Võng Du – T Bất Kiến T
Chương 30
Lộ Viễn nghiêng đầu nhìn hắn, nhìn nửa ngày, cuối cùng mới nghẹn ra một câu: “Tôi tự dựa vào chính mình là được.”
Lý Kiêu gật đầu: “Ân, chỉ cần cậu nhớ rõ tôi có tâm tư này thì tốt rồi.”
Lộ Viễn còn muốn nói thêm chính là Lý Kiêu lại đẩy đẩy bờ vai của cậu nói: “Người ta vẫn chờ cậu tới đánh boss cuối kìa.”
Lộ Viễn nghiêng đầu nhìn lại màn hình máy tính, tiếp tục đi đánh quái.
Chờ đánh xong, Lộ Viễn mới nói: “Ngày mai lại đến đánh đi, chính anh sờ.”
Lý Kiêu nhìn nhìn nhân vật của mình trên màn ảnh, một thân màu sắc rực rỡ, vừa thấy liền biết trang bị không phải là hạng thường, nhịn không được nói: “Như vậy là được rồi sao?”
“Cái gì được rồi?”
“Đi Long Uyên Trạch a.”
“Ân.”
“… Thoạt nhìn cũng không phải thực khó khăn a.” Này tâm pháp phòng ngự, xuyên một thân trang bị phòng ngự nhưng thanh máu lại không bằng khi hắn mặc trang bị mua bằng uy danh a.
Lộ Viễn liếc Lý Kiêu một cái: “Khác biệt lớn, anh thử xem thì biết.”
“Được rồi… Kia cuối tuần chuẩn bị tốt tôi với cậu cùng đi a.”
“… Ân.”
Lý Kiêu không cùng Lộ Viễn nói chuyện trò chơi nữa mà đột nhiên hỏi: “Cậu không phải người địa phương này đi?”
Lộ Viễn gật gật đầu: “Ân.”
Lý Kiêu lại hỏi: “Nghỉ đông và nghỉ hè sẽ về nhà?”
Lộ Viễn tiếp tục gật đầu.
“Là con một?”
Lộ Viễn quay đầu: “Tra hộ khẩu?”
Lý Kiêu cười: “Tôi chỉ là thuận miệng hỏi thôi, tôi là người địa phương.”
“Nhìn ra được.”
“Gia đình cậu như thế nào?”
“…”
Lý Kiêu hỏi liên tiếp, Lộ Viễn cũng coi như tính tình tốt, tận lực đều trả lời, Lý Kiêu thật sự thỏa mãn, biết được thật nhiều chuyện của Lộ Viễn .
Lộ Viễn nhìn xem thời gian, cảm thấy không còn sớm nữa, nên nói: “Anh không lấy tiền thưởng vậy tôi mời anh ăn cơm đi.”
Lý Kiêu nháy mắt có loại cảm giác thụ sủng nhược kinh, hắn lập tức đóng máy tính, cởi tạp dề, đứng lên, mặc áo khoác, toàn bộ động tác chỉ tốn có một phút đồng hồ là làm xong.
“Đi thôi, thân ~ “
“…”
Lộ Viễn đi theo đứng lên, hai người cùng nhau đi ra ngoài, Lộ Viễn đột nhiên nhớ tới cái gì, hỏi: “Sinh ý quán của anh không tốt lắm a, cả nửa buổi chiều mà một người khách cũng không có.”
Lý Kiêu cười nói: “Cậu chính là khách a ~ “
Đảo mắt hai người đã đi tới cửa, Lộ Viễn nghĩ Lý Kiêu phải khóa cửa nên dẫn đầu đi ra ngoài, kết quả vừa quay đầu lại liền nhìn thấy trên cửa có một tấm bảng, xác thực mà nói là một tấm bảng học màu trắng, mặt trên dùng bút viết mấy chữ: “Lão bản cùng cơ hữu ra ngoài, tạm dừng buôn bán.”
Lộ Viễn sửng sốt, tiện đà trầm mặc một chút.
