Vu Thần Kỷ
Chương 61: Dã hỏa
Ánh lửa bắn ra bốn phía, mùi máu tươi theo gió núi bay ra thật xa.
Cơ Hạo đứng ở trên một cây đại thụ, nương cành lá che thân thể, hướng khe núi ngoài vài dặm ngắm nhìn.
Phía trước, bộ lạc Hỏa Báo bộ này chọn nơi trú đóng cực kỳ xảo diệu, phía trước bộ lạc là một dòng sông nhỏ uốn lượn, cung cấp cho bộ lạc nguồn nước sung túc. Phía sau là vách núi dốc đứng, dày đặc bụi gai kịch độc, từ ba phương hướng vây quanh lại, làm thành một hõm núi phạm vi mười mấy dặm.
Giờ phút này nơi trú đóng của Hỏa Báo bộ đã bị công phá, trong hõm núi phân bố chằng chịt nhà gỗ, lều cỏ bị lửa lớn điểm hỏa, liệt hỏa hừng hực, khói đen bốc thẳng lên trời.
Trong hõm núi ngã xuống ngổn ngang trên vạn thi thể, xem bộ dáng đều là tộc nhân Hỏa Báo bộ. Mấy trăm con huyết ngạc (cá sấu máu) dài mấy trượng, toàn thân da dày màu đỏ rực nằm úp sấp dưới đất, thoải mái há mồm nuốt thân thể máu chảy đầm đìa.
Ở phía sau hõm núi, trong bụi gai độc rậm rạp không thể đi qua, một con đường nhỏ uốn lượn nối thẳng đỉnh chóp vách núi phía sau.
Trên vách núi một mảng bằng phẳng, tộc nhân Hỏa Báo bộ rậm rạp cuộn mình thành một cục, một số đứa bé ít tuổi đang gào khóc xé tim xé phổi.
Cuối con đường nhỏ, một lá cờ phướn thật dài do xương thú màu đỏ chế thành đứng sừng sững ở bên vách núi, mấy chục cái đuôi báo màu lửa đỏ treo ở trên lá cờ dài theo gió phiêu động. Tiếng kêu chói tai ‘Ô ô’ không ngừng từ trong lá cờ phướn dài truyền đến, hư ảnh mấy chục con báo màu lửa đỏ dài mấy trượng, thân hình mông lung nhanh chóng lui tới xuyên qua ở trong bụi gai kịch độc, trong mồm thỉnh thoảng phun ra cả mảng lớn đốm lửa, khói đen.
“Tổ linh kỳ phiên Hỏa Báo bộ!” Thanh Ảnh đứng ở bên người Cơ Hạo, nhìn cây cờ phướn cao mấy trượng kia lẩm bẩm: “Xem ra vu tế Hỏa Báo bộ bị ép nổi khùng rồi, không phải đến thời điểm vạn phần khẩn cấp, không ai dám quấy nhiễu tổ linh yên giấc, đem bọn họ triệu hồi ra tác chiến.”
Tiếng kêu chói tai ‘Yêu yêu’ xộc thẳng lên trời, mấy trăm chiến sĩ Huyết Ngạc bộ dáng người tráng kiện cầm đuốc, dốc hết toàn lực đem đuốc ném vào trong bụi gai độc, muốn đốt sạch một mảng bụi gai kịch độc phiền toái này, mở một con đường lớn đi thông vách núi đỉnh chóp.
Nhưng mấy chục con hỏa báo ở trong bụi gai lui tới xuyên qua, một khi có lửa cháy lên, đám hỏa báo này lập tức lao qua, há mồm hướng về ngọn lửa dùng sức hút, toàn bộ lửa đều bị hút sạch sẽ. các chiến sĩ Huyết Ngạc bộ ném mấy ngàn cây đuốc dầu, nhưng bụi gai độc chưa bị thiêu hủy một chút nào.
Từng đại đội tộc nhân Quỷ Oa bộ dáng người thấp bé, làn da màu xanh lục đen, hai mắt lồi ra giống như cóc vung ống thổi tên tinh xảo, dương dương đắc ý hướng tộc nhân Hỏa Báo bộ trên vách núi lớn tiếng mắng chửi.
