Vũ Toái Hư Không
Chương 310: Đoạt Nhật Lâu đứng lên
- Đây là… Ỷ Thiên kiếm, Thanh Công kiếm?
Nguyên Quân vừa mới ngồi xuống, sau lưng liền vang lên một tiếng cười lạnh. Cứu Thế Sơn tài phán trưởng, Lịch Cửu Tiêu.
Lịch Cửu Tiêu có thể tại giữa vạn quân đi đến sau lưng mình, Nguyên Quân cũng không hề cảm thấy kinh ngạc, nàng dùng giọng nam hùng hậu kia, cười nói:
- Nhận ra được kiếm của ra, còn dám tới sao?
- Nếu như là Ỷ Thiên, Thanh Công, song kiếm hợp bích thì ta đúng là không phải đối thủ của ngươi, đáng tiếc… Tam quốc loạn thế, Thanh Công kiếm đã bị Hào Long Thiên cướp đi, thiếu Thanh Công kiếm, ngươi cũng không có gì đáng sợ.
Đôi mắt Lịch Cửu Tiêu đã biến thành màu đỏ như máu.
- Lệ Thiên. Phụ thân vừa thấy thi thể của ngươi. Ngươi chết thật thảm quá. Anh linh của ngươi hãy thanh thản ra đi, xem phụ thân giết chết tên chiến tướng này, báo thù cho ngươi.
Lịch Cửu Tiêu gắt gao nhìn chằm chằm vào Nguyên Quân, hai cánh tay quỷ dị duỗi thẳng ra, dài đến mấy chục thước, thân thể hai bên chậm dãi chuyển động, giống như một Nhãn Kính Vương Xà.
Nguyên Quân một tay vác Ỷ Thiên Kiếm, một tay cầm vỏ của Thanh Công kiếm, vẻ mặt xinh đẹp đằng sau lớp mặt nạ cũng hiện lên một chút ngưng trọng…
Đại chiến hết sức căng thẳng.
Đúng lúc này, phi thường đối lập với không khí xơ xác, tiêu điều của chiến trường, đột nhiên có mấy nhóm người ồn ào vọt tới.
Trầm Côn trên đầu quấn một cái bao, chỉ chừa hai lỗ mắt, vừa co giò chạy, vừa hô lớn với đám Thiên Minh binh sĩ đang giương nanh múa vuốt:
- Ta là thập tam Thiên Quân, mau chặn Đông Ca lại cho ta.
Đông Ca mặt âm trầm theo sát phía sau, hắn cũng đoán được Trầm Côn chắc chắn sẽ phá hủy Đoạt Nhật Lâu, hắn cũng âm thầm hạ quyết tâm, thề phải giết bằng được tên tiểu tặc đáng khinh này.
Ở đằng sau Đông Ca, Cuồng Lôi vì để cho Trầm Côn thuận lợi tiến vào Đoạt Nhật Lâu, đã liều mạng giữ chân Đông Ca… Hắn thật sự không đuổi kịp tốc độ của Đông Ca, hắn dứt khoát đem đại đao phóng đi, vừa nhìn thấy không đánh trúng Đông Ca, liền cởi một chiếc giầy của mình.
Sau đó tiếp tục cởi chiếc giầy còn lại, túi tiền, dây lưng, quần, cuối cùng đến khi còn lại một cái quần lót, hắn cũng không tiếp tục cởi nữa. Hắn dứt khoát cầm từng thứ lên, vừa đuổi theo vừa ném về phía Đông Ca. (Biên: hài thật )
- Nghịch tặc, chạy đâu?
Mấy trăm Hoàng Kim quan lớn liền ở phía sau điên cuồng truy đuổi Cuồng Lôi, chỉ có xử lý xong tên nam tử này, thì mới giúp cho Đông Ca Thánh Nhân rảnh tay giết chết gã tiểu tặc kia.
Nguyên Quân cùng Lịch Cửu Tiêu đều choáng váng, một tên tiểu tặc che mặt bằng bao, một Hoàng Kim Thánh Nhân không ngừng bị tập kích bằng giầy, túi tiền, thậm chí cả giây lưng, lại còn một gã nam nhân nửa thân trên xích lõa, cuối cùng thêm một đám quan lớn Hoàng Kim kêu to gọi nhỏ đằng sau.
Một trận quyết định quyền thống trị thiên hạ Cửu Châu, không ngờ lại thành cái dạng này, có thể nói là tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả. (Trước nay chưa từng có, sau này cũng sẽ không có).
- Cửu Tiêu, mau đánh chết tên tiểu tặc phía trước.
Mọi người đều chút nữa thì cười phá lên, chỉ có Đông Ca thần sắc vẫn nghiêm túc, lớn tiếng nói với Lịch Cửu Tiêu:
- Tiểu tặc này có năng lực phá hủy Đoạt Nhật Lâu.
