Võng Du Chi Tuyệt Sắc Thiếu Niên
Chương 12: Nhiệm vụ long nữ
Tiểu Hòa lần đầu tiên gặp nữ hài tử khóc, tuy rằng là nữ NPC, nhưng cảm giác vẫn thật không tốt, giống như chính mình thực sự khi dễ nàng.
Tiểu Hòa cùng nàng giảng đạo lý: “Hẳn là ngươi khi dễ chúng ta mới đúng. Ngươi xem chúng ta bè gỗ đều bị ngươi cắn thành bộ dáng gì nữa. Ngươi là Long, cũng không phải con. . . . . .”
Từ ‘chuột’ nuốt trở về, bởi vì cô bé khóc càng thêm lớn tiếng .
“Oa oa, ta hảo tâm. . . . . . Không biết hảo báo. . . . . . Các ngươi nhân loại là tối xấu xa. . . . . . Oa oa, các ngươi tưởng có bè gỗ là có thể đi ra ngoài sao? Cẩn thận chết đuối trong hồ đó.”
“Vì sao?”
“Hừ? Mới không nói cho ngươi.” Cô bé dừng nước mắt, trở nên hung dữ lên. Tuy rằng tay vẫn bị trói, lại cao ngạo mặc cả: “ngươi muốn biết sao? Muốn biết thì cầu ta đi”.
Tiểu Hòa nhìn về phía Hạ Khinh Y.
Hạ Khinh Y luôn tại sửa lại bè gỗ, lúc này đứng lên nói, “Bè gỗ sửa tốt rồi, chúng ta đi thôi.”
“Tốt.” Tiểu Hòa hướng Long vẫy vẫy tay, “Tiểu Hồng hẹn gặp lại.” (= =)
“Oa, các ngươi chớ đi.. ô ô… ta nói cho các ngươi….ô ô…còn có, người ta không phải tên tiểu Hồng!”
Tiểu hồng Long bắt đầu khóc thút thít nghẹn kể chuyện xưa.
Có kinh nghiệm như Hạ Khinh Y đương nhiên biết bọn họ đại khái đụng tới nhiệm vụ gì. Tiểu Hòa lại không biết, còn thật sự nghe chuyện xưa, biểu tình theo nội dung chuyện xưa mà biến ảo.
Nguyên lai tiểu hồng Long có một gia đình hạnh phúc mỹ mãn, cùng Long ba ba Long mama một nhà ba người ở Thái Hồ sống rất khoái hoạt. Đáng tiếc thiên không hề không phong vân, Long có sớm tối họa phúc. Có một ngày, Long ba ba hiếu khách chiêu đãi một Long khách. Tên Long kia lại coi trọng Long mẹ mỹ mạo vô cùng, vì thế, hắn giết Long ba ba, đoạt đi Long mẹ, còn đem tiểu hồng Long nhốt tại đảo nhỏ này. Chung quanh bày bố mê trận, hàng năm chỉ cho Long mẹ tới thăm tiểu hồng Long một lần. . . . . .
“Các ngươi giúp ta giết tên ác Long kia, ta liền nói cho các ngươi đường về, mẹ của ta còn có thể tặng rất nhiều đồ vật cho các ngươi. . . . . . Oa oa. . . . . .”
Lúc này Hạ Khinh Y cùng tiểu Hòa đồng thời nghe được: Nhận hay không nhận nhiệm vụ ‘Giải cứu tiểu Long bị nhốt’.
Tiểu Hòa vẫn rất tự mình hiểu lấy mình, tuy rằng thực đồng tình với tiểu hồng Long, nhưng không có lỗ mãng tiếp nhận nhiệm vụ, nhìn về phía Hạ Khinh Y.
“Long cấp mấy ? Khi nào thì được?”
Tiểu hồng Long hiển nhiên có vẻ sợ Hạ Khinh Y, ngoan ngoãn trả lời: “200 cấp, sang năm 19 tháng chín, là sinh nhật của ta. Hàng năm chỉ có ngày đó mẹ mới được đến xem ta, hắn cũng tới.”
