Vũ Cực Đỉnh Phong
Chương 165: Con bài chưa lật của La Tam (2)
Khe rãnh này trong nháy mắt kéo ra, từng vết rạn nhất thời xuất hiện, lan tràn tới trên tường đình viện. Chỉ nghe được vài tiếng “Ca ca” giòn hưởng, tường đình viện trắng noãn nhất thời nứt ra như mạng nhện, bụi bặm thổi tung.
Còn thân hình La Dật dưới tác dụng của cỗ phản lực cực mạnh đã bay thẳng tới trên tường viện.
Đạo đao khí màu vàng thứ hai nối tiếp bay tới.
Đạo đao khí màu vàng thứ hai này công tới càng hung hăng hơn so với đạo đao khí màu vàng thứ nhất, kim mang đại phóng, phảng phất như ánh dương quang xuyên qua vạn trượng, khiến con mắt nhìn vào cũng thấy chói vô cùng. Đao ý sắc bén bá đạo, hỗn hợp với lực lượng cuộn trào mãnh liệt, một lần nữa ập về phía La Dật.
Mắt thấy La Dật lập tức sẽ bị đạo đao khí màu vàng này trảm trúng, nhưng lúc này thân hình La Dật đã bay đến lên trên tường viện.
Ánh mắt La Dật vẫn bình tĩnh như cũ, dưới chân điểm nhẹ, một lần nữa khởi động Lưu Quang thân pháp. Thân hình La Dật nhất thời hóa thành một đạo bóng đen, nổ bắn nghiêng qua một bên.
Chỉ là, lực lượng đao khí màu vàng quá lớn, dù La Dật đã vọt qua một bên, nhưng vẫn bị dư ba hung hăng đánh trúng, một lần nữa phun ra một ngụm máu tươi.
Đao đao khí màu vàng thứ hai hung hăng trảm xuống trên tường viện, trong tiếng ầm vang, tường viện sụp đổ.
- Tránh được sao?
Con mắt La Tam hầu như trừng rớt ra ngoài, hắn không nghĩ tới, đao ý của đạo đao khí màu vàng thứ nhất cư nhiên không tạo được bao nhiêu thương cho đối phương? Vẫn có thể cho đối phương tránh né trước khi đạo đao khí thứ hai ập tới.
Nhưng mà, không có nhiều thời gian cho hắn kinh hãi và suy nghĩ, thân hình La Dật đã tiếp tục baty vụt về phía hắn.
Tới lúc này, trong mắt La Tam mới lộ ra thần sắc hoảng loạn. La Tam kinh hãi tới cực điểm, một lần nữa giơ tay ném mạnh ra, sau đó cố gắng không nhìn lên đạo đao khí màu vàng thứ ba này. Hắn không buồn nhìn hiệu quả lần này ra sao, cũng chẳng buồn ngoái đầu, lập tức cuống cuồng chạy trốn ra ngoài.
- Vì sao tiểu phế vật này có thể lợi hại như vậy?
Trong lòng La Tam điên cuồng rít gào.
- Đây là đao phách ấn do hắn tự mình chế tác a! Trong đó có phong ấn ba đạo ý niệm đao khí do hắn toàn lực xuất thủ, tiểu phế vật này cư nhiên có thể tránh thoát?
- Không phải hắn chỉ có thực lực tầng năm trung kỳ sao? Thế nào mà mới một năm không gặp, đã biến thành lợi hại như vậy rồi?
- Hỗn đản, hỗn đản!
Thân hình La Tam hóa thành một đạo bóng đen, đầu cũng không quay lại, nhanh chóng trốn về phía sau sân viện.
- Hắn từng nói, chỉ cần đối phương qua được hai đạo đao khí liền không cần quản nữa, lập tức chém ra đạo đao khí thứ ba rồi chạy đi luôn.