- Hắn có năng lực phá hủy Đoạt Nhật Lâu?
Lịch Cửu Tiêu thần sắc biến đổi, hắn hiều được cái gì là lấy đại cục làm trọng, lập tức bỏ qua ân oán cá nhân, hai tay giống như độc xà, vụt dài ra, chộp tới đầu Trầm Côn.
&&^^%.
Trầm Côn còn tưởng rằng Nguyên Quân đã thành công chiếm được Đoạt Nhật Lâu, phía trước đã không còn địch nhân. Không ngờ Lịch Cửu Tiêu lại đột nhiên xuất hiện, khiến cho hắn một chút phòng bị cũng không có, đến khi độc xà cách gáy không đến ba tấc mới kịp phản ứng.
- Hồng hồng, lục lục, mau bay.
Trầm Côn không biết cấp bậc của Lịch Cửu Tiêu như thế nào, nhưng chỉ nghĩ một chút thực lực của Lệ Thiên, thì Lịch Cửu Tiên so với nhi tử của hắn chắc chắn phải lợi hại hơn a.
Phốc phốc.
Dù Trầm Côn bay rất nhanh, nhưng hai cánh tay của Lịch Cửu Tiêu vẫn đánh tới được lồng ngực của hắn, khiến cho ngực của hắn tức thì bị xé rách, một cỗ linh khí cũng theo miệng vết thương chui vào cơ thể Trầm Côn, hắn đau đớn té trên mặt đấy mấy vòng, sau đó hộc một một ngụm máu tươi lớn.
- Tiểu tặc, xem ngươi còn chạy đi đâu.
Đông Ca rốt cục cũng đi tới sau lưng Trầm Côn,một bàn tay giơ lên cao.
- Đông Ca, đối thủ của ngươi là ta.
Nguyên Quân cầm Ỷ Thiên kiếm chắn trước mặt Trầm Côn, vỏ kiếm Thanh Công đỡ lấy eo hắn giúp hắn bay lên, đưa vào Đoạt Nhật Lâu.
Lập tức, toàn bộ đám người đều im lặng.
Vừa rồi, chỉ có một ít cao thủ có thể nhìn thấy, còn đám binh lính bình thường căn bản là không biết chuyện gì. Khi bọn chúng hồi phục được tinh thần thì chỉ thấy Lịch Cửu Tiêu ngơ ngác nhìn lên Đoạt Nhật lâu, trên tay còn hai mảnh da người. Sắc mặt Đông Ca hiếm khi giận dữ, mà lúc này cũng đang nhăn nhó, mặt khác có một Thiên Minh chiến tướng mặt thú, một thanh trường kiếm đang chỉ vào Đông Ca, một chuôi kiếm khác lại chỉ vào Lịch Cửu Tiêu.
Còn đám người Hoàng Kim quan lớn cùng Cuồng Lôi vừa chạy đến, tất cả đều dừng lại.
Giờ khác này, thời gian trên Cửu Châu đại lục tựa hồ như đã mất đi tác dụng. Làm sao vậy? Vì cái gì mà không đánh nữa?
- Thánh nhân.
Một gã Hoàng Kim tướng lĩnh đi đến phía sau Đông Ca, thật cẩn thận hỏi:
- Địch nhân ở trước mặt ngài, ngài vì sao.
Thiên minh tướng lĩnh cũng đi tới sau lưng Nguyên Quấn, nhỏ giọng hỏi:
- Đại soái, tại sao lại ngưng chiến a?
Hắt xì hắt xì. Đúng lúc bọn họ càng đang nghi vấn, Đoạt Nhật Lâu đột nhiên rung lên, bụi bặm bay khắp trời, che khuất tầm mắt của mọi người.
Trong mơ hồ chỉ thấy vết rách còn chưa kịp chữa trị của Đoạt Nhật lâu từ từ khép lại, Đoạt Nhật Chi Quan lại hấp thu nhật nguyệt tinh hoa, ở dưới lòng đất phát ra một tiếng nổ thật lớn, sau đó chậm rãi, một bộ phận của Đoạt Nhật Lâu giơ lên, biến thành một cánh tay người máy khổng lồ.
Cánh tay còn lại cũng chậm rãi giơ lên, hai tay chống lên mặt đất, giống như là một người đang từ động bò ra.
Đầu, bả vai, ngực, thắt lưng, hai chân…
Mỗi một bộ phận dần dần hiện ra, khiến cho mặt đất rung lên bần bật, Đoạt Nhật Lâu đứng lên. Là một người máy khổng lồ, một người máy vô cùng hùng tráng, là đầu của Đại Nhật Chiến Thần, đầu lĩnh chiến sĩ.
