Vô Thường
Chương 526: Toàn thắng
Nếu không làm sao hắn lại tự tin như vậy là đám Hàn gia tiến vào Bạch Đế Cảnh đã bị giết như vậy?
Phải biết rằng, mười mấy tên kia trong đó có hai tên là Thiên giai thượng phẩm cao thủ, những tên còn lại đều là Thiên giai trung phẩm và Thiên giai hạ phẩm. Bọn chúng tụ tập lại phát huy ra lực chiến đấu tương đương khủng bố. Có thể giết sạch đám người này thì thực lực không thể là Thiên giai được, tuyệt đối phải là Linh giai cao thủ.
Mà Linh giai quá ít ỏi, nếu Bạch gia có được một vị Linh giai cao thủ tương trợ thì Hàn gia tính là cái gì?
Tiểu tử này chẳng lẽ đã dự liệu được tình huống hôm nay cho nên mới để cho nhân vật cường đại kia ở trong Bạch Đế Cảnh phối hợp tác chiến khiến cho Hàn gia xông vào đó tự tìm đường chết? Bạch Nguyệt Dung trong lòng rất thắc mắc.
Bạch Nguyệt Dung thật sự cũng đánh giá quá cao năng lực của Đường Phong.
Đường Phong không để cho Lôi Tẩu theo ra ngoài chỉ là không muốn bộc lộ thân phận của Lôi Tẩu mà thôi. Một đầu Thất giai linh thú biến hoá đối với bất kỳ một người nào cũng đều có lực hấp dẫn không nhỏ.
Đường Phong không cho rằng đẳng cấp của Lôi Tẩu đã là vô địch thiên hạ, trên thế giới này nhân loại hay linh thú cường hãn hơn Lôi Tẩu nhiều lắm, nếu Lôi Tẩu bộc lộ thân phận ra thì chẳng khác gì đưa hắn tới gặp phiền toái, mà Đường Phong cũng sẽ bị vạ lây, đồng thời cũng rất có khả năng liên luỵ tới Thiên Tú Tông.
Cho nên trước khi đi ra hắn mới để cho Lôi Tẩu ở trong đó đợi hắn rãnh rỗi sẽ quay lại vụng trộm đem Lôi Tẩu ra, tránh tai mắt của người khác.
Đường Phong đâu ngờ rằng Hàn gia lại có động tác lớn thế này? Biết vậy thì hắn đã ngưng luyện âm hồn của tên ngũ trưởng lão kia rồi.
Nhưng bởi vì lúc đó chính diện đánh chết được một tên Thiên giai thượng phẩm cao thủ, Đường Phong quá hưng phấn nên đem việc này quên mất!
Hiện tại Đường Phong vẫn khí định thần nhàn đứng tại chỗ chờ đợi, Bạch Nguyệt Dung thấy vậy cũng không có thêm dị nghị gì.
Đợi một lát sau, chỗ cửa vào của Bạch Đế Cảnh quả nhiên xuất hiện động tĩnh. Bạch Nguyệt Dung hơi khẩn trương nhìn chằm chằm vào chỗ đó, đợi khi thấy rõ người đi ra nàng mới thở ra một hơi bởi vì nàng nhận ra người này chính là Hạ Vũ.
Ngay sau đó, Thu Dịch Tuý và Dương Xuân cũng theo đi ra, ba người sắc mặt đều trắng bệch và có chút sợ hãi.
Ngay sau khi Dương Xuân đi ra, lại có một nam tử rất khôi ngô cũng từ bên trong đi theo ra. Người này vừa xuất hiện thì mặt đất không nhịn được run rẩy một cái. Bạch Nguyệt Dung mơ hồ thấy được trên tay người này cầm một vật giống như mộc côn loé lên lôi điện thì không khỏi ngơ ngẩn, thầm nghĩ vị cường giả này sử dụng vũ khí cũng rất đơn giản đi, không có chút xinh đẹp nào.
Cùng lúc đó, một luồng uy áp cương mãnh bá đạo từ trên trời giáng xuống, ép thẳng tới Bạch Nguyệt Dung.
Linh giai! Đây tuyệt đối là uy áp của Linh giai! Bạch Nguyệt Dung không nhịn được quay đầu liếc mắt nhìn Đường Phong thầm nghĩ vận khí của tên tiểu tử này quá tốt. Ngàn năm nay, Bạch Đế Thành không biết có bao nhiêu người đi vào Bạch Đế Cảnh tu luyện thăm dò nhưng lại không một ai có quan hệ được với cường giả bên trong Bạch Đế Cảnh.
Nhưng tên tiểu tử này chỉ mới tiến vào đó có một lần, mà một lần này chỉ có một tháng thời gian, vậy mà cũng có thể kết giao được với bằng hữu cường đại như thế này!
Cao thủ ngoại trừ thực lực còn phải kể tới vận khí!
