Vũ Thần
Chương 397: Cự long
Hạ Nhất Minh hơi biến sắc. Bởi nguồn năng lượng này hắn tương đối quen thuộc. Nó chính là thứ mà khi hắn quyết chiến với song ma đã hấp thu được từ tầng thứ bảy của Thông Thiên bảo tháp.
Có trời mới biết nguồn năng lượng này làm sao mà hắn lại có thể hấp thu được. Chúng vẫn nằm im trong đan điền của hắn từ đó tới nay.
Đối với nó, Hạ Nhất Minh đã thử nghiệm rất nhiều lần. Cuối cùng, hắn phát hiện chỉ có thể sử dụng được khi dùng tới Kình Thiên ấn rồi ngay sau đó lập tức chuyển sang Phiên Thiên ấn.
Chỉ có cách như thế mới có thể xuất ra được nguồn năng lượng khổng lồ đó. Ngoại trừ phương pháp này, không còn cách nào khác. Cho dù là Phục Địa ấn chuyên dùng để phòng ngự cũng không được.
Nhưng vào đúng lúc này...
Khi Hạ Nhất Minh đưa hỏa lô lên qua đỉnh đầu đã vô tình kết thành tư thế của Kình Thiên ấn. Nguồn năng lượng thần bí nhanh chóng chạy theo kinh mạch phóng ra khỏi tay hắn.
Chỉ trong nháy mắt, nó đã chui vào trong hỏa lô.
Hạ Nhất Minh cảm thấy hoảng hốt. Mấy ngón tay của hắn nhanh chóng chuyển động. Mặc dù vẫn đang giờ hỏa lô lên cao, nhưng mười đầu ngón tay của hắn vẫn hết sức linh hoạt, để lại một đạo tàn ảnh trong không trung.
Năng lượng hỏa hệ nhanh chóng được ngưng tụ trong tay hắn. Đồng thời, thủ ấn không hỏa cũng được Hạ Nhất Minh kết xuất.
Bàn tay trái hơi nóng lên, vô số năng lượng nhanh chóng phát ra, quấn quanh luồng năng lượng kỳ bí đang chực phát ra ở tay.
Nguồn năng lượng đó vô cùng mạnh mẽ, với thực lực của hắn lúc này vẫn chưa thể nắm giữ được nó. Nhưng vào lúc này, Hạ Nhất Minh vẫn cố gắng ngăn chặn nó lại.
Dù sao thì nó cũng phát ra từ đan điền của hắn. Sau lần thứ nhất đánh ra Phiên Thiên ấn, nó đã hòa nhập với cơ thể Hạ Nhất Minh.
Tất nhiên, Hạ Nhất Minh cũng hiểu được nếu hắn không có thể chất đặc thù, lại thêm đan điền có thể dung nhập hết tất cả mọi thứ thì hắn cũng chẳng có được nguồn năng lượng lạ lẫm này.
Nếu một người bình thường mà muốn thu nhập nó thì chỉ có một kết quả duy nhất là bạo thể mà chết.
Nhưng cho dù là có được thể chất đặc biệt thì cũng chỉ ở một mức độ nào đó mà thôi. Cũng vì thế, trong giờ phút này, Hạ Nhất Minh đang cố gắng kìm chế nó trong lòng bàn tay.
Trong đôi mắt hắn có một chút do dự. Nhưng chỉ trong phút chốc đã tràn ngập sự kiên định.
Trên con đường tu luyện, mỗi một bước đều hết sức khó khăn. Làm sao có thể mong mỏi có được một con đường bằng phẳng cơ chứ.
Cuối cùng, nguồn năng lượng trong tay giống như tên rời cung, nhanh chóng chui vào hỏa lô.
Đương nhiên, có kinh nghiệm dẫn dắt lực đạo từ lần trước, lần này trong khi điều khiển cũng không chỉ có năng lượng của hắn mà còn có cả nguồn năng lượng thần bí tới từ Thông Thiên bảo tháp.
