Vương Mệnh
Chương 279 279 Bái Sư Thiếp
Lại nói, nhìn Lân nhi học theo phim kiếm hiệp hành lễ bái sư, Giang Phong không khỏi cười thầm, nhưng lại cảm thấy cậu bé rất đáng yêu.
Giang Phong bước tới đỡ cậu bé dậy, mỉm cười hỏi :
- Sao con lại gọi ta là sư phụ nè ?
Cậu bé nói :
- Sư phụ.
Lân nhi tìm được Bái sư thiếp, có thể bái người khác làm sư phụ, nhưng lại yêu cầu sư phụ phải trên 50 cấp.
Hiện giờ trên “Đẳng cấp bài hành bảng” chỉ có duy nhất sư phụ là trên 50 cấp thôi hà.
Vừa nói cậu bé vừa lấy Bái sư thiếp ra, đưa cho Giang Phong.
Giờ này sao lại xuất hiện Bái sư thiếp nhỉ ? Chắc là Lân nhi đã gặp được cơ ngộ gì đây.
Chứ Bái sư thiếp chỉ có thể xuất hiện khi có nhiều người chơi vượt qua ngưỡng 50 cấp.
Giang Phong nhìn thấy vẻ thành khẩn và ánh mắt đầy hy vọng của cậu bé, khẽ gật đầu, nhận lấy Bái sư thiếp, và nghe hệ thống hỏi :
- Đinh.
Xin hỏi Thiếu Quân có đồng ý thu Lân nhi làm đệ tử hay không ?
- Đồng ý.
Đương nhiên Lân nhi cũng nghe hệ thống hỏi :
- Đinh.
Xin hỏi Lân nhi có đồng ý bái Thiếu Quân làm sư phụ hay không ?
- Đồng ý.
Và thế là cả hai trở thành sư đồ.
Giang Phong xoa đầu Lân nhi, âu yếm hỏi :
- Con bao nhiêu cấp rồi nè ?
Lân nhi hưng phấn đáp :
- Lân nhi được 21 cấp rồi nha sư phụ.
Nhìn thấy mọi người bật cười, Lân nhi đỏ mặt phân bua :
- Tại Lân nhi trừ những ngày nghỉ thì chỉ được chơi game có 3 giờ mỗi ngày thôi hà.
Lân nhi còn phải đi học nữa.
Giang Phong gật đầu nói :
- Lân nhi ngoan lắm.
Thế sao con dám chèo thuyền ra biển một mình thế ? Lại còn là Tiểu thuyền nữa.
Con có biết Tiểu thuyền không thể đi được trên biển không ?
Lân nhi ấp úng đáp :
- Biết ạ.
Nhưng Lân nhi không mua được thuyền lớn.
Lân nhi chỉ có 3 ngân tệ, và cũng chỉ mua được Tiểu thuyền thôi hà.
Lân nhi nghe nói sư phụ đang ở ngoài biển, nên ra biển tìm sư phụ đấy ạ !
Tội nghiệp cậu bé.
Phải là Hương trấn mới có thể đóng được Trung thuyền.
Mà lúc này chẳng mấy người chơi phát triển lên đến Hương trấn.
Chắc là Lân nhi đã mua Tiểu thuyền ở một Tiểu trấn nào đó.
Giang Phong xoa đầu cậu bé, âu yếm hỏi :
- Chức nghiệp của con là gì ?
Lân nhi gãi đầu nói :
- Lân nhi chưa bái sư, chưa gia nhập môn phái nào hết.
Lân nhi định theo sư phụ học kỹ năng.
Giang Phong mỉm cười hỏi :
- Con thích học loại kỹ năng nào nè ?
Lân nhi ngơ ngác :
- Học loại nào cũng được hết ạ ?
Giang Phong cười nói :
- Loại nào cũng được hết.
Sư phụ có thể tìm kỹ năng thư cho con học.
Lân nhi hoan hỉ nói :
- Lân nhi muốn làm pháp sư giống như sư phụ á.
Trong mắt những người chơi khác, Giang Phong đương nhiên là pháp sư.
Có lẽ Lân nhi cũng đã xem qua video clip Giang Phong tiêu sái phóng pháp thuật sát quái ở Ẩn Long thôn, rồi xem Giang Phong là thần tượng.
Giang Phong gật đầu, dẫn Lân nhi đi vào khoang thuyền.