Vị cao thủ này toàn thân chỉ có độc một cái quần ngắn ngủn miễn cưỡn bao trùm đến bắp chân của hắn, lộ ra một số chỗ không mấy đẹp mắt.
Lôi Tẩu vừa xông ra liền há miệng gầm lên:
- Ai dám đánh chủ ý lên Phong lão đệ của lão Ngưu ta?
Tiếng gầm của hắn không khác gì tiếng sấm rền, khiến cho đám người Bạch Nguyệt Dung đều tái mặt. Ba người Dương Xuân vốn đã bị hư nhược rất nhiều, lúc này càng thêm lung lây sắp ngã.
- Ngưu huynh, chậm đã!
Đường Phong nhịn không được, cười khổ, tranh thủ thời gian gọi Lôi Tẩu.
- Ta không có việc gì!
Lôi Tẩu quay đầu lại nhìn Đường Phong, vẻ lo lắng khẩn trương trên mặt lập tức thu lại, thời phào một tiếng nói:
- May là ngươi không có việc gì, đều do mấy tên tiểu tử kia chạy loạn làm lão Ngưu ta hao phí không ít thời gian.
Mấy người Dương Xuân nhìn đống thi thể trước mặt thì không khỏi sững sờ, bọn họ vội vàng mang theo Lôi Tẩu từ trong Bạch Đế Cảnh giết ra là muốn cứu viện cho Đường Phong và Bạch Nguyệt Dung, nhưng không ngờ rằng chiến đấu ngoài này đã kết thúc!
Hơn nữa kết cục cũng rất quỷ dị, bên thắng lại không phải là bên chiếm ưu thế tuyệt đối Hàn gia mà lại là bên yếu thế tuyệt đối hai người Đường Phong và Bạch Nguyệt Dung, không những thế, đám người Hàn gia còn toàn bộ đều chết hết, không một ai sống sót.
Cái thân thể bị chém thành hai nửa kia không phải là Hàn đại trưởng lão thiếu chút nữa tấn chức Linh giai sao?
Còn cái thi thể nằm trên mặt đất chết không nhắm kia không phải là Hàn gia tứ trưởng lão sao?
Còn kia là Hàn gia thập nhất trưởng lão, đó là Hàn gia thập lục trưởng lão ....
Mỗi một người, mỗi một gương mặt, mấy người Dương Xuân đều nhận thức được!
- Thành chủ, mấy người này như thế nào mà chết?
Hạ Vũ kinh ngạc hỏi.
Bạch Nguyệt Dung liếc mắt nhìn Đường Phong, mở miệng nói:
- Đều là bị hắn giết!
- Cái gì?
Ba người Dương Xuân lập tức khiếp sợ không thôi, ánh mắt nhìn Đường Phong đều biến đổi, trở nên rất ngạc nhiên và khó tin.
Thực lực những người khác tạm không nói tới, chỉ riêng Hàn đại trưởng lão một thân công lực đã đạt tới đăng phong tạo cực, có thể nói là tồn tại vô địch dưới Linh giai rồi. Mấy người Dương Xuân bọn họ cho dù co tự mình giao thủ cũng không phải là đối thủ, nhưng một cường giả như thế lại bị Đường Phong giết chết, nói vậy thực lực của Đường Phong đã kinh khủng tới mức nào?
Nhưng mà, mới một tháng trước, hắn chỉ mới là Địa giai thượng phẩm a, khi đó hắn còn ba tên Hàn gia trưởng lão ra tay công kích, lúc đó nếu hắn có được thực lực như bây giờ thì ba tên trưỡng lão kia làm gì còn đường sống và làm sao Bạch Tiểu Lại phải chịu bị thương? Lúc đó ngoài trừ một chiêu Băng Hoả lưỡng trọng thiên kia ra, thì hắn căn bản không có khả năng chống lại ba tên Thiên giai cao thủ của Hàn gia.
Nhưng bây giờ thì sao? Hắn rõ ràng đã giết chết bảy tám Thiên giai cao thủ của Hàn gia, ngay cả Hàn đại trưởng lão cũng không thoát được. Chẳng lẽ nói, chỉ có một tháng thời gian, hắn đã có thể phát triển tới trình độ khủng bố như vậy? Việc khó tin như vậy làm sao có thể phát sinh? Mấy người Dương Xuân không thể nào tin tưởng được.
Bạch Nguyệt Dung biết lúc này có nói thì mấy người Dương Xuân cũng không thông được, nên nàng đành chuyển đề tài hỏi:
- Tình hình bên trong kia thế nào?
Dương Xuân dời ánh mắt từ trên người Đường Phong chuyển tới Lôi Tẩu, khoé miệng nở nụ cười khổ, nói:
- Toàn bộ đều chết, bị vị tiền bối này giết hết!
Dương Xuân hồi tưởng lại tràng cảnh lúc đó, mí mắt cũng không khỏi giật giật vài cái.
