Vô Tận Thần Công
Chương 174: Bắn chết Lý Vi Nghĩa
Uỳnh uỳnh uỳnh!
Sắc mạnh đại tăng, Thuần Dương Kim Thân có thể sánh ngang với Đại Nhật Như Lai Kim Thân, hung hăng lao về phía Lý Vi Nghĩa.
Thuần Dương Kim Thân lúc này dưới sự khống chế của ý niệm Dương Thạc biến lớn hơn bốn năm lần, dài đến hơn ba trượng, đem theo Thái Dương Chân Hoả rừng rực cháy, giống như con mãnh thú Thượng Cổ lao xuống, chớp mắt đã đến trước mặt Lý Vi Nghĩa.
- Nguy rồi!
Lý Vi Nghĩa đang định thò tay lấy Xá Lợi dưới đống phế tích thì đột nhiên cảm ứng được một sự nguy hiểm.
Toàn thân hắn nổi da gà!
Ngay sau đó hắn cảm giác phía trên đỉnh đầu có luồng khí nóng cuồn cuộn giống như vầng mặt trời đang giáng xuống. Bỗng chốc tóc với gấu áo hắn bị thiêu quăn tít lại.
Luồng khí nóng này e là có thể thiêu huỷ cả người Lý Vi Nghĩa.
- Lui!
Trong khoảnh khắc ấy hắn chỉ có thể nghĩ được một điều đó.
Vút!
Hắn hoá thành một đạo thanh quang nhanh chóng lùi ra sau năm sáu trượng.
Uỳnh!
Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc không đánh trúng Lý Vi Nghĩa mà đâm thẳng xuống đất.
Mặt đất lát bằng đá xanh của rừng tháp bị Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc đâm xuống tạo thành một cái hố lớn. Mặt đất rung chuyển dữ dội như gặp địa chấn, hai toà tháp gần đó cũng lắc lư gần như muốn đổ sập.
- Đây là…Đại Nhật Như Lai Kim Thân? Ngươi là vị cao tăng nào của Nam Lâm Tự? Là Dũng Minh ở Giới Luật Viện hay Dũng Sinh ở La Hán Đường? Không đúng…không đúng, hai người này chưa tu luyện thành Đại Nhật Như Lai Kim Thân…Mà Dũng Tuệ tu luyện được Đại Nhật Như Lai Kim Thân thì đã bị giết trong cuộc vây công của Đại Công rồi. Lẽ nào…ngươi là Dũng Tín của Nam Lâm Trai?
Nhìn thấy Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc, sắc mặt Lý Vi Nghĩa đại biến, thét lên.
- Không cần biết ta là ai, ngươi chỉ cần biết ta đến để giết ngươi là đủ rồi!
Dương Thạc quát một tiếng, điều khiển Thuần Dương Kim Thân đứng dậy tiếp tục lao tới Lý Vi Nghĩa.
- Ngươi là cao tăng Nam Lâm Tự, sát ý lại nồng như vậy sao có thể lĩnh ngộ Phật pháp?
Lý Vi Nghĩa đại kinh thất sắc, không dám chống đỡ Thuần Dương Kim Thân mà vội vàng lùi về sau, tay bắn ra vô số ngân trâm về phía Thuần Dương Kim Thân.
Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc bị bắn trúng thì rung lên.
- Cao tăng? Ta vốn không phải cao tăng Nam Lâm Tự, không cần lĩnh ngộ Phật pháo, sát ý có nồng hơn nữa cũng có sao?
Tuy tốc độ của Lý Vi Nghĩa cực nhanh nhưng tốc độ Thuần Dương Kim Thân cũng không vừa, uỳnh một tiếng đã tới trước mặt rồi đâm thẳng lên người Lý Vi Nghĩa.
Phụt!
Bị Thuần Dương Kim Thân đâm trúng, Lý Vi Nghĩa phụt một tiếng, máu tươi bắn tung toé.