Một đám lửa bọc lấy nguồn năng lượng kỳ bí từ từ tiếp xúc với nguồn năng lượng khổng lồ trong hỏa lô.
Đây là cực hạn của Hạ Nhất Minh. Hắn không thể tưởng tượng được nếu không thể khống chế được mà để cho hai nguồn năng lượng này va chạm với nhau thì sẽ có chuyện gì xảy ra nữa. Vì thế trong nháy mắt, hắn quyết định dùng năng lượng bí ẩn để dẫn dụ năng lượng khổng lồ trong hỏa lô.
Trong nháy mắt, khi hai loại năng lượng khác nhau bắt đầu tiếp xúc...
Điều Hạ Nhất Minh lo lắng lại không hề xẩy ra. Có một thứ gì đó như xuyên qua toàn bộ tinh thần khiến cho hắn thấy được vô số hình ảnh.
Trong hỏa lô là một biển lửa mênh mông, vô tận. Khắp nơi chỉ toàn là lửa, không có bất kỳ thứ gì khác.
Trong biển lửa mênh mông vô tận có mấy con cự thú. Bọn chúng như được tạo thành từ những ngọn lửa, đang nô đùa với nhau.
Bất chợt, Hạ Nhất Minh cảm nhận được ngay gần hắn có một con vật gì đó rất lớn. Nguồn:
Đó chính là một con hỏa long có thân thể dài vô tận, chỉ có thể thấy đầu mà không thấy đuôi của nó ở tận đâu. Đôi mắt của nó giống như hai quả núi nhỏ liếc nhìn về phía hắn một cái.
Cái liếc mắt của nó khiến cho mồ hôi nhất thời túa ra khắp người Hạ Nhất Minh. Nháy mắt, toàn bộ quần áo của hắn đã ướt sũng.
Tuy nhiên, Hạ Nhất Minh lại không hề phát hiện ra toàn bộ tinh thần của hắn đã bị ánh mắt của con Hỏa long thu hút. Giống như có một thứ gì đó làm cho hắn không rời ra được.
Mặc dù lý trí nói cho Hạ Nhất Minh biết không thể để cuốn hút vào đó, nhưng sức chống cự của trái tim hắn lại đang yếu dần đi.
Trong đôi mắt của con cự long hoàn toàn chẳng có chút cảm tình, nhưng Hạ Nhất Minh vẫn có thể nhận thấy một thứ...
Cơ bản, nó cũng chẳng để ý tới Hạ Nhất Minh. Bởi trước mặt nó, hắn chẳng khác gì một con kiến hôi.
Đột nhiên, cảm giác tức giận từ trong lòng Hạ Nhất Minh nhanh chóng trỗi dậy. Hai mắt hắn trợn tròn. Mỗi giọt máu trong cơ thể chỉ chực trào lên.
Nếu như nói trên thế giới này có chuyện gì khổ hơn thì đó chính là bị người ta chẳng thèm để ý đến.
Nếu bị coi thường thì ít nhất cũng đã được người ta để ý tới. Nhưng chẳng thèm chú ý tới thì đúng là khiến bất kỳ ai cũng không thể chịu được.
Cho dù biết rõ thực lực bản thân quá kém, nhưng lúc này, Hạ Nhất Minh giống như một kẻ điên. Hắn mở miệng rộng lên một tiếng. Ngay sau đó, ngũ hành lực trong cơ thể hắn nhanh chóng chuyển động, từ Thủy sang Mộc, Mộc sang Hỏa, Hỏa chuyển sang Thổ, rồi từ Thổ chuyển sang Kim.
Khai Sơn tam thập lục thức, thức thứ hai mươi bốn nhanh chóng phát ra.
Năng lượng Kim hệ bùng nổ chém thẳng tới người con cự long. Tuy nhiên, nhát chém chỉ lóe lên vài đốm lửa nhỏ rồi nhanh chóng trở lại bình thường như chẳng hề có chuyện gì xẩy ra.
Một chiêu của Hạ Nhất Minh có thể cắt biển lửa ra làm đôi nhưng khi tới trên người con cự long hoàn toàn không có chút tác dụng.
