Xin Chào, Chu Tiên Sinh!
Chương 72
Khương Hiểu và Chu Tu Lâm đi hưởng tuần trăng mật một tuần, ngược lại Chu Tư Mộ không quá nhớ bọ họ. Ngày qua ngày, cha Chu và mẹ Chu cùng đưa cậu đi nhà trẻ.
Chu Tư Mộ mang quà cho những người bạn nhỏ cùng lớp, và các cô giáo cũng có một phần chocolate. Mỗi đứa trẻ có một phần quà, con gái là một gấu bông Hello Kitty, còn bạn nam thì mỗi bạn một con người máy Tranformers.
“Mộ Mộ, ba và mẹ của cậu kết hôn nhưng sao lại có nhiều quà như vậy?”
Gương mặt của Chu Tư Mộ đắc ý, “Đúng vậy, ba mình là là đại hoàng tử, mẹ mình là công chúa, còn mình là hoàng tử nhỏ. Có rất nhiều khách đến…” Chuyện liên quan đến hôn lễ, ước chừng cậu nói đến hai mươi phút.
Một nhóm bạn nhỏ thật hâm mộ.
Cho đến sau này, Chu Tư Mộ hiểu ba mẹ của cậu lên tàu trước mua vé sau, sau khi lớn lên, gặp lại bạn trẻ học chung lúc mẫu giáo, cậu có hơi lúng túng. Cố tình là mọi người đều nhớ rất rõ, lễ kết hôn của ba mẹ cậu.
Một tuần sau, Khương Hiểu và Chu Tu Lâm trở lại sau tuần trăng mật, hai người lại vùi đầu vào công việc. Chu Tu Lâm phải họp hội nghị mấy ngày, công việc chất chứa nhiều ngày chờ anh giải quyết.
Tống Văn Dịch mấy người bọ họ đều có sắp xếp của mình, Khương Hiểu cũng coi như an tâm. Tống Văn Dịch, Tần Nhất Lộ và Ôn Dịch Hàn đều ở lại Hoa Hạ, bọn họ cũng tự liên lạc với người đại diện mới. Khương Hiểu đề cử người đại diện mới cho Tần Nhất Lộ và Hứa Giai Nhân, Tần Nhấn Lộ hớn hở tiếp nhận, Hứa Giai Nhân thì từ chối.
Đồng thời, Hứa Giai Nhân không tiếp tục ký hợp đồng với Hoa Hạ nữa, cô quyết định đến truyền hình và điện ảnh Ngôi Sao.
Vì thế, Khương Hiểu cố ý đi Lăng Nam, nói chuyện với cô ấy một lần.
Hai người đi đến quán cà phê gần Ảnh Thị Thành.
Hứa Giai Nhân: “Cho dù em ở lại Hoa Hạ, sau này Nhất tỷ cũng không phải là em, em và Nhất Lộ có sự cạnh tranh với nhau.”
Khương Hiểu: “Nhưng con đường của hai người đi không giống nhau.”
Hứa Giai Nhân lắc đầu: “Đối với em là không cam lòng, may mắn của em có trước cô ấy.”
Khương Hiểu: “Giai Nhân, có lúc nên để xuống sự kiêu ngạo của mình, nếu không sau này người thua thiệt sẽ là em. Ngôi Sao cũng không quá thích hợp với em.”
Hứa Giai Nhân: “Hạ Tử Hạo tự mình yêu cầu ký hợp đồng, chỉ cần em qua đó, thì nguồn tài nguyên mặc cho em chọn.”
Hạ Tử Hạo là người như thế nào, Khương Hiểu cũng có nghe qua. Hắn đối với nghệ sĩ của công ty tuyệt đối sẽ không có đãi ngộ như vậy, không nói đến điều lệ hợp đồng hà khắc, trước mắt nghệ sĩ ở Ngôi Sao cũng không có nổi trội gì.
Khương Hiểu biết khuyên cô ấy cũng không được gì, tính tình của Hứa Giai Nhân, cô vẫn luôn biết. Nhưng mà đáng tiếc. “Em đã quyết định, chị cũng không nói được gì nữa.”
Hứa Giai Nhân trông đợi nhìn cô, ánh mắt nhẹ nhàng, “Chị Khương, nếu như sớm biết thân phận của chị thì tốt rồi.” Như vậy cô sẽ không hao hết sức lực, sẽ không bàng hoàng bất an như vậy.
Khóe miệng Khương Hiểu nhấp nháy, “Giai Nhân, lòng của em quá lớn.” Cô đứng dậy, “Mọi chuyện thuận lợi.”
“Chị Khương….”
Khương Hiểu dừng bước, nhìn cô.
Hứa Giai Nhân cắn răng, “Chị và cô Lương….”
