Vô Thường
Chương 453: Đổi trắng thay đen
Hơn một năm trước, Đường Phong tiến vào địa bàn của Cự Kiếm Môn, đơn thương độc mã đại náo Lưu Vân Tông Tứ Tông, hủy Phân đường, tru cừu địch, giết mấy ngàn người, cưỡi ngựa ngàn dặm, tiêu diệt uy danh của Tứ Tông.
Cũng chính lần đó, cái tên Huyết Ma Đường Phong đã mới truyền ra khắp đại giang nam bắc, tất cả các thế lực lớn cùng nhân sĩ giang hồ mới được nghe đồn về Huyết Ma Đường Phong, tất cả những người thuyết thư trong các tửu quán đều nói Đường Phong thân hồ kỳ kỹ.(thân mang tuyệt kỹ kỳ diệu)
Nhưng không phải Huyết Ma Đường Phong đã bị Vạn Thú Môn môn chủ Thiết Phong Cốt một chưởng đập chết rồi sao? Điều này do chính miệng Lưu Vân Tông, Vô Ảnh Môn cùng Cúc Hoa Đường thừa nhận, tại sao lúc này lại xuất hiện ở đây?
Mọi người tại đây, chỉ có một số ít người tâm tư kín đáo, có thể suy nghĩ cẩn thận đầu đuôi ngọn nguồn trong đó. Cũng không trách bọn người Lưu Vân Tông truyền ra tin tức giả, chỉ một lần chiến đấu gần một hai tháng, Tứ Tông tổn thất quá mức thảm trọng, nếu như đến cuối cùng ngay cả một thiếu niên cũng không làm gì được, mặt mũi của bọn họ phải ném đi rồi, còn không bằng dứt khoát thừa nhận Đường Phong bị đánh gục, còn có thể vãn hồi chút mặt mũi.
Sau khi Đường Phong tự giới thiệu, sắc mặt mọi người chung quanh quái dị, có người sợ hãi, có người hâm mộ, có người nghi hoặc, sắc mặt biến hóa không đồng nhất.
Trong truyền thuyết, Huyết Ma Đường Phong là một đại ma đầu, làm việc theo sở thích, tâm không phân chính tà, một lời không hợp liền ra tay giết người, trong tưởng tượng của mọi người ở đây, Huyết Ma Đường Phong phải có mặt mũi tràn đầy hung ác, nham hiểm, dáng người gầy như cây trúc, là người thích mặc áo đen bao phủ thân thể, nhưng bây giờ nhìn thấy, đây là một thiếu niên môi hồng răng trắng, vóc dáng đường đường, lông mày xanh đôi mắt đẹp, rõ ràng là một công tử tuấn tú.
Trong tràng không ít nữ nhân kiêng kị Đường Phong đồng thời cũng đang đánh giá lấy hắn, nghĩ thầm, thiếu niên này thoạt nhìn rất thuận mắt.
Bất quá lời đồn vẫn là lời đồn, người ở chỗ này không có ai tận mắt thấy Đường Phong giết người, mặc dù khiếp sợ thực lực của hắn, nhưng cũng biết lời đồn quả thật có chút nói ngoa.
Khỏi cần phải nói, trong lần chiến đấu bên hồ Dạ Vũ, 2500 người a, cho dù đứng im cho ngươi giết, cũng phải mất không ít thời gian, nhưng trong truyền thuyết nói, Đường Phong chỉ bằng một tiếng rống, đã đem 2500 người giết chết, đây không phải nói quá lên sao?
Nếu một người mà có bổn sự bực này, vậy hắn chả phải thần tiên sao?
Bất quá không thể phủ nhận, Đường Phong xác thực rất lợi hại, vừa rồi đối chiến một kích của Tứ trưởng lão, đã làm cho không ít người nhìn ra điểm này.
Sắc mặt Tứ trưởng lão xám ngoét, hắn vạn lần cũng không nghĩ tới, Thiên Tú lại có thể làm ra động tác lôi đình sắc bén như thế.