- Hắc hắc… khụ.
- Từ bên trong đầu lĩnh chiến sĩ truyền ra tiếng cười của Trầm Côn, còn có chút hư nhược, lại còn ho vài tiếng ra máu, nhưng giọng hắn lại thập phần hưng phấn:
- Xảo Đoạt Thiên Công, đây là đầu lĩnh chiến sĩ sao? Thích, thích, nếu dùng cái này mở một công ty kiến trúc, bần tăng có thể kiếm được bao nhiêu bạc a.
- Ngươi tên tiểu tử này, trong đầu chỉ nghĩ đến kiếm tiền sao?
- Hắc hắc.
Vũ Hồn : Xảo Đoạt Thiên Công.
Thuộc về: Võ Tôn cấp.
Năng lực thứ nhất: cường hóa toàn bộ phương vị cơ quan năng lực, cũng tăng cường năng lực một số bộ phận cơ quan thuật cùng chú tạo thuật.
Năng lực thứ hai:
- Có được Hỏa Nhãn Kim Tình, có thể thể nhận thức tất cả nguyên liệu dùng trong cơ quan thuật.
Năng lực thứ ba: tính toán chuẩn xác.
Biến hóa: Có thể tiến hóa.
….
Sau khi Mặc Ly trở thành Vũ Hồn thứ sáu, Cổ Nguyệt Hà cũng cấp ra những thuộc tính của nàng.
Nếu so sánh với các Vũ Hồn khác, thoạt nhìn Mặc Ly…
- Cổ lão huynh, ngươi không viết sai chứ? Thuộc tính Mặc lão sao lại như vậy?
Trầm Côn lặng lẽ kéo tay áo Cổ Nguyệt Hà, lúc này Mặc Ly đang điều khiển thân thể hắn, hắn cũng có thể ở trong U Minh hồn phủ tự do hoạt động.
- Sao? Không hài lòng sao?
- Cũng không phải là không hài lòng, chính là ngươi xem ,thuộc tính này.
Trầm Côn có chút thất vọng:
- Vương lão huynh cùng ngươi tiến hóa có năng lực liên thủ, Lý lão huynh có thuộc tính chiến tranh, Huyền lão huynh có thể khai thông linh hồn cùng hiện thật. Nhưng so với các ngươi Mặc lão lại chỉ là một người cường hóa cơ quan thuật, Hỏa Nhãn Kim Tinh này, mỗi một cơ quan tông sư đều có năng lực. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
- Lão đại, tiếp tục đọc lại một lần nữa Mặc cô thuộc tính.
Cổ Nguyệt Hà thở dài nói.
- Năng lực cường hóa cơ quan, Hỏa Nhãn Kim Tinh… còn có cái này?
Trầm Côn phát hiện mình vừa rồi quên mất một thứ: tính toán chuẩn xác?
- Lão huynh, có thể trở thành cơ quan chi hoàng, năng lực tính toán của Mặc lão chắc chắn phải rất lợi hại, thế nhưng tính toán chuẩn xác. Ta cũng không phải toán học gia, điều này cũng vô dụng a.
- Ai, ngươi thật là đang ở trong phúc mà không biết.
Cổ Nguyệt Hà chỉ vào thuộc tính tính toán chuẩn xác.
- Để cao nhân ta nói cho ngươi biết, nếu chỉ đơn thuần nhìn những thuộc tính khác của Mặc Ly, nàng cũng chỉ đứng ở hàng nhị lưu trong Võ Tôn cấp chiến hồn. Nhưng là nàng còn có thêm thuộc tính tính toán chuẩn xác này. Nói như vậy, vừa rồi Lịch Cửu Tiêu đánh ngươi trọng thương.
- Nga?
Hai mắt Trầm Côn sáng rực lên.
Đầu lĩnh chiến sĩ mở ra hệ thống vận hành tự động, Trầm Côn bay lên trên Đoạt Nhật Lâu.
- Lịch Cửu Tiêu, có dám đánh cùng ta một trận không?
Đứng ở trên Đoạt Nhật chi quan, Trầm Côn nhìn về phía Lịch Cửu Tiêu. Nhưng lúc này, Lịch Cửu Tiêu cũng đang ngơ ngác nhìn lên Đoạt Nhật Lâu, mặt xám như tro tàn, miệng còn lẩm bẩm nhắc đến cái gì đó:
- Đoạt Nhật lâu đi được, Chân Long hiện thế, Đoạt Nhật lâu đi được, Chân Long hiện thế.
Thời gian trong Cửu Châu đại lục lúc này tựa hồ còn chưa hồi phục.
- Chân Long.