Sắc mặt của Khương Hiểu không thay đổi, đáy mắt như hồ nước yên tĩnh. “Cô Lương là tiền bối trong giới, diễn viên rất có thực lực, chị nghĩ em sẽ học hỏi được rất nhiều thứ từ bà ấy.”
Hứa Giai Nhân giật mình, cô giật giật khóe miệng, “Em biết.”
Mùa đông năm này chính thức quay xong. Mùa hè, chính thức khởi chiếu vào ngày một tháng năm, ngày đầu phòng vé thu về 1200 vạn. Cuối cùng bộ phim này cũng không đạt được hiệu quả như Lương Nguyệt dự đoán.
Hứa Giai Nhân cũng không có vận khí như Triệu Hân Nhiên năm đó. tuy được đưa ra nước ngoài dự thi, cuối cùng cũng không đoạt giải.
Trong lúc phim chiếu, có tin tức tuôn ra: Lương Nguyệt có một người con gái, được biết là đã kết hôn.
Vậy mà, tin tức này vừa được đưa ra chưa đến nửa giờ đều bị xóa bỏ.
Ngày đó, có tin truyền ra Khương Hiểu chính là con gái của Lương Nguyệt.
Đối với lần này, Khương Hiểu chưa từng giải thích qua. Cuối cùng tin tức này cũng bị phai nhạt và chìm lắng.
Chuyện trong làng giải trí này thật thật giả giả quá nhiều.
Nhưng đây là nói sau.
Khương Hiểu và Chu Tu Lâm, sau khi từ tuần trăng mật về không bao lâu, có mấy tiết mục mời Khương Hiểu đi làm giám khảo, Khương Hiểu cũng cự tuyệt.
Cô suy nghĩ, sau này làm ở bộ phận PR của nghệ sĩ, công việc tuyên truyền cho nghệ sĩ.
Cô đã thương lượng với Chu Tu Lâm, Chu Tu Lâm cũng cảm thấy có thể, lấy kinh nghiệm của cô hiện giờ, có thể một mình đảm đương một phía.
Trung tuần tháng mười một cũng phát sóng, mặc dù trước đó có tuyên truyền, nhưng lần phát sóng đầu tiên tỷ suất người coi cũng không cao, so với , kém hơn một phần ba.
Đến tuần thứ hai, tình huống chuyển biến tốt thần kỳ.
Tổ tuyên truyền của chương trình mua một số nhà tuyên truyền lớn, đặc biệt đăng những video thú vị, tỷ suất người xem dần dần tăng lên.
Chương trình phát sóng vào lúc mười giờ tối, lúc này Tiểu Đậu Nha đã có chút buồn ngủ. Cho nên, hoạt động giải trí mỗi tối thứ sáu của nhà họ Chu là xem chương trình, Tiểu Đậu Nha là người ái mộ trung thành, thấy Khương Hiểu xuất hiện trên TV, cậu thấy vô cùng mới lạ.
Tiết mục bắt đầu từ kỳ thứ ba, tỷ suất người xem, bắt đầu tăng cao.
Mỗi tuần Chu Tư Mộ đi nhà trẻ đều cùng bạn nhỏ An Lợi bàn về.
“Mẹ mình trên TV đó, chính là người phụ nữ xinh đẹp đuổi theo con gà đang chạy, người đó là mẹ của mình, mẹ mình rất lợi hại, mẹ mình bắt gà tây!”
Đáng tiếc Khương Hiểu không có ở tại hiện trường, nếu không cô thật sự sẽ nổi điên mất.
Đến giai đoạn giữa của mời những nghệ sĩ, tỷ suất người xem lên đến 2%, tổ chương trình cười không khép được miệng.
Đến kỳ cuối của chương trình, tổ chương trình thông báo về người thân bí mật, trong nháy mắt, lòng hiếu kỳ của người xem tăng cao.
Người xem rối rít bàn luận về người thân bí mật trên weibo, suy đoán người bí mật đó là ai?
Lượt bình luận trên weibo của Khương Hiểu trong một buổi lên đến 5000, đây là lần cô nhận bình luận nhiều nhất từ trước đến nay.
Ánh sáng tinh mơ: Đánh cuộc một lần là Tiểu Đậu Nha!
Đầu giường ánh trăng rọi: Tôi đoán là Tống ca.
Yêu sâu đậm: Không phải Chu tiên sinh chứ?
Xem như ngươi lợi hại: Muội muội lầu trên, trên weibo chị Khương còn không cho Chu tiên sinh bước ra ánh sáng, tuyệt đối không thể nào cho Chu tiên sinh tham gia chương trình.
Người qua đường fan Bắc Bắc đáng yêu: Có tin vui, có tin vui! Tuyệt đối là tin vui! Ngồi chờ!
