Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác
Quyển 1 - Chương 2: Anh sẽ đối xử “thật tốt” với cô dâu cậu tặng cho anh
Đêm khuya, Thanh Vận Viên xa hoa được bao trùm bởi ánh trăng dịu nhẹ trên cao, một chiếc xe ô tô thể thao màu đen chậm rãi tiến vào biệt thự Lăng gia.
Người sáng lập ra tập đoàn Lăng thị, ông Lăng Diêu Hồng đang ngồi ngay ngắn trong phòng khách với vẻ mặt tức giận. Khi thấy Lăng Thiếu Đường say khướt bước vào nhà, ông đập mạnh tay xuống bàn: “Thiếu Đường, con đi quá giới hạn rồi đấy! Hôm nay là hôn lễ của con và Kỳ Hinh, sao con lại để cho cô dâu của mình ở nhà, còn bản thân lại đi uống rượu? Mà lại còn uống đến mức say khướt thế này mới về nhà!”
Lăng Thiếu Đường nhíu mày, anh lạnh mặt nhìn những thứ đồ trang trí cho hôn lễ trong biệt thự, ngay cả đến ánh đèn cũng khiến anh cảm thấy cực kì không thoải mái.
- Được rồi, không phải con đã về rồi à, bố còn lo lắng gì nữa? – Lăng Thiếu Đường tuy rằng đã say nhưng sự lạnh nhạt trong lời nói vẫn không hề thuyên giảm.
- Anh cả, bố cũng chỉ là quan tâm đến anh mà thôi. Buổi sáng vừa cử hành hôn lễ với Kỳ Hinh xong đã không thấy tăm hơi anh đâu cả, trong lòng Kỳ Hinh sẽ thấy không thoải mái! – Lăng Thiếu Nghị thấy Lăng Thiếu Đường say rượu, bất mãn lên tiếng.
Lăng Thiếu Đường hừ lạnh một tiếng: “Khi đã đồng ý gả cho anh thì phải chuẩn bị tốt lý thật tốt rồi mới phải, nhất là… cậu đấy! Anh nhất định sẽ đối xử ‘thật tốt’ với cô dâu cậu tặng cho anh!”. Ngay sau đó, anh quét đôi mắt đen như mắt chim ưng nhìn bố mình rồi loạng choạng đi về phòng tân hôn.
- Con… thái độ của con kiểu gì vậy… – Ông Lăng run run chỉ ngón tay vào Lăng Thiếu Đường.
- Bố, thôi đi, anh cả đã về là tốt rồi! Cũng muộn rồi, bố cũng nên đi nghỉ ngơi đi! – Lăng Thiếu Nghị vừa an ủi bố vừa nhìn theo bóng lưng khuất dần của anh cả, trong lòng cảm thấy bất an.
***
Kỳ Hinh lẳng lặng ngồi yên trên chiếc giường cưới, cười khổ. Cả một căn biệt thự rộng lớn như vậy lại khiến cô cảm thấy rất cô độc, nhưng khi nghĩ đến Lăng Thiếu Đường, khóe miệng cô lại nở nụ cười dịu dàng.
Lần đầu tiên gặp Lăng Thiếu Đường là khi công ty của bố cô mở tiệc cuối năm, dù chỉ mới nhìn qua một lần thôi nhưng cô đã cảm thấy mình phải lòng người đàn ông này rồi. Tập đoàn Kỳ thị là tâm huyết bao năm qua của bố cô, để tập đoàn có thể phát triển lớn mạnh, bố của Kỳ Hinh quyết định tiến hành hợp tác với tập đoàn Lăng thị. Vì Kỳ Chấn Đông và Lăng Diêu Hồng quen biết nhau từ lâu nên hai tập đoàn có ý muốn kết thông gia với nhau.
Kỳ Hinh không trách bố mình, vì có thể được gả cho Lăng Thiếu Đường là tâm nguyện lớn nhất của bản thân cô. Tuy rằng hôm nay khi vừa cử hành hôn lễ xong đã không thấy bóng dáng Lăng Thiếu Đường đâu nữa nhưng cô tin rằng cô sẽ khiến Lăng Thiếu Đường có tình cảm với mình, để cho anh biết cô không phải là một bình hoa di động con nhà giàu.
