Võng Du Chi Cao Thủ Bất Tịch Mịch
Chương 31
Cao thủ không cô đơn
Tác giả: Ẩn Nặc Lan San
Biên tập: Linh
Bóng đèn cậu sao rồi! Nhanh tỉnh lại đi!!
“Thần Thần, anh thấy chúng ta mà không nắm tay sẽ lạc nhau mất…”
“Biến.”
“Thần Thần, em nóng không? Muốn cởi bớt áo không?”
“Không.”
“Thần Thần em xem kìa!”
“Đâu? Đâu? Toàn là người, không nhìn thấy!”
“Anh ôm em nhìn ha!”
“Đi chết đi.”
“Thần Thần, muốn uống nước không?”
“Muốn.”
“Cola? Nước ngọt? Hồng trà đá? Nước cam Quả Lạp?” (một sp của Coca-cola)
“Hồng trà đá đi.”
“Thần Thần quầy hàng kia được chơi thử.”
“Ở đâu?”
“Kia kìa.”
“Ồ, đã chơi rồi, cũng được.”
“Thật không?”
“Ừ ừ, tui nói anh biết, trò chơi này…”
Mọi người nhìn hai con người đang hoàn toàn đắm chìm trong thế giới riêng, rất không biết nói gì, làm ơn đi, đây là họp offline! Không phải buổi hẹn hò của hai người có được không!
“Đoàn Tử, em mệt…”
“Vậy chúng ta ngồi một lát, em dựa vào anh đi.”
“Ừ ~”
Mọi người vừa quay đầu thì thấy một cậu trai vẻ như chưa thành niên đang vắt vẻo trên người một chàng trai cao cao tráng tráng, đương trong trạng thái làm nũng…
“Ông xã, em muốn cái bong bóng gấu mèo kia!”
“Ngoan, anh đi xếp hàng cho em.”
“Cùng đi!”
“Được.”
Cặp đôi chính quy bên kia cũng không dằn được, tổ hợp Hoa Cỏ chạy thẳng đến quầy triển lãm Bát Bát Hùng. (tare panda: một nhân vật của công ty San-X, Nhật Bản, từ nhân vật này đã có rất nhiều thứ ăn theo như sticker, tranh vẽ, game, video)
Những người ở lại cảm thấy một luồng gió lạnh thổi qua, tuy rằng người rất đông, điều hòa cũng có vẻ không đủ mát, nhưng trái tim của bọn họ thì rất lạnh lẽo, chết tiệt, có chút tính kỷ luật tập thể được không!!! Này này, hội trưởng hội phó bên kia, đánh lẻ hả? Còn có cặp song sinh liền thể bên này, chú ý ảnh hưởng của mình một chút được không? Cuối cùng, dù có là tình lữ thì cũng đừng diễn ân ái trước mặt bàn dân thiên hạ chớ? Nhớ lấy vài trái bong bóng Bát Bát Hùng cho bọn tui nữa chớ!!!
Dòng người thật sự quá mãnh liệt, nhiệt tình người chơi thật sự quá dâng cao, đã lâu không tiến hành hoạt động tốn thể lực như thế, La Tường rốt cục bại trận, cậu kéo kéo chiếc áo thun sắp ướt sũng của mình, “Không được, nghỉ một chút, nóng quá bí quá đông người quá…”
“Anh không để ý em đu lên người anh đâu…” Hội trưởng đại nhân nháy mắt ra hiệu về phía cặp đôi không biết xấu hổ bên cạnh…
“Chết đi. Chiều cao chúng ta xấp xỉ nhau, làm sao mà đu?”
“A, thì ra em để ý vấn đề chiều cao à…”
“… Không, không có vấn đề chiều cao cũng không được! Đều là người, thể diện để đâu?”
Đại khái là âm lượng của La Tường hơi cao, cặp đôi bên kia đồng thời bất mãn nhìn cậu một cái, sau đó tiếp tục làm theo ý mình đeo một chỗ…
“A, thì ra không người là có thể?”
“Không được!” Lần này La Tường thẳng thừng cự tuyệt, không nói thêm gì nữa, nhưng rõ ràng không chỉ có mặt đỏ lên vì nóng mà ngay cả lỗ tai cũng đỏ.