Vị tiền bối bề ngoài nhìn lôi thôi này lại chính là một cao thủ Linh giai!
Lúc đó hắn, Hạ Vũ và Thu Dịch Tuý vừa mới bị Đường Phong ném vào trong Bạch Đế Cảnh, còn chưa kịp hoàn hồn thì uy áp khủng bố của Lôi Tẩu đã ập xuống. Hạ Vũ và Thu Dịch Tuý đang muốn liều chết phản kháng thì hắn đột nhiên nhớ ra, hô tên Đường Phong lên.
Sau đó mấy người nói ngắn gọn vài câu, Lôi Tẩu mới biết được ba người bọn hắn là bằng hữu của Đường Phong.
Cũng vừa lúc đó thì đám người Hàn gia theo vào.
Đúng như Đường Phong lường trước, Lôi Tẩu vung Thiên Lôi Thần Mộc kiếm lên một cái đã trực tiếp đánh chết mấy tên Hàn gia cao thủ còn đang ù ù cạc cạc. Năng lượng lôi hệ cuồng bạo đem mấy tên kia đốt thành than, Thiên Lôi Thần Mộc kiếm còn đánh chúng thành thịt nát.
Đáng thương cho đám Hàn gia cao thủ còn lại, khi thấy Lôi Tẩu hung ác như vậy đã bị doạ mất mật nhưng vẫn không hiểu tại sao đám người Dương Xuân lại không bị Lôi Tẩu tấn công?
Nhưng cũng không có thời gian cho bọn chúng suy ngẫm, bởi vì chúng phải nhanh chóng kiếm đường chạy trốn. Cửa vào của Bạch Đế Cảnh ở ngay sau lưng nên tất nhiên là bọn chúng muốn lui lại trở về Bạch Đế Thành, nhưng Lôi Tẩu làm sao cho chúng được toại nguyện? Thân hình hắn loé lên đã chặn trước cửa vào, vung tay lên tiếp tục đánh chết ba người khiến cho đám còn lại chạy tứ tán.
Cũng chính vì muốn truy sát mấy tên này nên Lôi Tẩu mới mất thời gian như vậy.
Dương Xuân khi nói những lời này, trong lòng vẫn không khỏi cảm thấy sợ hãi. Thiên giai đã là cao thủ mà thế nhân kính ngưỡng, nhưng ở trước mặt Linh giai cường giả cũng chẳng khác nào một con kiến hôi, không chịu nổi một kích!
Nhìn đám thi thể của Hàn gia, mấy người Dương Xuân không khỏi thổn thức, bọn họ không phải đồng tình với đám người này mà bởi vì đám người này dù sao trước đây cũng là người của Bạch Đế Thành!
Sau khi nghe được tin tức đám người Hàn gia đuổi theo vào Bạch Đế Cảnh toàn bộ đã chết hết, Bạch Nguyệt Dung không khỏi thở phào một hơi. Bạch Đế Thành hiện tại đã bị Hàn gia náo loạn thành thế này, nếu buông tha cho bất kỳ một tên Thiên giai nào của chúng cũng sẽ hậu hoạn khôn lường, cho nên chỉ có diệt cỏ tận gốc là tốt nhất!
Lúc mấy người đang nói chuyện thì từ bên ngoài truyền tới tiếng y phục xé gió, ngay sau đó rất nhiều người từ khắp nơi chạy tới đây. Nhìn thảm trạng ở cấm địa lúc này, những người vừa tới không khỏi phát ngốc.
Một tên cao thủ Thiên giai trong đó, bước lên, trầm giọng nói:
- Thành chủ, Hàn gia không biết âm mưu chuyện gì mà lại hạ độc trong đồ ăn và thức uống của chúng ta. Không ít nhân thủ của Bạch gia cùng Dương Hạ Thu tam đại gia tộc đều bị bắt giam, mấy người chúng ta ở đây may mắn tránh được nên vừa nghe động tĩnh bên này liền chạy tới xem.
- Ta biết rồi!
Bạch Nguyệt Dung nhẹ gật đầu nói.
Tuy Hàn gia trù tính kế hoạch lần này đã không ít thời gian nhưng dù sao Bạch Đế Thành cũng rất nhiều người, bọn hắn không thể nào đầu độc được tất cả mọi người trong Bạch Đế Thành. Những người vừa chạy đến này đúng là những người may mắn không bị trúng độc.
Nhưng mà loại tình huống này, đám người Hàn gia chắc chắn cũng đã tính tới. Nếu trận chiến vừa rồi, Đường Phong bại vong thì lúc này đứng ở chỗ này hoàn toàn đều là cao thủ của Hàn gia, những người này chạy đến đây cũng chỉ là tự tìm chết mà thôi. Đáng tiếc, Đường Phong lại bất ngờ phá võ kế hoạch của của Hàn gia.