La Tam thở hổn hển, khuôn mặt trắng nhợt như tuyết. Trên mặt vẫn còn ngưng kết một tầng băng mỏng. Lập tức, trên khuôn mặt hiện ra bộ nhăn nhó dữ tợn đến cực điểm.
- Tiểu súc sinh, mặc kệ ngươi mạnh thế nào, đối mặt với hắn, ngươi vẫn như cũ, chỉ có một con đường chết.
Oanh!
Ngay khi trong lòng La Tam đang điên cuồng, một tiếng sấm sét cũng đột nhiên nổ vang lên ở phía sau hắn. Chưa kịp hồi tỉnh tinh thần xem đạo sấm sét này xuất hiện là sao, dưới hai chân La Tam đột nhiên cảm giác được một trận thanh lương.
La Tam sửng sốt, thoáng nghi hoặc cúi đầu. Chợt, trong mắt hắn đột nhiên xuất hiện vẻ ngây dại.
Chỉ thấy từ dưới bắp chân hắn trở xuống đã không còn nữa?
Đông!
Thế lao đi của La Tam quá mạnh mẽ, mất đi cẳng chân nhưng thân hình hắn vẫn tiếp tục lao về phía trước bốn năm thước, lúc này mới hung hăng ngã lăn quay trên mặt đất.
Thân ảnh La Dật xuất hiện tại ngay phía sau hắn.
La Dật xuất đao quá nhanh rồi, mãi cho đến tận lúc này, La Tam còn chưa cảm giác được đau đớn. Hắn thậm chí đã quên việc mình ngã xấp xuống mặt đất, lật vạt áo, vẫn ngây ngốc nhìn về phía dưới chân mình.
Một lát sau.
- A!
Một tiếng kêu thảm thiết nhất thời vang lên từ trong miệng La Tam, chói tai vô cùng.
Mãi cho đến lúc này, từ chỗ chân bị chặt đứt mới chảy ra máu tươi.
- Tiểu bại hoại! Tiểu tạp chủng! A! Tiểu tạp chủng nhà ngươi!
Mất đi hai chân khiến La Tam hoàn toàn mất đi lý trí, hai mắt hắn đỏ bừng, miệng điên cuồng chửi rủa! Đau đớn thấu tim từ chỗ vết thương trên đùi kích thích tới đại não của hắn, hầu như khiến hắn choáng váng.
Trên mặt La Dật vẫn không có chút biến hóa, hiện tại La Tam đã hoàn toàn mất đi năng lực chống trả.
Hắn lẳng lặng nhìn La Tam đang điên cuồng, sau đó ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía phương hướng La Tam muốn chạy trốn tới. Sau một khắc, hai tay La Dật như điện, mở rộng ra.
Nhưng đúng lúc này, một thanh âm như tiếng chấn lôi cũng đột nhiên nổ vang từ xa xa!
Một tiếng quát cực lớn chợt vang lên, tựa như một đạo sấm sét từ xa mà gần, cuồn cuộn vang đến! Ngay sau đó, một cỗ chân khí sắc bén, cuồng phách tuôn tới, kim mang cuồn cuộn như thực chất, trong nháy mắt muốn đụng vào thân thể La Dật.
Nhưng trên khuôn mặt La Dật không có nửa phần biến hóa, phảng phất như không có thấy cỗ chân khí cuồn cuộn màu vàng kia bạo phát. Ánh mắt lạnh lẽo, tốc độ trong tay càng không có nửa phần chậm lại, thậm chí càng nhanh hơn mấy phần.
Nguyên bản, La Tam vừa nghe được thanh âm như tiếng sét kia, khuôn mặt liền lộ ra vẻ vui mừng như điên. Vội vã quay đầu lại, đã thấy tay phải La Dật tới ngay trước mắt hắn.
- A!
Tiếng kêu thảm thiết têm tâm phế liệt, nhất thời bạo phát ra từ trong miệng La Tam. Đau đớn khôn cùng khiến đại não hắn tối sầm, hầu như choáng váng.
