Vu sư
Chương 137
Hiệp hội giới Huyền học Hoa Hạ phân bộ thành phố Hải.
Từ khi nhiệt độ thành phố kế bên hạ xuống trong đêm, bông tuyết bay lượn, Tề Tu Nhiên đã làm xong việc chuẩn bị quỷ vương đến thành phố Hải, cho nên tối nay, tất cả thành viên hiệp hội không ai ngủ được, toàn bộ đều đợi lệnh ở địa điểm được chỉ định.
Nếu quỷ vương đi ngang qua là tốt nhất, bọn họ canh giữ vong linh trong phạm vi chức trách của mình, không để họ vì quỷ vương ngang qua mà biến thành oán linh. Nếu mục tiêu của quỷ vương là thành phố Hải, họ cũng có thể ứng phó ngay lập tức. Đương nhiên, trong lòng tất cả bọn họ, đều hi vọng lần này quỷ vương chỉ đi ngang qua, giống như ông ta đi qua các thành phố khác vậy. Nhưng thế sự như con mèo của Schrödinger [1], bạn càng sợ kết quả gì, kết quả đó sẽ đến đúng hạn.
[1]: Con mèo của Schrödinger là một thí nghiệm tưởng tượng, đôi khi được gọi là nghịch lý do nhà vật lý học người Ireland gốc Áo Erwin Schrödinger nghĩ ra vào năm 1935 khi tranh luận với Albert Einstein về cách hiểu Copenhagen trong cơ học lượng tử. Thí nghiệm đưa ra giả thuyết về một con mèo có thể vừa sống vừa chết, theo cách hiểu của vật lý là trạng thái chồng chất lượng tử. Hiện tượng này xảy ra khi đối tượng thí nghiệm được liên kết với sự kiện hạt hạ nguyên tử ngẫu nhiên có thể xảy ra hoặc không. (Nguồn: Wikipedia)
Hội trưởng hiệp hội Tề Tu Nhiên và trưởng lão Hứa đại sư, cùng các thành viên khác ở lại hiệp hội, nhìn quỷ khí nồng đậm như núi từ từ đến gần, trong đầu đột nhiên nhảy ra một câu: Hôm nay e là ngày chết của mình.
Tuy biết bản thân hôm nay tám phần phải chết, nhưng là hội trưởng hiệp hội, Tề Tu Nhiên vẫn khảng khái đứng ra, chờ quỷ khí đến gần. Theo lý mà nói, hiệp hội và lệ quỷ, chính là sự tồn tại như thiên địch. Nhìn thấy lệ quỷ bình thường, nhất định phải siêu độ. Nhìn thấy quỷ tướng, hỏi kẻ đó một tiếng có muốn đến địa phủ không, không đi sẽ giết sau. Nhưng nhìn thấy quỷ vương...chỉ có thể đàm phán.
Mẹ nó chứ, đánh không lại mà.
Tốc độ di chuyển của quỷ khí cực nhanh, chớp mắt đã đến trước mặt, nơi quỷ khí đi qua, tốc độ tuyết rơi đột nhiên tăng nhanh, không bao lâu dưới đất đã tích một tầng tuyết đọng dày.
“Quỷ vương...” Tề Tu Nhiên vừa thốt ra hai chữ quỷ vương, một luồng hơi thở cực kì âm u liền phả vào mặt, may mà ông ta đã chuẩn bị từ sớm, linh lực ngưng tụ trên người, lại bị va chạm cho lui ra mười mấy mét, trực tiếp đập lên vách tường trong sảnh lớn.
“Hội trưởng.” Những người khác kinh hãi lên tiếng, nhưng họ còn chưa kịp phản ứng, một luồng uy áp vô hình từ trên không rơi xuống, chấn động khiến họ hộc máu, nằm rạp dưới đất. Chỉ có tu vi cao thâm như Hứa trưởng lão mới miễn cưỡng nửa quỳ, nhìn về phía cửa người đàn ông đang bước ra khỏi quỷ khí.
Người đó mặc áo giáp, trên gương mặt có một vết sẹo dữ tợn từ giữa chân mày kéo dài đến bên cổ, khiến người ta thấy mà sợ hãi, mày rậm, mắt hổ, sát ý cả người còn lạnh lẽo hơn tầng tuyết đọng bên ngoài. Phía sau ông ta, là quỷ khí như núi, bên trong dường như có ngàn vạn quỷ binh bày trận, người này khi còn sống nhất định là tướng quân đã trải qua nhiều cuộc chiến.
Chẳng trách, nếu không phải chết trong thời kì chiến loạn, đi đâu để tìm nhiều oán hồn lệ quỷ để nuốt chửng, hóa thành quỷ vương như vậy.
“Chính là đám kiến hôi các người, làm hại con gái ta.” Quỷ vương lên tiếng như chuông ngân, vang vọng khắp đại sảnh hiệp hội, chấn động khiến lòng người run rẩy.
Con gái? Hứa đại sư sửng sốt, sau đó dường như đoán ra được gì xác nhận hỏi: “Con gái của ông, là quỷ tướng xuất hiện ở thành phố Hải một tháng trước?”
