nhặt được!
Đừng nói là Kim Hoa bà bà, ngay cả A Ly mới 13-14 tuổi cũng không tin được. Kim Hoa bà bà lạnh lùng nói:
– Nhặt được?
Trương Siêu Quần chỉ hơi trầm ngâm, nói:
– Không sai, năm vãn bối 11 tuổi năm ấy, phụ, mẫu gọi vãn bối đi mua rượu, trên giữa đường đi về thì nhìn thấy một nhóm người, có ni cô, có đạo sĩ, còn có hòa thượng, tất cả hơn 10 người, cùng lúc vây công một lão già, tiền bối kia phi thường lợi hại, đều giết sạch bọn họ, nhưng bản thân mình cũng không sống được, trước khi chết, vãn bối thấy được lão già chảy rất nhiều máu, không đành lòng, liền đến băng bó, nhưng lão già lắc đầu không cần, mà chỉ muốn uống rượu, lão uống một hớp rượu, thổ ra một ngụm máu, cuối cùng, từ trong lồng ngực móc rất nhiều bạc cho vãn bối, còn đem cây chủy thủ này giao cho, ý muốn vãn bối tìm đến một chỗ hoang vắng chôn đi, nói xong, lão già liền tắt thở, vãn bối không có nghe lời vị tiền bối đó, lưu lại cây chủy thủ này đến hôm nay.
Lời nói này, là do Trương Siêu Quần xem phim trên TV nói, rồi tùy tiện cải biên lại một chút cho phù hợp với khuôn mẫu nói ra.
Có đồ vật quí báu, có chân tướng, mười mấy người kia vây công một người, cố sự quả nhiên làm cho Kim Hoa bà bà tin, một ngụm rượu, một ngụm máu, còn nói người kia dũng cảm… Kim Hoa bà bà đem chủy thủ trao trả lại cho Trương Siêu Quần, nói:
– Hãy cất giữ cẩn thận, không nên tùy tiện lấy ra cho người thấy.
Trương Siêu Quần thấy Kim Hoa bà bà không ham muốn cây chủy thủ của chính mình, không khỏi có chút bất ngờ, Kim Hoa bà bà này đối với Đồ Long đao cùng Ỷ Thiên kiếm có thể nói là coi trọng cực kì, lẽ nào cây chủy thủ này chế tạo bằng hợp kim công nghệ cao, không lọt nổi mắt xanh Kim Hoa bà bà? Toàn quốc cũng chỉ có một cây a.
– Tiền bối, nếu như tiền bối yêu thích, cây chủy thủ này vãn bối xin tặng cho tiền bối.
Trương Siêu Quần biết rõ Kim Hoa bà bà sẽ ỷ vào thân phận mình, sẽ không cần lấy cây chủy thủ này của mình, cho nên nói câu êm tai lấy lòng.
Quả nhiên, Kim Hoa bà bà nói:
– Hừm..tiểu tử này vẫn thật biết điều, bất quá, làm sao ta lại thu đồ vật của ngươi, cất lấy đi, vật quý không nên lộ ra ngoài. Ngươi luyện ngoại công khá tốt, tương lai nhất định sẽ trở thành cao thủ hàng đầu võ lâm, chỉ là võ công của ta không thích hợp để ngươi tu luyện.
A Ly thấy Kim Hoa bà bà ngày hôm nay vẻ mặt ôn hòa nói nhiều như vậy, nàng không khỏi âm thầm lấy làm kỳ lạ, từ trước đến giờ tính khí Kim Hoa bà bà nóng lạnh thất thường, không nghĩ tới lại đối với này ca ca này cực kỳ tốt.
Trương Siêu Quần làm bộ dáng vẻ khổ sở, đem cây chủy thủ thu hồi, lại nói:
– Tiền bối, không biết tại sao, vãn bối vừa thấy tiền bối, đã nghĩ đến mẫu thân của vãn bối, vừa thấy A Ly muội muội, đã nhớ đến tiểu muội muội của mình, nếu như tiền bối không chê vãn bối thô kệch, hãy để cho vãn bối đi theo tiền bối, phàm có việc gì sử dụng tay chân, thì vãn bối cũng làm được!