Toàn bộ sức lực của hắn trước mắt con cự long chẳng khác nào muỗi đốt.
Chợt có tiếng lầm bầm từ bên cạnh vang lên. Hạ Nhất Minh kinh ngạc nhìn sang. Con bảo trư chẳng biết vào đây từ khi nào đang háo hức nhìn quanh.
Cuối cùng thì con cự long cũng quay đầu lại. Nhưng cũng không phải do Hạ Nhất Minh mà là do con bảo trư trong tay hắn đã thu hút sự chú ý của nó.
Trong ánh mắt bình tĩnh của con cự long, hắn như thấy được một chút quan tâm. Tất nhiên, chút quan tâm đó không dành cho hắn mà là cho con bảo trư.
Mà tiểu gia hỏa trong lòng hắn đối với con cự long cũng chẳng hề sợ hãi.
Một nguồn năng lượng kỳ dị từ trong cơ thể Hạ Nhất Minh nhanh chóng hiện ra.
Hắn cảm giác được đó chính là nguồn năng lượng trong đan điền của hắn. Nguồn năng lượng có thể hấp thu tất cả những loại năng lượng khác nhau.
Một lúc sau, cơ thể hắn như biến thành một cái hắc động hấp thu tất cả mọi thứ chung quanh.
Cảm giác yếu ớt sau khi thi triển một chiêu vừa rồi hoàn toàn biến mất. Năng lượng hỏa hệ nhanh chóng lấp đầy đan điền, khiến cho Hạ Nhất Minh có cảm giác hết sức thoải mái.
Cuối cùng, ánh mắt của con cự long cũng có chút dao động. Nó ngạc nhiên nhìn Hạ Nhất Minh như chợt phát hiện ra một thứ gì đó nằm ngoài dự đoán.
Năng lượng thần kỳ của bảo tháp đã tiêu hao gần như không còn. Hạ Nhất Minh biết được chỉ trong chốc lát bản thân mình và cái thông đạo cũng sẽ biến mất.
Nhưng đúng vào lúc đó, con cự long há to cái miệng khổng lồ. Một ngọn lửa khổng lồ trong nháy mắt bao phủ lấy Hạ Nhất Minh cùng với con bảo trư.
Hạ Nhất Minh nhắm hai mắt lại. Hắn biết rằng bản thân không thể chống lại nguồn năng lượng Hỏa hệ mạnh như thế. Vào lúc này, trong lòng hắn có chút hối hận. Đã biết rõ lực lượng của hỏa lô rất mạnh tại sao vẫn đi chọc vào nó?
Bất chợt, thân thể hắn khẽ run lên một cái, nhanh chóng trở lại bản thể.
Hạ Nhất Minh kinh ngạc phát hiện ra mình đã bình an về tới sơn cốc hoang vu.
Cảm giác trong lòng vừa có chút vui mừng lại vừa có chút sợ hãi. Khung cảnh hoang vu trong mắt hắn đột nhiên trở nên đẹp hơn rất nhiều.
Sau một chút, hắn chợt biến sắc mắt. Hạ Nhất Minh có thể cảm nhận được rõ ràng bên trong hỏa lô đang giam cầm một thứ lực lượng vượt xa sự tưởng tượng của hắn.
Chỉ có điều, nó bị giam cầm bên trong hỏa lô chẳng khác gì một con mãnh thú bị nhốt, không thể thoát ra được.
Hạ Nhất Minh chợt nhớ tới động tác cuối cùng của hỏa long. Trong lòng chợt lóe lên một tia sáng, Hạ Nhất Minh nghĩ ra rất nhiều thứ.
Hắn chẳng hề do dự chỉnh lại hỏa lô cẩn thận một chút rồi xoay miệng nó về phía ngọn núi hoang trước mắt.
Ngay sau đó, hai tay hắn xoay tròn xung quanh hỏa lô. Trong nháy mắt, một cột lửa to lớn từ miệng lô xuất hiện khiến cho Hạ Nhất Minh đang cầm hỏa lô cũng không kịp phản ứng.