Sự do dự và đau xót trong mắt Bạch Nguyệt Dung liền thu liễm lại, trở nên rất kinh định, trầm giọng nói:
- Các vị nội thành chủ nghe lệnh, mỗi người tự dẫn theo người của mình trở về nội thành của mình, triệu tập đệ tử của gia tộc các ngươi trấn áp lần phản loạn này, nếu có người dám phản kháng cứ việc giết không cần hỏi!
Mấy người Dương Xuân vội vàng lĩnh mệnh.
Tuy họn họ lúc này vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, nhưng thân là nội thành thành chủ và cũng là nhất tộc chi chủ, mấy người bọn họ nhất định phải có mặt trên chiến trường làm gia tăng lòng tin cho đệ tử của mình. Càng huống chi hầu hết cao thủ của Hàn gia đã bị giết hết, đám còn lại cũng chỉ Địa giai, với thực lực của đám tàn dư này làm sao có thể gây tổn thương được cho mấy người Dương Xuân?
- Về phần Hàn gia, ta sẽ tự mình đi!
Trong mắt Bạch Nguyệt Dung xẹt qua một tia hàn quang.
Trước khi trận chiến vừa rồi bắt đầu, Hàn Đông bởi vì cương khí bị tiêu hao quá nhiều nên đã rời khỏi trước, cũng nhờ đó hắn mới thoát được một kiếp. Bất quá hắn hiện tại cũng chỉ có thể chạy về Hàn gia, Bạch Nguyệt Dung tự nhiên là có thể thoái mái tới đó bắt hắn.
- Đường Phong, ngươi cùng vị tiền bối này cứ tự tiện.
Bạch Nguyệt Dung trước khi đi vẫn không quên dặn dò Đường Phong một tiếng, rồi quay đầu nói với Lôi Tẩu:
- Bạch Đế Thành hiện tại không được yên ổn, Nguyệt Dung tiếp đãi không được chu toàn, kính xin vị tiền bối này đừng trách!
- Không sao, thành chủ cứ làm việc của mình đi.
Đường Phong gật đầu nói với Bạch Nguyệt Dung.
Lôi Tẩu thì căn bản không hề để tâm, hắn vốn là một đầu linh thú thì cần gì quan tâm người khác có tiếp đãi hắn chu toàn hay không?
Lúc này hai mắt hắn đang láo liên nhìn xung quanh trông bộ dáng rất thích thú.
Đoán chừng cũng do ở đây có rất nhiều người khác nên mới khiến hắn thích thú như vậy.
Nhưng đám người của Bạch Đế Thành bị hắn nhìn thì toàn thân đều nổi da gà, trong nội tâm không khỏi hoảng hốt chỉ mong sớm được rời khỏi chỗ này.
Đợi đến lúc tất cả mọi người đã rời đi, Lôi Tẩu mới nhếch miệng nói:
- Phong lão đệ, tiểu bì nương vừa rồi gọi ta một tiếng tiền bối, cảm giác cũng rất không tệ a!
Đường đường là Bạch Đế Thành thành chủ lại bị hắn gọi thành một tiểu bì nương, Đường Phong không khỏi cười khổ một tiếng. May mắn là lúc nói câu này, Lôi Tẩu đã hạ thấp thanh ấm, nếu không để cho Bạch Nguyệt Dung nghe được thì rất khó xử.
- Ngưu huynh là Linh giai cao thủ, với lại bản thân huynh là linh thú sống đã không ít năm, nàng ấy gọi huynh một tiếng tiền bối cũng là bình thường.
Đường Phong kiên nhẫn giải thích cho Lôi Tẩu đã tránh sau này hắn tiếp tục làm mất mặt thân phận Linh giai cao thủ của hắn.
- Ừ, ở chỗ này quả thật rất náo nhiệt a!
Lôi Tẩu dựng thẳng lỗ tai lên lắng nghe những động tĩnh huyên náo xung quanh, bộ dáng rất là thoả mãn.
Đường Phong quay đầu nhìn cửa vào Bạch Đế Cảnh vẫn còn mở ra, tâm niệm nhất động, khống chế Bạch Đế Ấn đem cái cửa vào này phong bế lại. Từ nay về sau, phiến tiểu thiên địa này ngoài trừ được Đường Phong cho phép ra thì không một ai có thể tiến vào được nữa.
Ở đây đã không còn chuyện của mình, tàn dư của Hàn gia thì để đám người Bạch Đế Thành tự giải quyết, cho nên cũng không cần mình nhúng tay vào. Đường Phong lúc này chỉ cảm thấy chuyến đi vào Bạch Đế Cảnh lần này rất mệt mỏi, nhưng thu hoạch cũng rất phong phú, đặc biệt là Xích Tâm linh quả đang ở trong Mị Ảnh không gian, có thứ này thực lực của Lại tỷ sẽ có thể khôi phục lại. Sau đó Đường Phong sẽ nói với Bạch Nguyệt Dung một tiếng rồi trở lại Thiên Tú Tông.