Xem như ngươi lợi hại trở lời người qua đường fan Bắc Bắc đáng yêu: Bằng hữu, nhìn cậu rất quen nha!
…..
Thật ra trong giới giải trí đã sớm truyền tai nhau, Chu Tu Lâm tham gia chương trình với bà xã. Vị này cưng chìu vợ vô cùng, không chỉ vì vợ mà giấu cưới, mà còn lấy danh nghĩa của vợ mở một công ty.
“Truyền thông Mộ Hiểu”, nếu như mọi người cảm thấy đây là tên của con và vợ ghép lại, thì đã sai rồi, ý tứ rõ ràng là ái mộ Khương Hiểu.
Hôn lễ của vợ chồng Chu thị, Chu Tu Lâm đã giảm bớt người để giảm đi sự chú ý.
Tưởng Cần âm thầm thông báo cho Khương Hiểu, bây giờ phái nữ không còn chủ động hẹn Chu tổng ăn cơm.
Cho đến bây giờ Khương Hiểu đều tin anh.
Đến kỳ phát sóng của, một khắc kia khi Chu Tu Lâm bước xuống xe, người cầm máy quay, quay từ dưới chân, rồi từ từ đến mặt của Chu Tu Lâm.
Người xem đều cảm thấy người quay phim có phải cố ý làm cho người xem hiếu kì hay không.
Chu Tu Lâm dần dần lộ diện, chào hỏi mọi người: “Chào mọi người, tôi là chồng của Khương Hiểu, Chu Tu Lâm.” Anh dịu dàng lễ độ, không làm cho người khác có chút xa cách.
Tổ chương trình giới thiệu: Nhiệt liệt hoan nghênh vợ chồng Chu thị.
Nghe nói có rất nhiều người xem bằng máy tính xách tay, ngồi trước màn hình hét lên.
Từ khi tiết mục bắt đầu, weibo của Khương Hiểu liên tục có bình luận đến. Mọi người rối rít nhắn: “Anh rể quá đẹp trai.”
“Anh rể là sếp của chị Khương!”
“Ửng hộ anh rể!”
“Đang gào khóc! Kẻ trộm kích động! Quả nhiên là anh rể! Yêu chị, moa moa!”
…..
Lúc này người ái mộ tìm weibo của Chu Tu Lâm, phát hiện weibo của anh chỉ theo dõi một mình Khương Hiểu, chỉ đăng một bài lên weibo, còn là lên tiếng vì Khương Hiểu bị phỉ báng.
Thuận tiện, Chu Tu Lâm còn đăng lên weibo đoạn video kết hôn hồi tháng chín, trên weibo điên cuồng náo loạn.
Lúc này, Khương Hiểu đang lướt weibo, Chu Tu Lâm đang ngồi đánh cờ với Chu Tư Mộ.
Khương Hiểu đi vào thư phòng, “Chồng à, anh đang giận sao.” Mặt cô đầy ý cười, giơ giơ điện thoại di động lên, “Chương trình rất hay.”
Mặt Chu Tu Lâm lạnh nhạt, ngồi đằng kia, đi bước tiếp theo.
Chu Tư Mộ nhíu mày nhỏ nghiêm túc suy nghĩ, cũng đi bước tiếp theo.
Khương Hiểu: “Nè, hai người không có phản ứng gì là sao?”
Chu Tư Mộ: “Mẹ, ba cũng không phải là minh tinh.”
Chu Tu Lâm: “Anh đang suy nghĩ, tiết mục đã đến cuối đồng thời anh có thể đăng lên weibo ảnh gia đình của chúng ta.”
Khương Hiểu cố ý nằm lên ở phía sau anh, “Được. Lúc này cũng không cần làm mờ mặt của Mộ Mộ. Ừ, vậy đăng hình hôn lễ của chúng ta đi, có được không?”
Chu Tư Mộ: “Con cảm thấy tốt vô cùng.”
Ngoài cửa, đèn mọi nhà đều sáng. Nơi này, cũng thế, người một nhà.
Khương Hiểu nhìn lướt qua bàn cờ, “Mộ Mộ, con có thể ăn con ở góc trên, con cờ bên cạnh con đi năm bước cờ.”
Chu Tư Mộ vâng một tiếng, vội vàng đặt cờ xuống.
Chu Tu Lâm nhướng mày, sâu kín nói hai chữ, “Quấy rối.”
Chu Tư Mộ: “Đây là mẹ con liền tâm.”
Chư Tu Lâm giơ tay đặt xuống một con cờ, “Chu Tư Mộ, bàn này con thua.” Anh chậm rãi bắt lấy con tượng trắng.