Trong tưởng tượng của cao tầng Nhất Đao Môn, Thiên Tú mặc dù sẽ căm tức bọn họ đơn phương thông gia, nhưng loại chuyện như danh tiết của nữ nhân này là không thể khinh nhờn, sự tình quan hệ thông gia đã lan truyền ra ngoài, nếu Thiên Tú phản bác vào đúng lúc này, nhất định sẽ hủy hoại cả đời của Mạc Lưu Tô, dù sao bây giờ Mạc Lưu Tô còn đang ở trong Nhất Đao Môn, còn không bằng thuận nước đẩy thuyền, đem gả Mạc Lưu Tô, ăn chút ít thiệt thòi, nhận lại được bồi thường, tất cả mọi người đều vui vẻ.
Nhưng Thiên Tú lại phái người đến, người đến lại không phải nữ nhân, mà là một nam đệ tử, được xưng là Huyết Ma.
Hơn nữa một lần đả thương mười mấy tên đệ tử Nhất Đao Môn, đả thương nặng một vị Thiên giai trưởng lão Nhất Đao Môn, hoàn toàn không có ý tứ bình tâm tĩnh khí ngồi xuống nói chuyện.
Cái này nói rõ lần này tới là muốn nháo sự, càng làm cho Tứ trưỡng lão khủng hoảng vạn phần chính là, vào một canh giờ trước, một đệ tử của Thiên Tú đã chết trong Nhất Đao Môn, mấy người bọn họ còn đang thương nghị làm thế nào để giải quyết tốt hậu quả, mới quyết định đem những đệ tử Thiên Tú còn lại nửa đường chặn giết, không lâu Đường Phong đã tới, việc này nếu bị Đường Phong biết được, Thiên Tú há có thể từ bỏ ý đồ?
Nhất định phải trấn an hắn trước, sau đó trảm thảo trừ căn, ý tứ trong lòng Tứ trưởng lão đã quyết, cường long bất áp địa đầu xà, chỉ là một tên tiểu tử, thủ đoạn dù có cao minh hơn nữa, có thể mang theo một đám đàn bà chạy khỏi Nhất Đao Môn hay sao?
Toàn lực nén đau đớn trên các ngón tay, Tứ trưởng lão nói:
- Tiểu tử ngươi nói lời này là có ý gì? Đệ tử Mạc Lưu Tô của quý phái tâm đầu ý hợp với thiếu chủ Nhất Đao Môn chúng ta, đã ước định chung thân, ít ngày nữa là thành hôn, Thiên Tú cùng Nhất Đao Môn kết thành minh hữu, ngươi làm như vậy, thanh danh Thiên Tú để đâu? Thanh danh Nhất Đao Môn để đâu?
Dù sao thiếu niên này chính là một ma đầu người gặp người đánh, Tứ trưởng lão nói một phen âm vang hữu lực, nói năng rất có khí phách, trắng đen điên đảo, thiếu chút nữa ngay cả bản thân hắn cũng tin.
- Tình đầu ý hợp?
Khóe miệng Đường Phong hiện lên một nụ cười lạnh.
- Liễu Nhất Đao của Nhất Đao Môn thấy sư tỷ của ta quốc sắc thiên hương, bất chấp tất cả bắt về tông môn làm tù binh, còn cho người đả thương năm người đệ tử Thiên Tú chúng ta, đây là tình đầu ý hợp? Nếu thiếu gia ta cưỡng ép nữ nhân của ngươi về Thiên Tú kết hôn, ngươi cũng cho rằng đây là tình đầu ý hợp sao?
- Làm càn, tiểu tử chớ có ngậm máu phun người.
Tứ trưởng lão không nuốt trôi cục giận, trước mặt nhiều người như vậy bị thiếu niên này chửi bới như thế, hắn sao có thể không tức giận.