Phải biết rằng, mười mấy tên kia trong đó có hai tên là Thiên giai thượng phẩm cao thủ, những tên còn lại đều là Thiên giai trung phẩm và Thiên giai hạ phẩm. Bọn chúng tụ tập lại phát huy ra lực chiến đấu tương đương khủng bố. Có thể giết sạch đám người này thì thực lực không thể là Thiên giai được, tuyệt đối phải là Linh giai cao thủ.
Mà Linh giai quá ít ỏi, nếu Bạch gia có được một vị Linh giai cao thủ tương trợ thì Hàn gia tính là cái gì?
Tiểu tử này chẳng lẽ đã dự liệu được tình huống hôm nay cho nên mới để cho nhân vật cường đại kia ở trong Bạch Đế Cảnh phối hợp tác chiến khiến cho Hàn gia xông vào đó tự tìm đường chết? Bạch Nguyệt Dung trong lòng rất thắc mắc.
Bạch Nguyệt Dung thật sự cũng đánh giá quá cao năng lực của Đường Phong.
Đường Phong không để cho Lôi Tẩu theo ra ngoài chỉ là không muốn bộc lộ thân phận của Lôi Tẩu mà thôi. Một đầu Thất giai linh thú biến hoá đối với bất kỳ một người nào cũng đều có lực hấp dẫn không nhỏ.
Đường Phong không cho rằng đẳng cấp của Lôi Tẩu đã là vô địch thiên hạ, trên thế giới này nhân loại hay linh thú cường hãn hơn Lôi Tẩu nhiều lắm, nếu Lôi Tẩu bộc lộ thân phận ra thì chẳng khác gì đưa hắn tới gặp phiền toái, mà Đường Phong cũng sẽ bị vạ lây, đồng thời cũng rất có khả năng liên luỵ tới Thiên Tú Tông.
Cho nên trước khi đi ra hắn mới để cho Lôi Tẩu ở trong đó đợi hắn rãnh rỗi sẽ quay lại vụng trộm đem Lôi Tẩu ra, tránh tai mắt của người khác.
Đường Phong đâu ngờ rằng Hàn gia lại có động tác lớn thế này? Biết vậy thì hắn đã ngưng luyện âm hồn của tên ngũ trưởng lão kia rồi.
Nhưng bởi vì lúc đó chính diện đánh chết được một tên Thiên giai thượng phẩm cao thủ, Đường Phong quá hưng phấn nên đem việc này quên mất!
Hiện tại Đường Phong vẫn khí định thần nhàn đứng tại chỗ chờ đợi, Bạch Nguyệt Dung thấy vậy cũng không có thêm dị nghị gì.
Đợi một lát sau, chỗ cửa vào của Bạch Đế Cảnh quả nhiên xuất hiện động tĩnh. Bạch Nguyệt Dung hơi khẩn trương nhìn chằm chằm vào chỗ đó, đợi khi thấy rõ người đi ra nàng mới thở ra một hơi bởi vì nàng nhận ra người này chính là Hạ Vũ.
Ngay sau đó, Thu Dịch Tuý và Dương Xuân cũng theo đi ra, ba người sắc mặt đều trắng bệch và có chút sợ hãi.
Ngay sau khi Dương Xuân đi ra, lại có một nam tử rất khôi ngô cũng từ bên trong đi theo ra. Người này vừa xuất hiện thì mặt đất không nhịn được run rẩy một cái. Bạch Nguyệt Dung mơ hồ thấy được trên tay người này cầm một vật giống như mộc côn loé lên lôi điện thì không khỏi ngơ ngẩn, thầm nghĩ vị cường giả này sử dụng vũ khí cũng rất đơn giản đi, không có chút xinh đẹp nào.
Cùng lúc đó, một luồng uy áp cương mãnh bá đạo từ trên trời giáng xuống, ép thẳng tới Bạch Nguyệt Dung.
Linh giai! Đây tuyệt đối là uy áp của Linh giai! Bạch Nguyệt Dung không nhịn được quay đầu liếc mắt nhìn Đường Phong thầm nghĩ vận khí của tên tiểu tử này quá tốt. Ngàn năm nay, Bạch Đế Thành không biết có bao nhiêu người đi vào Bạch Đế Cảnh tu luyện thăm dò nhưng lại không một ai có quan hệ được với cường giả bên trong Bạch Đế Cảnh.
Nhưng tên tiểu tử này chỉ mới tiến vào đó có một lần, mà một lần này chỉ có một tháng thời gian, vậy mà cũng có thể kết giao được với bằng hữu cường đại như thế này!
Cao thủ ngoại trừ thực lực còn phải kể tới vận khí!
Vị cao thủ này toàn thân chỉ có độc một cái quần ngắn ngủn miễn cưỡn bao trùm đến bắp chân của hắn, lộ ra một số chỗ không mấy đẹp mắt.
