Vụ Bí Ẩn: Con Ma Trong Tấm Gương
Chương 12: Jeff đâu?
Chưa đầy 3 giờ, taxi cho 3 thám tử xuống ngay nhà bà Darnleỵ Bà đang đi tới đi lui trong phòng khách rộng lớn. May ngồi thu mình trong ghế bành táy máy mớ tóc liên tục. Động tác của cô bé được nhân lên bất tận trong những tấm gương treo trong phòng.
- Thưa bà Darnley! - Hannibal kêu - Bà đã báo cảnh sát chưa ạ?
- Không. Tôi sẽ không báo. Bọn bắt cóc cấm không cho báo.
- Bắt cóc là trọng tội - Hannibal nhấn mạnh - Bà phải nhớ rằng cảnh sát luôn quan tâm để nạn nhân không gặp nguy hiểm.
- Tôi nghĩ nên im lặng hơn - Bà nói - Này. Đọc đi.
Bà đưa cho thám trưởng 1 phong bì đã mở. Hannibal lấy 1 tờ giấy, mở ra và đọc lớn tiếng:
?? " Bà Darnley! Tôi đang giữ cháu ngoại của bà. Bà không được gọi cảnh sát. Chính Jeff sẽ gọi điện thoại cho bà hôm naỵ Jeff sẽ nói cho bà những gì bà phải làm để cho cháu được thả? về. Tôi mong bà sẽ làm đúng những gì Jeff? nói. Bà phải biết? là tôi có thể tỏ ra độc ác. Nhưng phải có lý do chính đáng, tôi mới làm thế."
Hannibal lật qua lật lại tờ giấy trong tay.
- Loại giấy rẻ tiền! - thám tử trưởng tuyên bố - Cửa hàng bách hoá nào cũng mua được. Chữ in, viết bằng bút bị Có thể nói thêm rằngngười viết không phải là người Mỹ. Cuối cùng, thì cháu cũng đoán được người ta sẽ đòi cái gì để chuộc Jeff về.
- Cái đó, thì ai cũng đoán được - May ngằ1t lời - Tấm gương Chiavo!
- Ồ cái đó, thì cứ cho bọn chúng lấy - Bà Darnley kêu - Tôi thật hối hận là đã ham muốn cái thứ đó! Nếu Santora dám...
- Ông Santora đang nằm bệnh viện, thưa bà - Bob nói. ít nhất... sáng nay vẫn còn.
Hannibal đứng phóc dậy:
- Trời! - Thám tử trưởng thốt lên - Đúng rồi! Ông ấy nằm viện, nhưng rất có thể ông ấy đã ra rồi. Ta phải kiểm tra...
Trong nháy mắt, Hannibal lao đến điện thoại, quay số trung tâm y tế Beverly Crest. Hannibal nói chuyện rất ngắn với tổng đài.
- Tôi hiểu rồi! Cám ơn nhìêu.
Hannibal gác máy xuống.
- Nếu vậy, kẻ bắt cóc có thể là Santora - Hannibal đánh giá - Cả nếu như Santora rời khỏi bệnh viện lúc 10 giờ rưỡi, ông ta vẫn có thể ra tay.
Sau đó, thám tử trưởng gọi điện thoại tới khách sạn Beverly Sunset, xin gặp ông Santorạ Ông trả lời ngaỵ Khi nghe giọng nói của ông Santora, Hannibal gác máy xuống.
- Vậy, đúng là ông ấy ở khách sạn - Bob nói - Mình ra đó ngay để theo dõi ông ta.
Peter không đi được, sợ bị nhận mặt.
- Tố - Bà Darnley đồng tình.
Bà rút ra khỏi xách 1 xấp giấy bạc đưa cho Bob.
- Cậu kêu taxi đi, nhớ gọi điện thoại về khi đến đó.
Bob cất tiền vào túi và hứa:
- Cháu sẽ gọi. Cháu sẽ xoay sở để ông Santora không thấy. Bà đừng lo.
Bob ra đi. Bà Darnley, May, Hannibal và Peter im lặng và lo lắng, ngồi chờ. Không khí trong phòng khách thật nặng nề. Hannibal chau mày suy gẫm. Peter đi từ tấm gương này sang tấm gương khác, soi mình trong đó, như thể lần đầu tiên thấy hình ảnh phản chiếu của mình.
Đến 4 giờ kém 15, chuông điện thoại reng. May và Hannibal đứng phóc dậy. Bà Darnlay bước nhanh đến bàn điện thoại, nhấc ống nghe bằng 1 bàn tay hơi run.
- Alô?
Ngay sau đó, bà nói thêm:
- Tốt. Cám ơn.
Rồi gác máy.
- Có phải Bob không? - Hannibal hỏi.
- Đúng. Nghe nói Santora đang ăn ở quán bar của khách sạn. Bob ở lại tiền sảnh để theo dõi ông ta.
- Vậy ta sẽ biết rõ về chuyện đi lại của 1 kẻ bị tình nghi - Hannibal nói khẽ.
