Vương Tử Kỵ Sĩ
Chương 92: Chồng, em muốn
Edit: Đậu
Lúc Dương Uấn Chi và Ngô Thắng Vũ xuống máy bay đã có Tô Hân đến đón. Đây chính là anh trai quanh năm ở nước ngoài của Lục Tử Dư, gặp Lúc Thiếu Hoàng và Lục Thiếu Phong, vốn tưởng chú cũng sẽ cao lớn đẹp trai rắn chắc, không nghĩ tới đối phương nhìn như con nít vậy, trẻ tuổi đáng yêu, rất giống baba Tô Dạ của Lục Tử Ninh. Dương Uấn Chi hơi kinh ngạc, bất quá làm cậu cảm nhận sâu sắc nhất là người nhà Ngô Thắng Vũ đều rất dễ thân cận, đương nhiên cũng là vì cậu chưa thấy được dáng vẻ người Lục gia hô phong hoán vũ bên ngoài như thế nào.
Ngô Thắng Vũ ở nước ngoài với Dương Uấn Chi mấy ngày, bởi vì nhà của chú hơi xa trường nên cậu vẫn mướn phòng, nghĩ đến cậu sẽ ở một mình, hắn không muốn về nước luôn. Trước kia đã từng hứa hẹn sẽ không bao giờ rời cậu nửa bước giờ lại để cậu ở bên ngoài một mình.
“Sớm biết vậy đã trói em bên người rồi.”
“Đồ ngốc, em không sao đâu, tuy rằng mới đầu em không muốn rời xa anh và con nhưng chuẩn bị tâm lý nhiều như vậy rồi, giờ em lại có chút mong chờ a.”
Nghe cậu nói như vậy, hắn lập tức ủy khuất, “Vợ, em không được chạy theo soái ca tóc vàng mà không cần anh nữa đó.”
“Anh đang nghĩ gì vậy hả.” Cậu dở khóc dở cười, “Anh ngoan ngoãn về nhà chăm con thật tốt đi, chờ em trở về.”
“Ừa, được rồi.”
Cho dù tiếc nuối quyến luyến đến đâu, hai người chung quy vẫn phải chia lìa, lúc tiễn hắn đến sân bay, cậu rốt cuộc nhịn không được ôm hắn hôn. Hai người đứng trước mặt mọi người hôn đến khó khăn chia lìa, người nước ngoài phóng khoáng rộng rãi, huống chi còn không biết họ là ai, ngược lại Tô Hân đứng bên cạnh lại đỏ bừng mặt.
※
Mấy ngày đầu phải chia xa Dương Uấn Chi cực kỳ không thích ứng, ở trong nước đã từng thi rất nhiều cuộc thi, tuy tiếng anh của cậu rất tốt nhưng không có nghĩa sẽ không có chướng ngại giao tiếp nào. Hơn nữa tha hương nơi đất khách quê người, dù nếp sống hay ẩm thực đều không thích ứng, cả người cứ uể oải. Cậu nhớ hắn, Trình Trình nữa, mỗi ngày đều phải gọi video cho họ mới được, Tiểu Ngạo Trình mỗi ngày đều nhõng nhẽo muốn tìm baba, có lúc cậu quá mệt sẽ ngủ quên luôn, Ngô Thắng Vũ nhìn gò má của cậu, không có tắt video, chỉ im lặng nhìn cậu, có lúc trong lòng mệt mỏi, dù hắn không phải là người dễ khóc nhưng nhìn người yêu như vậy, hắn đau lòng muốn khóc.
Chờ gần nửa tháng, cậu mới chậm rãi thích ứng, ở trường học cũng có một hai người bạn mới, ít nhất cũng không cô đơn một mình, tâm lý uể oải thư giải hơn một chút nhưng trống rỗng trong thân thể thì càng ngày càng không thể lấp kín được.
Buổi tối Dương Uấn Chi nằm một mình trên giường, cậu lại muốn, kẹo chặt chân cọ cọ chăn mấy lần cũng không giảm bớt xíu nào, vì vậy gọi video cho Thắng Vũ.
“Vợ, em làm bài tập xong rồi hả?”
“Ừm.”
“Trình Trình tới đây, baba gọi video nè.” Nghe cha mình nói, Ngạo Trình lập tức vui vẻ chạy đến bên cạnh Ngô Thắng Vũ cùng nói chuyện với baba.
“Trình Trình hôm nay đã làm gì nè?”