Trên tóc và quần áo đều dính Thái Dương Chân Hoả màu trắng, phừng phừng cháy!
- Nguy rồi!
Bị dính Thái Dương Chân Hoả, sắc mặt Lý Vi Nghĩa đại biến. xem tại TruyenFull.vn
Hắn nhanh chóng cởi bỏ áo ngoài, để lộ bên trong là cái áo yếm đỏ sát người, đồng thời tay quét qua đầu, toàn bộ mái tóc đen rơi xuống.
Tóc và áo ngoài dính phải Thái Dương Chân Hoả, vừa rời khỏi người Lý Vi Nghĩa là lập tức cháy rụi thành tro.
- Đáng tiếc, dù sức mạnh Thuần Dương Kim Thân đại tăng nhưng Thái Dương Chân Hoả thì không tăng được bao nhiêu. Nếu không vừa chạm phải Thái Dương Chân Hoả là Lý Vi Nghĩa bị thiêu rụi rồi!
Dương Thạc có chút tiếc nuối.
Khi nhìn thấy cái yếm đỏ của Lý Vi Nghĩa, Dương Thạc khựng người.
- Không ngờ tên Lý Vi Nghĩa lại biến thái như vậy, chẳng trách lại cực đoan như thế, không từ thủ đoạn để đi theo cha ta. Dương Mặc à Dương Mặc ngươi như vậy ngươi cũng dám dùng…
Lúc này Dương Thạc lại cảm giác có vài phần hoang đường.
Lý Vi Nghĩa bị Thuần Dương Kim Thân đâm phải, thân thể bị chấn động mạnh, mồm hộc máu tươi.
Quan trọng là áo và tóc của hắn bị thiêu rụi cả, để lộ cái yếm đỏ sát người…
Lý Vi Nghĩa mặt đỏ phừng, khí huyết công tâm, mặt đỏ như cái yếm, phụt một tiếng lại một ngụm máu tươi nữa phun ra.
- Chư quân sĩ nghe lệnh, dùng cường cung lợi tiễn bắn Đại Nhật Như Lai Kim Thân!
Vội vàng rút khỏi rừng tháp, Lý Vi Nghĩa hét lên cho quân sĩ bắn giết Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc.
- Rõ!
Quân sĩ đáp lời, giương cung ngắm về phía Thuần Dương Kim Thân.
- Không hay rồi!
Lần này đến sắc mặt Dương Thạc biến đổi, mồ hôi lạnh chảy ra.
- Vừa rồi bị ngân châm của Lý Vi Nghĩa bắn trúng, kim thân bị chấn động, giờ mấy trăm quân sĩ bắn thì e là kim thân sẽ bị phá vỡ, thần hồn tiêu tán mất!
Số quân sĩ này đều đã trải qua trăm trận chiến, sát khí toả ra bao trùm lấy Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc.
- Lui!
Dương Thạc không dám có nửa phút chậm trễ, Thuần Dương Kim Thân nhanh chóng chạy trốn!
Vút! Vút! Vút!
Vút! Vút! Vút!
Ngay sau đó, hàng loạt mũi tên từ phía dưới bắn lên.
Thuần Dương Kim Thân tránh được một phần, còn một phần bắn binh binh khiến Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc chấn động suýt nữa tiêu tan.
Kéc!
Cũng may lúc ấy Huyết Phi đem nhục thân của Dương Thạc nhanh chóng bay xuống.
Đôi cánh vỗ mạnh, một số mũi tên đang bắn tới quay ngược lại rơi xuống hết.
Dương Thạc không do dự, điều khiển Thuần Dương Kim Thân chui vào nhục thân. Khi trở về được, Dương Thạc thở phào một hơi.
Ngay lúc ấy Dương Thạc mở hai mắt ra.
- Không thể dụng Thuần Dương Kim Thân, lẽ nào không giết được ngươi sao?