“Đúng vậy.” Quỷ vương nhìn về phía Hứa đại sư.
Quỷ tướng kia vậy mà vẫn còn một người ba?!
Sau khi cô gái kia xuất hiện ở thành phố Hải liền trực tiếp xông về phía Vu Miểu Miểu, cho nên người của hiệp hội chưa từng đánh chính diện với cô ta, càng không thể biết được cô ta còn một người ba.
“Cô ta không phải do chúng ta giết.” Một thành viên hiệp hội nằm cách người Hứa đại sư không xa, gian nan lên tiếng. Anh ta là một trong ba người khi trước theo Vu Miểu Miểu đến biệt thự Ly Sơn.
“Nhưng các ngươi từng bao vây con bé, Na Na bị thương ở thành phố Hải, tất cả tu sĩ ở thành phố Hải, một người cũng không thoát khỏi quan hệ.” Quỷ vương cười dữ tợn, giọng điệu kia, tựa như tuyên phán.
Bị thương?
“Cô ta chưa chết?” Hứa đại sư sợ hãi nói.
Lẽ nào Vu Miểu Miểu không giết chết quỷ tướng, chỉ để cô ta bỏ chạy? Nhưng rõ ràng Đông Vĩnh Nguyên nói, ấn quỷ của cô gái kia đã bị tước đoạt, quỷ tướng không còn ấn quỷ thần hồn sẽ tan biến, sao có thể sống được.
“Nếu Na Na chết, ngươi tưởng các ngươi còn có thể sống sót nói chuyện với ta à.” Ánh mắt phẫn nộ của quỷ vương quét qua cả đại sảnh: “Ta nhất định sẽ khiến người trong thiên hạ phải chôn cùng con bé.”
“Tướng quân, nơi này không thấy Vu Miểu Miểu.” Lúc này, một bóng quỷ ăn mặc như thị vệ từ trong nội bộ hiệp hội bay ra. Nếu quỷ công tử còn ở đây, nhất định có thể nhận ra, con quỷ này chính là thị vệ Tề Lục khi trước theo hầu cạnh cô gái kia.
Bọn chúng đến tìm Vu Miểu Miểu báo thù?
Lúc này Hứa đại sư không biết nên vui hay nên buồn, vui là vì nghe ý của quỷ vương, cô gái kia chưa chết, người trong thiên hạ không cần chôn cùng. Buồn là, nếu Vu Miểu Miểu xảy ra chuyện, nói không chừng mộng yểm sẽ phát điên. Chờ đã, không đúng, chuyện này làm gì có vui với buồn, mẹ nó đây chỉ là lựa chọn chết trong tay ai thôi.
“Rắc.”
Theo tiếng vang nứt gạch, cuối cùng Tề Tu Nhiên cũng đã bò ra khỏi tường, cả người đầy máu, nhưng vẫn gian nan đứng lên, từng bước đi về phía trung tâm đại sảnh, đứng bên cạnh Hứa đại sư. Hứa đại sư cũng dịu lại đôi chút, vịn ghế đứng dậy, cùng đứng kề vai với Tề Tu Nhiên.
“Quỷ vương đến đây chuyến này, cố ý áp chế sức mạnh của mình, nhất định cũng không nỡ khiến sinh linh đồ thán. Nếu đã như vậy, chi bằng nói mục đích chuyến này của ông đi.” Tề Tu Nhiên gian nan nói.
Quả thật, quỷ vương không nên sinh ra trên đời, nhưng khi ông ta đã tồn tại, khi ông ta đã mạnh đến một mức độ nhất định, khi muốn hủy diệt ông ta cần phải trả cái giá không thể gánh nổi, cho dù có ghét ông ta đi nữa, cũng không thể không khuất phục. Cá chết rách lưới, đó là bước cuối cùng.
“Ngươi cũng coi như có chút đầu óc.” Quỷ vương liếc Tề Tu Nhiên.
Tề Tu Nhiên mỉm cười chua chát, đối mặt quỷ vương, đừng nói đối phương khen ông ta có đầu óc, cho dù mắng ông ta não tàn, ông ta cũng không thể làm gì được.
Quỷ vương nhấc tay ấn vào lồng ngực mình, sau đó một vật thể lấp lánh ánh sáng vàng kim hiện ra từ lồng ngực quỷ vương, thứ đó chỉ mới lộ ra một góc, một luồng hơi thở cực kì khủng khiếp tản ra từ bên trong, khiến hai người miễn cưỡng đứng thẳng, không khỏi hơi khuỵu xuống.
Đó là...ấn vương!
Khi lệ quỷ thăng lên quỷ tướng, sẽ kêu gọi âm khí giữa trời đất tập trung lên người mình, ngưng tụ ấn quỷ thuộc về chính mình. Mà khi hóa thành quỷ vương, ấn quỷ sẽ thăng cấp lần hai, biến thành ấn vương. Nơi ấn vương đến, có thể ra lệnh vong hồn khắp thiên hạ.