Lý Kiêu cũng sửng sốt ,sau đó ho khan, hắn cũng đã quên chính mình có treo một tấm bảng như vậy…
Lý Kiêu đem tấm bảng lấy xuống, lau hết chữ rồi viết lại “Lão bản có hẹn, tạm dừng buôn bán.” Sau đó mới mang nó treo lại trên cửa.
Lộ Viễn không nói gì.
Lý Kiêu khóa kỹ cửa nẻo, hướng Lộ Viễn cười nói: “Đi thôi.”
Lộ Viễn cảm thấy được khi đối mặt Lý Kiêu, vô luận hắn làm cái gì chính mình đều có thể bình tĩnh được.
Trải qua bữa tối khoái trá, Lý Kiêu vẫn là mang cảm giác lưu luyến không rời mà chia tay Lộ Viễn, hắn bảo Lộ Viễn nếu rảnh cứ tới đây chơi. Buổi tối hai người cùng nhau lên game, vẫn là giống như bình thường cùng nhau đi làm nhiệm vụ.
Nhưng là có người không bình tĩnh được.
【 bang hội 】Loan câu: “… Ngày hôm qua không phải chiến tranh lạnh à, sao hôm nay lại hòa hảo rồi.”
【 bang hội 】Oa oa không khóc: “A, như vậy không phải tốt lắm sao.”
【 bang hội 】Loan câu: “Ngươi biết cái gì a, anh anh anh anh .” (đại khái là tiếng khóc đi)
Oa oa không khóc: “…”
【 bang hội 】Loan câu: “Ông trời sao không có mưa a, cho hợp với cảm giác thê lương của ta khi lão công của mình phải lập gia đình a.”
【 bang hội 】Oa oa không khóc: “…”
【 bang hội 】Loan câu: “A a a a a! Ta muốn hưu phu!” (bỏ chồng)
【 bang hội 】Tám ngàn dặm đường: “…”
【 bang hội 】Dũng mãnh thiện chiến: “Bang chủ tuyên bố các ngươi hiện tại ly hôn.”
【 bang hội 】Tám ngàn dặm đường: “…”
【 bang hội 】Loan câu: “Ngươi cái tên đào tường nhà người ta, anh anh anh anh.”
【 bang hội 】Oa oa không khóc: “… Đừng đau khổ, ngươi còn có ta mà.”
【 bang hội 】Loan câu: “…”
【 bang hội 】Tám ngàn dặm đường: “…”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “…”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “…”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Đây là chuyện gì xảy ra…”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Là nói Câu tỷ tỷ cùng đại sư đường ai nấy đi sao?”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “Chẳng lẽ đây là JQ trong truyền thuyết…”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Lão đại cùng đại sư, lão Nhị cùng Câu tỷ tỷ? Thiên a, đây là cái gì cp!” (mình cũng không biết đây là cái gì cp nữa)
【 bang hội 】Oa oa không khóc: “Ai là lão Nhị a!”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Vừa rồi Lột ca ca chính là tỏ tình sao?”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “Đúng không, giống như:‘ Tiểu mễ tương trái tim tan nát, nhưng ngươi còn có ta!’ đây chính là tỏ tình đi?”
【 bang hội 】Bát huyền tố ly thương: “【 Diệp Minh Liễu 】Đầm Hắc Long một mình đấu.”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “Hanh hanh, ta còn sợ Thuần Dương sao, đi thì đi!”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “…”
【 bang hội 】Dũng mãnh thiện chiến: “Cấm giảo cơ tỏ tình trên kênh bang hội, 【 loan câu 】【 oa oa không khóc 】【 Diệp Minh Liễu 】 tiến tổ! Giúp ta đi Vô Lượng Sơn kiếm thương của tank!”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “Vì cái gì gọi ta! Ta không đi làm bóng đèn!”
