Vợ Uchiha Không Dễ Làm
Chương 4
“Kira, còn rất đau sao?” Tsukiyo bưng nước đường đỏ tiến vào.
Kira sắc mặt trắng bệch, y như con cá chết vẫn không nhúc nhích, cô đã đau đến chết lặng, đây mới chỉ là ngày thứ hai, hố cha ngày thứ hai…
Tsukiyo đau lòng vì cô lau đi mồ hôi trên trán, nâng dậy thân thể cô, bón cho cô vài ngụm nước đường đỏ.
Tsukiyo thở dài: “Nếu không phải Itachi đưa con đến bệnh viện kịp thời, không biết còn sẽ phát sinh chuyện gì nữa.”
Kira ngất đi không nhớ gì, chuyện sau đó đều nghe được từ miệng của nhóc Sasuke, lấy tính tình đơn thuần đáng yêu hiện tại của nhóc khẳng định sẽ không hố Kira, chính là cô vẫn không thể tin được Itachi đại thần sẽ là một thiếu niên thiện lương như vậy, thế nhưng bế cô xuống lầu còn đưa cô đến bệnh viện, nghe nói lúc ấy Itachi đại thần bị những ánh mắt khó có thể tin nhìn chằm chằm, thử hỏi một thiếu niên thanh xuân chính trực ôm một cô gái khắp quần là máu chạy đến bệnh viện… Thấy thế nào cũng không giống bình thường a…
Cho nên sau khi biết được Itachi đại thần bị nhiều ánh mắt rửa tội qua như vậy, Kira thật vô đạo đức ở trên giường giơ lên một nụ cười ác ma, nhóc Sasuke bị tươi cười này dọa đến, nhanh như chớp chuồn đi.
Kira gian nan xoay người, cô cảm thấy thân thể này không còn là của chính mình nữa, bỗng nhiên, phía sau xuất hiện một bàn tay giúp cô một phen, thuận lợi nghiêng đi thân mình, quay đầu, chống lại khuôn mặt hại nước hại dân kia của Itachi đại thần.
‘Nhiệm vụ: Nhận được lời xin lỗi của Uchiha Itachi. Thành công: Rút ngắn thời gian đau bụng kinh; Thất bại: Kéo dài thời gian đau bụng kinh’ âm thanh máy móc lại vang lên.
Răng nanh Kira đều sắp đánh nhau rồi, nếu lại thất bại cô còn muốn đau bụng kinh… Không cần a, thật sự không cần a… Nghĩ nghĩ, nước mắt liền chảy xuống, cả người run lên run lên.
Trên bụng bỗng nhiên xuất hiện một bàn tay, toàn thân Kira đều cứng ngắc, lắp bắp nói: “Nếu anh… Dám lộn xộn, tôi liền kêu người đến!”
Itachi đại thần ngay cả một ánh mắt cũng keo kiệt cho cô, Kira bỗng nhiên cảm thấy bụng mình ấm lên, đau đớn cũng giảm bớt đi rất nhiều, Kira cầm lấy bàn tay vẫn không nhúc nhích trên bụng kia, có lẽ nào Itachi đại thần đang truyền Chakra cho cô?
“Tay.” Itachi đại thần đột nhiên phun ra một câu như vậy.
Dòng nước ấm trên bụng không còn, cảm giác đau đớn lại thổi quét mà đến, Kira nháy mắt cuộn mình lại, Uchiha Itachi thật không ôn nhu rút ra bàn tay của mình, sau đó điều chỉnh lại tư thế một chút, bàn tay lại về đến trên bụng cô.
Khóe mắt Kira ngân ngấn lệ, cô hung tợn nói: “Anh nên nói với tôi một câu thật xin lỗi.”
Uchiha Itachi liếc nhìn cô một cái: “Tôi đưa cô đi bệnh viện, hiện tại lại truyền Chakra cho cô, cô nên cám ơn tôi mới đúng.”