Cờ hồ như cùng một lúc, Đông Ca cùng Nguyên Quân điên cuồng rống to. Nhưng một thanh âm là chán nản, còn thanh âm còn lại là hưng phấn. Đông Ca điên cuồng hét lên nói:
- Đoạt Nhật Lâu đã đứng lệch vị trí, Chân Long đế khí sẽ lập tức xuất hiện, Hoàng Kim chư quân, nếu không ép được Chân Long đế khí, thì phải lập tức hủy diệt nó, không tiếc tất thảy, phải phá hủy Chân Long đế khí.
- Thiên Minh tướng sĩ.
Nguyên Quân quát to:
- Thập tam thiên quân đã thành công, Cửu Châu Chân Long sắp buông xuống, các ngươi con cháu của Viêm Hoàng hãy ngẩng đầu, ưỡn ngực, đợi Chân Long lựa chọn, Chân Long sẽ chọn ra một người từ chúng ta để trở thành Cửu Châu Thánh Chủ.
Giống như đất bằng gặp sấm lớn, song phương cả địch lẫn ta đều như sắp phát điên.
Hoàng Kim Huyết Tộc đều ném bỏ binh khí nặng nề, cởi bỏ áo giáp cứng rắn, chỉ đổi lấy tốc độ nhanh nhất, mấy chục vạn người không để ý đến sống chết, nhằm về phía bí động vừa xuất hiện bên dưới Đoạt Nhật Lâu chạy đến.
Cửu Châu Chân Long thoát khốn, Chân Long hàng thế, không thể để cho Chân Long chọn đám người kia làm Cửu Châu Thánh Chủ, Cửu Châu Thánh Chủ chỉ có thể là Hoàng Kim Huyết tộc chúng ta.
Đám tướng sĩ Thiên Minh mỗi người đều toát ra chiến ý mãnh liệt, ai cũng ngẩng đầu ưỡn ngực, một mạch ra sức tiến quân mãnh liệt chém giết Hoàng Kim Huyết tộc. Mặt kia lại thầm trộm liếc về phương hướng bí động thần bí kia. Chân Long, đến đây đi, chúng ta sẽ thể hiện những cái tốt nhất, để cho Chân Long lựa chọn là Cửu Châu Thánh Chủ.
Như bọn họ mong muốn. Trong nháy mắt, chiến trường đang yên tĩnh bỗng chốc biến thành một trường chém giết tàn khốc, kinh thiên động địa, mà động khẩu thần bí kia cũng không phụ sự mong đợi của bọn họ, từ phía dưới chậm rãi dâng lên một đạo kim quang nhàn nhạt.
Ngao…
Cửu Tiêu long ngâm.
Một con kim sắc Cửu Thiên Chân Long phóng lên cao, thân hình khổng lồ như muốn bao phủ cả bầu trời. Cái đầu khổng lồ, long trảo sắc bén, long lân rắn chắc, còn há miệng rít gào từng đạo long âm. Đây chính là một con Ngũ Trảo Kim Long, là Cửu Ngũ chí tôn, là tồn tại tôn quý nhất trên Cửu Châu đại lục.
Chân Long hiện thế.
Hoàng Kim Huyết Tộc như muốn phát điên, phong thủy khí vận vốn vô cùng mờ mịt. Lại trải qua ngàn năm trấn áp, Cửu Châu Chân Long lại ngưng tụ được thành thực thể, đã trở thành một Cửu Thiên Phi Long hoàn chỉnh. Nếu để cho nó thoát ra, liệu có thể bỏ qua cho Hoàng Kim Huyết tộc đã trấn áp nó ngàn năm không? Vì thế Hoàng Kim Huyết tộc nhất định phải hủy diệt hắn.
Tướng sĩ Thiên Minh lúc này cũng sắp phát điên, Cửu Châu Chân Long xuất hiện a, Chân Mệnh Thánh Chủ sẽ xuất hiện theo, chúng ta có mười vạn người a, mười vạn người chả lẽ không có ai được Chân Long nhìn trúng sao? Cửu Châu Chân Mệnh Thánh Chủ được sinh ra từ một người trong chúng ta. Chúng ta ai ai cũng có cơ hội thành Chân Mệnh Thiên Tử, có thể một lần nữa khôi phục một đời huy hoàng Thánh Quân như Viêm Hoàng trong quá khứ a.
Trong lúc không khí như sắp nổ tung thì Đông Ca lại vô cùng bình tĩnh.
Nguyên Quân cũng như vậy. Sau khi hưng phấn rống to, bọn hắn đồng thời ý thức được, Cửu Châu Chân Long hiện thế, cuộc chiến giữa đám tướng sĩ bình thường đã coi như kết thúc, lúc này sẽ là cấp độ chiến đấu của bọn họ.
Đây mới chính là chân chính cường giả chiến đấu. Như vậy…
Tuyệt thế cường giả trong Chân Long tranh đoạt chiến… sẽ là ai?