Oanh!
Hầu như cùng lúc với tiếng kêu thảm thiết của La Tam, một đạo sấm sét nổ tung bên tai hắn. Cũng gần như trong nháy mắt khi có tiếng sét nổ vang, đạo chân khí màu vàng bá đạo cuồn cuộn kia cũng đột nhiên lược qua đỉnh đầu La Tam.
Oanh! Một tiếng nổ vang.
Một đạo thân ảnh mang theo một cỗ khí tức hồn hậu bá đạo, ngay sau khi kim mang hiện lên đã trống rỗng xuất hiện ở ngay bên người La Tam.
Thân hình lực lưỡng, tướng mạo uy nghiêm, toàn thân mặc cẩm bào màu vàng, trên người tràn ngập một cỗ khí tức bá đạo, phóng túng cực điểm.
Chính là người được xác định là gia chủ kế nhiệm La gia, tại trong La gia nắm quyền thế ngợ trời, ngay chính gia chủ La Hùng cũng không nguyện đơn giản đắc tội, hắn chính là La Thiên Phách! Đôi mắt La Thiên Phách hiện lên một tia tàn khốc, lập tức quay đầu nhìn xuống trên mặt đất, nhìn vào thân thể La Tam đang giãy dụa, kêu gào thảm thiết không thôi. Tại sâu trong đôi mắt, một cỗ nổi giận thâm trầm tới cực điểm cũng chậm rãi bắt đầu khởi động.
Hai hốc mắt tối om chảy đầy máu tươi bất ngờ thay thế đôi đồng mâu tràn ngập oán độc và điên cuồng trước đó của La Tam.
Thân hình La Dật xuất hiện tại chỗ các đó hơn mấy chục thước.
Biểu tình hắn vẫn đạm mạc như cũ, không hề có chút biến hóa. Cánh tay phải bị máu tươi nhiễm hồng. Lập tức, tiện tay vất đi con ngươi dính đầy máu tươi qua bên cạnh, sau đó hạ xuống trên mặt đất.
Con ngươi La Thiên Phách chợt co rút lại.
Còn thân hình La Dật dưới tác dụng của cỗ phản lực cực mạnh đã bay thẳng tới trên tường viện.
Đạo đao khí màu vàng thứ hai nối tiếp bay tới.
Đạo đao khí màu vàng thứ hai này công tới càng hung hăng hơn so với đạo đao khí màu vàng thứ nhất, kim mang đại phóng, phảng phất như ánh dương quang xuyên qua vạn trượng, khiến con mắt nhìn vào cũng thấy chói vô cùng. Đao ý sắc bén bá đạo, hỗn hợp với lực lượng cuộn trào mãnh liệt, một lần nữa ập về phía La Dật.
Mắt thấy La Dật lập tức sẽ bị đạo đao khí màu vàng này trảm trúng, nhưng lúc này thân hình La Dật đã bay đến lên trên tường viện.
Ánh mắt La Dật vẫn bình tĩnh như cũ, dưới chân điểm nhẹ, một lần nữa khởi động Lưu Quang thân pháp. Thân hình La Dật nhất thời hóa thành một đạo bóng đen, nổ bắn nghiêng qua một bên.
Chỉ là, lực lượng đao khí màu vàng quá lớn, dù La Dật đã vọt qua một bên, nhưng vẫn bị dư ba hung hăng đánh trúng, một lần nữa phun ra một ngụm máu tươi.
Đao đao khí màu vàng thứ hai hung hăng trảm xuống trên tường viện, trong tiếng ầm vang, tường viện sụp đổ.
- Tránh được sao?
Con mắt La Tam hầu như trừng rớt ra ngoài, hắn không nghĩ tới, đao ý của đạo đao khí màu vàng thứ nhất cư nhiên không tạo được bao nhiêu thương cho đối phương? Vẫn có thể cho đối phương tránh né trước khi đạo đao khí thứ hai ập tới.