- Trước đó Lý Vi Nghĩa bị Thuần Dương Kim Thân của ta đâm phải, đã bị trọng thương, mồm học máu tươi, thực lực chắc giảm hơn một nửa, cùng lắm là Võ Sư đỉnh phong, thậm chí còn chưa tới. Cho dù không dùng tới Thuần Dương Kim Thân, ta và Huyết Phi, Tiểu Hoả liên thủ cũng giết được ngươi!
Nghĩ vậy, Huyền Ưng Đoạn Trảo xuất hiện trên tay phải Dương Thạc, hắn hét lên rồi nhảy xuống khỏi lưng Huyết Phi.
Keng! Keng! Keng!
Huyền Ưng Trảo vung lên, những mũi tên do quân sĩ nam tỉnh bắn tới đều bị đánh bay sang một bên.
Chớp mắt Dương Thạc đã đến trước mặt Lý Vi Nghĩa.
- Lý Vi Nghĩa, chết đi!
Dương Thạc thét lên một tiếng, Huyền Ưng Đoạn Trảo nhằm thẳng đỉnh đầu Lý Vi Nghĩa đánh tới, dường như mốt bóp nát đầu hắn ra.
- Ngươi không phải tăng nhân của Nam Lâm Tự? Ngươi là ai? Sao lại biết bí pháp Đại Nhật Như Lai Kim Thân? Còn cưỡi Huyền Ưng…lẽ nào…lẽ nào là kẻ chạy việc đó của Công Gia? Không thể nào, tuyệt đối không thể, tên đó tuyệt đối không thể có thực lực mạnh như ngươi…
Dương Thạc lao tới, cuối cùng Lý Vi Nghĩa cũng nhìn rõ diện mạo Dương Thạc, không khỏi trố mắt, kinh ngạc nói.
Uỳnh!
Đối mặt với công kích của Dương Thạc, Lý Vi Nghĩa tung một quyền ra.
Uỳnh uỳnh!
Huyền Ưng Đoạn Trảo đánh lên nắm đấm của Lý Vi Nghĩa, cho dù Lý Vi Nghĩa bị thương, thực lực giảm mạnh, dù sắc manhj của Huyền Ưng Trảo có tăng gấp đôi, đồng thời còn thi triển Ưng Hùng Hợp Kích, nhưng lần đối đầu này Dương Thạc vẫn không phải đối thủ của Lý Vi Nghĩa, bị đánh bật ra sau…
Kéc!
Đúng lúc ấy, Huyền Ưng Huyết Phi đã đến trên đỉnh đầu Lý Vi Nghĩa.
Huyết Phi kêu lên một tiếng, phun ra đám khí độc tanh nồng, giết hết đám quân sĩ cầm cung bên cạnh Lý Vi Nghĩa. Trước sự ảnh hưởng của khí độc, toàn thân Lý Vi Nghĩa được bao phủ bới một lớp ánh sáng xanh xám, thực lực lại giảm mạnh, chỉ còn Võ Sư cao giới.
Song trảo của Huyết Phi hung hăng tấn công Lý Vi Nghĩa.
- Cút đi!
Lý Vi Nghĩa một quyền đánh bay Huyết Phi, tuy Huyết Phi là Võ Sư nhưng so với Lý Vi Nghĩa là Võ Sư cao giới thì vẫn còn kém xa.
Grào! Grào!
Đúng lúc ấy, một tiếng gầm của mãnh thú vang lên, chính là Hoả Vân Cùng Kỳ Tiểu Hoả
Tiểu Hoả lao thẳng lên người Lý Vi Nghĩa, nó là dị thú Võ Sư trung giới, sức mạnh không thua kém Lý Vi Nghĩa là bao. Nó lao lên người Lý Vi Nghĩa vật lộn.
Hoả độc khí tức trên người nó toả ra thiêu đốt khiến Lý Vi Nghĩa tối tăm mặt mũi.
- Dương Thạc, ngươi có phải Dương Thạc?
Bị Tiểu Hoả giữ chân, Lý Vi Nghĩa nhất thời không thể thoát ra được.