Khóe mắt Kira run rẩy, móa, nếu không phải anh mặc luôn bộ quần áo cuối cùng, tôi có cần chịu khổ như thế sao? Bây giờ còn muốn tôi nói cám ơn!
Kira nghiến răng nghiến lợi: “Anh xin lỗi tôi trước đi.”
Uchiha Itachi mặt không chút thay đổi nói: “Tính luôn lần trước mang cô về Konoha, tổng cộng ba câu cám ơn.”
Kira chưa bao giờ biết Uchiha Itachi lại là một người đàn ông phúc hắc keo kiệt như thế này, nguyên bản cô còn bị vẻ ngoài anh tuấn cùng vô tư kính dâng đối với thôn của anh thuyết phục, hiện tại… Cô hận không thể lập tức over anh ta!
Nhưng mà mạng nhỏ của cô còn đang nằm trên tay của anh, hít hít cái mũi, cô nói: “Cám ơn, cám ơn, cám ơn.”
Bàn tay nhàn rỗi còn lại của Uchiha Itachi sờ sờ tóc Kira, một bộ trẻ nhỏ dễ dạy: “Thật ngoan thật ngoan.”
Kira ngoan độc trợn mắt trừng anh, nói: “Có thể mời Itachi-sama nói với tôi ba chữ thật xin lỗi không?”
Uchiha Itachi rút tay về, thản nhiên nói: “Không thể.”
Kira cắn răng, nhào lên ôm lấy thắt lưng anh, thảm thương nói: “Itachi đại thần, anh liền thương hại tôi đi, nói ra ba chữ này, bụng tôi sẽ không đau nữa…”
Uchiha Itachi trầm mặc, Kira liền treo một bên như vậy, bốn mắt nhìn nhau, một đôi gợn sóng không sợ hãi, còn đôi kia lại thê thảm vô cùng.
“Thật xin lỗi.” Uchiha Itachi rất phối hợp nói.
‘Nhiệm vụ thành công: Rút ngắn một ngày đau bụng kinh.’ thanh âm máy móc vang lên.
Kira cảm thấy đau đớn trên bụng dần dần biến mất, cô hư thoát ngồi ở trên giường, mồ hôi lạnh sau lưng cô không ngừng trào ra, rốt cục kết thúc…
Đôi mắt Uchiha Itachi hơi hơi nheo lại, anh dùng Sharingan xem xét thân thể của cô, tuy rằng vẫn thật suy yếu, nhưng đã muốn khôi phục về trạng thái bình thường, vì sao anh nói ra ba chữ kia sẽ có hiệu quả lớn như vậy, hay là thân thể của cô có bí mật gì không thể cho ai biết?
Một hồi lâu sau Kira mới ngửa đầu lên hỏi: “Còn có cơm ăn không?”
Uchiha Itachi gật gật đầu, Kira bay nhanh đứng dậy, ba bước cũng thành hai bước chạy xuống lầu, bỗng nhiên, sau cổ bị xách lên, Kira bắn qua một cái đao mắt: “Uchiha Itachi, buông.”
“Xem ra là bình thường.” Uchiha Itachi liếc nhìn một cái rồi đi xuống lầu.
Sửa sang lại quần áo xong Kira thở phì phì đi theo, cuồng em trai chính là cuồng em trai, trừ bỏ em trai ra, lục thân bất nhận!
“Dì Tsukiyo đâu?” Kira ăn cơm chiên trứng ngon ngây ngất.
Uchiha Itachi uống nước, ôn hoà nói: “Nghỉ ngơi.”
Động tác ăn cơm ngừng lại, Kira vẻ mặt cảnh giác nhìn anh: “Sao anh không đi ngủ?”
Chỉ thấy anh bình tĩnh trả lời: “Cô chiếm giường của tôi, cô kêu tôi đi đâu ngủ?”
Nếu nói đến không biết xấu hổ, Kira sẽ không bại bởi bất kì kẻ nào, cô cười hì hì nói: “Ngủ sàn.”
