Võng Du – T Bất Kiến T
Chương 51
Lộ Viễn bị sợ một chút.
Ba cái ô ô ô ở phía sau là chuyện gì xảy ra? !
Lý Kiêu ước chừng cũng là cố ý, câu nói thứ hai liền khôi phục bình thường: “Ai, giờ còn phải giải thích với Diệp Trí Phong nữa.”
Lộ Viễn nghĩ nghĩ nói: “Chính mình tệ thì không thể trách người khác.”
Lý Kiêu không nói gì: “Em không thể an ủi anh một chút sao?”
Lộ Viễn: “Anh cần sao?”
Lý Kiêu không nói chuyện.
Lộ Viễn: “Kỳ thật anh có thể thắng.”
Lý Kiêu thở dài: “Anh cũng không biết, có thể lúc ấy bị cái gì đó bám vào người, đột nhiên có một cảm giác mãnh liệt rằng Huyền muội tử có oán niệm muốn thắng anh, sau đó liền chần chờ.”
Lộ Viễn gật gật đầu: “Ân, bởi vì anh không có yêu cầu chuyện thắng thua, không có loại cố chấp như nàng.”
Lý Kiêu nở nụ cười: “Vậy tại sao hiện tại anh cảm thấy có điểm thất lạc?”
“Anh chính là cảm thấy mất thể diện mà thôi.”
“A, là như vậy sao, sao anh cảm thấy em nói chuyện càng ngày càng nhiều triết lý ?”
“Cổng lớn thiếu lâm tự luôn mở rộng cửa hoan nghênh anh.”
Tính cách Lý Kiêu vốn cẩu thả, hắn cảm thấy biểu hiện của Bát huyền tố ly thương trên lôi đài có điểm khủng bố, nhưng rời khỏi lôi đài, hắn vẫn là Dũng mãnh thiện chiến như xưa.
Hắn chạy tới nói chuyện với Diệp Trí Phong, ngược với Lý Kiêu nghĩ, thái độ của Diệp Trí Phong rất tốt.
【 mật 】Diệp Trí Phong: “Ai, là ta tính toán sai lầm, ta vốn cho rằng cùng những người khác an bài là được, không nghĩ tới bang của ngươi lại xảy ra vấn đề.”
【 mật 】Diệp Trí Phong: “Sớm biết sẽ thành như vậy, còn không bằng chính mình tự đi thi giành quán quân a.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “…”
Người trong bang đều trách Bát huyền tố ly thương không nên thắng Lý Kiêu, nhiều lần thảo luận vấn đề này trên kênh bang hội, mỗi lần đều bị Lý Kiêu ngăn lại, may mắn Bát huyền tố ly thương là con gái, cho nên bên ngoài mọi người cũng không nói nàng cái gì, nhưng cũng bởi vì nàng là con gái, lại mạnh như vậy, thật làm cho người ta không thể không nghị luận.
Lý Kiêu càng xem càng cảm thấy kỳ quái, nhịn không được mật hỏi Lộ Viễn.
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Tiểu Viễn, vì cái gì điểm chú ý của mọi người đều ở chỗ Bát huyền tố ly thương không nên thắng anh, kỳ thật muốn trách thì nên trách anh a, trách anh không nên thua mới đúng.”
Lộ Viễn cười nói: “Mọi người nói như vậy là bởi vì nhân duyên của anh tốt, thời gian anh đi chung với bọn họ khá nhiều, cho nên họ đều hướng về anh. Mà Huyền muội tử lại không như vậy, cá tính nàng có điều trầm mặc hướng nội, bình thường cũng ít cùng người trong bang trao đổi, tự nhiên rất ít người hướng về nàng. Về phần anh tự trách mình, thuần túy là bởi vì anh thua mà thôi.”
Lộ Viễn đột nhiên đổi đề tài: “Gần đây em chú ý một chút chuyện cuả Bát huyền tố ly thương, mới phát hiện nàng cùng Tiểu mễ tương hai người tham gia danh kiếm 2v2, điểm đứng hàng thứ ba trong toàn server của chúng ta.”
Lý Kiêu sửng sốt.
Tổ đội 2v2 vốn chính là tổ đội yếu nhất, điểm cũng không đổi được trang bị, thường chỉ vì hoàn thành nhiệm vụ mỗi tuần nên mới có người tham gia. Mọi người bình thường đều đánh 3v3 cùng 5v5, hơn nữa bình thường đều là tổ đội 3v3, 5v5 chiếm đa số trên bảng điểm, hai muội tử với nhau lại có thể đánh đến mức này thật không nhiều lắm.
Lộ Viễn tiếp tục nói: “Nếu lần này nàng dựa vào sắp xếp của mọi người mà thua dưới tay anh, cũng chỉ là thua mà thôi, như vậy nàng vẫn tiếp tục làm người không có tiếng tăm gì. Nhưng nếu thắng được anh, liền đại biểu cho việc nàng ở trước mặt đại đa số mọi người chứng minh được thực lực cường đại của mình.”
