Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!
Chương 82: Tại sao vệ sĩ của cô lại từ trong nhà trọ của cô đi ra?
Editor: Hyna Nguyễn
Beta: Stuki^^
————————————–
Phía dưới là một chuỗi số điện thoại.
Con gái?
Hắn còn đặc biệt tìm cho cô một nữ vệ sĩ?
Trì Hoan nhìn chằm chằm mấy dòng chữ kia nửa phút, sau đó mới lần nữa dán trở về trên gương, đánh răng rửa mặt thay quần áo, chạy đến phòng bếp phát hiện một lồng bánh bao hấp.
Bánh bao hấp là một trong những thức ăn cô thích nhất, cô ngửi thấy được mùi hương thơm ngon kia làm cho cô có chút tâm hoa nộ phóng vui rạo rực.
…
Trì Hoan đã từ từ khôi phục công việc, buổi sáng phải đi đến công ty cùng Diêu tỷ gặp mặt, cô ăn điểm tâm cùng thu thập xong liền đi ra cửa.
Cửa vừa mở ra, cô còn chỉ mới bước ra một chân, liền thấy có một nữ nhân đứng ở hai bên cánh cửa mặt vách tường có câu đối.
Đó là Tô Nhã Băng.
Cô ta còn bám theo cô dai như đỉa a.
Trì Hoan chỉ nhìn cô ta một cái, bước chân không ngừng, trực tiếp hướng thang máy mà đi, giống như là không thấy cô ta.
Tô Nhã Băng dĩ nhiên đuổi kịp cô nói: “Trì tiểu thư.”
Trì Hoan vào thang máy, cô ta cũng lập tức cùng theo vào.
Trong không gian kín nhỏ bé, dù cô muốn tránh cũng không tránh thoát được, Trì Hoan có gương mặt xinh đẹp lạnh lùng giống như là kết băng sương.
“Trì tiểu thư, coi như là tôi van xin cô đi… ” Vết thương trên mặt của Tô Nhã Băng cơ bản đã phai nhạt đi chút ít, khôi phục lại vẻ nhu nhược của mình:”Nếu như cô hận tôi dù có muốn trả thù tôi như thế nào cũng đều có thể, nhưng tôi hy vọng tiểu thư có thể giúp Tây Cố một chút.”
Trì Hoan nhìn cửa thang máy đang đóng chặt, thờ ơ không động lòng.
“Trì tiểu thư!” cô ta cắn môi nói: “Tây Cố từ lúc bắt đầu đã không thích cô rồi… Cô rõ ràng cũng biết, cô đi cùng với anh ấy, vốn chính là cưỡng cầu, coi như tôi không tới… Anh ấy cũng sẽ như cũ không yêu cô.”
Cửa thang máy mở ra.
Trì Hoan mặt không cảm xúc nào đi ra ngoài.
“Trì tiểu thư, “
Tô Nhã Băng ở sau lưng nhìn bóng lưng của cô lạnh lùng lại kiêu ngạo, cắn răng nói: “Tại sao lúc tôi đến nhà cô vào buổi sáng lại thấy vệ sĩ của cô từ trong nhà trọ của cô đi ra chứ?.”
Trì Hoan mí mắt nhảy lên, chân đang đi trên giày cao gót dừng lại một chút.
Cô quay đầu lại, nheo con mắt lạnh lùng nói: “Tô Nhã Băng, tôi tại buổi họp báo của Mạc Tây Cố đã cho các người đủ mặt mũi rồi, bây giờ lại tới phiên cô âm hồn bất tán quấy rầy tôi, cô tự mình nhìn thử nhìn một chút, gần đây tôi muốn quay lại để làm việc, nếu lại mang scandal ra ánh sáng làm gia tăng số lượng người theo dõi của tôi thì việc này đói với tôi rất tốt nha. Chắc hẳn cô cũng không muốn cho tôi có cơ hội làm điều đó chứ.”
Tô Nhã Băng hơi chấn động một chút.
Sau buổi hôn lễ đó, Mạc Tây Cố cùng Mạc thị đồng thời bị tác động rất lớn bởi những người ở bên ngoài, Mạc Tây Cố thậm chí bởi vì chuyện này còn bị tạm ngưng chức vụ của mình một thời gian, mặc dù Mạc phu nhân đã có sự trấn áp, nhưng vẫn không cách nào đem lời đồn đại thanh trừ toàn bộ.