Trên dưới một trăm nữ nhân Hỏa Báo bộ bị bắt sống bị những tộc nhân Quỷ Oa bộ đè xuống đất, bên cạnh mỗi nữ nhân đều có đám đông tộc nhân Quỷ Oa bộ sốt ruột chờ đợi. Họ ở dưới đất liều mạng giãy dụa kêu rên, dẫn tới đám trẻ con Hỏa Báo bộ trên vách núi đều lớn tiếng khóc lóc.
“Bọn Hỏa Báo bộ nhu nhược! Chúng ta giết tộc nhân của các ngươi, chúng ta đốt bộ lạc của các ngươi, chúng ta đang chơi nữ nhân của các ngươi!” Một chiến sĩ Quỷ Oa bộ trên làn da che kín rậm rạp bọc mủ to bằng nắm tay, cưỡi ở trên lưng một con Độc Quỷ Oa to khoảng một trượng rống lớn: “Xem đi, nữ nhân của các ngươi làn da cũng thật trắng, hắc hắc, so với nữ nhân Quỷ Oa bộ chúng ta trắng nõn hơn nhiều! Các ngươi cứ như vậy nhìn họ bị chúng ta làm chết tươi sao?”
‘Ngao’ gầm lên giận dữ, trong hơn trăm chiến sĩ Hỏa Báo bộ đứng ở dưới tổ linh kỳ phiên đỉnh chóp vách núi, một tráng hán cả người vết máu loang lổ, nửa cánh tay trái bị chặt mất rống giận một tiếng, sải bước theo đường nhỏ gập ghềnh lao xuống.
Trong tiếng thở dốc ‘Phù phù’, chiến sĩ Hỏa Báo bộ lao xuống đường nhỏ gập ghềnh dài bảy tám dặm, vung rìu sắt trong tay hướng kẻ địch gần nhất chém tới.
Mấy chục chiến sĩ Quỷ Oa bộ đồng thời giơ ống thổi tên, trong tiếng ‘Chíu chíu’, mấy chục cái gai độc màu đen bắn nhanh ra, hung hăng cắm ở trên thân chiến sĩ Hỏa Báo bộ. Kịch độc trên gai đen nhanh chóng khuếch tán, thân thể chiến sĩ Hỏa Báo bộ chợt bành trướng, vô số bọc mủ từ dưới làn da cấp tốc lồi ra, thời gian ngắn ngủn vài hơi thở, chiến sĩ Hỏa Báo bộ lảo đảo chạy về phía trước không đến mười bước đã suy sụp ngã xuống đất.
‘Phốc’ một tiếng, thân thể chiến sĩ Hỏa Báo bộ biến thành nước mủ màu đen, dịch độc chảy đầy đất.
Một chiến sĩ Huyết Ngạc bộ mặc giáp da màu máu, cầm hai thanh trọng đao bất mãn rít gào: “Bọn cóc thối, lưu lại thi thể, bọn nhỏ bảo bối của chúng ta còn chưa ăn no đâu, một miếng thịt thật ngon, bị các ngươi làm cho không ăn được nữa!”
Trong khe núi, từng đám đông chiến sĩ Huyết Ngạc bộ, Quỷ Oa bộ kiêu ngạo vạn phần ngửa mặt lên trời cười điên cuồng.
Cơ Hạo nheo mắt, thần niệm khuếch tán ra, thoải mái bao phủ toàn bộ hõm núi phạm vi mười mấy dặm.
Chiến sĩ Huyết Ngạc bộ gần một ngàn, nhân số Quỷ Oa bộ nhiều hơn một chút, đại khái ở khoảng hai ngàn. Trong đó không có cao thủ cấp Đại Vu, chiến sĩ mạnh nhất chỉ là mấy chục Tiểu Vu của Huyết Ngạc bộ, mà số lượng Tiểu Vu của Quỷ Oa bộ càng ít hơn, chỉ có không đến mười người.
Vô luận Huyết Ngạc bộ hay Quỷ Oa bộ, thượng cổ sinh linh huyết ngạc và quỷ oa bọn họ cung phụng cường đại thua xa Tam Túc Kim Ô, huyết mạch lực bọn họ thu được cũng đặc biệt gầy yếu, cho nên trong chiến sĩ bộ lạc bọn họ, tỉ lệ Tiểu Vu và Đại Vu thua xa Hỏa Nha bộ!