Lý Kiêu cười khổ: “Nguyên lai là như vậy, sao lại làm vậy, muốn chứng minh thực lực của mình, có thể nói trước với anh, anh có thể đem toàn thể mọi người gọi đến, cùng nàng đánh một hồi, sao lại muốn ở trên lôi đài làm như vậy.”
【 mật 】Lộ Viễn:“Suy nghĩ của anh thật đơn thuần, cho nên nhân duyên mới tốt như vậy, Huyền muội tử tâm tư bách chuyển thiên hồi, nếu có thể nghĩ thoáng như anh thì hiện tại đã không thành cái dạng như bây giờ rồi.”
“…” Lý Kiêu không nói gì nhìn trời.
【 mật 】Lý Kiêu: “Anh đột nhiên có điểm cảm khái, võng du trò chơi này, quả nhiên là cùng người chơi, tâm tư của mọi người cũng y như ngoài đời thật, bắt hoài cũng không bắt được.”
Lộ Viễn cười nhạo hắn: “Anh nghĩ nhiều rồi, trò chơi mà thôi.”
Một vòng đấu nữa là xong. Nếu hiện tại Lý Kiêu đã thua, bốn người khác ai thắng cũng đều giống nhau, chỉ cần cuối cùng có thể đánh thắng Hư không trảm không ngớt là được.
Nhưng người Phiêu Kị doanh vẫn là hy vọng Lộ Viễn sẽ là người cuối cùng đại biểu Ác nhân cốc quyết đấu với Hạo khí minh.
Việc đã đến nước này, Kim chủ Diệp Trí Phong – kẻ đứng sau bức màn không thể không thay đổi chiến lược, cuối cùng hắn quyết đinh bỏ ra chi phí bao cả bốn người này, ai mạnh thì người đó sẽ đánh với Hư không trảm không ngớt.
Tuần này không có trận đấu, mọi người đều nghỉ ngơi dưỡng sức, Lộ Viễn nhìn danh sách đối thủ của mình, Bát huyền tố ly thương một Thuần Dương thái hư, còn có một Vạn Hoa, một Thiên Sách khá xa lạ.
Lộ Viễn nghĩ, như thế nào cũng không thể thua được, vì Lý Kiêu…
Vì thế cậu lại ra cửa thành Lạc Dương cắm cờ tỷ thí
Hiện tại Tám ngàn sư phụ đã muốn giống như lúc còn ở bản 70 cấp, cắm cờ cắm ra trình độ, cắm đến có tiếng có danh, nghiễm nhiên lại trở thành nhất bá thành Lạc Dương.
Này tạm thời không nói, dù sao còn một vòng đấu nữa mới tới thi đấu vòng tròn, nói đến chuyện của hai người khác vậy.
Ngày đó Lý Kiêu thua trận, làm Oa oa không khóc thực rung động.
Dựa theo lời của hắn nói, ngay cả Lý Kiêu cũng thua thì hắn lại có thể tin tưởng vào tình yêu rồi.
Vì thế Oa oa không khóc quyết định đập nồi dìm thuyền.
Hắn suy nghĩ rất nhiều lí do thoái thác, tỷ như: “Khanh bản giai nhân nề hà là nữ nhân!” (Giai nhân nhưng lại là nữ) Còn có “Làm người quan trọng nhất chính là vui vẻ, tuy rằng ta không thích nữ nhân, nhưng chúng ta vẫn là có thể làm bằng hữu ~ ngươi có đói bụng không, ta mời ngươi đi ăn?”
Nhưng Oa oa không khóc cảm thấy cho dù chính mình nói cái gì thì cuối cùng nhất định cũng sẽ bị Loan câu đập đầu.
Cho nên trực tiếp rõ ràng nói ra thì tốt hơn.
Nói Oa oa không khóc nhát gan, vẫn luôn không dám cùng Loan câu ngả bài, nhưng thời điểm này mới thể hiện hắn hữu dũng vô mưu. Hắn ở trên trò chơi vòng vo cả ngày, ánh mắt chăm chú nhìn cái tên trong danh sách bạn tốt.
Đợi cho đến buổi chiều, rốt cục cũng thấy hai chữ “Loan câu” sáng lên.
Oa oa không khóc nhanh chóng gởi qua lời mời tổ đội.
Loan câu vào đội.
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Ngươi đã đến rồi ~ “
【đội ngũ】Loan câu: “Ngươi đây không phải là nói thừa sao, ta đương nhiên đến rồi, không đến làm sao có thể ở nơi này.”
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “…”
Oa oa không khóc nghĩ thầm, chúng ta đều sắp phải chia tay rồi, ngươi không thể đối tốt với ta chút sao.
【đội ngũ】Loan câu: “Nhiệm vụ hằng ngày, ngươi làm không.”
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Từ từ, ta có việc muốn nói với ngươi.”
【đội ngũ】Loan câu: “Chuyện gì?”