Quỷ vương không lấy hết ấn vương ra ngoài, chỉ lộ ra một góc cỡ ngón cái, sau đó thông qua góc đó, rút ra luồng linh thể từ bên trong. Sau khi linh thể rời khỏi ấn vương, dần dần hiện ra hình người, cuối cùng hóa thành bé gái cỡ bảy tám tuổi. Cô bé kia nhắm mắt, được quỷ vương ôm trong lòng, không cử động, dường như đã ngủ say.
Nhưng Hứa đại sư và Tề Tu Nhiên tốt xấu gì cũng là tu sĩ tu luyện nhiều năm, vừa nhìn đã nhận ra điều dị thường, linh thể kia không toàn vẹn, ba hồn bảy phách thiếu mất một hồn một phách, hai hồn sáu phách còn lại không biết tại sao, đang bài trừ lẫn nhau, không thể dung hợp. Cứ tiếp tục như vậy, không bao lâu, sẽ hồn phi phách tán.
Đây, lẽ nào là con gái quỷ vương?
“Đây là con gái ta.” Quỷ vương xác nhận suy đoán của họ: “Một năm trước, Na Na tỉnh dậy từ giấc ngủ say, con bé chỉ muốn ra ngoài chơi, lại bị các ngươi bao vây tấn công, trọng thương.”
“......” Nếu không phải đánh không lại, Tề Tu Nhiên thật sự muốn phun máu lên mặt đối phương.
Con gái ông thế kia mà gọi là chơi? Bắt đầu từ một năm trước, khắp nơi trên cả nước liên tục xảy ra chuyện trẻ con bị lấy tinh huyết, những đứa nhỏ bị lấy đi tinh huyết, cả đời yếu ớt nhiều bệnh. Mà con gái ông, sở dĩ lấy đi tinh huyết, chỉ vì muốn dùng máu luyện chế ra cơ thể cho cô ta nhập vào, cơ thể được luyện chế thành như vậy, cũng chỉ có thể nhập vào ba tháng. Sau đó cứ cách ba tháng, sẽ có một bé gái bảy tám tuổi phải đột tử. Đồng thời, ba mẹ đứa bé bị cô ta chọn trúng, cũng sẽ bị vạn phu trưởng dưới tay con gái ông nhập vào, ba tháng sau cũng sẽ đột tử.
Con gái ông ra ngoài chơi một tháng, lấy tinh huyết của mấy trăm đứa nhỏ, giết bốn bé gái và ba mẹ của bọn nhỏ, này cũng gọi là chơi à. Nếu không phải cách lấy tinh huyết của cô gái kia quá bá đạo, khiến hiệp hội không tìm ra hơi thở, sao hiệp hội có thể để cô ta chạy đến thành phố Hải, nửa năm trước hiệp hội bọn họ đã sớm vây bắt. Lúc đầu sau khi biết Vu Miểu Miểu giết chết cô bé kia, nếu không vì Vu Miểu Miểu chẳng phải người của hiệp hội, hiệp hội của họ đã tặng tiền thưởng lớn, cổ vũ khích lệ rồi.
“Sở dĩ ta không giết các ngươi, là muốn cho các ngươi cơ hội lấy công chuộc tội.” Quỷ vương nói xong, ánh mắt ngạo nghễ, nhìn hai người, dường như lời nói của ông ta là ân điển cực lớn, chờ hai người cảm tạ ân đức.
Lấy công chuộc tội?
Tề Tu Nhiên và Hứa đại sư nhìn nhau, trước không nói tội này có thành lập hay không, nhưng còn công lao là muốn họ làm gì?
“Mời quỷ vương nói rõ.” Tề Tu Nhiên căng da đầu hỏi.
“Gọi vu sư đến đây trước cho ta.” Quỷ vương ra lệnh.
“Ông muốn giết vu sư?” Tề Tu Nhiên theo bản năng hỏi, hỏi xong ông ta lập tức cảm thấy không đúng, nếu quỷ vương muốn giết vu sư, có thể trực tiếp đi làm, không cần đến hiệp hội trước.
“Bất kể ta có giết cô ta hay không, cô ta cũng không có sự lựa chọn.” Quỷ vương nói.
Người khác có lẽ không biết, nhưng vu sư, cô ấy thật sự có thể lựa chọn, Tề Tu Nhiên thầm nghĩ.
Thế nhưng dưới tình cảnh này, Tề Tu Nhiên cũng không có vốn liếng để bàn điều kiện, chỉ đành bảo Vu Miểu Miểu qua đây trước. Hơn nữa từ trong giọng điệu của quỷ vương, ông ta có thể nhìn ra, hình như quỷ vương không có ý giết Vu Miểu Miểu, huống hồ còn có mộng yểm ở đó.
Có lẽ sự việc sẽ không đi đến bước đường xấu nhất, vẫn còn cơ hội xoay chuyển.
“Được, tôi sẽ báo cho Vu Miểu Miểu.” Nói rồi, Tề Tu Nhiên lấy điện thoại mình ra, gọi vào số của vu sư.
Tuy Tề Tu Nhiên chưa từng tiếp xúc trực tiếp với Vu Miểu Miểu, nhưng vì cô là vị hôn thê của mộng yểm, không vui có thể mở Qủy môn bất kì lúc nào bất kể nơi đâu, Tề Tu Nhiên vẫn lưu số điện thoại của Vu Miểu Miểu.