Nhưng hắn đã gọi lớn tên Dương Thạc, rõ ràng Lý Vi Nghĩa cũng như ba mươi Kim Điêu Xích Hầu, nghi ngờ thân phận của Dương Thạc.
- Dương Thạc, Công gia và Đại Công bình thường đối với ngươi không bạc, cớ sao ngươi luôn chống đối lại họ? Trận chiến Nam Lâm Tự lần này không liên quan đến ngươi, ta khuyên ngươi rút lui đi, đừng có…
Lý Vi Nghĩa nói lớn.
- Bình thường đối xử với ta không bạc?
Dương Thạc nhíu mày.
- Lẽ nào cho Dương Hy sỉ nhục ta, mặc cho gia nô ức hiếp ta, phái hắc y vệ giết ta, như thế là đối xử không bạc?
Dương Thạc cười khảy.
- Ngươi…thật sự là Dương Thạc?
Nghe thế Lý Vi Nghĩa sắc mặt đại biến.
- Không sai.
Lý Vi Nghĩa đã nhận ra thì Dương Thạc cũng không phủ nhận.
- Ta là Dương Thạc, là người trong Nam Lâm Tự, chưởng môn lệnh ngoại môn Nam Lâm Tự đang trong tay ta. Dương Mặc đem quân tiêu diệt Nam Lâm Tự chính là đối đầu với ta. Hắn chống lại ta, nhưng lại không cho ta phản kích sao? Lý Vi Nghĩa, ngươi đã nhận ra ta thì mạng ngươi cũng không giữ được rồi. Tất cả tay sai của ngươi đã bị giết thê thảm, xem ngươi lấy gì ngăn cản Thái Dương Chân Hoả, Thuần Dương Kim Thân của ta!
Vừa nói, Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc lại xuất khiếu, đem theo Thái Dương Chân Hoả, uỳnh một tiếng lao thẳng về phía Lý Vi Nghĩa đang bị Tiểu Hoả cầm chân.
Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Sắc mạnh đại tăng, Thuần Dương Kim Thân có thể sánh ngang với Đại Nhật Như Lai Kim Thân, hung hăng lao về phía Lý Vi Nghĩa.
Thuần Dương Kim Thân lúc này dưới sự khống chế của ý niệm Dương Thạc biến lớn hơn bốn năm lần, dài đến hơn ba trượng, đem theo Thái Dương Chân Hoả rừng rực cháy, giống như con mãnh thú Thượng Cổ lao xuống, chớp mắt đã đến trước mặt Lý Vi Nghĩa.
- Nguy rồi!
Lý Vi Nghĩa đang định thò tay lấy Xá Lợi dưới đống phế tích thì đột nhiên cảm ứng được một sự nguy hiểm.
Toàn thân hắn nổi da gà!
Ngay sau đó hắn cảm giác phía trên đỉnh đầu có luồng khí nóng cuồn cuộn giống như vầng mặt trời đang giáng xuống. Bỗng chốc tóc với gấu áo hắn bị thiêu quăn tít lại.
Luồng khí nóng này e là có thể thiêu huỷ cả người Lý Vi Nghĩa.
- Lui!
Trong khoảnh khắc ấy hắn chỉ có thể nghĩ được một điều đó.
Vút!
Hắn hoá thành một đạo thanh quang nhanh chóng lùi ra sau năm sáu trượng.
Uỳnh!
Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc không đánh trúng Lý Vi Nghĩa mà đâm thẳng xuống đất.
Mặt đất lát bằng đá xanh của rừng tháp bị Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc đâm xuống tạo thành một cái hố lớn. Mặt đất rung chuyển dữ dội như gặp địa chấn, hai toà tháp gần đó cũng lắc lư gần như muốn đổ sập.