Những đệ tử các phải khác đến chúc mừng bắt đầu xôn xao, bọn họ vẫn nghi hoặc, tại sao Thiên Tú lại đột nhiên kết thông gia với Nhất Đao Môn, quan hệ giữa hai phái phần lới đều liên quan đến lợi ích, nhưng Thiên Tú và Nhất Đao Môn cách nhau khá xa, căn bản không địa phương giao nhau cũng không có lợi ích gì, bây giờ nghe Đường Phong nói một phen, thế mới biết nguyên lai do Nhất Đao Môn đơn phương làm mà thôi, Thiên Tú người ta không có thừa nhận.
Trong lúc nhất thời, mọi người bày trên mặt bộ dạng xem kịch vui.
- Lão gia hỏa, đừng nói thiếu gia không cho ngươi cơ hội.
Đường Phong cười lạnh một tiếng.
- Thỉnh Mạc sư tỷ ra đây, nếu như nàng ở trước mặt các ngươi thừa nhận tình đầu ý hợp với thiếu chủ các ngươi, như vậy Đường Phong ta sẽ ly khai, nếu như không phải…
Trong mắt Đường Phong bắn ra một cổ hàn quang, đằng đằng sát khí nói:
- Thiếu chủ các ngươi và đám môn đồ đệ tử đã đả thương người của Thiên Tú ta, đều phải chết!
Người khác có thể không giết, nhưng Liễu Nhất Đao bắt Mạc Lưu Tô mang về đây, nhất định phải giết.
- Càn rỡ, quá càn rỡ.
Râu ria Tứ trưởng lão loạn lên, không nói lúc trước hắn bẻ cong sự thật, cho dù không phải, hiện tại cũng không dám dẫn Mạc Lưu Tô ra, vạn nhất Mạc Lưu Tô nói ra chuyện Nhất Đao Môn giết chết đệ tử Thiên Tú, hậu quả rất nghiêm trong, ở chỗ này không chỉ mình Đường Phong là ngoại nhân, nhiều quan khách vây quanh như vậy, chẳng lẽ đem tất cả giết người diệt khẩu? Chỉ cần một người đem tin tức truyền ra, kết quá giữa Thiên Tú và Nhất Đao Môn là không chết không ngừng.
Cũng chính lần đó, cái tên Huyết Ma Đường Phong đã mới truyền ra khắp đại giang nam bắc, tất cả các thế lực lớn cùng nhân sĩ giang hồ mới được nghe đồn về Huyết Ma Đường Phong, tất cả những người thuyết thư trong các tửu quán đều nói Đường Phong thân hồ kỳ kỹ.(thân mang tuyệt kỹ kỳ diệu)
Nhưng không phải Huyết Ma Đường Phong đã bị Vạn Thú Môn môn chủ Thiết Phong Cốt một chưởng đập chết rồi sao? Điều này do chính miệng Lưu Vân Tông, Vô Ảnh Môn cùng Cúc Hoa Đường thừa nhận, tại sao lúc này lại xuất hiện ở đây?
Mọi người tại đây, chỉ có một số ít người tâm tư kín đáo, có thể suy nghĩ cẩn thận đầu đuôi ngọn nguồn trong đó. Cũng không trách bọn người Lưu Vân Tông truyền ra tin tức giả, chỉ một lần chiến đấu gần một hai tháng, Tứ Tông tổn thất quá mức thảm trọng, nếu như đến cuối cùng ngay cả một thiếu niên cũng không làm gì được, mặt mũi của bọn họ phải ném đi rồi, còn không bằng dứt khoát thừa nhận Đường Phong bị đánh gục, còn có thể vãn hồi chút mặt mũi.
Sau khi Đường Phong tự giới thiệu, sắc mặt mọi người chung quanh quái dị, có người sợ hãi, có người hâm mộ, có người nghi hoặc, sắc mặt biến hóa không đồng nhất.