Sang năm 19 tháng chín, trong trò chơi còn có 9 tháng nữa, khi đó hắn cấp bậc hẳn là sẽ cao, kêu thêm những người này đến hẳn là không có vấn đề. Hạ Khinh Y lựa chọn đồng ý.
Tiểu Hòa cũng đi theo tuyển đồng ý nhận.
Tiểu hồng Long nín khóc mà cười, lấy ra hai hạt châu, “Này tặng cho các ngươi. Mang theo hạt châu này, đi trong nước sẽ không sợ, bất quá chỉ có thể dùng ba lượt thôi.”
“Ta mang bọn ngươi đi đến chỗ ta ở. Về sau các ngươi cùng ở chung với ta, chỗ ta trụ rất tốt đó. . . . . .” Tiểu hồng Long hiển nhiên cực kỳ cao hứng, nói vừa nhanh vừa vội.
“Không được, ngươi nói cho chúng ta biết đường trở về, 19 tháng 9 sau chúng ta sẽ đến.”
Tiểu hồng Long trên mặt nhất thời chuyển nhiều mây, “Không nên không nên, ô ô ô ô, các ngươi nhân loại tối xấu xa, khẳng định là gạt ta . Lần trước có người lừa ta thiệt nhiều đồ vật, kết quả cũng chưa đến, ô ô, các ngươi không thể đi, oa!”
Không hổ là Thái Hồ tiểu long nữ, rất dễ khóc a. Tiểu Hòa đau đầu nhìn tiểu hồng Long đang oa oa khóc lớn: “Sẽ không , chúng ta khẳng định sẽ đến, Hạ đại ca sẽ không gạt người .”
Hạ Khinh Y nghe vậy nhìn hắn một cái, hắn như thế nào khẳng định chắc chắn mình sẽ không gạt người.
“Ta hiện tại thực lực một người giết không được Long 200 cấp, ở chỗ này cũng vô dụng.” Hạ Khinh Y thản nhiên nói.
Tiểu hồng Long biết hắn nói thật, nhưng dù thế nào cũng không nguyện ý để bọn họ đi, lại nghĩ không ra biện pháp khác, đành oa oa khóc.
Tiểu Hòa nói: “Nếu không ngươi cùng chùng đi đi, đến lúc đó cùng nhau trở về cứu mẹ ngươi?”
“Ta và các ngươi không giống nhau, đi không được.” Tiểu hồng Long trả lời hắn, tròng mắt vòng vo chuyển, bỗng nhiên chỉ vào tiểu Hòa, nhìn Hạ Khinh Y nói: “Tốt lắm, ngươi có thể đi, hắn lưu lại theo giúp ta.”
“Ta và các ngươi không giống nhau, đi không được.” Tiểu hồng Long trả lời hắn, tròng mắt vòng vo chuyển, bỗng nhiên chỉ vào tiểu Hòa, nhìn Hạ Khinh Y nói: “Tốt lắm, ngươi có thể đi, hắn lưu lại theo giúp ta.”
” Không có khả năng.” Hạ Khinh Y lập tức phủ quyết nàng.
Tiểu hồng long lần đầu tiên phát ra long uy, dậm chân nói:” Vậy các ngươi liền tiếp tục mắc kẹt ở nơi này không quay về luôn đi.”
Hạ Khinh Y không hề để ý tới nàng, nhìn về phía tiểu Hòa:” Chúng ta có thể sẽ chết ở Thái Hồ một lần, sau đó hồi sinh tại điểm sống lại ở Vô Tích, ngươi sợ không?”