【 bang hội 】Dũng mãnh thiện chiến: “Lông gà không đi thì thao hoa cúc thao đến chết.” (động vật tượng trưng cho Tàng Kiếm là con gà, nên TK có biệt danh là tiểu kê – gà con đóa, Thuần Dương là dê, Thiên Sách là husky, Đường Môn là gấu trúc, Minh Giáo là mèo ba tư, Ngũ Độc là bò cạp, Thiếu Lâm là con lừa (@~~@), Thất Tú là cá vàng, Cái Bang là chuột, còn Vạn Hoa thì không có)
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “…”
Kết quả một lời tỏ tình thoạt nhìn rất cảm động như vậy lại không thể giải quyết được gì.
Thời điểm năm người đang ở trên núi trong Vô Lượng Sơn, Oa oa không khóc thật sự là bi thương dị thường.
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Ta như thế nào lại trở nên trong suốt như vậy … Ta là thật lòng a…”
【đội ngũ】Tám ngàn dặm đường: “…”
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “【 loan câu 】 làm lão bà của ta đi!”
【đội ngũ】Tám ngàn dặm đường: “…”
【đội ngũ】Loan câu: “Chính ngươi chơi một mình đi!”
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “A, bị cự tuyệt…tim ta tan nát…”
【đội ngũ】Dũng mãnh thiện chiến: “Đánh quái!”
Lý Kiêu tự mình sờ thi thể quái đúng là không giống nhau, một phen liền sờ ra được cây thương của tank, Lộ Viễn lại buồn bực một chút. Bất quá mặc kệ như thế nào, trang bị đã đủ, chờ phó bản thiết lập lại là có thể đi.
Lộ Viễn cùng Lý Kiêu vẫn dùng hình thức như trước kia mà cùng nhau chơi đùa, nhưng Oa oa không khóc cùng Loan câu hai người lại rất náo nhiệt. Từ lúc Lý Kiêu tuyên bố Lộ Viễn cùng Loan câu ly hôn, Oa oa không khóc mỗi ngày quấn quít lấy Loan câu, ở sau mông nàng gọi “Làm lão bà của ta đi!” Loan câu hoặc là không để ý tới, hoặc là liền bật cừu sát giết hắn, Oa oa không khóc mặc dù nằm chết trên đất, vẫn là bám riết không tha, chuyện tình này liền trở thành một đoạn “Giai thoại” của toàn server.
Lộ Viễn cảm thấy được lão công lão bà trong trò chơi và vân vân đều chỉ là mây bay, cũng không phải đời thực, Loan câu thích như thế nào liền làm như vậy. Nhưng Lý Kiêu lại cảm thấy thực hâm mộ, Loan câu chơi nữ hào (nhân vật nữ), Oa oa không khóc còn có thể đuổi theo gọi “Lão bà”, tuy rằng Loan câu không bao giờ thừa nhận.
Lý Kiêu nhìn thoáng qua bên người 【 tám ngàn dặm đường 】.
Đầu trọc đại hòa thượng…
Áp lực thật lớn a…
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Cậu vì cái gì không phải nữ hào?”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “…”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Anh gặp qua nữ hòa thượng sao?”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ai, nếu thật sự là ni cô cũng được a.”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “… Tôi bình thường không chơi nữ hào.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Cậu không hiểu tâm tình của tôi.”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “…”
Một ngày trước khi phó bản thiết lập lại, Lý Thiên Nhai đột nhiên ở trò chơi mật tán gẫu với Lý Kiêu.
【 mật 】Hạ Lạc Khắc: “Cháu ngoại trai.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Chuyện gì?”
【 mật 】Hạ Lạc Khắc: “Thêm acc nhỏ của ta vào bang hội của ngươi.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ta sát, ngươi muốn làm gì, ngươi không phải là người Hạo Khí Minh sao? Muốn tới làm 007 hả?!”
【 mật 】Hạ Lạc Khắc: “Ta nghe nói ngươi muốn đánh phó bản, acc nhỏ này của ta vốn là trung lập, chuyên môn đi đánh phó bản, nhưng bang các ngươi không nhận người trung lập, ta chỉ có thể vào Ác Nhân Cốc.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ta đánh phó bản mắc mớ gì tới ngươi.”