- Mình rất muốn biết hiện tên trộm nhỏ đang làm gì - Peter nói - Cả Baldini.
- Baldini à? May ngạc nhiên hỏi. Là ai vậy?
- Một ảo thuật gia đến từ Ruffino - Hannibal nói - Em biết hắn mà. Đó là con ma trong tấm gương.
- Trời! - Bà Darnley thốt lên - Lại thêm 1 nhân vật từ cái nơi đáng nguyền rủa kia! Ước gì ta chưa bao giờ nghe nói đến hòn đảo ấy và chưa từng gặp Isabella Manolos!
Điện thoại lại reng.
- Lần này, chắc là cú gọi mà bọb bắt cóc nói - Bà nói khẽ.
Dường như bà không còn sức rời khỏi ghế. Bà run từ đầu đến chân.
- Phải trả lời thôi - Hannibal dịu dàng nói - Cháu sẽ nghe trên máy nhà bếp.
Hannibal nhanh chóng rời khỏi phòng khách, vào nhà bếp, nơi John Chan đang đánh bóng đồ đạc.
Hannibal cẩn thận nhấc ống nghe treo trên tường. Tiếng nói của Jeff vang đến.
- Ổn cả, bà ngoại à!
- Jeff bé bỏng của bà!
- Con không được phép cho bà biết con đang ở đâu - Jeff nói tiếp - Con chỉ truyền lại chỉ thị, rồi con phải gác máy, bà hiểu chứ?
- Được rồi, con à. Bà hiểu. Con hãy cho bà biết bà phải làm gì và bà sẽ làm đúng như vậy.
- Ở khu San Pedro, có nhà kho rộng lớn - Jeff giải thích - nằm trên đại lộ Đại Dương và bảng đề "Công ty Peckham". Nhưng bị bỏ hoang và không dùng nữa.
- Một nhà kho lớn, trống không, đại lộ Đại Dương, khu San Pedro, bà Darnley lập lại - Rồi, bà ghi rồi.
- Bà phải mang tấm gương Chiavo đến đó. Bà hãy liên lạc với công ty chuyên dọn nhà hay 1 hãng vận chuyển nào đó, yêu cầu cho giao gương đúng địa chỉ và đi ngaỵ Họ chỉ việx dựng tấm gương vào tường nhà kho, rồi ra đi. Bà hiểu chứ?... còn thêm 1 chi tiết nữa...
- Gì hả Jeff?
- Phải giao trước 7 giờ tối, hôm nay.
- Được rồi.
- Con sẽ gọi lại - Jeff nói thêm - "Ông ấy" nói con có thể gọi lại cho bà, nhưng sau khi "ông ấy" có cái gương đã!
Bà Darnley nghe tiếng kích ở đầu dây bên kia và đường dây bị ngắt.
- Thưa bà Darnley! - Hannibal kêu - Bà đã báo cảnh sát chưa ạ?
- Không. Tôi sẽ không báo. Bọn bắt cóc cấm không cho báo.
- Bắt cóc là trọng tội - Hannibal nhấn mạnh - Bà phải nhớ rằng cảnh sát luôn quan tâm để nạn nhân không gặp nguy hiểm.
- Tôi nghĩ nên im lặng hơn - Bà nói - Này. Đọc đi.
Bà đưa cho thám trưởng 1 phong bì đã mở. Hannibal lấy 1 tờ giấy, mở ra và đọc lớn tiếng:
?? " Bà Darnley! Tôi đang giữ cháu ngoại của bà. Bà không được gọi cảnh sát. Chính Jeff sẽ gọi điện thoại cho bà hôm naỵ Jeff sẽ nói cho bà những gì bà phải làm để cho cháu được thả? về. Tôi mong bà sẽ làm đúng những gì Jeff? nói. Bà phải biết? là tôi có thể tỏ ra độc ác. Nhưng phải có lý do chính đáng, tôi mới làm thế."
Hannibal lật qua lật lại tờ giấy trong tay.
- Loại giấy rẻ tiền! - thám tử trưởng tuyên bố - Cửa hàng bách hoá nào cũng mua được. Chữ in, viết bằng bút bị Có thể nói thêm rằngngười viết không phải là người Mỹ. Cuối cùng, thì cháu cũng đoán được người ta sẽ đòi cái gì để chuộc Jeff về.
- Cái đó, thì ai cũng đoán được - May ngằ1t lời - Tấm gương Chiavo!
- Ồ cái đó, thì cứ cho bọn chúng lấy - Bà Darnley kêu - Tôi thật hối hận là đã ham muốn cái thứ đó! Nếu Santora dám...
- Ông Santora đang nằm bệnh viện, thưa bà - Bob nói. ít nhất... sáng nay vẫn còn.
Hannibal đứng phóc dậy:
- Trời! - Thám tử trưởng thốt lên - Đúng rồi! Ông ấy nằm viện, nhưng rất có thể ông ấy đã ra rồi. Ta phải kiểm tra...
Trong nháy mắt, Hannibal lao đến điện thoại, quay số trung tâm y tế Beverly Crest. Hannibal nói chuyện rất ngắn với tổng đài.
