Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!
Chương 208-1: Con dâu (1)
Editor: May
Trì Hoan tựa tiếu phi tiếu, "Hoài nghi cô dụng tâm kín đáo? Vậy thật là có một chút, bao gồm chuyện đã xảy ra vào tối hôm qua."
Tống Xu nhìn cô, rất hứng thú nói, "Vậy sao cô không để cho Mặc tổng đuổi tôi, bây giờ cô hẳn là có lực ảnh hưởng này."
Bàn chân dài nhỏ của Trì Hoan có hơn phân nửa bao vây ở trong giày, ngồi bắt chéo, thân mình nghiêng ra sau, mở miệng lần nữa, giọng nói liền có vẻ có chút nũng nịu lười biếng, "Anh ấy lad người, bình thường cực kỳ không thú vị, đánh ba gậy đều đánh không ra phản ứng gì, tuy rằng nói có cầu tất cho, nhưng ngoại trừ ở trên giường có thể nói ra vài câu dễ nghe, liền giống như là nói yêu đương với một đầu gỗ, có các người cho tôi cơ hội, để cho tôi làm ồn ào cũng rất tốt, dù sao đàn ông và phụ nữ ở cùng một chỗ, cần trao đổi và tác động lẫn nhau."
"Vậy cô đoán tôi là ai?"
"Không biết, trừ phi anh ấy có hứng thú với tôi, vậy tôi có thể sẽ có hứng thú với cô."
"Trì tiểu thư là người thông minh, cũng tốt, nói chuyện với người thông minh muốn thoải mái hơn rất nhiều, " Trên mặt Tống Xu lộ vẻ một tầng cười, thực đạm, là nụ cười tiêu chuẩn đã được nhận qua huấn luyện của thiên kim danh môn, vừa không quá phận nhiệt tình, cũng không có vẻ lãnh đạm, "Tôi là người chủ tịch Clod-Summer đặc biệt phái đến bên người Mặc tổng, chủ tịch hy vọng tôi có thể chia rẽ các người, khiến cho Mặc tổng yêu tôi, ông ta nhìn trúng gia thê và năng lực của tôi, hy vọng tôi có thể gả cho Mặc tổng, làm con dâu ông ta."
Thần sắc Trì Hoan gần như không có dao động gì, giống nhau có cười, nhưng nhạt đến gần như không có, chỉ hỏi lại một câu, "Con dâu?"
"Mặc tổng không có nói cho cô biết sao?"
Trì Hoan nâng mắt, "Không có."
"Đó cũng là bình thường, tựa như Trì tiểu thư cô không chịu nhận thức phu nhân Larry, cũng cũng không nói đó là mẹ cô."
Trì Hoan từ chối cho ý kiến, vẫn cười nhạt, "Đúng, cho nên bà ấy nói muốn để cho tôi gả cho người đàn ông nào, tôi đều cho là thúi lắm."
Tống Xu gật đầu, "Tôi hiểu được, Mặc tổng không tính nhận thức chủ tịch, anh ấy cũng không coi tôi là một chuyện."
Trì Hoan tựa tiếu phi tiếu, "Hoài nghi cô dụng tâm kín đáo? Vậy thật là có một chút, bao gồm chuyện đã xảy ra vào tối hôm qua."
Tống Xu nhìn cô, rất hứng thú nói, "Vậy sao cô không để cho Mặc tổng đuổi tôi, bây giờ cô hẳn là có lực ảnh hưởng này."
Bàn chân dài nhỏ của Trì Hoan có hơn phân nửa bao vây ở trong giày, ngồi bắt chéo, thân mình nghiêng ra sau, mở miệng lần nữa, giọng nói liền có vẻ có chút nũng nịu lười biếng, "Anh ấy lad người, bình thường cực kỳ không thú vị, đánh ba gậy đều đánh không ra phản ứng gì, tuy rằng nói có cầu tất cho, nhưng ngoại trừ ở trên giường có thể nói ra vài câu dễ nghe, liền giống như là nói yêu đương với một đầu gỗ, có các người cho tôi cơ hội, để cho tôi làm ồn ào cũng rất tốt, dù sao đàn ông và phụ nữ ở cùng một chỗ, cần trao đổi và tác động lẫn nhau."
"Vậy cô đoán tôi là ai?"
"Không biết, trừ phi anh ấy có hứng thú với tôi, vậy tôi có thể sẽ có hứng thú với cô."
"Trì tiểu thư là người thông minh, cũng tốt, nói chuyện với người thông minh muốn thoải mái hơn rất nhiều, " Trên mặt Tống Xu lộ vẻ một tầng cười, thực đạm, là nụ cười tiêu chuẩn đã được nhận qua huấn luyện của thiên kim danh môn, vừa không quá phận nhiệt tình, cũng không có vẻ lãnh đạm, "Tôi là người chủ tịch Clod-Summer đặc biệt phái đến bên người Mặc tổng, chủ tịch hy vọng tôi có thể chia rẽ các người, khiến cho Mặc tổng yêu tôi, ông ta nhìn trúng gia thê và năng lực của tôi, hy vọng tôi có thể gả cho Mặc tổng, làm con dâu ông ta."
Thần sắc Trì Hoan gần như không có dao động gì, giống nhau có cười, nhưng nhạt đến gần như không có, chỉ hỏi lại một câu, "Con dâu?"
"Mặc tổng không có nói cho cô biết sao?"
Trì Hoan nâng mắt, "Không có."
"Đó cũng là bình thường, tựa như Trì tiểu thư cô không chịu nhận thức phu nhân Larry, cũng cũng không nói đó là mẹ cô."
Trì Hoan từ chối cho ý kiến, vẫn cười nhạt, "Đúng, cho nên bà ấy nói muốn để cho tôi gả cho người đàn ông nào, tôi đều cho là thúi lắm."
Tống Xu gật đầu, "Tôi hiểu được, Mặc tổng không tính nhận thức chủ tịch, anh ấy cũng không coi tôi là một chuyện."
Tác giả :
Thập Điểm Thính Phong