- Đây là…Đại Nhật Như Lai Kim Thân? Ngươi là vị cao tăng nào của Nam Lâm Tự? Là Dũng Minh ở Giới Luật Viện hay Dũng Sinh ở La Hán Đường? Không đúng…không đúng, hai người này chưa tu luyện thành Đại Nhật Như Lai Kim Thân…Mà Dũng Tuệ tu luyện được Đại Nhật Như Lai Kim Thân thì đã bị giết trong cuộc vây công của Đại Công rồi. Lẽ nào…ngươi là Dũng Tín của Nam Lâm Trai?
Nhìn thấy Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc, sắc mặt Lý Vi Nghĩa đại biến, thét lên.
- Không cần biết ta là ai, ngươi chỉ cần biết ta đến để giết ngươi là đủ rồi!
Dương Thạc quát một tiếng, điều khiển Thuần Dương Kim Thân đứng dậy tiếp tục lao tới Lý Vi Nghĩa.
- Ngươi là cao tăng Nam Lâm Tự, sát ý lại nồng như vậy sao có thể lĩnh ngộ Phật pháp?
Lý Vi Nghĩa đại kinh thất sắc, không dám chống đỡ Thuần Dương Kim Thân mà vội vàng lùi về sau, tay bắn ra vô số ngân trâm về phía Thuần Dương Kim Thân.
Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc bị bắn trúng thì rung lên.
- Cao tăng? Ta vốn không phải cao tăng Nam Lâm Tự, không cần lĩnh ngộ Phật pháo, sát ý có nồng hơn nữa cũng có sao?
Tuy tốc độ của Lý Vi Nghĩa cực nhanh nhưng tốc độ Thuần Dương Kim Thân cũng không vừa, uỳnh một tiếng đã tới trước mặt rồi đâm thẳng lên người Lý Vi Nghĩa.
Phụt!
Bị Thuần Dương Kim Thân đâm trúng, Lý Vi Nghĩa phụt một tiếng, máu tươi bắn tung toé.
Trên tóc và quần áo đều dính Thái Dương Chân Hoả màu trắng, phừng phừng cháy!
- Nguy rồi!
Bị dính Thái Dương Chân Hoả, sắc mặt Lý Vi Nghĩa đại biến. xem tại TruyenFull.vn
Hắn nhanh chóng cởi bỏ áo ngoài, để lộ bên trong là cái áo yếm đỏ sát người, đồng thời tay quét qua đầu, toàn bộ mái tóc đen rơi xuống.
Tóc và áo ngoài dính phải Thái Dương Chân Hoả, vừa rời khỏi người Lý Vi Nghĩa là lập tức cháy rụi thành tro.
- Đáng tiếc, dù sức mạnh Thuần Dương Kim Thân đại tăng nhưng Thái Dương Chân Hoả thì không tăng được bao nhiêu. Nếu không vừa chạm phải Thái Dương Chân Hoả là Lý Vi Nghĩa bị thiêu rụi rồi!
Dương Thạc có chút tiếc nuối.
Khi nhìn thấy cái yếm đỏ của Lý Vi Nghĩa, Dương Thạc khựng người.
- Không ngờ tên Lý Vi Nghĩa lại biến thái như vậy, chẳng trách lại cực đoan như thế, không từ thủ đoạn để đi theo cha ta. Dương Mặc à Dương Mặc ngươi như vậy ngươi cũng dám dùng…
Lúc này Dương Thạc lại cảm giác có vài phần hoang đường.
Lý Vi Nghĩa bị Thuần Dương Kim Thân đâm phải, thân thể bị chấn động mạnh, mồm hộc máu tươi.
Quan trọng là áo và tóc của hắn bị thiêu rụi cả, để lộ cái yếm đỏ sát người…
Lý Vi Nghĩa mặt đỏ phừng, khí huyết công tâm, mặt đỏ như cái yếm, phụt một tiếng lại một ngụm máu tươi nữa phun ra.
- Chư quân sĩ nghe lệnh, dùng cường cung lợi tiễn bắn Đại Nhật Như Lai Kim Thân!
