Võng Du Trọng Sinh Tinh Hà
Chương 163: Bắt đầu bước đầu kiểm soát đảo cá voi (2)
Nháy mắt là bị đoàn diệt, làm sao bọn hắn có thể không sợ hãi, lục tục còn lại những hải tặc khác gấp rút chạy ra bờ biển leo lên thuyền cấp tốc ra khơi.
Bọn họ dù cho tài cao gan lớn, đều có chút tính khí coi trời bằng vung, nhưng bọn họ cũng không ngốc, nếu ngốc bọn hắn cũng không còn sống để tới Grand Line đâu, hiện tại lập tức thoát khỏi hòn đảo này là cách tốt nhất.
Bởi vì nhân lực mà Lâm bọn hắn có hiện tại có hạn, cho nên chỉ có thể chia làm hai lần hành động sáng và chiều.
Lần thứ nhất là từ sáng sớm đến trưa, chủ yếu là bắt và tiêu diệt những hải tặc không tuân thủ luật lệ.
Còn lần thứ hai hành động, đó là từ xế chiều cho đến tối, lần này chủ yếu là Lâm phái người đi tiếp nhận những tài sản cố định kia, sau đó sẽ khảo sát một chút.
Những người nào là tâm phúc của mấy tên phú hào bị giết hôm qua, thì một là giết đi vĩnh tuyệt hậu hoạn, hai là nhốt vào đại lao, ba thì đuổi ra khỏi đảo.
Lần hành động này mặc dù không có huyết tinh như buổi sáng, nhưng cũng bị mất mạng mấy chục người, một số thì là tâm phúc của những phú hào kia.
Một số thì tự cho là đúng muốn chiếm đoạt những tài sản này, bị bọn hắn bắt tại trận còn dám chống đối, nên bị tiêu diệt tại chỗ, mặc dù Lâm chủ yếu muốn nghiên về bảo vệ dân chúng.
Nhưng những phần tử không biết tốt xấu này, thì bọn họ không đáng được hắn phải bảo vệ bọn hắn, trong xã hội lúc nào cũng có người tốt kẻ xấu, đây là điều không thể tránh được.
Mặc dù người chống đối cùng tham lam bị tiêu diệt mấy trăm người, nhưng đây vẫn chỉ là số rất ít, so với nhân viên mà những phú hào kia thuê mướn giúp bọn hắn làm việc.
Sau khi những tài sản này bị bọn hắn thống kê và nắm trong tay, thì một loạt các điều lệnh bổ nhiệm người mới lên quản lý được truyền ra.
Đây là trải qua thời gian dài đội tiên phong bí mật điều tra được, những người được bọn hắn bổ nhiệm lên vị trí mới đều có tài năng cùng nhân phẩm rất cao.
Dù sao quân tiên phong Lâm phái ra cũng không phải chỉ để trưng cho đẹp, nhiệm vụ bọn hắn có rất nhiều, từ khảo sát địa hình, diện tích, tài nguyên phân bố.
Xem trên đảo có mỏ tài nguyên gì không, thậm chí điều tra từng hộ gia đình có bao nhiêu người, những người đó có tài năng gì không, tính cách nhân phẩm ra sao.
Gần một tháng điều tra, quân tiên phong hầu như điều tra cả hòn đảo từ đầu đến đuôi không chút bỏ sót, điều này cũng làm cho Lâm bớt công sức rất nhiều.
Bởi vậy vừa lên đảo là bọn hắn biết người nào cần tiêu diệt, và người nào cần trọng dụng, điều này cũng làm cho rất nhiều người dân trên đảo có chút kiến thức thấy được.
Thế lực này đã nhìn chằm chằm Đảo Cá Voi thời gian rất dài rồi, nếu không bọn hắn không thể chỉ chiếm hòn đảo ngày thứ hai.
Thì lập tức ghi tên bổ nhiệm gần như chín thành người có tài trên đảo, bổ nhiệm vị trí vừa đúng năng lực để bọn họ phát huy.
Làm cho rất nhiều người vì đó mà lạnh sống lưng, không ngờ bản thân bạn bè cùng gia đình, bị người điều tra kỹ càng như vậy.