“Hội trưởng lợi hại thiệt.” Bên cạnh, Tiểu Hoa nói với Ngự Tỷ, “Bản mặt rõ là lãnh tĩnh nghiêm túc không chê vào đâu được, vậy mà lời nói ra miệng lại không đứng đắn như vậy… ////”
“Mấy cô rất lớn tiếng.” Người lãnh tĩnh nghiêm túc nọ quay đầu mỉm cười “vô cùng thân thiện” với hai cô gái.
“Ặc, thì ra hội trưởng đại nhân là như thế này…” Vật Moe khiếp sợ.
La Tường rơi lệ đầy mặt, “Các người rốt cục phát hiện bản mặt thật của hắn rồi hả!!! Tui trước giờ luôn bị hắn khi dễ đó!!! Luôn phải sống cuộc sống bị áp bức đó!!! Hắn chính là hạng người hai mặt đó!!!!”
“Thần Thần, em bất cẩn nói ra lời trong bụng rồi…”
“Xin, xin lỗi. T0T”
Như mong muốn, sau khi tất cả xếp hàng suốt 1 tiếng đồng hồ thì trong tay mỗi người đều có một quả bong bóng Bát Bát Hùng, được rồi, La Tường có 2 quả, mặt trẻ con có 2 quả, Tiểu Hoa cũng có 2 quả, ai bảo người ta có đông “người nhà” làm chi. Những người chỉ được 1 trái lại cảm thấy lạnh lẽo trong lòng, trái lại ba tên kia không có lấy một trái bóng nhưng trong lòng thì cực vui vẻ, thê nô, đều là một lũ thê nô…
Tiếp theo, đoàn người lại xếp hàng nửa giờ, lấy đồ lót chuột và poster của một game nọ. Sau đó đi xếp thêm 1 tiếng nhận tài khoản và đĩa CD phiên bản kỷ niệm của một game khác. Lại xếp hàng thêm 2 giờ lĩnh gói quà của một công ty nổi tiếng kia. Toàn bộ quá trình đều là xếp hàng và xếp hàng, thời gian trôi qua trong xếp hàng vô tận. Trung gian còn phải phòng ngừa người khác chen ngang, trong lúc tiễu trừ người chen ngang cùng người chen ngang phản tiễu trừ thì nhiệt độ lại bắt đầu tăng lên.
May mắn tụ tập đi chung, tất cả mọi người đều là dân game, khi xếp hàng còn có thể đàm luận trò chơi để giết thời gian. Chẳng qua cứ vòng qua vòng lại như vậy xong quả là tiêu hao không ít thể lực. Cuối cùng đoàn người vẫn quyết định rời khỏi triển lãm sớm 1 tiếng, việc cấp bách bây giờ là tìm chỗ nghỉ ngơi hồi sức!
“Ở cửa chụp tấm hình đi!” Vừa ra khỏi cửa, Ngự Tỷ đã đề nghị với mọi người. Ít nhất cũng phải lưu kỷ niệm, coi như đã tới, mặc dù là tới xếp hàng…
Đề nghị này đương nhiên được mọi người hưởng ứng, tìm một người qua đường chụp ảnh giúp, những người khác chọn vị trí bày tư thế xong, đối màn ảnh vui vẻ cười. Được rồi, ngay vào một giây trước khi cửa chớp sập xuống, tên vô lại nào đó lặng lẽ đặt tay lên vai tiểu thỏ… Bàn tay cảm nhận được lọn tóc hơi dài của đối phương, rất ngứa, không chỉ tay ngứa mà lòng cũng ngứa nốt, đáng tiếc chụp ảnh chỉ có vài giây, vô lại nọ chiếm tiện nghi xong buông tay xuống vẫn còn lưu luyến.
“Đi ăn cơm đi.” Hội trưởng đại nhân nói, bởi vì Thần Thần nhìn có vẻ sắp ngất xỉu vì đói.
Tuy rằng mới 4 giờ, nhưng vì hồi nãy ở triển lãm không có chỗ ăn trưa, cho nên mọi người kỳ thật đều chỉ mới ăn bữa sáng, bụng đã sôi ùng ục từ lâu. Vừa hay Yêu Nhất và Đoàn Đoàn đều lái xe tới, trong chín người hai nữ sinh có vẻ gầy nhất chen chúc nhau vừa vặn đủ chỗ, vì vậy không cần ngồi xe bus hay tàu điện ngầm nữa, trực tiếp lái xe đi tìm chỗ ăn cơm. Tìm được chỗ, đặt phòng, mọi người rốt cuộc có thể ăn cơm kèm “giao lưu tình cảm”.
