Xuyên Đến Tinh Tế Thành Đan Pháp Thần
Chương 86 Bảo khí
Truyện chỉ đăng tại ???????????????????????????? @tieucamap210.
__________
Bữa tiệc đã đi được một nửa, đồ ăn trên bàn đã vơi đi nhiều.
Trần Dương Linh và Phượng Nhu Tinh tài nấu ăn khá tốt, những món hai người làm ra đều vừa khẩu vị mọi người. Chỉ có Cát Hải Thịnh là công tử không bao giờ bước vào bếp chính hiệu cho nên cậu không có nấu được món nào, chủ yếu là giúp đỡ lặt vặt.
Trần Dương Linh đột nhiên hỏi: "A Thanh này, các cậu thật ra không phải là người ở thôn Bão Tố đúng không?" Các cậu ở đây là chỉ Thiên Tử Dật và hai tiểu bảo bối.
Trần Dương Linh đã nghi ngờ từ lâu, tốc độ tiến cấp một nhà Châu Thanh phải nói là quá khủng, hắn chưa từng nhìn thấy ai tiến cấp nhanh như vậy. Hai tháng trước hắn còn thấy Châu Thanh còn là cấp 3 cao cấp, hiện tại đã là cấp 5 sơ cấp, mà hắn hai tháng qua cố lắm cũng chỉ được cấp 4, một sao.
Trần Dương Linh khẳng định thiên phú một nhà Châu Thanh chắc chắn sẽ không thấp, mà người trong thôn Bão Tố phần lớn đều là dân thường.
Huống hồ trước đó Châu Thanh có nói là Thiên Tử Dật trúng độc của Trùng Vương, ở cái nơi hoang vu như thôn Bão Tố làm sao có thể xuất hiện Trùng Vương được cơ chứ.
Châu Thanh biết cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra, cậu không thể giấu toàn bộ được.
Châu Thanh liếc nhìn Thiên Tử Dật một cái, thấy hắn không có phản ứng gì, cậu mới hướng Trần Dương Linh gật đầu: "Đúng vậy."
Thấy Châu Thanh thừa nhận, mọi người đều nhìn về phía cậu và Thiên Tử Dật.
Châu Thanh không để mọi người chờ lâu, cậu nói tiếp: "Thật ra tôi là người ở tinh cầu Azilla, nhưng mà bị đuổi ra khỏi nhà rồi."
"Anh Thiên Tử Dật cũng vậy sao?" Cát Hải Thịnh tò mò hỏi.
Châu Thanh nhìn Thiên Tử Dật, thấy hắn bình tĩnh nhấp ngụm trà, không có ý định trả lời Cát Hải Thịnh, cậu liền gãi đầu nói: "Đúng vậy."
Lúc này mọi người đã rõ vì sao Thiên Tử Dật sở hữu thiên phú SS, vì sao một nhà Châu Thanh lại tiến cấp nhanh như vậy.
Cũng chỉ có những kẻ ở tinh cầu Azilla mới có thể làm được điều đó, bởi tinh cầu Azilla là nơi tập trung nhiều kẻ mạnh quái thai nhất mà.
Lúc này máu hóng chuyện của Trần Dương Linh lại nổi lên, hắn hỏi Châu Thanh: "Cậu nói cậu bị đuổi khỏi nhà? Vì sao vậy?"
Châu Thanh nghĩ nghĩ, thấy cái này nói ra cũng không có vấn đề gì.
"Tôi là con của một tiểu thiếp, sau khi mẹ mất thì bị chính thê đuổi đi."
Châu Thanh thản nhiên nói, cứ như đang kể chuyện của một người khác chứ không phải mình.
Nghe vậy đột nhiên bầu không khí trầm xuống, chủ yếu là bởi vì câu mẹ mất của Châu Thanh.
Mẹ mất, chính thê đuổi đi, cuộc sống của Châu Thanh cũng chẳng dễ dàng gì, thế mà hắn còn gợi lại.
Trần Dương Linh chỉ muốn tát cho mình mấy cái.