Trương Siêu Quần biết Trương Vô Kỵ ở trong Hồ Điệp Cốc, thời gian ít nhất phải chờ đến hai năm mới có thể trị hết trong cơ thể hàn độc, chi bằng trước mắt cứ theo võ lâm đệ nhất mỹ nữ Đại Ỷ Ty, hai năm sau lại quay trở về Hồ Điệp Cốc tìm hắn cũng chưa muộn.
Kim Hoa bà bà đối lông mày cau lại, liếc nhìn Trương Siêu Quần đang tỏ vẻ chân thành với mình, lại liếc nhìn nhìn qua A Ly, hành tẩu giang hồ, một già một trẻ hai người nữ nhân, quả thật có rất nhiều bất tiện, trầm ngâm chốc lát, Kim Hoa bà bà nói:
– Tốt lắm, vậy ngươi đi theo chúng ta đi!
Trương Siêu Quần thấy Kim Hoa bà bà đồng ý, vui mừng, luôn mồm nói:
– Đa tạ tiền bối!
Kim hoa bà bà cũng không quay đầu lại, khẽ nói:
– Ngươi cũng giống như A Ly, cứ gọi ta bà bà là được rồi!
Trương Siêu Quần luôn mồm vâng dạ, rạo rực liền đi theo sát bọn họ, A Ly cũng vui mừng, hướng về Trương Siêu Quần le lưỡi một cái, biểu hiện đáng yêu cực điểm.
Tiểu cô nương thanh tú thấy hắn ngây ngốc ngơ ngác, lúc nhìn qua sư phụ, một lúc lại nhìn chính mình, nên tiểu cô nương quay đầu hướng về phía Kim Hoa bà bà nói:
– Bà bà, hóa ra đây là một tiểu tử ngốc!
Trương Siêu Quần ngẩn ra, một tiểu cô nương 12-13 tuổi, lại gọi mình là tiểu tử ngốc, chuyện này cũng thật là khôi hài.
Kim Hoa bà bà ho khan vài tiếng nói:
– Đừng để ý tới hắn, chúng ta đi.
Tiểu cô nương quay đầu lại đến phía Trương Siêu Quần giả thành mặt quỷ le lưỡi trêu hắn rồi đi tới chỗ Kim Hoa bà bà.
Trương Siêu Quần thầm nghĩ: Làm sao có thể cứ để như thế mặc cho các nàng đi mất, tốt xấu gì đây cũng là hai mỹ nữ, một lớn một nhỏ, có gì cũng sẽ không có lỗ vốn, nên hắn cười hì hì, hắng giọng một tiếng, khuôn mặt lập tức trở nên vô cùng nghiêm túc thành khẩn, chạy theo.
– Tiểu tử, ngươi lén lút theo chúng ta có mục đích gì?
Kim Hoa bà bà lại ho khan hai tiếng.
Trương Siêu Quần vội vàng hướng về dưới đất cúi đầu nói:
– Tiền bối, tiểu tử tên là Trương Siêu Quần, vừa lúc nãy thấy tiền bối võ công cái thế của tiến bối, trong lòng sinh ngưỡng mộ, không biết tiền bối có thể thu tiểu tử làm đồ đệ?
Chính là chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu, Đại Ỷ Ty là thánh nữ tổng giáo Minh giáo Ba Tư, rực rỡ thắng sáng thoát tục, vẻ đẹp thắng phong hoa tuyệt đại, phong thái trác việt, có thể quỳ gối ở dưới váy nàng, thì một quỳ này lạy xuống cũng không uổng công.
Kim Hoa bà bà hừ một tiếng, thân hình loáng lên một cái
“Đùng!”
Trương Siêu Quần mắt tối sầm lại, ngũ tạng lục phủ như đảo lộn, thân thể văng bay ra xa hơn 1 trượng, nằm ngã trên mặt đất.
– Ồ… thì ra tiểu tử này một chút nội lực cũng không có.
Kim Hoa bà bà kinh ngạc nói.