Nhất là chuyện này còn có quan hệ với Trì Hoan, fan của cô suốt ngày xem xét thông tin làm cho cô ta có cảm giác mọi chuyện vẫn được tiếp diễn.
Cô ta cũng uyển chuyển từng đề cập với Mạc Tây Cố, để cho Trì Hoan ra mặt, nhưng anh chỉ nhàn nhạt nói mấy câu, trong hôn lễ cô nói như vậy chỉ là không muốn làm cho mình khó chịu, cũng tuyệt đối sẽ không thay bọn họ nói chuyện.
Cô ta nhìn gương mặt tinh xảo xinh đẹp kia, hỏi nhỏ: “Trì tiểu thư, tiểu thư còn không chưa có trả lời vấn đề của tôi, tại sao vệ sĩ của cô lại ở cùng nhà của cô.”
Trì Hoan ánh mắt hơi hơi tối sầm lại, nhưng mặt không đổi sắc, buồn cười nói:”Hắn là cận vệ của tôi, bình thường chiếu cố những việc thường ngày của tôi, đến sớm mua đồ ăn sáng cho tôi hoặc làm làm điểm tâm, chuyện này có gì ngạc nhiên sao?”
“Thật sao?”
Trì Hoan lười trả lời, xoay người muốn đi.
“Nhưng tôi đã đến từ rất sớm rồi, hắn lúc rời đi khởi động chiếc xe kia, khi tôi tới cũng đã nhìn thấy, hẳn là đầu tiên hắn từ theo biệt thự của cô đi ra, xuống lầu ăn điểm tâm, rồi đem bữa ăn sáng mang lên cho cô, sau đó mới lại lên xe rời đi… Chẳng lẽ không phải là hắn lúc tới thuận đường mua bữa ăn sáng mua rồi đem lên cho cô sao? Chiếu cố cô nhiều năm như vậy, chắc hẳn anh ta rất hiểu khẩu vị cùng thói quen của cô a.”
Trì Hoan nhìn chằm chằm cô ta một lúc, sau đó mới đột ngột cười lạnh: “Cho nên?”
Tô Nhã Băng thanh thanh nhu nhu cười:”Tôi chẳng qua là cảm thấy, Mặc Thời Khiêm có cả gia thế lẫn công việc, so sánh như thế nào cũng đều là nam nhân đứng hàng đầu, Trì tiểu thư cũng trẻ tuổi xinh đẹp, các ngươi sớm chiều sống chung, cảm tình hẳn rất tốt.”
“Cô đây là đang uy hiếp tôi sao?”
Tô Nhã Băng tĩnh lặng, mới lên tiếng nói tiếp:”Trì tiểu thư, cô đã tốn thời gian bốn năm cũng không có biện pháp để cho Tây Cố yêu cô, tại sao không thành toàn cho anh ấy, có lẽ anh ấy sẽ cảm thấy đối với cô có chút thiếu nợ, giống như cô tại hôn lễ ngày đó nói như vậy.”
“Thiếu nợ? ” Trì Hoan nghiền ngẫm hai chữ này: “Tôi muốn đồ vật giá rẻ như vậy làm gì chứ, không bằng cô để cho anh ta lái một chiếc xe chở đầy tiền tới tìm tôi đàm phán, may ra còn có thể có phần thắng a.”
Dứt lời, cô hoàn toàn không để ý nữ nhân sau lưng nói gì nữa, quay người rời đi.
… …
Trì Hoan trước khi ra cửa liền gọi điện thoại cho số điện thoại mà đàn ông kia lưu lại, quả nhiên là một nữ nhân, đợi cô đến bãi đỗ xe người kia đã đến nơi.
Đó là một cô gái trẻ khoảng 24 tuổi, cô ấy thay cô kéo ra cánh cửa có chỗ ngồi phía sau xe, thấp giọng nói:”Trì tiểu thư ngài khỏe chứ, tôi tên là An Kha, Mặc tiên sinh phân phó tôi chiếu cố công việc thường ngày của cô”
Phân phó?