Nháy mắt, khắp đất trời tràn ngập toàn một màu lửa đỏ rực.
Có trời mới biết nguồn năng lượng này làm sao mà hắn lại có thể hấp thu được. Chúng vẫn nằm im trong đan điền của hắn từ đó tới nay.
Đối với nó, Hạ Nhất Minh đã thử nghiệm rất nhiều lần. Cuối cùng, hắn phát hiện chỉ có thể sử dụng được khi dùng tới Kình Thiên ấn rồi ngay sau đó lập tức chuyển sang Phiên Thiên ấn.
Chỉ có cách như thế mới có thể xuất ra được nguồn năng lượng khổng lồ đó. Ngoại trừ phương pháp này, không còn cách nào khác. Cho dù là Phục Địa ấn chuyên dùng để phòng ngự cũng không được.
Nhưng vào đúng lúc này...
Khi Hạ Nhất Minh đưa hỏa lô lên qua đỉnh đầu đã vô tình kết thành tư thế của Kình Thiên ấn. Nguồn năng lượng thần bí nhanh chóng chạy theo kinh mạch phóng ra khỏi tay hắn.
Chỉ trong nháy mắt, nó đã chui vào trong hỏa lô.
Hạ Nhất Minh cảm thấy hoảng hốt. Mấy ngón tay của hắn nhanh chóng chuyển động. Mặc dù vẫn đang giờ hỏa lô lên cao, nhưng mười đầu ngón tay của hắn vẫn hết sức linh hoạt, để lại một đạo tàn ảnh trong không trung.
Năng lượng hỏa hệ nhanh chóng được ngưng tụ trong tay hắn. Đồng thời, thủ ấn không hỏa cũng được Hạ Nhất Minh kết xuất.
Bàn tay trái hơi nóng lên, vô số năng lượng nhanh chóng phát ra, quấn quanh luồng năng lượng kỳ bí đang chực phát ra ở tay.
Nguồn năng lượng đó vô cùng mạnh mẽ, với thực lực của hắn lúc này vẫn chưa thể nắm giữ được nó. Nhưng vào lúc này, Hạ Nhất Minh vẫn cố gắng ngăn chặn nó lại.
Dù sao thì nó cũng phát ra từ đan điền của hắn. Sau lần thứ nhất đánh ra Phiên Thiên ấn, nó đã hòa nhập với cơ thể Hạ Nhất Minh.
Tất nhiên, Hạ Nhất Minh cũng hiểu được nếu hắn không có thể chất đặc thù, lại thêm đan điền có thể dung nhập hết tất cả mọi thứ thì hắn cũng chẳng có được nguồn năng lượng lạ lẫm này.
Nếu một người bình thường mà muốn thu nhập nó thì chỉ có một kết quả duy nhất là bạo thể mà chết.
Nhưng cho dù là có được thể chất đặc biệt thì cũng chỉ ở một mức độ nào đó mà thôi. Cũng vì thế, trong giờ phút này, Hạ Nhất Minh đang cố gắng kìm chế nó trong lòng bàn tay.
Trong đôi mắt hắn có một chút do dự. Nhưng chỉ trong phút chốc đã tràn ngập sự kiên định.
Trên con đường tu luyện, mỗi một bước đều hết sức khó khăn. Làm sao có thể mong mỏi có được một con đường bằng phẳng cơ chứ.
Cuối cùng, nguồn năng lượng trong tay giống như tên rời cung, nhanh chóng chui vào hỏa lô.
Đương nhiên, có kinh nghiệm dẫn dắt lực đạo từ lần trước, lần này trong khi điều khiển cũng không chỉ có năng lượng của hắn mà còn có cả nguồn năng lượng thần bí tới từ Thông Thiên bảo tháp.
Một đám lửa bọc lấy nguồn năng lượng kỳ bí từ từ tiếp xúc với nguồn năng lượng khổng lồ trong hỏa lô.