Lúc chưởng lực vừa tiếp xúc với trên người tiểu tử này, Kim Hoa bà bà liền phát hiện không đúng, đối phương không có một phần nội lực nào, vội vàng triệt hồi thu lại nội lực, nhưng vẫn còn có không tới hai phần mười nội lực đẩy ra, đánh cho hắn thổ huyết ngã xuống đất.
Vì lúc ban đầu Kim Hoa bà bà nhìn thấy Trương Siêu Quần lấy chủy thủ phóng tới quân Mông Cổ, trong khoảnh khắc tên Mông Cổ cả người lẫn ngựa dễ dàng bị cắt ra một vết thương lớn, nên cho rằng hắn là người trong chốn võ lâm, giờ thử một lần, hóa ra là người bình thường, trong lòng không khỏi sinh ra mấy phần áy náy.
Trên giang hồ, phàm là người trong võ lâm, cao thủ võ công cao cường, thường thường ỷ vào thân phận mình, tuyệt đối không làm khó dễ người không có võ công, huống hồ là Kim Hoa bà bà còn thuộc loại đỉnh cấp cao thủ.
– A Ly, con đi lấy Kim Hoa đan cho hắn uống vào.
Tiểu cô nương A Ly đáp một tiếng, tiếp nhận một viên thuốc màu đỏ tía viên, đi tới chỗ của Trương Siêu Quần nằm.
Nằm ngửa mặt Trương Siêu Quần chỉ nghe làn gió thơm thoải mái, một bóng người xinh đẹp tuyệt trần khuôn mặt nhỏ thanh lệ xuất hiện ở trước mắt.
– Này, há mồm, uống thuốc đi!
A Ly giọng nói thanh như chim Hoàng Oanh, lanh lảnh như chim Uyển Tước, Trương Siêu Quần vừa trúng một chưởng, trước ngực như bị một tảng đá lớn ngăn chặn, khó chịu nói không nên lời, nhưng lúc này tiểu cô nương mỹ lệ ngồi xổm ở bên cạnh mình, dưới ánh mặt trời, làm nổi bật đến khuôn mặt nhỏ bé trong suốt, hai gò má bầu bầu, sóng mắt như nước, đoan lệ khôn kể, dung mạo xinh đẹp tuyệt trần, quả thực xem một vạn lần cũng sẽ không chán ghét, đã vậy bên dưới hạ thân, hai bắp đùi khép mở, ngay giữa trung gian cái mu âm hộ ân hiện mỗi khi bị bắp đùi đè nén gồ cao lên một bụm thịt nhỏ…
Một viên thuốc to như trứng chim cút bị như ngón tay như bạch ngọc đưa vào trong miệng, Trương Siêu Quần lúc này mới phản ứng được, lớn như vậy một viên dược, làm sao nuốt trôi được xuống,chẳng khác nào muốn người nghẹn chết rồi!
Thấy hắn ú ớ, A Ly ngỡ rằng đầu hắn bị thấp nên nuốt không trôi, nên tiểu cô nương liền ngồi bết xuống đất, nâng đầu hắn lên dựa sát trên chính giữa hai bắp đùi mình…
A Ly nhíu mày khẽ sẳng giọng:
– Ngươi là một đại nam nhân còn nuốt không nổi một viên thuốc sao?
– Nước…nước…ta muốn uống nước…
Nghe xong lời hắn nói, A Ly với tay bên hông lấy một cái túi da đựng nước cởi xuống, vặn ra cái nút gỗ nhét, đưa đến trong tay hắn, Trương Siêu Quần nghiêng nghiêng thân thể vào trong phía lòng A Ly, uống vào một ngụm nước rất lớn, lúc này mới đem viên thuốc nuốt trôi xuống.
Thở phào một hơi dài, bỗng nhiên phát hiện một cái mùi khai khai nước tiểu cái mùi lại hợp với lòng người, thì ra lúc này đầu hắn đang dựa sát vào gần ngay chính giữa hạ bộ của tiểu cô nương A Ly, không trách sẽ có cái mùi khai khai như vậy tỏa ra, mơ hồ hắn còn thấy cái nội khố nho nhỏ màu tím bên trong đang bao trùm lấy cái âm hộ non nớt, không lềm được hắn bật thốt lên khen:
– Thơm quá!