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Ngươi trước tới Vạn Hoa đi.”
【đội ngũ】Loan câu: “A? Ngươi muốn làm gì?.”
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Ngươi tới là được.”
Hai người bay đến Vạn Hoa cốc, Oa oa không khóc nhìn thấy Vạn Hoa trời nắng, đột nhiên trong lòng cảm thấy bi thương.
Vạn Hoa cốc cũng không có tuyết rơi a.
Lần đầu Oa oa không khóc nhìn thấy Loan câu hắn liền cảm thấy Loan câu giống như một con bướm nhỏ nhanh nhẹn, có chút mông lung làm cho người nhìn thấy có một lỗi giác rất tốt đẹp…
【đội ngũ】Loan câu: “Rốt cuộc ngươi muốn làm gì, không cần lãng phí thời gian của lão tử, đi làm nhiệm vụ hằng ngày nhanh lên, làm ta mất một cái thần hành, mau đưa ta tiền mua trừ phệ tán bù lại.” (thần hành 15’ hoặc 30’ mới được dùng một lần, trừ phệ tán có thể làm mất thời gian chờ của thần hành)
Oa oa không khóc lệ rơi đầy mặt, là hắn bị ám nên mới có cái loại lỗi giác mông lung tốt đẹp đó, này thật ra chính là cố sự đáng buồn của một đại M đúng lúc gặp gỡ một cái đại S mà thôi!
Oa oa không khóc không nói gì, buồn đầu chạy về phía trước.
Loan câu lại mắng vài câu, cũng không có cách nào chỉ đành chạy theo sau.
Oa oa không khóc mang Loan câu vào Hoa hải (biển hoa aaaaaa).
Hoa hải – Vạn Hoa cốc, ven hồ Lạc tinh, muôn hoa đua thắm khoe hồng, bướm bay nhẹ nhàng, tuần lộc thành đàn, là cảnh sắc nổi tiếng nhất của Vạn Hoa cốc.
Oa oa không khóc cảm thấy đây chính là địa phương tốt để nói chuyện chia tay, có thể làm cho mọi người không đến mức bi thương, nhưng hiển nhiên Oa oa không khóc quá ngây thơ rồi.
Hai người đứng ở Hoa hải, Loan câu nhịn không được lại hỏi.
【đội ngũ】Loan câu: “Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?”
Oa oa không khóc nghĩ nghĩ, thở dài.
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Lần trước… lúc bang hội tụ hội, ta có thấy ngươi…”
Loan câu không nghĩ tới hắn sẽ chạy đến cái chỗ này nói loại chuyện này, trong lòng lộp bộp.
【đội ngũ 】Loan câu: “Như thế nào? Ngươi nhìn thấy ta rồi cảm thấy thất vọng sao?”
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Không thể nói như vậy…”
【đội ngũ】Loan câu: “Vậy như thế nào? Ngươi cảm thấy ta không xinh đẹp?”
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Tại sao các ngươi đều hỏi như vậy? Chẳng lẽ ta là người nông cạn như vậy sao!”
【đội ngũ】Loan câu: “Thoạt nhìn có điểm giống.”
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “…”
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Vấn đề không phải ở đó…”
Oa oa không khóc ra cửa một bước, lại rút lui, lúc trước đã nghĩ tốt phải nói như thế nào, bây giờ toàn lui về trong cổ họng, như thế nào cũng ra không được.
Loan câu chờ, nhưng thật ra hắn khá trấn tĩnh, hắn không biết Oa oa không khóc muốn nói chuyện gì về ngày đó, nhưng ở trong mắt của hắn, chính mình bên này mới là vấn đề lớn nhất.
Loan câu cá tính vẫn luôn có điểm thẳng, lần này là thật sự để ý Oa oa không khóc, mới có thể tìm chị gái đến thế thân, mới có thể để ý suy nghĩ của Oa oa không khóc như vậy.
Nhưng hiện tại, Loan câu cảm thấy đây là thời điểm nên nói hết với Oa oa.
【đội ngũ】Loan câu: “Kỳ thật ta cũng có chuyện muốn nói với ngươi.”
Oa oa không khóc sửng sốt.
【đội ngũ】Loan câu: “Cũng là về lần đó bang hội tụ hội. Kỳ thật ngày đó người đến không phải ta.”
Oa oa không khóc há to mồm.
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “A?”
【đội ngũ】Loan câu: “Ngày đó tụ hội, ta tìm chị ta đến thế thân cho ta, kỳ thật ta không có đi.”
Oa oa không khóc hoàn toàn ngây ngẩn cả người, suy nghĩ nửa ngày mới hiểu được ngày đó hắn nhìn thấy “Loan câu” không phải chân chính Loan câu, mà là chị của Loan câu.
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Tại sao có thể như vậy… Ngươi vì sao lại làm như vậy…”
Không muốn đi thì cứ nói thẳng một tiếng là tốt rồi, tại sao lại tìm người khác đến thế thân?