【 mật 】Hạ Lạc Khắc: “Cháu ngoại trai lời ấy sai rồi, ta chỉ là nghĩ muốn giúp ngươi thôi.”
Lý Kiêu nghĩ nghĩ, cho Lý Thiên Nhai vào cũng không có gì không tốt, dù sao hắn cũng chả phải là một 007 chuyên nghiệp, cũng không cần lo, vì thế nói.
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Tên gì, ta thêm vào.”
【 mật 】Hạ Lạc Khắc: “【 Hoa sinh 】“
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “… Cách đặt tên của ngươi vẫn là ngu ngốc như vậy.”
【 mật 】Hạ Lạc Khắc: “Hừ, ngươi sẽ không hiểu.”
【 bang hội 】【 hoa sinh 】 gia nhập bang hội.
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Oa, có người mới!”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “Người mới mau báo số đo ba vòng!”
【 bang hội 】Hoa sinh: “A ~ mọi người thật nhiệt tình ~ thẹn thùng ~ “
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ta sát, acc nhỏ của ngươi như thế nào cũng là Thuần Dương hả?.”
【 mật 】Hạ Lạc Khắc: “Phải a, thì sao? Không chỉ có cái acc nhỏ này mà ta còn có một cái acc nhỏ nhỏ nữa cũng là Thuần Dương.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “…”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Oa, đã lâu không có người mới theo 【 chủ nghĩa xã hội khoa học hảo ***】 vào bang chúng ta a.”
【 bang hội 】Hoa sinh: “Thẹn thùng, không lấy phong cách【 chủ nghĩa xã hội khoa học hảo ***】 thao kinh thiên hạ, nhưng cầu *** 【 chủ nghĩa xã hội khoa học hảo ***】thao động thế nhân ~ “
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Oa, quả nhiên ai vào bang chúng ta cũng không phải người bình thường a!”
【 bang hội 】Oa oa không khóc: “Ngươi nói như vậy chính là tính luôn cả ngươi vào trong đó đấy.”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “A, Lột ca ca, ngươi không theo đuổi Câu tỷ tỷ sao.”
【 bang hội 】Oa oa không khóc: “Ai, cách mạng vẫn chưa thành công, đồng chí vẫn đang cố gắng. Ta trước nghỉ ngơi một chút.”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Cố lên ~ “
Kênh bang hội cứ vậy mà ầm ĩ, Lý Kiêu đột nhiên nghĩ đến một việc.
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Đúng rồi, ta đã sớm muốn tìm ngươi hỏi, tên Hư không trảm không ngớt xảy ra chuyện gì?”
【 mật 】Hạ Lạc Khắc: “Chuyện gì là chuyện gì?”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ta vốn muốn tìm ngươi an bài lại, đem chức vị bang chủ Cửu cung các cho người khác, bởi vì Hư không trảm không ngớt thoạt nhìn không được tốt lắm. Kết quả gần đây hắn rất lạ a.”
Cửu cung các trên kênh thế giới thu người không nói, Lý Kiêu còn thường xuyên ở bên ngoài gặp Hư không trảm không ngớt mang theo một đám người chặn ở mấy nơi trả nhiệm vụ của Ác Nhân Cốc, Lý Kiêu cùng bọn họ xung đột chính diện vài lần, cảm giác quả thực là không thể so sánh nổi.
【 mật 】Hạ Lạc Khắc: “Ân, Cửu cung các ở Hạo Khí Minh quật khởi thật sự nhanh, tài khoản của Hư không trảm không ngớt đã thay đổi người chơi rồi.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Trách không được, là bán hào ?”
【 mật 】Hạ Lạc Khắc: “Ta đây không rõ ràng lắm, dù sao hiện nay muốn động Cửu cung các cũng không dễ, đã muốn trở thành đệ nhất bang bên chính khí rồi.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ta đã biết.”
___________________
Chương 31
Cưng qué *cạp cạp*
Người cầm phất trần là Lý Vong Sinh – cung chủ Thuần Dương cung
Người còn lại là Tạ Vân Lưu– sư huynh của bác Tạ.