Đây là cực hạn của Hạ Nhất Minh. Hắn không thể tưởng tượng được nếu không thể khống chế được mà để cho hai nguồn năng lượng này va chạm với nhau thì sẽ có chuyện gì xảy ra nữa. Vì thế trong nháy mắt, hắn quyết định dùng năng lượng bí ẩn để dẫn dụ năng lượng khổng lồ trong hỏa lô.
Trong nháy mắt, khi hai loại năng lượng khác nhau bắt đầu tiếp xúc...
Điều Hạ Nhất Minh lo lắng lại không hề xẩy ra. Có một thứ gì đó như xuyên qua toàn bộ tinh thần khiến cho hắn thấy được vô số hình ảnh.
Trong hỏa lô là một biển lửa mênh mông, vô tận. Khắp nơi chỉ toàn là lửa, không có bất kỳ thứ gì khác.
Trong biển lửa mênh mông vô tận có mấy con cự thú. Bọn chúng như được tạo thành từ những ngọn lửa, đang nô đùa với nhau.
Bất chợt, Hạ Nhất Minh cảm nhận được ngay gần hắn có một con vật gì đó rất lớn. Nguồn:
Đó chính là một con hỏa long có thân thể dài vô tận, chỉ có thể thấy đầu mà không thấy đuôi của nó ở tận đâu. Đôi mắt của nó giống như hai quả núi nhỏ liếc nhìn về phía hắn một cái.
Cái liếc mắt của nó khiến cho mồ hôi nhất thời túa ra khắp người Hạ Nhất Minh. Nháy mắt, toàn bộ quần áo của hắn đã ướt sũng.
Tuy nhiên, Hạ Nhất Minh lại không hề phát hiện ra toàn bộ tinh thần của hắn đã bị ánh mắt của con Hỏa long thu hút. Giống như có một thứ gì đó làm cho hắn không rời ra được.
Mặc dù lý trí nói cho Hạ Nhất Minh biết không thể để cuốn hút vào đó, nhưng sức chống cự của trái tim hắn lại đang yếu dần đi.
Trong đôi mắt của con cự long hoàn toàn chẳng có chút cảm tình, nhưng Hạ Nhất Minh vẫn có thể nhận thấy một thứ...
Cơ bản, nó cũng chẳng để ý tới Hạ Nhất Minh. Bởi trước mặt nó, hắn chẳng khác gì một con kiến hôi.
Đột nhiên, cảm giác tức giận từ trong lòng Hạ Nhất Minh nhanh chóng trỗi dậy. Hai mắt hắn trợn tròn. Mỗi giọt máu trong cơ thể chỉ chực trào lên.
Nếu như nói trên thế giới này có chuyện gì khổ hơn thì đó chính là bị người ta chẳng thèm để ý đến.
Nếu bị coi thường thì ít nhất cũng đã được người ta để ý tới. Nhưng chẳng thèm chú ý tới thì đúng là khiến bất kỳ ai cũng không thể chịu được.
Cho dù biết rõ thực lực bản thân quá kém, nhưng lúc này, Hạ Nhất Minh giống như một kẻ điên. Hắn mở miệng rộng lên một tiếng. Ngay sau đó, ngũ hành lực trong cơ thể hắn nhanh chóng chuyển động, từ Thủy sang Mộc, Mộc sang Hỏa, Hỏa chuyển sang Thổ, rồi từ Thổ chuyển sang Kim.
Khai Sơn tam thập lục thức, thức thứ hai mươi bốn nhanh chóng phát ra.
Năng lượng Kim hệ bùng nổ chém thẳng tới người con cự long. Tuy nhiên, nhát chém chỉ lóe lên vài đốm lửa nhỏ rồi nhanh chóng trở lại bình thường như chẳng hề có chuyện gì xẩy ra.
Một chiêu của Hạ Nhất Minh có thể cắt biển lửa ra làm đôi nhưng khi tới trên người con cự long hoàn toàn không có chút tác dụng.
Toàn bộ sức lực của hắn trước mắt con cự long chẳng khác nào muỗi đốt.