Trong truyền thuyết, Huyết Ma Đường Phong là một đại ma đầu, làm việc theo sở thích, tâm không phân chính tà, một lời không hợp liền ra tay giết người, trong tưởng tượng của mọi người ở đây, Huyết Ma Đường Phong phải có mặt mũi tràn đầy hung ác, nham hiểm, dáng người gầy như cây trúc, là người thích mặc áo đen bao phủ thân thể, nhưng bây giờ nhìn thấy, đây là một thiếu niên môi hồng răng trắng, vóc dáng đường đường, lông mày xanh đôi mắt đẹp, rõ ràng là một công tử tuấn tú.
Trong tràng không ít nữ nhân kiêng kị Đường Phong đồng thời cũng đang đánh giá lấy hắn, nghĩ thầm, thiếu niên này thoạt nhìn rất thuận mắt.
Bất quá lời đồn vẫn là lời đồn, người ở chỗ này không có ai tận mắt thấy Đường Phong giết người, mặc dù khiếp sợ thực lực của hắn, nhưng cũng biết lời đồn quả thật có chút nói ngoa.
Khỏi cần phải nói, trong lần chiến đấu bên hồ Dạ Vũ, 2500 người a, cho dù đứng im cho ngươi giết, cũng phải mất không ít thời gian, nhưng trong truyền thuyết nói, Đường Phong chỉ bằng một tiếng rống, đã đem 2500 người giết chết, đây không phải nói quá lên sao?
Nếu một người mà có bổn sự bực này, vậy hắn chả phải thần tiên sao?
Bất quá không thể phủ nhận, Đường Phong xác thực rất lợi hại, vừa rồi đối chiến một kích của Tứ trưởng lão, đã làm cho không ít người nhìn ra điểm này.
Sắc mặt Tứ trưởng lão xám ngoét, hắn vạn lần cũng không nghĩ tới, Thiên Tú lại có thể làm ra động tác lôi đình sắc bén như thế.
Trong tưởng tượng của cao tầng Nhất Đao Môn, Thiên Tú mặc dù sẽ căm tức bọn họ đơn phương thông gia, nhưng loại chuyện như danh tiết của nữ nhân này là không thể khinh nhờn, sự tình quan hệ thông gia đã lan truyền ra ngoài, nếu Thiên Tú phản bác vào đúng lúc này, nhất định sẽ hủy hoại cả đời của Mạc Lưu Tô, dù sao bây giờ Mạc Lưu Tô còn đang ở trong Nhất Đao Môn, còn không bằng thuận nước đẩy thuyền, đem gả Mạc Lưu Tô, ăn chút ít thiệt thòi, nhận lại được bồi thường, tất cả mọi người đều vui vẻ.
Nhưng Thiên Tú lại phái người đến, người đến lại không phải nữ nhân, mà là một nam đệ tử, được xưng là Huyết Ma.
Hơn nữa một lần đả thương mười mấy tên đệ tử Nhất Đao Môn, đả thương nặng một vị Thiên giai trưởng lão Nhất Đao Môn, hoàn toàn không có ý tứ bình tâm tĩnh khí ngồi xuống nói chuyện.
Cái này nói rõ lần này tới là muốn nháo sự, càng làm cho Tứ trưỡng lão khủng hoảng vạn phần chính là, vào một canh giờ trước, một đệ tử của Thiên Tú đã chết trong Nhất Đao Môn, mấy người bọn họ còn đang thương nghị làm thế nào để giải quyết tốt hậu quả, mới quyết định đem những đệ tử Thiên Tú còn lại nửa đường chặn giết, không lâu Đường Phong đã tới, việc này nếu bị Đường Phong biết được, Thiên Tú há có thể từ bỏ ý đồ?
Nhất định phải trấn an hắn trước, sau đó trảm thảo trừ căn, ý tứ trong lòng Tứ trưởng lão đã quyết, cường long bất áp địa đầu xà, chỉ là một tên tiểu tử, thủ đoạn dù có cao minh hơn nữa, có thể mang theo một đám đàn bà chạy khỏi Nhất Đao Môn hay sao?