Mặc Thời Khiêm tìm người tới thật giống như bản thân của mình, tính cách lãnh đạm, xa cách cùng khách khí.
“Tôi đã biết rồi, anh ấy nói với tôi rồi, cô chở tôi đến công ty của tôi đi.”
” Được.”
Vừa lên xe Trì Hoan liền gọi điện thoại cho Mặc Thời Khiêm, bên kia rất nhanh tiếp thông.
Giọng trầm thấp của hắn vang lên bên tai cô:”Có chuyện gì sao??” Trì Hoan bĩu môi một cái, loại lời mở đầu này làm sao mà hắn có thể nói được? Thật sự là làm cho cô nghe được có cảm giác chán ghét?
“Không có việc gì thì em không thể điện thoại cho anh rồi hả?”
Tĩnh lặng trong chốc lát: “Anh cho là không có việc gì em sẽ không gọi điện thoại cho anh.”
“Anh sáng sớm hôm nay thấy Tô Nhã Băng rồi sao?”
“Không có.”
“Anh thật là không có nhãn lực, cô ta đã tới từ sớm rồi, cô ta nhìn thấy anh xuống lầu nhìn anh mua bữa ăn sáng, lại nhìn anh trở về nhà trọ của em, anh lại không thấy cô ta sao?”
Nam nhân thản nhiên nói: “Trên đường thường xuyên có người nhìn anh chằm chằm nhìn, vì vậy anh không có khả năng chú ý hết tất cả a.”
Trì Hoan, “…”
“Nhưng cô ta nhìn thấy anh, làm sao bây giờ? Anh đừng quên trước đây anh đã đáp ứng lời nói của em rồi đó.”
Chôn dấu mối tình của họ dưới đất. Coi như không phải là che giấu tình cảm của bọn họ thì bây giờ cũng tuyệt không phải là thời điểm để công bố ra bên ngoài.
“Cô ta muốn em ra mặt, thay em làm trong sạch chuyện giữa Mạc Tây Cố cùng cô ta sao?”
Trì Hoan buồn buồn nói: “Em mới không cần, em không có giẫm đạp bọn họ đã là rất khách khí rồi a.”
” Ừ, anh sẽ làm cho cô ta im miệng.”
“Anh chắc chắn chứ? Em luôn cảm thấy cô gái kia không đơn giản, cô ta có thể đùa bỡn Dương Hạo đến mấy năm, hôn lễ lúc trước đó nữa, dù đến muộn nhưng cô ta rõ ràng là cố ý mang vết thương đi tìm Mạc Tây Cố đang chuẩn bị tiến vào phòng tân hôn, diễn vai dầm mưa hát khổ tình.”
Mặc Thời Khiêm nghe vậy ở đầu bên kia cười nhạt xuống: “Bản lãnh của cô ta có thể không chỉ như vậy nha.”
Trì Hoan ngẩn ra: “À? Anh còn biết cái gì sao?”
“Em không cần phải để ý đến cô ta, anh sẽ giải quyết ” ngắn ngủi dừng lại, hắn nhàn nhạt nói:”Nếu như mẹ của Mạc Tây Cố đến tìm em nói chuyện nói chuyện phiếm, em trước tiên nói cho anh biết, hoặc là mang theo An Kha.”
“À? Nha, mẹ anh ta sẽ không làm gì với em chứ.”
Thật ra không phải nói chứ mẹ của Mạc Tây Cố đối với cô thật tốt, thái độ Mạc phu nhân đối với cô tốt như vậy rất đại bộ phận là do xuất phát từ thân thế của cô, điểm này cô rất rõ, nhưng với thân thế của cô nếu ở chỗ này, mẹ của Mạc Tây Cố dù cho không vui, có thể làm gì khác đối với cô cơ chứ.
Mặc Thời Khiêm ở đó đầu thanh thanh đạm đạm nói:”Mạc phu nhân sẽ không có khả năng để cho Tô Nhã Băng tiến vào cánh cửa Mạc gia, đối với bà ấy mà nói, cho em cùng Mạc Tây Cố hợp lại mới là biện pháp nhất cử lưỡng tiện, nếu để cho con gái của Thị trưởng bước vào cửa của gia đình họ, chắc hẳn tin đồn nhảm sẽ không đánh tự thua.”