“…” Uchiha Itachi đứng lên, sau đó đi lên lầu.
Kira ngây ngất dùng cơm, bỗng nhiên, cô nghĩ đến một vấn đề, Uchiha Itachi sẽ là người nghe lời như vậy sao? Nghĩ đến giường của mình không thể bảo toàn, lập tức bỏ lại cơm, bay nhanh chạy trên lầu.
Trong phòng một mảnh tối đen, dưới đất có bóng dáng của một người, Uchiha Itachi thật sự ngả ra đất nghỉ ngơi? Kira cảm thấy lối suy nghĩ của mình đã muốn theo không kịp vị đại thần này rồi… Đứng ở cửa trong chốc lát, cô vẫn là quyết định trước xuống lầu đánh răng rửa mặt, dù sao Itachi đại thần đã ngủ say, cô có thể an tâm ngủ trên giường của cô.
Khi bóng dáng Kira biến mất ở thang lầu, Uchiha Itachi đáng lẽ đang ngủ say trên đất mở mắt ra, trong đầu lóe lên đoạn đối thoại giữa mình và phụ thân…
“Itachi, bộ tộc Uchiha chúng ta là cường đại nhất, chuyện Kira có thể phá giải Sharingan nhất định không thể để cho người ngoài biết được.”
“Phương thức tốt nhất là làm cho con bé trở thành người của gia tộc Uchiha, trên thân thể của con bé có bí mật nhiều lắm.”
“Con bé đối với con có một loại tình cảm đặc thù, Tsukiyo nói con bé cảm thấy đặc biệt thân thiết với đồ vật của con.”
“Nếu… Phát hiện con bé là một tồn tại nguy hiểm đến gia tộc Uchiha, ta nghĩ con biết nên làm như thế nào.”
Cảm xúc trong con ngươi Uchiha Itachi chậm rãi bình phục, trong lòng thì thầm một câu: Gia tộc Uchiha… Cường đại nhất sao…..
Kira sắc mặt trắng bệch, y như con cá chết vẫn không nhúc nhích, cô đã đau đến chết lặng, đây mới chỉ là ngày thứ hai, hố cha ngày thứ hai…
Tsukiyo đau lòng vì cô lau đi mồ hôi trên trán, nâng dậy thân thể cô, bón cho cô vài ngụm nước đường đỏ.
Tsukiyo thở dài: “Nếu không phải Itachi đưa con đến bệnh viện kịp thời, không biết còn sẽ phát sinh chuyện gì nữa.”
Kira ngất đi không nhớ gì, chuyện sau đó đều nghe được từ miệng của nhóc Sasuke, lấy tính tình đơn thuần đáng yêu hiện tại của nhóc khẳng định sẽ không hố Kira, chính là cô vẫn không thể tin được Itachi đại thần sẽ là một thiếu niên thiện lương như vậy, thế nhưng bế cô xuống lầu còn đưa cô đến bệnh viện, nghe nói lúc ấy Itachi đại thần bị những ánh mắt khó có thể tin nhìn chằm chằm, thử hỏi một thiếu niên thanh xuân chính trực ôm một cô gái khắp quần là máu chạy đến bệnh viện… Thấy thế nào cũng không giống bình thường a…
Cho nên sau khi biết được Itachi đại thần bị nhiều ánh mắt rửa tội qua như vậy, Kira thật vô đạo đức ở trên giường giơ lên một nụ cười ác ma, nhóc Sasuke bị tươi cười này dọa đến, nhanh như chớp chuồn đi.
Kira gian nan xoay người, cô cảm thấy thân thể này không còn là của chính mình nữa, bỗng nhiên, phía sau xuất hiện một bàn tay giúp cô một phen, thuận lợi nghiêng đi thân mình, quay đầu, chống lại khuôn mặt hại nước hại dân kia của Itachi đại thần.