“Tướng quân, đó là di động, là thiết bị liên lạc phát minh mấy chục năm gần đây, có thể nói chuyện từ xa.” Khi đối phương lấy điện thoại ra, Tề Lục nhỏ tiếng giải thích bên tai quỷ vương. Quỷ vương ngủ say mấy trăm năm, rất nhiều thứ khoa học kỹ thuật đều không biết.
“Tút ~ Tút ~” Điện thoại gọi đi, trong sự tập trung nín thở của mọi người, lúc đang chờ giọng nói Vu Miểu Miểu vang lên, trong điện thoại đột nhiên truyền đến tiếng nói máy móc: “Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi hiện đang bận, xin gọi lại sau.”
Bị cúp máy?!
Sắc mặt Tề Tu Nhiên có chút không tốt, nhưng vẫn bình tĩnh gọi lại lần nữa, lần này điện thoại chỉ vang một lúc, lại bị cúp máy lần nữa. Gọi tiếp, trực tiếp khóa máy.
“Đối phương có lẽ không muốn qua đây.” Tề Tu Nhiên tiếp tục giải thích tình hình hiện tại cho quỷ vương biết.
Quỷ vương nghe vậy, khí thế quanh người thay đổi.
“Đợi đã, có thể cô ấy không nhận số lạ. Hứa đại sư...” Tề Tu Nhiên cầu cứu nhìn về phía Hứa đại sư: “Bảo đệ tử của ông liên lạc đi.”
Lần này chuẩn bị chiến đấu với quỷ vương, Hứa đại sư không nói với Đông Vĩnh Nguyên, với linh lực mạnh hơn người bình thường chẳng được bao nhiêu của Đông Vĩnh Nguyên, qua đây cũng chẳng giúp được gì. Nhưng ông ta không ngờ, thời khắc mấu chốt, khúc xương gà này lại có ích hơn tất cả bọn họ.
Chỉ vì anh ta có thể khiến Vu Miểu Miểu nghe máy.
Bên này, trên đường Vu Miểu Miểu và Quý Lãng về nhà.
Sự căng thẳng khi sắp chiến đấu với quỷ vương bị đẩy lùi, Vu Miểu Miểu đột nhiên buồn ngủ.
“Buồn ngủ thì ngủ đi, có anh ở đây.” Quý Lãng nhàn nhạt nói.
“Vâng.” Vu Miểu Miểu mỉm cười đáp một tiếng, không vì quỷ vương ở thành phố Hải, mà cảm thấy sợ hãi. Vì bên cạnh cô, có sự tồn tại còn mạnh mẽ hơn quỷ vương. Hơn nữa, càng vào lúc này, cô càng phải nghỉ ngơi dưỡng sức, để bản thân duy trì trạng thái tốt nhất.
Chính vào lúc này, một âm thanh quen thuộc vang lên, là tiếng chuông điện thoại. Vu Miểu Miểu lấy điện thoại ra nhìn, phát hiện là số lạ mình không biết, không nghĩ nhiều tiện tay cúp máy.
Cô phiền nhất là khi sắp ngủ điện thoại lại vang lên.
Ngáp mấy cái, Vu Miểu Miểu dựa vào ghế chuẩn bị ngủ một lúc, chỉ là cô vừa nhắm mắt, điện thoại lại reng, Vu Miểu Miểu liếc nhìn, phát hiện là số điện thoại không được lưu tên, trực tiếp cúp máy, thuận tiện khóa máy.
Cứ như vậy coi như yên tĩnh được hai phút, sau đó, điện thoại Quý Lãng vang lên. Quý Lãng quét mắt nhìn số hiển thị, phát hiện là Đông Vĩnh Nguyên, anh cau mày, không chút lưu tình cúp máy.
“......” Đông Vĩnh Nguyên hết cách, chỉ đành gửi wechat.
Đông Vĩnh Nguyên: [ Ông chủ, xin anh bảo bà chủ nhận điện thoại, rất gấp. ]
Cùng lúc khi tin nhắn wechat đến, điện thoại lại vang lên lần nữa.
“Ai vậy anh?” Chỉ trong mấy phút điện thoại vang lên bốn lần, Vu Miểu Miểu cũng không ngủ nổi nữa.
“Đông Vĩnh Nguyên, nói có chuyện tìm em.” Quý Lãng truyền đạt.
“Tìm em?” Vu Miểu Miểu lấy điện thoại, nghe máy: “Đông Đông, anh tìm tôi à?”
Đầu kia điện thoại nhanh chóng nói gì đó, vẻ mặt Vu Miểu Miểu cũng từ từ trở nên nghiêm túc.
“Sao vậy?” Quý Lãng hỏi.
“Quỷ vương muốn gặp em.” Vu Miểu Miểu nói.
Quý Lãng đạp thắng, xe trực tiếp dừng lại giữa đường.
“Xem ra tối nay không ngủ được rồi, tướng công, chúng ta qua kia đi.” Vu Miểu Miểu gần như không do dự nhiều đã quyết định.
“Ừm.” Quý Lãng lại khởi động xe lần nữa, chạy về phía tổng bộ hiệp hội.