Mặc dù Ngô Ngạo Trình mới hai tuổi nhưng lại rất thông minh, mỗi ngày đều ngoan ngoãn báo cáo cho baba mình đã làm những gì. Ngô Thắng Vũ vì chăm sóc con trai cũng không có chuyển đi nơi khác. Mỗi ngày đều về nhà ở, Lục Tử Dư chuẩn bị để hắn thi lấy giái phép lái xe rồi mua xe.
Rốt cục cũng nói chuyện với con trai xong, Dương Uấn Chi dỗ bé đi ngủ sớm, Ngô Ngạo Trình liền ngoan ngoãn về phòng với Lục Tử Dư.
Nhìn con trai đi rồi, cậu mới dám nói ít chuyện tư mật với hắn.
“Chồng… Hôm nay ướt cả ngày luôn.. Em muốn..”
Giọng Dương Uấn Chi nũng nịu làm hắn lập tức cứng rắn, hắn sao lại không muốn. Cậu không ở đây, mỗi làn hắn chỉ có thể dập lửa bằng tay phải nhưng nhiều khi chỉ tuốt không không bắn nổi, sao giống như giờ được, cậu mới nói câu đầu tiên hắn đã cứng muốn bắn tinh luôn.
“Chồng ơi, làm em…” Dương Uấn Chi cởi quần mình ra, để ổng kính đối diện thịt huyệt, một tay tách ra cho hắn xem, “Tất cả đều là dâm dịch, làm sao bây giờ, muốn chồng làm.. Hức…. Thật khó chịu…”
“Ha, bảo bối, anh cũng cứng rồi muốn em liếm cho anh, muốn đâm vào tử cung em XXX, làm em đến phun nước, không ngừng dâm gọi tên anh.”
“A a… Chồng…. Đừng nói nữa… Mau làm em… Nha nha… Làm em phun nước đi a….” Không có ai trong phòng, cậu lớn mật rên lớn, tách hai mép dâm động không được an ủi nên không ngừng chảy dịch, hắn vừa nhìn suýt chút phun máu mũi.
“Tự mình bỏ ngón tay vào, tưởng tượng chồng đang làm em, hung hăng làm em, đâm vào tử cung em.”
“A… Đại dương vật của chồng vào rồi…. Nóng quá… A a a… Xuyên em…. Lại dùng lực một chút.” Dương Uấn Chi bỏ một ngón tay vào huyệt mình, cảm thấy không đủ liền nhét thêm hai ngón nữa.
“Chồng dùng sức thêm nè, dương cụ đâm rất sâu sao, có làm đến tử cung em không?”
“Làm đến…. … A a a…. Chồng…. Thoải mái quá….” Ngô Thắng Vũ ở bên kia video cũng đang tuốt cự bổng của mình, Dương Uấn Chi thịt heo tím đen kia, tao huyệt càng chảy dịch nhiều hơn, “Hức hức…..Chồng ơi không đủ….. Muốn anh làm nữa….”
“Lấy loveegg ra đi.”
“A… Ngày hôm nay… Dùng màu gì…”
“Màu hồng đi.”
Cậu lấy viên màu hồng đã được rửa sạch sẽ ra, sau đó trở lại giường tách hai chân ra, nhìn mặt hắn và đại dương vật đang nhếch lên, bật công tắc lên.
“Từ từ ma sát âm vật em, hoa huyệt và hậu huyệt. Tưởng tượng chồng đang cầm vật này làm em.”
“A… Rung mạnh quá…. A a a a…. Tê quá…… Chảy dịch rồi a….”
“Bảo bối, miệng nhỏ phía dưới của em toàn là dịch nha, có phải rất sảng khoái không, tách ra cho chồng xem nào.”
Dương Uấn Chi tách mạnh mép huyệt lộ thịt mềm bên trong, sau đó lại dùng loveegg đảo quanh, miệng nhỏ kẹp lấy phần đầu loveegg hưng phấn co rút, cậu ảo tưởng hắn đang bên cạnh âu yếm mình, thân thể càng kích động hơn.
“Chồng.. Anh thấy không……. Tao huyệt a….. A a a thật thoải mái… Đặt ở âm vật muốn cao trào a a….”
“Nhanh chen vào…. XXX em đi….” Bởi vì hồng hoa anh đào này rất lớn không thích hợp bỏ vào, Dương Uấn Chi chỉ có thể kích thích phía ngoài nhưng nơi sâu nhất nhột nhất lại không được thoải mái, không biết có phải là quá muốn hay không, Dương Uấn Chi khóc lên, thân thể vặn vẹo làm Ngô Thắng Vũ hận không thể xuyên qua bên kia màn hình làm chết cậu!