“Chút người vậy sao? Huyết Ngạc bộ và Quỷ Oa bộ, từ bao giờ to gan như vậy?” Cơ Hạo cười lạnh liên tục, liên hệ đến chuyện mấy hôm trước thủ hạ của Đế La muốn dụ bắt mình, Cơ Hạo ngửi được khí tức âm mưu nồng đậm.
“A cữu, bảo các huynh đệ chuẩn bị đi!” Cơ Hạo giơ tay phải, dùng sức vung lên về phía trước: “Xử lý bọn chết tiệt này!”
Lão thụ yêu sải bước đi ra khỏi rừng rậm, đứng ở bên bờ sông. Hắn dùng lực dậm chân, hai cái rễ thô to chui thật sâu vào mặt đất, sau đó thân hình hắn nhanh chóng bành trướng, từ thụ yêu hình người hồi phục hình tròn của bản thân.
Một cây đại thụ cao gần hai trăm trượng đứng sừng sững ở bên bờ sông, vô số chất dinh dưỡng trong đất đai màu mỡ bị lão thụ yêu cắn nuốt, rễ cây của hắn ở trong lòng đất cấp tốc kéo dài ra, thời gian ngắn ngủn mấy hơi thở, rễ cây của hắn đã chui qua con sông nhỏ rộng mười mấy trượng, nhanh chóng kéo dài đến phía dưới bộ lạc Hỏa Báo bộ.
“Giết!” Cơ Hạo trầm giọng rít một tiếng.
Lão thụ yêu đồng thời rống lớn một tiếng ‘Giết’, cái hốc đen sì trên thân cây của hắn mở ra, phun ra mảng lớn hàn khí.
Mấy ngàn cái rễ màu đen to bằng cánh tay từ trong lòng đất Hỏa Báo bộ bắn nhanh ra, giống như rắn độc hướng chiến sĩ Huyết Ngạc bộ, Quỷ Oa bộ trong hõm núi đâm tới. Lão thụ yêu vươn rễ cây là nhiều như thế, dẫn tới toàn bộ hõm núi hầu như đều bị rễ của hắn bao trùm, các chiến sĩ Huyết Ngạc bộ và Quỷ Oa bộ đồng thời cảm thấy trời cũng tối đi.
“Kẻ địch!” Đại hán Huyết Ngạc bộ cầm song đao kinh hoảng kêu to.
Tiếng ‘Phập’ không dứt bên tai, mấy trăm chiến sĩ Huyết Ngạc bộ, Quỷ Oa bộ thực lực yếu nhất bị rễ cây đâm xuyên qua thân thể, rễ cây thật dài mang theo thân thể bọn hắn xông lên trời cao, lượng lớn máu tươi theo rễ cây màu đen phun xuống, trong hõm núi đột nhiên có một trận mưa máu.
Tiếng kêu quái dị ‘Dục dục’ xông thẳng lên trời, hai ngàn chiến sĩ Hỏa Nha bộ cưỡi chiến thú của mình từ trong rừng rậm lao ra, bọn họ lao tới bên dòng sông nhỏ, chiến thú dưới khố đồng thời rít gào, thoải mái nhảy vọt qua sông nhỏ rộng mười mấy trượng, lập tức xung phong vào bộ lạc Hỏa Báo bộ hừng hực thiêu đốt.
Các chiến sĩ Huyết Ngạc bộ, Quỷ Oa bộ vung binh khí, chật vật chém đứt một lại một cái rễ cây hướng mình đâm nhanh tới.
Bọn hắn kinh hoảng la lên, tuyệt vọng nhìn chiến sĩ Hỏa Nha bộ vượt qua sông nhỏ vồ đến.
Trong nháy mắt tiếp theo, mấy trăm mũi tên bắn nhanh đến, cả mảng lớn chiến sĩ Huyết Ngạc bộ, Quỷ Oa bộ yết hầu trúng tên, hộc cả ngụm máu bay về phía sau.
Chiến sĩ Hỏa Nha bộ thừa dịp bối rối, lao vào trong đám chiến sĩ Huyết Ngạc bộ, Quỷ Oa bộ. Đao kiếm nặng nề được vung, giống như dã hỏa đốt cháy cỏ dại héo rũ, từng mảng lớn chiến sĩ Huyết Ngạc bộ, Quỷ Oa bộ hầu như không chút phản kháng bị đánh giết ngã xuống đất.
“Trời ạ! Bọn hắn sao lại tới?” Chiến sĩ Huyết Ngạc bộ cầm song đao tuyệt vọng hô to lên.