Từ khi nhiệt độ thành phố kế bên hạ xuống trong đêm, bông tuyết bay lượn, Tề Tu Nhiên đã làm xong việc chuẩn bị quỷ vương đến thành phố Hải, cho nên tối nay, tất cả thành viên hiệp hội không ai ngủ được, toàn bộ đều đợi lệnh ở địa điểm được chỉ định.
Nếu quỷ vương đi ngang qua là tốt nhất, bọn họ canh giữ vong linh trong phạm vi chức trách của mình, không để họ vì quỷ vương ngang qua mà biến thành oán linh. Nếu mục tiêu của quỷ vương là thành phố Hải, họ cũng có thể ứng phó ngay lập tức. Đương nhiên, trong lòng tất cả bọn họ, đều hi vọng lần này quỷ vương chỉ đi ngang qua, giống như ông ta đi qua các thành phố khác vậy. Nhưng thế sự như con mèo của Schrödinger [1], bạn càng sợ kết quả gì, kết quả đó sẽ đến đúng hạn.
[1]: Con mèo của Schrödinger là một thí nghiệm tưởng tượng, đôi khi được gọi là nghịch lý do nhà vật lý học người Ireland gốc Áo Erwin Schrödinger nghĩ ra vào năm 1935 khi tranh luận với Albert Einstein về cách hiểu Copenhagen trong cơ học lượng tử. Thí nghiệm đưa ra giả thuyết về một con mèo có thể vừa sống vừa chết, theo cách hiểu của vật lý là trạng thái chồng chất lượng tử. Hiện tượng này xảy ra khi đối tượng thí nghiệm được liên kết với sự kiện hạt hạ nguyên tử ngẫu nhiên có thể xảy ra hoặc không. (Nguồn: Wikipedia)
Hội trưởng hiệp hội Tề Tu Nhiên và trưởng lão Hứa đại sư, cùng các thành viên khác ở lại hiệp hội, nhìn quỷ khí nồng đậm như núi từ từ đến gần, trong đầu đột nhiên nhảy ra một câu: Hôm nay e là ngày chết của mình.
Tuy biết bản thân hôm nay tám phần phải chết, nhưng là hội trưởng hiệp hội, Tề Tu Nhiên vẫn khảng khái đứng ra, chờ quỷ khí đến gần. Theo lý mà nói, hiệp hội và lệ quỷ, chính là sự tồn tại như thiên địch. Nhìn thấy lệ quỷ bình thường, nhất định phải siêu độ. Nhìn thấy quỷ tướng, hỏi kẻ đó một tiếng có muốn đến địa phủ không, không đi sẽ giết sau. Nhưng nhìn thấy quỷ vương...chỉ có thể đàm phán.
Mẹ nó chứ, đánh không lại mà.
Tốc độ di chuyển của quỷ khí cực nhanh, chớp mắt đã đến trước mặt, nơi quỷ khí đi qua, tốc độ tuyết rơi đột nhiên tăng nhanh, không bao lâu dưới đất đã tích một tầng tuyết đọng dày.
“Quỷ vương...” Tề Tu Nhiên vừa thốt ra hai chữ quỷ vương, một luồng hơi thở cực kì âm u liền phả vào mặt, may mà ông ta đã chuẩn bị từ sớm, linh lực ngưng tụ trên người, lại bị va chạm cho lui ra mười mấy mét, trực tiếp đập lên vách tường trong sảnh lớn.
“Hội trưởng.” Những người khác kinh hãi lên tiếng, nhưng họ còn chưa kịp phản ứng, một luồng uy áp vô hình từ trên không rơi xuống, chấn động khiến họ hộc máu, nằm rạp dưới đất. Chỉ có tu vi cao thâm như Hứa trưởng lão mới miễn cưỡng nửa quỳ, nhìn về phía cửa người đàn ông đang bước ra khỏi quỷ khí.
Người đó mặc áo giáp, trên gương mặt có một vết sẹo dữ tợn từ giữa chân mày kéo dài đến bên cổ, khiến người ta thấy mà sợ hãi, mày rậm, mắt hổ, sát ý cả người còn lạnh lẽo hơn tầng tuyết đọng bên ngoài. Phía sau ông ta, là quỷ khí như núi, bên trong dường như có ngàn vạn quỷ binh bày trận, người này khi còn sống nhất định là tướng quân đã trải qua nhiều cuộc chiến.
Chẳng trách, nếu không phải chết trong thời kì chiến loạn, đi đâu để tìm nhiều oán hồn lệ quỷ để nuốt chửng, hóa thành quỷ vương như vậy.
“Chính là đám kiến hôi các người, làm hại con gái ta.” Quỷ vương lên tiếng như chuông ngân, vang vọng khắp đại sảnh hiệp hội, chấn động khiến lòng người run rẩy.
Con gái? Hứa đại sư sửng sốt, sau đó dường như đoán ra được gì xác nhận hỏi: “Con gái của ông, là quỷ tướng xuất hiện ở thành phố Hải một tháng trước?”
“Đúng vậy.” Quỷ vương nhìn về phía Hứa đại sư.