Dylan thấy không ổn, hắn lập tức đổi chủ đề: "Một tháng nữa là đến Lễ hội ma pháp, mọi người đã lập đội chưa?"
"Lễ hội ma pháp là gì?" Cát Hải Thịnh hỏi.
"Lễ hội ma pháp được tổ chức mỗi năm một lần, thời điểm là một tháng sau kỳ thi cấp bậc quân hàm đầu tiên. Hình thức thi đấu là đấu đội bốn người." Dylan nói.
"Nghe thú vị thật." Lần này người nói là Paul.
"Trừ bỏ tiền thưởng ra, mỗi người trong đội đứng đầu còn được chọn một trong bốn phần thưởng đặc biệt gồm một vũ khí cấp 6, một viên tinh hạch cấp 6, ba viên đan pháp cấp 6, ba loại pháp thảo cấp 6, đương nhiên là học viên có thể tự chọn loại pháp thảo mình muốn."
Châu Thanh nghe thấy pháp thảo cấp 6, hai mắt cậu sáng lên. Hiện tại cậu đang tiến hành gieo trồng pháp thảo trong không gian, cậu gần như đã có đầy đủ pháp thảo cấp 1 đến cấp 3 để luyện các loại đan pháp sơ cấp. Trung cấp thì cậu không có nhiều lắm, đặc biệt là pháp thảo cấp 6, học viện chỉ có bán hạt giống đến cấp 5 mà thôi, hiển nhiên pháp thảo cũng thế.
...
Sau khi phụ giúp dọn dẹp xong, mọi người ai về nhà nấy. Châu Thanh có ý định tiến vào không gian giới, cậu cảm giác bên trong đang có chuyện gì đó, thông qua khế ước, cậu có thể cảm nhận được Đại Đằng đang gọi cậu.
Biết Châu Thanh có ý định vào không gian giới, Thiên Sinh Tây lập tức nắm tay cậu nói: "Ba ba, con cũng muốn vào không gian. Con có cảm giác Lang Mẫu muốn tiến cấp, chỉ là chưa có cơ hội."
Hai tháng qua Châu Thanh có đưa hai tiểu bảo bối vào không gian tu luyện, đương nhiên là Lang Mẫu và Tiểu Lang cũng được Thiên Sinh Tây thả ra, ngoài ra còn có yêu thú của Thiên Sinh Đông.
Lang Mẫu lúc ký khế ước với Thiên Sinh Tây là cấp 5, trải qua hai tháng bên trong không gian, nó từ cấp 5 sơ cấp tiến lên cấp 5 trung cấp. Hiện tại muốn đột phá cao cấp nhưng vẫn chưa tìm được cơ hội.
Vì vậy cả nhà đi vào kết giới Thiên Tử Dật tạo ra rồi tiến vào không gian giới.
Vừa tiến vào, đập vào mắt là một mảnh thực vật lớn đủ loại màu sắc. Gần đó có mấy cái tủ, là Châu Thanh đem vào để đựng hạt giống và các loại pháp thảo đã được gặt hái.
Châu Thanh nhìn mảnh pháp thảo phát triển tươi tốt không có gì khác thường, chỉ có điều kỳ lạ là nhóm Tiểu Đằng lại không thấy bóng dáng đâu, một đứa cũng không nhìn thấy.
Thiên Sinh Tây thả Lang Mẫu và Tiểu Lang ra, Lang Mẫu vừa được thả ra, năng lượng dồi dào chảy vào cơ thể nó, nó liền tìm một vị trí thích hợp ngồi xuống tiến cấp.
Tiểu Lang còn ham chơi, sau khi được thả ra thì chạy vòng quanh không gian, cùng hai tiểu bảo bối chơi đùa một hồi mới chịu yên tĩnh tu luyện.
Lúc này từ phía xa có một bóng dáng to lớn di chuyển với tốc độ nhanh tiến lại gần Châu Thanh.