【đội ngũ】Loan câu: “Lúc đó, ngươi nói ngươi tới B thị là vì muốn gặp ta, ta không muốn làm cho ngươi thất vọng, cho nên mới tìm chị ta tới thay thế.”
Oa oa không khóc cảm thấy Loan câu chưa từng tâm bình khí hòa mà nói chuyện như vậy, cảm thấy có điểm là lạ.
【đội ngũ 】Oa oa không khóc: “Ta còn chưa có hiểu được việc ta thất vọng với việc ngươi tìm chị ngươi tới giả mạo có liên quan gì nhau?”
【đội ngũ】Loan câu: “Như vậy mà còn chưa hiểu được? Ngu ngốc, ta kỳ thật là nam nhân!”
Oa oa không khóc cảm thấy thời gian của mình thoát chốc đình chỉ.
Một lát sau, hắn mới nhúc nhích được, hắn máy móc nói.
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Ngươi nói cái gì?”
Loan câu nhìn phản ứng của hắn, trong lòng có điểm lành lạnh, nhưng càng nhiều chính là thoải mái.
Mình rốt cục nói ra.
【đội ngũ 】Loan câu: “Ta là nam, trong trò chơi này là nhân yêu.”
Oa oa không khóc đứng tại Hoa hải, từng đàn tuần lộc vô cùng thân thiết chạy qua bên cạnh hắn, hắn đột nhiên táo bạo nâng tay, một chiêu đem tuần lộc giết chết.
【đội ngũ】Loan câu: “…”
【đội ngũ 】Loan câu: “Ngươi không phải mới vừa nói có việc muốn nói sao, cũng là về chuyện tụ hội lần đó, ngươi nói đi.”
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Ta đã không còn lời nào để nói.”
【đội ngũ】Loan câu: “…”
Loan câu đem lời Oa oa không khóc lý giải thành Oa oa đã muốn nản lòng thoái chí, nghĩ thầm Oa oa quả nhiên không tiếp thụ được. Loan câu cảm thấy có điểm khó chịu, hắn vốn nghĩ liền như vậy đi, hai người như vậy cũng không sai, nhưng hắn vẫn tổng cảm thấy mình đã lừa gạt Oa oa.
Nói cũng đã nói rồi, cũng nên kết thúc thôi.
Oa oa không khóc đột nhiên bỏ Loan câu vào danh sách cừu nhân.
Loan câu cười khổ một tiếng, loại phản ứng này vẫn là nằm trong dự kiến của hắn.
Đếm ngược chấm dứt, tên của Oa oa không khóc biến thành màu đỏ, hắn liền xông vào đánh Loan câu.
Bởi vì Oa oa là buff, công kích vô cùng thấp, đánh vào trên người Loan câu không đau không tổn. Loan câu không có đánh trả, tùy ý để Oa oa đánh.
Oa oa không khóc cầm cây bút trị liệu, từng chiêu từng chiêu đánh ra, có đôi khi đánh vào Loan câu hơi lâu nên thanh máu Loan câu đã kịp hồi phục không ít.
Hai người đứng giữa một cánh đồng hoa đầy mỹ lệ, nhưng hành động thì lại khá là hung tàn chả hợp với cảnh vật…
Loan câu còn chưa có bị đánh chết. Hắn nhìn bộ dạng cố gắng của Oa oa không khóc, cảm thấy có điểm đau lòng.
Oa oa không khóc cái gì cũng không nói, chỉ chuyên tâm đánh, cuối cùng, cuối cùng, rốt cục đem Loan câu đánh ngã xuống đất.
Loan câu nằm giữa những sắc màu rực rỡ, cảm thấy có được sự giải thoát…
Kết quả Loan câu thấy Oa oa kéo hắn ra khỏi danh sách cừu nhân, bắt đầu đối hắn sử dụng Trường châm (skill hồi sinh của Vạn Hoa)
Loan câu sửng sốt, vì cái gì phải cứu hắn sống dậy, là vì muốn giết hắn lần nữa sao?
【 phụ cận 】Oa oa không khóc: “Ngươi có biết truyền thuyết của Hoa hải không?”
Oa oa không khóc thi triển chiêu thức xong, Loan câu thấy trên màn hình xuất hiện khung xác nhận “Người chơi Oa oa không khóc muốn cứu ngươi” hệ thống hỏi Loan câu có muốn chấp nhận không.
【 phụ cận 】Oa oa không khóc: “Người chơi nằm chết giữa rừng Hoa hải, tình cờ gặp gỡ một người có hảo tâm muốn cứu giúp, thì người hảo tâm đó chính là một nửa định mệnh của ngươi.”
Loan câu nằm trên mặt đất, nhìn người trước mặt trường y phiêu phiêu thoạt nhìn mang đậm khí chất của Hoa ca, nhấp chọn vào khung hỏi của hệ thống hai chữ ‘Xác nhận’.
_______________________
Chương 52
And they lived happily ever after…….