Nhưng giao lưu tình cảm gì đó… Tổ hợp Hoa Cỏ cuối cùng chịu thu lại bớt, nhưng nhìn hai cặp đôi còn lại, gắp rau gắp rau, rót nước rót nước, tự động che mất người khác, chỉ theo ý mình nói nói cười cười, hoàn toàn không muốn giao lưu tình cảm với đám “bóng đèn” nọ! Lạnh quá, nhất định là máy lạnh mở quá lớn! Nhìn vẻ mặt cưng chìu của Đoàn Đoàn, vẻ hưởng thụ của mặt trẻ con, bầu không khí ngọt ngào hoàn toàn bao vây hai người. Cặp đôi còn lại, rõ ràng hội trưởng đại nhân luôn một mực đùa giỡn hội phó nọ, khiến cho ai kia bình quân mỗi phút nổ một lần, nhưng vì đâu vẫn cứ toát ra bong bóng màu hồng vậy!! Tình hình bên đó là thế này, hội trưởng đại nhân đầu tiên sẽ nói gì đó với hội phó, hội phó nghe xong sẽ nhíu mày căm tức, sau đó hội trưởng sẽ bắt đầu trấn an, hội phó dần dần bình tĩnh, suốt quá trình hội trưởng luôn mang vẻ hưởng thụ mỉm cười nhìn hội phó. Đáng sợ, thiệt là đáng sợ. Vả lại quá trình này còn luôn tuần hoàn lặp đi lặp lại… Hội phó à ngài đã quen hình thức ở chung này đến cỡ nào rồi! Dĩ nhiên một mực phối hợp!
“Ô, tui cũng muốn nói chuyện với Thần Thần…” Heo Heo bị gạt sang một bên nói đầy đáng thương, cậu cũng muốn giao lưu cảm tình với Thần Thần mà!
“Cậu ăn thêm chút đồ ăn đi…” Đồng dạng bị gạt sang một bên nhưng Vật Moe rất thông suốt.
“Tui muốn ăn cá…” Con heo nào đó nói.
Vật Moe gắp miếng cá vào trong bát cậu, “Ăn đi.”
“Cám ơn.” Heo Heo cảm động, vậy thì bóng đèn và bóng đèn sưởi ấm cho nhau đi. Để đáp lễ cậu cũng gắp một ít đồ ăn cho Vật Moe.
Ngự Tỷ và Tiểu Hoa liếc nhìn, lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ một CP mới sắp ra đời?
“Tay Trái Dắt Tay Phải, có phải còn một acc là Tay Phải Dắt Tay Trái không?” Ngự Tỷ rốt cục ra một quyết định gian nan, tuy là quấy rầy thế giới hai người, nhưng nãy giờ chả nói gì thì làm sao hỏi bát quái đây, bọn tỷ muội còn đang chờ chuyện hay kìa!!
“Ừ, trước kia có một người chơi game cùng tôi, cậu ta tên là Tay Phải Dắt Tay Trái, có điều giờ không chơi nữa.”
“Đây chẳng phải là tên đôi sao…”
“… Mịa, nói đến thì bực mình, tên đó là nhân yêu, lúc đó luôn gạt tôi là nữ, còn nói muốn làm vợ tôi, kết quả là thứ đồng tính luyến ái!”
Ngự Tỷ kinh ngạc nhìn Đoàn Đoàn, mặt đối phương trái lại chẳng có vẻ gì khác lạ, nhưng mà mặt không thay đổi mới đáng sợ á! Cô tiếp tục hỏi, “Anh ghét đồng tính?”
Có lẽ phát hiện bản thân nói hơi quá, Tay Trái có chút chột dạ liếc nhìn Đoàn Đoàn bên cạnh, vội vàng nói, “Tôi không ghét đồng tính, tôi chỉ ghét tên kia đã gạt tôi!”
Đoàn Tử nọ nghe xong, gương mặt vừa rồi chả có biểu tình gì giờ mang theo nét nười hài lòng, lại còn khẽ gật gật đầu, rất tự nhiên đưa tay sờ đầu đối phương. Bạn nhỏ Tay Trái bị đột nhiên sờ đầu, vậy mà không hề thấy xúc phạm, còn cười toe toét phối hợp theo, tựa như một con cún được chủ nhân ban thưởng…
Ngự Tỷ và Tiểu Hoa lại liếc nhìn, bị thu phục rồi, tuyệt đối bị thu phục rồi!