Tiểu Hòa muốn nói không sợ, bỗng nhiên nhớ tới Nguyệt Tại Thủy Thiên từng nói, Hạ đại ca chết một lần võ công sẽ rớt một nửa. Điểm sống lại tại Vô Tích khẳng định có người của Thủy Thiên Các canh giữ…… Lại nói tiếp, đều là bởi vì hắn……
Tiểu Hòa lắc đầu:” Hạ đại ca, ta ở đây tốt hơn. Ta vốn không có nhiều thời gian chơi game, ta sắp thi tuyển sinh vào cao đẳng.” Nhìn đến hạt châu trong tay, lâm thời bổ sung thêm một câu,” Ta thích hạt châu này, không nghĩ trả lại cho long nữ.”
Tiểu hồng long cao hứng nói:” Ta còn có, ta còn có.”
Tiểu Hòa gật đầu:” Hơn nữa Hạ đại ca còn phải đi ra ngoài giúp ta báo thù……” Dù sao phỏng chừng Hạ đại ca không đi ám sát, tên Nguyệt gì gì đó cũng sẽ tới giết Hạ đại ca……
Hạ Khinh Y nhìn hắn. Tiểu Hòa bị ánh mắt hiểu biết của hắn nhìn xem, nói không được nữa.
Thật lâu sau mới nghe được Hạ Khinh Y nói:” Được rồi.”
Tiểu hồng long đem bản đồ đưa cho Hạ Khinh Y:” Bản đồ này là mẹ lấy trộm cho ta, chỉ khi ánh trăng cực sáng cực tròn mới có thể sử dụng, nếu không , dù có được bản đồ cũng sẽ không thấy đường đi.”
Hôm nay vừa đúng dịp trăng tròn.
Hạ Khinh Y không nói gì, đem bản đồ đặt tại bên hông. Bè gỗ hạ thủy, hắn chống sào bơi càng lúc càng xa, rốt cục vòng qua một khúc cua, hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của tiểu Hòa.
Tiểu Hòa ngồi xổm xuống thở dài, chín tháng…… Tốt hơn là tính thời gian theo sự thật đi… sự thật chỉ cần ba tháng……Ôi! qua năm mới luôn rồi.
Soái Ca thế gia đều luôn online. Tiểu Hòa trên cơ bản mỗi ngày cùng bọn họ nói vài câu. Đương nhiên, đều là những chuyện rất không dinh dưỡng.
Phong Hồi Tuyết:” Ngươi cùng Hạ đại ngưu khi nào thì mới bằng lòng đi ra, chơi thế giới hai người nghiện quá luôn hả?”
Suất Suất Suất:” Cơm nấu thế nào rồi? Đại ngưu nấu chín không?”
Phong Hồi Tuyết:” Tiểu Hòa a, chúng ta ngày mai bắt đầu không login trong một tháng, tự ngươi cẩn thận nhé.”
” Vì sao?” Tiểu Hòa lắp bắp kinh hãi.
” Thi cử đó. Hừ, vì tiết kiệm tiền thi lại, chúng ta nhất trí quyết định cấm game một tháng! Ai online người đó là con chó nhỏ.”
Tiểu Đinh Đang cũng phát tin tức:” Thi cuối học kỳ, mẹ ta không cho ta login…… Nhớ rõ mỗi ngày nhắc tên ta với Hạ Khinh Y một trăm lần!”
Tiểu Hòa ảm đạm đóng hộp tin, logout.
Mọi người đều đi hết.
Kỳ thật ở trên đảo cũng không tệ. Mỗi ngày xuân về hoa nở, ngủ một chút cũng không lãnh. Cung điện thủy tinh trong suốt dưới đáy nước của tiểu Hồng long cũng rất được, còn có Mắt To, Cầu Lông Ngắn chơi chung, cùng hồi xưa ở Tân Thủ thôn không khác biệt lắm……
Nhưng vì sao hiện tại lại cảm thấy nhàm chán chứ? Mới ngày đầu tiên mà thôi.
Nếu không, sớm một chút logout đi, tiểu Hòa cúi cái đầu nghĩ thế. Hộp thư nhất thời vang lên.
” Hôm nay làm gì?”
Tiểu Hòa kinh ngạc nhìn tên người gửi thư hồi lâu……
Hạ đại ca…… Thật sự không giống người thích phát loại tin tức nhàm chán này a.