Nguyên Quân vừa mới ngồi xuống, sau lưng liền vang lên một tiếng cười lạnh. Cứu Thế Sơn tài phán trưởng, Lịch Cửu Tiêu.
Lịch Cửu Tiêu có thể tại giữa vạn quân đi đến sau lưng mình, Nguyên Quân cũng không hề cảm thấy kinh ngạc, nàng dùng giọng nam hùng hậu kia, cười nói:
- Nhận ra được kiếm của ra, còn dám tới sao?
- Nếu như là Ỷ Thiên, Thanh Công, song kiếm hợp bích thì ta đúng là không phải đối thủ của ngươi, đáng tiếc… Tam quốc loạn thế, Thanh Công kiếm đã bị Hào Long Thiên cướp đi, thiếu Thanh Công kiếm, ngươi cũng không có gì đáng sợ.
Đôi mắt Lịch Cửu Tiêu đã biến thành màu đỏ như máu.
- Lệ Thiên. Phụ thân vừa thấy thi thể của ngươi. Ngươi chết thật thảm quá. Anh linh của ngươi hãy thanh thản ra đi, xem phụ thân giết chết tên chiến tướng này, báo thù cho ngươi.
Lịch Cửu Tiêu gắt gao nhìn chằm chằm vào Nguyên Quân, hai cánh tay quỷ dị duỗi thẳng ra, dài đến mấy chục thước, thân thể hai bên chậm dãi chuyển động, giống như một Nhãn Kính Vương Xà.
Nguyên Quân một tay vác Ỷ Thiên Kiếm, một tay cầm vỏ của Thanh Công kiếm, vẻ mặt xinh đẹp đằng sau lớp mặt nạ cũng hiện lên một chút ngưng trọng…
Đại chiến hết sức căng thẳng.
Đúng lúc này, phi thường đối lập với không khí xơ xác, tiêu điều của chiến trường, đột nhiên có mấy nhóm người ồn ào vọt tới.
Trầm Côn trên đầu quấn một cái bao, chỉ chừa hai lỗ mắt, vừa co giò chạy, vừa hô lớn với đám Thiên Minh binh sĩ đang giương nanh múa vuốt:
- Ta là thập tam Thiên Quân, mau chặn Đông Ca lại cho ta.
Đông Ca mặt âm trầm theo sát phía sau, hắn cũng đoán được Trầm Côn chắc chắn sẽ phá hủy Đoạt Nhật Lâu, hắn cũng âm thầm hạ quyết tâm, thề phải giết bằng được tên tiểu tặc đáng khinh này.
Ở đằng sau Đông Ca, Cuồng Lôi vì để cho Trầm Côn thuận lợi tiến vào Đoạt Nhật Lâu, đã liều mạng giữ chân Đông Ca… Hắn thật sự không đuổi kịp tốc độ của Đông Ca, hắn dứt khoát đem đại đao phóng đi, vừa nhìn thấy không đánh trúng Đông Ca, liền cởi một chiếc giầy của mình.
Sau đó tiếp tục cởi chiếc giầy còn lại, túi tiền, dây lưng, quần, cuối cùng đến khi còn lại một cái quần lót, hắn cũng không tiếp tục cởi nữa. Hắn dứt khoát cầm từng thứ lên, vừa đuổi theo vừa ném về phía Đông Ca. (Biên: hài thật )
- Nghịch tặc, chạy đâu?
Mấy trăm Hoàng Kim quan lớn liền ở phía sau điên cuồng truy đuổi Cuồng Lôi, chỉ có xử lý xong tên nam tử này, thì mới giúp cho Đông Ca Thánh Nhân rảnh tay giết chết gã tiểu tặc kia.
Nguyên Quân cùng Lịch Cửu Tiêu đều choáng váng, một tên tiểu tặc che mặt bằng bao, một Hoàng Kim Thánh Nhân không ngừng bị tập kích bằng giầy, túi tiền, thậm chí cả giây lưng, lại còn một gã nam nhân nửa thân trên xích lõa, cuối cùng thêm một đám quan lớn Hoàng Kim kêu to gọi nhỏ đằng sau.
Một trận quyết định quyền thống trị thiên hạ Cửu Châu, không ngờ lại thành cái dạng này, có thể nói là tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả. (Trước nay chưa từng có, sau này cũng sẽ không có).
- Cửu Tiêu, mau đánh chết tên tiểu tặc phía trước.
Mọi người đều chút nữa thì cười phá lên, chỉ có Đông Ca thần sắc vẫn nghiêm túc, lớn tiếng nói với Lịch Cửu Tiêu:
- Tiểu tặc này có năng lực phá hủy Đoạt Nhật Lâu.