‘Nhiệm vụ: Nhận được lời xin lỗi của Uchiha Itachi. Thành công: Rút ngắn thời gian đau bụng kinh; Thất bại: Kéo dài thời gian đau bụng kinh’ âm thanh máy móc lại vang lên.
Răng nanh Kira đều sắp đánh nhau rồi, nếu lại thất bại cô còn muốn đau bụng kinh… Không cần a, thật sự không cần a… Nghĩ nghĩ, nước mắt liền chảy xuống, cả người run lên run lên.
Trên bụng bỗng nhiên xuất hiện một bàn tay, toàn thân Kira đều cứng ngắc, lắp bắp nói: “Nếu anh… Dám lộn xộn, tôi liền kêu người đến!”
Itachi đại thần ngay cả một ánh mắt cũng keo kiệt cho cô, Kira bỗng nhiên cảm thấy bụng mình ấm lên, đau đớn cũng giảm bớt đi rất nhiều, Kira cầm lấy bàn tay vẫn không nhúc nhích trên bụng kia, có lẽ nào Itachi đại thần đang truyền Chakra cho cô?
“Tay.” Itachi đại thần đột nhiên phun ra một câu như vậy.
Dòng nước ấm trên bụng không còn, cảm giác đau đớn lại thổi quét mà đến, Kira nháy mắt cuộn mình lại, Uchiha Itachi thật không ôn nhu rút ra bàn tay của mình, sau đó điều chỉnh lại tư thế một chút, bàn tay lại về đến trên bụng cô.
Khóe mắt Kira ngân ngấn lệ, cô hung tợn nói: “Anh nên nói với tôi một câu thật xin lỗi.”
Uchiha Itachi liếc nhìn cô một cái: “Tôi đưa cô đi bệnh viện, hiện tại lại truyền Chakra cho cô, cô nên cám ơn tôi mới đúng.”
Khóe mắt Kira run rẩy, móa, nếu không phải anh mặc luôn bộ quần áo cuối cùng, tôi có cần chịu khổ như thế sao? Bây giờ còn muốn tôi nói cám ơn!
Kira nghiến răng nghiến lợi: “Anh xin lỗi tôi trước đi.”
Uchiha Itachi mặt không chút thay đổi nói: “Tính luôn lần trước mang cô về Konoha, tổng cộng ba câu cám ơn.”
Kira chưa bao giờ biết Uchiha Itachi lại là một người đàn ông phúc hắc keo kiệt như thế này, nguyên bản cô còn bị vẻ ngoài anh tuấn cùng vô tư kính dâng đối với thôn của anh thuyết phục, hiện tại… Cô hận không thể lập tức over anh ta!
Nhưng mà mạng nhỏ của cô còn đang nằm trên tay của anh, hít hít cái mũi, cô nói: “Cám ơn, cám ơn, cám ơn.”
Bàn tay nhàn rỗi còn lại của Uchiha Itachi sờ sờ tóc Kira, một bộ trẻ nhỏ dễ dạy: “Thật ngoan thật ngoan.”
Kira ngoan độc trợn mắt trừng anh, nói: “Có thể mời Itachi-sama nói với tôi ba chữ thật xin lỗi không?”
Uchiha Itachi rút tay về, thản nhiên nói: “Không thể.”
Kira cắn răng, nhào lên ôm lấy thắt lưng anh, thảm thương nói: “Itachi đại thần, anh liền thương hại tôi đi, nói ra ba chữ này, bụng tôi sẽ không đau nữa…”
Uchiha Itachi trầm mặc, Kira liền treo một bên như vậy, bốn mắt nhìn nhau, một đôi gợn sóng không sợ hãi, còn đôi kia lại thê thảm vô cùng.
“Thật xin lỗi.” Uchiha Itachi rất phối hợp nói.
‘Nhiệm vụ thành công: Rút ngắn một ngày đau bụng kinh.’ thanh âm máy móc vang lên.