” Đi thăm nhà của tiểu Long nữ, rất đẹp, ở đáy nước.”
” Ừ, còn gì nữa?”
“…… Ngủ.”
” Hôm nay làm gì?”
” Tiểu Long nữ cùng ta thi bắt cá, ta thua.”
” Ta biết bắt cá, lần sau sẽ dạy ngươi.”
” Tốt ^_^”
” Hôm nay chơi cái gì?”
” Hạ đại ca, ta hôm nay nấu canh cá Bạc.”
” Ừ, đặc sản Thái Hồ.”
” Ta một mình toàn bộ uống hết, thừa dịp tiểu Long nữ ngủ, nấu ^_^”
Thật lâu không hồi âm.
Chẳng lẽ Hạ đại ca cảm thấy hắn khi dễ nữ hài tử?
Quả nhiên, Hạ Khinh Y hồi âm.” Làm như vậy là không đúng.”
” Vâng…… lần sau không như vậy nữa.” Tiểu Hòa biết sai liền sửa.
” Ừ, nên lưu lại một chút, để cho tiểu Long nữ ăn còn muốn ăn thêm nhưng không có.”
“……”
Đảo mắt trong trò chơi một tháng trôi qua. Lúc đầu Hạ Khinh Y mỗi ngày đúng giờ nhắn tin ân cần thăm hỏi. Sau, không đợi hắn phát tin tức, tiểu Hòa đã chủ động báo cáo hành động của bản thân, Hạ Khinh Y có đôi khi hồi âm thật sự mau, có đôi khi thật lâu sau mới trả lời.
Cuộc sống trên đảo đơn độc tịch mịch, bởi vì có Hạ Khinh Y ân cần thăm hỏi, trở nên có nhan sắc.
Hôm nay tới thời gian chơi game, tiểu Hòa kích động muốn online, bị bà nội bắt lấy.
” Hôm nay cùng bà nội ra ngoài có việc.”
Không hiểu chuyện gì, tiểu Hòa bị bà nội mang theo đi làm hộ chiếu. Bởi vì tiểu Hòa chưa có chứng minh nhân dân, hộ chiếu làm khá phiền toái.
Bên ngoài rất lạnh,lúc tiểu Hòa xuất môn, bà nội dùng mũ và khăn quàng cổ trùm kín hắn. Đợi cho đến khi chụp ảnh thẻ, tiểu Hòa cởi xuống khăn quàng cổ. Vốn đang bị hệ thống sưởi ấm thổi đến lười biếng, những nhân viên ánh mắt bỗng nhiên sẽ không động.
Về đến nhà, tiểu Hòa vội vàng tiến vào trò chơi. Vừa online xem ngay danh sách bạn hữu. Hình đầu của Hạ Khinh Y là màu đen, không lên mạng rồi. Có chút thất vọng tắt đi danh sách.
Tiểu Long nữ thở phì phì đứng trước mặt hắn.
” Cái người lần trước đã tới đây. Hừ, hắn khẳng định nghĩ muốn trộm đem ngươi đi.”
Tiểu Hòa ngẩn ngơ:” Ai?”
” Hừ!” Tiểu Long nữ đưa cho hắn một gói to, chạy:” Hắn nói cho ngươi.”
Tiểu Hòa ngốc hai giây, mở ra gói to.
Ngày hôm sau.
Tiểu Hòa:” Ta hôm qua có việc đi ra ngoài, bà nội mang ta đi chụp ảnh thẻ. Hạ đại ca lần sau lại đến chứ?”
Hạ Khinh Y:” Ừ, ngày rằm sẽ đến.”
Tiểu Hòa:” Thật tốt quá. Nhưng Hạ đại ca nè, lần sau không cần mang đồ chơi cho ta, ta mười sáu tuổi……”
Tiểu Hòa bị nhốt, chỉ có một mình Hạ Khinh Y đến thăm. Kỳ thật, Hạ Khinh Y có thể dẫn thêm người khác tới thăm, nhưng vì sao không dẫn theo chứ.