- Hắn có năng lực phá hủy Đoạt Nhật Lâu?
Lịch Cửu Tiêu thần sắc biến đổi, hắn hiều được cái gì là lấy đại cục làm trọng, lập tức bỏ qua ân oán cá nhân, hai tay giống như độc xà, vụt dài ra, chộp tới đầu Trầm Côn.
&&^^%.
Trầm Côn còn tưởng rằng Nguyên Quân đã thành công chiếm được Đoạt Nhật Lâu, phía trước đã không còn địch nhân. Không ngờ Lịch Cửu Tiêu lại đột nhiên xuất hiện, khiến cho hắn một chút phòng bị cũng không có, đến khi độc xà cách gáy không đến ba tấc mới kịp phản ứng.
- Hồng hồng, lục lục, mau bay.
Trầm Côn không biết cấp bậc của Lịch Cửu Tiêu như thế nào, nhưng chỉ nghĩ một chút thực lực của Lệ Thiên, thì Lịch Cửu Tiên so với nhi tử của hắn chắc chắn phải lợi hại hơn a.
Phốc phốc.
Dù Trầm Côn bay rất nhanh, nhưng hai cánh tay của Lịch Cửu Tiêu vẫn đánh tới được lồng ngực của hắn, khiến cho ngực của hắn tức thì bị xé rách, một cỗ linh khí cũng theo miệng vết thương chui vào cơ thể Trầm Côn, hắn đau đớn té trên mặt đấy mấy vòng, sau đó hộc một một ngụm máu tươi lớn.
- Tiểu tặc, xem ngươi còn chạy đi đâu.
Đông Ca rốt cục cũng đi tới sau lưng Trầm Côn,một bàn tay giơ lên cao.
- Đông Ca, đối thủ của ngươi là ta.
Nguyên Quân cầm Ỷ Thiên kiếm chắn trước mặt Trầm Côn, vỏ kiếm Thanh Công đỡ lấy eo hắn giúp hắn bay lên, đưa vào Đoạt Nhật Lâu.
Lập tức, toàn bộ đám người đều im lặng.
Vừa rồi, chỉ có một ít cao thủ có thể nhìn thấy, còn đám binh lính bình thường căn bản là không biết chuyện gì. Khi bọn chúng hồi phục được tinh thần thì chỉ thấy Lịch Cửu Tiêu ngơ ngác nhìn lên Đoạt Nhật lâu, trên tay còn hai mảnh da người. Sắc mặt Đông Ca hiếm khi giận dữ, mà lúc này cũng đang nhăn nhó, mặt khác có một Thiên Minh chiến tướng mặt thú, một thanh trường kiếm đang chỉ vào Đông Ca, một chuôi kiếm khác lại chỉ vào Lịch Cửu Tiêu.
Còn đám người Hoàng Kim quan lớn cùng Cuồng Lôi vừa chạy đến, tất cả đều dừng lại.
Giờ khác này, thời gian trên Cửu Châu đại lục tựa hồ như đã mất đi tác dụng. Làm sao vậy? Vì cái gì mà không đánh nữa?
- Thánh nhân.
Một gã Hoàng Kim tướng lĩnh đi đến phía sau Đông Ca, thật cẩn thận hỏi:
- Địch nhân ở trước mặt ngài, ngài vì sao.
Thiên minh tướng lĩnh cũng đi tới sau lưng Nguyên Quấn, nhỏ giọng hỏi:
- Đại soái, tại sao lại ngưng chiến a?
Hắt xì hắt xì. Đúng lúc bọn họ càng đang nghi vấn, Đoạt Nhật Lâu đột nhiên rung lên, bụi bặm bay khắp trời, che khuất tầm mắt của mọi người.
Trong mơ hồ chỉ thấy vết rách còn chưa kịp chữa trị của Đoạt Nhật lâu từ từ khép lại, Đoạt Nhật Chi Quan lại hấp thu nhật nguyệt tinh hoa, ở dưới lòng đất phát ra một tiếng nổ thật lớn, sau đó chậm rãi, một bộ phận của Đoạt Nhật Lâu giơ lên, biến thành một cánh tay người máy khổng lồ.
Cánh tay còn lại cũng chậm rãi giơ lên, hai tay chống lên mặt đất, giống như là một người đang từ động bò ra.
Đầu, bả vai, ngực, thắt lưng, hai chân…
Mỗi một bộ phận dần dần hiện ra, khiến cho mặt đất rung lên bần bật, Đoạt Nhật Lâu đứng lên. Là một người máy khổng lồ, một người máy vô cùng hùng tráng, là đầu của Đại Nhật Chiến Thần, đầu lĩnh chiến sĩ.
- Hắc hắc… khụ.