Chợt có tiếng lầm bầm từ bên cạnh vang lên. Hạ Nhất Minh kinh ngạc nhìn sang. Con bảo trư chẳng biết vào đây từ khi nào đang háo hức nhìn quanh.
Cuối cùng thì con cự long cũng quay đầu lại. Nhưng cũng không phải do Hạ Nhất Minh mà là do con bảo trư trong tay hắn đã thu hút sự chú ý của nó.
Trong ánh mắt bình tĩnh của con cự long, hắn như thấy được một chút quan tâm. Tất nhiên, chút quan tâm đó không dành cho hắn mà là cho con bảo trư.
Mà tiểu gia hỏa trong lòng hắn đối với con cự long cũng chẳng hề sợ hãi.
Một nguồn năng lượng kỳ dị từ trong cơ thể Hạ Nhất Minh nhanh chóng hiện ra.
Hắn cảm giác được đó chính là nguồn năng lượng trong đan điền của hắn. Nguồn năng lượng có thể hấp thu tất cả những loại năng lượng khác nhau.
Một lúc sau, cơ thể hắn như biến thành một cái hắc động hấp thu tất cả mọi thứ chung quanh.
Cảm giác yếu ớt sau khi thi triển một chiêu vừa rồi hoàn toàn biến mất. Năng lượng hỏa hệ nhanh chóng lấp đầy đan điền, khiến cho Hạ Nhất Minh có cảm giác hết sức thoải mái.
Cuối cùng, ánh mắt của con cự long cũng có chút dao động. Nó ngạc nhiên nhìn Hạ Nhất Minh như chợt phát hiện ra một thứ gì đó nằm ngoài dự đoán.
Năng lượng thần kỳ của bảo tháp đã tiêu hao gần như không còn. Hạ Nhất Minh biết được chỉ trong chốc lát bản thân mình và cái thông đạo cũng sẽ biến mất.
Nhưng đúng vào lúc đó, con cự long há to cái miệng khổng lồ. Một ngọn lửa khổng lồ trong nháy mắt bao phủ lấy Hạ Nhất Minh cùng với con bảo trư.
Hạ Nhất Minh nhắm hai mắt lại. Hắn biết rằng bản thân không thể chống lại nguồn năng lượng Hỏa hệ mạnh như thế. Vào lúc này, trong lòng hắn có chút hối hận. Đã biết rõ lực lượng của hỏa lô rất mạnh tại sao vẫn đi chọc vào nó?
Bất chợt, thân thể hắn khẽ run lên một cái, nhanh chóng trở lại bản thể.
Hạ Nhất Minh kinh ngạc phát hiện ra mình đã bình an về tới sơn cốc hoang vu.
Cảm giác trong lòng vừa có chút vui mừng lại vừa có chút sợ hãi. Khung cảnh hoang vu trong mắt hắn đột nhiên trở nên đẹp hơn rất nhiều.
Sau một chút, hắn chợt biến sắc mắt. Hạ Nhất Minh có thể cảm nhận được rõ ràng bên trong hỏa lô đang giam cầm một thứ lực lượng vượt xa sự tưởng tượng của hắn.
Chỉ có điều, nó bị giam cầm bên trong hỏa lô chẳng khác gì một con mãnh thú bị nhốt, không thể thoát ra được.
Hạ Nhất Minh chợt nhớ tới động tác cuối cùng của hỏa long. Trong lòng chợt lóe lên một tia sáng, Hạ Nhất Minh nghĩ ra rất nhiều thứ.
Hắn chẳng hề do dự chỉnh lại hỏa lô cẩn thận một chút rồi xoay miệng nó về phía ngọn núi hoang trước mắt.
Ngay sau đó, hai tay hắn xoay tròn xung quanh hỏa lô. Trong nháy mắt, một cột lửa to lớn từ miệng lô xuất hiện khiến cho Hạ Nhất Minh đang cầm hỏa lô cũng không kịp phản ứng.
Nháy mắt, khắp đất trời tràn ngập toàn một màu lửa đỏ rực.
Tác giả :
Thương Thiên Bạch Hạc