Lúc Dương Uấn Chi và Ngô Thắng Vũ xuống máy bay đã có Tô Hân đến đón. Đây chính là anh trai quanh năm ở nước ngoài của Lục Tử Dư, gặp Lúc Thiếu Hoàng và Lục Thiếu Phong, vốn tưởng chú cũng sẽ cao lớn đẹp trai rắn chắc, không nghĩ tới đối phương nhìn như con nít vậy, trẻ tuổi đáng yêu, rất giống baba Tô Dạ của Lục Tử Ninh. Dương Uấn Chi hơi kinh ngạc, bất quá làm cậu cảm nhận sâu sắc nhất là người nhà Ngô Thắng Vũ đều rất dễ thân cận, đương nhiên cũng là vì cậu chưa thấy được dáng vẻ người Lục gia hô phong hoán vũ bên ngoài như thế nào.
Ngô Thắng Vũ ở nước ngoài với Dương Uấn Chi mấy ngày, bởi vì nhà của chú hơi xa trường nên cậu vẫn mướn phòng, nghĩ đến cậu sẽ ở một mình, hắn không muốn về nước luôn. Trước kia đã từng hứa hẹn sẽ không bao giờ rời cậu nửa bước giờ lại để cậu ở bên ngoài một mình.
“Sớm biết vậy đã trói em bên người rồi.”
“Đồ ngốc, em không sao đâu, tuy rằng mới đầu em không muốn rời xa anh và con nhưng chuẩn bị tâm lý nhiều như vậy rồi, giờ em lại có chút mong chờ a.”
Nghe cậu nói như vậy, hắn lập tức ủy khuất, “Vợ, em không được chạy theo soái ca tóc vàng mà không cần anh nữa đó.”
“Anh đang nghĩ gì vậy hả.” Cậu dở khóc dở cười, “Anh ngoan ngoãn về nhà chăm con thật tốt đi, chờ em trở về.”
“Ừa, được rồi.”
Cho dù tiếc nuối quyến luyến đến đâu, hai người chung quy vẫn phải chia lìa, lúc tiễn hắn đến sân bay, cậu rốt cuộc nhịn không được ôm hắn hôn. Hai người đứng trước mặt mọi người hôn đến khó khăn chia lìa, người nước ngoài phóng khoáng rộng rãi, huống chi còn không biết họ là ai, ngược lại Tô Hân đứng bên cạnh lại đỏ bừng mặt.
※
Mấy ngày đầu phải chia xa Dương Uấn Chi cực kỳ không thích ứng, ở trong nước đã từng thi rất nhiều cuộc thi, tuy tiếng anh của cậu rất tốt nhưng không có nghĩa sẽ không có chướng ngại giao tiếp nào. Hơn nữa tha hương nơi đất khách quê người, dù nếp sống hay ẩm thực đều không thích ứng, cả người cứ uể oải. Cậu nhớ hắn, Trình Trình nữa, mỗi ngày đều phải gọi video cho họ mới được, Tiểu Ngạo Trình mỗi ngày đều nhõng nhẽo muốn tìm baba, có lúc cậu quá mệt sẽ ngủ quên luôn, Ngô Thắng Vũ nhìn gò má của cậu, không có tắt video, chỉ im lặng nhìn cậu, có lúc trong lòng mệt mỏi, dù hắn không phải là người dễ khóc nhưng nhìn người yêu như vậy, hắn đau lòng muốn khóc.
Chờ gần nửa tháng, cậu mới chậm rãi thích ứng, ở trường học cũng có một hai người bạn mới, ít nhất cũng không cô đơn một mình, tâm lý uể oải thư giải hơn một chút nhưng trống rỗng trong thân thể thì càng ngày càng không thể lấp kín được.
Buổi tối Dương Uấn Chi nằm một mình trên giường, cậu lại muốn, kẹo chặt chân cọ cọ chăn mấy lần cũng không giảm bớt xíu nào, vì vậy gọi video cho Thắng Vũ.
“Vợ, em làm bài tập xong rồi hả?”
“Ừm.”
“Trình Trình tới đây, baba gọi video nè.” Nghe cha mình nói, Ngạo Trình lập tức vui vẻ chạy đến bên cạnh Ngô Thắng Vũ cùng nói chuyện với baba.
“Trình Trình hôm nay đã làm gì nè?”