Tiểu Hòa cùng nàng giảng đạo lý: “Hẳn là ngươi khi dễ chúng ta mới đúng. Ngươi xem chúng ta bè gỗ đều bị ngươi cắn thành bộ dáng gì nữa. Ngươi là Long, cũng không phải con. . . . . .”
Từ ‘chuột’ nuốt trở về, bởi vì cô bé khóc càng thêm lớn tiếng .
“Oa oa, ta hảo tâm. . . . . . Không biết hảo báo. . . . . . Các ngươi nhân loại là tối xấu xa. . . . . . Oa oa, các ngươi tưởng có bè gỗ là có thể đi ra ngoài sao? Cẩn thận chết đuối trong hồ đó.”
“Vì sao?”
“Hừ? Mới không nói cho ngươi.” Cô bé dừng nước mắt, trở nên hung dữ lên. Tuy rằng tay vẫn bị trói, lại cao ngạo mặc cả: “ngươi muốn biết sao? Muốn biết thì cầu ta đi”.
Tiểu Hòa nhìn về phía Hạ Khinh Y.
Hạ Khinh Y luôn tại sửa lại bè gỗ, lúc này đứng lên nói, “Bè gỗ sửa tốt rồi, chúng ta đi thôi.”
“Tốt.” Tiểu Hòa hướng Long vẫy vẫy tay, “Tiểu Hồng hẹn gặp lại.” (= =)
“Oa, các ngươi chớ đi.. ô ô… ta nói cho các ngươi….ô ô…còn có, người ta không phải tên tiểu Hồng!”
Tiểu hồng Long bắt đầu khóc thút thít nghẹn kể chuyện xưa.
Có kinh nghiệm như Hạ Khinh Y đương nhiên biết bọn họ đại khái đụng tới nhiệm vụ gì. Tiểu Hòa lại không biết, còn thật sự nghe chuyện xưa, biểu tình theo nội dung chuyện xưa mà biến ảo.
Nguyên lai tiểu hồng Long có một gia đình hạnh phúc mỹ mãn, cùng Long ba ba Long mama một nhà ba người ở Thái Hồ sống rất khoái hoạt. Đáng tiếc thiên không hề không phong vân, Long có sớm tối họa phúc. Có một ngày, Long ba ba hiếu khách chiêu đãi một Long khách. Tên Long kia lại coi trọng Long mẹ mỹ mạo vô cùng, vì thế, hắn giết Long ba ba, đoạt đi Long mẹ, còn đem tiểu hồng Long nhốt tại đảo nhỏ này. Chung quanh bày bố mê trận, hàng năm chỉ cho Long mẹ tới thăm tiểu hồng Long một lần. . . . . .
“Các ngươi giúp ta giết tên ác Long kia, ta liền nói cho các ngươi đường về, mẹ của ta còn có thể tặng rất nhiều đồ vật cho các ngươi. . . . . . Oa oa. . . . . .”
Lúc này Hạ Khinh Y cùng tiểu Hòa đồng thời nghe được: Nhận hay không nhận nhiệm vụ ‘Giải cứu tiểu Long bị nhốt’.
Tiểu Hòa vẫn rất tự mình hiểu lấy mình, tuy rằng thực đồng tình với tiểu hồng Long, nhưng không có lỗ mãng tiếp nhận nhiệm vụ, nhìn về phía Hạ Khinh Y.
“Long cấp mấy ? Khi nào thì được?”
Tiểu hồng Long hiển nhiên có vẻ sợ Hạ Khinh Y, ngoan ngoãn trả lời: “200 cấp, sang năm 19 tháng chín, là sinh nhật của ta. Hàng năm chỉ có ngày đó mẹ mới được đến xem ta, hắn cũng tới.”