Cái này cũng làm cho bọn hắn trừ kính sợ hiện tại càng kính sợ hơn nhiều lần, mỗi người đều quyết tâm ra sức biểu hiện thật tốt mới được.
Bọn hắn tin tưởng sau này khi bản thân làm việc đều sẽ bị ghi chép lại, nếu lúc đó có gì sai phạm thì có thể sẽ mất mạng như chơi.
Hôm qua ấn tượng thế lực này đối với bọn hắn quá mức khắc sâu rồi, khi Lâm nghe người khác báo cáo về những biểu hiện của những người này.
Thì hoàn toàn thở ra một hơi, hắn không muốn đầu nhập quá nhiều binh lực vào những chuyện này.
Dù sao Lâm cũng không muốn quân đội của hắn tốn thời gian công sức đi quản lý những thứ này, cái mà bọn họ cần làm là ra sức huấn luyện là được.
Những công việc này giao lại cho người có chuyên môn thôi, chỉ cần nắm vững tất cả thu chi không để cho người khác tham ô là được.
Sau này sẽ còn nhiều hòn đảo giống như vậy sẽ bị bọn hắn chiếm đóng, lúc đó hắn không thể cứ mỗi chiếm một hòn đảo lại phái người dưới trướng đi qua quản lý chứ.
Như vậy thì sẽ tốn hao rất nhiều nhân lực, thời gian phát triển cũng sẽ bị kéo dài rất nhiều, vì chút tài sản đó thì hoàn toàn không đáng.
Theo tính toán của Lâm thì những tài sản này, mặc dù thời gian dài kinh doanh sẽ giúp tổ chức bọn hắn có tiền tài liên tục thu vào.
Nhưng nếu ngắn hạn phát triển vượt bậc, thì chỉ có thể lấy chiến dưỡng chiến mới nhanh được, cho nên đối với Lâm thì mớ tài sản này chỉ là thu nhập thêm vào thôi.
Thu nhập chính của tổ chức vẫn là chiến tranh làm chủ, tiêu diệt một băng hải tặc cở nhỏ, thì thu nhập có thể bằng tiền lời của một cở nhỏ thị trấn kinh doanh một tháng.
Có thể thấy không có gì phất nhanh hơn tiền của phi nghĩa cả, vì ổn định một chút lòng của những người đó, Lâm gia tăng tiền lương của bọn hắn lên 20%.
Bọn họ dù cho tài cao gan lớn, đều có chút tính khí coi trời bằng vung, nhưng bọn họ cũng không ngốc, nếu ngốc bọn hắn cũng không còn sống để tới Grand Line đâu, hiện tại lập tức thoát khỏi hòn đảo này là cách tốt nhất.
Bởi vì nhân lực mà Lâm bọn hắn có hiện tại có hạn, cho nên chỉ có thể chia làm hai lần hành động sáng và chiều.
Lần thứ nhất là từ sáng sớm đến trưa, chủ yếu là bắt và tiêu diệt những hải tặc không tuân thủ luật lệ.
Còn lần thứ hai hành động, đó là từ xế chiều cho đến tối, lần này chủ yếu là Lâm phái người đi tiếp nhận những tài sản cố định kia, sau đó sẽ khảo sát một chút.
Những người nào là tâm phúc của mấy tên phú hào bị giết hôm qua, thì một là giết đi vĩnh tuyệt hậu hoạn, hai là nhốt vào đại lao, ba thì đuổi ra khỏi đảo.
Lần hành động này mặc dù không có huyết tinh như buổi sáng, nhưng cũng bị mất mạng mấy chục người, một số thì là tâm phúc của những phú hào kia.
Một số thì tự cho là đúng muốn chiếm đoạt những tài sản này, bị bọn hắn bắt tại trận còn dám chống đối, nên bị tiêu diệt tại chỗ, mặc dù Lâm chủ yếu muốn nghiên về bảo vệ dân chúng.
Nhưng những phần tử không biết tốt xấu này, thì bọn họ không đáng được hắn phải bảo vệ bọn hắn, trong xã hội lúc nào cũng có người tốt kẻ xấu, đây là điều không thể tránh được.
Mặc dù người chống đối cùng tham lam bị tiêu diệt mấy trăm người, nhưng đây vẫn chỉ là số rất ít, so với nhân viên mà những phú hào kia thuê mướn giúp bọn hắn làm việc.