Chu Tư Mộ ngưng mắt nhìn bàn cờ, “Chờ con lớn lên, con nhất định sẽ thắng.” Vừa nói cậu vừa dọn dẹp bàn cờ.
Khương Hiểu sờ đầu của cậu, “Vậy sao! Sau này con phải vượt qua ba của con đó.”
Đảo mắt đã vào thu, đồng thời chương trình kết thúc.
Vợ chồng Chu thị đã trở thành nhân vật tâm điểm của chương trình, Chu Tu Lâm nhận được lời mời của hai chương trình, xin anh đem theo con trai tham gia.
Tối thứ sáu, chín giờ, Chu Tu Lâm đăng lên weibo ảnh của một nhà ba người.
[Giới thiệu với mọi người, đây là vợ và con trai của tôi, cảm ơn mọi người đã quan tâm đến vợ của tôi, yêu thích con trai của tôi. Tôi yêu, cả đời.]
Giờ này, Tưởng Cần đã sớm ngồi chờ trước máy tính, là nhân viên đầu tiên của công ty phát biểu weibo này [chúc mừng chúc mừng! Cuối cùng thân phận của Chu tổng cũng được công nhận.]
Chu Nhất Nghiên: Tôi xuất phát từ [tâm].
Tần Nhất Lộ: Ô ô, cảm động muốn khóc.
Người đại diện xinh đẹp V: Nhớ xem tiết mục tối nay, có trứng màu! Có trứng màu! Có trứng màu!*
*Trứng màu: hình vẽ hoạt hình Anime.
Cảm tạ Chu Tu Lâm đã đăng lên weibo điều này, cuối cùng đạt tỷ suất người xem, là 5%, được coi là tỷ suất cao nhất của đài truyền hình quốc nội.
Tiết mục lên trứng màu là, hình thức Anime vẽ lại cảnh Chu Tư Mộ bỏ nhà trốn đi.
Thiết kế nhỏ này, lập tức làm một nhà ba người có lượt tìm kiếm nhiều nhất trên mạng.
Một đám bà dì tâm ngứa ngáy, rối rít nhắn lại cho Khương Hiểu, hi vọng Khương Hiểu thường đăng một chút chuyện vui vẻ về tiểu Đậu Nha.
Khương Hiểu hớn hở nhận lời.
Chu Tu Lâm cầm điện thoại di động đi đến phòng trẻ con, vợ của anh đang vẽ tranh cùng con trai.
Anh tựa vào cạnh của, nhìn bọn họ.
Khương Hiểu phát hiện, ngẩng đầu đúng lúc tầm mắt giao với tầm mắt của anh. “Mười giờ rồi sao?”
Chu Tu Lâm vui vẻ, từng bước từng bước đi đến bên người cô, đưa điện thoại di động của cô cho cô. “Bà Chu, đã đăng một tin lên weibo.”
Mặt Khương Hiểu mong đợi, “Đăng lên lúc nào? Em xem một chút. Oa….”
Chu Tư Mộ ngước đầu nhìn ba và mẹ của cậu, “Cho con xem với?”
Chu Tu Lâm xoa xoa đầu cậu, ánh mắt nhìn Khương Hiểu, “Được rồi, đi nghỉ sớm đi. Sáng mai còn đi leo núi, hai người các em đi không được, lúc đó anh cũng mặc kệ.”
Khương Hiểu dịu dàng làm nũng, “Chồng à, không nên như vậy mà.”
Chu Tư Mộ học theo, “Ba, không nên như vậy mà.”
Chu Tu Lâm cúi đầu, ánh mắt cùng cô giao nhau, anh nghiêng đầu đặt nụ hôn lên trán của cô.
Bên chân có cục bông trắng cọ ống quần của anh, “Meo meo…”
Ngày tốt cảnh đẹp, một phòng ấm áp.
Cuộc đời đằng đẵng, cùng anh tồn tại.
Anh cầm tay của cô, “Đi thôi.”
[Chính văn hoàn]
Tác giả có lời muốn nói: Lúc này khi tôi gõ xuống ba chữ chính văn hoàn, nước mắt bất tri bất giác rơi xuống.
Năm 2018 là một bắt đầu mới. Tôi muốn để xuống tất cả quá khứ, bất kể là tốt hay xấu, tất cả đều là khởi đầu mới.
Thu thập 1000 khai văn, và 50000+ chính văn hoàn.
Cảm tạ các bạn đọc giả! Từ đông lạnh đến xuân hoa nở rộ, thật tốt!
thật sự không đủ, đã phát nhiều kỳ thật là không lúc nào bận tâm, về điểm này tôi rất xin lỗi, và cũng cảm tạ mọi người đã bao dung, giúp tôi hoàn thành tác phẩm, cải chính bug!
