Vương Mệnh
Chương 320 320 Chiến Hậu-thu Hoạch
Lại nói, sau khi chiến đấu kết thúc, chúng thôn dân tiếp tục xuống đồng thu hoạch lúa, còn Giang Phong cùng Long nhi và Giang Thạch Khê đi thu thập chiến lợi phẩm.
Không như dưới hạ giới, sát quái không hóa bạch quang, bạo trang bị, mà phải cần bọn Giang Phong đến thu thập chiến lợi phẩm trên thi thể bọn chúng, và sau đó còn phải xử lý thi thể nữa.
Có điều, đối với địch nhân không cần chôn cất tử tế, mang vào rừng làm phân bón cho cây cối ở đó là được.
Tận dụng mà.
Mười gã thủy tặc cống hiến cho Giang Phong 10 bộ Khinh cung, 10 thanh Đại đao, 10 bộ Khinh giáp (giáp da), phẩm chất kém hơn Chiến cung, Chiến đao, Chiến giáp của bọn kỵ binh – mã tặc nhiều.
Bọn thủy tặc cũng không có đầu khôi và giày, bởi bọn chúng là thủy tặc, cần bơi lội dưới nước.
Ngoài ra, bọn chúng còn có chút ít tài sản, tổng cộng cống hiến cho Giang Phong 112 hạ phẩm ngọc thạch, xem ra 10 gã thủy tặc này còn nghèo hơn 3 gã kỵ binh – mã tặc nữa.
Giang Phong ra lệnh cho mang trang bị vũ khí đến Xưởng chế tạo để sửa chữa những chỗ hư hỏng do chiến đấu.
Xưởng chế tạo chưa đủ trình độ kỹ thuật để chế tạo những vũ khí cao cấp như Chiến đao, Chiến giáp, Cung (cả Khinh cung và Chiến cung), … nhưng sửa chữa trang bị vũ khí và chế tạo tên thì không thành vấn đề.
Đặc biệt hơn cả, Giang Phong còn thu được 2 chiếc tiểu thuyền, và biết được cái hồ kia không phải là cái hồ bình thường, mà được thông với một con sông, nếu không làm sao bọn thủy tặc chèo thuyền đến được.
Hơn nữa, có được thuyền, thôn dân đã có thể ra giữa hồ đánh cá.
Lĩnh địa sẽ được bổ sung thêm 1 loại thực phẩm mới nữa.
Cũng là lương thực thực phẩm, nhưng nếu được ăn nhiều loại, luân phiên nhau, thì mãn ý độ sẽ cao hơn.
Ngày nào cũng ăn cơm gạo, với ngày có thịt, ngày có cá, còn có trái cây để ăn, sẽ khác nhau rất nhiều.
Hiện lĩnh địa có ngọc lương, có trái cây, có thịt heo, có thịt bò, sắp tới sẽ có thêm cá nữa.
Bữa ăn của thôn dân sẽ càng phong phú hơn.
Thu hoạch xong, nhìn hơn 2 nghìn đơn vị ngọc lương chất đầy trước sân của Cung điện, Giang Phong không khỏi thở dài.
Không đủ Kho chứa a.
Nhưng lúc này không phải là lúc xây dựng Kho chứa.
Công việc của ngày chủ nhật là tập trung xây dựng nhà ở, để sáng thứ hai chiêu mộ thêm thôn dân.
Hiện tại lĩnh địa có 19 Tiểu viện.
Có 15 hộ dân và 1 người độc thân, do đó còn lại 5 chỗ trống (thêm Giang Thạch Khê nhập tịch, trong Cung điện chỉ còn dư lại 2 chỗ trống).
Giang Phong suy tính một lúc, nhận thấy muốn thăng cấp lĩnh địa lên cấp độ cao hơn nữa cần phải đạt đến 90 thôn dân, vẫn còn lâu mới đạt được.
Có lẽ cũng nên hoàn thiện lĩnh địa, ưu tiên xây dựng các kiến trúc quan trọng hoặc cần thiết.