Beta: Stuki^^
————————————–
Phía dưới là một chuỗi số điện thoại.
Con gái?
Hắn còn đặc biệt tìm cho cô một nữ vệ sĩ?
Trì Hoan nhìn chằm chằm mấy dòng chữ kia nửa phút, sau đó mới lần nữa dán trở về trên gương, đánh răng rửa mặt thay quần áo, chạy đến phòng bếp phát hiện một lồng bánh bao hấp.
Bánh bao hấp là một trong những thức ăn cô thích nhất, cô ngửi thấy được mùi hương thơm ngon kia làm cho cô có chút tâm hoa nộ phóng vui rạo rực.
…
Trì Hoan đã từ từ khôi phục công việc, buổi sáng phải đi đến công ty cùng Diêu tỷ gặp mặt, cô ăn điểm tâm cùng thu thập xong liền đi ra cửa.
Cửa vừa mở ra, cô còn chỉ mới bước ra một chân, liền thấy có một nữ nhân đứng ở hai bên cánh cửa mặt vách tường có câu đối.
Đó là Tô Nhã Băng.
Cô ta còn bám theo cô dai như đỉa a.
Trì Hoan chỉ nhìn cô ta một cái, bước chân không ngừng, trực tiếp hướng thang máy mà đi, giống như là không thấy cô ta.
Tô Nhã Băng dĩ nhiên đuổi kịp cô nói: “Trì tiểu thư.”
Trì Hoan vào thang máy, cô ta cũng lập tức cùng theo vào.
Trong không gian kín nhỏ bé, dù cô muốn tránh cũng không tránh thoát được, Trì Hoan có gương mặt xinh đẹp lạnh lùng giống như là kết băng sương.
“Trì tiểu thư, coi như là tôi van xin cô đi… ” Vết thương trên mặt của Tô Nhã Băng cơ bản đã phai nhạt đi chút ít, khôi phục lại vẻ nhu nhược của mình:”Nếu như cô hận tôi dù có muốn trả thù tôi như thế nào cũng đều có thể, nhưng tôi hy vọng tiểu thư có thể giúp Tây Cố một chút.”
Trì Hoan nhìn cửa thang máy đang đóng chặt, thờ ơ không động lòng.
“Trì tiểu thư!” cô ta cắn môi nói: “Tây Cố từ lúc bắt đầu đã không thích cô rồi… Cô rõ ràng cũng biết, cô đi cùng với anh ấy, vốn chính là cưỡng cầu, coi như tôi không tới… Anh ấy cũng sẽ như cũ không yêu cô.”
Cửa thang máy mở ra.
Trì Hoan mặt không cảm xúc nào đi ra ngoài.
“Trì tiểu thư, “
Tô Nhã Băng ở sau lưng nhìn bóng lưng của cô lạnh lùng lại kiêu ngạo, cắn răng nói: “Tại sao lúc tôi đến nhà cô vào buổi sáng lại thấy vệ sĩ của cô từ trong nhà trọ của cô đi ra chứ?.”
Trì Hoan mí mắt nhảy lên, chân đang đi trên giày cao gót dừng lại một chút.
Cô quay đầu lại, nheo con mắt lạnh lùng nói: “Tô Nhã Băng, tôi tại buổi họp báo của Mạc Tây Cố đã cho các người đủ mặt mũi rồi, bây giờ lại tới phiên cô âm hồn bất tán quấy rầy tôi, cô tự mình nhìn thử nhìn một chút, gần đây tôi muốn quay lại để làm việc, nếu lại mang scandal ra ánh sáng làm gia tăng số lượng người theo dõi của tôi thì việc này đói với tôi rất tốt nha. Chắc hẳn cô cũng không muốn cho tôi có cơ hội làm điều đó chứ.”
Tô Nhã Băng hơi chấn động một chút.
Sau buổi hôn lễ đó, Mạc Tây Cố cùng Mạc thị đồng thời bị tác động rất lớn bởi những người ở bên ngoài, Mạc Tây Cố thậm chí bởi vì chuyện này còn bị tạm ngưng chức vụ của mình một thời gian, mặc dù Mạc phu nhân đã có sự trấn áp, nhưng vẫn không cách nào đem lời đồn đại thanh trừ toàn bộ.