Từ lúc bắt đầu, tôi cũng đã nói, đây là chuyện xưa của chàng hoàng tử và cô bé lọ lem.
Khi xem tác phẩm tôi cũng hi vọng bạn bè, cũng sẽ ngọt ngào giống như Chu tiên sinh và Khương Hiểu, có một Bảo Bảo khả ái.
Nhìn mọi người vui vẻ, tôi cũng vui vẻ.
Còn có cảm tạ tất cả đọc giả!
Quan trọng là bao lì xì nhắn lại 188 nhận được bao lì xì ~ sẽ đưa chậm một chút, để tôi nghỉ ngơi trước đã.
Đúng rồi ngày mai bắt đầu có ngoại truyện, nhớ đến xem.
Chu Tư Mộ mang quà cho những người bạn nhỏ cùng lớp, và các cô giáo cũng có một phần chocolate. Mỗi đứa trẻ có một phần quà, con gái là một gấu bông Hello Kitty, còn bạn nam thì mỗi bạn một con người máy Tranformers.
“Mộ Mộ, ba và mẹ của cậu kết hôn nhưng sao lại có nhiều quà như vậy?”
Gương mặt của Chu Tư Mộ đắc ý, “Đúng vậy, ba mình là là đại hoàng tử, mẹ mình là công chúa, còn mình là hoàng tử nhỏ. Có rất nhiều khách đến…” Chuyện liên quan đến hôn lễ, ước chừng cậu nói đến hai mươi phút.
Một nhóm bạn nhỏ thật hâm mộ.
Cho đến sau này, Chu Tư Mộ hiểu ba mẹ của cậu lên tàu trước mua vé sau, sau khi lớn lên, gặp lại bạn trẻ học chung lúc mẫu giáo, cậu có hơi lúng túng. Cố tình là mọi người đều nhớ rất rõ, lễ kết hôn của ba mẹ cậu.
Một tuần sau, Khương Hiểu và Chu Tu Lâm trở lại sau tuần trăng mật, hai người lại vùi đầu vào công việc. Chu Tu Lâm phải họp hội nghị mấy ngày, công việc chất chứa nhiều ngày chờ anh giải quyết.
Tống Văn Dịch mấy người bọ họ đều có sắp xếp của mình, Khương Hiểu cũng coi như an tâm. Tống Văn Dịch, Tần Nhất Lộ và Ôn Dịch Hàn đều ở lại Hoa Hạ, bọn họ cũng tự liên lạc với người đại diện mới. Khương Hiểu đề cử người đại diện mới cho Tần Nhất Lộ và Hứa Giai Nhân, Tần Nhấn Lộ hớn hở tiếp nhận, Hứa Giai Nhân thì từ chối.
Đồng thời, Hứa Giai Nhân không tiếp tục ký hợp đồng với Hoa Hạ nữa, cô quyết định đến truyền hình và điện ảnh Ngôi Sao.
Vì thế, Khương Hiểu cố ý đi Lăng Nam, nói chuyện với cô ấy một lần.
Hai người đi đến quán cà phê gần Ảnh Thị Thành.
Hứa Giai Nhân: “Cho dù em ở lại Hoa Hạ, sau này Nhất tỷ cũng không phải là em, em và Nhất Lộ có sự cạnh tranh với nhau.”
Khương Hiểu: “Nhưng con đường của hai người đi không giống nhau.”
Hứa Giai Nhân lắc đầu: “Đối với em là không cam lòng, may mắn của em có trước cô ấy.”
Khương Hiểu: “Giai Nhân, có lúc nên để xuống sự kiêu ngạo của mình, nếu không sau này người thua thiệt sẽ là em. Ngôi Sao cũng không quá thích hợp với em.”
Hứa Giai Nhân: “Hạ Tử Hạo tự mình yêu cầu ký hợp đồng, chỉ cần em qua đó, thì nguồn tài nguyên mặc cho em chọn.”
Hạ Tử Hạo là người như thế nào, Khương Hiểu cũng có nghe qua. Hắn đối với nghệ sĩ của công ty tuyệt đối sẽ không có đãi ngộ như vậy, không nói đến điều lệ hợp đồng hà khắc, trước mắt nghệ sĩ ở Ngôi Sao cũng không có nổi trội gì.
Khương Hiểu biết khuyên cô ấy cũng không được gì, tính tình của Hứa Giai Nhân, cô vẫn luôn biết. Nhưng mà đáng tiếc. “Em đã quyết định, chị cũng không nói được gì nữa.”
Hứa Giai Nhân trông đợi nhìn cô, ánh mắt nhẹ nhàng, “Chị Khương, nếu như sớm biết thân phận của chị thì tốt rồi.” Như vậy cô sẽ không hao hết sức lực, sẽ không bàng hoàng bất an như vậy.