Sang năm 19 tháng chín, trong trò chơi còn có 9 tháng nữa, khi đó hắn cấp bậc hẳn là sẽ cao, kêu thêm những người này đến hẳn là không có vấn đề. Hạ Khinh Y lựa chọn đồng ý.
Tiểu Hòa cũng đi theo tuyển đồng ý nhận.
Tiểu hồng Long nín khóc mà cười, lấy ra hai hạt châu, “Này tặng cho các ngươi. Mang theo hạt châu này, đi trong nước sẽ không sợ, bất quá chỉ có thể dùng ba lượt thôi.”
“Ta mang bọn ngươi đi đến chỗ ta ở. Về sau các ngươi cùng ở chung với ta, chỗ ta trụ rất tốt đó. . . . . .” Tiểu hồng Long hiển nhiên cực kỳ cao hứng, nói vừa nhanh vừa vội.
“Không được, ngươi nói cho chúng ta biết đường trở về, 19 tháng 9 sau chúng ta sẽ đến.”
Tiểu hồng Long trên mặt nhất thời chuyển nhiều mây, “Không nên không nên, ô ô ô ô, các ngươi nhân loại tối xấu xa, khẳng định là gạt ta . Lần trước có người lừa ta thiệt nhiều đồ vật, kết quả cũng chưa đến, ô ô, các ngươi không thể đi, oa!”
Không hổ là Thái Hồ tiểu long nữ, rất dễ khóc a. Tiểu Hòa đau đầu nhìn tiểu hồng Long đang oa oa khóc lớn: “Sẽ không , chúng ta khẳng định sẽ đến, Hạ đại ca sẽ không gạt người .”
Hạ Khinh Y nghe vậy nhìn hắn một cái, hắn như thế nào khẳng định chắc chắn mình sẽ không gạt người.
“Ta hiện tại thực lực một người giết không được Long 200 cấp, ở chỗ này cũng vô dụng.” Hạ Khinh Y thản nhiên nói.
Tiểu hồng Long biết hắn nói thật, nhưng dù thế nào cũng không nguyện ý để bọn họ đi, lại nghĩ không ra biện pháp khác, đành oa oa khóc.
Tiểu Hòa nói: “Nếu không ngươi cùng chùng đi đi, đến lúc đó cùng nhau trở về cứu mẹ ngươi?”
“Ta và các ngươi không giống nhau, đi không được.” Tiểu hồng Long trả lời hắn, tròng mắt vòng vo chuyển, bỗng nhiên chỉ vào tiểu Hòa, nhìn Hạ Khinh Y nói: “Tốt lắm, ngươi có thể đi, hắn lưu lại theo giúp ta.”
“Ta và các ngươi không giống nhau, đi không được.” Tiểu hồng Long trả lời hắn, tròng mắt vòng vo chuyển, bỗng nhiên chỉ vào tiểu Hòa, nhìn Hạ Khinh Y nói: “Tốt lắm, ngươi có thể đi, hắn lưu lại theo giúp ta.”
” Không có khả năng.” Hạ Khinh Y lập tức phủ quyết nàng.
Tiểu hồng long lần đầu tiên phát ra long uy, dậm chân nói:” Vậy các ngươi liền tiếp tục mắc kẹt ở nơi này không quay về luôn đi.”
Hạ Khinh Y không hề để ý tới nàng, nhìn về phía tiểu Hòa:” Chúng ta có thể sẽ chết ở Thái Hồ một lần, sau đó hồi sinh tại điểm sống lại ở Vô Tích, ngươi sợ không?”
Tiểu Hòa muốn nói không sợ, bỗng nhiên nhớ tới Nguyệt Tại Thủy Thiên từng nói, Hạ đại ca chết một lần võ công sẽ rớt một nửa. Điểm sống lại tại Vô Tích khẳng định có người của Thủy Thiên Các canh giữ…… Lại nói tiếp, đều là bởi vì hắn……
Tiểu Hòa lắc đầu:” Hạ đại ca, ta ở đây tốt hơn. Ta vốn không có nhiều thời gian chơi game, ta sắp thi tuyển sinh vào cao đẳng.” Nhìn đến hạt châu trong tay, lâm thời bổ sung thêm một câu,” Ta thích hạt châu này, không nghĩ trả lại cho long nữ.”