Vội vàng rút khỏi rừng tháp, Lý Vi Nghĩa hét lên cho quân sĩ bắn giết Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc.
- Rõ!
Quân sĩ đáp lời, giương cung ngắm về phía Thuần Dương Kim Thân.
- Không hay rồi!
Lần này đến sắc mặt Dương Thạc biến đổi, mồ hôi lạnh chảy ra.
- Vừa rồi bị ngân châm của Lý Vi Nghĩa bắn trúng, kim thân bị chấn động, giờ mấy trăm quân sĩ bắn thì e là kim thân sẽ bị phá vỡ, thần hồn tiêu tán mất!
Số quân sĩ này đều đã trải qua trăm trận chiến, sát khí toả ra bao trùm lấy Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc.
- Lui!
Dương Thạc không dám có nửa phút chậm trễ, Thuần Dương Kim Thân nhanh chóng chạy trốn!
Vút! Vút! Vút!
Vút! Vút! Vút!
Ngay sau đó, hàng loạt mũi tên từ phía dưới bắn lên.
Thuần Dương Kim Thân tránh được một phần, còn một phần bắn binh binh khiến Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc chấn động suýt nữa tiêu tan.
Kéc!
Cũng may lúc ấy Huyết Phi đem nhục thân của Dương Thạc nhanh chóng bay xuống.
Đôi cánh vỗ mạnh, một số mũi tên đang bắn tới quay ngược lại rơi xuống hết.
Dương Thạc không do dự, điều khiển Thuần Dương Kim Thân chui vào nhục thân. Khi trở về được, Dương Thạc thở phào một hơi.
Ngay lúc ấy Dương Thạc mở hai mắt ra.
- Không thể dụng Thuần Dương Kim Thân, lẽ nào không giết được ngươi sao?
- Trước đó Lý Vi Nghĩa bị Thuần Dương Kim Thân của ta đâm phải, đã bị trọng thương, mồm học máu tươi, thực lực chắc giảm hơn một nửa, cùng lắm là Võ Sư đỉnh phong, thậm chí còn chưa tới. Cho dù không dùng tới Thuần Dương Kim Thân, ta và Huyết Phi, Tiểu Hoả liên thủ cũng giết được ngươi!
Nghĩ vậy, Huyền Ưng Đoạn Trảo xuất hiện trên tay phải Dương Thạc, hắn hét lên rồi nhảy xuống khỏi lưng Huyết Phi.
Keng! Keng! Keng!
Huyền Ưng Trảo vung lên, những mũi tên do quân sĩ nam tỉnh bắn tới đều bị đánh bay sang một bên.
Chớp mắt Dương Thạc đã đến trước mặt Lý Vi Nghĩa.
- Lý Vi Nghĩa, chết đi!
Dương Thạc thét lên một tiếng, Huyền Ưng Đoạn Trảo nhằm thẳng đỉnh đầu Lý Vi Nghĩa đánh tới, dường như mốt bóp nát đầu hắn ra.
- Ngươi không phải tăng nhân của Nam Lâm Tự? Ngươi là ai? Sao lại biết bí pháp Đại Nhật Như Lai Kim Thân? Còn cưỡi Huyền Ưng…lẽ nào…lẽ nào là kẻ chạy việc đó của Công Gia? Không thể nào, tuyệt đối không thể, tên đó tuyệt đối không thể có thực lực mạnh như ngươi…
Dương Thạc lao tới, cuối cùng Lý Vi Nghĩa cũng nhìn rõ diện mạo Dương Thạc, không khỏi trố mắt, kinh ngạc nói.
Uỳnh!
Đối mặt với công kích của Dương Thạc, Lý Vi Nghĩa tung một quyền ra.
Uỳnh uỳnh!