Lôi Tẩu vừa xông ra liền há miệng gầm lên:
- Ai dám đánh chủ ý lên Phong lão đệ của lão Ngưu ta?
Tiếng gầm của hắn không khác gì tiếng sấm rền, khiến cho đám người Bạch Nguyệt Dung đều tái mặt. Ba người Dương Xuân vốn đã bị hư nhược rất nhiều, lúc này càng thêm lung lây sắp ngã.
- Ngưu huynh, chậm đã!
Đường Phong nhịn không được, cười khổ, tranh thủ thời gian gọi Lôi Tẩu.
- Ta không có việc gì!
Lôi Tẩu quay đầu lại nhìn Đường Phong, vẻ lo lắng khẩn trương trên mặt lập tức thu lại, thời phào một tiếng nói:
- May là ngươi không có việc gì, đều do mấy tên tiểu tử kia chạy loạn làm lão Ngưu ta hao phí không ít thời gian.
Mấy người Dương Xuân nhìn đống thi thể trước mặt thì không khỏi sững sờ, bọn họ vội vàng mang theo Lôi Tẩu từ trong Bạch Đế Cảnh giết ra là muốn cứu viện cho Đường Phong và Bạch Nguyệt Dung, nhưng không ngờ rằng chiến đấu ngoài này đã kết thúc!
Hơn nữa kết cục cũng rất quỷ dị, bên thắng lại không phải là bên chiếm ưu thế tuyệt đối Hàn gia mà lại là bên yếu thế tuyệt đối hai người Đường Phong và Bạch Nguyệt Dung, không những thế, đám người Hàn gia còn toàn bộ đều chết hết, không một ai sống sót.
Cái thân thể bị chém thành hai nửa kia không phải là Hàn đại trưởng lão thiếu chút nữa tấn chức Linh giai sao?
Còn cái thi thể nằm trên mặt đất chết không nhắm kia không phải là Hàn gia tứ trưởng lão sao?
Còn kia là Hàn gia thập nhất trưởng lão, đó là Hàn gia thập lục trưởng lão ....
Mỗi một người, mỗi một gương mặt, mấy người Dương Xuân đều nhận thức được!
- Thành chủ, mấy người này như thế nào mà chết?
Hạ Vũ kinh ngạc hỏi.
Bạch Nguyệt Dung liếc mắt nhìn Đường Phong, mở miệng nói:
- Đều là bị hắn giết!
- Cái gì?
Ba người Dương Xuân lập tức khiếp sợ không thôi, ánh mắt nhìn Đường Phong đều biến đổi, trở nên rất ngạc nhiên và khó tin.
Thực lực những người khác tạm không nói tới, chỉ riêng Hàn đại trưởng lão một thân công lực đã đạt tới đăng phong tạo cực, có thể nói là tồn tại vô địch dưới Linh giai rồi. Mấy người Dương Xuân bọn họ cho dù co tự mình giao thủ cũng không phải là đối thủ, nhưng một cường giả như thế lại bị Đường Phong giết chết, nói vậy thực lực của Đường Phong đã kinh khủng tới mức nào?
Nhưng mà, mới một tháng trước, hắn chỉ mới là Địa giai thượng phẩm a, khi đó hắn còn ba tên Hàn gia trưởng lão ra tay công kích, lúc đó nếu hắn có được thực lực như bây giờ thì ba tên trưỡng lão kia làm gì còn đường sống và làm sao Bạch Tiểu Lại phải chịu bị thương? Lúc đó ngoài trừ một chiêu Băng Hoả lưỡng trọng thiên kia ra, thì hắn căn bản không có khả năng chống lại ba tên Thiên giai cao thủ của Hàn gia.
Nhưng bây giờ thì sao? Hắn rõ ràng đã giết chết bảy tám Thiên giai cao thủ của Hàn gia, ngay cả Hàn đại trưởng lão cũng không thoát được. Chẳng lẽ nói, chỉ có một tháng thời gian, hắn đã có thể phát triển tới trình độ khủng bố như vậy? Việc khó tin như vậy làm sao có thể phát sinh? Mấy người Dương Xuân không thể nào tin tưởng được.
Bạch Nguyệt Dung biết lúc này có nói thì mấy người Dương Xuân cũng không thông được, nên nàng đành chuyển đề tài hỏi:
- Tình hình bên trong kia thế nào?
Dương Xuân dời ánh mắt từ trên người Đường Phong chuyển tới Lôi Tẩu, khoé miệng nở nụ cười khổ, nói:
- Toàn bộ đều chết, bị vị tiền bối này giết hết!
Dương Xuân hồi tưởng lại tràng cảnh lúc đó, mí mắt cũng không khỏi giật giật vài cái.
Vị tiền bối bề ngoài nhìn lôi thôi này lại chính là một cao thủ Linh giai!