Quỷ tướng kia vậy mà vẫn còn một người ba?!
Sau khi cô gái kia xuất hiện ở thành phố Hải liền trực tiếp xông về phía Vu Miểu Miểu, cho nên người của hiệp hội chưa từng đánh chính diện với cô ta, càng không thể biết được cô ta còn một người ba.
“Cô ta không phải do chúng ta giết.” Một thành viên hiệp hội nằm cách người Hứa đại sư không xa, gian nan lên tiếng. Anh ta là một trong ba người khi trước theo Vu Miểu Miểu đến biệt thự Ly Sơn.
“Nhưng các ngươi từng bao vây con bé, Na Na bị thương ở thành phố Hải, tất cả tu sĩ ở thành phố Hải, một người cũng không thoát khỏi quan hệ.” Quỷ vương cười dữ tợn, giọng điệu kia, tựa như tuyên phán.
Bị thương?
“Cô ta chưa chết?” Hứa đại sư sợ hãi nói.
Lẽ nào Vu Miểu Miểu không giết chết quỷ tướng, chỉ để cô ta bỏ chạy? Nhưng rõ ràng Đông Vĩnh Nguyên nói, ấn quỷ của cô gái kia đã bị tước đoạt, quỷ tướng không còn ấn quỷ thần hồn sẽ tan biến, sao có thể sống được.
“Nếu Na Na chết, ngươi tưởng các ngươi còn có thể sống sót nói chuyện với ta à.” Ánh mắt phẫn nộ của quỷ vương quét qua cả đại sảnh: “Ta nhất định sẽ khiến người trong thiên hạ phải chôn cùng con bé.”
“Tướng quân, nơi này không thấy Vu Miểu Miểu.” Lúc này, một bóng quỷ ăn mặc như thị vệ từ trong nội bộ hiệp hội bay ra. Nếu quỷ công tử còn ở đây, nhất định có thể nhận ra, con quỷ này chính là thị vệ Tề Lục khi trước theo hầu cạnh cô gái kia.
Bọn chúng đến tìm Vu Miểu Miểu báo thù?
Lúc này Hứa đại sư không biết nên vui hay nên buồn, vui là vì nghe ý của quỷ vương, cô gái kia chưa chết, người trong thiên hạ không cần chôn cùng. Buồn là, nếu Vu Miểu Miểu xảy ra chuyện, nói không chừng mộng yểm sẽ phát điên. Chờ đã, không đúng, chuyện này làm gì có vui với buồn, mẹ nó đây chỉ là lựa chọn chết trong tay ai thôi.
“Rắc.”
Theo tiếng vang nứt gạch, cuối cùng Tề Tu Nhiên cũng đã bò ra khỏi tường, cả người đầy máu, nhưng vẫn gian nan đứng lên, từng bước đi về phía trung tâm đại sảnh, đứng bên cạnh Hứa đại sư. Hứa đại sư cũng dịu lại đôi chút, vịn ghế đứng dậy, cùng đứng kề vai với Tề Tu Nhiên.
“Quỷ vương đến đây chuyến này, cố ý áp chế sức mạnh của mình, nhất định cũng không nỡ khiến sinh linh đồ thán. Nếu đã như vậy, chi bằng nói mục đích chuyến này của ông đi.” Tề Tu Nhiên gian nan nói.
Quả thật, quỷ vương không nên sinh ra trên đời, nhưng khi ông ta đã tồn tại, khi ông ta đã mạnh đến một mức độ nhất định, khi muốn hủy diệt ông ta cần phải trả cái giá không thể gánh nổi, cho dù có ghét ông ta đi nữa, cũng không thể không khuất phục. Cá chết rách lưới, đó là bước cuối cùng.
“Ngươi cũng coi như có chút đầu óc.” Quỷ vương liếc Tề Tu Nhiên.
Tề Tu Nhiên mỉm cười chua chát, đối mặt quỷ vương, đừng nói đối phương khen ông ta có đầu óc, cho dù mắng ông ta não tàn, ông ta cũng không thể làm gì được.
Quỷ vương nhấc tay ấn vào lồng ngực mình, sau đó một vật thể lấp lánh ánh sáng vàng kim hiện ra từ lồng ngực quỷ vương, thứ đó chỉ mới lộ ra một góc, một luồng hơi thở cực kì khủng khiếp tản ra từ bên trong, khiến hai người miễn cưỡng đứng thẳng, không khỏi hơi khuỵu xuống.
Đó là...ấn vương!
Khi lệ quỷ thăng lên quỷ tướng, sẽ kêu gọi âm khí giữa trời đất tập trung lên người mình, ngưng tụ ấn quỷ thuộc về chính mình. Mà khi hóa thành quỷ vương, ấn quỷ sẽ thăng cấp lần hai, biến thành ấn vương. Nơi ấn vương đến, có thể ra lệnh vong hồn khắp thiên hạ.
Quỷ vương không lấy hết ấn vương ra ngoài, chỉ lộ ra một góc cỡ ngón cái, sau đó thông qua góc đó, rút ra luồng linh thể từ bên trong. Sau khi linh thể rời khỏi ấn vương, dần dần hiện ra hình người, cuối cùng hóa thành bé gái cỡ bảy tám tuổi. Cô bé kia nhắm mắt, được quỷ vương ôm trong lòng, không cử động, dường như đã ngủ say.