Đại Đằng dùng năm nhánh dây leo dài của mình bám trên mặt đất, nó sử dụng dây leo như một cái chân dài mà bò trên mặt đất, rất nhanh đã đứng trước mặt Châu Thanh. Tuy vóc dáng cao lớn nhưng tốc độ di chuyển lại không hề chậm.
Châu Thanh nhìn Đại Đằng hỏi: "Đám Tiểu Đằng đâu?"
Đại Đằng dùng một nhánh dây leo chỉ về phía một ngọn núi xa xa, Châu Thanh nhíu mày: "Bọn mày đi tới đó làm gì?"
Đại Đằng dùng một nhánh dây leo cọ mặt Châu Thanh, hình như là đang nói gì đó.
Đại Đằng nói nó trông coi đám Tiểu Đằng rất tốt, đúng giờ là tưới nước, đúng giờ là gặt hái gieo trồng hạt giống mới. Chỉ là ngày qua ngày như vậy hoài cũng chán nên tụi nó quyết định tạo một trò chơi rượt đuổi. Kết quả là tụi nó đuổi nhau đến tận ngọn núi kia thì phát hiện trên ngọn núi đó có một thanh kiếm bị cắm xuống đất, bọn nó có thử kéo lên nhưng không được.
Châu Thanh: "..." Cậu đang tưởng tượng một đám Huyết Đằng chơi rượt đuổi.
Châu Thanh nói lại cho Thiên Tử Dật nghe, Thiên Tử Dật cúi đầu suy nghĩ rồi nói: "Đi xem thử."
Châu Thanh nói với hai tiểu bảo bối là mình đi tới ngọn núi kia xem một chút, hai nhóc ngoan ngoãn gật đầu đã biết.
Đại Đằng quấn lấy Châu Thanh và Thiên Tử Dật để lên đầu nó rồi dùng tốc độ nhanh chóng chạy tới ngọn núi kia.
Tuy đã dùng tốc độ nhanh nhưng cũng phải mất mười lăm phút mới tới được phía dưới ngọn núi.
Nhìn từ xa chỉ là một ngọn núi nhỏ nhưng khi tiến lại gần rồi mới phát hiện ngọn núi rất lớn, Huyết Đằng so với nó như một con kiến so với con voi. Hơn nữa năng lượng ở đây rất nhiều, nhiều đến mức khiến Châu Thanh cảm thấy khó chịu, cả cơ thể nóng rát như muốn nổ tung.
Thiên Tử Dật phất tay tạo một kết giới quanh người hắn và Châu Thanh, lúc này Châu Thanh mới cảm thấy dễ chịu hơn.
"Đây là ngọn núi năng lượng, năng lượng xung quanh nó rất mạnh, cơ thể người không thể ở chỗ này quá lâu." Thiên Tử Dật nói.
Châu Thanh gật đầu, lệnh cho Đại Đằng nhanh chóng dẫn đường.
Trôi qua thêm năm phút, Đại Đằng cũng leo lên được một nửa ngọn núi, lúc nó leo lên vách núi Châu Thanh nhìn thấy một hang động, bên ngoài là đám Tiểu Đằng.
Đại Đằng thả Châu Thanh và Thiên Tử Dật xuống, nó cũng biến nhỏ lại leo lên vai Châu Thanh ngồi.
Hang động này nằm giữa ngọn núi, được bao bọc trong năng lượng dày đặc, năng lượng ở đây so với dưới chân núi còn nhiều hơn, cho dù có kết giới của Thiên Tử Dật, Châu Thanh vẫn cảm thấy khó chịu.
Hai đứa Tiểu Đằng đi trước dẫn đường, Thiên Tử Dật và Châu Thanh đi sau tụi nó, tiếp đến là đám Tiểu Đằng còn lại.
Càng vào sâu, năng lượng càng nồng mạnh, sắc mặt Châu Thanh trở nên trắng bệch. Khi cơ thể con người tiếp xúc với năng lượng quá nhiều có thể dẫn đến nổ tung, dù sao cơ thể con người cũng yếu ớt hơn yêu thú. Đó là lý do vì sao mà đám Tiểu Đằng dù đi vào sâu nhưng không có bị gì.