Mặc dù Ngô Ngạo Trình mới hai tuổi nhưng lại rất thông minh, mỗi ngày đều ngoan ngoãn báo cáo cho baba mình đã làm những gì. Ngô Thắng Vũ vì chăm sóc con trai cũng không có chuyển đi nơi khác. Mỗi ngày đều về nhà ở, Lục Tử Dư chuẩn bị để hắn thi lấy giái phép lái xe rồi mua xe.
Rốt cục cũng nói chuyện với con trai xong, Dương Uấn Chi dỗ bé đi ngủ sớm, Ngô Ngạo Trình liền ngoan ngoãn về phòng với Lục Tử Dư.
Nhìn con trai đi rồi, cậu mới dám nói ít chuyện tư mật với hắn.
“Chồng… Hôm nay ướt cả ngày luôn.. Em muốn..”
Giọng Dương Uấn Chi nũng nịu làm hắn lập tức cứng rắn, hắn sao lại không muốn. Cậu không ở đây, mỗi làn hắn chỉ có thể dập lửa bằng tay phải nhưng nhiều khi chỉ tuốt không không bắn nổi, sao giống như giờ được, cậu mới nói câu đầu tiên hắn đã cứng muốn bắn tinh luôn.
“Chồng ơi, làm em…” Dương Uấn Chi cởi quần mình ra, để ổng kính đối diện thịt huyệt, một tay tách ra cho hắn xem, “Tất cả đều là dâm dịch, làm sao bây giờ, muốn chồng làm.. Hức…. Thật khó chịu…”
“Ha, bảo bối, anh cũng cứng rồi muốn em liếm cho anh, muốn đâm vào tử cung em XXX, làm em đến phun nước, không ngừng dâm gọi tên anh.”
“A a… Chồng…. Đừng nói nữa… Mau làm em… Nha nha… Làm em phun nước đi a….” Không có ai trong phòng, cậu lớn mật rên lớn, tách hai mép dâm động không được an ủi nên không ngừng chảy dịch, hắn vừa nhìn suýt chút phun máu mũi.
“Tự mình bỏ ngón tay vào, tưởng tượng chồng đang làm em, hung hăng làm em, đâm vào tử cung em.”
“A… Đại dương vật của chồng vào rồi…. Nóng quá… A a a… Xuyên em…. Lại dùng lực một chút.” Dương Uấn Chi bỏ một ngón tay vào huyệt mình, cảm thấy không đủ liền nhét thêm hai ngón nữa.
“Chồng dùng sức thêm nè, dương cụ đâm rất sâu sao, có làm đến tử cung em không?”
“Làm đến…. … A a a…. Chồng…. Thoải mái quá….” Ngô Thắng Vũ ở bên kia video cũng đang tuốt cự bổng của mình, Dương Uấn Chi thịt heo tím đen kia, tao huyệt càng chảy dịch nhiều hơn, “Hức hức…..Chồng ơi không đủ….. Muốn anh làm nữa….”
“Lấy loveegg ra đi.”
“A… Ngày hôm nay… Dùng màu gì…”
“Màu hồng đi.”
Cậu lấy viên màu hồng đã được rửa sạch sẽ ra, sau đó trở lại giường tách hai chân ra, nhìn mặt hắn và đại dương vật đang nhếch lên, bật công tắc lên.
“Từ từ ma sát âm vật em, hoa huyệt và hậu huyệt. Tưởng tượng chồng đang cầm vật này làm em.”
“A… Rung mạnh quá…. A a a a…. Tê quá…… Chảy dịch rồi a….”
“Bảo bối, miệng nhỏ phía dưới của em toàn là dịch nha, có phải rất sảng khoái không, tách ra cho chồng xem nào.”
Dương Uấn Chi tách mạnh mép huyệt lộ thịt mềm bên trong, sau đó lại dùng loveegg đảo quanh, miệng nhỏ kẹp lấy phần đầu loveegg hưng phấn co rút, cậu ảo tưởng hắn đang bên cạnh âu yếm mình, thân thể càng kích động hơn.
“Chồng.. Anh thấy không……. Tao huyệt a….. A a a thật thoải mái… Đặt ở âm vật muốn cao trào a a….”
“Nhanh chen vào…. XXX em đi….” Bởi vì hồng hoa anh đào này rất lớn không thích hợp bỏ vào, Dương Uấn Chi chỉ có thể kích thích phía ngoài nhưng nơi sâu nhất nhột nhất lại không được thoải mái, không biết có phải là quá muốn hay không, Dương Uấn Chi khóc lên, thân thể vặn vẹo làm Ngô Thắng Vũ hận không thể xuyên qua bên kia màn hình làm chết cậu!
Tác giả :
Dục Hiểu