Bọn Mizu ở lại bên ngoài, chú ý xem có lưu dân hoặc nạn dân xuất hiện hay không.
Lâu thuyền tiếp tục hành trình, trên đường bọn Mizu thu nhận thêm được hơn 10 người dân nữa.
Khi thuyền sắp tiến vào vịnh Hàng Châu, Giang Phong chợt nghĩ đến việc phía trước là vùng hỗn loạn, khi lên bờ mà thiếu kỵ binh thì không ổn lắm, do đó đã truyền lệnh quay thuyền trở về Chu Sơn quần đảo.
Do mỗi chiến mã chiếm vị trí tương đương 3 người, nên lần này bọn Giang Phong chỉ mang theo sĩ binh chứ không có chiến mã, nguyên nhân là ban đầu không định đi sâu vào bờ.
Thuyền về đến tiểu ấp, cộng thêm 34 người dân mới gia nhập, dân số của tiểu ấp đã tăng lên đến 106 người.
Xem ra thưởng đoạt lưu dân của các thôn trấn khác, hiệu quả cực cao a.
Mizu có “Đội trưởng binh phù”, xem như có chức vụ là Đội trưởng, hàm tùng ngũ phẩm, kiêm nhiệm thất phẩm Trại chủ không thành vấn đề.
Điều đó cũng có nghĩa là sẽ có thể trực tiếp thăng cấp tiểu ấp mà không cần làm nhiệm vụ thăng cấp ở Quan Phủ.
Tiểu ấp vốn đã có đủ 5 phổ thông kiến trúc, giờ dân số cũng đã đạt yêu cầu, Mizu liền vào Trưởng ấp thất, đứng trước “Ngọc thạch bi”, chọn thăng cấp.
Hệ thống thanh âm :
- Đinh.
Chúc mừng Mizu.
Thiếu Quân tiểu ấp đủ điều kiện thăng cấp lên Trại.
Xin hỏi có chấp thuận thăng cấp hay không ?
- Chấp thuận.
- Đinh.
Chúc mừng Mizu.
Thiếu Quân tiểu ấp thăng cấp thành Thiếu Quân Trại.
Mong tiếp tục phấn đấu phát triển Thiếu Quân Trại ngày một phồn vinh.
Sau khi thăng cấp thành công, bạch quang từ trên trời chiếu xuống bao phủ toàn ấp, giữa tiếng nhạc du dương, quy mô ấp được mở rộng, ngang dọc mỗi bề 250 thước (100 mét).
Cảnh quan cũng có nhiều thay đổi đáng kể.
Đường phố mở rộng gấp đôi, nhà cửa chỉnh tề, phố xá ngăn nắp.
Rào tre biến thành rào gỗ, khả năng phòng ngự tốt hơn, mà trông cũng mỹ quan hơn.
Và Trưởng ấp thất cũng biến thành Công Đường, trông có vẻ chính quy hơn.
Trên bảng chức năng cũng xuất hiện một số kiến trúc mới :
“Biệt viện : diện tích 8x10; gỗ 25, đá 5, đồng tệ 10; 1 hộ.”
“Lớp học : diện tích 10x10; gỗ 150, đá 50, ngân tệ 5; cần thầy đồ.”
“Hiệu y phục : diện tích 10x20; gỗ 300, đá 120, ngân tệ 5; cần thợ may.”
“Tửu điếm : diện tích 10x20; gỗ 300, đá 120, ngân tệ 5; cần đầu bếp.”
Điều kiện để được thăng cấp lên Trang là trong Trại phải có đủ 10 loại hình kiến trúc (loại hình nào cũng được, nhưng không tính Đường và Đại lộ), đồng thời dân số phải đạt 501 người.
Trong lúc Giang Phong và Lân nhi nghỉ ngơi (đăng xuất), bọn Mizu chỉ huy thợ mộc kiến thiết những kiến trúc nào có thể xây dựng được.
Trong Trại hiện có thợ may, đầu bếp và thầy đồ nên cả 3 kiến trúc mới đều có thể xây dựng.
Bọn họ còn cho xây dựng một số Biệt viện dọc theo đường phố chính, để cho tầng lớp trên của Trại ở.