Nghĩ đến đây, lòng Kỳ Hinh tràn ngập sự hạnh phúc, đôi mắt đẹp mở to nhìn bốn phía xung quanh.
- Đúng là xa xỉ thật! – Cô cúi đầu nói nhỏ. Trước khi được gả đi cô đã nghe nói Lăng gia rất giàu có, nhưng khi tận mắt chứng kiến cảnh tượng xa hoa thì cô vẫn có cảm giác cực kì chấn động.
Tổng thể kiến trúc của Thanh Vận Viên trông rất lãng mạn và phong tình, nhưng đi sâu vào trong sẽ khám phá ra những cách bài trí rất phức tạp. Kiến trúc sư đã sử dụng lối cách điệu của kiến trúc để chia cả căn biệt thự lớn thành nhiều căn biệt thự nhỏ. Đó cũng là lý do khiến Thanh Vận Viên chiếm diện tích rất lớn. Từ mỗi ngóc ngách trong căn biệt thự đều có thể nhìn ra những ý tưởng độc đáo và lý thú của kiến trúc sư, ngay cả từng góc nhỏ cũng được chạm trổ rất cẩn thận, từ những cột trụ cho đến song cửa sổ, mái biệt thự hay ban công cũng đều được thiết kế tỉ mỉ đầy sáng tạo mà ý tưởng lại không hề bị trùng lặp. Vườn hoa rộng trong Thanh Vận Viên cũng được thiết kế mang hơi hướng lãng mạn làm toát lên sự vững vàng, mạnh mẽ và giàu sang.
Kỳ Hinh đến bên cửa sổ, làn gió nhẹ nhàng khẽ xuyên qua tấm rèm bằng lụa mỏng, khều nhẹ lọn tóc cô. Cô ngồi xuống, nghĩ thầm: “Thiếu Đường, anh đã đi đâu?”. Nhớ đến chuyện hồi sáng Lăng Thiếu Đường lạnh lùng rời đi, cô cảm thấy hơi khó chịu, cô biết Lăng Thiếu Đường không quan tâm đến cuộc hôn nhân này, nhưng còn cô…
Kỳ Hinh tựa nhẹ đầu vào song cửa sổ, đắm chìm trong dòng suy nghĩ.
Người sáng lập ra tập đoàn Lăng thị, ông Lăng Diêu Hồng đang ngồi ngay ngắn trong phòng khách với vẻ mặt tức giận. Khi thấy Lăng Thiếu Đường say khướt bước vào nhà, ông đập mạnh tay xuống bàn: “Thiếu Đường, con đi quá giới hạn rồi đấy! Hôm nay là hôn lễ của con và Kỳ Hinh, sao con lại để cho cô dâu của mình ở nhà, còn bản thân lại đi uống rượu? Mà lại còn uống đến mức say khướt thế này mới về nhà!”
Lăng Thiếu Đường nhíu mày, anh lạnh mặt nhìn những thứ đồ trang trí cho hôn lễ trong biệt thự, ngay cả đến ánh đèn cũng khiến anh cảm thấy cực kì không thoải mái.
- Được rồi, không phải con đã về rồi à, bố còn lo lắng gì nữa? – Lăng Thiếu Đường tuy rằng đã say nhưng sự lạnh nhạt trong lời nói vẫn không hề thuyên giảm.
- Anh cả, bố cũng chỉ là quan tâm đến anh mà thôi. Buổi sáng vừa cử hành hôn lễ với Kỳ Hinh xong đã không thấy tăm hơi anh đâu cả, trong lòng Kỳ Hinh sẽ thấy không thoải mái! – Lăng Thiếu Nghị thấy Lăng Thiếu Đường say rượu, bất mãn lên tiếng.
Lăng Thiếu Đường hừ lạnh một tiếng: “Khi đã đồng ý gả cho anh thì phải chuẩn bị tốt lý thật tốt rồi mới phải, nhất là… cậu đấy! Anh nhất định sẽ đối xử ‘thật tốt’ với cô dâu cậu tặng cho anh!”. Ngay sau đó, anh quét đôi mắt đen như mắt chim ưng nhìn bố mình rồi loạng choạng đi về phòng tân hôn.