Lúc đó hắn, Hạ Vũ và Thu Dịch Tuý vừa mới bị Đường Phong ném vào trong Bạch Đế Cảnh, còn chưa kịp hoàn hồn thì uy áp khủng bố của Lôi Tẩu đã ập xuống. Hạ Vũ và Thu Dịch Tuý đang muốn liều chết phản kháng thì hắn đột nhiên nhớ ra, hô tên Đường Phong lên.
Sau đó mấy người nói ngắn gọn vài câu, Lôi Tẩu mới biết được ba người bọn hắn là bằng hữu của Đường Phong.
Cũng vừa lúc đó thì đám người Hàn gia theo vào.
Đúng như Đường Phong lường trước, Lôi Tẩu vung Thiên Lôi Thần Mộc kiếm lên một cái đã trực tiếp đánh chết mấy tên Hàn gia cao thủ còn đang ù ù cạc cạc. Năng lượng lôi hệ cuồng bạo đem mấy tên kia đốt thành than, Thiên Lôi Thần Mộc kiếm còn đánh chúng thành thịt nát.
Đáng thương cho đám Hàn gia cao thủ còn lại, khi thấy Lôi Tẩu hung ác như vậy đã bị doạ mất mật nhưng vẫn không hiểu tại sao đám người Dương Xuân lại không bị Lôi Tẩu tấn công?
Nhưng cũng không có thời gian cho bọn chúng suy ngẫm, bởi vì chúng phải nhanh chóng kiếm đường chạy trốn. Cửa vào của Bạch Đế Cảnh ở ngay sau lưng nên tất nhiên là bọn chúng muốn lui lại trở về Bạch Đế Thành, nhưng Lôi Tẩu làm sao cho chúng được toại nguyện? Thân hình hắn loé lên đã chặn trước cửa vào, vung tay lên tiếp tục đánh chết ba người khiến cho đám còn lại chạy tứ tán.
Cũng chính vì muốn truy sát mấy tên này nên Lôi Tẩu mới mất thời gian như vậy.
Dương Xuân khi nói những lời này, trong lòng vẫn không khỏi cảm thấy sợ hãi. Thiên giai đã là cao thủ mà thế nhân kính ngưỡng, nhưng ở trước mặt Linh giai cường giả cũng chẳng khác nào một con kiến hôi, không chịu nổi một kích!
Nhìn đám thi thể của Hàn gia, mấy người Dương Xuân không khỏi thổn thức, bọn họ không phải đồng tình với đám người này mà bởi vì đám người này dù sao trước đây cũng là người của Bạch Đế Thành!
Sau khi nghe được tin tức đám người Hàn gia đuổi theo vào Bạch Đế Cảnh toàn bộ đã chết hết, Bạch Nguyệt Dung không khỏi thở phào một hơi. Bạch Đế Thành hiện tại đã bị Hàn gia náo loạn thành thế này, nếu buông tha cho bất kỳ một tên Thiên giai nào của chúng cũng sẽ hậu hoạn khôn lường, cho nên chỉ có diệt cỏ tận gốc là tốt nhất!
Lúc mấy người đang nói chuyện thì từ bên ngoài truyền tới tiếng y phục xé gió, ngay sau đó rất nhiều người từ khắp nơi chạy tới đây. Nhìn thảm trạng ở cấm địa lúc này, những người vừa tới không khỏi phát ngốc.
Một tên cao thủ Thiên giai trong đó, bước lên, trầm giọng nói:
- Thành chủ, Hàn gia không biết âm mưu chuyện gì mà lại hạ độc trong đồ ăn và thức uống của chúng ta. Không ít nhân thủ của Bạch gia cùng Dương Hạ Thu tam đại gia tộc đều bị bắt giam, mấy người chúng ta ở đây may mắn tránh được nên vừa nghe động tĩnh bên này liền chạy tới xem.
- Ta biết rồi!
Bạch Nguyệt Dung nhẹ gật đầu nói.
Tuy Hàn gia trù tính kế hoạch lần này đã không ít thời gian nhưng dù sao Bạch Đế Thành cũng rất nhiều người, bọn hắn không thể nào đầu độc được tất cả mọi người trong Bạch Đế Thành. Những người vừa chạy đến này đúng là những người may mắn không bị trúng độc.
Nhưng mà loại tình huống này, đám người Hàn gia chắc chắn cũng đã tính tới. Nếu trận chiến vừa rồi, Đường Phong bại vong thì lúc này đứng ở chỗ này hoàn toàn đều là cao thủ của Hàn gia, những người này chạy đến đây cũng chỉ là tự tìm chết mà thôi. Đáng tiếc, Đường Phong lại bất ngờ phá võ kế hoạch của của Hàn gia.
