Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!
Chương 297: Hy vọng tương lai của con là hạnh phúc 1
Editor: May
Bên trong vang lên giọng nói lạnh lùng của người phụ nữ, "Vào đi."
Cô đẩy cửa ra, nhưng không có đi vào, chính là đứng ở cửa.
Larry phu nhân ước chừng là vừa thay đổi thân quần áo, tuy rằng là phụ nữ hơn bốn mươi hơn tuổi, nhưng dáng người vẫn đang bảo trì rất khá, đường cong rõ ràng, vẫn xứng với từ gợi cảm --
Tuy rằng bà ta mặc cơ bản đều là kiểu đơn giản của nữ cường nhân.
Tựa hồ là cảm ứng được cái gì đó, Larry phu nhân đang trang điểm quay đầu, nhìn đến Trì Hoan đứng ở cửa.
"Chồng bà bảo tôi mời bà dùng cơm tối, phu nhân, trang điểm xong nếu không còn chuyện gì, mời bà xuống lầu."
Nói xong câu đó, cô liền xoay người chuẩn bị rời đi.
"Hoan Hoan." Trì Hoan ngừng bước chân, quay đầu nhìn bà ta, "Phu nhân còn có việc sao?"
Larry phu nhân nhìn cô, thở dài, hỏi, "Ở trong lòng con, có phải ta là một người mẹ đặc biệt không xứng chức hay không?"
Trì Hoan mỉm cười, "Vấn đề này, tôi từng nghĩ, bà đến hỏi Larry tiểu thư, đáp án có được có thể càng thêm đúng trọng tâm."
Mặc dù biết đáp án của cô sẽ trực tiếp chói tai, nhưng những lời này vẫn là làm cho sắc mặt Larry phu nhân đổi đổi.
Ý tứ trong lời nói này, là bà ta hoàn toàn chưa từng đảm nhiệm qua nhân vật mẹ này, càng chưa nói tới cái gì gọi là xứng chức.
"Hoan Hoan, " Larry phu nhân lặng im vài giây, "Mặc kệ con có tin hay không, con là con gái của tôi, có lẽ ta là một người mẹ ích kỷ và không có trách nhiệm, nhưng ta vẫn là hy vọng tương lai của con là hạnh phúc."
Ánh sáng trong phòng ngủ thực sáng ngời.
Trì Hoan nhìn cô trong chốc lát, kéo kéo môi, phun ra hai chữ không có ý nghĩa thực tế, "Cám ơn."
Nói xong, cô đã đi xuống lầu.
Bên trong vang lên giọng nói lạnh lùng của người phụ nữ, "Vào đi."
Cô đẩy cửa ra, nhưng không có đi vào, chính là đứng ở cửa.
Larry phu nhân ước chừng là vừa thay đổi thân quần áo, tuy rằng là phụ nữ hơn bốn mươi hơn tuổi, nhưng dáng người vẫn đang bảo trì rất khá, đường cong rõ ràng, vẫn xứng với từ gợi cảm --
Tuy rằng bà ta mặc cơ bản đều là kiểu đơn giản của nữ cường nhân.
Tựa hồ là cảm ứng được cái gì đó, Larry phu nhân đang trang điểm quay đầu, nhìn đến Trì Hoan đứng ở cửa.
"Chồng bà bảo tôi mời bà dùng cơm tối, phu nhân, trang điểm xong nếu không còn chuyện gì, mời bà xuống lầu."
Nói xong câu đó, cô liền xoay người chuẩn bị rời đi.
"Hoan Hoan." Trì Hoan ngừng bước chân, quay đầu nhìn bà ta, "Phu nhân còn có việc sao?"
Larry phu nhân nhìn cô, thở dài, hỏi, "Ở trong lòng con, có phải ta là một người mẹ đặc biệt không xứng chức hay không?"
Trì Hoan mỉm cười, "Vấn đề này, tôi từng nghĩ, bà đến hỏi Larry tiểu thư, đáp án có được có thể càng thêm đúng trọng tâm."
Mặc dù biết đáp án của cô sẽ trực tiếp chói tai, nhưng những lời này vẫn là làm cho sắc mặt Larry phu nhân đổi đổi.
Ý tứ trong lời nói này, là bà ta hoàn toàn chưa từng đảm nhiệm qua nhân vật mẹ này, càng chưa nói tới cái gì gọi là xứng chức.
"Hoan Hoan, " Larry phu nhân lặng im vài giây, "Mặc kệ con có tin hay không, con là con gái của tôi, có lẽ ta là một người mẹ ích kỷ và không có trách nhiệm, nhưng ta vẫn là hy vọng tương lai của con là hạnh phúc."
Ánh sáng trong phòng ngủ thực sáng ngời.
Trì Hoan nhìn cô trong chốc lát, kéo kéo môi, phun ra hai chữ không có ý nghĩa thực tế, "Cám ơn."
Nói xong, cô đã đi xuống lầu.
Tác giả :
Thập Điểm Thính Phong