- Con… thái độ của con kiểu gì vậy… – Ông Lăng run run chỉ ngón tay vào Lăng Thiếu Đường.
- Bố, thôi đi, anh cả đã về là tốt rồi! Cũng muộn rồi, bố cũng nên đi nghỉ ngơi đi! – Lăng Thiếu Nghị vừa an ủi bố vừa nhìn theo bóng lưng khuất dần của anh cả, trong lòng cảm thấy bất an.
***
Kỳ Hinh lẳng lặng ngồi yên trên chiếc giường cưới, cười khổ. Cả một căn biệt thự rộng lớn như vậy lại khiến cô cảm thấy rất cô độc, nhưng khi nghĩ đến Lăng Thiếu Đường, khóe miệng cô lại nở nụ cười dịu dàng.
Lần đầu tiên gặp Lăng Thiếu Đường là khi công ty của bố cô mở tiệc cuối năm, dù chỉ mới nhìn qua một lần thôi nhưng cô đã cảm thấy mình phải lòng người đàn ông này rồi. Tập đoàn Kỳ thị là tâm huyết bao năm qua của bố cô, để tập đoàn có thể phát triển lớn mạnh, bố của Kỳ Hinh quyết định tiến hành hợp tác với tập đoàn Lăng thị. Vì Kỳ Chấn Đông và Lăng Diêu Hồng quen biết nhau từ lâu nên hai tập đoàn có ý muốn kết thông gia với nhau.
Kỳ Hinh không trách bố mình, vì có thể được gả cho Lăng Thiếu Đường là tâm nguyện lớn nhất của bản thân cô. Tuy rằng hôm nay khi vừa cử hành hôn lễ xong đã không thấy bóng dáng Lăng Thiếu Đường đâu nữa nhưng cô tin rằng cô sẽ khiến Lăng Thiếu Đường có tình cảm với mình, để cho anh biết cô không phải là một bình hoa di động con nhà giàu.
Nghĩ đến đây, lòng Kỳ Hinh tràn ngập sự hạnh phúc, đôi mắt đẹp mở to nhìn bốn phía xung quanh.
- Đúng là xa xỉ thật! – Cô cúi đầu nói nhỏ. Trước khi được gả đi cô đã nghe nói Lăng gia rất giàu có, nhưng khi tận mắt chứng kiến cảnh tượng xa hoa thì cô vẫn có cảm giác cực kì chấn động.
Tổng thể kiến trúc của Thanh Vận Viên trông rất lãng mạn và phong tình, nhưng đi sâu vào trong sẽ khám phá ra những cách bài trí rất phức tạp. Kiến trúc sư đã sử dụng lối cách điệu của kiến trúc để chia cả căn biệt thự lớn thành nhiều căn biệt thự nhỏ. Đó cũng là lý do khiến Thanh Vận Viên chiếm diện tích rất lớn. Từ mỗi ngóc ngách trong căn biệt thự đều có thể nhìn ra những ý tưởng độc đáo và lý thú của kiến trúc sư, ngay cả từng góc nhỏ cũng được chạm trổ rất cẩn thận, từ những cột trụ cho đến song cửa sổ, mái biệt thự hay ban công cũng đều được thiết kế tỉ mỉ đầy sáng tạo mà ý tưởng lại không hề bị trùng lặp. Vườn hoa rộng trong Thanh Vận Viên cũng được thiết kế mang hơi hướng lãng mạn làm toát lên sự vững vàng, mạnh mẽ và giàu sang.
Kỳ Hinh đến bên cửa sổ, làn gió nhẹ nhàng khẽ xuyên qua tấm rèm bằng lụa mỏng, khều nhẹ lọn tóc cô. Cô ngồi xuống, nghĩ thầm: “Thiếu Đường, anh đã đi đâu?”. Nhớ đến chuyện hồi sáng Lăng Thiếu Đường lạnh lùng rời đi, cô cảm thấy hơi khó chịu, cô biết Lăng Thiếu Đường không quan tâm đến cuộc hôn nhân này, nhưng còn cô…
Kỳ Hinh tựa nhẹ đầu vào song cửa sổ, đắm chìm trong dòng suy nghĩ.
Tác giả :
Ân Tầm