Nhưng mà, không có nhiều thời gian cho hắn kinh hãi và suy nghĩ, thân hình La Dật đã tiếp tục baty vụt về phía hắn.
Tới lúc này, trong mắt La Tam mới lộ ra thần sắc hoảng loạn. La Tam kinh hãi tới cực điểm, một lần nữa giơ tay ném mạnh ra, sau đó cố gắng không nhìn lên đạo đao khí màu vàng thứ ba này. Hắn không buồn nhìn hiệu quả lần này ra sao, cũng chẳng buồn ngoái đầu, lập tức cuống cuồng chạy trốn ra ngoài.
- Vì sao tiểu phế vật này có thể lợi hại như vậy?
Trong lòng La Tam điên cuồng rít gào.
- Đây là đao phách ấn do hắn tự mình chế tác a! Trong đó có phong ấn ba đạo ý niệm đao khí do hắn toàn lực xuất thủ, tiểu phế vật này cư nhiên có thể tránh thoát?
- Không phải hắn chỉ có thực lực tầng năm trung kỳ sao? Thế nào mà mới một năm không gặp, đã biến thành lợi hại như vậy rồi?
- Hỗn đản, hỗn đản!
Thân hình La Tam hóa thành một đạo bóng đen, đầu cũng không quay lại, nhanh chóng trốn về phía sau sân viện.
- Hắn từng nói, chỉ cần đối phương qua được hai đạo đao khí liền không cần quản nữa, lập tức chém ra đạo đao khí thứ ba rồi chạy đi luôn.
La Tam thở hổn hển, khuôn mặt trắng nhợt như tuyết. Trên mặt vẫn còn ngưng kết một tầng băng mỏng. Lập tức, trên khuôn mặt hiện ra bộ nhăn nhó dữ tợn đến cực điểm.
- Tiểu súc sinh, mặc kệ ngươi mạnh thế nào, đối mặt với hắn, ngươi vẫn như cũ, chỉ có một con đường chết.
Oanh!
Ngay khi trong lòng La Tam đang điên cuồng, một tiếng sấm sét cũng đột nhiên nổ vang lên ở phía sau hắn. Chưa kịp hồi tỉnh tinh thần xem đạo sấm sét này xuất hiện là sao, dưới hai chân La Tam đột nhiên cảm giác được một trận thanh lương.
La Tam sửng sốt, thoáng nghi hoặc cúi đầu. Chợt, trong mắt hắn đột nhiên xuất hiện vẻ ngây dại.
Chỉ thấy từ dưới bắp chân hắn trở xuống đã không còn nữa?
Đông!
Thế lao đi của La Tam quá mạnh mẽ, mất đi cẳng chân nhưng thân hình hắn vẫn tiếp tục lao về phía trước bốn năm thước, lúc này mới hung hăng ngã lăn quay trên mặt đất.
Thân ảnh La Dật xuất hiện tại ngay phía sau hắn.
La Dật xuất đao quá nhanh rồi, mãi cho đến tận lúc này, La Tam còn chưa cảm giác được đau đớn. Hắn thậm chí đã quên việc mình ngã xấp xuống mặt đất, lật vạt áo, vẫn ngây ngốc nhìn về phía dưới chân mình.
Một lát sau.
- A!
Một tiếng kêu thảm thiết nhất thời vang lên từ trong miệng La Tam, chói tai vô cùng.
Mãi cho đến lúc này, từ chỗ chân bị chặt đứt mới chảy ra máu tươi.
- Tiểu bại hoại! Tiểu tạp chủng! A! Tiểu tạp chủng nhà ngươi!
Mất đi hai chân khiến La Tam hoàn toàn mất đi lý trí, hai mắt hắn đỏ bừng, miệng điên cuồng chửi rủa! Đau đớn thấu tim từ chỗ vết thương trên đùi kích thích tới đại não của hắn, hầu như khiến hắn choáng váng.