Huyền Ưng Đoạn Trảo đánh lên nắm đấm của Lý Vi Nghĩa, cho dù Lý Vi Nghĩa bị thương, thực lực giảm mạnh, dù sắc manhj của Huyền Ưng Trảo có tăng gấp đôi, đồng thời còn thi triển Ưng Hùng Hợp Kích, nhưng lần đối đầu này Dương Thạc vẫn không phải đối thủ của Lý Vi Nghĩa, bị đánh bật ra sau…
Kéc!
Đúng lúc ấy, Huyền Ưng Huyết Phi đã đến trên đỉnh đầu Lý Vi Nghĩa.
Huyết Phi kêu lên một tiếng, phun ra đám khí độc tanh nồng, giết hết đám quân sĩ cầm cung bên cạnh Lý Vi Nghĩa. Trước sự ảnh hưởng của khí độc, toàn thân Lý Vi Nghĩa được bao phủ bới một lớp ánh sáng xanh xám, thực lực lại giảm mạnh, chỉ còn Võ Sư cao giới.
Song trảo của Huyết Phi hung hăng tấn công Lý Vi Nghĩa.
- Cút đi!
Lý Vi Nghĩa một quyền đánh bay Huyết Phi, tuy Huyết Phi là Võ Sư nhưng so với Lý Vi Nghĩa là Võ Sư cao giới thì vẫn còn kém xa.
Grào! Grào!
Đúng lúc ấy, một tiếng gầm của mãnh thú vang lên, chính là Hoả Vân Cùng Kỳ Tiểu Hoả
Tiểu Hoả lao thẳng lên người Lý Vi Nghĩa, nó là dị thú Võ Sư trung giới, sức mạnh không thua kém Lý Vi Nghĩa là bao. Nó lao lên người Lý Vi Nghĩa vật lộn.
Hoả độc khí tức trên người nó toả ra thiêu đốt khiến Lý Vi Nghĩa tối tăm mặt mũi.
- Dương Thạc, ngươi có phải Dương Thạc?
Bị Tiểu Hoả giữ chân, Lý Vi Nghĩa nhất thời không thể thoát ra được.
Nhưng hắn đã gọi lớn tên Dương Thạc, rõ ràng Lý Vi Nghĩa cũng như ba mươi Kim Điêu Xích Hầu, nghi ngờ thân phận của Dương Thạc.
- Dương Thạc, Công gia và Đại Công bình thường đối với ngươi không bạc, cớ sao ngươi luôn chống đối lại họ? Trận chiến Nam Lâm Tự lần này không liên quan đến ngươi, ta khuyên ngươi rút lui đi, đừng có…
Lý Vi Nghĩa nói lớn.
- Bình thường đối xử với ta không bạc?
Dương Thạc nhíu mày.
- Lẽ nào cho Dương Hy sỉ nhục ta, mặc cho gia nô ức hiếp ta, phái hắc y vệ giết ta, như thế là đối xử không bạc?
Dương Thạc cười khảy.
- Ngươi…thật sự là Dương Thạc?
Nghe thế Lý Vi Nghĩa sắc mặt đại biến.
- Không sai.
Lý Vi Nghĩa đã nhận ra thì Dương Thạc cũng không phủ nhận.
- Ta là Dương Thạc, là người trong Nam Lâm Tự, chưởng môn lệnh ngoại môn Nam Lâm Tự đang trong tay ta. Dương Mặc đem quân tiêu diệt Nam Lâm Tự chính là đối đầu với ta. Hắn chống lại ta, nhưng lại không cho ta phản kích sao? Lý Vi Nghĩa, ngươi đã nhận ra ta thì mạng ngươi cũng không giữ được rồi. Tất cả tay sai của ngươi đã bị giết thê thảm, xem ngươi lấy gì ngăn cản Thái Dương Chân Hoả, Thuần Dương Kim Thân của ta!
Vừa nói, Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc lại xuất khiếu, đem theo Thái Dương Chân Hoả, uỳnh một tiếng lao thẳng về phía Lý Vi Nghĩa đang bị Tiểu Hoả cầm chân.
Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Tác giả :
Linh Ẩn Hồ