Khóe miệng Khương Hiểu nhấp nháy, “Giai Nhân, lòng của em quá lớn.” Cô đứng dậy, “Mọi chuyện thuận lợi.”
“Chị Khương….”
Khương Hiểu dừng bước, nhìn cô.
Hứa Giai Nhân cắn răng, “Chị và cô Lương….”
Sắc mặt của Khương Hiểu không thay đổi, đáy mắt như hồ nước yên tĩnh. “Cô Lương là tiền bối trong giới, diễn viên rất có thực lực, chị nghĩ em sẽ học hỏi được rất nhiều thứ từ bà ấy.”
Hứa Giai Nhân giật mình, cô giật giật khóe miệng, “Em biết.”
Mùa đông năm này chính thức quay xong. Mùa hè, chính thức khởi chiếu vào ngày một tháng năm, ngày đầu phòng vé thu về 1200 vạn. Cuối cùng bộ phim này cũng không đạt được hiệu quả như Lương Nguyệt dự đoán.
Hứa Giai Nhân cũng không có vận khí như Triệu Hân Nhiên năm đó. tuy được đưa ra nước ngoài dự thi, cuối cùng cũng không đoạt giải.
Trong lúc phim chiếu, có tin tức tuôn ra: Lương Nguyệt có một người con gái, được biết là đã kết hôn.
Vậy mà, tin tức này vừa được đưa ra chưa đến nửa giờ đều bị xóa bỏ.
Ngày đó, có tin truyền ra Khương Hiểu chính là con gái của Lương Nguyệt.
Đối với lần này, Khương Hiểu chưa từng giải thích qua. Cuối cùng tin tức này cũng bị phai nhạt và chìm lắng.
Chuyện trong làng giải trí này thật thật giả giả quá nhiều.
Nhưng đây là nói sau.
Khương Hiểu và Chu Tu Lâm, sau khi từ tuần trăng mật về không bao lâu, có mấy tiết mục mời Khương Hiểu đi làm giám khảo, Khương Hiểu cũng cự tuyệt.
Cô suy nghĩ, sau này làm ở bộ phận PR của nghệ sĩ, công việc tuyên truyền cho nghệ sĩ.
Cô đã thương lượng với Chu Tu Lâm, Chu Tu Lâm cũng cảm thấy có thể, lấy kinh nghiệm của cô hiện giờ, có thể một mình đảm đương một phía.
Trung tuần tháng mười một
Đến tuần thứ hai, tình huống chuyển biến tốt thần kỳ.
Tổ tuyên truyền của chương trình mua một số nhà tuyên truyền lớn, đặc biệt đăng những video thú vị, tỷ suất người xem dần dần tăng lên.
Chương trình phát sóng vào lúc mười giờ tối, lúc này Tiểu Đậu Nha đã có chút buồn ngủ. Cho nên, hoạt động giải trí mỗi tối thứ sáu của nhà họ Chu là xem chương trình
Tiết mục bắt đầu từ kỳ thứ ba, tỷ suất người xem, bắt đầu tăng cao.
Mỗi tuần Chu Tư Mộ đi nhà trẻ đều cùng bạn nhỏ An Lợi bàn về
“Mẹ mình trên TV đó, chính là người phụ nữ xinh đẹp đuổi theo con gà đang chạy, người đó là mẹ của mình, mẹ mình rất lợi hại, mẹ mình bắt gà tây!”
Đáng tiếc Khương Hiểu không có ở tại hiện trường, nếu không cô thật sự sẽ nổi điên mất.
Đến giai đoạn giữa của
Đến kỳ cuối của chương trình, tổ chương trình thông báo về người thân bí mật, trong nháy mắt, lòng hiếu kỳ của người xem tăng cao.
Người xem rối rít bàn luận về người thân bí mật trên weibo, suy đoán người bí mật đó là ai?
Lượt bình luận trên weibo của Khương Hiểu trong một buổi lên đến 5000, đây là lần cô nhận bình luận nhiều nhất từ trước đến nay.
Ánh sáng tinh mơ: Đánh cuộc một lần là Tiểu Đậu Nha!
Đầu giường ánh trăng rọi: Tôi đoán là Tống ca.
Yêu sâu đậm: Không phải Chu tiên sinh chứ?
Xem như ngươi lợi hại: Muội muội lầu trên, trên weibo chị Khương còn không cho Chu tiên sinh bước ra ánh sáng, tuyệt đối không thể nào cho Chu tiên sinh tham gia chương trình.
Người qua đường fan Bắc Bắc đáng yêu: Có tin vui, có tin vui! Tuyệt đối là tin vui! Ngồi chờ!
Xem như ngươi lợi hại trở lời người qua đường fan Bắc Bắc đáng yêu: Bằng hữu, nhìn cậu rất quen nha!