Tiểu hồng long cao hứng nói:” Ta còn có, ta còn có.”
Tiểu Hòa gật đầu:” Hơn nữa Hạ đại ca còn phải đi ra ngoài giúp ta báo thù……” Dù sao phỏng chừng Hạ đại ca không đi ám sát, tên Nguyệt gì gì đó cũng sẽ tới giết Hạ đại ca……
Hạ Khinh Y nhìn hắn. Tiểu Hòa bị ánh mắt hiểu biết của hắn nhìn xem, nói không được nữa.
Thật lâu sau mới nghe được Hạ Khinh Y nói:” Được rồi.”
Tiểu hồng long đem bản đồ đưa cho Hạ Khinh Y:” Bản đồ này là mẹ lấy trộm cho ta, chỉ khi ánh trăng cực sáng cực tròn mới có thể sử dụng, nếu không , dù có được bản đồ cũng sẽ không thấy đường đi.”
Hôm nay vừa đúng dịp trăng tròn.
Hạ Khinh Y không nói gì, đem bản đồ đặt tại bên hông. Bè gỗ hạ thủy, hắn chống sào bơi càng lúc càng xa, rốt cục vòng qua một khúc cua, hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của tiểu Hòa.
Tiểu Hòa ngồi xổm xuống thở dài, chín tháng…… Tốt hơn là tính thời gian theo sự thật đi… sự thật chỉ cần ba tháng……Ôi! qua năm mới luôn rồi.
Soái Ca thế gia đều luôn online. Tiểu Hòa trên cơ bản mỗi ngày cùng bọn họ nói vài câu. Đương nhiên, đều là những chuyện rất không dinh dưỡng.
Phong Hồi Tuyết:” Ngươi cùng Hạ đại ngưu khi nào thì mới bằng lòng đi ra, chơi thế giới hai người nghiện quá luôn hả?”
Suất Suất Suất:” Cơm nấu thế nào rồi? Đại ngưu nấu chín không?”
Phong Hồi Tuyết:” Tiểu Hòa a, chúng ta ngày mai bắt đầu không login trong một tháng, tự ngươi cẩn thận nhé.”
” Vì sao?” Tiểu Hòa lắp bắp kinh hãi.
” Thi cử đó. Hừ, vì tiết kiệm tiền thi lại, chúng ta nhất trí quyết định cấm game một tháng! Ai online người đó là con chó nhỏ.”
Tiểu Đinh Đang cũng phát tin tức:” Thi cuối học kỳ, mẹ ta không cho ta login…… Nhớ rõ mỗi ngày nhắc tên ta với Hạ Khinh Y một trăm lần!”
Tiểu Hòa ảm đạm đóng hộp tin, logout.
Mọi người đều đi hết.
Kỳ thật ở trên đảo cũng không tệ. Mỗi ngày xuân về hoa nở, ngủ một chút cũng không lãnh. Cung điện thủy tinh trong suốt dưới đáy nước của tiểu Hồng long cũng rất được, còn có Mắt To, Cầu Lông Ngắn chơi chung, cùng hồi xưa ở Tân Thủ thôn không khác biệt lắm……
Nhưng vì sao hiện tại lại cảm thấy nhàm chán chứ? Mới ngày đầu tiên mà thôi.
Nếu không, sớm một chút logout đi, tiểu Hòa cúi cái đầu nghĩ thế. Hộp thư nhất thời vang lên.
” Hôm nay làm gì?”
Tiểu Hòa kinh ngạc nhìn tên người gửi thư hồi lâu……
Hạ đại ca…… Thật sự không giống người thích phát loại tin tức nhàm chán này a.
” Đi thăm nhà của tiểu Long nữ, rất đẹp, ở đáy nước.”