Sự do dự và đau xót trong mắt Bạch Nguyệt Dung liền thu liễm lại, trở nên rất kinh định, trầm giọng nói:
- Các vị nội thành chủ nghe lệnh, mỗi người tự dẫn theo người của mình trở về nội thành của mình, triệu tập đệ tử của gia tộc các ngươi trấn áp lần phản loạn này, nếu có người dám phản kháng cứ việc giết không cần hỏi!
Mấy người Dương Xuân vội vàng lĩnh mệnh.
Tuy họn họ lúc này vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, nhưng thân là nội thành thành chủ và cũng là nhất tộc chi chủ, mấy người bọn họ nhất định phải có mặt trên chiến trường làm gia tăng lòng tin cho đệ tử của mình. Càng huống chi hầu hết cao thủ của Hàn gia đã bị giết hết, đám còn lại cũng chỉ Địa giai, với thực lực của đám tàn dư này làm sao có thể gây tổn thương được cho mấy người Dương Xuân?
- Về phần Hàn gia, ta sẽ tự mình đi!
Trong mắt Bạch Nguyệt Dung xẹt qua một tia hàn quang.
Trước khi trận chiến vừa rồi bắt đầu, Hàn Đông bởi vì cương khí bị tiêu hao quá nhiều nên đã rời khỏi trước, cũng nhờ đó hắn mới thoát được một kiếp. Bất quá hắn hiện tại cũng chỉ có thể chạy về Hàn gia, Bạch Nguyệt Dung tự nhiên là có thể thoái mái tới đó bắt hắn.
- Đường Phong, ngươi cùng vị tiền bối này cứ tự tiện.
Bạch Nguyệt Dung trước khi đi vẫn không quên dặn dò Đường Phong một tiếng, rồi quay đầu nói với Lôi Tẩu:
- Bạch Đế Thành hiện tại không được yên ổn, Nguyệt Dung tiếp đãi không được chu toàn, kính xin vị tiền bối này đừng trách!
- Không sao, thành chủ cứ làm việc của mình đi.
Đường Phong gật đầu nói với Bạch Nguyệt Dung.
Lôi Tẩu thì căn bản không hề để tâm, hắn vốn là một đầu linh thú thì cần gì quan tâm người khác có tiếp đãi hắn chu toàn hay không?
Lúc này hai mắt hắn đang láo liên nhìn xung quanh trông bộ dáng rất thích thú.
Đoán chừng cũng do ở đây có rất nhiều người khác nên mới khiến hắn thích thú như vậy.
Nhưng đám người của Bạch Đế Thành bị hắn nhìn thì toàn thân đều nổi da gà, trong nội tâm không khỏi hoảng hốt chỉ mong sớm được rời khỏi chỗ này.
Đợi đến lúc tất cả mọi người đã rời đi, Lôi Tẩu mới nhếch miệng nói:
- Phong lão đệ, tiểu bì nương vừa rồi gọi ta một tiếng tiền bối, cảm giác cũng rất không tệ a!
Đường đường là Bạch Đế Thành thành chủ lại bị hắn gọi thành một tiểu bì nương, Đường Phong không khỏi cười khổ một tiếng. May mắn là lúc nói câu này, Lôi Tẩu đã hạ thấp thanh ấm, nếu không để cho Bạch Nguyệt Dung nghe được thì rất khó xử.
- Ngưu huynh là Linh giai cao thủ, với lại bản thân huynh là linh thú sống đã không ít năm, nàng ấy gọi huynh một tiếng tiền bối cũng là bình thường.
Đường Phong kiên nhẫn giải thích cho Lôi Tẩu đã tránh sau này hắn tiếp tục làm mất mặt thân phận Linh giai cao thủ của hắn.
- Ừ, ở chỗ này quả thật rất náo nhiệt a!
Lôi Tẩu dựng thẳng lỗ tai lên lắng nghe những động tĩnh huyên náo xung quanh, bộ dáng rất là thoả mãn.
Đường Phong quay đầu nhìn cửa vào Bạch Đế Cảnh vẫn còn mở ra, tâm niệm nhất động, khống chế Bạch Đế Ấn đem cái cửa vào này phong bế lại. Từ nay về sau, phiến tiểu thiên địa này ngoài trừ được Đường Phong cho phép ra thì không một ai có thể tiến vào được nữa.
Ở đây đã không còn chuyện của mình, tàn dư của Hàn gia thì để đám người Bạch Đế Thành tự giải quyết, cho nên cũng không cần mình nhúng tay vào. Đường Phong lúc này chỉ cảm thấy chuyến đi vào Bạch Đế Cảnh lần này rất mệt mỏi, nhưng thu hoạch cũng rất phong phú, đặc biệt là Xích Tâm linh quả đang ở trong Mị Ảnh không gian, có thứ này thực lực của Lại tỷ sẽ có thể khôi phục lại. Sau đó Đường Phong sẽ nói với Bạch Nguyệt Dung một tiếng rồi trở lại Thiên Tú Tông.
Tác giả :
Mạc Mặc