…..
Thật ra trong giới giải trí đã sớm truyền tai nhau, Chu Tu Lâm tham gia chương trình với bà xã. Vị này cưng chìu vợ vô cùng, không chỉ vì vợ mà giấu cưới, mà còn lấy danh nghĩa của vợ mở một công ty.
“Truyền thông Mộ Hiểu”, nếu như mọi người cảm thấy đây là tên của con và vợ ghép lại, thì đã sai rồi, ý tứ rõ ràng là ái mộ Khương Hiểu.
Hôn lễ của vợ chồng Chu thị, Chu Tu Lâm đã giảm bớt người để giảm đi sự chú ý.
Tưởng Cần âm thầm thông báo cho Khương Hiểu, bây giờ phái nữ không còn chủ động hẹn Chu tổng ăn cơm.
Cho đến bây giờ Khương Hiểu đều tin anh.
Đến kỳ phát sóng của
Người xem đều cảm thấy người quay phim có phải cố ý làm cho người xem hiếu kì hay không.
Chu Tu Lâm dần dần lộ diện, chào hỏi mọi người: “Chào mọi người, tôi là chồng của Khương Hiểu, Chu Tu Lâm.” Anh dịu dàng lễ độ, không làm cho người khác có chút xa cách.
Tổ chương trình giới thiệu: Nhiệt liệt hoan nghênh vợ chồng Chu thị.
Nghe nói có rất nhiều người xem bằng máy tính xách tay, ngồi trước màn hình hét lên.
Từ khi tiết mục bắt đầu, weibo của Khương Hiểu liên tục có bình luận đến. Mọi người rối rít nhắn: “Anh rể quá đẹp trai.”
“Anh rể là sếp của chị Khương!”
“Ửng hộ anh rể!”
“Đang gào khóc! Kẻ trộm kích động! Quả nhiên là anh rể! Yêu chị, moa moa!”
…..
Lúc này người ái mộ tìm weibo của Chu Tu Lâm, phát hiện weibo của anh chỉ theo dõi một mình Khương Hiểu, chỉ đăng một bài lên weibo, còn là lên tiếng vì Khương Hiểu bị phỉ báng.
Thuận tiện, Chu Tu Lâm còn đăng lên weibo đoạn video kết hôn hồi tháng chín, trên weibo điên cuồng náo loạn.
Lúc này, Khương Hiểu đang lướt weibo, Chu Tu Lâm đang ngồi đánh cờ với Chu Tư Mộ.
Khương Hiểu đi vào thư phòng, “Chồng à, anh đang giận sao.” Mặt cô đầy ý cười, giơ giơ điện thoại di động lên, “Chương trình rất hay.”
Mặt Chu Tu Lâm lạnh nhạt, ngồi đằng kia, đi bước tiếp theo.
Chu Tư Mộ nhíu mày nhỏ nghiêm túc suy nghĩ, cũng đi bước tiếp theo.
Khương Hiểu: “Nè, hai người không có phản ứng gì là sao?”
Chu Tư Mộ: “Mẹ, ba cũng không phải là minh tinh.”
Chu Tu Lâm: “Anh đang suy nghĩ, tiết mục đã đến cuối đồng thời anh có thể đăng lên weibo ảnh gia đình của chúng ta.”
Khương Hiểu cố ý nằm lên ở phía sau anh, “Được. Lúc này cũng không cần làm mờ mặt của Mộ Mộ. Ừ, vậy đăng hình hôn lễ của chúng ta đi, có được không?”
Chu Tư Mộ: “Con cảm thấy tốt vô cùng.”
Ngoài cửa, đèn mọi nhà đều sáng. Nơi này, cũng thế, người một nhà.
Khương Hiểu nhìn lướt qua bàn cờ, “Mộ Mộ, con có thể ăn con ở góc trên, con cờ bên cạnh con đi năm bước cờ.”
Chu Tư Mộ vâng một tiếng, vội vàng đặt cờ xuống.
Chu Tu Lâm nhướng mày, sâu kín nói hai chữ, “Quấy rối.”
Chu Tư Mộ: “Đây là mẹ con liền tâm.”
Chư Tu Lâm giơ tay đặt xuống một con cờ, “Chu Tư Mộ, bàn này con thua.” Anh chậm rãi bắt lấy con tượng trắng.
Chu Tư Mộ ngưng mắt nhìn bàn cờ, “Chờ con lớn lên, con nhất định sẽ thắng.” Vừa nói cậu vừa dọn dẹp bàn cờ.
Khương Hiểu sờ đầu của cậu, “Vậy sao! Sau này con phải vượt qua ba của con đó.”