Trên mặt La Dật vẫn không có chút biến hóa, hiện tại La Tam đã hoàn toàn mất đi năng lực chống trả.
Hắn lẳng lặng nhìn La Tam đang điên cuồng, sau đó ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía phương hướng La Tam muốn chạy trốn tới. Sau một khắc, hai tay La Dật như điện, mở rộng ra.
Nhưng đúng lúc này, một thanh âm như tiếng chấn lôi cũng đột nhiên nổ vang từ xa xa!
Một tiếng quát cực lớn chợt vang lên, tựa như một đạo sấm sét từ xa mà gần, cuồn cuộn vang đến! Ngay sau đó, một cỗ chân khí sắc bén, cuồng phách tuôn tới, kim mang cuồn cuộn như thực chất, trong nháy mắt muốn đụng vào thân thể La Dật.
Nhưng trên khuôn mặt La Dật không có nửa phần biến hóa, phảng phất như không có thấy cỗ chân khí cuồn cuộn màu vàng kia bạo phát. Ánh mắt lạnh lẽo, tốc độ trong tay càng không có nửa phần chậm lại, thậm chí càng nhanh hơn mấy phần.
Nguyên bản, La Tam vừa nghe được thanh âm như tiếng sét kia, khuôn mặt liền lộ ra vẻ vui mừng như điên. Vội vã quay đầu lại, đã thấy tay phải La Dật tới ngay trước mắt hắn.
- A!
Tiếng kêu thảm thiết têm tâm phế liệt, nhất thời bạo phát ra từ trong miệng La Tam. Đau đớn khôn cùng khiến đại não hắn tối sầm, hầu như choáng váng.
Oanh!
Hầu như cùng lúc với tiếng kêu thảm thiết của La Tam, một đạo sấm sét nổ tung bên tai hắn. Cũng gần như trong nháy mắt khi có tiếng sét nổ vang, đạo chân khí màu vàng bá đạo cuồn cuộn kia cũng đột nhiên lược qua đỉnh đầu La Tam.
Oanh! Một tiếng nổ vang.
Một đạo thân ảnh mang theo một cỗ khí tức hồn hậu bá đạo, ngay sau khi kim mang hiện lên đã trống rỗng xuất hiện ở ngay bên người La Tam.
Thân hình lực lưỡng, tướng mạo uy nghiêm, toàn thân mặc cẩm bào màu vàng, trên người tràn ngập một cỗ khí tức bá đạo, phóng túng cực điểm.
Chính là người được xác định là gia chủ kế nhiệm La gia, tại trong La gia nắm quyền thế ngợ trời, ngay chính gia chủ La Hùng cũng không nguyện đơn giản đắc tội, hắn chính là La Thiên Phách! Đôi mắt La Thiên Phách hiện lên một tia tàn khốc, lập tức quay đầu nhìn xuống trên mặt đất, nhìn vào thân thể La Tam đang giãy dụa, kêu gào thảm thiết không thôi. Tại sâu trong đôi mắt, một cỗ nổi giận thâm trầm tới cực điểm cũng chậm rãi bắt đầu khởi động.
Hai hốc mắt tối om chảy đầy máu tươi bất ngờ thay thế đôi đồng mâu tràn ngập oán độc và điên cuồng trước đó của La Tam.
Thân hình La Dật xuất hiện tại chỗ các đó hơn mấy chục thước.
Biểu tình hắn vẫn đạm mạc như cũ, không hề có chút biến hóa. Cánh tay phải bị máu tươi nhiễm hồng. Lập tức, tiện tay vất đi con ngươi dính đầy máu tươi qua bên cạnh, sau đó hạ xuống trên mặt đất.
Con ngươi La Thiên Phách chợt co rút lại.
Tác giả :
Vũ Thần Vũ