” Ừ, còn gì nữa?”
“…… Ngủ.”
” Hôm nay làm gì?”
” Tiểu Long nữ cùng ta thi bắt cá, ta thua.”
” Ta biết bắt cá, lần sau sẽ dạy ngươi.”
” Tốt ^_^”
” Hôm nay chơi cái gì?”
” Hạ đại ca, ta hôm nay nấu canh cá Bạc.”
” Ừ, đặc sản Thái Hồ.”
” Ta một mình toàn bộ uống hết, thừa dịp tiểu Long nữ ngủ, nấu ^_^”
Thật lâu không hồi âm.
Chẳng lẽ Hạ đại ca cảm thấy hắn khi dễ nữ hài tử?
Quả nhiên, Hạ Khinh Y hồi âm.” Làm như vậy là không đúng.”
” Vâng…… lần sau không như vậy nữa.” Tiểu Hòa biết sai liền sửa.
” Ừ, nên lưu lại một chút, để cho tiểu Long nữ ăn còn muốn ăn thêm nhưng không có.”
“……”
Đảo mắt trong trò chơi một tháng trôi qua. Lúc đầu Hạ Khinh Y mỗi ngày đúng giờ nhắn tin ân cần thăm hỏi. Sau, không đợi hắn phát tin tức, tiểu Hòa đã chủ động báo cáo hành động của bản thân, Hạ Khinh Y có đôi khi hồi âm thật sự mau, có đôi khi thật lâu sau mới trả lời.
Cuộc sống trên đảo đơn độc tịch mịch, bởi vì có Hạ Khinh Y ân cần thăm hỏi, trở nên có nhan sắc.
Hôm nay tới thời gian chơi game, tiểu Hòa kích động muốn online, bị bà nội bắt lấy.
” Hôm nay cùng bà nội ra ngoài có việc.”
Không hiểu chuyện gì, tiểu Hòa bị bà nội mang theo đi làm hộ chiếu. Bởi vì tiểu Hòa chưa có chứng minh nhân dân, hộ chiếu làm khá phiền toái.
Bên ngoài rất lạnh,lúc tiểu Hòa xuất môn, bà nội dùng mũ và khăn quàng cổ trùm kín hắn. Đợi cho đến khi chụp ảnh thẻ, tiểu Hòa cởi xuống khăn quàng cổ. Vốn đang bị hệ thống sưởi ấm thổi đến lười biếng, những nhân viên ánh mắt bỗng nhiên sẽ không động.
Về đến nhà, tiểu Hòa vội vàng tiến vào trò chơi. Vừa online xem ngay danh sách bạn hữu. Hình đầu của Hạ Khinh Y là màu đen, không lên mạng rồi. Có chút thất vọng tắt đi danh sách.
Tiểu Long nữ thở phì phì đứng trước mặt hắn.
” Cái người lần trước đã tới đây. Hừ, hắn khẳng định nghĩ muốn trộm đem ngươi đi.”
Tiểu Hòa ngẩn ngơ:” Ai?”
” Hừ!” Tiểu Long nữ đưa cho hắn một gói to, chạy:” Hắn nói cho ngươi.”
Tiểu Hòa ngốc hai giây, mở ra gói to.
Ngày hôm sau.
Tiểu Hòa:” Ta hôm qua có việc đi ra ngoài, bà nội mang ta đi chụp ảnh thẻ. Hạ đại ca lần sau lại đến chứ?”
Hạ Khinh Y:” Ừ, ngày rằm sẽ đến.”
Tiểu Hòa:” Thật tốt quá. Nhưng Hạ đại ca nè, lần sau không cần mang đồ chơi cho ta, ta mười sáu tuổi……”
Tiểu Hòa bị nhốt, chỉ có một mình Hạ Khinh Y đến thăm. Kỳ thật, Hạ Khinh Y có thể dẫn thêm người khác tới thăm, nhưng vì sao không dẫn theo chứ.
Tác giả :
Nê Nê Mụ