_____________________
Cao thủ không cô đơn –
Tác giả: Ẩn Nặc Lan San
Biên tập: Linh
Bóng đèn cậu sao rồi! Nhanh tỉnh lại đi!!
“Thần Thần, anh thấy chúng ta mà không nắm tay sẽ lạc nhau mất…”
“Biến.”
“Thần Thần, em nóng không? Muốn cởi bớt áo không?”
“Không.”
“Thần Thần em xem kìa!”
“Đâu? Đâu? Toàn là người, không nhìn thấy!”
“Anh ôm em nhìn ha!”
“Đi chết đi.”
“Thần Thần, muốn uống nước không?”
“Muốn.”
“Cola? Nước ngọt? Hồng trà đá? Nước cam Quả Lạp?” (một sp của Coca-cola)
“Hồng trà đá đi.”
“Thần Thần quầy hàng kia được chơi thử.”
“Ở đâu?”
“Kia kìa.”
“Ồ, đã chơi rồi, cũng được.”
“Thật không?”
“Ừ ừ, tui nói anh biết, trò chơi này…”
Mọi người nhìn hai con người đang hoàn toàn đắm chìm trong thế giới riêng, rất không biết nói gì, làm ơn đi, đây là họp offline! Không phải buổi hẹn hò của hai người có được không!
“Đoàn Tử, em mệt…”
“Vậy chúng ta ngồi một lát, em dựa vào anh đi.”
“Ừ ~”
Mọi người vừa quay đầu thì thấy một cậu trai vẻ như chưa thành niên đang vắt vẻo trên người một chàng trai cao cao tráng tráng, đương trong trạng thái làm nũng…
“Ông xã, em muốn cái bong bóng gấu mèo kia!”
“Ngoan, anh đi xếp hàng cho em.”
“Cùng đi!”
“Được.”
Cặp đôi chính quy bên kia cũng không dằn được, tổ hợp Hoa Cỏ chạy thẳng đến quầy triển lãm Bát Bát Hùng. (tare panda: một nhân vật của công ty San-X, Nhật Bản, từ nhân vật này đã có rất nhiều thứ ăn theo như sticker, tranh vẽ, game, video)
Những người ở lại cảm thấy một luồng gió lạnh thổi qua, tuy rằng người rất đông, điều hòa cũng có vẻ không đủ mát, nhưng trái tim của bọn họ thì rất lạnh lẽo, chết tiệt, có chút tính kỷ luật tập thể được không!!! Này này, hội trưởng hội phó bên kia, đánh lẻ hả? Còn có cặp song sinh liền thể bên này, chú ý ảnh hưởng của mình một chút được không? Cuối cùng, dù có là tình lữ thì cũng đừng diễn ân ái trước mặt bàn dân thiên hạ chớ? Nhớ lấy vài trái bong bóng Bát Bát Hùng cho bọn tui nữa chớ!!!
Dòng người thật sự quá mãnh liệt, nhiệt tình người chơi thật sự quá dâng cao, đã lâu không tiến hành hoạt động tốn thể lực như thế, La Tường rốt cục bại trận, cậu kéo kéo chiếc áo thun sắp ướt sũng của mình, “Không được, nghỉ một chút, nóng quá bí quá đông người quá…”
“Anh không để ý em đu lên người anh đâu…” Hội trưởng đại nhân nháy mắt ra hiệu về phía cặp đôi không biết xấu hổ bên cạnh…
“Chết đi. Chiều cao chúng ta xấp xỉ nhau, làm sao mà đu?”
“A, thì ra em để ý vấn đề chiều cao à…”
“… Không, không có vấn đề chiều cao cũng không được! Đều là người, thể diện để đâu?”
Đại khái là âm lượng của La Tường hơi cao, cặp đôi bên kia đồng thời bất mãn nhìn cậu một cái, sau đó tiếp tục làm theo ý mình đeo một chỗ…
“A, thì ra không người là có thể?”
“Không được!” Lần này La Tường thẳng thừng cự tuyệt, không nói thêm gì nữa, nhưng rõ ràng không chỉ có mặt đỏ lên vì nóng mà ngay cả lỗ tai cũng đỏ.
“Hội trưởng lợi hại thiệt.” Bên cạnh, Tiểu Hoa nói với Ngự Tỷ, “Bản mặt rõ là lãnh tĩnh nghiêm túc không chê vào đâu được, vậy mà lời nói ra miệng lại không đứng đắn như vậy… ////”
“Mấy cô rất lớn tiếng.” Người lãnh tĩnh nghiêm túc nọ quay đầu mỉm cười “vô cùng thân thiện” với hai cô gái.
