Vưu Vật Trời Sinh
Chương 1-2: Trừng phạt (2)
Tôn Lân cầm trên tay dương cụ giả chiều dài khoảng 20cm không chút lưu tình nhét thẳng vào hoa huyệt của Hạ Như Tâm.
Cô vì đau đớn mà ưỡn người lên. Đối với cô làm tình với cặp song sinh này không khác gì lăng trì...à mà không lăng trì có lẽ còn được chết còn cô đến cái thân thể cũng không phải là của mình..
"Nhìn tiểu huyệt nhỏ xinh của bảo bối nuốt dương cụ giả mà thoải mái chưa" Tôn Lâm vừa cưới xảo trá vừa nói.
Thoải mái cái đầu ngươi!! - Hạ Như Tâm nghĩ, cô giờ bị khóa miệng nên không nói được, mà cho dù có nói được thì cô cũng chẳng dám nói vì biết đâu hắn ta còn những trò biến thái gì sử dụng trên người cô.
Tôn Lân đột nhiên bật chế độ rung cùng 1 luồn điện nhẹ của dương cụ giả mà khiến cô giật điến người.
Một bãi mật dịch từ hoa huyệt cô tràng ra như thác đỗ. Khi tiết xong cô cảm giác thân thể mình không còn là của mình nữa.
Tôn Lâm mở khóa miệng cho cô. "Chậc chậc...Đúng là thiếu đi tiếng rên của bảo bối chẳng còn kích thích gì cả" Tôn Lâm vô sỉ nói.
"L..àm ơn...th..a cho tô...i..." cô lẩm bẩm nói vì giờ cô chẳng còn tí sức lực gì để lớn tiếng.
Giống như muốn trêu chọc cô mà cũng có thể vì muốn trường phạt cô nên Tôn Lân ác ý bật công tắc 1 lần nữa, dòng điện xẹt qua hoa huyệt cô khiến cô theo bản năng co người lại làm những sợi xích trói tay chân cô cũng lắc lư theo nghe "leng keng" chói tai.
"Ư..ưnmm.." cô kiều mị rên rỉ.
"Chơi cái này đủ rồi chuyển qua cái khác nhỉ?" Tôn Lân nói. Câu nói này không phải câu dùng để hỏi mà giống như tự nói với mình nên dùng cái nào để hành hạ cô tiếp.
Tôn Lân móc dương cụ giả từ hoa huyệt cô ra giờ thì nó dính đầy mật dịch rồi.
Giờ cô cũng chẳng còn sức đâu mà phản bác nên cứ nằm yên chịu đựng số phận, cô cố tự nhủ rằng họ chơi xong sẽ chán thôi....
"Bảo bối đã chịu hết nổi rồi mà anh còn muốn chơi" Tôn Lâm nói rồi bất ngờ rồi cầm cự long phình trướng nãy giờ mà không chút lưu tình đâm thẳng vào hoa huyệt.
"Ư..." cô hừ 1 tiếng rồi trực tiếp ngất đi. Cơ thể cô đã quá hạn rồi.
"Chậc chậc..mới đó mà đã ngất rồi, bảo bối cũng thiệt là yếu!" Tôn Lâm lầm bầm nói.
Nói rồi Tôn Lân mở hết khóa tay chân cho Hạ Như Tâm. Đem cô vào phòng tắm tẩy rửa sạch sẽ như mọi khi. Xong đem cô đặt lên giường, 1 người như thói quen nằm 2 bên ôm cô ngủ.
Tôn Lâm đôi khi mân mê bầu ngực của cô có khi mỗi đêm ác ý niết mạnh nhũ tiêm khiến cô chả thể ngủ.
"Ngủ ngon bảo bối.." Tôn Lâm khẽ thì thầm vào tai cô rồi cả 3 cũng chìm vào giấc mộng...
~~~0o0~~~
Xin lỗi các tình yêu vì đã ra trễ:<
Nhấn bình chọn cho tui nàoooo❤.
Cô vì đau đớn mà ưỡn người lên. Đối với cô làm tình với cặp song sinh này không khác gì lăng trì...à mà không lăng trì có lẽ còn được chết còn cô đến cái thân thể cũng không phải là của mình..
"Nhìn tiểu huyệt nhỏ xinh của bảo bối nuốt dương cụ giả mà thoải mái chưa" Tôn Lâm vừa cưới xảo trá vừa nói.
Thoải mái cái đầu ngươi!! - Hạ Như Tâm nghĩ, cô giờ bị khóa miệng nên không nói được, mà cho dù có nói được thì cô cũng chẳng dám nói vì biết đâu hắn ta còn những trò biến thái gì sử dụng trên người cô.
Tôn Lân đột nhiên bật chế độ rung cùng 1 luồn điện nhẹ của dương cụ giả mà khiến cô giật điến người.
Một bãi mật dịch từ hoa huyệt cô tràng ra như thác đỗ. Khi tiết xong cô cảm giác thân thể mình không còn là của mình nữa.
Tôn Lâm mở khóa miệng cho cô. "Chậc chậc...Đúng là thiếu đi tiếng rên của bảo bối chẳng còn kích thích gì cả" Tôn Lâm vô sỉ nói.
"L..àm ơn...th..a cho tô...i..." cô lẩm bẩm nói vì giờ cô chẳng còn tí sức lực gì để lớn tiếng.
Giống như muốn trêu chọc cô mà cũng có thể vì muốn trường phạt cô nên Tôn Lân ác ý bật công tắc 1 lần nữa, dòng điện xẹt qua hoa huyệt cô khiến cô theo bản năng co người lại làm những sợi xích trói tay chân cô cũng lắc lư theo nghe "leng keng" chói tai.
"Ư..ưnmm.." cô kiều mị rên rỉ.
"Chơi cái này đủ rồi chuyển qua cái khác nhỉ?" Tôn Lân nói. Câu nói này không phải câu dùng để hỏi mà giống như tự nói với mình nên dùng cái nào để hành hạ cô tiếp.
Tôn Lân móc dương cụ giả từ hoa huyệt cô ra giờ thì nó dính đầy mật dịch rồi.
Giờ cô cũng chẳng còn sức đâu mà phản bác nên cứ nằm yên chịu đựng số phận, cô cố tự nhủ rằng họ chơi xong sẽ chán thôi....
"Bảo bối đã chịu hết nổi rồi mà anh còn muốn chơi" Tôn Lâm nói rồi bất ngờ rồi cầm cự long phình trướng nãy giờ mà không chút lưu tình đâm thẳng vào hoa huyệt.
"Ư..." cô hừ 1 tiếng rồi trực tiếp ngất đi. Cơ thể cô đã quá hạn rồi.
"Chậc chậc..mới đó mà đã ngất rồi, bảo bối cũng thiệt là yếu!" Tôn Lâm lầm bầm nói.
Nói rồi Tôn Lân mở hết khóa tay chân cho Hạ Như Tâm. Đem cô vào phòng tắm tẩy rửa sạch sẽ như mọi khi. Xong đem cô đặt lên giường, 1 người như thói quen nằm 2 bên ôm cô ngủ.
Tôn Lâm đôi khi mân mê bầu ngực của cô có khi mỗi đêm ác ý niết mạnh nhũ tiêm khiến cô chả thể ngủ.
"Ngủ ngon bảo bối.." Tôn Lâm khẽ thì thầm vào tai cô rồi cả 3 cũng chìm vào giấc mộng...
~~~0o0~~~
Xin lỗi các tình yêu vì đã ra trễ:<
Nhấn bình chọn cho tui nàoooo❤.
Tác giả :
Jalifun