- Tôi hiểu rồi! Cám ơn nhìêu.
Hannibal gác máy xuống.
- Nếu vậy, kẻ bắt cóc có thể là Santora - Hannibal đánh giá - Cả nếu như Santora rời khỏi bệnh viện lúc 10 giờ rưỡi, ông ta vẫn có thể ra tay.
Sau đó, thám tử trưởng gọi điện thoại tới khách sạn Beverly Sunset, xin gặp ông Santorạ Ông trả lời ngaỵ Khi nghe giọng nói của ông Santora, Hannibal gác máy xuống.
- Vậy, đúng là ông ấy ở khách sạn - Bob nói - Mình ra đó ngay để theo dõi ông ta.
Peter không đi được, sợ bị nhận mặt.
- Tố - Bà Darnley đồng tình.
Bà rút ra khỏi xách 1 xấp giấy bạc đưa cho Bob.
- Cậu kêu taxi đi, nhớ gọi điện thoại về khi đến đó.
Bob cất tiền vào túi và hứa:
- Cháu sẽ gọi. Cháu sẽ xoay sở để ông Santora không thấy. Bà đừng lo.
Bob ra đi. Bà Darnley, May, Hannibal và Peter im lặng và lo lắng, ngồi chờ. Không khí trong phòng khách thật nặng nề. Hannibal chau mày suy gẫm. Peter đi từ tấm gương này sang tấm gương khác, soi mình trong đó, như thể lần đầu tiên thấy hình ảnh phản chiếu của mình.
Đến 4 giờ kém 15, chuông điện thoại reng. May và Hannibal đứng phóc dậy. Bà Darnlay bước nhanh đến bàn điện thoại, nhấc ống nghe bằng 1 bàn tay hơi run.
- Alô?
Ngay sau đó, bà nói thêm:
- Tốt. Cám ơn.
Rồi gác máy.
- Có phải Bob không? - Hannibal hỏi.
- Đúng. Nghe nói Santora đang ăn ở quán bar của khách sạn. Bob ở lại tiền sảnh để theo dõi ông ta.
- Vậy ta sẽ biết rõ về chuyện đi lại của 1 kẻ bị tình nghi - Hannibal nói khẽ.
- Mình rất muốn biết hiện tên trộm nhỏ đang làm gì - Peter nói - Cả Baldini.
- Baldini à? May ngạc nhiên hỏi. Là ai vậy?
- Một ảo thuật gia đến từ Ruffino - Hannibal nói - Em biết hắn mà. Đó là con ma trong tấm gương.
- Trời! - Bà Darnley thốt lên - Lại thêm 1 nhân vật từ cái nơi đáng nguyền rủa kia! Ước gì ta chưa bao giờ nghe nói đến hòn đảo ấy và chưa từng gặp Isabella Manolos!
Điện thoại lại reng.
- Lần này, chắc là cú gọi mà bọb bắt cóc nói - Bà nói khẽ.
Dường như bà không còn sức rời khỏi ghế. Bà run từ đầu đến chân.
- Phải trả lời thôi - Hannibal dịu dàng nói - Cháu sẽ nghe trên máy nhà bếp.
Hannibal nhanh chóng rời khỏi phòng khách, vào nhà bếp, nơi John Chan đang đánh bóng đồ đạc.
Hannibal cẩn thận nhấc ống nghe treo trên tường. Tiếng nói của Jeff vang đến.
- Ổn cả, bà ngoại à!
- Jeff bé bỏng của bà!
- Con không được phép cho bà biết con đang ở đâu - Jeff nói tiếp - Con chỉ truyền lại chỉ thị, rồi con phải gác máy, bà hiểu chứ?
- Được rồi, con à. Bà hiểu. Con hãy cho bà biết bà phải làm gì và bà sẽ làm đúng như vậy.
- Ở khu San Pedro, có nhà kho rộng lớn - Jeff giải thích - nằm trên đại lộ Đại Dương và bảng đề "Công ty Peckham". Nhưng bị bỏ hoang và không dùng nữa.
- Một nhà kho lớn, trống không, đại lộ Đại Dương, khu San Pedro, bà Darnley lập lại - Rồi, bà ghi rồi.
- Bà phải mang tấm gương Chiavo đến đó. Bà hãy liên lạc với công ty chuyên dọn nhà hay 1 hãng vận chuyển nào đó, yêu cầu cho giao gương đúng địa chỉ và đi ngaỵ Họ chỉ việx dựng tấm gương vào tường nhà kho, rồi ra đi. Bà hiểu chứ?... còn thêm 1 chi tiết nữa...
- Gì hả Jeff?
- Phải giao trước 7 giờ tối, hôm nay.
- Được rồi.
- Con sẽ gọi lại - Jeff nói thêm - "Ông ấy" nói con có thể gọi lại cho bà, nhưng sau khi "ông ấy" có cái gương đã!
Bà Darnley nghe tiếng kích ở đầu dây bên kia và đường dây bị ngắt.
Tác giả :
Alfred Hitchcock