“Ặc, thì ra hội trưởng đại nhân là như thế này…” Vật Moe khiếp sợ.
La Tường rơi lệ đầy mặt, “Các người rốt cục phát hiện bản mặt thật của hắn rồi hả!!! Tui trước giờ luôn bị hắn khi dễ đó!!! Luôn phải sống cuộc sống bị áp bức đó!!! Hắn chính là hạng người hai mặt đó!!!!”
“Thần Thần, em bất cẩn nói ra lời trong bụng rồi…”
“Xin, xin lỗi. T0T”
Như mong muốn, sau khi tất cả xếp hàng suốt 1 tiếng đồng hồ thì trong tay mỗi người đều có một quả bong bóng Bát Bát Hùng, được rồi, La Tường có 2 quả, mặt trẻ con có 2 quả, Tiểu Hoa cũng có 2 quả, ai bảo người ta có đông “người nhà” làm chi. Những người chỉ được 1 trái lại cảm thấy lạnh lẽo trong lòng, trái lại ba tên kia không có lấy một trái bóng nhưng trong lòng thì cực vui vẻ, thê nô, đều là một lũ thê nô…
Tiếp theo, đoàn người lại xếp hàng nửa giờ, lấy đồ lót chuột và poster của một game nọ. Sau đó đi xếp thêm 1 tiếng nhận tài khoản và đĩa CD phiên bản kỷ niệm của một game khác. Lại xếp hàng thêm 2 giờ lĩnh gói quà của một công ty nổi tiếng kia. Toàn bộ quá trình đều là xếp hàng và xếp hàng, thời gian trôi qua trong xếp hàng vô tận. Trung gian còn phải phòng ngừa người khác chen ngang, trong lúc tiễu trừ người chen ngang cùng người chen ngang phản tiễu trừ thì nhiệt độ lại bắt đầu tăng lên.
May mắn tụ tập đi chung, tất cả mọi người đều là dân game, khi xếp hàng còn có thể đàm luận trò chơi để giết thời gian. Chẳng qua cứ vòng qua vòng lại như vậy xong quả là tiêu hao không ít thể lực. Cuối cùng đoàn người vẫn quyết định rời khỏi triển lãm sớm 1 tiếng, việc cấp bách bây giờ là tìm chỗ nghỉ ngơi hồi sức!
“Ở cửa chụp tấm hình đi!” Vừa ra khỏi cửa, Ngự Tỷ đã đề nghị với mọi người. Ít nhất cũng phải lưu kỷ niệm, coi như đã tới, mặc dù là tới xếp hàng…
Đề nghị này đương nhiên được mọi người hưởng ứng, tìm một người qua đường chụp ảnh giúp, những người khác chọn vị trí bày tư thế xong, đối màn ảnh vui vẻ cười. Được rồi, ngay vào một giây trước khi cửa chớp sập xuống, tên vô lại nào đó lặng lẽ đặt tay lên vai tiểu thỏ… Bàn tay cảm nhận được lọn tóc hơi dài của đối phương, rất ngứa, không chỉ tay ngứa mà lòng cũng ngứa nốt, đáng tiếc chụp ảnh chỉ có vài giây, vô lại nọ chiếm tiện nghi xong buông tay xuống vẫn còn lưu luyến.
“Đi ăn cơm đi.” Hội trưởng đại nhân nói, bởi vì Thần Thần nhìn có vẻ sắp ngất xỉu vì đói.
Tuy rằng mới 4 giờ, nhưng vì hồi nãy ở triển lãm không có chỗ ăn trưa, cho nên mọi người kỳ thật đều chỉ mới ăn bữa sáng, bụng đã sôi ùng ục từ lâu. Vừa hay Yêu Nhất và Đoàn Đoàn đều lái xe tới, trong chín người hai nữ sinh có vẻ gầy nhất chen chúc nhau vừa vặn đủ chỗ, vì vậy không cần ngồi xe bus hay tàu điện ngầm nữa, trực tiếp lái xe đi tìm chỗ ăn cơm. Tìm được chỗ, đặt phòng, mọi người rốt cuộc có thể ăn cơm kèm “giao lưu tình cảm”.