- Từ bên trong đầu lĩnh chiến sĩ truyền ra tiếng cười của Trầm Côn, còn có chút hư nhược, lại còn ho vài tiếng ra máu, nhưng giọng hắn lại thập phần hưng phấn:
- Xảo Đoạt Thiên Công, đây là đầu lĩnh chiến sĩ sao? Thích, thích, nếu dùng cái này mở một công ty kiến trúc, bần tăng có thể kiếm được bao nhiêu bạc a.
- Ngươi tên tiểu tử này, trong đầu chỉ nghĩ đến kiếm tiền sao?
- Hắc hắc.
Vũ Hồn : Xảo Đoạt Thiên Công.
Thuộc về: Võ Tôn cấp.
Năng lực thứ nhất: cường hóa toàn bộ phương vị cơ quan năng lực, cũng tăng cường năng lực một số bộ phận cơ quan thuật cùng chú tạo thuật.
Năng lực thứ hai:
- Có được Hỏa Nhãn Kim Tình, có thể thể nhận thức tất cả nguyên liệu dùng trong cơ quan thuật.
Năng lực thứ ba: tính toán chuẩn xác.
Biến hóa: Có thể tiến hóa.
….
Sau khi Mặc Ly trở thành Vũ Hồn thứ sáu, Cổ Nguyệt Hà cũng cấp ra những thuộc tính của nàng.
Nếu so sánh với các Vũ Hồn khác, thoạt nhìn Mặc Ly…
- Cổ lão huynh, ngươi không viết sai chứ? Thuộc tính Mặc lão sao lại như vậy?
Trầm Côn lặng lẽ kéo tay áo Cổ Nguyệt Hà, lúc này Mặc Ly đang điều khiển thân thể hắn, hắn cũng có thể ở trong U Minh hồn phủ tự do hoạt động.
- Sao? Không hài lòng sao?
- Cũng không phải là không hài lòng, chính là ngươi xem ,thuộc tính này.
Trầm Côn có chút thất vọng:
- Vương lão huynh cùng ngươi tiến hóa có năng lực liên thủ, Lý lão huynh có thuộc tính chiến tranh, Huyền lão huynh có thể khai thông linh hồn cùng hiện thật. Nhưng so với các ngươi Mặc lão lại chỉ là một người cường hóa cơ quan thuật, Hỏa Nhãn Kim Tinh này, mỗi một cơ quan tông sư đều có năng lực. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
- Lão đại, tiếp tục đọc lại một lần nữa Mặc cô thuộc tính.
Cổ Nguyệt Hà thở dài nói.
- Năng lực cường hóa cơ quan, Hỏa Nhãn Kim Tinh… còn có cái này?
Trầm Côn phát hiện mình vừa rồi quên mất một thứ: tính toán chuẩn xác?
- Lão huynh, có thể trở thành cơ quan chi hoàng, năng lực tính toán của Mặc lão chắc chắn phải rất lợi hại, thế nhưng tính toán chuẩn xác. Ta cũng không phải toán học gia, điều này cũng vô dụng a.
- Ai, ngươi thật là đang ở trong phúc mà không biết.
Cổ Nguyệt Hà chỉ vào thuộc tính tính toán chuẩn xác.
- Để cao nhân ta nói cho ngươi biết, nếu chỉ đơn thuần nhìn những thuộc tính khác của Mặc Ly, nàng cũng chỉ đứng ở hàng nhị lưu trong Võ Tôn cấp chiến hồn. Nhưng là nàng còn có thêm thuộc tính tính toán chuẩn xác này. Nói như vậy, vừa rồi Lịch Cửu Tiêu đánh ngươi trọng thương.
- Nga?
Hai mắt Trầm Côn sáng rực lên.
Đầu lĩnh chiến sĩ mở ra hệ thống vận hành tự động, Trầm Côn bay lên trên Đoạt Nhật Lâu.
- Lịch Cửu Tiêu, có dám đánh cùng ta một trận không?
Đứng ở trên Đoạt Nhật chi quan, Trầm Côn nhìn về phía Lịch Cửu Tiêu. Nhưng lúc này, Lịch Cửu Tiêu cũng đang ngơ ngác nhìn lên Đoạt Nhật Lâu, mặt xám như tro tàn, miệng còn lẩm bẩm nhắc đến cái gì đó:
- Đoạt Nhật lâu đi được, Chân Long hiện thế, Đoạt Nhật lâu đi được, Chân Long hiện thế.
Thời gian trong Cửu Châu đại lục lúc này tựa hồ còn chưa hồi phục.
- Chân Long.