Hai bác quăng JQ nát mặt hủ luôn …
_________@#___#@__________
Lý Kiêu gật đầu: “Ân, chỉ cần cậu nhớ rõ tôi có tâm tư này thì tốt rồi.”
Lộ Viễn còn muốn nói thêm chính là Lý Kiêu lại đẩy đẩy bờ vai của cậu nói: “Người ta vẫn chờ cậu tới đánh boss cuối kìa.”
Lộ Viễn nghiêng đầu nhìn lại màn hình máy tính, tiếp tục đi đánh quái.
Chờ đánh xong, Lộ Viễn mới nói: “Ngày mai lại đến đánh đi, chính anh sờ.”
Lý Kiêu nhìn nhìn nhân vật của mình trên màn ảnh, một thân màu sắc rực rỡ, vừa thấy liền biết trang bị không phải là hạng thường, nhịn không được nói: “Như vậy là được rồi sao?”
“Cái gì được rồi?”
“Đi Long Uyên Trạch a.”
“Ân.”
“… Thoạt nhìn cũng không phải thực khó khăn a.” Này tâm pháp phòng ngự, xuyên một thân trang bị phòng ngự nhưng thanh máu lại không bằng khi hắn mặc trang bị mua bằng uy danh a.
Lộ Viễn liếc Lý Kiêu một cái: “Khác biệt lớn, anh thử xem thì biết.”
“Được rồi… Kia cuối tuần chuẩn bị tốt tôi với cậu cùng đi a.”
“… Ân.”
Lý Kiêu không cùng Lộ Viễn nói chuyện trò chơi nữa mà đột nhiên hỏi: “Cậu không phải người địa phương này đi?”
Lộ Viễn gật gật đầu: “Ân.”
Lý Kiêu lại hỏi: “Nghỉ đông và nghỉ hè sẽ về nhà?”
Lộ Viễn tiếp tục gật đầu.
“Là con một?”
Lộ Viễn quay đầu: “Tra hộ khẩu?”
Lý Kiêu cười: “Tôi chỉ là thuận miệng hỏi thôi, tôi là người địa phương.”
“Nhìn ra được.”
“Gia đình cậu như thế nào?”
“…”
Lý Kiêu hỏi liên tiếp, Lộ Viễn cũng coi như tính tình tốt, tận lực đều trả lời, Lý Kiêu thật sự thỏa mãn, biết được thật nhiều chuyện của Lộ Viễn .
Lộ Viễn nhìn xem thời gian, cảm thấy không còn sớm nữa, nên nói: “Anh không lấy tiền thưởng vậy tôi mời anh ăn cơm đi.”
Lý Kiêu nháy mắt có loại cảm giác thụ sủng nhược kinh, hắn lập tức đóng máy tính, cởi tạp dề, đứng lên, mặc áo khoác, toàn bộ động tác chỉ tốn có một phút đồng hồ là làm xong.
“Đi thôi, thân ~ “
“…”
Lộ Viễn đi theo đứng lên, hai người cùng nhau đi ra ngoài, Lộ Viễn đột nhiên nhớ tới cái gì, hỏi: “Sinh ý quán của anh không tốt lắm a, cả nửa buổi chiều mà một người khách cũng không có.”
Lý Kiêu cười nói: “Cậu chính là khách a ~ “
Đảo mắt hai người đã đi tới cửa, Lộ Viễn nghĩ Lý Kiêu phải khóa cửa nên dẫn đầu đi ra ngoài, kết quả vừa quay đầu lại liền nhìn thấy trên cửa có một tấm bảng, xác thực mà nói là một tấm bảng học màu trắng, mặt trên dùng bút viết mấy chữ: “Lão bản cùng cơ hữu ra ngoài, tạm dừng buôn bán.”
Lộ Viễn sửng sốt, tiện đà trầm mặc một chút.
Lý Kiêu cũng sửng sốt ,sau đó ho khan, hắn cũng đã quên chính mình có treo một tấm bảng như vậy…
Lý Kiêu đem tấm bảng lấy xuống, lau hết chữ rồi viết lại “Lão bản có hẹn, tạm dừng buôn bán.” Sau đó mới mang nó treo lại trên cửa.