Những kiến trúc nào quan trọng hoặc cần thiết nhỉ ? Duyệt qua danh sách các kiến trúc có thể xây dựng : Đường, Giếng, Rào, Tiểu viện, Trại mộc, Trại đá, Kho lương (tiểu, trung), Kho vật tư (tiểu, trung), Xưởng chế tạo (sơ cấp, trung cấp), Binh doanh (sơ cấp), Vọng lâu, Mỏ, Hành chính viện (sơ cấp), Hoa viên, Đại lộ, Tượng, Tiểu đình.
Xây Hành chính viện vậy.
Hành chính viện cho phép chuyển chức quan lại.
Tác dụng của quan lại Giang Phong không lạ gì.
Giang Phong không thích thân tự trực tiếp quản lý công việc, giao cho quan lại quản lý lĩnh địa cũng tốt.
Thế là chúng thôn dân được lệnh tập trung kiến thiết Hành chính viện.
“Hành chính viện (sơ cấp) : diện tích 30x30; linh mộc 50, linh thạch 50, hạ phẩm ngọc thạch 5, Nguyên lực 10; cơ quan quản lý chính vụ của lĩnh địa, cho phép chuyển chức quan lại.”
Hành chính viện không xây gần Cung điện mà xây ở giữa khu dân cư để dễ quản lý, điều động thôn dân.
Giang Phong xem nó như là tòa thị chính vậy.
Hành chính viện tuy là một kiến trúc lớn, nhưng mấy chục thôn dân cùng lúc xây dựng, nên chỉ mất chưa đến nửa giờ là đã hoàn thành.
Hành chính viện hoàn công, Giang Phong định vào kiểm tra các chức năng của nó, chợt nghe hệ thống thông báo :
- Đinh.
Chúc mừng Thiếu Quân kiến tạo thành công Hành chính viện.
Xin hỏi có định tự đặt tên cho lĩnh địa hay không ? Nếu không hệ thống sẽ tùy cơ đặt tên.
Đặt tên cho lĩnh địa.
Sao lại không đặt chứ ? Hóa ra muốn lĩnh địa có tên gọi thì phải xây dựng Hành chính viện.
Xem ra hệ thống cho rằng phải có Hành chính viện thì mới có thể xem là một đơn vị hành chính chính thức, thì mới có tên gọi.
Giang Phong lập tức nói ngay :
- Có.
- Xin đặt tên.
- Văn Đức.
- Tên gọi không trùng lặp.
Chúc mừng Thiếu Quân đặt tên thành công.
Văn Đức lĩnh địa chính thức thành lập.
Ai ! Đến giờ này lĩnh địa mới được xem là chính thức thành lập nha.
Sau đó Giang Phong vào trong Hành chính viện kiểm tra chức năng của nó, thì thấy ngoài việc xử lý chính vụ, điều động dân chúng làm việc, còn có thể kiến thiết lĩnh địa theo lệnh của lĩnh chủ.
Có thêm chức năng đó, Giang Phong rất vui mừng.
Điều đó cũng có nghĩa là sau này việc xây dựng các kiến trúc trong lĩnh địa không chỉ phụ thuộc vào lượng Nguyên lực của Giang Phong, mà còn có thêm Chính vụ viên hỗ trợ.
Chính vụ viên là một trong hai quan viên của Hành chính viện.
Quan viên còn lại là Trị an viên, phụ trách quản lý trật tự trị an trong lĩnh địa.
Dù rằng sơ cấp Hành chính viện chỉ có 2 quan viên, 1 văn 1 võ, nhưng dù sao thì có cũng còn hơn không.
Giang Phong định giao việc kiến thiết lĩnh địa cho Chính vụ viên, đương nhiên cần tuyển chọn người có Thần lực cao nhất.
Xây dựng bất kỳ kiến trúc nào cũng cần đến Thần lực kia mà.
Xem xét toàn bộ thôn dân, 2 người có Thần lực cao nhất đương nhiên là 2 người làm việc ở Trại chăn nuôi, bởi bọn họ kiêm luôn chức trách ‘đồ phu’, thường xuyên phải mổ heo, mổ bò làm thực phẩm cung cấp cho thôn dân, nên có được nhiều kinh nghiệm, thăng cấp nhanh hơn những thôn dân khác.
Hai người đó 1 có đặc tính thông minh, 1 có đặc tính hung mãnh.