______________@___@____________
Ba cái ô ô ô ở phía sau là chuyện gì xảy ra? !
Lý Kiêu ước chừng cũng là cố ý, câu nói thứ hai liền khôi phục bình thường: “Ai, giờ còn phải giải thích với Diệp Trí Phong nữa.”
Lộ Viễn nghĩ nghĩ nói: “Chính mình tệ thì không thể trách người khác.”
Lý Kiêu không nói gì: “Em không thể an ủi anh một chút sao?”
Lộ Viễn: “Anh cần sao?”
Lý Kiêu không nói chuyện.
Lộ Viễn: “Kỳ thật anh có thể thắng.”
Lý Kiêu thở dài: “Anh cũng không biết, có thể lúc ấy bị cái gì đó bám vào người, đột nhiên có một cảm giác mãnh liệt rằng Huyền muội tử có oán niệm muốn thắng anh, sau đó liền chần chờ.”
Lộ Viễn gật gật đầu: “Ân, bởi vì anh không có yêu cầu chuyện thắng thua, không có loại cố chấp như nàng.”
Lý Kiêu nở nụ cười: “Vậy tại sao hiện tại anh cảm thấy có điểm thất lạc?”
“Anh chính là cảm thấy mất thể diện mà thôi.”
“A, là như vậy sao, sao anh cảm thấy em nói chuyện càng ngày càng nhiều triết lý ?”
“Cổng lớn thiếu lâm tự luôn mở rộng cửa hoan nghênh anh.”
Tính cách Lý Kiêu vốn cẩu thả, hắn cảm thấy biểu hiện của Bát huyền tố ly thương trên lôi đài có điểm khủng bố, nhưng rời khỏi lôi đài, hắn vẫn là Dũng mãnh thiện chiến như xưa.
Hắn chạy tới nói chuyện với Diệp Trí Phong, ngược với Lý Kiêu nghĩ, thái độ của Diệp Trí Phong rất tốt.
【 mật 】Diệp Trí Phong: “Ai, là ta tính toán sai lầm, ta vốn cho rằng cùng những người khác an bài là được, không nghĩ tới bang của ngươi lại xảy ra vấn đề.”
【 mật 】Diệp Trí Phong: “Sớm biết sẽ thành như vậy, còn không bằng chính mình tự đi thi giành quán quân a.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “…”
Người trong bang đều trách Bát huyền tố ly thương không nên thắng Lý Kiêu, nhiều lần thảo luận vấn đề này trên kênh bang hội, mỗi lần đều bị Lý Kiêu ngăn lại, may mắn Bát huyền tố ly thương là con gái, cho nên bên ngoài mọi người cũng không nói nàng cái gì, nhưng cũng bởi vì nàng là con gái, lại mạnh như vậy, thật làm cho người ta không thể không nghị luận.
Lý Kiêu càng xem càng cảm thấy kỳ quái, nhịn không được mật hỏi Lộ Viễn.
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Tiểu Viễn, vì cái gì điểm chú ý của mọi người đều ở chỗ Bát huyền tố ly thương không nên thắng anh, kỳ thật muốn trách thì nên trách anh a, trách anh không nên thua mới đúng.”
Lộ Viễn cười nói: “Mọi người nói như vậy là bởi vì nhân duyên của anh tốt, thời gian anh đi chung với bọn họ khá nhiều, cho nên họ đều hướng về anh. Mà Huyền muội tử lại không như vậy, cá tính nàng có điều trầm mặc hướng nội, bình thường cũng ít cùng người trong bang trao đổi, tự nhiên rất ít người hướng về nàng. Về phần anh tự trách mình, thuần túy là bởi vì anh thua mà thôi.”
Lộ Viễn đột nhiên đổi đề tài: “Gần đây em chú ý một chút chuyện cuả Bát huyền tố ly thương, mới phát hiện nàng cùng Tiểu mễ tương hai người tham gia danh kiếm 2v2, điểm đứng hàng thứ ba trong toàn server của chúng ta.”
Lý Kiêu sửng sốt.
Tổ đội 2v2 vốn chính là tổ đội yếu nhất, điểm cũng không đổi được trang bị, thường chỉ vì hoàn thành nhiệm vụ mỗi tuần nên mới có người tham gia. Mọi người bình thường đều đánh 3v3 cùng 5v5, hơn nữa bình thường đều là tổ đội 3v3, 5v5 chiếm đa số trên bảng điểm, hai muội tử với nhau lại có thể đánh đến mức này thật không nhiều lắm.
Lộ Viễn tiếp tục nói: “Nếu lần này nàng dựa vào sắp xếp của mọi người mà thua dưới tay anh, cũng chỉ là thua mà thôi, như vậy nàng vẫn tiếp tục làm người không có tiếng tăm gì. Nhưng nếu thắng được anh, liền đại biểu cho việc nàng ở trước mặt đại đa số mọi người chứng minh được thực lực cường đại của mình.”