Lộ Viễn không nói gì.
Lý Kiêu khóa kỹ cửa nẻo, hướng Lộ Viễn cười nói: “Đi thôi.”
Lộ Viễn cảm thấy được khi đối mặt Lý Kiêu, vô luận hắn làm cái gì chính mình đều có thể bình tĩnh được.
Trải qua bữa tối khoái trá, Lý Kiêu vẫn là mang cảm giác lưu luyến không rời mà chia tay Lộ Viễn, hắn bảo Lộ Viễn nếu rảnh cứ tới đây chơi. Buổi tối hai người cùng nhau lên game, vẫn là giống như bình thường cùng nhau đi làm nhiệm vụ.
Nhưng là có người không bình tĩnh được.
【 bang hội 】Loan câu: “… Ngày hôm qua không phải chiến tranh lạnh à, sao hôm nay lại hòa hảo rồi.”
【 bang hội 】Oa oa không khóc: “A, như vậy không phải tốt lắm sao.”
【 bang hội 】Loan câu: “Ngươi biết cái gì a, anh anh anh anh .” (đại khái là tiếng khóc đi)
Oa oa không khóc: “…”
【 bang hội 】Loan câu: “Ông trời sao không có mưa a, cho hợp với cảm giác thê lương của ta khi lão công của mình phải lập gia đình a.”
【 bang hội 】Oa oa không khóc: “…”
【 bang hội 】Loan câu: “A a a a a! Ta muốn hưu phu!” (bỏ chồng)
【 bang hội 】Tám ngàn dặm đường: “…”
【 bang hội 】Dũng mãnh thiện chiến: “Bang chủ tuyên bố các ngươi hiện tại ly hôn.”
【 bang hội 】Tám ngàn dặm đường: “…”
【 bang hội 】Loan câu: “Ngươi cái tên đào tường nhà người ta, anh anh anh anh.”
【 bang hội 】Oa oa không khóc: “… Đừng đau khổ, ngươi còn có ta mà.”
【 bang hội 】Loan câu: “…”
【 bang hội 】Tám ngàn dặm đường: “…”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “…”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “…”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Đây là chuyện gì xảy ra…”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Là nói Câu tỷ tỷ cùng đại sư đường ai nấy đi sao?”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “Chẳng lẽ đây là JQ trong truyền thuyết…”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Lão đại cùng đại sư, lão Nhị cùng Câu tỷ tỷ? Thiên a, đây là cái gì cp!” (mình cũng không biết đây là cái gì cp nữa)
【 bang hội 】Oa oa không khóc: “Ai là lão Nhị a!”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Vừa rồi Lột ca ca chính là tỏ tình sao?”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “Đúng không, giống như:‘ Tiểu mễ tương trái tim tan nát, nhưng ngươi còn có ta!’ đây chính là tỏ tình đi?”
【 bang hội 】Bát huyền tố ly thương: “【 Diệp Minh Liễu 】Đầm Hắc Long một mình đấu.”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “Hanh hanh, ta còn sợ Thuần Dương sao, đi thì đi!”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “…”
【 bang hội 】Dũng mãnh thiện chiến: “Cấm giảo cơ tỏ tình trên kênh bang hội, 【 loan câu 】【 oa oa không khóc 】【 Diệp Minh Liễu 】 tiến tổ! Giúp ta đi Vô Lượng Sơn kiếm thương của tank!”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “Vì cái gì gọi ta! Ta không đi làm bóng đèn!”
【 bang hội 】Dũng mãnh thiện chiến: “Lông gà không đi thì thao hoa cúc thao đến chết.” (động vật tượng trưng cho Tàng Kiếm là con gà, nên TK có biệt danh là tiểu kê – gà con đóa, Thuần Dương là dê, Thiên Sách là husky, Đường Môn là gấu trúc, Minh Giáo là mèo ba tư, Ngũ Độc là bò cạp, Thiếu Lâm là con lừa (@~~@), Thất Tú là cá vàng, Cái Bang là chuột, còn Vạn Hoa thì không có)
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “…”
Kết quả một lời tỏ tình thoạt nhìn rất cảm động như vậy lại không thể giải quyết được gì.