Hiện tại Thiếu Quân Trại có các kiến trúc sau : Nhà, Biệt viện, Công đường, Lò rèn, Tiệm tạp hóa, Giếng, Kho, Công viên, Bến thuyền, Lớp học, Hiệu y phục, Dược điếm, Tửu điếm, Trại mộc, Nông trường, Mục trường.
Xem ra yêu cầu 10 loại hình kiến trúc không khó, vấn đề vẫn là dân số.
Hôm sau …
Giang Phong đăng nhập khá sớm, và vấn đề quan tâm đầu tiên chính là tân lĩnh địa.
Giang Phong gọi cánh cửa không gian ra, đi vào tân lĩnh địa.
Khi vừa xuất hiện, một khối kiến trúc tráng lệ huy hoàng khiến Giang Phong không khỏi giật mình, Cung điện đã hoàn công.
Cung điện chiếm tổng diện tích khoảng 40x40 mét, chỉ có một kiến trúc trung tâm chiếm địa 20x30 mét, xung quanh là hoa viên, được một bức tường đá cao 2 mét bao quanh, chính môn hùng vĩ trang nghiêm.
Kiến trúc trung tâm tuy chỉ là một tòa nhà hai tầng, nhưng nguy nga khí phái, và còn được sơn son thếp vàng, điêu khắc cầu kỳ, trang hoàng cực kỳ sang trọng xa hoa; ngay cả vọng lâu trên chính môn cũng được chạm long trổ phụng, lấp loáng sáng ngời.
Không hổ danh là Cung điện.
Thấy Giang Phong xuất hiện, hai thủ hạ vội ra nghênh tiếp, đón Giang Phong vào trong Cung điện.
Cung điện cũng phân chia Đại điện, nội điện, hậu viện, tẩm thất, thư phòng, bảo khố, phòng ăn, nhà bếp, … Giang Phong tuần thị một vòng Cung điện, và cuối cùng dừng chân ở thư phòng.
Ở đấy có “Sổ tay lĩnh chủ” mà Giang Phong cần nhất hiện nay.
Dù sao cũng cần hiểu rõ thuộc tính và chức năng của lĩnh địa này chứ.
Lĩnh địa này thuộc vào loại “tư nhân lĩnh địa”, hoàn toàn khép kín, không thể giao lưu với những lĩnh địa khác.
Bức tường vô hình bao quanh lĩnh địa ngăn cản không cho Giang Phong ra ngoài, đồng thời cũng ngăn cản người ngoài vào lĩnh địa.
Bế quan tỏa quốc a.
Chỉ khi nào thăng cấp lĩnh địa lên đến cấp 3 thì bức tường vô hình kia mới biến mất, lĩnh địa mới có thể giao lưu với những lĩnh địa khác.
Từ “nhất cấp lĩnh địa” thăng lên “nhị cấp lĩnh địa” cần phải có đủ 5 loại hình kiến trúc và dân số đạt 30 người.
Muốn thăng lên “tam cấp lĩnh địa” cần có đủ 10 loại hình kiến trúc và dân số đạt 90 người, …
Gia tăng dân số của lĩnh địa không phải dựa vào lưu dân, mà phải chiêu mộ, ở hậu viện của Cung điện có “Ngọc thạch bi”, chức năng giống như “Ngọc thạch bi” của phổ thông lĩnh địa, đồng thời cũng chiêu mộ cư dân ở đó.
Giang Phong muốn chiêu mộ 1 cư dân thì phải tiêu tốn 50 đơn vị lương thực và 1 điểm Nguyên lực, trong sổ tay còn ghi chú, tỷ lệ chiêu mộ thành công không đạt 100% (tức là có chiêu mộ thất bại).
Xây dựng các kiến trúc ở đây ngoài việc tiêu hao vật tư như thông thường, còn tiêu tốn Nguyên lực.
Tài nguyên ở đây khi đã khai thác thì không thể tự động phục hồi, mà phải do lĩnh chủ tiêu hao Nguyên lực phục hồi.
Tóm lại, mọi hoạt động ở đây đều cần đến Nguyên lực.
Giang Phong chỉ có 24 điểm Nguyên lực, chẳng làm được bao nhiêu chuyện.
Cũng may cư dân ăn uống chỉ cần 1 đơn vị lương thực mỗi ngày, lĩnh địa chẳng có bao nhiêu dân, 100 đơn vị lương thực ban đầu đủ dùng một thời gian rồi.