Đảo mắt đã vào thu, đồng thời chương trình
Vợ chồng Chu thị đã trở thành nhân vật tâm điểm của chương trình, Chu Tu Lâm nhận được lời mời của hai chương trình, xin anh đem theo con trai tham gia.
Tối thứ sáu, chín giờ, Chu Tu Lâm đăng lên weibo ảnh của một nhà ba người.
[Giới thiệu với mọi người, đây là vợ và con trai của tôi, cảm ơn mọi người đã quan tâm đến vợ của tôi, yêu thích con trai của tôi. Tôi yêu, cả đời.]
Giờ này, Tưởng Cần đã sớm ngồi chờ trước máy tính, là nhân viên đầu tiên của công ty phát biểu weibo này [chúc mừng chúc mừng! Cuối cùng thân phận của Chu tổng cũng được công nhận.]
Chu Nhất Nghiên: Tôi xuất phát từ [tâm].
Tần Nhất Lộ: Ô ô, cảm động muốn khóc.
Người đại diện xinh đẹp V: Nhớ xem tiết mục tối nay, có trứng màu! Có trứng màu! Có trứng màu!*
*Trứng màu: hình vẽ hoạt hình Anime.
Cảm tạ Chu Tu Lâm đã đăng lên weibo điều này, cuối cùng
Tiết mục lên trứng màu là, hình thức Anime vẽ lại cảnh Chu Tư Mộ bỏ nhà trốn đi.
Thiết kế nhỏ này, lập tức làm một nhà ba người có lượt tìm kiếm nhiều nhất trên mạng.
Một đám bà dì tâm ngứa ngáy, rối rít nhắn lại cho Khương Hiểu, hi vọng Khương Hiểu thường đăng một chút chuyện vui vẻ về tiểu Đậu Nha.
Khương Hiểu hớn hở nhận lời.
Chu Tu Lâm cầm điện thoại di động đi đến phòng trẻ con, vợ của anh đang vẽ tranh cùng con trai.
Anh tựa vào cạnh của, nhìn bọn họ.
Khương Hiểu phát hiện, ngẩng đầu đúng lúc tầm mắt giao với tầm mắt của anh. “Mười giờ rồi sao?”
Chu Tu Lâm vui vẻ, từng bước từng bước đi đến bên người cô, đưa điện thoại di động của cô cho cô. “Bà Chu, đã đăng một tin lên weibo.”
Mặt Khương Hiểu mong đợi, “Đăng lên lúc nào? Em xem một chút. Oa….”
Chu Tư Mộ ngước đầu nhìn ba và mẹ của cậu, “Cho con xem với?”
Chu Tu Lâm xoa xoa đầu cậu, ánh mắt nhìn Khương Hiểu, “Được rồi, đi nghỉ sớm đi. Sáng mai còn đi leo núi, hai người các em đi không được, lúc đó anh cũng mặc kệ.”
Khương Hiểu dịu dàng làm nũng, “Chồng à, không nên như vậy mà.”
Chu Tư Mộ học theo, “Ba, không nên như vậy mà.”
Chu Tu Lâm cúi đầu, ánh mắt cùng cô giao nhau, anh nghiêng đầu đặt nụ hôn lên trán của cô.
Bên chân có cục bông trắng cọ ống quần của anh, “Meo meo…”
Ngày tốt cảnh đẹp, một phòng ấm áp.
Cuộc đời đằng đẵng, cùng anh tồn tại.
Anh cầm tay của cô, “Đi thôi.”
[Chính văn hoàn]
Tác giả có lời muốn nói: Lúc này khi tôi gõ xuống ba chữ chính văn hoàn, nước mắt bất tri bất giác rơi xuống.
Năm 2018 là một bắt đầu mới. Tôi muốn để xuống tất cả quá khứ, bất kể là tốt hay xấu, tất cả đều là khởi đầu mới.
Thu thập 1000 khai văn, và 50000+ chính văn hoàn.
Cảm tạ các bạn đọc giả! Từ đông lạnh đến xuân hoa nở rộ, thật tốt!
Từ lúc bắt đầu, tôi cũng đã nói, đây là chuyện xưa của chàng hoàng tử và cô bé lọ lem.
Khi xem tác phẩm tôi cũng hi vọng bạn bè, cũng sẽ ngọt ngào giống như Chu tiên sinh và Khương Hiểu, có một Bảo Bảo khả ái.
Nhìn mọi người vui vẻ, tôi cũng vui vẻ.
Còn có cảm tạ tất cả đọc giả!
Quan trọng là bao lì xì nhắn lại 188 nhận được bao lì xì ~ sẽ đưa chậm một chút, để tôi nghỉ ngơi trước đã.
Đúng rồi ngày mai bắt đầu có ngoại truyện, nhớ đến xem.
Tác giả :
Dạ Mạn