Lý Kiêu cười khổ: “Nguyên lai là như vậy, sao lại làm vậy, muốn chứng minh thực lực của mình, có thể nói trước với anh, anh có thể đem toàn thể mọi người gọi đến, cùng nàng đánh một hồi, sao lại muốn ở trên lôi đài làm như vậy.”
【 mật 】Lộ Viễn:“Suy nghĩ của anh thật đơn thuần, cho nên nhân duyên mới tốt như vậy, Huyền muội tử tâm tư bách chuyển thiên hồi, nếu có thể nghĩ thoáng như anh thì hiện tại đã không thành cái dạng như bây giờ rồi.”
“…” Lý Kiêu không nói gì nhìn trời.
【 mật 】Lý Kiêu: “Anh đột nhiên có điểm cảm khái, võng du trò chơi này, quả nhiên là cùng người chơi, tâm tư của mọi người cũng y như ngoài đời thật, bắt hoài cũng không bắt được.”
Lộ Viễn cười nhạo hắn: “Anh nghĩ nhiều rồi, trò chơi mà thôi.”
Một vòng đấu nữa là xong. Nếu hiện tại Lý Kiêu đã thua, bốn người khác ai thắng cũng đều giống nhau, chỉ cần cuối cùng có thể đánh thắng Hư không trảm không ngớt là được.
Nhưng người Phiêu Kị doanh vẫn là hy vọng Lộ Viễn sẽ là người cuối cùng đại biểu Ác nhân cốc quyết đấu với Hạo khí minh.
Việc đã đến nước này, Kim chủ Diệp Trí Phong – kẻ đứng sau bức màn không thể không thay đổi chiến lược, cuối cùng hắn quyết đinh bỏ ra chi phí bao cả bốn người này, ai mạnh thì người đó sẽ đánh với Hư không trảm không ngớt.
Tuần này không có trận đấu, mọi người đều nghỉ ngơi dưỡng sức, Lộ Viễn nhìn danh sách đối thủ của mình, Bát huyền tố ly thương một Thuần Dương thái hư, còn có một Vạn Hoa, một Thiên Sách khá xa lạ.
Lộ Viễn nghĩ, như thế nào cũng không thể thua được, vì Lý Kiêu…
Vì thế cậu lại ra cửa thành Lạc Dương cắm cờ tỷ thí
Hiện tại Tám ngàn sư phụ đã muốn giống như lúc còn ở bản 70 cấp, cắm cờ cắm ra trình độ, cắm đến có tiếng có danh, nghiễm nhiên lại trở thành nhất bá thành Lạc Dương.
Này tạm thời không nói, dù sao còn một vòng đấu nữa mới tới thi đấu vòng tròn, nói đến chuyện của hai người khác vậy.
Ngày đó Lý Kiêu thua trận, làm Oa oa không khóc thực rung động.
Dựa theo lời của hắn nói, ngay cả Lý Kiêu cũng thua thì hắn lại có thể tin tưởng vào tình yêu rồi.
Vì thế Oa oa không khóc quyết định đập nồi dìm thuyền.
Hắn suy nghĩ rất nhiều lí do thoái thác, tỷ như: “Khanh bản giai nhân nề hà là nữ nhân!” (Giai nhân nhưng lại là nữ) Còn có “Làm người quan trọng nhất chính là vui vẻ, tuy rằng ta không thích nữ nhân, nhưng chúng ta vẫn là có thể làm bằng hữu ~ ngươi có đói bụng không, ta mời ngươi đi ăn?”
Nhưng Oa oa không khóc cảm thấy cho dù chính mình nói cái gì thì cuối cùng nhất định cũng sẽ bị Loan câu đập đầu.
Cho nên trực tiếp rõ ràng nói ra thì tốt hơn.
Nói Oa oa không khóc nhát gan, vẫn luôn không dám cùng Loan câu ngả bài, nhưng thời điểm này mới thể hiện hắn hữu dũng vô mưu. Hắn ở trên trò chơi vòng vo cả ngày, ánh mắt chăm chú nhìn cái tên trong danh sách bạn tốt.
Đợi cho đến buổi chiều, rốt cục cũng thấy hai chữ “Loan câu” sáng lên.
Oa oa không khóc nhanh chóng gởi qua lời mời tổ đội.
Loan câu vào đội.
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Ngươi đã đến rồi ~ “
【đội ngũ】Loan câu: “Ngươi đây không phải là nói thừa sao, ta đương nhiên đến rồi, không đến làm sao có thể ở nơi này.”
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “…”
Oa oa không khóc nghĩ thầm, chúng ta đều sắp phải chia tay rồi, ngươi không thể đối tốt với ta chút sao.
【đội ngũ】Loan câu: “Nhiệm vụ hằng ngày, ngươi làm không.”
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Từ từ, ta có việc muốn nói với ngươi.”
【đội ngũ】Loan câu: “Chuyện gì?”
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Ngươi trước tới Vạn Hoa đi.”