Chỉ có điều cái mặt đang kê sát cái âm hộ của A Ly, nhưng dù sao A Ly vẫn là một bé gái, cho nên chưa có cái mùi thành thục của một đại cô nương, nếu như có thể gới đầu trên bộ phận sinh dục của Đại Ỷ Ty thì thật là tốt biết bao, Trương Siêu Quần si ngốc đờ ra, không ngờ A Ly khuôn mặt chợt tỏ rõ vẻ ửng đỏ, hất hắn nằm lại cuống đất đứng bật dậy một cách tàn nhẫn, đôi mắt đẹp lườm hắn một cái, chỉ là tiểu cô nương không biết, chính mình lúc giận dữ dáng dấp cũng là khả ái như vậy.
Kim Hoa bà bà chống cây quải trượng run rẩy đi tới, nhìn A Ly nói:
– Con dìu hắn ngồi dậy đi.
A Ly quẹt mồm đáp một tiếng, song tay nắm lấy bả vai Trương Siêu Quần, nhẹ nhàng dùng sức, liền đem hắn nâng dậy.
Trương Siêu Quần nhìn Kim Hoa bà bà, trên mặt tuy rằng nếp nhăn hiện lên, nhưng da thịt phần gáy cỗ vẫn là da trắng hơn tuyết, không khỏi ngẩn ra, cũng may hắn là hắn biết trước nguyên bản Ỷ Thiên Kim Hoa bà bà là thế giới đệ nhất mỹ nữ, cho nên biểu hiện đần độn, đúng là không để cho Kim Hoa bà bà khả nghi.
Giỏi lắm Đại Ỷ Ty, Kim Hoa bà bà thỉnh thoảng ho khan, chắc là do năm xưa cùng với Ngân Diệp tiên sinh bị nội thương ở dưới Bích Thủy hàn đàm, nhưng còn thân thể với cái lưng lọm khọm, không phải là do tuổi tác chứ? Chính trong lúc suy nghĩ lung tung, Kim Hoa bà bà đã chuyển tới phía sau hắn, bàn tay đưa sát vào sau lưng, một luồng nhiệt khí từ từ đẩy vào bên trong cơ thể hắn.
Không bao lâu, Kim Hoa bà bà đứng dậy, nói:
– Tiểu tử, ngươi không sao rồi, bà bà ta không có thu đồ đệ, ngươi bỏ đi tâm tư đó đi.
Trương Siêu Quần con ngươi xoay chuyển một cái, bỗng nhiên khóc ròng nói:
– Tiền bối không chịu thu vãn bối làm đồ đệ, vãn bối có thể làm sao bây giờ a! Phụ thân phụ mẫu đều bị lính Mông Cổ giết chết, chỉ có một muội muội duy nhất cũng bị bọn họ bắt đi, vãn bối cứu không đủ sức lực để cứu muội muội, chính là chết rồi cũng không thể đối mặt cha mẹ! Huhu…
Trương Siêu Quần vừa khóc vừa thầm vái: bá phụ, bá mẫu, thật không tiện, con trước tiên tạm thời giả mạo con trai của các người, để được thân cận hơn với võ lâm đệ nhất mỹ nữ, các người có linh thiêng thì đừng thấy lạ, yên tâm đi, Trương Siêu Quần này nhất định cưới Chu Chỉ Nhược làm thê tử.
Trong lòng sau khi sắp xếp xong, liền gào khóc khan lên.
Tiểu cô nương A Ly mới đầu vốn đối với hắn cũng chẳng có cảm tình gì, hiện nay thấy hắn khóc đến thương tâm như vậy, không khỏi trong lòng sinh ra thương hại, duỗi ra tay nhỏ ngọc, nắm chặt lấy hai bàn tay hắn, ôn nhu nói:
– Ca ca, thực sự là đáng thương.
Trương Siêu Quần mở cờ trong bụng, từ “Tiểu tử” nhảy một cái thăng cấp hàm làm ” Ca ca” rồi! Chuyển biến này thật đúng là quá nhanh, hắn vùi đầu vào đầu gối, hu hu gào khóc, trong lòng thì tât ra hưng phấn cực kỳ, bàn tay nhỏ trắng mịn mềm mại, vuốt lên thực sự rất là thoải mái.