Thời điểm năm người đang ở trên núi trong Vô Lượng Sơn, Oa oa không khóc thật sự là bi thương dị thường.
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “Ta như thế nào lại trở nên trong suốt như vậy … Ta là thật lòng a…”
【đội ngũ】Tám ngàn dặm đường: “…”
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “【 loan câu 】 làm lão bà của ta đi!”
【đội ngũ】Tám ngàn dặm đường: “…”
【đội ngũ】Loan câu: “Chính ngươi chơi một mình đi!”
【đội ngũ】Oa oa không khóc: “A, bị cự tuyệt…tim ta tan nát…”
【đội ngũ】Dũng mãnh thiện chiến: “Đánh quái!”
Lý Kiêu tự mình sờ thi thể quái đúng là không giống nhau, một phen liền sờ ra được cây thương của tank, Lộ Viễn lại buồn bực một chút. Bất quá mặc kệ như thế nào, trang bị đã đủ, chờ phó bản thiết lập lại là có thể đi.
Lộ Viễn cùng Lý Kiêu vẫn dùng hình thức như trước kia mà cùng nhau chơi đùa, nhưng Oa oa không khóc cùng Loan câu hai người lại rất náo nhiệt. Từ lúc Lý Kiêu tuyên bố Lộ Viễn cùng Loan câu ly hôn, Oa oa không khóc mỗi ngày quấn quít lấy Loan câu, ở sau mông nàng gọi “Làm lão bà của ta đi!” Loan câu hoặc là không để ý tới, hoặc là liền bật cừu sát giết hắn, Oa oa không khóc mặc dù nằm chết trên đất, vẫn là bám riết không tha, chuyện tình này liền trở thành một đoạn “Giai thoại” của toàn server.
Lộ Viễn cảm thấy được lão công lão bà trong trò chơi và vân vân đều chỉ là mây bay, cũng không phải đời thực, Loan câu thích như thế nào liền làm như vậy. Nhưng Lý Kiêu lại cảm thấy thực hâm mộ, Loan câu chơi nữ hào (nhân vật nữ), Oa oa không khóc còn có thể đuổi theo gọi “Lão bà”, tuy rằng Loan câu không bao giờ thừa nhận.
Lý Kiêu nhìn thoáng qua bên người 【 tám ngàn dặm đường 】.
Đầu trọc đại hòa thượng…
Áp lực thật lớn a…
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Cậu vì cái gì không phải nữ hào?”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “…”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Anh gặp qua nữ hòa thượng sao?”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ai, nếu thật sự là ni cô cũng được a.”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “… Tôi bình thường không chơi nữ hào.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Cậu không hiểu tâm tình của tôi.”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “…”
Một ngày trước khi phó bản thiết lập lại, Lý Thiên Nhai đột nhiên ở trò chơi mật tán gẫu với Lý Kiêu.
【 mật 】Hạ Lạc Khắc: “Cháu ngoại trai.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Chuyện gì?”
【 mật 】Hạ Lạc Khắc: “Thêm acc nhỏ của ta vào bang hội của ngươi.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ta sát, ngươi muốn làm gì, ngươi không phải là người Hạo Khí Minh sao? Muốn tới làm 007 hả?!”
【 mật 】Hạ Lạc Khắc: “Ta nghe nói ngươi muốn đánh phó bản, acc nhỏ này của ta vốn là trung lập, chuyên môn đi đánh phó bản, nhưng bang các ngươi không nhận người trung lập, ta chỉ có thể vào Ác Nhân Cốc.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ta đánh phó bản mắc mớ gì tới ngươi.”
【 mật 】Hạ Lạc Khắc: “Cháu ngoại trai lời ấy sai rồi, ta chỉ là nghĩ muốn giúp ngươi thôi.”