Nhất là chuyện này còn có quan hệ với Trì Hoan, fan của cô suốt ngày xem xét thông tin làm cho cô ta có cảm giác mọi chuyện vẫn được tiếp diễn.
Cô ta cũng uyển chuyển từng đề cập với Mạc Tây Cố, để cho Trì Hoan ra mặt, nhưng anh chỉ nhàn nhạt nói mấy câu, trong hôn lễ cô nói như vậy chỉ là không muốn làm cho mình khó chịu, cũng tuyệt đối sẽ không thay bọn họ nói chuyện.
Cô ta nhìn gương mặt tinh xảo xinh đẹp kia, hỏi nhỏ: “Trì tiểu thư, tiểu thư còn không chưa có trả lời vấn đề của tôi, tại sao vệ sĩ của cô lại ở cùng nhà của cô.”
Trì Hoan ánh mắt hơi hơi tối sầm lại, nhưng mặt không đổi sắc, buồn cười nói:”Hắn là cận vệ của tôi, bình thường chiếu cố những việc thường ngày của tôi, đến sớm mua đồ ăn sáng cho tôi hoặc làm làm điểm tâm, chuyện này có gì ngạc nhiên sao?”
“Thật sao?”
Trì Hoan lười trả lời, xoay người muốn đi.
“Nhưng tôi đã đến từ rất sớm rồi, hắn lúc rời đi khởi động chiếc xe kia, khi tôi tới cũng đã nhìn thấy, hẳn là đầu tiên hắn từ theo biệt thự của cô đi ra, xuống lầu ăn điểm tâm, rồi đem bữa ăn sáng mang lên cho cô, sau đó mới lại lên xe rời đi… Chẳng lẽ không phải là hắn lúc tới thuận đường mua bữa ăn sáng mua rồi đem lên cho cô sao? Chiếu cố cô nhiều năm như vậy, chắc hẳn anh ta rất hiểu khẩu vị cùng thói quen của cô a.”
Trì Hoan nhìn chằm chằm cô ta một lúc, sau đó mới đột ngột cười lạnh: “Cho nên?”
Tô Nhã Băng thanh thanh nhu nhu cười:”Tôi chẳng qua là cảm thấy, Mặc Thời Khiêm có cả gia thế lẫn công việc, so sánh như thế nào cũng đều là nam nhân đứng hàng đầu, Trì tiểu thư cũng trẻ tuổi xinh đẹp, các ngươi sớm chiều sống chung, cảm tình hẳn rất tốt.”
“Cô đây là đang uy hiếp tôi sao?”
Tô Nhã Băng tĩnh lặng, mới lên tiếng nói tiếp:”Trì tiểu thư, cô đã tốn thời gian bốn năm cũng không có biện pháp để cho Tây Cố yêu cô, tại sao không thành toàn cho anh ấy, có lẽ anh ấy sẽ cảm thấy đối với cô có chút thiếu nợ, giống như cô tại hôn lễ ngày đó nói như vậy.”
“Thiếu nợ? ” Trì Hoan nghiền ngẫm hai chữ này: “Tôi muốn đồ vật giá rẻ như vậy làm gì chứ, không bằng cô để cho anh ta lái một chiếc xe chở đầy tiền tới tìm tôi đàm phán, may ra còn có thể có phần thắng a.”
Dứt lời, cô hoàn toàn không để ý nữ nhân sau lưng nói gì nữa, quay người rời đi.
… …
Trì Hoan trước khi ra cửa liền gọi điện thoại cho số điện thoại mà đàn ông kia lưu lại, quả nhiên là một nữ nhân, đợi cô đến bãi đỗ xe người kia đã đến nơi.
Đó là một cô gái trẻ khoảng 24 tuổi, cô ấy thay cô kéo ra cánh cửa có chỗ ngồi phía sau xe, thấp giọng nói:”Trì tiểu thư ngài khỏe chứ, tôi tên là An Kha, Mặc tiên sinh phân phó tôi chiếu cố công việc thường ngày của cô”
Phân phó?
Mặc Thời Khiêm tìm người tới thật giống như bản thân của mình, tính cách lãnh đạm, xa cách cùng khách khí.