Kim Hoa bà bà đột nhiên nói:
– Tiểu tử, ngươi võ nghệ là học từ ai vậy? Tuy rằng không có nội lực, nhưng tư thế cũng rất cao minh, chỉ bằng bản lĩnh thế này của ngươi, thực sự là ngoại công đăng phong tạo cực, cha mẹ ngươi tại sao lại bị quân Mông Cổ tầm thường giết được?
Trương Siêu Quần tâm trí hơi rối, A Ly tuổi còn nhỏ dễ bị lừa, Kim Hoa bà bà này, tính ra tầm 35, 36 tuổi, không dễ dàng lừa dối, liền khóc thút thít nói:
– Tiền bối, tiểu tử từ lúc 5 tuổi thời, ở trong thôn có học với một đại thúc quyền pháp, nhưng đại thúc lại không có dạy vãn bối phương pháp tu luyện nội lực, đại thúc dạy vãn bối được 2 năm sau, thì bỏ đi mất rồi, chính vãn bối sau đó vẫn cứ như thế mà tập luyện…
Kim Hoa bà bà hừ một tiếng, quát lên:
– Ngươi còn dám gạt ta! Ngươi nếu là nhà ngư dân, tại sao lại nắm giữ được cây chủy thủ chém sắt như chém bùn này!
Trương Siêu Quần chỉ cảm thấy bên hông mình hơi động đậy, cây chủy thủ đã bị Kim Hoa bà bà đoạt đi mất rồi.
Dù là Kim Hoa bà bà kiến thức rộng rãi, cũng chưa từng thấy như vậy cây chủy thủ này, nàng nhổ xuống một sợi tóc bạc, thả sợi tóc bạc xa xôi hạ xuống, dùng lưỡi cây chủy thủ đó nhận, sợi tóc bạc bị đoạn đứt làm hai.
– Thật là chủy thủ sắc bén! Chủy thủ này ngươi chiếm được từ nơi nào?
Trong mắt Kim hoa bà bà loé ra một ánh sáng sắt lẹm, loại này là cấp bậc binh khí tuyệt phẩm, có thể so cùng ỷ Thiên kiếm, Đồ Long đao sánh ngang, chỉ ngạc nhiên là một tên tiểu tử ở nông thôn, làm sao có khả năng nắm giữ bảo vật như vậy!
Trương Siêu Quần thấy Kim Hoa bà bà mắt lộ ra hung quang, không khỏi kinh hãi, đừng nói là Kim Hoa bà bà sẽ không phải thấy được hơi tiền liền nổi máu tham nha! Hắn vội vàng nói:
– Tiền bối, cây chủy thủ này là vãn bối nhặt được!
Đừng nói là Kim Hoa bà bà, ngay cả A Ly mới 13-14 tuổi cũng không tin được. Kim Hoa bà bà lạnh lùng nói:
– Nhặt được?
Trương Siêu Quần chỉ hơi trầm ngâm, nói:
– Không sai, năm vãn bối 11 tuổi năm ấy, phụ, mẫu gọi vãn bối đi mua rượu, trên giữa đường đi về thì nhìn thấy một nhóm người, có ni cô, có đạo sĩ, còn có hòa thượng, tất cả hơn 10 người, cùng lúc vây công một lão già, tiền bối kia phi thường lợi hại, đều giết sạch bọn họ, nhưng bản thân mình cũng không sống được, trước khi chết, vãn bối thấy được lão già chảy rất nhiều máu, không đành lòng, liền đến băng bó, nhưng lão già lắc đầu không cần, mà chỉ muốn uống rượu, lão uống một hớp rượu, thổ ra một ngụm máu, cuối cùng, từ trong lồng ngực móc rất nhiều bạc cho vãn bối, còn đem cây chủy thủ này giao cho, ý muốn vãn bối tìm đến một chỗ hoang vắng chôn đi, nói xong, lão già liền tắt thở, vãn bối không có nghe lời vị tiền bối đó, lưu lại cây chủy thủ này đến hôm nay.
Lời nói này, là do Trương Siêu Quần xem phim trên TV nói, rồi tùy tiện cải biên lại một chút cho phù hợp với khuôn mẫu nói ra.