Cơ Hạo đứng ở trên một cây đại thụ, nương cành lá che thân thể, hướng khe núi ngoài vài dặm ngắm nhìn.
Phía trước, bộ lạc Hỏa Báo bộ này chọn nơi trú đóng cực kỳ xảo diệu, phía trước bộ lạc là một dòng sông nhỏ uốn lượn, cung cấp cho bộ lạc nguồn nước sung túc. Phía sau là vách núi dốc đứng, dày đặc bụi gai kịch độc, từ ba phương hướng vây quanh lại, làm thành một hõm núi phạm vi mười mấy dặm.
Giờ phút này nơi trú đóng của Hỏa Báo bộ đã bị công phá, trong hõm núi phân bố chằng chịt nhà gỗ, lều cỏ bị lửa lớn điểm hỏa, liệt hỏa hừng hực, khói đen bốc thẳng lên trời.
Trong hõm núi ngã xuống ngổn ngang trên vạn thi thể, xem bộ dáng đều là tộc nhân Hỏa Báo bộ. Mấy trăm con huyết ngạc (cá sấu máu) dài mấy trượng, toàn thân da dày màu đỏ rực nằm úp sấp dưới đất, thoải mái há mồm nuốt thân thể máu chảy đầm đìa.
Ở phía sau hõm núi, trong bụi gai độc rậm rạp không thể đi qua, một con đường nhỏ uốn lượn nối thẳng đỉnh chóp vách núi phía sau.
Trên vách núi một mảng bằng phẳng, tộc nhân Hỏa Báo bộ rậm rạp cuộn mình thành một cục, một số đứa bé ít tuổi đang gào khóc xé tim xé phổi.
Cuối con đường nhỏ, một lá cờ phướn thật dài do xương thú màu đỏ chế thành đứng sừng sững ở bên vách núi, mấy chục cái đuôi báo màu lửa đỏ treo ở trên lá cờ dài theo gió phiêu động. Tiếng kêu chói tai ‘Ô ô’ không ngừng từ trong lá cờ phướn dài truyền đến, hư ảnh mấy chục con báo màu lửa đỏ dài mấy trượng, thân hình mông lung nhanh chóng lui tới xuyên qua ở trong bụi gai kịch độc, trong mồm thỉnh thoảng phun ra cả mảng lớn đốm lửa, khói đen.
“Tổ linh kỳ phiên Hỏa Báo bộ!” Thanh Ảnh đứng ở bên người Cơ Hạo, nhìn cây cờ phướn cao mấy trượng kia lẩm bẩm: “Xem ra vu tế Hỏa Báo bộ bị ép nổi khùng rồi, không phải đến thời điểm vạn phần khẩn cấp, không ai dám quấy nhiễu tổ linh yên giấc, đem bọn họ triệu hồi ra tác chiến.”
Tiếng kêu chói tai ‘Yêu yêu’ xộc thẳng lên trời, mấy trăm chiến sĩ Huyết Ngạc bộ dáng người tráng kiện cầm đuốc, dốc hết toàn lực đem đuốc ném vào trong bụi gai độc, muốn đốt sạch một mảng bụi gai kịch độc phiền toái này, mở một con đường lớn đi thông vách núi đỉnh chóp.
Nhưng mấy chục con hỏa báo ở trong bụi gai lui tới xuyên qua, một khi có lửa cháy lên, đám hỏa báo này lập tức lao qua, há mồm hướng về ngọn lửa dùng sức hút, toàn bộ lửa đều bị hút sạch sẽ. các chiến sĩ Huyết Ngạc bộ ném mấy ngàn cây đuốc dầu, nhưng bụi gai độc chưa bị thiêu hủy một chút nào.
Từng đại đội tộc nhân Quỷ Oa bộ dáng người thấp bé, làn da màu xanh lục đen, hai mắt lồi ra giống như cóc vung ống thổi tên tinh xảo, dương dương đắc ý hướng tộc nhân Hỏa Báo bộ trên vách núi lớn tiếng mắng chửi.
Trên dưới một trăm nữ nhân Hỏa Báo bộ bị bắt sống bị những tộc nhân Quỷ Oa bộ đè xuống đất, bên cạnh mỗi nữ nhân đều có đám đông tộc nhân Quỷ Oa bộ sốt ruột chờ đợi. Họ ở dưới đất liều mạng giãy dụa kêu rên, dẫn tới đám trẻ con Hỏa Báo bộ trên vách núi đều lớn tiếng khóc lóc.