“Tôi đã biết rồi, anh ấy nói với tôi rồi, cô chở tôi đến công ty của tôi đi.”
” Được.”
Vừa lên xe Trì Hoan liền gọi điện thoại cho Mặc Thời Khiêm, bên kia rất nhanh tiếp thông.
Giọng trầm thấp của hắn vang lên bên tai cô:”Có chuyện gì sao??” Trì Hoan bĩu môi một cái, loại lời mở đầu này làm sao mà hắn có thể nói được? Thật sự là làm cho cô nghe được có cảm giác chán ghét?
“Không có việc gì thì em không thể điện thoại cho anh rồi hả?”
Tĩnh lặng trong chốc lát: “Anh cho là không có việc gì em sẽ không gọi điện thoại cho anh.”
“Anh sáng sớm hôm nay thấy Tô Nhã Băng rồi sao?”
“Không có.”
“Anh thật là không có nhãn lực, cô ta đã tới từ sớm rồi, cô ta nhìn thấy anh xuống lầu nhìn anh mua bữa ăn sáng, lại nhìn anh trở về nhà trọ của em, anh lại không thấy cô ta sao?”
Nam nhân thản nhiên nói: “Trên đường thường xuyên có người nhìn anh chằm chằm nhìn, vì vậy anh không có khả năng chú ý hết tất cả a.”
Trì Hoan, “…”
“Nhưng cô ta nhìn thấy anh, làm sao bây giờ? Anh đừng quên trước đây anh đã đáp ứng lời nói của em rồi đó.”
Chôn dấu mối tình của họ dưới đất. Coi như không phải là che giấu tình cảm của bọn họ thì bây giờ cũng tuyệt không phải là thời điểm để công bố ra bên ngoài.
“Cô ta muốn em ra mặt, thay em làm trong sạch chuyện giữa Mạc Tây Cố cùng cô ta sao?”
Trì Hoan buồn buồn nói: “Em mới không cần, em không có giẫm đạp bọn họ đã là rất khách khí rồi a.”
” Ừ, anh sẽ làm cho cô ta im miệng.”
“Anh chắc chắn chứ? Em luôn cảm thấy cô gái kia không đơn giản, cô ta có thể đùa bỡn Dương Hạo đến mấy năm, hôn lễ lúc trước đó nữa, dù đến muộn nhưng cô ta rõ ràng là cố ý mang vết thương đi tìm Mạc Tây Cố đang chuẩn bị tiến vào phòng tân hôn, diễn vai dầm mưa hát khổ tình.”
Mặc Thời Khiêm nghe vậy ở đầu bên kia cười nhạt xuống: “Bản lãnh của cô ta có thể không chỉ như vậy nha.”
Trì Hoan ngẩn ra: “À? Anh còn biết cái gì sao?”
“Em không cần phải để ý đến cô ta, anh sẽ giải quyết ” ngắn ngủi dừng lại, hắn nhàn nhạt nói:”Nếu như mẹ của Mạc Tây Cố đến tìm em nói chuyện nói chuyện phiếm, em trước tiên nói cho anh biết, hoặc là mang theo An Kha.”
“À? Nha, mẹ anh ta sẽ không làm gì với em chứ.”
Thật ra không phải nói chứ mẹ của Mạc Tây Cố đối với cô thật tốt, thái độ Mạc phu nhân đối với cô tốt như vậy rất đại bộ phận là do xuất phát từ thân thế của cô, điểm này cô rất rõ, nhưng với thân thế của cô nếu ở chỗ này, mẹ của Mạc Tây Cố dù cho không vui, có thể làm gì khác đối với cô cơ chứ.
Mặc Thời Khiêm ở đó đầu thanh thanh đạm đạm nói:”Mạc phu nhân sẽ không có khả năng để cho Tô Nhã Băng tiến vào cánh cửa Mạc gia, đối với bà ấy mà nói, cho em cùng Mạc Tây Cố hợp lại mới là biện pháp nhất cử lưỡng tiện, nếu để cho con gái của Thị trưởng bước vào cửa của gia đình họ, chắc hẳn tin đồn nhảm sẽ không đánh tự thua.”
Tác giả :
Thập Điểm Thính Phong