Có đồ vật quí báu, có chân tướng, mười mấy người kia vây công một người, cố sự quả nhiên làm cho Kim Hoa bà bà tin, một ngụm rượu, một ngụm máu, còn nói người kia dũng cảm… Kim Hoa bà bà đem chủy thủ trao trả lại cho Trương Siêu Quần, nói:
– Hãy cất giữ cẩn thận, không nên tùy tiện lấy ra cho người thấy.
Trương Siêu Quần thấy Kim Hoa bà bà không ham muốn cây chủy thủ của chính mình, không khỏi có chút bất ngờ, Kim Hoa bà bà này đối với Đồ Long đao cùng Ỷ Thiên kiếm có thể nói là coi trọng cực kì, lẽ nào cây chủy thủ này chế tạo bằng hợp kim công nghệ cao, không lọt nổi mắt xanh Kim Hoa bà bà? Toàn quốc cũng chỉ có một cây a.
– Tiền bối, nếu như tiền bối yêu thích, cây chủy thủ này vãn bối xin tặng cho tiền bối.
Trương Siêu Quần biết rõ Kim Hoa bà bà sẽ ỷ vào thân phận mình, sẽ không cần lấy cây chủy thủ này của mình, cho nên nói câu êm tai lấy lòng.
Quả nhiên, Kim Hoa bà bà nói:
– Hừm..tiểu tử này vẫn thật biết điều, bất quá, làm sao ta lại thu đồ vật của ngươi, cất lấy đi, vật quý không nên lộ ra ngoài. Ngươi luyện ngoại công khá tốt, tương lai nhất định sẽ trở thành cao thủ hàng đầu võ lâm, chỉ là võ công của ta không thích hợp để ngươi tu luyện.
A Ly thấy Kim Hoa bà bà ngày hôm nay vẻ mặt ôn hòa nói nhiều như vậy, nàng không khỏi âm thầm lấy làm kỳ lạ, từ trước đến giờ tính khí Kim Hoa bà bà nóng lạnh thất thường, không nghĩ tới lại đối với này ca ca này cực kỳ tốt.
Trương Siêu Quần làm bộ dáng vẻ khổ sở, đem cây chủy thủ thu hồi, lại nói:
– Tiền bối, không biết tại sao, vãn bối vừa thấy tiền bối, đã nghĩ đến mẫu thân của vãn bối, vừa thấy A Ly muội muội, đã nhớ đến tiểu muội muội của mình, nếu như tiền bối không chê vãn bối thô kệch, hãy để cho vãn bối đi theo tiền bối, phàm có việc gì sử dụng tay chân, thì vãn bối cũng làm được!
Trương Siêu Quần biết Trương Vô Kỵ ở trong Hồ Điệp Cốc, thời gian ít nhất phải chờ đến hai năm mới có thể trị hết trong cơ thể hàn độc, chi bằng trước mắt cứ theo võ lâm đệ nhất mỹ nữ Đại Ỷ Ty, hai năm sau lại quay trở về Hồ Điệp Cốc tìm hắn cũng chưa muộn.
Kim Hoa bà bà đối lông mày cau lại, liếc nhìn Trương Siêu Quần đang tỏ vẻ chân thành với mình, lại liếc nhìn nhìn qua A Ly, hành tẩu giang hồ, một già một trẻ hai người nữ nhân, quả thật có rất nhiều bất tiện, trầm ngâm chốc lát, Kim Hoa bà bà nói:
– Tốt lắm, vậy ngươi đi theo chúng ta đi!
Trương Siêu Quần thấy Kim Hoa bà bà đồng ý, vui mừng, luôn mồm nói:
– Đa tạ tiền bối!
Kim hoa bà bà cũng không quay đầu lại, khẽ nói:
– Ngươi cũng giống như A Ly, cứ gọi ta bà bà là được rồi!
Trương Siêu Quần luôn mồm vâng dạ, rạo rực liền đi theo sát bọn họ, A Ly cũng vui mừng, hướng về Trương Siêu Quần le lưỡi một cái, biểu hiện đáng yêu cực điểm.
Tác giả :
ღSơnღ