Thiên Tử Dật lập thêm hai lớp kết giới quanh người hắn và Châu Thanh nữa mới đỡ hơn được phần nào.
Xa xa, ở trong góc tối, Châu Thanh lờ mờ nhìn thấy một vật gì đó, lúc tới gần mới phát hiện là thanh kiếm mà Đại Đằng nói.
Cán kiếm màu đen có hoa văn phức tạp trạm trổ trên đó, hơn hai phần ba lưỡi kiếm cấm vào mặt đất. Bên cạnh là vỏ kiếm, vỏ kiếm màu đen, trên đó có những hoa văn phức tạp màu xám giống như hoa văn trên cán kiếm.
Thiên Tử Dật nhìn hoa văn trên vỏ kiếm, con ngươi vàng kim trong mắt co rụt.
Một Tiểu Đằng dẫn đầu cầm lấy thanh kiếm rút ra nhưng không được, dù nó dùng lực thế nào thanh kiếm cũng không nhúc nhích dù chỉ 1mm.
"Đúng là không thể rút ra được." Châu Thanh hơi kinh ngạc, rất có thể thanh kiếm này có vấn đề, bởi ở thế giới trước kia những chuyện như thế này trong bí cảnh xảy ra nhiều lắm.
Đột nhiên Thiên Tử Dật nói: "Em thử xem."
"Sẽ không có vấn đề gì chứ?" Thông thường những chỗ như này hay có bẫy lắm.
"Yên tâm, anh sẽ bảo vệ em."
Nghe vậy trong lòng Châu Thanh ấm áp, cậu đi tới gần thanh kiếm, Thiên Tử Dật cũng đi sát phía sau cậu.
Châu Thanh nhìn thanh kiếm, đột nhiên bàn tay phải truyền đến cảm giác đau nhói, cậu nhìn xuống phát hiện biểu tượng không gian giới đang phát sáng.
Châu Thanh đưa tay cầm lấy cán kiếm, cậu thử dùng lực một chút, thanh kiếm vậy mà nhúc nhích.
Châu Thanh dùng lực kéo thanh kiếm, thanh kiếm từ từ được rút ra, lưỡi kiếm cũng dần trồi lên mặt đất.
Châu Thanh cầm thanh kiếm đã được cậu hoàn toàn rút ra trên tay, là một thanh katana, trên lưỡi kiếm cũng có khắc mấy hoa văn phức tạp, nhìn như là một loại vòng ma pháp.
Châu Thanh đưa thanh katana cho Thiên Tử Dật coi, Thiên Tử Dật xem xét một hồi, xác định không nhìn lầm, hắn đưa nó cho Châu Thanh, ngoài ý muốn nói: "Là Bảo Khí thứ 10, Bảo Kiếm Katana Vô Pháp."
Thiên Tử Dật không nghĩ tới trong không gian lại ẩn giấu một thanh Bảo Khí.
Châu Thanh trợn mắt khó tin. Trên thế giới này có 11 thanh Bảo Khí, là 11 loại vũ khí mạnh nhất được Luyện Khí Thần luyện ra.
Như tên gọi của nó, đây là một thanh katana có thể vô hiệu hóa mọi ma pháp, là một thanh kiếm có thể kháng mọi ma pháp, trên lưỡi kiếm có khắc kết giới cấp thần, rất thích hợp cho người sở hữu ma pháp không có lực công kích như Châu Thanh.
"Làm sao anh biết?" Châu Thanh cầm bảo kiếm trên tay vừa coi vừa hỏi.
Thiên Tử Dật chỉ vào kết giới được khắc trên lưỡi kiếm: "Đây là kết giới cấp thần, chỉ có Bảo Khí mới có kết giới cấp thần." Cũng chính kết giới này làm nên tên tuổi của Vô Pháp.
Đương nhiên một phần là vì Thiên Tử Dật cũng có một thanh Bảo Khí, hoa văn trên thanh katana giống y chan thanh Bảo Khí của hắn.