“Bọn Hỏa Báo bộ nhu nhược! Chúng ta giết tộc nhân của các ngươi, chúng ta đốt bộ lạc của các ngươi, chúng ta đang chơi nữ nhân của các ngươi!” Một chiến sĩ Quỷ Oa bộ trên làn da che kín rậm rạp bọc mủ to bằng nắm tay, cưỡi ở trên lưng một con Độc Quỷ Oa to khoảng một trượng rống lớn: “Xem đi, nữ nhân của các ngươi làn da cũng thật trắng, hắc hắc, so với nữ nhân Quỷ Oa bộ chúng ta trắng nõn hơn nhiều! Các ngươi cứ như vậy nhìn họ bị chúng ta làm chết tươi sao?”
‘Ngao’ gầm lên giận dữ, trong hơn trăm chiến sĩ Hỏa Báo bộ đứng ở dưới tổ linh kỳ phiên đỉnh chóp vách núi, một tráng hán cả người vết máu loang lổ, nửa cánh tay trái bị chặt mất rống giận một tiếng, sải bước theo đường nhỏ gập ghềnh lao xuống.
Trong tiếng thở dốc ‘Phù phù’, chiến sĩ Hỏa Báo bộ lao xuống đường nhỏ gập ghềnh dài bảy tám dặm, vung rìu sắt trong tay hướng kẻ địch gần nhất chém tới.
Mấy chục chiến sĩ Quỷ Oa bộ đồng thời giơ ống thổi tên, trong tiếng ‘Chíu chíu’, mấy chục cái gai độc màu đen bắn nhanh ra, hung hăng cắm ở trên thân chiến sĩ Hỏa Báo bộ. Kịch độc trên gai đen nhanh chóng khuếch tán, thân thể chiến sĩ Hỏa Báo bộ chợt bành trướng, vô số bọc mủ từ dưới làn da cấp tốc lồi ra, thời gian ngắn ngủn vài hơi thở, chiến sĩ Hỏa Báo bộ lảo đảo chạy về phía trước không đến mười bước đã suy sụp ngã xuống đất.
‘Phốc’ một tiếng, thân thể chiến sĩ Hỏa Báo bộ biến thành nước mủ màu đen, dịch độc chảy đầy đất.
Một chiến sĩ Huyết Ngạc bộ mặc giáp da màu máu, cầm hai thanh trọng đao bất mãn rít gào: “Bọn cóc thối, lưu lại thi thể, bọn nhỏ bảo bối của chúng ta còn chưa ăn no đâu, một miếng thịt thật ngon, bị các ngươi làm cho không ăn được nữa!”
Trong khe núi, từng đám đông chiến sĩ Huyết Ngạc bộ, Quỷ Oa bộ kiêu ngạo vạn phần ngửa mặt lên trời cười điên cuồng.
Cơ Hạo nheo mắt, thần niệm khuếch tán ra, thoải mái bao phủ toàn bộ hõm núi phạm vi mười mấy dặm.
Chiến sĩ Huyết Ngạc bộ gần một ngàn, nhân số Quỷ Oa bộ nhiều hơn một chút, đại khái ở khoảng hai ngàn. Trong đó không có cao thủ cấp Đại Vu, chiến sĩ mạnh nhất chỉ là mấy chục Tiểu Vu của Huyết Ngạc bộ, mà số lượng Tiểu Vu của Quỷ Oa bộ càng ít hơn, chỉ có không đến mười người.
Vô luận Huyết Ngạc bộ hay Quỷ Oa bộ, thượng cổ sinh linh huyết ngạc và quỷ oa bọn họ cung phụng cường đại thua xa Tam Túc Kim Ô, huyết mạch lực bọn họ thu được cũng đặc biệt gầy yếu, cho nên trong chiến sĩ bộ lạc bọn họ, tỉ lệ Tiểu Vu và Đại Vu thua xa Hỏa Nha bộ!
“Chút người vậy sao? Huyết Ngạc bộ và Quỷ Oa bộ, từ bao giờ to gan như vậy?” Cơ Hạo cười lạnh liên tục, liên hệ đến chuyện mấy hôm trước thủ hạ của Đế La muốn dụ bắt mình, Cơ Hạo ngửi được khí tức âm mưu nồng đậm.