Toàn lực nén đau đớn trên các ngón tay, Tứ trưởng lão nói:
- Tiểu tử ngươi nói lời này là có ý gì? Đệ tử Mạc Lưu Tô của quý phái tâm đầu ý hợp với thiếu chủ Nhất Đao Môn chúng ta, đã ước định chung thân, ít ngày nữa là thành hôn, Thiên Tú cùng Nhất Đao Môn kết thành minh hữu, ngươi làm như vậy, thanh danh Thiên Tú để đâu? Thanh danh Nhất Đao Môn để đâu?
Dù sao thiếu niên này chính là một ma đầu người gặp người đánh, Tứ trưởng lão nói một phen âm vang hữu lực, nói năng rất có khí phách, trắng đen điên đảo, thiếu chút nữa ngay cả bản thân hắn cũng tin.
- Tình đầu ý hợp?
Khóe miệng Đường Phong hiện lên một nụ cười lạnh.
- Liễu Nhất Đao của Nhất Đao Môn thấy sư tỷ của ta quốc sắc thiên hương, bất chấp tất cả bắt về tông môn làm tù binh, còn cho người đả thương năm người đệ tử Thiên Tú chúng ta, đây là tình đầu ý hợp? Nếu thiếu gia ta cưỡng ép nữ nhân của ngươi về Thiên Tú kết hôn, ngươi cũng cho rằng đây là tình đầu ý hợp sao?
- Làm càn, tiểu tử chớ có ngậm máu phun người.
Tứ trưởng lão không nuốt trôi cục giận, trước mặt nhiều người như vậy bị thiếu niên này chửi bới như thế, hắn sao có thể không tức giận.
Những đệ tử các phải khác đến chúc mừng bắt đầu xôn xao, bọn họ vẫn nghi hoặc, tại sao Thiên Tú lại đột nhiên kết thông gia với Nhất Đao Môn, quan hệ giữa hai phái phần lới đều liên quan đến lợi ích, nhưng Thiên Tú và Nhất Đao Môn cách nhau khá xa, căn bản không địa phương giao nhau cũng không có lợi ích gì, bây giờ nghe Đường Phong nói một phen, thế mới biết nguyên lai do Nhất Đao Môn đơn phương làm mà thôi, Thiên Tú người ta không có thừa nhận.
Trong lúc nhất thời, mọi người bày trên mặt bộ dạng xem kịch vui.
- Lão gia hỏa, đừng nói thiếu gia không cho ngươi cơ hội.
Đường Phong cười lạnh một tiếng.
- Thỉnh Mạc sư tỷ ra đây, nếu như nàng ở trước mặt các ngươi thừa nhận tình đầu ý hợp với thiếu chủ các ngươi, như vậy Đường Phong ta sẽ ly khai, nếu như không phải…
Trong mắt Đường Phong bắn ra một cổ hàn quang, đằng đằng sát khí nói:
- Thiếu chủ các ngươi và đám môn đồ đệ tử đã đả thương người của Thiên Tú ta, đều phải chết!
Người khác có thể không giết, nhưng Liễu Nhất Đao bắt Mạc Lưu Tô mang về đây, nhất định phải giết.
- Càn rỡ, quá càn rỡ.
Râu ria Tứ trưởng lão loạn lên, không nói lúc trước hắn bẻ cong sự thật, cho dù không phải, hiện tại cũng không dám dẫn Mạc Lưu Tô ra, vạn nhất Mạc Lưu Tô nói ra chuyện Nhất Đao Môn giết chết đệ tử Thiên Tú, hậu quả rất nghiêm trong, ở chỗ này không chỉ mình Đường Phong là ngoại nhân, nhiều quan khách vây quanh như vậy, chẳng lẽ đem tất cả giết người diệt khẩu? Chỉ cần một người đem tin tức truyền ra, kết quá giữa Thiên Tú và Nhất Đao Môn là không chết không ngừng.
Tác giả :
Mạc Mặc