Lý Kiêu nghĩ nghĩ, cho Lý Thiên Nhai vào cũng không có gì không tốt, dù sao hắn cũng chả phải là một 007 chuyên nghiệp, cũng không cần lo, vì thế nói.
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Tên gì, ta thêm vào.”
【 mật 】Hạ Lạc Khắc: “【 Hoa sinh 】“
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “… Cách đặt tên của ngươi vẫn là ngu ngốc như vậy.”
【 mật 】Hạ Lạc Khắc: “Hừ, ngươi sẽ không hiểu.”
【 bang hội 】【 hoa sinh 】 gia nhập bang hội.
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Oa, có người mới!”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “Người mới mau báo số đo ba vòng!”
【 bang hội 】Hoa sinh: “A ~ mọi người thật nhiệt tình ~ thẹn thùng ~ “
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ta sát, acc nhỏ của ngươi như thế nào cũng là Thuần Dương hả?.”
【 mật 】Hạ Lạc Khắc: “Phải a, thì sao? Không chỉ có cái acc nhỏ này mà ta còn có một cái acc nhỏ nhỏ nữa cũng là Thuần Dương.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “…”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Oa, đã lâu không có người mới theo 【 chủ nghĩa xã hội khoa học hảo ***】 vào bang chúng ta a.”
【 bang hội 】Hoa sinh: “Thẹn thùng, không lấy phong cách【 chủ nghĩa xã hội khoa học hảo ***】 thao kinh thiên hạ, nhưng cầu *** 【 chủ nghĩa xã hội khoa học hảo ***】thao động thế nhân ~ “
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Oa, quả nhiên ai vào bang chúng ta cũng không phải người bình thường a!”
【 bang hội 】Oa oa không khóc: “Ngươi nói như vậy chính là tính luôn cả ngươi vào trong đó đấy.”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “A, Lột ca ca, ngươi không theo đuổi Câu tỷ tỷ sao.”
【 bang hội 】Oa oa không khóc: “Ai, cách mạng vẫn chưa thành công, đồng chí vẫn đang cố gắng. Ta trước nghỉ ngơi một chút.”
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Cố lên ~ “
Kênh bang hội cứ vậy mà ầm ĩ, Lý Kiêu đột nhiên nghĩ đến một việc.
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Đúng rồi, ta đã sớm muốn tìm ngươi hỏi, tên Hư không trảm không ngớt xảy ra chuyện gì?”
【 mật 】Hạ Lạc Khắc: “Chuyện gì là chuyện gì?”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ta vốn muốn tìm ngươi an bài lại, đem chức vị bang chủ Cửu cung các cho người khác, bởi vì Hư không trảm không ngớt thoạt nhìn không được tốt lắm. Kết quả gần đây hắn rất lạ a.”
Cửu cung các trên kênh thế giới thu người không nói, Lý Kiêu còn thường xuyên ở bên ngoài gặp Hư không trảm không ngớt mang theo một đám người chặn ở mấy nơi trả nhiệm vụ của Ác Nhân Cốc, Lý Kiêu cùng bọn họ xung đột chính diện vài lần, cảm giác quả thực là không thể so sánh nổi.
【 mật 】Hạ Lạc Khắc: “Ân, Cửu cung các ở Hạo Khí Minh quật khởi thật sự nhanh, tài khoản của Hư không trảm không ngớt đã thay đổi người chơi rồi.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Trách không được, là bán hào ?”
【 mật 】Hạ Lạc Khắc: “Ta đây không rõ ràng lắm, dù sao hiện nay muốn động Cửu cung các cũng không dễ, đã muốn trở thành đệ nhất bang bên chính khí rồi.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ta đã biết.”
___________________
Chương 31
Cưng qué *cạp cạp*
Người cầm phất trần là Lý Vong Sinh – cung chủ Thuần Dương cung
Người còn lại là Tạ Vân Lưu– sư huynh của bác Tạ.
Hai bác quăng JQ nát mặt hủ luôn …
_________@#___#@__________
Tác giả :
Mạc Tâm Thương