Nhưng Hứa đại sư và Tề Tu Nhiên tốt xấu gì cũng là tu sĩ tu luyện nhiều năm, vừa nhìn đã nhận ra điều dị thường, linh thể kia không toàn vẹn, ba hồn bảy phách thiếu mất một hồn một phách, hai hồn sáu phách còn lại không biết tại sao, đang bài trừ lẫn nhau, không thể dung hợp. Cứ tiếp tục như vậy, không bao lâu, sẽ hồn phi phách tán.
Đây, lẽ nào là con gái quỷ vương?
“Đây là con gái ta.” Quỷ vương xác nhận suy đoán của họ: “Một năm trước, Na Na tỉnh dậy từ giấc ngủ say, con bé chỉ muốn ra ngoài chơi, lại bị các ngươi bao vây tấn công, trọng thương.”
“......” Nếu không phải đánh không lại, Tề Tu Nhiên thật sự muốn phun máu lên mặt đối phương.
Con gái ông thế kia mà gọi là chơi? Bắt đầu từ một năm trước, khắp nơi trên cả nước liên tục xảy ra chuyện trẻ con bị lấy tinh huyết, những đứa nhỏ bị lấy đi tinh huyết, cả đời yếu ớt nhiều bệnh. Mà con gái ông, sở dĩ lấy đi tinh huyết, chỉ vì muốn dùng máu luyện chế ra cơ thể cho cô ta nhập vào, cơ thể được luyện chế thành như vậy, cũng chỉ có thể nhập vào ba tháng. Sau đó cứ cách ba tháng, sẽ có một bé gái bảy tám tuổi phải đột tử. Đồng thời, ba mẹ đứa bé bị cô ta chọn trúng, cũng sẽ bị vạn phu trưởng dưới tay con gái ông nhập vào, ba tháng sau cũng sẽ đột tử.
Con gái ông ra ngoài chơi một tháng, lấy tinh huyết của mấy trăm đứa nhỏ, giết bốn bé gái và ba mẹ của bọn nhỏ, này cũng gọi là chơi à. Nếu không phải cách lấy tinh huyết của cô gái kia quá bá đạo, khiến hiệp hội không tìm ra hơi thở, sao hiệp hội có thể để cô ta chạy đến thành phố Hải, nửa năm trước hiệp hội bọn họ đã sớm vây bắt. Lúc đầu sau khi biết Vu Miểu Miểu giết chết cô bé kia, nếu không vì Vu Miểu Miểu chẳng phải người của hiệp hội, hiệp hội của họ đã tặng tiền thưởng lớn, cổ vũ khích lệ rồi.
“Sở dĩ ta không giết các ngươi, là muốn cho các ngươi cơ hội lấy công chuộc tội.” Quỷ vương nói xong, ánh mắt ngạo nghễ, nhìn hai người, dường như lời nói của ông ta là ân điển cực lớn, chờ hai người cảm tạ ân đức.
Lấy công chuộc tội?
Tề Tu Nhiên và Hứa đại sư nhìn nhau, trước không nói tội này có thành lập hay không, nhưng còn công lao là muốn họ làm gì?
“Mời quỷ vương nói rõ.” Tề Tu Nhiên căng da đầu hỏi.
“Gọi vu sư đến đây trước cho ta.” Quỷ vương ra lệnh.
“Ông muốn giết vu sư?” Tề Tu Nhiên theo bản năng hỏi, hỏi xong ông ta lập tức cảm thấy không đúng, nếu quỷ vương muốn giết vu sư, có thể trực tiếp đi làm, không cần đến hiệp hội trước.
“Bất kể ta có giết cô ta hay không, cô ta cũng không có sự lựa chọn.” Quỷ vương nói.
Người khác có lẽ không biết, nhưng vu sư, cô ấy thật sự có thể lựa chọn, Tề Tu Nhiên thầm nghĩ.
Thế nhưng dưới tình cảnh này, Tề Tu Nhiên cũng không có vốn liếng để bàn điều kiện, chỉ đành bảo Vu Miểu Miểu qua đây trước. Hơn nữa từ trong giọng điệu của quỷ vương, ông ta có thể nhìn ra, hình như quỷ vương không có ý giết Vu Miểu Miểu, huống hồ còn có mộng yểm ở đó.
Có lẽ sự việc sẽ không đi đến bước đường xấu nhất, vẫn còn cơ hội xoay chuyển.
“Được, tôi sẽ báo cho Vu Miểu Miểu.” Nói rồi, Tề Tu Nhiên lấy điện thoại mình ra, gọi vào số của vu sư.
Tuy Tề Tu Nhiên chưa từng tiếp xúc trực tiếp với Vu Miểu Miểu, nhưng vì cô là vị hôn thê của mộng yểm, không vui có thể mở Qủy môn bất kì lúc nào bất kể nơi đâu, Tề Tu Nhiên vẫn lưu số điện thoại của Vu Miểu Miểu.