Nhưng giao lưu tình cảm gì đó… Tổ hợp Hoa Cỏ cuối cùng chịu thu lại bớt, nhưng nhìn hai cặp đôi còn lại, gắp rau gắp rau, rót nước rót nước, tự động che mất người khác, chỉ theo ý mình nói nói cười cười, hoàn toàn không muốn giao lưu tình cảm với đám “bóng đèn” nọ! Lạnh quá, nhất định là máy lạnh mở quá lớn! Nhìn vẻ mặt cưng chìu của Đoàn Đoàn, vẻ hưởng thụ của mặt trẻ con, bầu không khí ngọt ngào hoàn toàn bao vây hai người. Cặp đôi còn lại, rõ ràng hội trưởng đại nhân luôn một mực đùa giỡn hội phó nọ, khiến cho ai kia bình quân mỗi phút nổ một lần, nhưng vì đâu vẫn cứ toát ra bong bóng màu hồng vậy!! Tình hình bên đó là thế này, hội trưởng đại nhân đầu tiên sẽ nói gì đó với hội phó, hội phó nghe xong sẽ nhíu mày căm tức, sau đó hội trưởng sẽ bắt đầu trấn an, hội phó dần dần bình tĩnh, suốt quá trình hội trưởng luôn mang vẻ hưởng thụ mỉm cười nhìn hội phó. Đáng sợ, thiệt là đáng sợ. Vả lại quá trình này còn luôn tuần hoàn lặp đi lặp lại… Hội phó à ngài đã quen hình thức ở chung này đến cỡ nào rồi! Dĩ nhiên một mực phối hợp!
“Ô, tui cũng muốn nói chuyện với Thần Thần…” Heo Heo bị gạt sang một bên nói đầy đáng thương, cậu cũng muốn giao lưu cảm tình với Thần Thần mà!
“Cậu ăn thêm chút đồ ăn đi…” Đồng dạng bị gạt sang một bên nhưng Vật Moe rất thông suốt.
“Tui muốn ăn cá…” Con heo nào đó nói.
Vật Moe gắp miếng cá vào trong bát cậu, “Ăn đi.”
“Cám ơn.” Heo Heo cảm động, vậy thì bóng đèn và bóng đèn sưởi ấm cho nhau đi. Để đáp lễ cậu cũng gắp một ít đồ ăn cho Vật Moe.
Ngự Tỷ và Tiểu Hoa liếc nhìn, lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ một CP mới sắp ra đời?
“Tay Trái Dắt Tay Phải, có phải còn một acc là Tay Phải Dắt Tay Trái không?” Ngự Tỷ rốt cục ra một quyết định gian nan, tuy là quấy rầy thế giới hai người, nhưng nãy giờ chả nói gì thì làm sao hỏi bát quái đây, bọn tỷ muội còn đang chờ chuyện hay kìa!!
“Ừ, trước kia có một người chơi game cùng tôi, cậu ta tên là Tay Phải Dắt Tay Trái, có điều giờ không chơi nữa.”
“Đây chẳng phải là tên đôi sao…”
“… Mịa, nói đến thì bực mình, tên đó là nhân yêu, lúc đó luôn gạt tôi là nữ, còn nói muốn làm vợ tôi, kết quả là thứ đồng tính luyến ái!”
Ngự Tỷ kinh ngạc nhìn Đoàn Đoàn, mặt đối phương trái lại chẳng có vẻ gì khác lạ, nhưng mà mặt không thay đổi mới đáng sợ á! Cô tiếp tục hỏi, “Anh ghét đồng tính?”
Có lẽ phát hiện bản thân nói hơi quá, Tay Trái có chút chột dạ liếc nhìn Đoàn Đoàn bên cạnh, vội vàng nói, “Tôi không ghét đồng tính, tôi chỉ ghét tên kia đã gạt tôi!”
Đoàn Tử nọ nghe xong, gương mặt vừa rồi chả có biểu tình gì giờ mang theo nét nười hài lòng, lại còn khẽ gật gật đầu, rất tự nhiên đưa tay sờ đầu đối phương. Bạn nhỏ Tay Trái bị đột nhiên sờ đầu, vậy mà không hề thấy xúc phạm, còn cười toe toét phối hợp theo, tựa như một con cún được chủ nhân ban thưởng…
Ngự Tỷ và Tiểu Hoa lại liếc nhìn, bị thu phục rồi, tuyệt đối bị thu phục rồi!
_____________________
Cao thủ không cô đơn –
Tác giả :
Ẩn Nặc Lan San