Sau khi những tài sản này bị bọn hắn thống kê và nắm trong tay, thì một loạt các điều lệnh bổ nhiệm người mới lên quản lý được truyền ra.
Đây là trải qua thời gian dài đội tiên phong bí mật điều tra được, những người được bọn hắn bổ nhiệm lên vị trí mới đều có tài năng cùng nhân phẩm rất cao.
Dù sao quân tiên phong Lâm phái ra cũng không phải chỉ để trưng cho đẹp, nhiệm vụ bọn hắn có rất nhiều, từ khảo sát địa hình, diện tích, tài nguyên phân bố.
Xem trên đảo có mỏ tài nguyên gì không, thậm chí điều tra từng hộ gia đình có bao nhiêu người, những người đó có tài năng gì không, tính cách nhân phẩm ra sao.
Gần một tháng điều tra, quân tiên phong hầu như điều tra cả hòn đảo từ đầu đến đuôi không chút bỏ sót, điều này cũng làm cho Lâm bớt công sức rất nhiều.
Bởi vậy vừa lên đảo là bọn hắn biết người nào cần tiêu diệt, và người nào cần trọng dụng, điều này cũng làm cho rất nhiều người dân trên đảo có chút kiến thức thấy được.
Thế lực này đã nhìn chằm chằm Đảo Cá Voi thời gian rất dài rồi, nếu không bọn hắn không thể chỉ chiếm hòn đảo ngày thứ hai.
Thì lập tức ghi tên bổ nhiệm gần như chín thành người có tài trên đảo, bổ nhiệm vị trí vừa đúng năng lực để bọn họ phát huy.
Làm cho rất nhiều người vì đó mà lạnh sống lưng, không ngờ bản thân bạn bè cùng gia đình, bị người điều tra kỹ càng như vậy.
Cái này cũng làm cho bọn hắn trừ kính sợ hiện tại càng kính sợ hơn nhiều lần, mỗi người đều quyết tâm ra sức biểu hiện thật tốt mới được.
Bọn hắn tin tưởng sau này khi bản thân làm việc đều sẽ bị ghi chép lại, nếu lúc đó có gì sai phạm thì có thể sẽ mất mạng như chơi.
Hôm qua ấn tượng thế lực này đối với bọn hắn quá mức khắc sâu rồi, khi Lâm nghe người khác báo cáo về những biểu hiện của những người này.
Thì hoàn toàn thở ra một hơi, hắn không muốn đầu nhập quá nhiều binh lực vào những chuyện này.
Dù sao Lâm cũng không muốn quân đội của hắn tốn thời gian công sức đi quản lý những thứ này, cái mà bọn họ cần làm là ra sức huấn luyện là được.
Những công việc này giao lại cho người có chuyên môn thôi, chỉ cần nắm vững tất cả thu chi không để cho người khác tham ô là được.
Sau này sẽ còn nhiều hòn đảo giống như vậy sẽ bị bọn hắn chiếm đóng, lúc đó hắn không thể cứ mỗi chiếm một hòn đảo lại phái người dưới trướng đi qua quản lý chứ.
Như vậy thì sẽ tốn hao rất nhiều nhân lực, thời gian phát triển cũng sẽ bị kéo dài rất nhiều, vì chút tài sản đó thì hoàn toàn không đáng.
Theo tính toán của Lâm thì những tài sản này, mặc dù thời gian dài kinh doanh sẽ giúp tổ chức bọn hắn có tiền tài liên tục thu vào.
Nhưng nếu ngắn hạn phát triển vượt bậc, thì chỉ có thể lấy chiến dưỡng chiến mới nhanh được, cho nên đối với Lâm thì mớ tài sản này chỉ là thu nhập thêm vào thôi.
Thu nhập chính của tổ chức vẫn là chiến tranh làm chủ, tiêu diệt một băng hải tặc cở nhỏ, thì thu nhập có thể bằng tiền lời của một cở nhỏ thị trấn kinh doanh một tháng.
Có thể thấy không có gì phất nhanh hơn tiền của phi nghĩa cả, vì ổn định một chút lòng của những người đó, Lâm gia tăng tiền lương của bọn hắn lên 20%.
Tác giả :
LamPhuc Lct