“A cữu, bảo các huynh đệ chuẩn bị đi!” Cơ Hạo giơ tay phải, dùng sức vung lên về phía trước: “Xử lý bọn chết tiệt này!”
Lão thụ yêu sải bước đi ra khỏi rừng rậm, đứng ở bên bờ sông. Hắn dùng lực dậm chân, hai cái rễ thô to chui thật sâu vào mặt đất, sau đó thân hình hắn nhanh chóng bành trướng, từ thụ yêu hình người hồi phục hình tròn của bản thân.
Một cây đại thụ cao gần hai trăm trượng đứng sừng sững ở bên bờ sông, vô số chất dinh dưỡng trong đất đai màu mỡ bị lão thụ yêu cắn nuốt, rễ cây của hắn ở trong lòng đất cấp tốc kéo dài ra, thời gian ngắn ngủn mấy hơi thở, rễ cây của hắn đã chui qua con sông nhỏ rộng mười mấy trượng, nhanh chóng kéo dài đến phía dưới bộ lạc Hỏa Báo bộ.
“Giết!” Cơ Hạo trầm giọng rít một tiếng.
Lão thụ yêu đồng thời rống lớn một tiếng ‘Giết’, cái hốc đen sì trên thân cây của hắn mở ra, phun ra mảng lớn hàn khí.
Mấy ngàn cái rễ màu đen to bằng cánh tay từ trong lòng đất Hỏa Báo bộ bắn nhanh ra, giống như rắn độc hướng chiến sĩ Huyết Ngạc bộ, Quỷ Oa bộ trong hõm núi đâm tới. Lão thụ yêu vươn rễ cây là nhiều như thế, dẫn tới toàn bộ hõm núi hầu như đều bị rễ của hắn bao trùm, các chiến sĩ Huyết Ngạc bộ và Quỷ Oa bộ đồng thời cảm thấy trời cũng tối đi.
“Kẻ địch!” Đại hán Huyết Ngạc bộ cầm song đao kinh hoảng kêu to.
Tiếng ‘Phập’ không dứt bên tai, mấy trăm chiến sĩ Huyết Ngạc bộ, Quỷ Oa bộ thực lực yếu nhất bị rễ cây đâm xuyên qua thân thể, rễ cây thật dài mang theo thân thể bọn hắn xông lên trời cao, lượng lớn máu tươi theo rễ cây màu đen phun xuống, trong hõm núi đột nhiên có một trận mưa máu.
Tiếng kêu quái dị ‘Dục dục’ xông thẳng lên trời, hai ngàn chiến sĩ Hỏa Nha bộ cưỡi chiến thú của mình từ trong rừng rậm lao ra, bọn họ lao tới bên dòng sông nhỏ, chiến thú dưới khố đồng thời rít gào, thoải mái nhảy vọt qua sông nhỏ rộng mười mấy trượng, lập tức xung phong vào bộ lạc Hỏa Báo bộ hừng hực thiêu đốt.
Các chiến sĩ Huyết Ngạc bộ, Quỷ Oa bộ vung binh khí, chật vật chém đứt một lại một cái rễ cây hướng mình đâm nhanh tới.
Bọn hắn kinh hoảng la lên, tuyệt vọng nhìn chiến sĩ Hỏa Nha bộ vượt qua sông nhỏ vồ đến.
Trong nháy mắt tiếp theo, mấy trăm mũi tên bắn nhanh đến, cả mảng lớn chiến sĩ Huyết Ngạc bộ, Quỷ Oa bộ yết hầu trúng tên, hộc cả ngụm máu bay về phía sau.
Chiến sĩ Hỏa Nha bộ thừa dịp bối rối, lao vào trong đám chiến sĩ Huyết Ngạc bộ, Quỷ Oa bộ. Đao kiếm nặng nề được vung, giống như dã hỏa đốt cháy cỏ dại héo rũ, từng mảng lớn chiến sĩ Huyết Ngạc bộ, Quỷ Oa bộ hầu như không chút phản kháng bị đánh giết ngã xuống đất.
“Trời ạ! Bọn hắn sao lại tới?” Chiến sĩ Huyết Ngạc bộ cầm song đao tuyệt vọng hô to lên.
Tác giả :
Huyết Hồng