Kira cảm thấy đau đớn trên bụng dần dần biến mất, cô hư thoát ngồi ở trên giường, mồ hôi lạnh sau lưng cô không ngừng trào ra, rốt cục kết thúc…
Đôi mắt Uchiha Itachi hơi hơi nheo lại, anh dùng Sharingan xem xét thân thể của cô, tuy rằng vẫn thật suy yếu, nhưng đã muốn khôi phục về trạng thái bình thường, vì sao anh nói ra ba chữ kia sẽ có hiệu quả lớn như vậy, hay là thân thể của cô có bí mật gì không thể cho ai biết?
Một hồi lâu sau Kira mới ngửa đầu lên hỏi: “Còn có cơm ăn không?”
Uchiha Itachi gật gật đầu, Kira bay nhanh đứng dậy, ba bước cũng thành hai bước chạy xuống lầu, bỗng nhiên, sau cổ bị xách lên, Kira bắn qua một cái đao mắt: “Uchiha Itachi, buông.”
“Xem ra là bình thường.” Uchiha Itachi liếc nhìn một cái rồi đi xuống lầu.
Sửa sang lại quần áo xong Kira thở phì phì đi theo, cuồng em trai chính là cuồng em trai, trừ bỏ em trai ra, lục thân bất nhận!
“Dì Tsukiyo đâu?” Kira ăn cơm chiên trứng ngon ngây ngất.
Uchiha Itachi uống nước, ôn hoà nói: “Nghỉ ngơi.”
Động tác ăn cơm ngừng lại, Kira vẻ mặt cảnh giác nhìn anh: “Sao anh không đi ngủ?”
Chỉ thấy anh bình tĩnh trả lời: “Cô chiếm giường của tôi, cô kêu tôi đi đâu ngủ?”
Nếu nói đến không biết xấu hổ, Kira sẽ không bại bởi bất kì kẻ nào, cô cười hì hì nói: “Ngủ sàn.”
“…” Uchiha Itachi đứng lên, sau đó đi lên lầu.
Kira ngây ngất dùng cơm, bỗng nhiên, cô nghĩ đến một vấn đề, Uchiha Itachi sẽ là người nghe lời như vậy sao? Nghĩ đến giường của mình không thể bảo toàn, lập tức bỏ lại cơm, bay nhanh chạy trên lầu.
Trong phòng một mảnh tối đen, dưới đất có bóng dáng của một người, Uchiha Itachi thật sự ngả ra đất nghỉ ngơi? Kira cảm thấy lối suy nghĩ của mình đã muốn theo không kịp vị đại thần này rồi… Đứng ở cửa trong chốc lát, cô vẫn là quyết định trước xuống lầu đánh răng rửa mặt, dù sao Itachi đại thần đã ngủ say, cô có thể an tâm ngủ trên giường của cô.
Khi bóng dáng Kira biến mất ở thang lầu, Uchiha Itachi đáng lẽ đang ngủ say trên đất mở mắt ra, trong đầu lóe lên đoạn đối thoại giữa mình và phụ thân…
“Itachi, bộ tộc Uchiha chúng ta là cường đại nhất, chuyện Kira có thể phá giải Sharingan nhất định không thể để cho người ngoài biết được.”
“Phương thức tốt nhất là làm cho con bé trở thành người của gia tộc Uchiha, trên thân thể của con bé có bí mật nhiều lắm.”
“Con bé đối với con có một loại tình cảm đặc thù, Tsukiyo nói con bé cảm thấy đặc biệt thân thiết với đồ vật của con.”
“Nếu… Phát hiện con bé là một tồn tại nguy hiểm đến gia tộc Uchiha, ta nghĩ con biết nên làm như thế nào.”
Cảm xúc trong con ngươi Uchiha Itachi chậm rãi bình phục, trong lòng thì thầm một câu: Gia tộc Uchiha… Cường đại nhất sao…..
Tác giả :
Tống Mạn