Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!
Chương 167-1: Yêu (1)
Editor: May
Một vô tình, một hoa tâm.
Trì Hoan liếc cô, "Cậu thật đúng là rất dám nghĩ."
Ninh Du Nhiên uống một ngụm nước trái cây, không có ưu sầu cười hì hì, "Nghĩ mà thôi, lại không có tổn thất."
Trì Hoan dùng ống hút quấy quấy thịt quả lắng đọng lại ở phía dưới nhất, chậm rãi, kéo dài ngữ điệu nói, "Có người nói với tớ, tình yêu chính là một loại cảm xúc mặt trái."
Ninh Du Nhiên nói không trải qua đầu óc liền thốt ra, "Vậy anh ta khẳng định là gia đình tan nát, hoàn cảnh trưởng thành không khỏe mạnh..."
Nói đến một nửa, cô bỗng ý thức được cái gì, lập tức im bặt, cô thật cẩn thận nhìn Trì Hoan, áy náy nói, "Thực xin lỗi nha Hoan Hoan."
Trì Hoan uống nước xoài, nhìn cô ấy cúi thấp đầu mặt bánh bao kéo căng, nhẹ xuy, "Cậu không cần trông gà hoá cuốc, tớ nào có tâm thủy tinh như vậy, gia đình của tớ vỡ nát là sự thật, hoàn cảnh trưởng thành cũng xác thực không quá khỏe mạnh, này không có gì không thể nói."
Ninh Du Nhiên yên lặng hút nước trái cây, sau đó hơi nịnh nọt cười nói, "Cũng không phải mỗi người đều như vậy, không phải cậu rất tốt sao, xinh đẹp lại độc lập, giỏi hơn rất nhiều người, bỏ rơi tớ mấy con phố."
"Vừa rồi cậu muốn nói gì, nói xong, " Trì Hoan sờ sờ cằm, "Lại nói tiếp, chị Diêu cũng từng nói cách nhìn tình yêu của tớ thực vặn vẹo."
"Người nói với cậu tình yêu là cảm xúc mặt trái, có thể là tận mắt thấy hoặc là tự mình trải qua qua tình cảm không tốt, cho nên mới sẽ cảm thấy như vậy
Ninh Du Nhiên nhún nhún vai, "Nếu giống như tớ, ngày ở nhà xema mẹ ngược cẩu hằng ngày, một bó tuổi rồi mà vẫn còn ngọt ngọt mật mật, ngay cả đứa con gái như tớ đều muốn gạt sang một bên, anh ta sẽ không cảm thấy như vậy... Tớ rất muốn tìm người đàn ông thương tớ giống như ba thương mẹ tớ."
Mắt nước của Trì Hoan nhìn nước xoài trong tay, nói với Du Nhiên, "Anh ấy nói anh ấy không nghĩ muốn tình yêu."
Ninh Du Nhiên cắn ống hút, "Thật không, nhưng tớ cảm thấy, yêu là dục vọng không chết của nhân loại."
.........
Một vô tình, một hoa tâm.
Trì Hoan liếc cô, "Cậu thật đúng là rất dám nghĩ."
Ninh Du Nhiên uống một ngụm nước trái cây, không có ưu sầu cười hì hì, "Nghĩ mà thôi, lại không có tổn thất."
Trì Hoan dùng ống hút quấy quấy thịt quả lắng đọng lại ở phía dưới nhất, chậm rãi, kéo dài ngữ điệu nói, "Có người nói với tớ, tình yêu chính là một loại cảm xúc mặt trái."
Ninh Du Nhiên nói không trải qua đầu óc liền thốt ra, "Vậy anh ta khẳng định là gia đình tan nát, hoàn cảnh trưởng thành không khỏe mạnh..."
Nói đến một nửa, cô bỗng ý thức được cái gì, lập tức im bặt, cô thật cẩn thận nhìn Trì Hoan, áy náy nói, "Thực xin lỗi nha Hoan Hoan."
Trì Hoan uống nước xoài, nhìn cô ấy cúi thấp đầu mặt bánh bao kéo căng, nhẹ xuy, "Cậu không cần trông gà hoá cuốc, tớ nào có tâm thủy tinh như vậy, gia đình của tớ vỡ nát là sự thật, hoàn cảnh trưởng thành cũng xác thực không quá khỏe mạnh, này không có gì không thể nói."
Ninh Du Nhiên yên lặng hút nước trái cây, sau đó hơi nịnh nọt cười nói, "Cũng không phải mỗi người đều như vậy, không phải cậu rất tốt sao, xinh đẹp lại độc lập, giỏi hơn rất nhiều người, bỏ rơi tớ mấy con phố."
"Vừa rồi cậu muốn nói gì, nói xong, " Trì Hoan sờ sờ cằm, "Lại nói tiếp, chị Diêu cũng từng nói cách nhìn tình yêu của tớ thực vặn vẹo."
"Người nói với cậu tình yêu là cảm xúc mặt trái, có thể là tận mắt thấy hoặc là tự mình trải qua qua tình cảm không tốt, cho nên mới sẽ cảm thấy như vậy
Ninh Du Nhiên nhún nhún vai, "Nếu giống như tớ, ngày ở nhà xema mẹ ngược cẩu hằng ngày, một bó tuổi rồi mà vẫn còn ngọt ngọt mật mật, ngay cả đứa con gái như tớ đều muốn gạt sang một bên, anh ta sẽ không cảm thấy như vậy... Tớ rất muốn tìm người đàn ông thương tớ giống như ba thương mẹ tớ."
Mắt nước của Trì Hoan nhìn nước xoài trong tay, nói với Du Nhiên, "Anh ấy nói anh ấy không nghĩ muốn tình yêu."
Ninh Du Nhiên cắn ống hút, "Thật không, nhưng tớ cảm thấy, yêu là dục vọng không chết của nhân loại."
.........
Tác giả :
Thập Điểm Thính Phong