【đội ngũ】Loan câu: “A? Ngươi muốn làm gì?.”
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Ngươi tới là được.”
Hai người bay đến Vạn Hoa cốc, Oa oa không khóc nhìn thấy Vạn Hoa trời nắng, đột nhiên trong lòng cảm thấy bi thương.
Vạn Hoa cốc cũng không có tuyết rơi a.
Lần đầu Oa oa không khóc nhìn thấy Loan câu hắn liền cảm thấy Loan câu giống như một con bướm nhỏ nhanh nhẹn, có chút mông lung làm cho người nhìn thấy có một lỗi giác rất tốt đẹp…
【đội ngũ】Loan câu: “Rốt cuộc ngươi muốn làm gì, không cần lãng phí thời gian của lão tử, đi làm nhiệm vụ hằng ngày nhanh lên, làm ta mất một cái thần hành, mau đưa ta tiền mua trừ phệ tán bù lại.” (thần hành 15’ hoặc 30’ mới được dùng một lần, trừ phệ tán có thể làm mất thời gian chờ của thần hành)
Oa oa không khóc lệ rơi đầy mặt, là hắn bị ám nên mới có cái loại lỗi giác mông lung tốt đẹp đó, này thật ra chính là cố sự đáng buồn của một đại M đúng lúc gặp gỡ một cái đại S mà thôi!
Oa oa không khóc không nói gì, buồn đầu chạy về phía trước.
Loan câu lại mắng vài câu, cũng không có cách nào chỉ đành chạy theo sau.
Oa oa không khóc mang Loan câu vào Hoa hải (biển hoa aaaaaa).
Hoa hải – Vạn Hoa cốc, ven hồ Lạc tinh, muôn hoa đua thắm khoe hồng, bướm bay nhẹ nhàng, tuần lộc thành đàn, là cảnh sắc nổi tiếng nhất của Vạn Hoa cốc.
Oa oa không khóc cảm thấy đây chính là địa phương tốt để nói chuyện chia tay, có thể làm cho mọi người không đến mức bi thương, nhưng hiển nhiên Oa oa không khóc quá ngây thơ rồi.
Hai người đứng ở Hoa hải, Loan câu nhịn không được lại hỏi.
【đội ngũ】Loan câu: “Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?”
Oa oa không khóc nghĩ nghĩ, thở dài.
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Lần trước… lúc bang hội tụ hội, ta có thấy ngươi…”
Loan câu không nghĩ tới hắn sẽ chạy đến cái chỗ này nói loại chuyện này, trong lòng lộp bộp.
【đội ngũ 】Loan câu: “Như thế nào? Ngươi nhìn thấy ta rồi cảm thấy thất vọng sao?”
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Không thể nói như vậy…”
【đội ngũ】Loan câu: “Vậy như thế nào? Ngươi cảm thấy ta không xinh đẹp?”
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Tại sao các ngươi đều hỏi như vậy? Chẳng lẽ ta là người nông cạn như vậy sao!”
【đội ngũ】Loan câu: “Thoạt nhìn có điểm giống.”
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “…”
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Vấn đề không phải ở đó…”
Oa oa không khóc ra cửa một bước, lại rút lui, lúc trước đã nghĩ tốt phải nói như thế nào, bây giờ toàn lui về trong cổ họng, như thế nào cũng ra không được.
Loan câu chờ, nhưng thật ra hắn khá trấn tĩnh, hắn không biết Oa oa không khóc muốn nói chuyện gì về ngày đó, nhưng ở trong mắt của hắn, chính mình bên này mới là vấn đề lớn nhất.
Loan câu cá tính vẫn luôn có điểm thẳng, lần này là thật sự để ý Oa oa không khóc, mới có thể tìm chị gái đến thế thân, mới có thể để ý suy nghĩ của Oa oa không khóc như vậy.
Nhưng hiện tại, Loan câu cảm thấy đây là thời điểm nên nói hết với Oa oa.
【đội ngũ】Loan câu: “Kỳ thật ta cũng có chuyện muốn nói với ngươi.”
Oa oa không khóc sửng sốt.
【đội ngũ】Loan câu: “Cũng là về lần đó bang hội tụ hội. Kỳ thật ngày đó người đến không phải ta.”
Oa oa không khóc há to mồm.
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “A?”
【đội ngũ】Loan câu: “Ngày đó tụ hội, ta tìm chị ta đến thế thân cho ta, kỳ thật ta không có đi.”
Oa oa không khóc hoàn toàn ngây ngẩn cả người, suy nghĩ nửa ngày mới hiểu được ngày đó hắn nhìn thấy “Loan câu” không phải chân chính Loan câu, mà là chị của Loan câu.
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Tại sao có thể như vậy… Ngươi vì sao lại làm như vậy…”
Không muốn đi thì cứ nói thẳng một tiếng là tốt rồi, tại sao lại tìm người khác đến thế thân?