Cờ hồ như cùng một lúc, Đông Ca cùng Nguyên Quân điên cuồng rống to. Nhưng một thanh âm là chán nản, còn thanh âm còn lại là hưng phấn. Đông Ca điên cuồng hét lên nói:
- Đoạt Nhật Lâu đã đứng lệch vị trí, Chân Long đế khí sẽ lập tức xuất hiện, Hoàng Kim chư quân, nếu không ép được Chân Long đế khí, thì phải lập tức hủy diệt nó, không tiếc tất thảy, phải phá hủy Chân Long đế khí.
- Thiên Minh tướng sĩ.
Nguyên Quân quát to:
- Thập tam thiên quân đã thành công, Cửu Châu Chân Long sắp buông xuống, các ngươi con cháu của Viêm Hoàng hãy ngẩng đầu, ưỡn ngực, đợi Chân Long lựa chọn, Chân Long sẽ chọn ra một người từ chúng ta để trở thành Cửu Châu Thánh Chủ.
Giống như đất bằng gặp sấm lớn, song phương cả địch lẫn ta đều như sắp phát điên.
Hoàng Kim Huyết Tộc đều ném bỏ binh khí nặng nề, cởi bỏ áo giáp cứng rắn, chỉ đổi lấy tốc độ nhanh nhất, mấy chục vạn người không để ý đến sống chết, nhằm về phía bí động vừa xuất hiện bên dưới Đoạt Nhật Lâu chạy đến.
Cửu Châu Chân Long thoát khốn, Chân Long hàng thế, không thể để cho Chân Long chọn đám người kia làm Cửu Châu Thánh Chủ, Cửu Châu Thánh Chủ chỉ có thể là Hoàng Kim Huyết tộc chúng ta.
Đám tướng sĩ Thiên Minh mỗi người đều toát ra chiến ý mãnh liệt, ai cũng ngẩng đầu ưỡn ngực, một mạch ra sức tiến quân mãnh liệt chém giết Hoàng Kim Huyết tộc. Mặt kia lại thầm trộm liếc về phương hướng bí động thần bí kia. Chân Long, đến đây đi, chúng ta sẽ thể hiện những cái tốt nhất, để cho Chân Long lựa chọn là Cửu Châu Thánh Chủ.
Như bọn họ mong muốn. Trong nháy mắt, chiến trường đang yên tĩnh bỗng chốc biến thành một trường chém giết tàn khốc, kinh thiên động địa, mà động khẩu thần bí kia cũng không phụ sự mong đợi của bọn họ, từ phía dưới chậm rãi dâng lên một đạo kim quang nhàn nhạt.
Ngao…
Cửu Tiêu long ngâm.
Một con kim sắc Cửu Thiên Chân Long phóng lên cao, thân hình khổng lồ như muốn bao phủ cả bầu trời. Cái đầu khổng lồ, long trảo sắc bén, long lân rắn chắc, còn há miệng rít gào từng đạo long âm. Đây chính là một con Ngũ Trảo Kim Long, là Cửu Ngũ chí tôn, là tồn tại tôn quý nhất trên Cửu Châu đại lục.
Chân Long hiện thế.
Hoàng Kim Huyết Tộc như muốn phát điên, phong thủy khí vận vốn vô cùng mờ mịt. Lại trải qua ngàn năm trấn áp, Cửu Châu Chân Long lại ngưng tụ được thành thực thể, đã trở thành một Cửu Thiên Phi Long hoàn chỉnh. Nếu để cho nó thoát ra, liệu có thể bỏ qua cho Hoàng Kim Huyết tộc đã trấn áp nó ngàn năm không? Vì thế Hoàng Kim Huyết tộc nhất định phải hủy diệt hắn.
Tướng sĩ Thiên Minh lúc này cũng sắp phát điên, Cửu Châu Chân Long xuất hiện a, Chân Mệnh Thánh Chủ sẽ xuất hiện theo, chúng ta có mười vạn người a, mười vạn người chả lẽ không có ai được Chân Long nhìn trúng sao? Cửu Châu Chân Mệnh Thánh Chủ được sinh ra từ một người trong chúng ta. Chúng ta ai ai cũng có cơ hội thành Chân Mệnh Thiên Tử, có thể một lần nữa khôi phục một đời huy hoàng Thánh Quân như Viêm Hoàng trong quá khứ a.
Trong lúc không khí như sắp nổ tung thì Đông Ca lại vô cùng bình tĩnh.
Nguyên Quân cũng như vậy. Sau khi hưng phấn rống to, bọn hắn đồng thời ý thức được, Cửu Châu Chân Long hiện thế, cuộc chiến giữa đám tướng sĩ bình thường đã coi như kết thúc, lúc này sẽ là cấp độ chiến đấu của bọn họ.
Đây mới chính là chân chính cường giả chiến đấu. Như vậy…
Tuyệt thế cường giả trong Chân Long tranh đoạt chiến… sẽ là ai?
Tác giả :
Du Tạc Bao Tử