“Tướng quân, đó là di động, là thiết bị liên lạc phát minh mấy chục năm gần đây, có thể nói chuyện từ xa.” Khi đối phương lấy điện thoại ra, Tề Lục nhỏ tiếng giải thích bên tai quỷ vương. Quỷ vương ngủ say mấy trăm năm, rất nhiều thứ khoa học kỹ thuật đều không biết.
“Tút ~ Tút ~” Điện thoại gọi đi, trong sự tập trung nín thở của mọi người, lúc đang chờ giọng nói Vu Miểu Miểu vang lên, trong điện thoại đột nhiên truyền đến tiếng nói máy móc: “Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi hiện đang bận, xin gọi lại sau.”
Bị cúp máy?!
Sắc mặt Tề Tu Nhiên có chút không tốt, nhưng vẫn bình tĩnh gọi lại lần nữa, lần này điện thoại chỉ vang một lúc, lại bị cúp máy lần nữa. Gọi tiếp, trực tiếp khóa máy.
“Đối phương có lẽ không muốn qua đây.” Tề Tu Nhiên tiếp tục giải thích tình hình hiện tại cho quỷ vương biết.
Quỷ vương nghe vậy, khí thế quanh người thay đổi.
“Đợi đã, có thể cô ấy không nhận số lạ. Hứa đại sư...” Tề Tu Nhiên cầu cứu nhìn về phía Hứa đại sư: “Bảo đệ tử của ông liên lạc đi.”
Lần này chuẩn bị chiến đấu với quỷ vương, Hứa đại sư không nói với Đông Vĩnh Nguyên, với linh lực mạnh hơn người bình thường chẳng được bao nhiêu của Đông Vĩnh Nguyên, qua đây cũng chẳng giúp được gì. Nhưng ông ta không ngờ, thời khắc mấu chốt, khúc xương gà này lại có ích hơn tất cả bọn họ.
Chỉ vì anh ta có thể khiến Vu Miểu Miểu nghe máy.
Bên này, trên đường Vu Miểu Miểu và Quý Lãng về nhà.
Sự căng thẳng khi sắp chiến đấu với quỷ vương bị đẩy lùi, Vu Miểu Miểu đột nhiên buồn ngủ.
“Buồn ngủ thì ngủ đi, có anh ở đây.” Quý Lãng nhàn nhạt nói.
“Vâng.” Vu Miểu Miểu mỉm cười đáp một tiếng, không vì quỷ vương ở thành phố Hải, mà cảm thấy sợ hãi. Vì bên cạnh cô, có sự tồn tại còn mạnh mẽ hơn quỷ vương. Hơn nữa, càng vào lúc này, cô càng phải nghỉ ngơi dưỡng sức, để bản thân duy trì trạng thái tốt nhất.
Chính vào lúc này, một âm thanh quen thuộc vang lên, là tiếng chuông điện thoại. Vu Miểu Miểu lấy điện thoại ra nhìn, phát hiện là số lạ mình không biết, không nghĩ nhiều tiện tay cúp máy.
Cô phiền nhất là khi sắp ngủ điện thoại lại vang lên.
Ngáp mấy cái, Vu Miểu Miểu dựa vào ghế chuẩn bị ngủ một lúc, chỉ là cô vừa nhắm mắt, điện thoại lại reng, Vu Miểu Miểu liếc nhìn, phát hiện là số điện thoại không được lưu tên, trực tiếp cúp máy, thuận tiện khóa máy.
Cứ như vậy coi như yên tĩnh được hai phút, sau đó, điện thoại Quý Lãng vang lên. Quý Lãng quét mắt nhìn số hiển thị, phát hiện là Đông Vĩnh Nguyên, anh cau mày, không chút lưu tình cúp máy.
“......” Đông Vĩnh Nguyên hết cách, chỉ đành gửi wechat.
Đông Vĩnh Nguyên: [ Ông chủ, xin anh bảo bà chủ nhận điện thoại, rất gấp. ]
Cùng lúc khi tin nhắn wechat đến, điện thoại lại vang lên lần nữa.
“Ai vậy anh?” Chỉ trong mấy phút điện thoại vang lên bốn lần, Vu Miểu Miểu cũng không ngủ nổi nữa.
“Đông Vĩnh Nguyên, nói có chuyện tìm em.” Quý Lãng truyền đạt.
“Tìm em?” Vu Miểu Miểu lấy điện thoại, nghe máy: “Đông Đông, anh tìm tôi à?”
Đầu kia điện thoại nhanh chóng nói gì đó, vẻ mặt Vu Miểu Miểu cũng từ từ trở nên nghiêm túc.
“Sao vậy?” Quý Lãng hỏi.
“Quỷ vương muốn gặp em.” Vu Miểu Miểu nói.
Quý Lãng đạp thắng, xe trực tiếp dừng lại giữa đường.
“Xem ra tối nay không ngủ được rồi, tướng công, chúng ta qua kia đi.” Vu Miểu Miểu gần như không do dự nhiều đã quyết định.
“Ừm.” Quý Lãng lại khởi động xe lần nữa, chạy về phía tổng bộ hiệp hội.
Tác giả :
Bạo Táo Đích Bàng Giải