Đặc biệt là người có đặc tính thông minh lại có đẳng cấp cao hơn, 4 cấp, đương nhiên cũng có Thần lực là 4 điểm (mỗi thăng 1 cấp, tăng thêm 1 điểm Thần lực).
Còn gã có đặc tính hung mãnh chỉ có 3 cấp, có 3 điểm Thần lực.
Giang Phong chọn 2 thôn dân khác thế vào chỗ bọn họ, sau đó đưa cả hai đến Hành chính viện, cho chuyển chức thành quan viên.
“Triệu Quang (4 cấp) : nam, thông minh.
Chức vụ : Chính vụ viên.”
“Đinh Cường (3 cấp) : nam, hung mãnh.
Chức vụ : Trị an viên.”
Triệu Quang chính là một trong số hai thôn dân đầu tiên của Giang Phong, ban đầu khi mới xây dựng Nhà vườn thì được giao cho quản lý Nhà vườn.
Khi xây dựng Trại chăn nuôi, vì muốn bồi dưỡng gã, Giang Phong đã giao cho gã quản lý Trại chăn nuôi, Đinh Cường chỉ là phụ tá.
Thật ra thì Giang Thạch Khê làm Chính vụ viên là thích hợp hơn cả, y có nhiều Thần lực.
Chỉ đáng tiếc y đã là hộ vệ của Giang Phong, không thể kiêm nhiệm Chính vụ viên.
Chức trách của Chính vụ viên là quản lý lĩnh địa, không thể tùy tiện rời lĩnh địa được.
Sau đó, Giang Phong tiêu hao thêm 5 điểm Nguyên lực thăng cấp Xưởng chế tạo lên trung cấp.
Lúc này Xưởng chế tạo được phân thành 2 khu vực : Phân xưởng chế tạo công cụ và Phân xưởng chế tạo vũ khí trang bị.
Xưởng chế tạo sơ cấp chỉ có thể chế tạo được một số vũ khí đơn giản, như Đại đao, Khinh giáp, Bì hài (giày da), Bì mão (mão da).
Khi thăng cấp lên trung cấp thì có thể chế tạo được một số vũ khí trang bị cao cấp hơn, như Trường thương, Khinh cung, Tinh kim khôi, Tinh kim hài.
Phân xưởng chế tạo công cụ thì không chỉ chế tạo nông cụ mà còn chế tạo được gia cụ.
Đến cuối ngày, còn lại 6 điểm Nguyên lực, Giang Phong chỉ huy thôn dân xây dựng thêm 2 căn Tiểu viện, đồng thời ra lệnh cho Triệu Quang xây dựng thêm 2 căn.
Như thế là ngày mai có thể chiêu mộ thêm 9 thôn dân nữa.
Sáng sớm ngày mai Giang Phong có vừa đủ 9 điểm Nguyên lực.
Sáng hôm sau.
Giang Phong chiêu mộ thêm 9 thôn dân, sau đó cả 36 thôn dân của lĩnh địa cùng nhau ra đồng bắt đầu cho mùa vụ mới.
Giang Phong hết sạch Nguyên lực, không thể làm gì khác, chỉ cùng Long nhi dạo chơi.
Còn Giang Thạch Khê thống suất sĩ binh thủ hạ đi tuần tra khắp lĩnh địa, khảo sát các nơi, công việc mà Giang Phong vẫn chưa hoàn thành (dừng lại khi phát hiện thần bí thích khách và tiểu Hạo Thiên Khuyển).
Đến trưa, Giang Phong chợt nghe phía khu rừng có nhiều tiếng quát tháo cùng thanh âm chiến đấu.
Lúc này Giang Phong đã bổ sung được 3 điểm Nguyên lực, không phải không còn khả năng tự bảo, do đó yên tâm bế Long nhi đến đó xem thử.
Chiến đấu, đương nhiên là bọn Giang Thạch Khê chiến đấu với địch nhân rồi.
Chỉ có điều, trước giờ trừ chủ nhật ra, làm gì có địch nhân tấn công vào các ngày khác trong tuần.
Có biến cố gì chăng ? Giang Phong nhanh chân đi đến đó.