【đội ngũ】Loan câu: “Lúc đó, ngươi nói ngươi tới B thị là vì muốn gặp ta, ta không muốn làm cho ngươi thất vọng, cho nên mới tìm chị ta tới thay thế.”
Oa oa không khóc cảm thấy Loan câu chưa từng tâm bình khí hòa mà nói chuyện như vậy, cảm thấy có điểm là lạ.
【đội ngũ 】Oa oa không khóc: “Ta còn chưa có hiểu được việc ta thất vọng với việc ngươi tìm chị ngươi tới giả mạo có liên quan gì nhau?”
【đội ngũ】Loan câu: “Như vậy mà còn chưa hiểu được? Ngu ngốc, ta kỳ thật là nam nhân!”
Oa oa không khóc cảm thấy thời gian của mình thoát chốc đình chỉ.
Một lát sau, hắn mới nhúc nhích được, hắn máy móc nói.
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Ngươi nói cái gì?”
Loan câu nhìn phản ứng của hắn, trong lòng có điểm lành lạnh, nhưng càng nhiều chính là thoải mái.
Mình rốt cục nói ra.
【đội ngũ 】Loan câu: “Ta là nam, trong trò chơi này là nhân yêu.”
Oa oa không khóc đứng tại Hoa hải, từng đàn tuần lộc vô cùng thân thiết chạy qua bên cạnh hắn, hắn đột nhiên táo bạo nâng tay, một chiêu đem tuần lộc giết chết.
【đội ngũ】Loan câu: “…”
【đội ngũ 】Loan câu: “Ngươi không phải mới vừa nói có việc muốn nói sao, cũng là về chuyện tụ hội lần đó, ngươi nói đi.”
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Ta đã không còn lời nào để nói.”
【đội ngũ】Loan câu: “…”
Loan câu đem lời Oa oa không khóc lý giải thành Oa oa đã muốn nản lòng thoái chí, nghĩ thầm Oa oa quả nhiên không tiếp thụ được. Loan câu cảm thấy có điểm khó chịu, hắn vốn nghĩ liền như vậy đi, hai người như vậy cũng không sai, nhưng hắn vẫn tổng cảm thấy mình đã lừa gạt Oa oa.
Nói cũng đã nói rồi, cũng nên kết thúc thôi.
Oa oa không khóc đột nhiên bỏ Loan câu vào danh sách cừu nhân.
Loan câu cười khổ một tiếng, loại phản ứng này vẫn là nằm trong dự kiến của hắn.
Đếm ngược chấm dứt, tên của Oa oa không khóc biến thành màu đỏ, hắn liền xông vào đánh Loan câu.
Bởi vì Oa oa là buff, công kích vô cùng thấp, đánh vào trên người Loan câu không đau không tổn. Loan câu không có đánh trả, tùy ý để Oa oa đánh.
Oa oa không khóc cầm cây bút trị liệu, từng chiêu từng chiêu đánh ra, có đôi khi đánh vào Loan câu hơi lâu nên thanh máu Loan câu đã kịp hồi phục không ít.
Hai người đứng giữa một cánh đồng hoa đầy mỹ lệ, nhưng hành động thì lại khá là hung tàn chả hợp với cảnh vật…
Loan câu còn chưa có bị đánh chết. Hắn nhìn bộ dạng cố gắng của Oa oa không khóc, cảm thấy có điểm đau lòng.
Oa oa không khóc cái gì cũng không nói, chỉ chuyên tâm đánh, cuối cùng, cuối cùng, rốt cục đem Loan câu đánh ngã xuống đất.
Loan câu nằm giữa những sắc màu rực rỡ, cảm thấy có được sự giải thoát…
Kết quả Loan câu thấy Oa oa kéo hắn ra khỏi danh sách cừu nhân, bắt đầu đối hắn sử dụng Trường châm (skill hồi sinh của Vạn Hoa)
Loan câu sửng sốt, vì cái gì phải cứu hắn sống dậy, là vì muốn giết hắn lần nữa sao?
【 phụ cận 】Oa oa không khóc: “Ngươi có biết truyền thuyết của Hoa hải không?”
Oa oa không khóc thi triển chiêu thức xong, Loan câu thấy trên màn hình xuất hiện khung xác nhận “Người chơi Oa oa không khóc muốn cứu ngươi” hệ thống hỏi Loan câu có muốn chấp nhận không.
【 phụ cận 】Oa oa không khóc: “Người chơi nằm chết giữa rừng Hoa hải, tình cờ gặp gỡ một người có hảo tâm muốn cứu giúp, thì người hảo tâm đó chính là một nửa định mệnh của ngươi.”
Loan câu nằm trên mặt đất, nhìn người trước mặt trường y phiêu phiêu thoạt nhìn mang đậm khí chất của Hoa ca, nhấp chọn vào khung hỏi của hệ thống hai chữ ‘Xác nhận’.
_______________________
Chương 52
And they lived happily ever after…….
______________@___@____________
Tác giả :
Mạc Tâm Thương